1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

[Đồng nhân HP] Phụ nợ tử thừa - Dạ Vũ Loạn (Update chương 25/67)

Thảo luận trong 'Hiện Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Trầm Tử Tuyết

      Trầm Tử Tuyết Active Member

      Bài viết:
      31
      Được thích:
      162
      22. Trong World Cup nhiều bi kịch

      Sissy hơn lần nghĩ về việc nếu hôm nay gặp phải Lucius cùng Narcissa tình cảnh như thế nào.

      nghĩ đến rất nhiều rất nhiều tình huống, duy chỉ có chưa từng nghĩ đến tình huống gặp nhau như bây giờ.

      Trong trận đấu Quidditch, họ gặp nhau cầu thang hẹp dẫn đến ghế lô ở tầng cao nhất.

      Narcissa kéo cánh tay Lucius, tuy rằng vẫn là bộ dạng cao quý vô cùng như cũ, nhưng vẻ dịu dàng hòa nhã ra mặt hoàn toàn hòa tan vết tích của thời gian.

      Draco qua, hấp dẫn của người phụ nữ chỉ là vẻ bề ngoài, tại xem ra đúng là như thế, người phụ nữ trước mắt tuy làm người vợ từ lâu, làm người mẹ nhiều năm, nhưng vẻ mỹ lệ ngày xưa lại chưa từng giảm nửa phần.

      "Suyier nữ sĩ, buổi sáng tốt lành."

      Người phụ nữ đó lễ phép gật đầu với , giọng thản nhiên có chút rung động, mất phong độ chút nào.

      cũng chỉ có thể cứng nhắc mà chào lại, nhưng lại thể ra lời...

      Cuối cùng, là lùi lại bước, trơ mắt nhìn nhà Malfoy bước lên ghế ngồi trước, sau đó mới lặng lẽ theo cha con Diggory tiến vào, tìm cái ghế ở trong cùng để ngồi.

      Ý định ban đầu của là " thương sinh mệnh, rời xa bạch kim", nhưng đáng tiếc toàn bộ khu ghế ngồi này chỉ có năm dãy, mà khoảng cách giữa chỗ ngồi và nhà Malfoy chỉ có dãy, khoảng cách này vẫn là rất ít để có thể giảm bớt xấu hổ về cuộc gặp nhau vừa nãy của họ.

      tại Sissy hề ôm lòng ái mộ đối với Lucius là , nhưng mà dù sao cũng quấn lấy người ta nhiều năm như vậy, có thể khẳng định, trong nháy mắt khi Lucius nhìn ban nãy, diễn xuất quý tộc vốn giọt nước cũng thể lọt qua của ta vậy mà trong nháy mắt lại hỏng mất chút, nếu như phải chắc chắn dung mạo của chính mình vẫn còn được xem là xinh đẹp vô cùng như trước khéo cho là mình biến thành hổ báo sài lang rồi...

      Bên cạnh là cha con Diggory vô cùng phấn khởi mà dự đoán kết quả tranh tài, bên tai là tiếng hoan hô đầy hưng phấn của khán giả, tâm tình Sissy khỏi càng thêm phiền não, muốn dời toàn bộ chú ý của mình vào sân thi đấu, nhưng biết vô tình hay cố ý mà vẫn liếc mắt nhìn nhà Malfoy.

      "Này, người phụ nữ ngốc." giọng hơi trầm thấp vang lên bên cạnh , cắt đứt suy nghĩ của . hơi nghiêng đầu, nhìn thấy được thiếu niên có khuôn mặt hơi góc cạnh.

      Ánh mặt trời sáng rỡ chiếu vào gương mặt trắng nõn quá mức của thiếu niên làm nó hơi có màu vàng kim nhàn nhạt, theo góc độ của Sissy nhìn thấy đôi mắt màu xám tro của cậu nhíu lại, ánh sáng bắn ra bốn phía, giống như loại rượu vang trong ly thủy tinh sáng, êm dịu và say đắm lòng người...

      "Draco?" Sissy lắc đầu, vứt những suy nghĩ thực tế của mình ra sau đầu, bình tĩnh mà nhích lại gần phía Cédric ngồi chút: "Sao cậu lại ở chỗ này?"

      Thi đấu gần bắt đầu, cảm xúc của khán giả lại càng dâng lên cao, có ai thèm chú ý tới tình huống của bọn họ bên này. Nhưng mà phải Draco rất thích Quidditch sao? Tại sao lại ngồi ở phía trước cùng cha mẹ cậu ta, mà ngược lại lại chạy tới chỗ này của vậy.

      Sissy che giấu hoang mang của mình chút nào, lại thấy Draco hơi nhíu mày.

      " phải vẫn luôn nhìn về phía chúng tôi hay sao? nghe thấy tôi và cha chuyện à?"

      ngoài dự đoán mà nhìn thấy được bộ dạng bối rối vì làm chuyện xấu bị vạch trần của tóc trắng trước mắt, vẻ mặt của Draco dịu chút, khẽ cười cái: "Khó có được ngày cha của tôi rảnh rỗi ra ngoài cùng mẹ, cho nên tôi cũng muốn quấy rầy bọn họ, có tôi ngồi bên cạnh mẹ đều dành phần lớn chú ý lên người tôi, điều đó khiến cho cha cảm thấy vui."

      Khi cậu những điều này, giọng của cậu rất bình tĩnh, nhưng ánh mắt lại len lén quan sát bên cạnh, nhìn thấy đôi mắt hơi có chút ảm đạm của , trong lòng khỏi có chút hờn giận.

      Ban nãy khi gặp nhau ở bậc thang, cậu vốn muốn chào hỏi với chút, nhưng mà ánh mắt của lại chỉ dính chặt lên người của cha, ngay cả liếc mắt nhìn cậu cũng chưa từng, ban nãy thấy nhìn về bên này, còn tưởng rằng cuối cùng ấy cũng nhận thức được diện của cậu, ai ngờ ấy lại có thể chưa từng chú ý tới chỗ ngồi của cậu bên kia chứ.

      phải người phụ nữ ngốc này thích cha nữa rồi sao? Tại sao khi thấy cha cùng mẹ với nhau lại bày ra cái bộ dạng rầu rĩ này chứ, nhìn thuật mắt mà.

      Draco chống cằm nhìn , thẳng đến khi Trưởng phòng Thể thao và Trò chơi Phép thuật Ludo Bagman tuyên bố bắt đầu tranh tài, cậu mới dời ánh mắt về phía sân thi đấu.

      sân xuất linh vật của hai đội, khác với việc thể tự kiềm chế cảm xúc khi đối mặt với tiên nữ của Harry cùng Ron biểu của Draco tỉnh táo hơn rất nhiều, chỉ là có chút khinh thường mà nhìn vũ đạo của tiên nữ, thuận tiện khinh bỉ chút động tác như muốn lao ra khỏi khán đài của của Harry cùng Ron.

      Thời gian dần qua, cuối cùng Sissy mới để ý thấy so với đại đa số phù thủy vị thành niên thậm chí thành niên cậu nhóc bên cạnh mình là bình tĩnh quá rồi, có điều nhắc tới mới nhớ, nhà Malfoy có bao giờ thiếu người đẹp chứ, muốn nhìn nghiệt tự mình soi gương là được rồi, tiên nữ có là cái gì chứ...

      Nghĩ tới đây, nhìn Lucius ở cách đó xa, quả nhiên, cha còn bình tĩnh hơn nhiều so với con đây này, tiên nữ hay vân vân đối với gia đình Malfoy đều là mây gió...

      Len lén xoa xoa mồ hôi thái dương, Sissy cẩn thận thu hồi đem ánh mắt lại, chột dạ liếc nhìn Draco, đột nhiên người nhíu mày nhìn tiên nữ khiêu vũ sân lại quay đầu chống lại ánh mắt né tránh của .

      "Làm...Làm gì vậy..." Sissy bị cậu nhìn sợ hãi trong lòng, mới kỳ nghỉ gặp, sao mà cậu nhóc này lại dậy thành công đến mức tuấn mỹ như thế này chứ, ràng chỉ là bốn mắt cẩn thận mà nhìn nhau, tầm nhìn của cậu vô tình rơi vào má của thôi...Vậy mà... Nếu là gương mặt của trong trẻo lạnh lùng như tuyết, ngón tay của của chính là cất giấu ánh lửa giữa mùa hạ. Ánh lửa đó lan ra lên đến đôi mắt của cậu, sau đó nhanh chóng nhuộm đỏ gò má của . (mình hiểu đoạn này lắm đâu...)

      Xong đời, mình đúng là hết chữa mà, tuổi tác của cái thân thể này cũng cao lắm rồi thế mà lại có thể bày ra bộ dạng mê trai đối với thằng nhóc chứ...

      Sissy ảo não thôi, hoàn toàn thấy được lúc này mặt Draco chợt lóe lên chút ranh mãnh.

      Cậu cong cong khóe môi, để lại cho Sissy bên mặt đẹp: "Người phụ nữ ngốc, tôi chợt phát ... Dung mạo hình như có chút giống những tiên nữ kia...

      Ví dụ như tóc cũng là màu trắng, cũng là khuôn mặt xinh đẹp vô cùng, chỉ có điều so với những tiên nữ giả bộ quyến rũ kia người phụ nữ ngốc này lại quyến rũ từ trong xương cốt, rực rỡ như hoa đào.

      Cậu cười tủm tỉm, nếu như bộ ba Harry Potter mà nhìn thấy dáng vẻ tươi cười của cậu hôm nay, chắc chắn bọn họ giật mình đến ngây người.

      Nhưng Sissy lại có chút tâm tư kinh động nào, nghe xong lời mà Draco , chỉ phản xạ có điều kiện mà giật khóe miệng cái, câu hỏng bét mà thường trước khi xuyên qua được bật ra: "Cậu mới giống như tiên nữ, cả nhà cậu cũng giống như tiên nữ..."

      Sau khi xong mới ý thức được mình cái gì, liền vội vàng cúi đầu, tuy rằng tiên nữ rất xinh đẹp, nhưng dù sao nó cũng chỉ là ma pháp sinh vật cấp thấp, sao có thể lanh mồm lanh miệng mà mắng cả nhà người ta như vậy được chứ...

      Cũng may Draco nghe xong lời của cũng có tức giận, chỉ là dùng ánh mắt vô cùng kỳ lạ mà nhìn lúc lâu, sau đó liền toàn tâm toàn ý xem thi đấu.

      Trò chơi Quidditch giữa hai đội tuyển quốc gia khác hẳn với các học sinh Hogwarts, nhưng trong mắt Sissy, chẳng qua cũng chỉ là động tác của các cầu thủ càng thêm nguy hiểm hơn mà thôi.

      Cho nên sau khi nhìn trận đấu lúc bắt đầu ngáp, đặt ống nhòm phép thuật mà cha con Diggory đưa cho sang bên, nhìn đám cầu thủ cùng các loại bóng bay tới bay lui ở phía xa xa, bóng dáng mơ hồ càng ngày càng giống như đồng hồ quả lắc dùng để thôi miên...

      Lại tiếp ngày hôm nay vì Cédric biết độn thổ mà khó có được hôm có nằm ỳ mà dậy sớm, leo núi tìm tìm cái gọi là khóa cảng cùng cha con Diggory, cuối cùng lại còn gặp nhóm Harry Potter nữa...Trời biết thời điểm thằng nhóc Harry kia nhìn thấy , đôi con ngươi màu xanh di truyền từ Lily Potter đó trừng đến tròn vo, bộ dáng kia giống như là gặp phải quái vật hung ác ăn tươi nuốt sống vậy...

      À.... Dung mạo của có dọa người như vậy sao....

      Sissy rất muốn biện giải cho mình chút, thực là buồn khổ hết buổi sáng, sao lại có thể bị người khác coi như là mãnh thú được chứ...

      Nghĩ nghĩ lại, đầu của Sissy lại càng ngày càng nặng...

      Mà kết quả đưa đến chính là chỉ lúc sau, Draco chăm chú xem tranh tài đột nhiên cảm thấy vai nặng hơn chút, cậu nghiêng đầu nhìn qua, lại đối diện trực tiếp với khuôn mặt xinh đẹp vô cùng.

      trang điểm nhàng, đôi mắt xán lạn như đá quý khi tỉnh giờ đóng lại, yên lặng xinh đẹp giống như nhánh hoa mai.

      Draco có thể khẳng định hô hấp của mình trở nên dồn dập, chàng trai tiến nhập thời kỳ trưởng thành biết điều này có ý vị gì...Là do cậu xấu hổ? Hay là do người phụ nữ ngốc này?

      , điều này là thực tế, Draco ngay lập tức phủ nhận ý tưởng khủng khiếp này, người đàn ông chỉ ngại ngùng khi đối mặt với người phụ nữ có mà ta có tình cảm, mặc dù cậu chưa từng nghĩ mình cưới người vợ như thế nào trong tương lai, nhưng việc cậu xuất thân từ gia đình Malfoy là định sẵn người vợ tương lai của cậu chắc chắn thục nữ nhà danh môn, và tất nhiên là phải phù hợp tuổi tác...Cậu cũng muốn cưới người phụ nữ còn lớn tuổi hơn cả mẹ cậu, cưới về xong lại phải chăm sóc giống như mẹ của mình đâu...

      Draco rùng mình cái, phục hồi lại tinh thần, vẻ mặt có chút hoảng hốt nhìn Sissy ngủ ở vai của cậu, cậu nhớ là cậu có thể đẩy ấy ra....Hoặc ít ra là gọi ấy dậy....Nhưng cậu lại phát cơ thể mình vô cùng cứng ngắc giống như bị thi chú đóng đá vậy....

      "Người phụ nữ ngốc..." Thấp giọng lầm bầm câu, cuối cùng Draco cũng thể làm gì khác hơn là nhận mệnh đảm nhiệm việc làm gối ngủ cho Sissy.

      Cậu thừa nhận, từ sau khi vai có thêm cái đầu dựa vào cậu cũng có tâm tình gì xem tranh đấu nữa, chỉ mong có Truy thủ nào đó bắt lấy Golden Snitch nhanh lên chút, kết thúc trận đấu này, cũng kết thúc tình cảnh tại của cậu...

      Có lẽ là lời cầu nguyện của cậu có tác dụng, hơn mười phút sau, Krum của đội Bulgaria bắt được Golden Snitch, khán giả bên cạnh đều đứng lên hoan hô.

      xinh đẹp tựa vào người chàng trai, chỉ là bên mặt mà đẹp đẽ như vậy... Nếu như phải cậu ta biết tuổi của này sợ là nghĩ lầm họ là đôi tình nhân ...

      "Cậu là... Malfoy..." Cédric nhận ra người mà Sissy dựa vào chính là cậu nhóc mới vừa rồi còn tranh cãi cùng nhóm người Harry, cũng là Truy thủ năm ngoái đoạt được Golden Snitch trong tay Harry ở trận chung kết Quidditch.

      Nhìn bộ dạng kiêu căng của cậu ta, sao có thể cho phép Sissy ngủ ở vai mình chứ?

      Cédric cảm thấy thế giới này vô cùng thần kỳ, có điều khi tỉ mỉ nghĩ lại, thời điểm tranh tài năm ngoái, là Sissy dẫn đầu xông vào giải vây cho Malfoy này...Cậu và Sissy mới quen nhau bắt đầu từ kỳ nghĩ lễ này cho nên chuyện xảy ra khi đó cậu cũng quá để ý.

      Nhưng mà như vậy, quan hệ của hai người này đơn giản?

      Lúc này, có lẽ do thanh reo hò ầm ĩ xung quanh quá mức vang đội mà Sissy cũng dần dần tỉnh dậy. người có suy nghĩ vô cùng mơ hồ lúc mới rời giường, điểm này cho dù chuyển kiếp cũng thể thay đổi được...

      Vì vậy người nào đó tỏ ra như có việc gì mà ngồi thẳng dậy từ vai của Draco, nhìn Draco ở bên trái chút, lại nhìn Cédric ở bên phải chút, cuối cùng cũng chú ý tới ánh mắt nhìn chằm chằm nhau của hai người.

      "Xin chào? Đây là thiên lôi câu động địa hỏa trong truyền thuyết sao? (Ám chỉ trạng thái kích tình nóng bỏng giữa đôi tình nhân. bên là "thiên lôi", bên là "địa hỏa", vậy nếu ở gần nhau ...) Màn phù dung, chăn uyên ương, đêm xuân ngắn ngủi, hai vị đây cần phải tranh thủ thời gian nhé!"

    2. Dang Tap Te

      Dang Tap Te Member

      Bài viết:
      43
      Được thích:
      34
      :yoyo51::yoyo51::yoyo51::yoyo51::yoyo51:
      Ngoi lên lặn xuống để ủng hộ b nhiều nhiều nà.
      Trầm Tử Tuyết thích bài này.

    3. Trầm Tử Tuyết

      Trầm Tử Tuyết Active Member

      Bài viết:
      31
      Được thích:
      162
      Chương này mình làm chưa kịp soát lại nên có lỗi gì mọi người cứ bảo nhé. Cảm ơn mọi người đọc:yoyo45::yoyo45:

      23. Tóc trắng như sương lòng trống trải

      Gió chợt nổi lên, bức tranh tuyệt đẹp bị thổi bay, chỉ còn lại hai thiếu niên đẹp trai với biểu cảm vô cùng méo mó.

      Thởi điểm Sissy mở mắt ra, Draco cảm thấy may mắn, cho là mình cuối cùng cũng thoát ra khỏi tỉnh cảnh lúng túng, nhưng mà đúng là cậu vui mừng quá sớm, cậu quên mất rằng người phụ nữ ngốc này bất cứ lúc nào cũng có thể lời kinh người được.

      "Bịch!" tiếng, phải do Sissy vừa tỉnh lại chân đứng vững nên ngã xuống đất, mà là do ống nhòm trong tay Cédric rơi xuống đất.

      Sissy tỉnh tám phần làm như có việc gì mà nhặt ống nhòm từ dưới đất lên, hiểu nhìn Cédric: " phải chỉ là cầu thủ đến khán phòng thôi sao, cần gì phải xúc động đến mức thế này chứ, năng lực chịu đựng cũng quá yếu rồi đấy...Cậu nhìn tôi như thế làm gì, xảy ra chuyện gì sao?"


      Câu cuối cùng là hỏi Draco, chỉ thấy chàng trai tóc bạch kim nhanh chóng điều chỉnh bộ mặt cứng đờ của mình chút, ho tiếng: ", xảy ra chuyện gì cả. Chỉ là ngủ mà thôi."

      Này này này... ràng là tránh nặng tìm mà... Cédric kéo khóe miệng ra, nếu như hai đương đều tỏ vẻ như biết chuyện gì...Vậy cậu cũng cần phải truy đến cùng làm gì nữa.


      trận Quidditch World Cup cứ kết thúc cách kỳ lạ như vậy, Sissy theo cha con Diggory đến lều vải của bọn họ, mà Draco dĩ nhiên là phải cùng cha mẹ quay về "lều vải" của nhà Malfoy - à....Tạm thời gọi nó là lều vải ...Mặc dù theo như nhìn nhận của Sissy gọi là biệt thự cũng quá đáng...

      Nhìn lều vải nhà người ta, lại nhìn lều vải mới hơn nhà Weasley là bao nhiêu của Diggory, thắm thía cảm nhận được cái gì gọi là chênh lệch giữa địa chủ cùng bần nông.

      Cũng may tuy rằng vẻ ngoài của lều vải được tốt lắm, nhưng bên trong vẫn còn rất thoải mái, dùng thần chú phóng to làm lều vải rộng rãi hơn rất nhiều, mình phòng, giường gỗ to cũng đủ để lăn mấy vòng ở đó, có thể có điều kiện ngủ bù tuyệt vời như vậy, Sissy cảm thấy vô cùng mỹ mãn với chuyện này...

      Tuy rằng Draco thời gian tranh đấu còn ngủ, nhưng phải thừa nhận giấc ngủ đó thoải mái chút nào, cũng biết dựa vào cái gì, cứng đến mức làm cho cổ cũng đau.

      Nghĩ tới đây, Sissy hít mũi cái, chôn mình trong chăn mềm mại...Quả nhiên ngủ giường vẫn là thoải mái nhất...

      Chờ , giường?!


      Trong phút chốc trước khi Sissy chuẩn bị đánh cờ với Chu công đột nhiên tỉnh táo lại - sai nằm giường... Hai cha con Diggory cũng chuẩn bị xong giường ngủ rồi, chẳng lẽ ngày hôm nay bọn họ phải ngủ lại ở chỗ này sao?

      Tình tiết hôm World Cup nhớ rất ràng, Tử thần Thực tử điên cuồng, mọi người sợ hãi chạy thục mạng... Cuối cùng Crouch Jr. còn tạo ra dấu hiệu hắc ma pháp nữa.

      "Tiên sinh Diggory, nếu tranh tài kết thúc rồi, chúng ta cũng nên nhanh chóng quay về nhà , phải Cédric vẫn còn phải chuẩn bị cho học kỳ mới sao?" Sissy vội vàng chỉnh sửa tóc của mình chút, vội vã chạy đến chỗ Amos Diggory để lung lay tinh thần ông ta.

      Nhưng ràng Amos Diggory vẫn chưa hoàn hồn sau khi hưng phấn quá độ vì kết quả của trận đấu Quidditch vừa nãy, tại ông ta lên kế hoạch chè chén say sưa tối nay với nhà Weasley.

      "Gửi thư bảo mẹ nó mua sách cho nó là được ôồi, Sissy cần lo lắng." Amos xong cũng chẳng buồn quay đầu lại, biết tiên sinh Weasley những gì mà chọc cho ông ấy cười lên ha hả, dưới bầu khí náo nhiệt như vậy lời của Sissy dĩ nhiên bị coi thường.

      Khóe miệng của giật cái, được rồi, thân là diễn viên phụ hơn cả phụ, cảm giác tồn tại yếu kém là chuyện như ban ngày rồi...

      Hơn nữa với thực lực của , có vẻ như cũng cần phải lo lắng ngu ngốc làm gì, ràng là Sissy Suyier, danh tiếng năm đó gần như chỉ dưới thần sáng thiên tài Moody mà thôi, nếu như Tử thần Thực tử nào dám tìm gây phiền phức chắc chắn là chán sống rồi...

      Tục ngữ có câu, chỉ có phụ nữ và tiểu nhân là khó dạy nhất.


      khéo, hai loại này Sissy đều có... Hơn nữa còn có thực lực mạnh mẽ làm hậu thuẫn, cho dù là Tử thần Thực tử tử trung như Crouch Jr. muốn động đến cũng phải suy nghĩ tốt chút. Huống chi người gây chuyện còn có cả Lucius, cân nhắc đến mức độ chán ghét của Lucius đối với , chỉ sợ là cho dù ta có trúng thần chú đoạt hồn cũng đều phải cố gắng phản kháng, kiên quyết giữ khoảng cách với .

      Mình lại có thể vì loại tình này mà lo lắng, đúng là quá ngu mà... Sissy thở dài, dự định quay về phòng.

      "Sissy, Suyier?" Cũng lúc này, giọng khàn khàn trầm thấp gọi tên , giọng nọ có chút chói tai, giống như khói xông lửa đốt vậy.

      Sissy quay đầu lại -

      Tóc trắng buông xuống vai, bay nhè như tuyết.

      Áo khoác ngoài màu trắng lay theo gió, thoải mái như mây.


      Mặt nạ sắt đen trắng che nửa gương mặt của ta, nhưng đôi môi của ta lại hơi nhếch lên, nở nụ cười lười biếng dương dương tự đắc.

      " là?" Sissy tìm tòi lại trong trí nhở của , có kết quả, khỏi hơi nhíu mày.

      "Tiên sinh Chang là cha nuôi của Cho, ngờ ông lại quen biết Sissy đấy!" Lúc này, Cédric lôi kéo tóc đen đến, đó sinh ra vô cùng tươi đẹp, tuy phải đẹp tuyệt trần, nhưng lại trong veo như đóa hoa sen, chắc hẳn chính là bạn đương nhiệm của Cédric, Cho Chang.

      "Suyier nữ sĩ, ngày tốt." Cho nhút nhát lên tiếng chào , ánh mắt đảo qua đảo lại giữa cho nuôi cùng Sissy, hình như rất là hoang mang.

      Sissy cũng rất nghi hoặc, ràng trí nhớ trước kia của Sissy Suyier chưa từng xảy ra lỗi gì, cũng xác thực mình chưa từng gặp người châu Á họ Chang nào...À... Hẳn là người châu Á nhỉ...Mái tóc trắng của người đàn ông đó dường như bị gây ra bởi tuổi già, nhưng kỳ lạ khi nhìn nửa dưới của khuôn mặt bị che bởi mặt nạ lại có chút dấu vết tháng năm nào.

      bậy, hồn cầu này ở đâu ra vậy? Lại còn đeo mặt nạ nửa mặt nữa, sợ người khác nhận ra hả?

      Sissy vốn định về phòng tiếp tục ngủ bù, cho nên có chút khó chịu nhìn người đàn ông ngăn trở bước chân của .

      Hình như ta cũng nhận ra thái độ hề tốt đẹp gì của Sissy, người đàn ông nhàng cười: "Tôi chỉ là thương nhân bán ma dược ở Hẻm Xéo thôi, Suyier nữ sĩ chắc chắn biết tôi đâu, chẳng qua là Suyier nữ sĩ quá mức nổi danh, tôi từng nhìn thấy Nhật báo Tiên Tri mà thôi."

      cuộc trò chuyện đầy khách sáo chính thức qua , cuối cùng Sissy cũng được như ý nguyện mà nằm giường thoải mái của mình.


      còn nỗi lo gì nữa nên rất nhanh ngủ say, nhưng dù sao cũng làm thần sáng nhiều năm như vậy, cho dù ngủ say, Sissy cũng có phần ba là thần kinh cảnh giác, cũng biết mình ngủ bao lâu, nhưng khi vừa nghe thấy tiếng bước chân xa lạ dừng lại ở trước cửa phòng ngay lập tức liền mở mắt và cầm lấy đũa phép của mình.

      Ma lực chạy xuyên vào đũa phép, dây xích cuối đũa phép giống như con rắn độc trườn qua, tàn nhẫn đánh về phía chàng trai đứng ở cửa.

      Ánh trăng nhàn nhạt chiếu vào khuôn mặt tinh xảo của tóc trắng, gần như là nhảy xuống từ giường, chậm rãi mở hai mắt ra, ánh mắt mang theo sát khí, người bị ánh mắt của lại giống như bị cây dao sắc đặt cổ vậy.

      "Silver Shield Spell (Bùa khiên bạc)!"

      Chàng trai hình như ngờ tới phản ứng của kịch liệt như vậy, khỏi sửng sốt chút, sau khi phục hồi lại tinh thần liền lập tức đọc câu thần chú tạo khiên bạc chắn trước người mình.

      Đầu mũi tên sắc bén lao nhanh về phía bức tường ngăn cản trong suốt kia, vài tia lửa ra, cậu phản xạ có điều kiện mà lui về sau hai bước, kết quả giây sau, đũa phép của cậu bị thần chú tước vũ khí của Sissy đánh bay ra ngoài.

      Tiếp theo, chính là cái đũa phép vừa to vừa cứng đặt chính xác lên cổ cậu, động tác của Sissy giống như nước chảy thành sông, có chút do dự cùng ngập ngừng nào, thẳng đến khi khoảng cách giữa hai người đủ nửa mét mới nhận ra chàng trai trước mặt mình.

      "Draco....Sao lại là cậu?"


      Con ngươi như đá quỷ của tóc trắng mênh mông mịt mù, thần sắc còn có chút hoảng hốt, nhìn ra được vẫn là bộ dạng chưa tỉnh ngủ, đũa phép trong tay dần hạ xuống.

      Sắc mặt Draco tốt chút nào, cậu lắc lắc tay trái mới vừa rồi bị thần chú tước vũ khí đánh trúng, tới cách đó xa nhặt đũa phép của mình lên.

      Lời tiên đoán vào cuối kỳ năm thứ ba cũng phải là bí mật, việc Hắc Ma Vương trở về cũng chỉ đơn giản là vấn đề về thời gian thôi, cha cậu cũng là bởi vì chuyện này nên mới quyết định đêm nay tìm vài người để gây náo nhiệt chút, sau đó lại bày ra bộ dạng bản thân quên thân phận Tử thần Thực tử của chính mình trước mặt Hắc Ma Vương.


      Mọi chuyện đều có kế hoạch từ rất sớm, nhưng cậu cũng biết mình phải làm như thế nào, chỉ sau khi nghe thấy cha mình sắp đốt lửa gần lều của Weasley, cậu mới lờ việc cha đợi mình trong lều vải và lẻn ra ngoài xem người phụ nữ ngốc này có ổn .

      Draco quả thực rất hoài nghi biết lúc đó trong đầu mình có phải có nhiều cỏ lác quá hay , người phụ nữ ngốc này có thể có chuyện gì được chứ, chưa tỉnh ngủ mà sức công kích lớn như vậy rồi, ở trước mặt ấy cậu....hầu như chẳng có chút năng lực nào cả...

      "À....Cậu cũng biết đấy....Tôi....chuyện đó...Khi mới tỉnh ngủ đầu óc tôi ràng lắm..."

      Sissy thấy dáng vẻ nặng nề của Draco, cho là cậu giận vì ngay từ đầu nhận ra cậu ta.

      Ánh mắt Draco dừng lại ở người Sissy lát, hình như lại nghĩ tới chuyện ban ngày, hơi cong môi lên : "Tôi biết...."

      Cậu sớm biết Sissy có bệnh rất nghiêm trọng khi mới rời giường, lúc mới tỉnh lại làm chút chuyện hề thông qua suy nghĩ của não bộ, cho nên cậu giận , chỉ là có chút cam lòng vì thực lực của mình kém ấy nhiều quá mà thôi...

      Thiên tài Suyier, mạnh đến như thế nào chứ?


      Vấn đề này, cậu phải suy nghĩ rất nhiều lần, nhưng từ đầu đến cuối đều có đáp án...

      Lúc này, tiếng kêu sợ hãi truyền tới từ bên ngoài cắt đứt suy nghĩ của Draco.

      Cậu nhìn Sissy vẫn như trước chút, thở dài, lôi lí do thoái thác chuẩn bị xong từ lâu ra: "Tiếng động vui chơi ngoài kia có chút lớn, là người phụ nữ ngốc như vậy, ra ngoài chắc chắn lạc đường, tốt nhất là ngoan ngoãn ở chỗ này , bớt lo chuyện người chút."


      Giọng của cậu hời hợt, nhưng Sissy nghe được, cậu muốn tham gia vào chuyện này....

      " cần liên quan đến việc vui chơi của bọn họ làm gì..." Giống như nỉ non, giọng của Draco nhàn nhạt, nhưng sau khi xong, dường như cậu ý thức được việc mình lắm miệng, liền nhíu mày, rời khỏi lều vải nhà của Diggory.

      Draco...Chẳng lẽ là bảo vệ sao?

      Sissy nhìn trần nhà đến ngây người, chắc là cũng bao lâu, Crouch Jr. thả ký hiệu hắc ám kia ra...Thực ra muốn ...Draco bé cậu quá lo lắng rồi... vốn hề có suy nghĩ xen vào việc của người khác, thân làm diễn viên phụ hơn cả phụ, biết chính mình nên ngoài quan sát tình tiết mới là đúng.
      Hoa bé nhỏ, 1012Huỳnh Thượng Hỷ thích bài này.

    4. Dang Tap Te

      Dang Tap Te Member

      Bài viết:
      43
      Được thích:
      34
      Bạn lm chương mình thấy đọc tốt lắm, ko thấy lỗi gì. Ad khỏi lo nha:yoyo56::yoyo56::yoyo56:
      Trầm Tử Tuyết thích bài này.

    5. Trầm Tử Tuyết

      Trầm Tử Tuyết Active Member

      Bài viết:
      31
      Được thích:
      162
      24. Mỉm cười rất khuynh thành

      cơn mưa nữa lại tới... Lại là buỗi lễ tựu trường nhiễm chút khí lạnh của mùa thu.

      Sissy lẳng lặng mà ngồi trong khoang tàu đến Hogwarts, ngón tay nhắn vuốt vuốt đũa phép của chính mình, mười lăm phần tư tấc , gỗ tử sam, viên hồng ngọc phía đuôi đũa phép tỏa sáng trong khoang xe mờ tối... Ma lực chậm rãi lan rộng khắp đũa phép, cuối cùng cũng lan đến đuôi đũa phép, xích sắt màu đen rơi ở bàn, thanh leng keng vang dội như nóng lòng.

      nhớ rất ràng... Năm nay là năm Voldemort sống lại... cũng dám hy vọng xa vời là mình có thể thay đổi được cái gì... chỉ muốn cố gắng hết sức làm những chuyện mình có thể để sau này phải hối hận, ít nhất nếu như có thực trở thành vật hy sinh trong quãng thời gian chiến tranh cũng phải lưu luyến cái gì, như vậy là đủ rồi...

      nụ cười tươi nở ra gương mặt tinh xảo, mềm mại đáng đến tận xương nhưng lại chứa đựng rất nhiều đau thương cùng bất đắc dĩ, tiếng thở dài kia có thể khiến lòng người tan ra, và đó đẹp như bông hoa mẫu đơn dưới ánh trăng vậy.

      Chàng trai tóc bạch kim ngồi đối diện nhìn ấy, tâm trạng lại khó có thể bình tĩnh trở lại - kể từ ngày dấu hiệu hắc ám đó xuất cậu chưa từng được bình yên chút nào cả, nhưng mà vì muốn khiến cho cha mẹ thêm phiền lòng mà cố gắng biểu như mình thèm để ý chút nào...Nhưng ngay cả khi cậu xuất thân trong giới quý tộc, cũng trưởng thành hơn nhiều so với bạn bè cùng trang lứa cuối cùng cậu cũng vẫn chỉ là chàng trai 14 tuổi mà thôi, che dấu nhiều ngày như vậy, cậu cũng sớm mệt mỏi chịu nổi rồi.

      nghĩ tới, chỉ khi ở trước mặt cậu mới có thể dỡ xuống lớp ngụy trang mình hay đeo thường ngày.

      "Cha của tôi , người kia... trở về..." Cậu nhàng , lông mày nhíu chặt cũng dần dần dãn ra: "Có lẽ là do lo lắng về chuyện này mà năm nay Dumbledore mời Alastor Moody về làm giáo sư môn Phòng chống Nghệ thuật Hắc ám."

      Năm ngoái mời Thần sáng thiên tài Sissy Suyier đến, năm nay lại còn mời thêm Moody người lấp đầy phân nửa ngục Azkaban nữa... Người sáng suốt cũng nhìn ra được, Hogwarts trở thành nơi càng ngày càng an toàn rồi...

      "Cho nên ...Cẩn thận chút..." Draco xong, ánh mắt lơ đãng nhìn vào nụ cười yếu ớt giống như ngôi sao dưới ánh trăng, cậu cảm thấy hơi ngượng ngùng, vội vàng quay đầu .

      "Alastor Moody sao?" cong môi, cười thản nhiên: "Lại là người quen cũ à..."

      Người Sissy đến, đương nhiên là Moody bản gốc rồi.

      Trong toàn bộ giới phép thuật, có danh thiên tài, còn ông ta có danh xưng là Bậc thầy pháp thuật, đều là những Thần sáng luôn ngẩng đầu nhìn người khác mà bao giờ cúi mặt xuống, bọn họ cũng là hai Thần sáng nổi bật nhất trong tất cả những Thần sáng, lại cũng quen với việc lẻ loi mình rồi. Sissy là Slytherin, đương nhiên bị Gryffindor chán ghét, còn Moody vừa đa nghi lại nghiêm khắc, khiến người khác dám tới gần.

      Người Moddy tin tưởng nhất lại là Sissy, nhưng ngược lại bọn họ thường được phân để thực số nhiệm vụ khó cùng với nhau — lúc đó Moody luôn giám thị Sissy, còn Sissy chẳng quan tâm gì cả, mục đích trở thành Thần sáng chỉ là giết chết mẹ kế cùng em trai, cho nên những chuyện khác đều thèm để ý. Vì vậy họ được coi là tổ đội vô cùng kỳ quái giữa các Thần sáng, chỉ xuất trong những nhiệm vụ nguy hiểm: Suyier cùng Mắt điên.

      Nhưng điểm vô cùng giống nhau giữa hai người chính là — điên cuồng bướng bỉnh thậm chí có chút biến thái....Bởi lẽ đó mà tuy bọn họ có chút chán ghét nhau những đồng thời lại có chung chí hướng...

      Nếu như là Moody năm nay có lẽ năm tốt... Nhưng nếu như người đến Hogwarts chính là Moody giả, lại còn là Barty Crouch Jr. người từng bị chính tay vứt vào Azkaban đó lại là vấn đề khác...

      Vào thời điểm đó, khi Crouch Jr. cố gắng trốn thoát thực ra là bị thần chú của Moody đánh trúng vào, nhưng người dẫn đầu chạy đến chỗ và tước đũa phép của lại là Sissy, bởi vì sức lực của khác hẳn với người thường, cho nên dù Crouch Jr. là người đàn ông mạnh mẽ cường tránh cũng tránh thoát được, bọn họ giằng co lúc, mặc dù thể trốn thoát được nhưng lại nhớ kỹ khuôn mặt của Sissy.

      "Suyier cái đồ cặn bã!" Những ngày sau này cứ hễ có công việc phải chạy đến Azkaban chỉ cần tinh thần Crouch Jr. còn tỉnh táo là đều chửi bậy như thế.

      Hôm nay đối với chuyện này Sissy tỏ vẻ mặc cho số phận, vì để xảy ra sơ sót chắc chắc Crouch Jr. dám kiêng nể gì mà gây chuyện với , nhưng lại dám chắn dám giở trò sau lưng ...

      "Haizz..." Sissy thở dài yếu ớt, buồn rầu nhìn chàng trai ngồi trước mặt: "Draco, để an toàn cho chính bản thân cậu tốt nhất khi còn ở nơi công cộng hãy làm bộ như quen biết tôi ..."

      quen biết mà còn bị biến thành con chồn trắng biết nếu cậu tỏ vẻ quen biết thành bộ dạng gì nữa...Draco cậu có dám chắn chắn bản thân bị biến thành con trùng cỏ nào đó ?

      Hình ảnh chàng trai trẻ đẹp trai bị biến thành sinh vật đơn bào chợt lóe lên cách kỳ lạ trong đầu óc của , Sissy lập tức lắc đầu, nếu như bởi vì mà phát sinh ra màn này chắc chắn những quý tộc ái mộ Draco cầm đủ các loại dụng cụ tra tấn của dòng họ mà truy sát đến chân trời góc biển mất...

      Cho nên chỉ vì an toàn của cậu, mà còn vì an toàn của tôi nữa...

      Nghĩ tới đây, mặt của Sissy phồng lên như cái bánh bao, tuy biết rất sớm qua thời kỳ thiếu nữ nhưng lúc nhìn thấy cảnh này Draco vẫn cảm thấy đáng .

      " phải là thiên tài Suyier sao? Sao phải sợ cái lão điên kia?" Draco nhịn được mà nở nụ cười, đặt miếng đồ ăn cuối cùng bàn bỏ vào miệng Sissy và đứng dậy thay đồng phục.

      Tất cả quần áo của Draco đều được đặt chung chỗ, khi cậu lấy đồng phục của trường vô tình nhìn thấy bộ lễ phục nhà Malfoy được may riêng cho cậu, động tác hơi ngừng lại, giống như để ý mà mở miệng: "Năm nay bởi vì diễn ra cuộc thi đấu Tam Pháp Thuật mà Hogwarts tổ chức vũ hội, đồ ngốc như quên chuẩn bị lễ phục chứ?"

      Giọng của chàng trai đầy trêu chọc, Sissy nghe xong lại hơi lắc đầu: "Vũ hội cái gì chứ...Nhân vật chính là mấy đứa các cậu, tôi chỉ đến đó ăn uống miễn phí và duy trì ổn định thôi, chuẩn bị lễ phục làm cái gì..."

      Cho dù ăn mặc trang điểm xinh đẹp cỡ nào cũng vẫn thân mình như cũ, giống như đóa hoa nở sai mùa, đẹp đến mức đơn vậy...

      Nghĩ đến đó, mỉm cười, đơn như như đóa hoa sen, ảm đạm này cứ qua lại xông vào trong nội tâm , đuổi cũng .

      "Người phụ nữ ngốc này..." Sau đó, nghe được tiếng chàng trai nỉ non: "Làm sao biết được có người mời chứ..."

      ngẩng đầu, bình tĩnh mà nhìn đôi mắt màu xám tro của Draco, trong ánh mắt cậu nhìn thấy được cao ngạo của mấy ngày trước nữa, thay vào đó lại càng trở nên dịu dàng, giống như cơn mưa rào cuốn trôi hết tất cả quá khứ nặng nề của .

      Cay đắng nhanh chóng tản , tóc trắng cúi đầu, mỉm cười, nụ cười nhàng phản chiếu lên những hạt mưa rơi cửa sổ xe, đó là khuôn mặt xinh đẹp.

      "Này, cậu xem tôi có nên mời Severus cùng nhỉ?"

      "Viện trưởng đồng ý..."

      "Sao lại chắc chắn như vậy? Nếu như tôi sử dụng thủ đoạn đặc biệt..."

      " sử dụng Tình dược được đâu... quên viện trưởng là giáo sư môn Độc dược à?"

      Hai người cãi nhau cả đường, giống như là quay về năm trước, khoảng thời gian an tĩnh hòa bình kia, nhưng cuối cùng thời gian cũng thể quay lại được, Voldemort sống lại, dấu hiệu hắc ám cũng xuất ... Bọn họ, định trước là thể trở về khoảng thời gian vô lo vô nghĩ kia rồi…

      Được rồi, xúc động xong, tiếp tục chạy trốn thôi...

      Năm nay Hogwarts đúng là vô cùng hung hiểm, Sissy mới vừa bước vào cửa trường bị Peeves ném quả bóng nước trúng người, lạnh thấu tim.

      "Peeves chết tiệt, lại dám giở trò đùa dai đầu tôi...Đừng để cho bà đây bắt được cậu, nếu ..."

      Sissy vừa xoa xoa tóc bị ướt vừa tức giận chửi rủa, thực chứng minh sau năm làm việc cùng Filch cách chửi rủa hỏng bét của càng ngày càng giống Filch rồi...

      vất vả mới lau khô tóc cùng mặt, sau đó lại dùng câu thần chú khô ráo người, cuối cùng mới ôm tức giận bất bình mà ngồi ghế dành cho giáo sư, sau đó dứt khoát quyết định trút tức giận của mình vào việc ăn uống...

      Cho nên khi McGonagall đọc tên học sinh để phân viện nhìn những chén đĩa rỗng tuếch, cầm dao nĩa vận sức chờ phát động;

      Ngay khi Dumbledore dùng pháp thuật biến ra rất nhiều đồ ăn đĩa nhanh tay xiên cướp con gà quay mà Hagrid chuẩn bị cắt miếng;

      Đến khi Dumbledore tuyên bố năm nay huỷ bỏ thi đấu Quidditch, tiếng oán than của các học sinh vang dội đến trời đất vẫn ngồi ôm bàn toàn món điểm tâm ngọt;

      Ngay khi tiếng sét nổ ầm trời, Moody giả phá cửa mà vào Sissy lúc đó mới vừa uống ngụm lớn nước trái cây liền bị sặc...

      "Khụ khụ khụ..." Nước trái cây dường như bị sặc vào khí quản, ho lúc lâu mới có thể thở đều được, vừa ngẩng đầu lên nhìn thấy gương mặt chồng chất vết sẹo.

      "Sissy Suyier..." Khóe miệng như là vết sẹo khẽ giật cái, Sissy nghĩ chắc là cười lạnh...

      trợn trắng mắt, chỉnh sửa quần áo chút, sau đó ngẩng đầu, nở nụ cười "hoa của ta nở ra lấn át hết cả muôn hoa" với .

      Hàng ngàn vì sao sáng ngưng tụ trong đôi mắt đẹp, trong chớp mắt ấy ánh sáng rực rỡ lưu chuyển, cười, cũng cười, chẳng qua là cười đến dữ tợn, còn cười đến xinh đẹp...

      Thời điểm khi vẫn còn là Thần sáng, nụ cười của còn được xem như là nụ cười của tử thần, mỉm cười với người nào người đó phải chết...Nụ cười này là vũ khí đẹp nhất, che dấu dưới đó là ý định giết người đến đáng sợ.

      Moody giả bị nụ cười tươi đẹp đó dọa cho giật nảy cả người, khó khăn mà lui lại hai bước, ngồi xuống bên cạnh Dumbledore, nhưng con mắt ma pháp kia vẫn xoay quanh Sissy như cũ.

      Bầu khí hàng ghế giáo sư ngay lập tức trở nên kỳ lạ, bàn dài các học sinh lại càng lặng ngắt như tờ, chỉ lặng lẽ nhìn trận chiến của những nụ cười.

      "Xin cho phép tôi giới thiệu chút, đây là giáo sư môn Phòng chống Nghệ thuật Hắc ám mới của trường chúng ta, Giáo sư Moody!" Giọng giả vờ vui sướng của Dumbledore đột ngột vang lên bên trong hội trường yên tĩnh.

      có tiếng vỗ tay, có ai thảo luận gì, ánh mắt mọi người đều tập trung ở dung mạo của Moody...

      Tục ngữ trời tuyệt đường người, bởi vì cái gọi là vật cực tất phản ( vật phát triển đến cực điểm chuyển hoá theo hướng ngược lại), dung mạo xinh đẹp trở thành tiêu điểm, tướng mạo quá xấu xí kỳ lạ cũng khiến người khác khiếp sợ, Sissy ung dung thản nhiên mà tiếp tục vùi đầu ăn điểm tâm, có thể khẳng định, dáng vẻ tươi cười ban nãy của Moody đủ để cho Sơn Hà trở nên biến sắc, Bách Quỷ trở nên khóc lóc thảm thiết, ngày đêm trở nên điên đảo rồi...

      Nếu phải có chút ấn tượng đối với tướng mạo của ở trong trí nhớ chắc chắn bị ma đưa lối quỷ dẫn đường mà thốt ra câu: " nghiệt phương nào mà lại quấy phá ở đây!" hoặc gì đó đại loại như thế rồi...
      Last edited: 16/3/20
      Hoa bé nhỏ, 1012Huỳnh Thượng Hỷ thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :