1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Thái tử phi tham ăn - Đẳng Đãi Quả Đa

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. KY_BIBG

      KY_BIBG Well-Known Member

      Bài viết:
      314
      Được thích:
      390
      Cuối cùng nàng cũng trở lại rồi , mừng quá à

    2. Do Nguyen

      Do Nguyen Well-Known Member

      Bài viết:
      127
      Được thích:
      1,318
      Chương 153:

      Edit: Do Nguyen

      An Ngũ Lang loanh quanh đường phố. Chợ đêm kinh thành Đại Hạ rất náo nhiệt, các cửa hàng đều mở đến tận khuya, vì thế lúc này đường tấp nập người qua lại.

      Theo bản năng, đem tầm mắt dừng lại ngực các nương và phụ nữ lập gia đình, thậm chí là các bác lớn tuổi… Ơn trời, nhờ có kinh nghiệm phá án lâu năm, nghiệp vụ hoàn mỹ, vì thế người qua đường phát ánh mắt đáng khinh ấy của An Ngũ Lang. Đương nhiên cũng có vài người nhạy cảm phát , nhưng khi biết chủ nhân ánh mắt ấy là mỹ nam các nương đều ngượng ngùng cúi đầu, còn các bác bụng cao hơn ngực, ngực như trái mướp chảy xệ tới rún lại rất tự hào cố gắng ưỡn lên cho xem được hơn. An Ngũ Lang lập tức rùng mình quay chỗ khác.

      Mắt muốn đui luôn. Tốt nhất là nhìn ngực các nương trẻ tuổi, tránh cho đôi mắt bị trọng thương. Nhìn nhìn nhưng có cảm giác bức thiết muốn sờ bóp, tại sao như vậy? An Ngũ Lang nghĩ hoài ra. Vì sao ngực của Tam Nương lại khiến có cảm giác rất muốn sờ nắn? Hay là do ngực của Tam Nương lớn hơn người khác?

      đúng, có lẽ tay phải của mắc loại bệnh mà Thập Nhất Nương từng , đó là khi thần kinh thể khống chế được bộ phận nào đó của thân thể, chắc chắn trong phút giây ấy tay phải của sinh bệnh nên nó mới tự có chủ ý bóp ngực Diêu Tam Nương. An Ngũ Lang nghiêm túc suy nghĩ, thẩn thờ bước đến trước cửa Bách Y Các.

      “An Ngũ Lang thiếu gia!”.

      ngẩng đầu “Ơ, đây phải Thiêm Nhu nương sao?” Nàng lúc trước là hoa khôi Bách Hoa Lâu, bây giờ nàng là tâm phúc của An Nhị Lang, khuôn mặt luôn tươi cười chào đón khách.

      “Đúng, chính là Thiêm Nhu!” nhiều năm, nàng càng xinh đẹp, càng nhu mì động lòng người, , thể gọi là nương nữa, nàng lấy chồng, khách đến đây đều gọi nàng là Thiêm Nhu đại tẩu, thỉnh thoảng vẫn có người gọi nàng là Thiêm Nhu nương bởi vì khuôn mặt nàng hề có dấu vết của thời gian. “ lâu gặp, An Ngũ Lang thiếu gia có muốn vào uống ly trà ?”

      Dù sao tự bản thân An Ngũ Lang loanh quanh cũng có kết quả, dứt khoát hỏi người khác, Thiêm Nhu nương xuất vừa đúng lúc, nàng xuất thân thanh lâu, hiểu biết nhiều, sau về làm việc cho An Nhị Lang lại ngừng trau dồi học tập, trở thành tổng cửa hàng trưởng Bách Y Các tại kinh thành, xử lý mọi việc rất giỏi giang, chừng nàng có thể giải đáp phiền não của .

      “Thiêm Nhu nương thành thân 2 năm trước phải ? Ta nhớ phu quân của nương làm việc ở Ngũ Thành Binh Mã Tư. Tiếc là ta có cơ hội gặp nhiều, đối với nương có tốt ? Cuộc sống bây giờ thế nào?” An Ngũ Lang uống ngụm trà, suy nghĩ làm thế nào để bắt đầu câu chuyện, chứ lẽ mình là tên háo sắc ngại lắm.

      Thiêm Nhu phóng khoáng : “ ngờ An Ngũ Lang còn nhớ tên phu quân ta, làm sao gặp được ngài chứ, chỉ quản lý khu chợ , lo mấy việc lông gà vỏ tỏi mà thôi, nhưng rất tốt với ta, cuộc sống bây giờ phải lo nghĩ nhiều, năm ngoái ta vừa sinh được đứa con trai, nghịch lắm”. Thiêm Nhu sắc mặt hồng nhuận, chắc chắn cuộc sống thoải mái rồi.

      An Ngũ Lang suy nghĩ: “Chồng ngươi họ Cẩu phải ? Có muốn ta giúp thay đổi công việc chút ?” Chức vụ quản lý chợ trong mắt người của An Quốc Công phủ vẻ vang gì.

      Thiêm Nhu khoát tay, “ cần đâu, chỉ có năng lực quản lý mấy việc lông gà vỏ tỏi này thôi, nếu thăng quan tiến chức, vượt qua khả năng của tốt, cứ để vui vẻ quản lý khu chợ trời là được rồi”.

      An Ngũ Lang sửng sốt, luôn cảm thấy Thiêm Nhu nương là người thông minh, tuy xuất thân của nàng tốt nhưng đôi mắt kia trong sáng ràng, kiến thức vượt xa nhiều danh môn quý nữ. Nàng vốn là hoa khôi của Bách Hoa Lâu, nhan sắc đương nhiên cần , từng có nhiều quan lớn, phú thương muốn nạp nàng làm thiếp nàng đều từ chối, dứt khoát muốn lấy người có thể cho nàng danh phận thê tử đường đường chính chính. Cuối cùng nàng chọn Cẩu Đại Lang. Cẩu Đại Lang là người hiền lành, ngày thường rất hay giúp đỡ hàng xóm láng giềng, từ khi vào làm việc tại Ngũ Thành Binh Mã Tư, đều phụ trách những việc lặt vặt nhưng lúc nào cũng vui vẻ, có duyên cùng An Ngũ Lang và Trữ Bị Lương tuần tra kinh thành vài lần. Tiền lương của Thiêm Nhu cao gấp trăm lần Cẩu Đại Lang, nàng ở cửa hàng cũng thường xuyên tiếp xúc với các vị tiểu thư, phu nhân nhà quyền quý, thỉnh thoảng còn qua vài câu với cả công chúa. Thế nhưng tình cảm của hai vợ chồng đều rất tốt, chê bai xuất thân của nàng, tâm ý nghe lời nàng, nàng cũng để ý chức vị và tiền tài của , chỉ mong hàng ngày vui vẻ là được.

      An Ngũ Lang cười, cặp vợ chồng này tốt hơn rất nhiều so với các đôi vợ chồng môn đăng hộ đối mà từng gặp.

      “An Ngũ Lang nghĩ gì vậy?” Thiêm Nhu che miệng cười “Giống mấy tên ngốc chuyên nhìn chằm chằm ngực các nương và các bác , An Ngũ Lang sau bao nhiêu năm gần nữ sắc sao đột nhiên lại biến thành sắc lang thế này?” Nghĩ tới chuyện cũ nàng vẫn còn tức giận, năm đó nàng bị An Ngũ Lang mình đẹp bằng , làm nàng nản lòng thoái chí rời khỏi thanh lâu bán quần áo, nhưng dù sao cũng phải cảm ơn , Thiêm Nhu nghĩ nếu năm đó nàng cứ tiếp tục sống ở thanh lâu, chắc nàng cũng trở thành tú bà, thể nào có cuộc sống hạnh phúc như ngày hôm nay.

      đến ngực, An Ngũ Lang phản xạ có điều kiện nhìn chằm chằm ngực của Thiêm Nhu, á… rất là to, chắc là cho con bú nên ngực của nàng ấy to gấp đôi ngực của Tam Nương, An Ngũ Lang đỏ mặt, vội vàng dời tầm mắt, lại thầm may mắn là mình hề có cảm giác muốn sờ nó.

      Thiêm Nhu định tức giận, nhưng thấy ánh mắt ngừng láo liên bật cười, nàng vốn là tiêu điểm trong mắt đàn ông, từ khi sinh con, ngực của nàng càng to cực kỳ, ít đàn ông đều nhìn chằm chằm vào đó, nàng thành thói quen, cũng may là Bách Y Các có nhiều khách nam, nàng cũng ít tiếp xúc với đàn ông, cố gắng tránh xa phiền toái, nghe Bách Y Các có cổ phần của Hoàng đế nên người ngoài dám quấy rối, biết có hay

      An Ngũ Lang cố gắng điều chỉnh hô hấp, thành khẩn hỏi: “Thiêm Nhu nương, ta có điều phiền não, mong nương chỉ điểm chút, dù sao nương cũng có kiến thức sâu rộng”.

      Thiêm Nhu mỉm cười “ , có thể giúp đỡ An Ngũ Lang ta lấy làm vinh hạnh, năm đó ta vẫn luôn muốn cảm ơn người nhưng vẫn chưa có cơ hội đấy”.

      “Chuyện này, chuyện này phải bí mật, nó quan hệ đến danh dự của ”. An Ngũ Lang nghiêm túc , đây cũng là lý do muốn chuyện với Tăng thị.

      Quan hệ đến danh dự của ? Thiêm Nhu nổi lên tính tò mò, thấy An Ngũ Lang nghiêm túc như vậy, nàng vội thề “ , ta thề tuyệt đối giữ bí mật”.

      An Ngũ Lang kể qua chuyện khiến phiền lòng cho Thiêm Nhu nghe.

      Thiêm Nhu ngây người, nàng cố gắng giữ cho bản thân cười. Thích ngực? Sao An Ngũ Lang lại có thể thú vị như thế chứ!

      “Chuyện này khiến ta rất đau đầu”. An Ngũ Lang khổ sở “Ta biết ta nên xin lỗi muội ấy, là ta làm sai, ta mạo phạm Tam Nương, nhưng ta nhất định phải biết vì sao ta lại đột nhiên phát bệnh. Cũng may là mới có tay phải của ta phát bệnh, nếu cả hai tay đều bị bệnh, thấy ngực phụ nữ đều muốn sờ, vậy là chết chắc!”.

      “Ha ha ha……” thể nhịn được nữa, Thiêm Nhu cười muốn té ghế.

      An Ngũ Lang đen mặt, Thiêm Nhu cười thở nổi “Ha ha ha… Ngươi để ta cười xong cái , ta bảo đảm giúp ngươi giải quyết chuyện này”.

      An Ngũ Lang quyết định nếu nàng còn cười nữa, lập tức bỏ .

      Thiêm Nhu cuối cùng cũng cười xong, nàng nghiêm túc : “An Ngũ Lang, ngươi có từng nghĩ rằng mình như vậy là bởi ngươi thích nương ấy ?”

      Thích? An Ngũ Lang xưa nay chưa từng động lòng với con đột nhiên choáng váng, sau đó trái tim đập thình thịch, thình thịch…

      “Ta thích Tam Nương?” tin tưởng hỏi lại “Mỗi khi thấy muội ấy ta đều rất vui, là do ta thích muội ấy?”

      “Đúng vậy”. Phải chỉ điểm cho con cừu non lạc đường, Thiêm Nhu bỗng thấy trọng trách vai mình vĩ đại “Khi thích người, ngươi tìm cách đến gần người ấy, chạm vào người ấy, đặc biệt nếu cảm giác đó chỉ dành cho mình người ấy, chúc mừng ngươi, tình là cái gì, tình đến lúc nào ta biết, chỉ giây phút mà hãm sâu cả đời”.

      An Ngũ Lang rời , mặt còn hoảng hốt, thích Diêu Tam Nương ư? Đúng vậy, vì sao thể thích Tam Nương? Tam Nương đáng hoạt bát, cho dù nàng hay chê mặt mình vừa tròn vừa mập nhưng đối với Diêu Tam Nương rất xinh đẹp, hơn nữa tính cách nàng lại rộng rãi phóng khoáng, hồn nhiên vô tư, nàng còn sùng bái như vậy….

      An Ngũ Lang hít hơi dài, mặt mỉm cười, quyết định phải về nhà với mẫu thân đến cửa Diêu gia cầu hôn, chờ Tam Nương cập kê lập tức làm đám cưới.

      …………………………..o0o…………………………..​

      Hôm sau là ngày Thập Nhất Nương lại mặt.

      Thấy nàng khuôn mặt hồng nhuận, mang dáng vẻ của thiếu phụ xinh đẹp động lòng người, cả nhà đều yên tâm.

      An Tam Gia bảo Thái tử tiến vào thư phòng, còn Thập Nhất Nương bị phụ nữ trong nhà lôi .

      “Thập Nhất Nương, Thái tử đối với con có tốt ?” Phương thị hỏi, tuy từ sắc mặt cũng biết Thập Nhất Nương sống vui vẻ nhưng bà vẫn phải hỏi cho yên tâm.

      “Dạ, Thái tử tốt với con lắm ạ”. Thập Nhất Nương hài lòng vô cùng, đầu bếp Đông Cung làm thức ăn ngon cực kỳ, Thái tử làm đúng lời hứa, đầu bếp ở Đông cung đều là đầu bếp xuất sắc nhất Đại Hạ, mỗi món ăn đều khiến người ta mê mẩn, “Mọi người ở Đông cung đều đối với con rất tốt, Đại bá mẫu, ở đó có đầu bếp họ Vương, nấu món vịt chua cay ngon cực kỳ, vừa chua vừa ngọt vừa cay, thịt vịt mềm, cắn muốn tan luôn trong miệng”…

      Phương thị và Tôn thị dở khóc dở cười, đứa này trong đầu toàn là đồ ăn.

      “Con đúng là đồ tham ăn!” Tôn thị chỉ vào trán Thập Nhất Nương, “Ta muốn hỏi lúc ở cùng với con, Thái tử thế nào?”

      Ở cùng? “Dạ rất tốt ạ, Thái tử đọc sách, xem công văn, còn con đọc truyện…”

      Tôn thị bực quá, “Ta hỏi chuyện phòng the, hai đứa ở giường thế nào?” Đứa bé này quá ngây thơ, phải luôn vào điểm chính mới được.

      Thập Nhất Nương đỏ mặt, rì rầm, giọng như muỗi kêu “Tốt ạ”. Nàng len lén sờ eo của mình, vẫn còn đau, chắc là do đói khát lâu năm nên Thái tử lúc nào cũng muốn lăn lộn với nàng, tuy nàng có dị năng, khôi phục sức khỏe nhanh chóng nhưng vẫn chịu nổi con sói đói.

      Thấy hết động tác của Thập Nhất Nương, Phương thị và Tôn Thị nhìn nhau, mặt lộ ra nụ cười ái muội, rất tốt.


      TIỂU KỊCH TRƯỜNG:

      Bác : Ây da, các ngươi xem, ở đó đó, có mỹ nam cứ nhìn chằm chằm vào zú của ta, ngại quá .

      Đại thúc: Ngươi nhìn chằm chằm vào zú của ngươi? Ngươi nhìn lại cho kỹ , nhìn eo của ngươi đó.

      Bác : zú ta xệ tới eo, nhìn eo hay nhìn zú có gì khác nhau đâu!
      thuyt, Parvarty, Hale2054 others thích bài này.

    3. Do Nguyen

      Do Nguyen Well-Known Member

      Bài viết:
      127
      Được thích:
      1,318
      Chương 154:

      Edit: Do Nguyen

      Tuy Thập Nhất Nương thẹn thùng nhưng Tôn thị vẫn quyết định tiến hành dạy dỗ nàng phen, đây là chuyện quan trọng, Phương thị giao cho Tôn thị đứng ra chuyện bởi hai mươi mấy năm Tôn thị ân ái với Nhị đệ như ngày đầu mới cưới, bản lĩnh này phải ai cũng có.

      “Trong cuộc sống vợ chồng cũng phải áp dụng binh pháp, nếu con chỉ chăm chăm nghe theo khiến đàn ông mau nhàm chán, cũng được khăng khăng cự tuyệt, đàn ông còn nhiệt tình, con phải lạt mềm buộc chặt là tốt nhất, nhớ được cho ăn no, ăn lưng lửng là được, vậy mới thấy thèm. Con phải khiến đàn ông có cảm giác mới mẻ, lúc nào cũng thấy con mới là người phụ nữ quyến rũ nhất, đối với mấy chuyện quốc gia đại của họ, con hiểu cũng sao, miễn đừng làm phiền họ”.

      Thập Nhất Nương hai mắt tỏa sáng, im lặng lắng nghe kinh nghiệm của Tôn thị, nàng hận thể lấy giấy bút mà ghi lại ràng, Nhị bá mẫu lợi hại, y chang mấy chuyên gia tư vấn tình cảm – hôn nhân – gia đình thời đại.

      Tôn thị sau hồi giảng giải kinh nghiệm của bản thân lấy ra tập tranh đưa cho Thập Nhất Nương. “Đêm trước ngày thành hôn, ta đưa con mấy bức tranh chỉ là hàng phổ thông, xem cũng ràng lắm, hôm nay ta đưa thêm mấy bức này, tinh tế hơn, có nhiều tư thế hơn, Nhị bá mẫu tìm rất lâu mới được đó”.

      Thập Nhất Nương ỉu xìu, xuân cung đồ lần trước Nhị bá mẫu đưa, nàng chỉ mới lật vài tờ có hứng thú, có nhiều sai lệch nghiêm trọng, cơ thể con người chỉ vẽ bằng mấy đường cong đơn giản. Chắc do họa sư thẹn thùng nên khi vẽ tranh, nhân vật vốn xíu, cái chỗ kia càng đến thấy gì, làm hại nàng còn cho rằng đàn ông hưng phấn có “dựng cờ” hay cũng giống nhau, tuy kiếp trước nàng từng giải phẫu thi thể nhưng lúc đó cũng chưa từng thấy khi đàn ông “dựng cờ” như thế nào, vì thế nàng cho rằng khi quan hệ, kích cỡ cái ấy của đàn ông nhắn xinh xắn, đau nên cần phải sợ. Kết quả là đêm tân hôn, nàng cũng uống rượu giao bôi đến mức ngà ngà say vậy mà vẫn đau đến tỉnh cả người, giống như bị cây đao thọc thẳng vào chỗ ấy. Nàng giãy giụa vùng vẫy, Thái tử chỉ còn cách chuốc say nàng mới có thể thuận lợi hành . Mẹ kiếp, cái tên họa sư xuân cung đồ kia, có giỏi bước ra đây, nàng muốn giết !... Chính vì vẽ cái kia quá mức bé vô hại, khiến hầu hết tân nương đều yên tâm, ngờ đâu thực phũ phàng, cảm giác bị lừa khiến chuyện phòng the hòa hợp, hôm sau lỡ như có người muốn ly hôn làm sao?

      “Nhị bá mẫu, con có quyển rồi, cần nữa đâu”. Thập Nhất Nương trả tập tranh lại cho Tôn thị, “Dù sao cũng khác nhau nhiều, quyển là được rồi”. Lần trước nàng ngu ngốc lần là đủ, cần ngu thêm lần thứ hai.

      “Làm sao mà giống nhau được”. Tôn thị bảo đảm, “Thập Nhất Nương, con cứ đem cái này về, cùng Thái tử nghiên cứu cho kỹ, đây chính là vũ khí quan trọng giữ gìn hạnh phúc gia đình đó”.

      Thập Nhất Nương thể từ chối. Tôn thị lại dặn dò lần nữa rằng phải nghiên cứu tập tranh này kỹ là có thể giữ được tình của Thái tử mấy chục năm.

      chuyện xong rồi hả?” Tăng thị và công chúa ôm hai đứa trẻ vào cửa “Tiểu Sâm và Tiểu Kiểm muốn gặp tiểu ”.

      Thập Nhất Nương tươi cười, ôm lấy hai đứa vào lòng “Tiểu Sâm, Tiểu Kiểm nhớ à?”

      “Nhớ, nhớ vô cùng nhớ!” Tiểu Sâm giọng: “Tiểu , đừng nữa, có được ?”

      “Tiểu Kiểm… cũng nhớ tiểu ”. Tiểu Kiểm giơ các ngón tay bé lên đếm “Tiểu Kiểm ba ngày… gặp tiểu ”.

      Thập Nhất Nương chạm lên đầu ngón tay của Tiểu Kiểm: “Đây là 2, đây mới là 3”.

      “Tiểu , nữa nha!” Tiểu Sâm chớp chớp đôi mắt đen lay láy nhìn nàng, vội nuốt nước miếng tiếp “Dì Tam Nương thương Tiểu Sâm nữa… Tiểu Sâm muốn ở cùng với tiểu ”.

      Thập Nhất Nương kinh ngạc, “Sao vậy, Tam Nương thương con nhất mà?”. Nàng tiếp: “Tiểu Sâm muốn ở cùng với tiểu , con theo tiểu Đông cung vài ngày nha? Tiểu Kiểm cũng chung luôn được ?”

      Hai đứa trẻ vỗ tay lia lịa “Hay quá, cùng tiểu luôn”.

      Tăng thị và công chúa nên lời, “Hai đứa theo tiểu , cần mẹ nữa phải ?”

      Hai đứa trẻ nhìn Thập Nhất Nương rồi lại nhìn mẹ, lúc rồi “Mẹ, mẹ cũng chung luôn nha”

      Công chúa điện hạ lúc này mới thấy vui, ôm con trai xinh đẹp như bé nhà mình lên hôn “Còn cha sao, tổ phụ, tổ mẫu, còn ông cố tổ sao?”

      Tiểu Sâm suy nghĩ, rất thông minh mà : “Vậy hết, cả nhà mình theo tiểu luôn”

      Thập Nhất Nương cười ha hả, “Đúng rồi, Tiểu Sâm thông mình quá, cả nhà cùng với luôn, bao ăn bao ở nè”.

      Cả phòng tràn ngập tiếng cười, Thập Nhất Nương mỗi tay ôm đứa, càng ngắm càng , thực lòng muốn đóng gói hai đứa mang luôn, “Đại tẩu, công chúa đại tẩu, hai người cho Tiểu Sâm và Tiểu Kiểm vào cung ở với muội vài ngày nha, Đông cung lớn như vậy, lại còn ít người, muội đơn lắm”.

      Hai chị dâu đều hiểu cảm giác của dâu mới, nên an ủi nàng “Đến nơi xa lạ, ai cũng có cảm giác bất an như vậy, vài ngày nữa muội quen sao”.

      Công chúa cười “Chờ Thập Nhất Nương sinh con, thấy đơn nữa, nhà thêm đứa trẻ bận rộn suốt ngày kịp thở, chi đến buồn”.

      Thập Nhất Nương bĩu môi “Thái tử muội muốn có con phải chờ thêm 2 năm nữa, sau này huynh ấy lên triều, có thời gian bên cạnh muội, muội biết làm gì để giết thời gian”

      tới lúc đó chúng ta vào cung thăm muội”. Tăng thị nhìn em chồng vẫn còn tính trẻ con mà an ủi.

      Thập Nhất Nương vui vẻ “Nhất định như vậy nha, tới lúc đó được lấy lý do Đại Lang ca và Nhị Lang ca cho phép nên hai người trọng sắc khinh em chồng, chịu vào cung với muội”.

      Hai chị dâu dở khóc dở cười gõ đầu nàng “Yên tâm, chúng ta giữ lời, đến lúc đó mang theo Tiểu Sâm và Tiểu Kiểm, cho muội mệt chết luôn”.

      “Tiểu thư, à , thưa Thái tử phi, ngài có thời gian ? Ngũ Lang thiếu gia xin gặp”.

      Ngũ Lang ca? Thập Nhất Nương tò mò, “Ngũ Lang ca lúc nãy nháy mắt với muội, nháy đến mức muốn rụng lông mi, để muội xem huynh ấy có chuyện gì”.

      Tăng thị suy nghĩ, phải là chuyện với Diêu Tam Nương chứ? Ngũ Lang muốn Thập Nhất Nương hòa giải à?

      “Thập Nhất Nương, tỷ kể cho muội nghe…” Tăng thị đem chuyện Diêu Tam Nương bạt tai Ngũ Lang kể ra.

      “Tam Nương đánh Ngũ Lang ca?” Thập Nhất Nương thể tin nổi, “Tam Nương tính tình rất tốt, Ngũ Lang ca làm chuyện gì đến mức muội ấy phải đánh người?”

      Tăng thị ưu tư “Tỷ cũng biết, tỷ cho người hỏi thăm, kết quả là chạng vạng tối hôm qua Ngũ Lang bỏ ra ngoài, người gác cổng tận khuya Ngũ Lang mới về nhà, lúc về hình như vui vẻ lắm… Tỷ cũng tiện hỏi kỹ”. Dù sao cũng là chuyện của em chồng, nàng là chị dâu cũng tiện nhúng tay, , nếu liên quan đến em họ mình, nàng cũng quan tâm.

      Thập Nhất Nương vỗ vai Tăng thị “Đại tẩu, đừng nghĩ nữa, chắc có việc gì đâu, để muội gặp Ngũ Lang ca hỏi cho ràng rồi về cho tỷ biết”.

      ----------------------------o0o---------------------------​

      “Ý huynh là ghi chép những dấu hiệu bình thường của nghi phạm mà trực giác của huynh phát ra, làm kinh nghiệm giúp mọi người phá án?” Thập Nhất Nương sửng sốt vỗ tay khen hay “Đúng là ý kiến hay, ra trực giác cũng là loại tâm lý học, rất vi diệu đó. Đại Hạ chưa từng có sách viết về cái này đâu, mỗi phạm nhân đều có vài biểu tâm lý giống bình thường mà chúng ta có thể nhìn ra được, cần thiết phải bức cung, , nếu có chứng cứ, có vài kẻ dù có bị tra tấn đến chết vẫn chịu khai, hoặc cuối cùng chạy thoát, cũng có những người vô tội nhưng vì bị đánh đập nên nhận tội oan”.

      Hai mắt Ngũ Lang tỏa sáng, nhanh nhẹn lấy giấy bút đem mấy vấn đề tâm lý học viết ra. “Thập Nhất Nương, nghe muội huynh hiểu vì sao huynh chỉ liếc mắt cái là nhìn ra phạm nhân, ra là do huynh cảm thấy biểu cảm của họ đúng… Chờ huynh viết xong cái này, đưa đến các đồng liêu ở Hình Bộ, bọn họ nghiên cứu xong cũng có năng lực nhìn người mà phán đoán”.

      Thập Nhất Nương hứng thú, cùng An Ngũ Lang bàn luận về cách sử dụng tâm lý học để tìm ra phạm nhân, khiến phạm nhân cung khai mà cần bức cung tra khảo, An Ngũ Lang giống như gặp được bảo bối, từng ly từng tý ghi chép lại ràng.

      “Còn gì nữa ?” An Ngũ Lang nhìn mấy chục tờ giấy chi chít chữ, trong mắt đều là say mê hiếu học nhìn về phía Thập Nhất Nương.

      Thập Nhất Nương uống ngụm nước lớn, cho nhuận cổ họng rồi “Hết rồi, hôm nay nghĩ ra được rất nhiều điều, hôm khác nghĩ ra cái gì tiếp muội viết cho huynh, chờ Ngũ Lang ca giao cái này cho đồng liêu, lúc đó họ làm phiền huynh nhiều nữa, huynh phải cảm ơn Diêu Tam Nương, ý kiến này là do muội ấy nghĩ ra”.

      Nhắc đến Diêu Tam Nương, Ngũ Lang đỏ mặt, cà lăm : “Ta biết, ra, ra… Ta định để sau hai ngày tìm… tìm… Tam Nương, nhưng bây giờ ta tính… tính toán tài sản… của… của ta, hơi bận, cho nên…. nên…”

      Thập Nhất Nương hiểu, “Tính toán tài sản? Chuyện này quan hệ gì với chuyện xin lỗi Tam Nương? Cuối cùng huynh làm gì để muội ấy tức giận đến như vậy? Ngũ Lang ca, nếu huynh làm chuyện có lỗi với Tam Nương, huynh phải thành tâm chuộc lỗi, à, muội hiểu rồi, huynh tính toán tài sản vì muốn lấy tiền mua quà xin lỗi muội ấy phải ?” Thập Nhất Nương nghĩ thông suốt “Ngũ Lang ca gây chuyện khiến người người căm phẫn làm tổn thương Tam Nương, cho nên bây giờ phải mua quà xin lỗi”.

      phải quà xin lỗi”. An Ngũ Lang giọng “Là sính lễ”.

      “Gì?” Thập Nhất Nương tưởng mình nghe nhầm.

      “Ta là sính lễ”. An Ngũ Lang hơi ngượng ngùng bất an, khuôn mặt trắng trẻo xinh đẹp đỏ bừng bừng, “Lúc Nhị Lang cầu hôn công chúa, cũng đưa hết tài sản của huynh ấy cho công chúa mà. Ta nghĩ ta cũng đưa hết tài sản của mình cho Tam Nương, chứng minh chân thành của ta…”

      “Khoan , khoan! Huynh để muội bình tĩnh chút”. Thập Nhất Nương cầm lấy bình trà uống ngụm lớn, chờ nuốt hết xuống, đem mấy lời của Ngũ Lang hiểu hết, hỏi gấp “Hai người bắt đầu khi nào? chút dấu hiệu cũng có, đúng, có phải hai người thầm lui tới mà chúng ta biết phải , chuyện Tam Nương đánh huynh là đánh hả?”

      Thấy Thập Nhất Nương thao thao bất tuyệt, Ngũ Lang cười khổ “Là do ta sai, nhưng ta rất chân thành, tới hôm qua ta mới phát là ta thích muội ấy, ra từ trước thích muội ấy rồi, nếu tại sao mấy năm nay ta vẫn lấy cớ luyện võ để đến gần muội ấy chứ, do ta biết mình thích muội ấy, trước đây ta gần phụ nữ, xinh đẹp hay ta cũng quan tâm, chỉ có Tam Nương là đặc biệt nhất…”

      phải nhận ra từ lâu mới đúng, bình thường khi thấy con tránh như tránh tà, trong đầu , chỉ có Thập Nhất Nương là con , cũng có thể vì lớn lên ở Tây Bắc, thích kiểu mềm yếu của con kinh thành, mỗi khi gặp chuyện chỉ biết khóc, nhưng Tam Nương như vậy, muội ấy kiên cường, hoạt bát, lúc té ngã tự bò dậy rất nhanh, vừa có kiên cường của phụ nữ vùng Tây Bắc lại vừa có khí chất cao quý của kinh thành.
      thuyt, Parvarty, Hale2054 others thích bài này.

    4. Do Nguyen

      Do Nguyen Well-Known Member

      Bài viết:
      127
      Được thích:
      1,318
      Chương 155:

      Edit: Do Nguyen

      “Hả? Làm mai? Ngũ Lang với Tam Nương?” Tăng thị há hốc thiếu chút nữa rớt cằm, chuyện xảy ra khi nào mà sao nàng biết gì hết, ràng mối quan hệ giữa Tam Nương và Ngũ Lang đều bình thường đến mức thể bình thường hơn cơ mà, hai người họ thông đồng với nhau khi nào?... À, phải, họ vừa mắt nhau khi nào?

      “Đúng vậy”. Thập Nhất Nương gật đầu cách thận trọng. “Đại tẩu, tuy muội từng đến Diêu gia, nhưng tính tình của Diêu phu nhân thế nào, muội , Ngũ Lang ca lo lắng, tính toán đem hết tài sản của huynh ấy cầu hôn, như vậy mới chân thành, đại tẩu, tỷ cảm thấy chuyện cầu hôn này tỷ lệ thành công là bao nhiêu?”

      Tăng thị vẫn còn ngơ ngác, “Tỷ lệ thành công? Tam Nương với Ngũ Lang?”

      “Đúng vậy, là Tam Nương với Ngũ Lang ca”. Thập Nhất Nương lắc đầu, ra phải mình nàng bị dọa đến ngu người, “Việc này Ngũ Lang ca thưa với Nhị bá mẫu, đến lúc đó chắc chắn Nhị bá mẫu tìm tỷ để hỏi ý kiến, Tam Nương cũng coi như quen thuộc từ với Nhị bá mẫu, bà phản đối, bát tự chỗ bá mẫu có tờ rồi, tờ còn dư này nhờ Đại tẩu về thăm Diêu gia giúp”.

      Tăng thị lúc này mới khôi phục tinh thần “Chuyện này vấn đề gì, nhưng Thập Nhất Nương, muội cho tỷ biết Tam Nương và Ngũ Lang xảy ra chuyện gì, sao đột nhiên lại muốn cầu hôn, muội cũng biết, của tỷ rất lo lắng hôn nhân đại của Tam Nương, bắt muội ấy giảm béo để có thể gả ra ngoài, ở Diêu gia, bà thương nhất là Tam Nương, nếu Ngũ Lang thực lòng thương …”

      “Tuyệt đối là thực lòng”. Thập Nhất Nương kể lại quá trình An Ngũ Lang phát ra tình cảm của , sau đó như đinh đóng cột “Ngũ Lang ca ngốc lắm, huynh ấy muốn đem toàn bộ tài sản tặng cho Tam Nương, nếu như vậy còn được xem là thực lòng muội biết như thế nào mới gọi là thực lòng nữa, nếu Đại tẩu yên tâm có thể gặp huynh ấy để hỏi , đây là chuyện hôn nhân cả đời của Tam Nương, nếu có thể thành công là quá tốt”. người là ca ca, người là bạn thân, sau này trở thành người nhà quan hệ lại càng khắng khít, Thập Nhất Nương càng nghĩ càng vui.

      Tăng thị gật đầu, nàng cũng hy vọng có thể trở thành chị em dâu với Tam Nương, An gia thực nhà chồng lý tưởng, Ngũ Lang là thanh niên tài tuấn, mới 20 tuổi làm quan ngũ phẩm, có công phá rất nhiều vụ án, nên rất có khả năng 23 tuổi được thăng lên hàng tứ phẩm, lý lịch như vậy rất có tiền đồ, vì hạnh phúc cả đời của Tam Nương, nàng phải giúp việc này thành công mới được.

      -----------------------------o0o------------------------------​

      Xe ngựa rời khỏi An gia, Thập Nhất Nương vui đến mức chịu được bèn cho Thái tử điện hạ tin tức này.

      Thái tử mê mang, Thập Nhất Nương cứ ở trong lòng xoay qua xoay lại khiến muốn đè nàng ngay xe ngựa, làm gì còn tâm trạng để ý chuyện hôn nhân của đàn ông khác.

      “Tinh La ca ca, chỉ cần nghĩ đến chuyện Ngũ Lang ca chuẩn bị kết hôn, muội vui cực kỳ luôn”.

      Thái tử gật đầu phụ họa, cúi xuống hôn sâu, môi Thập Nhất Nương vẫn còn mùi sữa bò nhàn nhạt, ngon. “Đúng vậy, đến lúc đó chúng ta tặng phần quà lớn”. Đàn ông An gia mau chóng kết hôn hết , tốt nhất cần chú ý quá nhiều đến muội muội, Thập Nhất Nương cứ để chăm sóc.

      “Ây da”. Thập Nhất Nương đột nhiên kêu lên.

      “Sao vậy?” Thái tử ôm lấy vợ, đè nén ham muốn trong lòng xuống, đành chờ trở về Đông cung, muốn làm gì cũng thuận tiện hơn, Thập Nhất Nương vẫn hay thẹn thùng lắm, nếu lỡ chọc nàng tức giận, phải “ăn chay” như hòa thượng luôn, đó là việc vô nhân đạo cỡ nào chứ!

      “Ngũ Lang ca cũng có người trong lòng rồi, vậy mà ca ca của muội năm nay 23, chút động tĩnh cũng có, Tinh La ca ca, huynh có biết nương nào tốt ? Muội muốn làm mai cho ca ca”.

      Thái tử cả ngày bộn bề chính , làm gì có thời gian để ý tiểu thư nhà nào tốt, nhưng vẫn nhàng trả lời “Ta chỉ biết, nương tốt nhất đời nằm trong ngực ta thôi, đáng tiếc, nương ấy là muội muội của Tam Lang rồi”.

      Thập Nhất Nương bị lời âu yếm làm cho say mê, là chán ghét, đối với người ngoài Thái tử như núi băng vạn năm, còn trước mặt nàng, lúc nào cũng lửa cháy hừng hực, ngại quá.

      Buổi tối, An Đại Lang về nhà thấy khuôn mặt vui vẻ của vợ mình.

      “Có muốn ăn khuya ? Ta kêu phòng bếp chuẩn bị canh gà, chàng ăn chút hoành thánh trước nha”. Tăng thị bước đến cởi áo khoác ngoài cho chồng.

      “Được, có chuyện gì mà nàng vui vậy?” An Đại Lang nhìn chăm chú Tăng thị, “Nàng rất phấn khởi”.

      “Phu quân, chàng biết ?” Tăng thị nhìn “Hôm nay, Ngũ Lang năn nỉ muội về thăm Diêu gia, giúp , muốn cầu hôn Tam Nương”.

      An Đại Lang ngơ ngác, “Cầu hôn Tam Nương? Tam Nương vẫn là đứa mà”.

      Tăng thị liếc , “ gì mà , sang năm Tam Nương cập kê rồi, sau khi cập kê có thể gả chồng, cũng đâu có so với Thập Nhất Nương”.

      An Đại Lang vui, “Thập Nhất Nương còn , nếu phải Thái tử quá gian xảo làm gì chúng ta chịu gả, cả nhà vẫn còn muốn giữ con bé lại vài năm”.

      Tăng thị nhịn xuống, giữ trong nhà vài năm? Chẳng phải Thập Nhất Nương thành lỡ sao.

      An Đại Lang bước đến ôm vợ, thủ thỉ “Nếu hai đứa chúng nó tâm đầu ý hợp cũng là chuyện tốt, ít nhất lúc ta ra ngoài làm, lo nàng có ai làm bạn, hơn nữa Tam Nương cũng có khả năng, khi về nhà cũng có thể giúp nàng chút việc”. Đối với công chúa điện hạ, chuyện quán xuyến gia đình quá rườm rà, nàng ấy thích khiến vợ phải lo hết mọi chuyện dưới, trong ngoài.

      Tăng thị mỉm cười ngọt ngào, cảm giác như mình được ngâm trong vại mật. “Chàng cũng là, chuyện Tam Nương và Ngũ Lang thành thân, chàng liền nghĩ đem lại lợi ích cho ta, sao lo lỡ như hai người họ hợp, khiến Ngũ Lang đệ khổ cả đời”.

      An Đại Lang khẳng định: “Ngũ Lang xưa nay rất may mắn, ta cần lo”. Từ đến lớn, ai gặp Ngũ Lang cũng đều ưa thích , từ tướng mạo cho đến tính cách, đến đâu cũng được người người hoan nghênh.

      -----------------------------o0o-------------------------------​

      Diêu Tam Nương vẫn còn tức giận. Chuyện xảy ra vài ngày, nhưng sau đó, ngày thứ nhất nàng chỉ là giận An Ngũ Lang bậy bạ, ràng là người lạnh nhạt, háo sắc lại biến thành sắc lang, tính tình đột biến làm nàng trở tay kịp, còn bây giờ nàng tức giận là bởi An Ngũ Lang quá mức ích kỷ, ràng sai còn chịu đến xin lỗi nàng.

      “Thưa tiểu thư, phu nhân cho mời”. Nha hoàn bước vào .

      Diêu Tam Nương buồn rầu bước ra khỏi phòng, nhóm nha hoàn lén trao đổi ánh mắt: Tiểu thư có chuyện gì rồi, bình thường mỗi bữa đều ăn 3 chén cơm, vậy mà hôm qua và hôm nay mỗi bữa chỉ ăn 2 chén, món sườn nướng tiểu thư rất thích ăn, vậy mà hôm nay chỉ ăn qua loa, có chuyện, nhất định là có chuyện.

      “Tam Nương”. Diêu phu nhân vẫy tay gọi “Tới đây, con nhìn mấy cuộn vải này , con lớn rồi, người cũng cao lên, nên may thêm mấy bộ quần áo mới, con nhìn , cuộn vải màu hồng này thêu hoa hải đường, da con trắng, mặc lên rất đẹp”.

      “Dạ”. Diêu Tam Nương hứng thú “Mẹ chọn , con thấy cái nào cũng được”.

      Ninh thị là người khéo léo, tuy thường ngày hay bắt Tam Nương giảm béo nhưng bà cũng nhẫn tâm, mỗi khi con nhìn bà mắt rưng rưng, bà đều cầm lòng được, cũng bởi nguyên nhân này nên dáng người Tam Nương lúc nào cũng có da có thịt. Mấy hôm nay Tam Nương buồn buồn, bà biết hết, bà đoán con bé ở An gia gặp chuyện vui nhưng bà hỏi Tăng Bát Nương cũng có câu trả lời, thường ngày Tam Nương tính tình cởi mở nhưng cũng rất quật cường, nó muốn chắc chắn , bà làm mẹ cũng còn cách nào.

      “Cái nào cũng được là sao”. Ninh thị lôi kéo con , đưa mấy cuộn vải đẹp vào tay con, “Con có nhớ dì Tống ? Dì ấy với chúng ta là thân thích, mấy ngày nữa dì ấy cùng con trai trưởng Long Đại Lang đến nhà mình, con phải ăn mặc xinh đẹp để cho mẹ hãnh diện, được ?”

      “Dì Tống?” Tam Nương nghĩ nghĩ “À, con nhớ rồi, lúc trước con gọi Long Đại Lang là họ, có từng gặp lần, mẹ ơi, họ đến nhà chúng ta làm gì? Tuy là thân thích nhưng cũng chỉ là họ hàng xa thôi mà”.

      Ninh thị hài lòng nhìn con “Còn có thể tới làm gì, Long Đại Lang lên kinh để thi tiến sỹ, đứa này cũng giỏi, 20 tuổi thi tiến sỹ”.

      Diêu Tam Nương im lặng, thi đậu hay còn biết kìa, hơn nữa cho dù có đậu tiến sỹ 20 tuổi cũng đâu có gì ghê gớm. Người ta 20 tuổi là ngũ phẩm của Hình Bộ, An Ngũ Lang cũng giống như Thập Nhất Nương từng , thần kinh của huynh ấy có vấn đề, các tiểu thư kinh thành thích nhiều vô kể, giống như muôn vàn tinh tú vây quanh mặt trăng, vậy mà chưa từng để ý.

      “Nghe họ Long của con là nhân tài đó, tướng mạo đẹp, ở Giang Nam ít nhà muốn kết thân với Long gia, nhưng dì Tống của con đều từ chối, là phải chờ thi đậu tiến sỹ mới tính chuyện hôn nhân, nếu phân tâm”.

      Nhân tài? Tướng mạo đẹp? Làm sao có thể so sánh với An Ngũ Lang? Tuy An Ngũ Lang thích tướng mạo của mình, thấy có khí chất đàn ông, nhưng đó là do biết trong kinh thành này, các nương thích xếp đống nhiều đến mức mấy chiếc xe ngựa cũng chở hết. Trước kia Ngũ Lang làm việc ở Ngũ Thành Binh Mã Tư, đến giờ tuần, đường phố, xe ngựa của các vị tiểu thư bị hư nhiều đến mức kéo dài mấy con phố, lúc đó cứ tưởng , đến từng chiếc xe để sửa giúp… Haizz, cũng là đầu óc Ngũ Lang quá ngây thơ, nhưng đây cũng chính là quyến rũ của … Đột nhiên Diêu Tam Nương bừng tỉnh, nàng hối hận, đúng ra nên đánh An Ngũ Lang, có thể trong phút giây nào đó thần kinh của có vấn đề nên mới sờ ngực nàng thôi.

      họ Long của con rất có hiếu, đối đãi với mọi người rất nhân từ…” Ninh thị tiếp tục khen, còn nhìn con đầy thâm ý, nhưng sắc mặt Tam Nương càng lúc càng trầm, Long Đại Lang chính là con rể vàng đó nha.

      Hiếu thuận? Nhân từ? Nghĩ đến An Ngũ Lang vì mẫu thân mà đắp mỹ phẩm dưỡng da lên mặt, khiến khuôn mặt nhìn như quỷ vô diện, Long Đại Lang có hiếu thuận được như vậy ? Còn đối đãi nhân từ với mọi người? Nàng vẫn luôn quấn lấy An Ngũ Lang đòi học võ, Ngũ Lang mỗi ngày đều bận tối tăm mặt mũi, tuần tra về mệt phờ người nhưng vẫn dành thời gian dạy nàng Lang nha bổng, đối xử rất tốt với nàng…

      Diêu Tam Nương càng nghĩ càng khổ sở, An Ngũ Lang tốt như vậy, chắc chắn là do quá mệt mỏi nên cẩn thận sờ trúng ngực nàng, sao nàng lại có thể đánh huynh ấy mạnh như thế, chắc bây giờ Ngũ Lang ca rất tổn thương nên mới đến gặp nàng, nàng phải chủ động thăm , liền có được ? được, giờ này chắc Ngũ Lang vẫn làm việc ở Hình Bộ.
      Last edited: 7/2/20
      thuyt, Parvarty, A- Ying5 others thích bài này.

    5. Do Nguyen

      Do Nguyen Well-Known Member

      Bài viết:
      127
      Được thích:
      1,318
      Chương 156

      Edit: Do Nguyen

      Ninh thị thấy con có hứng thú với Long biểu ca, nhìn khuôn mặt ưu sầu của nàng, bà tức giận. Hừ! Con à, sao con cuối cùng ở An gia xảy ra chuyện gì, mẹ hứa kêu cha con và hai trai con tới An phủ giết người đâu!

      “Người đâu, kêu nhà bếp mang bánh hoa quế và bánh bột sen lên đây”. Ninh thị thể đành lòng nhìn con buồn bã.

      Nha hoàn ngẩn người, nhìn thân hình tròn trịa của tiểu thư, phu nhân à, chẳng phải ngài cấm tiểu thư ăn đồ ngọt sao?

      “Còn nhanh!” Ninh thị trừng mắt, liếc nha hoàn còn ngơ ngác kia, nha hoàn vội lui ra, trong lòng thầm phu nhân đúng là nhân từ, cuộc đời này của tiểu thư đừng mong giảm béo.

      “Ăn cũng tạm được, nhưng đủ ngọt”. Có điểm tâm nên Diêu Tam Nương hơi vui lên chút, nàng quyết “núi đến mình mình tới núi”, quyết định như vậy , cần suy nghĩ nữa.

      Nha hoàn cười cười “Đầu bếp nữ này cũng là, chắc ăn bớt ăn xén nguyên liệu, chút nữa nô tỳ mắng nàng ấy”. Nha hoàn đâu dám điểm tâm làm cho tiểu thư được bỏ nhiều đường, cũng tội nghiệp cho nữ đầu bếp, từ lúc vào Diêu phủ, bà ấy chưa lần nào được làm điểm tâm cách bình thường, tiểu thư thích ngọt nhưng phu nhân cho tiểu thư ăn đường nhiều, nên điểm tâm đầu bếp làm được ngon như bên ngoài, tiểu thư lúc nào cũng vừa ý. Oan này ai hiểu?

      Nhìn con còn ủ rũ, Ninh thị thở phào nhõm, nhìn thân mình tròn trịa của con , bà quyết định ngày mai lại bắt đầu bắt Diêu Tam Nương giảm béo.

      “Tam Nương à…” Ninh thị bóng gió, “Ta nghe An Thập Lang lần này cũng thi, năm nay 17 tuổi phải ? Còn như vậy cũng thi được hả?”

      vấn đề gì, An Thập ca văn chương rất giỏi”. Diêu Tam Nương năng chắc nịch “Dáng người và tài năng của An Thập ca cực kỳ tương phản, họ Long thi đậu hay con biết nhưng An Thập ca chắc chắn đậu, cho dù là thi đình huynh ấy cũng có thể lọt vào nhị giáp”.

      Nó xem thường Long Đại Lang như vậy, bà phải từ chối đề nghị của Tống thị rồi, Ninh thị thở dài, nhưng sau đó lại thấy điểm kỳ lạ, con mình tôn sùng An Thập Lang như vậy, lẽ nào…

      Trái tim Ninh thị đập bùm bùm, hình như bà phát ra bí mật to lớn nào đó, khuôn mặt bà đầy mong chờ hỏi Tam Nương “An Thập Lang rất có tài, tiếc là quá mập, cho nên hình tượng tốt, dù có là Trạng Nguyên cũng khiến người ta đau mắt”.

      Diêu Tam Nương tức giận, nàng cao giọng “Mẹ, sao mẹ lại như vậy, tuy An Thập ca mập mạp nhưng là người tài hoa, tính tình chân thành chính trực lại ôn hòa, là quân tử hiếm thấy, sao mẹ lại huynh ấy như vậy, hơn nữa vì huynh ấy mập nên người ta nhìn vào cảm giác rất tốt, trong trường ai cũng thích huynh ấy, chưa có ai huynh ấy xấu. Mẹ người ta mập, sao mẹ nhìn lại con mẹ cũng rất mập nè, mẹ vẫn dạy con chuyện bản thân mình muốn đừng đổ cho người khác”.

      Ninh thị cố gắng cười, bà đương nhiên biết An Thập Lang là người tài hoa, tuy hơi mập nhưng rất đáng , giống như phật Di Lặc, khi nhìn cười, bao nhiêu phiền não đều tiêu tan… Bà nhận ra mình ngu xuẩn, giống như ở chùa còn muốn tìm Bồ Tát, bà híp mắt, thẩm mỹ của An Thập Lang cũng rất kì lạ, thích mấy nương mũm mĩm, nhất là mấy nương mũm mĩm còn thích ăn, à, có phải tiêu chuẩn đó của An Thập Lang là nhắm đến Tam Nương ? Nếu gả Tam Nương cho An Thập Lang, bà lo lắng ngày nào đó con đè chết chồng giường, cũng cần lo lắng sau này nó sinh con, thân thể càng mập khiến chồng ghét bỏ, chừng càng mập An Thập Lang càng nó…

      “Mẹ!” Diêu Tam Nương càng càng giận, ngờ nàng chỉ bênh vực Thập Lang chút mà mẹ mình có tâm tư khác, nếu bà vẫn cứ thành kiến với Thập Lang như vậy, nàng … ăn nhiều để mập thêm 10 cân nữa, cho mẹ mình khỏi chê người ta.

      Ninh thị giật mình, thấy con vì bênh vực An Thập Lang mà kích động bèn thở dài, con lớn rồi thể giữ được, nhưng bà vẫn cố ý: “Mẹ chỉ lời , nó vốn mập mà”.

      Diêu Tam Nương giận nên lời, từ khi nào mập mạp lại bị kì thị như vậy, mẹ ngày nào cũng bắt nàng giảm béo, chứng tỏ bà thấy nàng rất chướng mắt, nghĩ vậy nên Diêu Tam Nương đau lòng “Con biết mẹ ghét con vì con mập, suốt ngày bắt con giảm béo, nhưng An Thập ca mỗi khi nhìn con đều quan tâm con, là con gầy quá, có đồ ăn gì ngon huynh ấy cũng để dành cho con, còn mẹ sao, con là con do mẹ sinh ra, phải nhặt ngoài đường, nhưng mỗi khi con ăn nhiều hơn bình thường chén cơm, mẹ đều mắng con”.

      An Thập Lang con mình gầy? Ninh thị nhủ thầm, như vậy An Thập Lang thích nương béo, lẽ nào bấy lâu nay bà bắt Tam Nương giảm béo là sai sao? Trong lòng bà đột nhiên có rất nhiều ý tưởng, nhưng mặt vẫn lạnh tanh “Con à, bữa con đều ăn ba chén cơm đầy, mẹ và hai chị dâu con cộng lại cũng chưa bằng mình con ăn, mẹ cũng chỉ muốn tốt cho con, mập quá làm sao mà gả chồng được”.

      Diêu Tam Nương tức giận “Con gả, nếu gả cho người mà đến bữa cơm ăn có ba chén cũng cho, vậy tại sao con phải gả? Sau khi gả chồng cuộc sống còn khổ hơn, con gả đâu”.

      “Bậy bây”. Ninh thị vội vàng “Lời trẻ con tính, gió lớn mang … Trai lớn cưới vợ, lớn gả chồng, có nương nào lấy chồng đâu, cùng lắm mẹ ép con bớt chén cơm, mẹ tin con mẹ nhất định tìm được người đàn ông thích vợ mình ăn ba chén cơm bữa”. Ví dụ như An Thập Lang đó, còn bảo con mình gầy.

      Diêu Tam Nương nghi ngờ nhìn Ninh thị “Mẹ, đời này có người đàn ông nào thích nương mập hả? Mẹ đừng gạt con, nếu sau này gả được con làm ni là xong”.

      Ninh thị nghiêm túc hỏi “Ni được ăn thịt, con chịu được ?”

      Diêu Tam Nương do dự, “ làm ni được, hình như đạo vẫn ăn thịt, phải mẹ?”

      Ninh thị nên lời, phất tay “ , đừng làm phiền mẹ…”

      Diêu Tam Nương thầm “Là do mẹ kêu con tới, tự nhiên lại thành con làm phiền mẹ…”

      --------------------------o0o--------------------------​

      “Bát Nương tới chơi? Mau mau mời vào”. Ninh thị ngạc nhiên, tự nhủ thầm “Sao lại đột nhiên tới? Có việc gì khẩn cấp sao?”

      Vì là thân thích của nhà mình nên từ mỗi khi hứng thú Bát Nương cần viết thiếp mời, có thể trực tiếp đến. Trước khi Bát Nương lấy chồng, bà cũng thương Bát Nương giống như Diêu Tam Nương, hai nhà cũng gần nên từ đến lớn Bát Nương đến Diêu gia cứ như người trong nhà. Sau khi Bát Nương lấy chồng, Tam Nương cũng thường xuyên ra vào An Quốc Công phủ, thiệp mời nhớ ra viết nhớ thôi. An Quốc Công phủ tuy sâm nghiêm nhưng Tam Nương lại là em họ của Bát Nương, còn là bạn thân của bảo bối An gia là Thập Nhất Nương, hơn nữa Phương thị, Tôn thị cũng rất thích Tam Nương cho nên từ lâu An phủ trở thành ngôi nhà thứ hai của Tam Nương. Bây giờ ở An phủ, Bát Nương là người quản gia, cũng bắt đầu làm việc có quy củ, đâu cũng phải viết thiếp mời báo danh, lần này đến đây vội vàng như vậy, chắc xảy ra chuyện gì rồi.

      , con xin lỗi, con đến mà đưa thiếp mời”. Tăng thị áy náy, An Ngũ Lang ngày nào cũng nhìn nàng bằng ánh mắt chờ mong, vẻ mặt cầu xin làm nàng biết phải làm sao.

      “Có gì phải xin lỗi, đều là thân thích, cần như vậy”. Ninh thị thân mật cầm tay Tăng thị, bà và đại tẩu tình cảm rất tốt, hai nhà qua lại rất thân, bà cũng thương Bát Nương như con ruột, “Tiểu Sâm sao rồi? Lâu quá ta chưa gặp Tiểu Sâm, sao con mang nó tới chơi?”

      Tăng thị thở dài “Thằng bé này cứng đầu lắm, con muốn mang nó đến đây nhưng nó nhất quyết đòi theo ông cố tổ cưỡi ngựa”.

      Ninh thị sợ hãi “Thằng bé như vậy cưỡi ngựa?”

      sao, đừng lo, ai cho nó mình cưỡi ngựa đâu ạ, ông cố tổ ôm nó cưỡi ngựa, là… tổ phụ con càng ngày càng giống trẻ , cả nhà đành phải nghe theo cho ông vui, cha chồng con yên tâm nên theo rồi ạ”.

      Ninh thị nhìn khuôn mặt Tăng thị, bà thầm gật đầu, Bát Nương càng lúc càng xinh đẹp chứng tỏ cuộc sống của con bé rất tốt. Phúc phận này phải ai cũng có được, nhiều nương cùng tuổi với Bát Nương lấy chồng ngày ngày đều phải lấy nước mắt rửa mặt đến héo mòn thân xác.

      , hôm nay con đến là có chuyện muốn thưa với ”. Tăng thị đến chuyện chính.

      “Ta biết ngay mà, con chỉ đến thăm ”. Ninh thị giả vờ giận.

      Tăng thị cười khổ “ , dạo này do con bận quá, cũng thấy đó, lúc trước bận bịu hôn của Thập Nhất Nương, xong rồi cứ nghĩ được rảnh rỗi chút, ai dè…”

      “Mẹ con đâu? Có chuyện sao tìm mẹ con nhờ giúp mà lại tìm , , nếu giúp được chắc chắn giúp con”

      Tăng thị im lặng lúc rồi , người có nhìn trúng ai cho Tam Nương chưa?”

      Ninh thị giật mình, chậm rãi buông tách trà “Chưa có ai cả, Bát Nương có thấy ai tốt ?”

      Tăng thị mỉm cười “ , người thấy An gia – nhà chồng con sao?”

      Quả nhiên là An Thập Lang nhờ người tới cầu hôn, Ninh thị kích động, lúc trước bà vẫn suy nghĩ chuyện của An Thập Lang, thấy xứng với Tam Nương vô cùng, Tam Nương cũng rất bênh vực , bà có ý kiến gì, “Bát Nương, con An Thập Lang phải ? Ta thấy cũng tệ, nhưng… phía An Thập Lang vẫn còn mấy huynh trưởng nữa nên hôn nhân chắc thể nhanh được”.

      Ngụm trà trong miệng Tăng thị chút nữa là phun ra, nàng vội vàng ngắt lời Ninh thị “ , sao có thể là Thập Lang, chuẩn bị thi cử. Muốn tính toán hôn vẫn phải chờ thi xong có kết quả mới được”. nay, An Thập Lang là cử nhân, dám tính đến chuyện mai mối.

      Ninh thị ngơ ngác “ phải Thập Lang hả? Vậy là ai?”

      ----------------------------o0o------------------------------​

      Từ lúc Diêu Tam Nương về phòng vẫn luôn ngẩn ngơ suy nghĩ, lâu sau có tiếng nha hoàn thông báo phu nhân cho mời.

      “Mẹ đuổi ta rồi mà!” Diêu Tam Nương kinh ngạc hỏi “Sao lại gọi ta sang nữa? Có chuyện gì à?”

      Nha hoàn tươi cười “Tiểu thư, An Quốc Công phủ - Thiếu tướng quân phu nhân đến chơi”.

      “Tăng tỷ tới?” Diêu Tam Nương mắt sáng ngời “Sao hôm nay tỷ ấy lại rảnh rỗi đến nhà chúng ta? mau!”.

      Khoan! bước đột nhiên Diêu Tam Nương ngừng lại, sao Tăng tỷ lại đến? Lẽ nào chuyện nàng đánh An Ngũ Lang tỷ ấy biết rồi sao?
      thuyt, Parvarty, Shikano5 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :