1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Cẩm Lý tiểu hoàng hậu - Cố Tranh (123 chương)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Mengotinh_Ranluoi

      Mengotinh_Ranluoi Well-Known Member

      Bài viết:
      1,281
      Được thích:
      1,052
      Chưa quay lại hả nàng ơi?
      Bổn Cô Nương thích bài này.

    2. Bổn Cô Nương

      Bổn Cô Nương Well-Known Member

      Bài viết:
      95
      Được thích:
      1,343
      Chương 51:


      Khách khứa dự yến tiệc đợi mãi vẫn thấy chủ nhân xuất , dĩ nhiên liền nóng nảy, nhưng khi mọi người nhìn về phía quan viên Lễ Bộ ngồi, đành phải đem chút nóng nảy này đè ép xuống.


      lúc lâu sau, bọn họ cuối cùng cũng nhìn thấy ba người mặc y phục cung nữ thái giám, vây quanh vị nữ tử trẻ tuổi đến, nàng dáng người yểu điệu, người mặc áo vân trúc màu tím nhạt, váy dài rải hoa màu tro, tiếc là có mang mũ sa, làm người khác thể nào nhìn thấy khuôn mặt, cũng thể từ đó mà đánh giá bộ dáng của nàng là xấu xí hay là xinh đẹp, có thể đảm đương nổi vị trí quốc mẫu Đại Tấn này hay .


      Có người nhìn chằm chằm nàng, thầm tiếng: “Nhìn cách ăn mặt, ngược lại có phần giống với vị Lý Tứ nương kia của Đông Lăng Lý gia kia.”


      Lời vừa , bên cạnh liền có người vội giơ tay đâm đâm nàng.


      Người này ngẩn ra, mới thoáng nhìn qua Lý Tứ nương cùng mẫu thân đến ngồi trong yến tiệc.


      Mà mặt Lý Tứ nương hơi căng chặt, dường như đầu ngón tay để ở dưới bàn cũng căng thẳng theo.


      Nàng chỉ nghe Lý Nguyên : “ dám? Chẳng qua là do ta bắt chước bừa, noi theo tân hậu phần thôi. Lại sao dám cùng tân hậu so sánh?”


      Người nọ nghe lời Lý Nguyên , khỏi lộ ra vẻ ngạc nhiên.


      Đây là mặt trời sắp mọc ở hướng Tây à. Lý Nguyên tâm cao khí ngạo, lại còn có thể mở miệng những lời như vậy…… Đây là cố ý sao? Hay là Lý Nguyên lúc trước gặp qua tân hậu, cho nên mới những lời này?


      Cuối cùng các nữ quyến trong yến tiệc cũng thể lại tùy tiện khinh thường vị tân hậu này nữa.


      Trong chốc lát, bọn họ vây quanh tân hậu mà ngồi xuống.


      Nhưng mà vị tân hậu kia từ đầu đến cuối đều có ý muốn mở miệng.


      Mọi người càng cảm thấy kinh ngạc.


      Nếu tân hậu này lời nào là bởi vì từ nơi thôn quê tới, khi nhìn thấy cảnh tượng như vậy tất nhiên bước chân ổn định, ngay cả miệng cũng dám mở…… Nhưng người ta bước ổn định lại vững chắc, hành động cử chỉ đều vô cùng tự nhiên, làm gì có nửa điểm sợ hãi rụt rè nào chứ?


      Nhưng nếu cũng phải là do sợ hãi, vậy hẳn là người ta có thể khống chế được đại cục.


      phải đứa ngốc sao?


      Mọi người hốt hoảng nghĩ.


      hèn mọn cùng khinh thường dưới đáy lòng trước đây cũng giảm chút.


      Dương Nhi trước đó ăn no, lúc này là mơ màng muốn ngủ, những người ngồi đầy trong viện này, mỗi người đều ăn diện lộng lẫy, làm nàng nhìn đến hoa cả mắt, càng có hứng thú với bọn họ. Nàng liền nghiêng người dựa vào bàn, mượn lực như vậy mới vì ngủ gà ngủ gật mà ngã xuống.


      Nhưng dừng ở trong mắt mọi người, nàng chẳng qua chỉ tùy ý dựa cái, cũng biến thành tính tình tùy ý nên lời, vô cùng thoát tục.


      Vẫn là Lưu ma ma nhìn ra Dương Nhi mệt mỏi.


      Nàng sớm nhận được lệnh từ Hoàng Thượng.


      Hoàng Thượng , để Dương nương lướt qua là được, ngay cả mặt cũng cần lộ. Bọn họ càng là đem này những phu nhân triều thần vương hầu để vào mắt, những phụ nhân này mới càng thêm tôn kính Dương nương.


      Bọn họ phải đều khinh thường sao.


      Lưu ma ma nâng mí mắt, ghé vào bên người Dương Nhi, thấp giọng : “ nương nếu như mệt mỏi, chúng ta liền trở về nghỉ ngơi thôi.”


      “Bọn họ……”


      “Tự nhiên có người thay nương tiếp đón thôi, ai cũng dám sinh lòng bất mãn.” Lưu ma ma cười .


      Dương Nhi mệt mỏi, dư vị của những món vừa ăn trong miệng vẫn còn làm Dương Nhi càng cảm thấy buồn ngủ hơn.


      Lưu ma ma liền đỡ nàng đứng dậy.


      Mọi người thấy động tác này, khỏi đều ngừng đũa, đồng loạt nhìn về phía Dương Nhi.


      Dương Nhi lại sợ bị người ta nhìn.


      Có lẽ là do khi còn nghe quá nhiều người nàng là đứa ngốc, lúc sau lại vẫn luôn bị nhốt ở trong sân, cảm giác đối với thế giới bên ngoài liền giảm qua từng năm.


      Lúc này, dù cho bọn họ có dùng ánh mắt châm chọc nhìn chằm chằm Dương Nhi, Dương Nhi ngay cả mí mắt cũng thèm chớp cái.


      Nàng vịn cánh tay Lưu ma ma xoay người rời .


      Mọi người nghĩ thầm, nàng mới ngồi bao lâu chứ? Tuy là nữ tử sắp xuất giá, quả nên tùy tiện ra ngoài, nhưng lúc này, thế nhưng lại lưu loát chừa mặt mũi như vậy…… Được rồi, mọi người cũng chỉ có thể trơ mắt nhìn nàng , qua lúc lâu sau, ngay cả nửa câu nghị luận cũng dám .


      Lại thêm lát sau, mới có người cân nhắc câu: “Tân hậu trái lại khác xa so với trong tưởng tượng rất nhiều……”


      Đâu chỉ là khác nhau rất nhiều, những người khác thầm nghĩ.


      Tân hậu này thần bí, làm người nhìn thấu, mà càng thể nhìn thấu, lại càng làm người khác kiêng kị kính sợ……


      Dương Nhi rồi, khí trong viện dần dần lại trở về như cũ.


      Mọi người lại lần nữa cầm đũa lên.


      Mà Dương Nhi lúc này trở lại phía trước hậu viện, nàng chậm rì rì bước vào trong phòng, ló đầu nhìn —— trống rỗng.


      Dương Nhi: “Là mộng nha.”


      Liên Quế cười cười, : “ nương, hoàng thượng vừa mới rồi. Làm sao là mộng được?”


      “Lúc trước……”


      “Mấy lần trước cũng phải là mộng.” Lưu ma ma tiếp lời .


      “A.” Vậy là ai sờ miệng nàng? Dương Nhi giơ tay sờ sờ miệng mình. Mềm mại. nhất định là coi mặt nàng như cục bột, nhéo rất mềm.


      Lưu ma ma đỡ Dương Nhi vào nhà nghỉ ngơi, vừa , nàng bên lại lặng lẽ quan sát vẻ mặt của nương. Chỉ là nhìn tới nhìn lui, Lưu ma ma cũng thể từ trong đó tìm ra được tia mất mát.


      Lưu ma ma thầm thở dài, thầm nghĩ, phải đợi đến khi nương thông suốt, cũng biết là khi nào……


      Nhưng sau đó Lưu ma ma lại thay đổi tâm trạng.


      Nàng thầm nghĩ, nương tính tình tốt, tóm lại cũng làm cho Hoàng Thượng ngột ngạt, mà chỉ cho Hoàng Thượng thêm thú vị…… Như vậy cũng đủ rồi.


      Lúc này sắc trời chưa muộn, Dương Nhi ăn uống no đủ, buồn lo, chờ đổi y phục, lắng tai nghe thanh bên ngoài, ôm lấy chăn liền ngủ mất.


      Dương Nhi rất ít khi nằm mơ.


      Nhưng hôm nay trong lúc mơ mơ màng màng, nàng cảm thấy chính mình giống như bay lên, nhưng mới bay được trong chốc lát, liền có tay mạnh mẽ đè nàng xuống, bàn tay kia dùng sức rất lớn, mang theo ý ngang ngược bá đạo cho kháng cự.


      Lưng nàng cũng bị cấn đau.


      Dương Nhi mơ hồ cảm thấy mình hình như nằm ở chiếc giường cứng ngắc……


      Bàn tay kia ấn vai nàng, truyền lại cảm xúc nóng rực, theo sau lại có bàn tay khác ấn môi nàng, vuốt ve qua lại, giống như là chơi với bột mì vậy……


      Dương Nhi muốn giơ tay bảo vệ miệng.


      Nhưng nàng rất mệt, suy nghĩ lung lay, phiêu phiêu đãng đãng sau đó liền có……


      Tiêu Dặc trở lại trong cung, lại nghỉ ngơi ở Hàm Xuân Thất.


      Sau khi lật xem mấy xấp tấu chương, lại lấy quyển du ký ra xem, cũng biết nhìn bao lâu, ngẩng đầu nhìn bóng đêm bên ngoài, lại hỏi Triệu công công: “Yến nạp thái kết thúc chưa?”


      Triệu công công gật đầu : “Vừa rồi có gởi thư tới, vừa mới kết thúc.”


      “Bữa tiệc có chuyện gì phát sinh ?”


      “Hồi Hoàng Thượng, có việc gì phát sinh.”


      Tiêu Dặc lúc này nóng lạnh : “Quả thực đều là người thông minh.”


      đóng quyển du ký trong tay lại, đứng dậy : “ ngủ.”


      “Dạ.”


      Cung nhân vội vàng tiến đến, hầu hạ Tiêu Dặc tắm gội ngủ.


      Trong phòng có thêm hương, Tiêu Dặc chỉ mặc áo ngủ đơn bạc, bóng đêm thâm thẩm, Tiêu Dặc nhắm mắt lại, trong giây lát liền ngủ mất.


      Tiêu Dặc là người có dục vọng khống chế rất mạnh, điểm này ở trong mộng cũng có thể thể .


      nằm mơ, tất nhiên rành mạch mà mơ. mắt lạnh nhìn hướng trong mộng, sau khi tỉnh lại còn có thể tự nhiên mà phân tích bản thân……


      Chỉ là hôm nay, ở cảnh trong mơ như rơi vào bóng tối, những nơi mà ánh mắt lướt qua, đều là mảng gian mênh mang đen tối…… giống như lại trong núi rừng đêm tối u, quanh mình đều là bóng tối có thể cắn nuốt người. biết được bao lâu, mới mơ hồ xuất hai ngọn nến.


      Ánh sáng ngọn nến yếu ớt, gặp gió thổi qua, liền lay động.


      Vật gần đó cũng theo đó mà đong đưa.


      Tiêu Dặc nhìn chăm chú, ra là bức màn treo cạnh cửa.


      Nơi này phải là trong rừng núi gì.


      Mà là ở Hàm Xuân Thất.


      Tấm màn lúc này giống như bị bàn tay xốc lên, có người đẩy thiếu nữ tiến vào.


      Là Dương Nhi.


      Cảnh trong mơ dường như trở lại lần đầu tiên gặp mặt, nhưng hình như lại có chút ít khác biệt.


      Bóng tối xung quanh mơ hồ, mặt người khác đều nhìn ràng lắm.


      Lại chỉ có nàng nghiêng ngả lảo đảo hướng về phía .


      Ánh mắt của nàng mờ mịt, lúc nhìn , giống như có chút sợ hãi. Nhưng nàng vẫn ngoan ngoãn tiến tới trước mặt . Nàng bị hung hăng xô đẩy mặt đất, đầu gối đụng phải mặt đất vang lên tiếng mạnh.


      Tiêu Dặc nhíu mày, nắm lấy cố tay của nàng.


      Cổ tay nàng như vậy, lại trơn bóng, dùng nõn nà tới để hình dung cũng quá trớn.


      nhịn được nhéo mạnh cái ở cổ tay nàng, nàng lại như thấy đau, cứ như vậy ngơ ngác ngẩng đầu nhìn , chỉ là khóe mắt lại ngấm nước mắt, có chút đỏ. Gương mặt vốn dĩ có vẻ vô cùng thoát tục, thể khinh nhờn, lại nhiều thêm chút hương vị.


      Giống y như lúc trước.


      để nàng ngồi xuống bên cạnh chân mình.


      Vì thế nàng vừa bị ngã, liền tới ngồi bên chân , nàng nắm lấy vạt áo , cả nửa người đều dựa ở bên cạnh chân .


      Nàng dựa vào , ngẩng đầu lên, trong mắt cũng chỉ có mình .


      hơi hơi cúi người, nắm lấy cằm của nàng.


      Cằm của nàng cũng mịn màng, giống như cố ý dụ dỗ người khác vuốt ve.


      Vì thế liền dùng sức chút, nhìn chính mình dùng lòng bàn tay lưu lại ở cằm của nàng vệt đỏ .


      Nàng vẫn như cũ tránh né, giống như vô cùng ỷ lại vào .


      Vì vậy mà lại giống với lần mới gặp.


      Lúc này, cong lưng, ôm lấy eo nàng, dùng sức, liền ôm nàng tới trong lòng mình.


      Quần áo đơn bạc kề sát, truyền qua độ ấm của nhau.


      Ngón tay thưởng thức viên trân châu đính cổ áo của nàng, nàng mờ mịt luống cuống mềm mại ở trong lòng ngực , cứ như vậy mà tùy ý thưởng thức.


      Có lẽ do dùng lực cẩn thận, viên trân châu kia từ vạt áo rơi xuống, ục ục mà lăn vào trong bóng đêm.


      Cổ áo của nàng hơi mở ra.


      đem nàng ôm vào trong ngực, liền có thể dễ dàng nhìn thấy phần cổ trắng tuyết lại hồng nhạt của nàng, còn có hình dáng xương quai xanh xinh đẹp ……


      trận lửa nóng kiềm chế được mà “bùm” nhảy vọt lên, lấy tư thế thể đỡ mà quấn lấy .


      Ánh mắt vẫn duy trì bình tĩnh như cũ, nhưng ngay sau đó, lại đem người ấn ngược xuống dưới thân ở giường.


      giường rộng lớn mềm mại.


      Trong phòng có đốt hương, hòa lẫn với hương vị người nàng, chui vào mũi Tiêu Dặc.


      xé cổ áo của nàng, lộ ra đoạn cánh tay trắng như tuyết.


      Dục vọng tích tụ bấy lâu giống như đều tại đây khắc này mà tuôn ra.


      xé rách làn váy của nàng.


      muốn đem nàng nhiễm hương vị khác, hương vị chỉ thuộc về ……


      ……


      Trong nhà tiếng bước chân cực kỳ nhàng, nhưng vẫn khiến Tiêu Dặc bừng tỉnh.


      Tiêu Dặc liền mở mắt.


      Phía sau bức màn trùng điệp, mơ hồ có thể thấy được vài thân ảnh.


      Trong mũi vẫn còn mùi hương trong mộng kia.


      nhíu mày, cúi đầu nhìn lại. Trong quần dính nhớp.


      lúc trước cố ý tránh né cùng nữ tử hành phòng. Vì vậy, cho nên đến bây giờ vẫn chưa có làm qua, vừa gặp mộng xuân thế nhưng lại phản ứng lớn như vậy, cho dù là có phát tiết ở trong mộng, ngược lại dưới thân càng thêm hưng phấn.


      Lúc này chỉ nghe được bên ngoài màn Triệu công công đè thấp giọng , : “Hoàng Thượng……”


      .”


      “Hoàng Thượng, kính trai tặng hai cung nữ tới.”


      Theo quy củ, trước khi thành viên hoàng thất đại hôn, đều đưa cung nữ dạy dỗ tốt đến, chỉ dạy chủ tử cách thức.


      Mặt mày Tiêu Dặc đột nhiên lạnh xuống, chút sắc dục vừa rồi còn sót lại ngược lại biến mất sạch .

    3. Bổn Cô Nương

      Bổn Cô Nương Well-Known Member

      Bài viết:
      95
      Được thích:
      1,343
      @Mengotinh_Ranluoi, cảm ơn nàng vẫn nhớ ta nhé.

      Dạo gần đây ta có hơi sa sút, mỗi ngày vẫn mở word lên nhưng vẫn edit được chữ nào cả. Xin lỗi các nàng nha. Bây giờ ổn hơn rồi. Từ giờ vẫn tiếp tục cố gắng. \(>v<)/
      Mengotinh_Ranluoi, Alice HuynhShikano thích bài này.

    4. MaiAnhSF

      MaiAnhSF Active Member

      Bài viết:
      190
      Được thích:
      246
      Cảm ơn ad quay lại, truyện hay lắm ạ
      .

    5. Mengotinh_Ranluoi

      Mengotinh_Ranluoi Well-Known Member

      Bài viết:
      1,281
      Được thích:
      1,052
      Bổn Cô Nương thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :