1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Tôi có mắt âm dương - Bệ Hạ Bất Thượng Triều (HOÀN)

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Ngân Nhi

      Ngân Nhi Well-Known Member Staff Member VIP Trial Moderator Super Editor

      Bài viết:
      1,304
      Được thích:
      47,158
      Chương 131
      Edit: Ngân Nhi

      Đêm về khuya, Diệp Tuệ nhắm mắt lại, giấc mơ.

      nghe thấy rất nhiều tiếng bước chân hỗn loạn, người trong số đó hô lên: “Hôm nay là ngày đại hôn của thái tử phi, các ngươi nhanh nhẹn lên cho ta, đừng làm lỡ giờ lành.”

      Ý thức của Diệp Tuệ có phần mơ hồ, thầm lẩm bẩm trong lòng: “Đại hôn? Đại hôn gì? Giờ lành nào?”

      Diệp Tuệ muốn đứng lên xem tình hình bên ngoài rốt cuộc là như thế nào, lúc này bên cạnh có người : “Thái tử phi, sắp phải xuất giá rồi, khăn voan đầu được vén lên.”

      Diệp Tuệ muốn lên tiếng hỏi cuối cùng chuyện gì xảy ra, nhưng còn chưa kịp có người đỡ dậy, ràng là muốn , nhưng cơ thể lại cứ tự tiến về phía trước.

      ý thức được là bây giờ thể khống chế được cơ thể mình.

      Có lẽ tiến vào giấc mộng của thái tử phi rồi, nếu thoát ra được phải đắm chìm trong nó, cảm nhận mọi vui buồn của vị thái tử phi triều đại Hạ Chu.

      Diệp Tuệ đội khăn voan, bị đỡ lên kiệu, kiệu chậm rãi tiến về phía trước, qua đoạn đường rất dài mới dừng lại.

      Ngày đại hôn của thái tử, mười dặm hồng trang, cả nước chúc mừng.

      Diệp Tuệ được đỡ tới đứng bên cạnh thái tử, ràng nàng chưa nhìn thấy mặt của thái tử, nhưng chỉ cần nghe thấy hai từ thái tử từ miệng người khác là tâm trạng nàng đều lay động.

      Diệp Tuệ nhìn thoáng qua, mặt của thái tử nhìn , nhưng dù vậy nàng vẫn có thể nhận ra đây là người vô cùng tuấn tú, tôn quý vô song.

      “Nhất bái thiên địa!”

      “Nhị bái cao đường!”

      “Phu thê giao bái!”

      Làm lễ xong, bắt đầu từ hôm nay, nàng là vợ của .

      Diệp Tuệ và thái tử được mọi người đưa đến Đông cung, Diệp Tuệ ngồi giường, đầu vẫn đội khăn, trước mắt chỉ thấy màu đỏ mờ mờ, nhìn cảnh bên ngoài.

      Xung quanh chợt yên tĩnh, có tiếng bước chân rất khẽ vang lên, càng lúc càng gần hơn.

      Người kia đến trước mặt nàng, Diệp Tuệ rũ mắt nhìn, đập vào mắt là đôi giày màu đen, bên thêu hình con trăn vàng.

      Nàng biết đây là thái tử, nhịp tim bỗng đập nhanh hơn chút.

      Thái tử yên lặng nhìn Diệp Tuệ chăm chú, tầm mắt chậm chạp dời xuống.

      Sau đó giơ tay lên, bàn tay với các ngón thon dài hướng về phía nàng, càng lúc càng gần, chuẩn bị vén khăn voan đội đầu của nàng lên.

      Diệp Tuệ cực kỳ hồi hộp, nhưng cũng có chút mong chờ.

      Đúng lúc này bên ngoài đột nhiên truyền tới giọng lo lắng: “Bẩm báo!” Có người vào Đông cung, quỳ gối trước thái tử.

      Thái tử thu tay về, chậm rãi hạ tay xuống, trầm giọng hỏi: “Chuyện gì?”

      Người kia dập đầu xuống, ngữ điệu căm phẫn: “Điện hạ, tình hình chiến rất cam go, quân ta mắc mưu của kẻ địch, tổn thất nặng nề…”

      “Thuộc hạ vô năng, xin thái tử hạ lệnh!”

      Quân địch tiếp cận, thân là thái tử, thể thoái thác việc tự mình ra chiến trận.

      là phu quân của nàng, nhưng cũng là thái tử tôn quý nhất của triều Hạ Chu, vinh nhục của , sống chết của , tất cả đều liên quan đến quốc gia.

      Triều Hạ Chu cho phồn hoa, cũng dốc hết sức mình để bảo vệ giang sơn này.

      Thái tử hồi lâu thấy gì, Diệp Tuệ ngưng mắt nhìn thái tử qua lớp vải.

      nàng nhìn thấy gì cả, nhưng trong sắc đỏ mông lung, nàng lại nhận ra rất là thái tử quay đầu lại nhìn mình.

      Chân nhưng cũng rất xa xôi, gương mặt tuấn của thái tử lờ mờ trong tầm mắt nàng.

      Ánh mắt sâu thẳm của thái tử, dường như có thể xuyên qua lớp vải, thẳng vào đáy mắt nàng.

      Trong gian yên tĩnh, Diệp Tuệ nghe thấy thái tử , giọng vừa quen vừa lạ.

      “Đợi chiến bình định, nhất định ta trở về với nàng.”

      Thái tử nhìn Diệp Tuệ, chậm rãi ra hai chữ, ngữ điệu rất nhàng, như bày tỏ cảm xúc từ tận sâu đáy lòng: “Chờ ta.”

      lời của thái tử đáng giá ngàn vàng, chờ chinh chiến trở về, thương nàng, sủng nàng hết mực, trao cho nàng hết tất cả những gì tốt đẹp nhất.

      Diệp Tuệ yên lặng ngồi đó, hai mắt ngập nước. Lúc bái đường thành thân với thái tử nàng hề khóc, lúc hai người nhìn nhau qua lớp vải, nàng cũng khóc.

      Thế mà vừa nghe thấy thái tử “Chờ ta”, nước mắt lại trào dâng, khó mà kìm nén được.

      Diệp Tuệ nhếch môi, muốn chuyện với thái tử. Nhưng nàng lại thể điều khiển được cơ thể mình, thể được chữ nào.

      Lúc này, Diệp Tuệ cảm giác mình há miệng, nàng nghe thấy giọng của mình, ngữ điệu rất chân thành, trong nỗi bi thương là niềm hy vọng: “Điện hạ, thiếp chờ chàng.”

      Chàng trân trọng thiếp, thiếp cũng dùng tấm chân tình để đáp lại.

      Thái tử xoay người rời , mọi người cũng dần tản hết, Diệp Tuệ nghe thấy tiếng ồn ào huyên náo bên ngoài, mọi người chuẩn bị để thái tử xuất hành.

      Ngày thành thân, khăn đội đầu của thái tử phi vẫn chưa được vén lên, thái tử và thái tử phi còn chưa kịp nhìn nhau lấy cái phải ra chiến trường.

      mình thái tử phi ngồi trong Đông cung.

      Thái tử dẫn theo tướng sĩ, thúc ngựa rời khỏi hoàng cung, Đông cung chìm trong tĩnh lặng. Diệp Tuệ cảm giác được tay mình giơ lên, nhàng lấy khăn đội đầu xuống.

      Mãi lâu sau nàng vẫn đứng dậy, chỉ im lặng ngồi đó, thời gian Diệp Tuệ ngồi cũng bằng đúng thời gian cặp nến long phượng được thắp.

      Gió đêm lạnh thấu xương, ánh nến lập lòe, xì tiếng, nến bị thổi tắt, thái tử phi đêm ngủ.

      Diệp Tuệ bừng tỉnh khỏi giấc mộng, mở mắt ra, bên ngoài trời sáng choang, từ từ bước ra khỏi Đông cung, trở về với thực tại.

      Giấc mộng này quá chân , thể phân biệt được đây rốt cuộc là cảnh trong mơ hay là cảnh từng trải qua nữa rồi.

      Diệp Tuệ vuốt mặt mình, cảm giác mặt có nước mắt, bị lây cảm xúc từ giấc mơ, cảm nhận được buồn vui của thái tử phi.

      Trong lòng lên nghi vấn, sau khi kết thúc chiến trận, thái tử có trở về ? Cuối cùng thái tử phi có chờ được thái tử

      Tâm trạng của Diệp Tuệ khá tệ, nhìn sang bên cạnh, Thẩm Thuật vẫn ngủ say. giơ tay lên muốn chạm vào , nhưng lại sợ thức giấc nên lại hạ tay xuống.

      nhìn chớp mắt, thái tử trong giấc mơ là sao? Kiếp trước của và em rốt cuộc là có kết cục như thế nào?

      Diệp Tuệ có dự cảm là rất nhanh thôi, biết được đáp án.

      .

      Vì chuyện của Diệp Tuệ nên chương trình “ đời này có ma ?” dừng quay nửa tháng, cuối cùng cũng sẵn sàng công cuộc ghi hình cho tập tiếp theo.

      Các fan trước đó vẫn luôn vào Weibo hỏi tổ chương trình là bao giờ ghi hình lại, mãi cho tới hôm nay tổ chương trình mới có bài đăng mới.

      lâu gặp, cung điện Hạ Chu.”

      Ngay sau đó Weibo của cung điện Hạ Chu cũng chia sẻ lại bài đăng này, xác nhận tập tiếp theo của chương trình được quay ở cung điện Hạ Chu.

      Vừa có bài đăng mới, các fan lập tức như zombie vùng dậy, hai tuần nay cứ phải xem tạm mấy chương trình khác ít người xem, hôm nay rốt cuộc cũng đợi được thông tin mới rồi.

      “Trời ơi chương trình quay lại rồi!! Vô cùng cảm kích tổ chương trình, nhất định là đạo diễn nghe được tiếng lòng tôi cho nên mới quyết định quay trở lại cung điện Hạ Chu.”

      “Có thể loại Diệp Tuệ ra khỏi nhóm khách mời được ? Dạo này tôi muốn nhìn mặt ta luôn đó, nếu vẫn còn có ta tôi xem đâu.”

      “Ha ha lầu à có biết linh hồn của chương trình này là gì ? có Diệp Tuệ muốn xem cái gì? nhóm khách mời nhát gan run rẩy trốn sau Chu thiên sư sao?”

      “Tôi hóng xem biết lần này Thẩm Thuật có cùng Diệp Tuệ nữa , chắc cần cải trang nữa rồi nhỉ. Quỳ gối van xin tổ chương trình hãy hướng ống kính về phía Thẩm đại soái ca , quay cận mặt luôn ấy, cho tôi còn liếm màn hình.”

      Việc chương trình ghi hình trở lại trở thành chủ đề được tìm kiếm nhiều nhất, chỉ có vậy, hôm nay còn là ngày vui cho các fan của vợ chồng Hoa Thụy.

      Diệp Tuệ lại sắp trở lại show thần quái, điều này có ý nghĩa thế nào?

      Tức là bọn họ lại tiếp tục được ăn cẩu lương của hai vợ chồng nhà này rồi, gia nhập vào hội vợ chồng Hoa Thụy, đảm bảo dù đơn các bạn vẫn được cười trong hạnh phúc.

      Việc chương trình tạm dừng ghi hình gây rất nhiều tranh cãi, sau khi quyết định ghi hình trở lại, có người mong đợi, người lại chỉ trích Diệp Tuệ.

      Chương trình này ngay từ khi bắt đầu phát sóng tạo được tiếng vang lớn, bây giờ quay trở lại cung điện Hạ Chu thêm lần nữa, tuy độ quan tâm rất cao, nhưng danh tiếng có được như trước ai đoán trước được.

      Dưới chờ mong của mọi người, cuối cùng cũng đến ngày ghi hình tập tiếp theo.

      Mọi người đoán sai, Diệp Tuệ lại dẫn theo Thẩm Thuật tới ghi hình rồi, khác với những tập trước là tập này hai người họ phải lén lén lút lút nữa, ngay cả mũ và khẩu trang cũng đeo, thoải mái xuất tại địa điểm quay.

      Các khách mời còn chưa tới đủ, chương trình chưa bắt đầu, Diệp Tuệ và Thẩm Thuật yên lặng ngồi chờ, thỉnh thoảng lại chuyện với nhau mấy câu.

      Các nhân viên làm việc đôi khi lại liếc nhìn họ cái, hai vợ chồng nhà này được dân mạng vô cùng quan tâm, quả nhiên là nhan sắc thần tiên, quá xứng đôi.

      Thẩm Thuật và Diệp Tuệ ngồi ở đó, khí chất toát ra khiến cho người ta thể lơ là, cứ tự chủ được mà liếc nhìn.

      Lúc Thẩm Thuật cười với Diệp Tuệ, nhìn rất dịu dàng, nhưng các nhân viên chỉ cần nghĩ đến là ông chủ của Hoa Thụy bọn họ lại e dè.

      “Mọi người đừng dè dặt quá, cứ thoải mái như bình thường.” Đạo diễn Tôn nhìn thấu suy nghĩ của bọn họ, với họ câu rồi về phía Diệp Tuệ.

      Diệp Tuệ lên tiếng chào hỏi: “Đạo diễn Tôn, lâu gặp.”

      Đạo diễn Tôn nhìn Thẩm Thuật chút, cười đùa: “Diệp Tuệ, ra đây là chồng .”

      Chả trách mà lúc trước ông cứ cảm thấy trong đoàn có nhân viên trông rất lạ, Diệp Tuệ là người trong đoàn đội của , cho nên ông cũng để ý nữa. ngờ cái người đẹp trai quá thể đáng này lại là chồng của Diệp Tuệ.

      “Khán giả có cầu là quay cả chồng nữa.” Đạo diễn Tôn muốn tự ý quyết định, chuyện này vẫn nên hỏi ý kiến của Diệp Tuệ hơn.

      Thẩm Thuật: “…”

      Diệp Tuệ quyết đoán từ chối đề nghị của đạo diễn Tôn: “Đạo diễn cứ yên tâm, nhất định tôi chú tâm vào chương trình, nhìn lén chồng tôi nữa đâu.”

      Diệp Tuệ biết tình hình của mình bây giờ, chỉ cần chút cử động thôi cũng bị dân mạng soi mói bắt bẻ, tin tức mạng vẫn nên càng ít càng tốt.

      Các khách mời lần lượt đến đông đủ, vừa đến nơi, điều đầu tiên họ chú ý tới chính là Diệp Tuệ và Thẩm Thuật.

      Quan hệ của mọi người với Diệp Tuệ đều tốt, lúc trước bị dân mạng mắng chửi thảm hại, bọn họ còn gọi điện khích lệ động viên , bây giờ gặp mặt trực tiếp thế này, tất nhiên là phải hỏi han nhau mấy câu rồi.

      Triệu Hủy: “Đừng có đọc tin tức mạng làm gì nhé, cứ tập trung vào nghiệp và gia đình là được.”

      Tống Bạch: “Chị Diệp Tuệ, em sắp thi cuối kỳ rồi. Chờ khi nào nghỉ hè em đến chơi với chị.”

      “Ta sao chồng còn đẹp trai hơn TV thế hả!” Kim Cương vừa mở mồm rất thẳng, “Có ông chồng thế này việc gì phải quan tâm đến miệng lưỡi thiên hạ nữa chứ!”

      Diệp Tuệ: “…”

      Các khách mời nửa tháng gặp, hôm nay lại tụ hội với nhau, mang đến cho Diệp Tuệ ấm áp như được tắm gió xuân.

      Diệp Tuệ chỉ có suy nghĩ trong đầu, đó là cảm giác được đương cách quang minh chính đại là tuyệt.

      Chương trình tạm dừng ghi hình trong hai tuần, cho nên tập mới nhất chắc chắn phải đem đến mới lạ hơn, nếu rất dễ mất khán giả, lượng người xem giảm .

      “Tổ chương trình chuẩn bị cho mỗi khách mời bộ trang phục, được may theo đúng mẫu trang phục của thời Hạ Chu.”

      Lúc các khách mời nhìn những bộ đồ mà các nhân viên mang lên, ai cũng ngẩn người vì phục trang mang đậm cảm giác cổ xưa.

      Các nhân viên trải rộng những bộ trang phục ra cho các khách mời xem, dưới ánh đèn vàng dịu trong cung điện, trông chúng càng thêm rạng rỡ hơn.

      Tầm mắt Diệp Tuệ rơi vào y phục của thái tử phi, thoáng ngỡ ngàng, giờ phút này thời gian ngắn ngủi bỗng trở nên rất dài.

      Y phục này của thái tử phi từng xuất trong giấc mơ của , lúc bộ đồ được trải ra trước mắt, cảm giác như vị thái tử phi đó bước ra từ trong giấc mơ vậy.

      Diệp Tuệ ý thức được bây giờ ghi hình, lập tức bình ổn lại tâm trạng, nhìn Thẩm Thuật, nở nụ cười trấn an với .

      Tổ chương trình chuẩn bị cho các khách mời mấy phòng trống để thay trang phục.

      Tống Bạch được đưa cho y phục của công chúa, Triệu Hủy là y phục nữ quan, còn Kim Cương

      Lúc ở trong phòng thay đồ Kim Cương cảm thấy gì cả, nhưng lúc bước ra ngoài, đứng giữa Tống Bạch và Triệu Hủy ấy mới nhận ra điều, đó là y phục mà ấy tưởng là y phục của đại thần, ra nó lại là y phục của thái giám.

      Triệu Hủy và Tống Bạch trố mắt nhìn, cả hai đều nhịn cười, Triệu Hủy rất phối hợp hô lên: “Kim công công, ngươi mới từ chỗ hoàng thượng tới đây sao?”

      Tống Bạch cũng gọi theo: “Kim công công, ngươi vất vả rồi.”

      Kim Cương uất hận với đạo diễn Tôn: “Đạo diễn Tôn, cũng quá là trượng nghĩa rồi đấy, cho em mặc đồ tướng quân được sao?”

      Các nhân viên làm việc đều bị phản ứng của Kim Cương chọc cười, đạo diễn Tôn cũng cười đáp: “Lần sau , lần sau đảm bảo làm cậu hài lòng.”

      Y phục của Diệp Tuệ mặc hơi khó, cho nên là người ra ngoài cuối cùng, lúc bước ra, tất cả mọi người đều lặng yên chớp mắt.

      Y phục của thái tử phi mặc lên người Diệp Tuệ nhìn cực kỳ hợp, cảm giác như nó được may theo cầu của vậy.

      Mái tóc dài của Diệp Tuệ được búi cao lên, lúc chậm rãi bước đến gần mọi người, ai cũng có cảm giác như thái tử phi trong lịch sử xuất trước mắt bọn họ vậy.

      Bình luận chạy ào ào màn hình.

      “Có phải tôi bị hoa mắt vậy? ấy là Diệp Tuệ hay là thái tử phi triều Hạ Chu thế?”

      lẽ là do quần áo của tổ chương làm quá giống sao? Nếu vị thái tử phi kia có thể tái trước mắt chúng ta hẳn là giống Diệp Tuệ lúc này.”

      “Tôi vẫn luôn thấy Diệp Tuệ đẹp, nhưng ngờ lại có thể đẹp đến mức này, trang phục như vậy mà ấy vẫn kiểm soát được cách dễ dàng, Diệp Tuệ nổi tiếng đúng là có lý do cả.”

      Người ở trong này ai phát ra thanh nào, khiến cho cung điện Hạ Chu vốn yên tĩnh nay lại càng yên tĩnh hơn, chỉ có tiếng gió lùa thổi qua.

      Diệp Tuệ bị bầu khí yên ắng làm cho sợ hết hồn, cười với các khách mời: “Mọi người sao vậy?”

      Lúc này bầu khí mới bắt đầu lưu động, Tống Bạch thở phào nhõm, chạy chậm đến bên cạnh Diệp Tuệ: “Chị Diệp Tuệ, em còn tưởng là mình gặp người xưa chứ.”

      Triệu Hủy: “Tôi cũng thấy thế, suýt nghĩ là mình xuyên .”

      Lúc này Kim Cương mới hồi phục lại tinh thần, tức giận bất bình nhìn đạo diễn: “Đạo diễn Tôn, đối xử công bằng nhé, sao trang phục của nữ đẹp thế mà đến em lại như vậy?”

      Đạo diễn thản nhiên lờ : “Bây giờ chúng ta đến Đông cung.”

      Kim Cương hậm hực, vừa thấy mấy khách mời nữ chuẩn bị bước lập tức tiến lên : “Các vị chủ tử, việc cầm đèn lồng nặng nhọc này xin hãy để cho nô tài làm.”

      Nhìn Kim Cương nhập vai, đèn lồng trong tay Tống Bạch vẫn chưa được nới lỏng: “Kim công công, từ mẫu hậu dạy ta rằng việc của mình phải tự mình làm.”

      Cả đoàn cứ thế hào hứng đến Đông cung, vừa mới được nửa đường trong cung đột nhiên vang lên thanh rất .

      Diệp Tuệ bước chậm lại: “Mọi người nghe , hình như có tiếng gì đó.”

      Mọi người cùng đứng lại nghe, phía xa truyền đến thanh rất , hình như là tiếng ai đó hát hí khúc.

      Đêm hôm thế này hát cho ai nghe? Hoặc là họ đợi ai?

      Vừa thấy có gì đó ổn, Tống Bạch, Triệu Hủy và Kim Cương thoáng cái dựa sát vào người Diệp Tuệ, vẻ mặt căng thẳng nhìn về hướng phát ra thanh.

      Triệu Hủy run rẩy : “Diệp Tuệ, nghĩ đây là tiếng gì?”

      Kim Cương cũng nhíu mày như gặp chuyện lớn gì: “Tuệ à, có nghĩ là chúng ta gặp ấy ấy ?”

      Tống Bạch ôm chặt Diệp Tuệ: “Chị Diệp Tuệ, ấy ấy mà Kim Cương là ma sao?”

      Kim Cương lập tức giơ ngón trỏ lên môi, ra vẻ thần bí : “Suỵt, được ra chữ ma.”

      Diệp Tuệ cũng nhìn về phía đó: “Hay là, chúng ta qua đó xem xem có chuyện gì ?”

      Mọi người trăm miệng lời: “Ý kiến hay!”

      Tổ chương trình: “…” loạt phản ứng sợ hãi vừa rồi là giả sao?

      Diệp Tuệ , càng gần đến nơi thanh ca hát càng nghe hơn.

      Đến nơi, bên có tấm biển viết bằng chữ thời Hạ Chu, nhưng Diệp Tuệ vẫn hiểu được như cũ.

      “Đây là Xướng Các.”

      Mọi người cũng quen với việc Diệp Tuệ có thể đọc được những chữ này, chỉ cho rằng có lẽ vì học nhiều nên biết nhiều.

      Nhưng Thẩm Thuật biết phải vậy, ngửa đầu lên, tầm mắt cố định mấy văn tự phức tạp kia.

      Giống với Diệp Tuệ, cả đều chưa từng tiếp xúc với văn tự thời Hạ Chu, nhưng ngạc nhiên là họ lại đọc hiểu được.

      Trong Xướng Các rất sáng, tiếng hát vẫn vang lên ngừng nghỉ, cả đoàn tiến đến, Diệp Tuệ đầu gõ cửa: “Có ai ?”

      Tiếng hát vẫn tiếp tục, có ai trả lời, Diệp Tuệ muốn đẩy cửa vào, nhưng lại hơi căng thẳng nên khựng lại.

      Các khách mời cũng bị ảnh hưởng bởi cử chỉ của Diệp Tuệ, khỏi lo sợ: “Hay là bảo người khác mở .”

      Mặc dù đây phải lần đầu tiên Diệp Tuệ gặp ma, nhưng vẫn chưa luyện được bản lĩnh sợ trời sợ đất, lúc thấy sợ, ánh mắt liền nhịn được mà hướng về phía Thẩm Thuật.

      Triệu Hủy nhận ra ngay, ấy cười híp mắt nhìn Thẩm Thuật: “ trai quay phim ơi, mở cửa giúp chúng tôi được ?”

      Thẩm Thuật cũng cảm giác được là Diệp Tuệ căng thẳng, vừa dứt lời, lập tức lên mấy bước, đứng chắn trước mặt Diệp Tuệ.

      cúi đầu, trao đổi ánh mắt với , chỉ đặt tay lên cửa phòng, nhàng đẩy ra.

      Mở cửa xong, cũng nhìn Diệp Tuệ mà yên lặng lùi về.

      đội mũ đen, vành mũ kéo rất thấp, che kín hai mắt, nhưng vẫn che được góc mặt nghiêng.

      Diệp Tuệ khẽ cười, nhưng kìm lại rất nhanh.

      Từ lúc Triệu Hủy gọi Thẩm Thuật đến cho tới bây giờ, bình luận vẫn chạy ngớt.

      “Aaaaa chồng Diệp Tuệ đẹp trai quá !!! Trái tim thiếu nữ của tôi thể chịu nổi rồi, hai người này tình chết mất!!!”

      “Diệp Tuệ thấy sợ là theo bản năng nhìn Thẩm tổng luôn, ánh mắt cũng đáng quá thể, còn đẹp trai nào mở cửa giúp như Thẩm tổng ban nốt cho tui .”

      “Vợ chồng Hoa Thụy quả nhiên danh bất hư truyền, kể cả khi nhìn nhau tôi vẫn nhìn ra đường từ hai vợ chồng nhà này.”

      “Tôi trông thấy Diệp Tuệ cười trộm, có chồng tốt như thế đúng là nằm mơ cũng cười đến tỉnh luôn, Thẩm tổng còn cưng chiều Diệp Tuệ như thế. Nhưng mà Diệp Tuệ cũng từng vì Thẩm Thuật mà bị tai nạn xe mà, Thẩm tổng cưng ấy cưng ai.”

      Trong khoảnh khắc khi Thẩm Thuật đẩy cửa ra, tiếng hát bên trong hình như hơi run lên chút, nhưng rất nhanh lại trở lại bình thường.

      Khung cảnh bên trong ra toàn bộ sót góc nào, có tấm màn che, cái bóng của người hát phản chiếu lên tấm màn đó, gió vừa thổi, cái bóng cũng lay động theo.

      Cảnh này khiến người ta sợ hãi, dù sao cũng nhìn thấy cảnh tượng bên trong rồi, cả đoàn liền vội vã kéo Diệp Tuệ rời .

      Người trợ lý rất hoang mang tới chỗ đạo diễn, vào tai ông: “Bài nhạc ban nãy phải là bài mà chúng ta cầu.”

      ra màn biểu diễn ca hát vốn được tổ chương trình sắp xếp từ trước, nhưng đến khi các khách mời nghe được, trợ lý đạo diễn mới phát đây phải bản gốc mà họ chuẩn bị.

      Trợ lý sợ mình nhầm nên mới vội báo lại với đạo diễn, đạo diễn Tôn để tâm lắm, ông nghĩ chắc là bài hát tổ chương trình cầu hơi khó hát nên người bên trong kia mới tự chủ trương đổi bài khác.

      sao, tạo được hiệu ứng tốt cho chương trình là được, bài mới nghe cũng tệ.”

      Trợ lý nhìn dáng vẻ tùy tiện của đạo diễn Tôn, thầm nghĩ ra ban nãy ấy nghĩ là có ma, dù sao bây giờ là ban đêm, có chuyện gì thể xảy ra được chứ, với lại ấy từng nghe các nhân viên làm việc kể về những chuyện ma quái ở đây rồi.

      Nhưng nhìn nét mặt hài lòng của đạo diễn, trợ lý liền ngậm miệng gì nữa.

      Cả đoàn lại tiếp tục tới Đông cung, viện trưởng Hạ cũng cùng các nhân viên, lúc nhìn thấy Đông cung, ánh mắt chợt lóe lên.

      Lúc này đến đây lại có chuyện kỳ lạ nào xảy ra, lẽ chuyện này có liên quan đến chương trình sao?

      Sau khi ghi hình ở Đông cung xong cũng sắp kết thúc chương trình, trời sắp sáng rồi.

      lúc mọi người chuẩn bị kết thúc công việc đột nhiên Diệp Tuệ nghe thấy giọng rất khẽ vang lên sau lưng.

      “Thái tử phi.”

      Diệp Tuệ sững người, cho là mình nghe nhầm nên để tâm đến, nhưng giây sau thanh đó lại vang lên lần nữa, ngữ điệu có phần nôn nóng: “Thái tử phi.”

      Diệp Tuệ quay lại nhìn, thấy ma nữ ôm đàn cổ đứng cách xa, nhìn chăm chú.

      Giờ khắc này, Diệp Tuệ nhận ra tầm mắt của ma nữ đúng là nhìn thẳng vào .

      hoảng hốt, nhịn được mà hỏi: “ vừa mới gọi ai thế?”

    2. thuyvy2711

      thuyvy2711 Active Member

      Bài viết:
      401
      Được thích:
      206
      Mong chờ tập tiếp theo... hay quá cảm ơn editor
      Ngân Nhi thích bài này.

    3. Nhok.rua

      Nhok.rua Member

      Bài viết:
      46
      Được thích:
      54
      Ôi , Thái tử phi sắp biết đc chân tướng nghiệt duyên kiếp trc rồi
      Nhưng chắc 2 ng này nhau xong rồi Thái tử cưới Thái tử phi ấy. Vì thấy đoạn chờ ta :)
      Ôi ôi mong chờ câu chuyện kiếp trước quá
      Ngân Nhi thích bài này.

    4. Khánh Ly

      Khánh Ly Well-Known Member

      Bài viết:
      300
      Được thích:
      340
      Ôi trời hay mà, Ngân cho xin chương nữa :)))
      Nhok.ruaNgân Nhi thích bài này.

    5. Nhok.rua

      Nhok.rua Member

      Bài viết:
      46
      Được thích:
      54
      Khánh LyNgân Nhi thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :