1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Thập thế đợi quân an - Thiên Lý Hành Ca

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Mengotinh_Ranluoi

      Mengotinh_Ranluoi Well-Known Member

      Bài viết:
      1,281
      Được thích:
      1,052
      Hãy lưu mạnh hơn nữa , hehe
      Lừa tình thích bài này.

    2. Trinhhhhtttttt

      Trinhhhhtttttt New Member

      Bài viết:
      4
      Được thích:
      2
      :yoyo40::yoyo40::yoyo40: Vừa mới ngược xomg lại ngọt luôn đc aaa:xitmau::xitmau::xitmau:
      Lừa tình thích bài này.

    3. Lừa tình

      Lừa tình Well-Known Member

      Bài viết:
      189
      Được thích:
      4,138
      Chương 37

      "Ừm, ta lưu manh." mỉm cười lại tới gần chút, đầu ngón tay thuận theo cổ ta da thịt đường sờ xuống tới, nhàng vuốt ve, "Còn có thể càng lưu manh hơn nữa, Mẫu Đơn."

      "Thương , ngươi làm cái gì vậy, uống nhầm thuốc à? Ngươi thả ta ra, ngươi muốn tán tỉnh muốn nữ nhân tìm Chiêu Cẩm , tìm những tiên nữ thích ngươi , gia thèm đâu!" Ta run rẩy, làm thế coi ta là cái gì. Hôm qua để ý tới ta, hôm nay lại thân mật như này, ta cũng phải sủng vật, hôm qua còn ghé vào lâm viên đình...

      Vân vân.

      phải ta vốn ngủ ở trong đình sao?

      Nghĩ thế ta thân mồ hôi lạnh, nam nhân trước mặt cười đến phong lưu tuyệt đại, ta lại lắp, "Ta, ta… phải hôm qua ta ngủ mơ gì sao?"

      Tay đường đến hông của ta dừng lại, ngước đôi mắt sâu cạn hỏi ngược lại câu: "Nàng nhớ ?"

      Ta hiểu mở to hai mắt, lại tiếp tục mỉm cười, cong đôi mắt, giọng điệu nhàng, "Nàng nhớ cũng sao, ta nhớ là được rồi."

      Ta chợt cảm thấy chắc chắn tối hôm qua trong lúc ngủ mình sai gì rồi, rụt người muốn từ dưới thân Thương lui ra, "Tóm, tóm lại, ngươi thả ta ra, ta phải nữ nhân của ngươi..."

      " bái thiên địa vào động phòng, sao lại phải nữ nhân của ta."

      chuyện này đâm trúng vào chỗ đau của ta, đôi mắt ta lập tức đỏ lên.

      "Đó cũng là chuyện từ tám trăm năm trước rồi, với lại ngươi sớm quên , còn có cái gì đáng ? Thương , ngươi đừng có ỷ vào mình là thái tử điện hạ Cửu Trọng Thiên mà khinh người quá đáng!"

      Coi như trước kia từng thích ta, coi như biết ta cùng là phu thê. Nhưng quên rồi, giờ phải còn tình cảm nữa hay sao.

      Ta nghĩ mình chống đối như vậy chắc vui, nhưng ai ngờ vẫn là bộ dáng tâm tình tệ, bình tĩnh vững vàng ngăn chặn ta: "Luận võ chọn rể ta thắng, nàng cũng là thê tử của ta."

      "..."

      Ta khỏi lần nữa hoài nghi là thần tiên sao. Đêm qua đến cùng ta cái gì với , để cho đùa nghịch lưu manh như thế. Ta nhíu mày phí hết tâm thần suy nghĩ mà vẫn ra.

      Mi tâm nóng lên, từng nụ hôn trằn trọc đến ẩm ướt, cả người ta run lên.

      Đầu óc dần dần choáng váng, đưa tay muốn đẩy , nắm chặt ngón tay của ta, hai bàn tay lồng vào nhau. Lòng bàn tay ấm áp, môi của nóng bỏng hạ xuống triền miên, "Mẫu Đơn, " nỉ non gọi tên ta. thanh trầm thấp khàn khàn như muốn mạng của ta. Ta khẩn trương đến nỗi đình trệ cả hô hấp. "Kể cả bây giờ ta còn nhớ gì về nàng nữa, nhưng nàng vẫn là nữ nhân của ta."

      Lúc ngậm lấy môi ta trằn trọc cắn mút, trái tim ta đều muốn nhảy ra ngực, cả người kéo căng giống như con cá chết ( Nguyên văn).

      Nụ hôn kế tiếp ôn nhu hơn, mềm mại hơn, hừng hực như mặt trời chói lọi phơi ta đến cạn khô còn khí lực. Thương dịu dàng đẩy hàm răng ta ra thò đầu lưỡi vào, toàn thân ta run lên, liền buông tay ra ôm chặt eo của ta, ép ta dính sát vào .

      Hơi thở cùng mùi hương vốn làm say lòng người, vậy mà kịch liệt đến nỗi làm cho ta bất tỉnh, Thương lại tăng thêm lực, huyết dịch toàn thân cùng khí trong lồng ngực phảng phất như bị hút sạch. Ta mơ mơ màng màng nghe thấy mình khẽ khàng rên rỉ tiếng, từng mùi hương từ bờ môi, từ đầu lưỡi của nam nhân mang đến cho ta kích thích trước nay chưa từng có. Ta nếm từng cái, từng cái, chợt cảm thấy biết đêm nay là năm nào.

      Cuối cùng bên hông chợt mát lạnh, ta hoàn hồn chút, lại cảm giác bàn tay của duỗi vào.

      Ta phản xạ có điều kiện đưa tay đè vuốt con sói kia lại. Mà Thương cũng vội, bàn tay dừng lại ở chỗ ấy, chậm rãi vuốt ve. Cả người ta như run lên, giương mắt trừng . Vậy mà tên lưu manh này lại híp đôi mắt đen khẽ nở nụ cười, đầu lưỡi lại luồn vào bên trong lỗ tai ta. Quả thực là vô sỉ cực điểm.

      Ta trong nháy mắt cứng người lại.

      Nam nhân này coi tám trăm năm làm sai của ta là ngồi chơi phải ?

      Đầu gối thúc lên phát, tay nắm thành quyền vung tới. Lập tức cả hai đổi vị trí cho nhau, ta tóc dài rối tung quần áo lộn xộn ngồi lưng , hai tay trái phải đè lại cổ tay của , tư thế này xấu hổ đến nỗi mặt ta đỏ bừng nhưng vẫn kiên trì hô to lên với : "Thương ngươi ngươi ngươi ngươi đồ sắc lang này, còn dám lưu manh nữa ta liền đem cái món đồ kia của ngươi cắt cho chó ăn!"

      Cứu lang!

      Lại nghe tiếng cứu lang, cửa lớn của tẩm cung bị cước đá văng ra, thần tiên áo lam cầm cây quạt phe phẩy thoải mái nhàn nhã tới, Phù Nhi ngạc nhiên ở ngoài cửa ngó vào trong điện quan sát tình hình.

      "A nha, " Cửu Khuyết nháy mắt mấy cái, cầm cây quạt điểm môi cười , "Điện hạ, nghĩ ra trong chuyện phòng the nương nương ở bên lại mạnh mẽ như thế."

      Phù Nhi run rẩy từng bước vào trong, hành lễ với ta : "Nương nương, Phù Nhi ở bên ngoài gọi hồi lâu cũng thấy đáp lại, còn tưởng rằng xảy ra chuyện gì rồi, Thần Quân đại nhân liền tự chủ trương tiến đến..."

      Ta cứng đờ, chân tay luống cuống ở người Thương trơ mắt nhìn thay đổi liên tục tỏ vẻ ý vị thâm trường khuôn mặt của bọn họ, còn chưa biết nên làm gì lúc này đôi tay khoác lên lưng ta, Thương nằm giường tơ vàng hoa văn màu lam, tóc đen tản ra tứ phía, vạt áo mở rộng, mặt mày giống như cười mà phải cười rất xinh đẹp vô tội, "Nương tử thích ở phía cứ thẳng, làm gì phải vội vàng như thế?"

      Ta: "..."

      ………………………….

      Ta ở Cửu Trọng Thiên chờ đợi hơn mười ngày rồi.

      Sáng sớm ngày thứ hai náo ra trò cười như vậy, mặt ta có chút xấu hổ nhịn được. Ngược lại Thương tâm tình tốt, lúc ấy thấy ta quẫn bách thôi, lập tức đứng dậy dùng ống tay áo che khuất cả người ta, lại sai Cửu Khuyết cùng Phù Nhi ra.

      Sắc trời bên ngoài cửa sổ trắng sáng đến mông lung, hoa Bồ Đề vẫn nhàng bay xuống thành từng bóng trông nổi bật.

      Thương mặc lại quần áo chỉnh tề rồi mà ta vẫn còn chán nản ở giường, vùi mặt vào chăn đệm giả làm đà điểu. ân cần ôm cả ta lẫn chăn đặt lên đầu gối, mặt ta đỏ bừng còn tóc tán loạn rối bời, giống như là ôm đứa trẻ, nhàng đem chăn kéo ra khỏi mặt của ta.

      Ta vẫn nhắm mắt chặt, lòng bàn tay lướt qua mí mắt của ta, lại có cái gì ấm nóng mềm mềm phủ lên phía , ngay cả ngực đều được ủ ấm, ta nghĩ kia có lẽ là môi của .

      Tình huống này mới quen thuộc làm sao. Chẳng hiểu từ lúc nào, trong lòng ta luôn cảm thấy có chút khó chịu.

      Thương gọi Phù Nhi vào hầu hạ ta thay quần áo. Lúc ta thay váy, vẻ mặt vẫn vô cùng bình thường cầm quyển kinh phật ở bên nhàn nhã xem. Mặt ta đỏ bừng lên, : "Ngươi ra ngoài có được hay , phải ngươi còn rất nhiều việc sao?"

      cười : "Nơi này là tẩm cung của ta, nàng cũng là người của ta, sao ta lại thể ở chỗ này."

      Ta bị mắc nghẹn, sau lát mới từ trong kẽ răng nặn ra thanh , "Ta muốn về nhà."

      "Cũng được, " sờ sờ mặt của ta, "Đợi ta làm xong những chuyện này, ta trở về cùng nàng."

      Lời này, mập mờ, ta cũng dám nghĩ lung tung.

      Trước khi dùng bữa bởi vì vụ ở Thiên Cung nên ra ngoài lúc, ta tranh thủ thời gian ngồi trước gương trang điểm lại chút, làm cho khí sắc của mình tốt hơn, thân là sai nên sắc mặt rất trắng xám, ta sợ thích.

      Phù Nhi đứng ở bên cười trộm, ta trừng nàng, lập tức nàng nín cười, chờ lúc lại nhịn được bắt đầu cười.

      Ta vẫn nhớ thích tiểu nương đơn thuần hoạt bát, cười lên rất ngọt ngào. Năm đó lúc ta mười lăm tuổi chính là dáng vẻ như vậy, ta còn nhớ ta cười lên nhìn rất đẹp, thích nhìn ta cười.

      Tất cả nhừng lời ta đều nhất nhất nhớ kỹ, nhưng mà đáng tiếc cái gì cũng nhớ nữa rồi.

      Vậy bây giờ đặt ta ở chỗ nào đây?

      Thương đẩy cửa vào, ta nhanh chóng mím môi thu son phấn lại, đoan đoan chính chính ngồi ghế, ở trong gương mỉm cười nhìn ta, "Hoa nhi phải ?"

      Lập tức mặt ta đỏ bừng, cảm thấy mình rất ngốc, lập tức đứng lên rửa mặt. Chưa được mấy bước, Thương đưa tay đem ta kéo vào lồng ngực, cúi đầu xuống hôn.

      Lúc này đây từng giờ từng khắc cảm thấy dài.

      Cuối cùng dùng ngón tay xoa lên cánh môi đỏ bừng của ta, bởi vì sưng đỏ mà bị đau chút, tiếp theo lại tỉ mỉ vuốt ve xóa nốt chút son phấn còn sót lại. Ta ở trong lòng ngực của mặt đỏ bừng, dễ dàng tước vũ khí đầu hàng như vậy.

      chăm chú nhìn đầu ngón tay của mình, "Mẫu Đơn."

      "Ừm?"

      "Mẫu Đơn."

      "... Hả?"

      "Mẫu Đơn."

      "Sao vậy, " ta vụng trộm đẩy đẩy , cười, hình như có chút thở dài, " có gì, chỉ có chút hiểu vì sao mình từng thích nàng nhiều đến thế."

      Trái tim ta đập lệch nhịp, ngẩng đầu lên nhìn . Vẻ mặt dịu dàng như ánh trăng nhuộm sương mù, biết có phải là cảm giác của ta hay , mà ta thấy khóe mắt nổi lên vài tia đơn.

      Ăn cơm xong liền thư phòng xử lý tấu chương, ta ở Trọng Hoa cung dạo xung quanh. Thân là tẩm cung của Thái tử mà cung nga có nhiều, lại hiếm có thần tiên nào đến bái phỏng, quả nơi này rất thanh tịnh. Ta đến ngự thiện phòng ở hậu viện, là xa hoa, còn to hơn cả trạch viện của phú thương nơi nhân gian, nhưng bên trong lại có nhiều đầu bếp.

      "Kỳ điện hạ rất ít khi về nơi này, hàng ngày nhóm đầu bếp nấu ăn đều là cho chúng nô tỳ, huống hồ trước đó ngài ây còn..." Phù Nhi nửa dừng lại, lại nhìn về phía phòng bếp , " Nô tỳ nghe trước kia nhóm hầu hạ thái tử điện hạ , phòng bếp này vô cùng quen thuộc với thái tử điện hạ. Cũng chỉ bởi vì ngài ấy có thói quen xuống bếp vào ban đêm."

      Ta nghe xong ngơ ngẩn, Phù Nhi tiếp tục : "Phù Nhi đến Trọng Hoa cung cũng chỉ mới được hơn 700 năm thôi. Ban đên hạ nhân chúng nô tỳ cũng ngủ, mà từ trước đến nay điện hạ ngủ rất ít, ban đêm có lúc lại tỉnh. Nô tỳ nhớ kỹ hồi mới tới chỗ này điện hạ hay đến đây ngồi lúc, có khi còn làm chút bánh ngọt ăn , thường thường liền ngồi tận đến khi trời sáng, đầu bếp buổi sáng vừa mở cửa bị dọa kêu to tiếng." xong liền che tay áo cười rộ lên, "Nương nương người , điện hạ có phải là kỳ quái hay , làm gì có thần tiên nào trời lại có dạng này? Mỗi lần điện hạ làm xong lại ăn, đến buổi sáng nguội lạnh cả rồi. Có vị từng ở buổi tối nhìn thấy mâm sủi cảo vẫn còn nóng hôi hổi đặt ở giường, điện hạ an vị ở bên hoảng hốt nhìn qua mâm sủi cảo kia, còn có chút ngơ ngác. Tới tận buổi sáng mà ngài ấy vẫn còn ngồi ở đó, thấy liền đưa cho bọn hạ nhân ăn . Nô tỳ cũng được nếm qua, điện hạ chính là điện hạ, làm cái gì cũng xuất sắc hơn người."

      Ta nhìn những chiếc khóa bằng đồng được chạm khắc hoa văn màu vàng sẫm cánh cửa phòng bếp, cửa gỗ màu đen sơn đỏ, im lặng lên tiếng.

      "Chuyện này chính là bí mật của hạ nhân Trọng Hoa cung chúng nô tỳ. Tuy nhiên sau đó, số lần điện hạ bất thường như thế dần dần ít . Những chuyện này cho tới khi gặp nương nương Phù Nhi mới hiểu được, hóa ra trước kia điện hạ luôn luôn vẽ tiểu mỹ nhân chính là nương nương a."

      ----

      Buổi chiều gió mát phất phơ, cung nhân mang tấu chương cùng sách vào trong đình, Thương ngồi trong đình phê sổ, bên ngoài đình đứng đường hàng cung nga bưng sổ gấp, cũng biết vì sao vẫn đứng ở đó mà để sổ gấp xuống rời , nhìn y phục giống như là cung nga của Trọng Hoa cung, nhìn rất có trận thế.

      Ta suy nghĩ nửa ngày nghĩ ra có thể làm gì cho . Thương bây giờ là Thái tử đế quân, tất cả mọi thứ đều có cung nga hầu hạ, chỉ có thể tới trà phường trong cung chuyến, ngâm cho bình trà kim vĩ thúy phong, những phiến lá trà cực tựa như hàng mày, có màu xanh sẫm, hương khí mờ mịt. Loại trà này được hái từ trong mười huyễn cảnh đất Phật, nghe cung nữ là loại trà cực kỳ quý hiếm, ta ở trà phường cẩn thận pha bình, hương trà nồng đậm thơm ngát.

      Ta đưa cho Phù nhi, "Mang tới cho điện hạ ."

      Nhiều người như vậy, cũng biết chủ tử của bọn là thần tiên ở đâu. Tốt nhất ta nên để cho bọn nhìn thấy.

      Phù Nhi nháy mắt mấy cái, ai u tiếng khuôn mặt nhăn lại, rên rỉ : "Nương nương, Phù Nhi đau bụng."

      Ta "..." đám cung nữ Giáp Ất Bính vây xem ta pha trà, "Các ngươi ."

      "Nương nương, mắt nô tỳ có chút hoa..."

      "Nương nương, chân nô tỳ hình như bị trật..."

      "Nương nương, nguyệt của nô tỳ tới..."

      "Nương nương, hình như nô tỳ có tin vui..."

      Ta trầm mặc. Lại quay trở lại với Phù nhi, "Hai ta đổi y phục cho nhau ."

      Y phục của cung nữ rất đẹp, váy ngắn lụa mỏng, bên là áo màu vàng nhạt nổi bật lên da thịt tuyết trắng, đầu chải búi tóc mã kế, bưng trà từng bước dọc theo con đường rải đầy đá trắng ở lâm viên vào đình giữa hồ.

      Ta vùi đầu thấp, cung nữ thôi mà, người bên cạnh chắc là phát ra đâu.

      Thương cúi đầu, mặt mày đẹp như tranh vẽ, mi mắt đen nhánh nhưng khóe môi lại lạnh đến thấu xương. Bên cạnh là tiểu tiên mặc áo lụa đỏ dưới bốn mươi đứng cung kính, hẳn là người bên cạnh đế quân cửu trọng thiên.

      Lúc ta qua chỉ nghe người kia cái gì đó, câu chữ ràng làm ta nghe hiểu. Thương vẫn phê duyệt phần văn thư, ta muốn bưng trà vào đình, xa gần trùng hợp nghe thấy tiểu tiên kia chuyển chủ đề, bên tai ta ong trận.

      dùng tiên thuật lập kết giới, đại khái là ngăn cho cuộc đối thoại bị người khác nghe thấy. Có điều hình như pháp thuật của tiểu tiên này chỉ nhằm vào chúng thần tiên, ta vẫn nghe được ràng khoảng năm sáu phần: "Điện hạ, Đế quân phân phó, chuyện về ma tộc có thể tạm thời đặt sang bên, nhưng hôn của ngài cùng Chiêu Cẩm công chúa thể chần chừ được nữa. Mối hôn này do chính Thần Quân chỉ hôn, nếu lại từ chối nữa, chỉ sợ..."Luatinh-Cungquanghang.com

      Ta vẫn biết là nên nghe tiếp, nhưng đột nhiên cả người liền đình trệ, được nữa.

      Thương phê xong văn thư, mí mắt cũng nhấc chút, lạnh nhạt : "Lúc ấy Tranh Dung hứa những gì với bổn quân ông ta làm đến phần. Bây giờ lại tới hỏi làm gì."

      Tiểu tiên truyền lời kia lại hành lễ : "Điện hạ, lực ảnh hưởng của Tranh Dung Thần Quân ở ba mươi sáu thiên thậm chí cả Bát Hoang sâu vô cùng, cùng thất quân của ma tộc cũng có chút giao tình. Điện hạ mất Cửu Long tỉ, nếu cùng Tranh Dung Thần Quân kết thành thân gia, ngày sau leo lên đế vị, bảy mươi hai tộc Bát Hoang kia..." Bỗng nhiên dừng lại, thấp giọng hơn, "Nghe điện hạ tụ hồn nữ tử sống sót ở phủ tám trăm năm trước mang về Thiên Cung, có phải vì nàng này khóc rống cầu điện hạ thoái thác hôn ?"

      Thương sớm mặt biểu tình, chờ trả lời tiểu tiên lại cau mày : "Điện hạ, cưới nữ tử ở nhân gian vốn là trái giới luật rồi, huống hồ lúc ấy điện hạ thay nàng chịu... Có thể là đối với nàng hết lòng quan tâm giúp đỡ, nếu nàng tham lam đến tận đây khăng khăng muốn chút danh phận, điện hạ cho nàng cái là được. Tiểu tiên nghe dung mạo nữ tử kia mặc dù so được với Chiêu Cẩm công chúa, nhưng cũng đẹp vô cùng. Sau khi cưới Chiêu Cẩm công chúa cùng ma tộc thương lượng đưa nàng cho Ma Quân làm thiếp là được."

      Ngón tay Thương dừng lại, sau lát mới ngẩng đầu lên, trong mắt là ý cười, chẳng biết tại sao ta cách xa mấy trượng mà cảm thấy phát lạnh ở sau lưng.

      "Nghĩ chu đáo, đây là ý tứ của ngươi hay là ý của phụ quân?"

      Tiểu tiên lạy cái, "Tiểu tiên ngu kiến, chỉ bất quá cảm thấy điện hạ tôn quý vạn kim, sao có thể động tâm với nữ tử phàm trần được, có lẽ là nữ tử kia dùng tâm kế thôi."

      Thương híp mắt mắt, giọng điệu vẫn buồn vui, "Như vậy phải là ủy khuất Chiêu Cẩm công chúa hay sao?"

      Tiểu tiên kia vội vàng : "Chiêu Cẩm công chúa có tấm lòng rộng lớn bao dung, sao lại cảm thấy ủy khuất được?"

      Lúc Thương cúi đầu sợi tóc đen phất qua mép bàn, "Ồ! Làm sao mà ngươi biết được?"

      Hồ nước ở lâm viên dưới ánh mặt trời óng ánh tỏa sáng long lanh như tầng sương mỏng, Bồ Đề vãng sinh như rủ xuống từng chùm đèn , nhấp ngụm trà, khóe môi hơi vểnh, lại thấm ra tia cười mềm mại, ra từng chữ.

      "Nhưng Mẫu Đơn tâm nhãn lại thích khóc, bổn quân muốn ủy khuất nàng."

      Khuôn mặt tiểu tiên tươi cười thoáng chốc cứng đờ.

      Thương phê xong tấu chương gác qua bên, "Bất kể là do nguyên nhân nào, đều là bổn quân phụ nàng, bỏ mặc nàng tận tám trăm năm, để nàng mình. Ngươi phần ủy khuất này của nàng, ai trả lại đây?"

      Trong đêm mang theo văn thư trở về, hạ nhân từng cái ôm đặt bàn, châm đèn lên cái bừng lên vầng sáng màu vàng. Sau khi bọn lui ra, ta bưng trà lên, ngẩng đầu, ánh mắt sáng như hạt trân châu đen dưới ánh trăng.

      Ta ngẩn người, có chút được tự nhiên, "Sao vây?"

      mở miệng: "Đêm đó ở chùa Long Vân, quả nhiên vãn lăng là nàng pha."

      Ta do dự hồi mới : "Tuệ nhân công chúa vì ngươi, cũng rất cố gắng học hỏi trà nghệ."

      Chiêu Cẩm công chúa là lòng thích , ta vẫn cảm giác được.

      Dường như nghe thấy, ánh mắt vẫn chăm chú nhìn ta, có chút nóng rực, ý cười trong mắt lại trở nên dịu dàng, "Giả trang thành cung nữ, hả?"


      ( Edit truyện này khá khó mọi người ạ, khó hơn Ta làm kế mẫu nhiều :-( . Nên mình mới edit lâu thế :-( )
      Tôm Thỏ, Hale205, Giothoi6 others thích bài này.

    4. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :