1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Em gái của gian thần - Trường Câu Lạc Nguyệt

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. thanhhieuh

      thanhhieuh Well-Known Member

      Bài viết:
      12
      Được thích:
      283
      Chương 9

      Ngoài trời tuyết trắng xóa, thời điểm tiểu nha hoàn mở cửa vén chiếc mành nỉ dày màu đỏ, ánh sáng nhân lúc ấy tràn vào sáng bừng cả gian.

      Lý Duy Nguyên đứng ngược sáng mà bước vào.

      Thiếu niên mới mười ba tuổi tuy thân hình gầy gò nhưng rất cao. Dáng đứng thẳng tắp tựa trúc xanh trong tuyết.

      Tuy tuổi còn nhưng người khí thế hơn người.

      Lý Lệnh Uyển nhìn , trong long có chút đắc ý.

      Nhin , nhìn , đây là nhân vật ta viết ra đấy.

      Chỉ là sau khi nha hoàn buông mành xuống , ánh sáng biến mất, nàng bắt gặp ánh mắt sắc như dao, lạnh như băng của chàng thiếu niên ấy hướng về phía mình.

      Phải, đây là nhân vật ta viết, tương lai khéo còn bị giết chết.

      Nghĩ đến đây chút đắc ý trong lòng nàng nháy mắt biến mất. Lý Lệnh Uyển bĩu môi, quay đầu , nhìn Lý Duy Nguyên nữa. Trong lòng suy nghĩ dẫu sao lúc này Lý Duy Nguyên vẫn còn , so với lúc trưởng thành nội tâm vặn vẹo, bề ngoài ôn tồn lễ độ vẫn còn khác biệt rất lớn.

      Lý Duy Nguyên sớm thu hết vào mắt những biểu cảm thay đổi mặt Lý Lệnh Uyển nhưng thể mặt điều gì, chỉ rũ tay, mặt mày cung kính, hướng Dương thị mà thỉnh an:

      -Tôn nhi thỉnh an tổ mẫu.

      Lúc Chu thị thỉnh an Dương thị chỉ hừ tiếng, khi ấy Lý Lệnh Uyển xấu hổ thay Chu thị lúc, nhưng lúc này đây nàng cảm thấy Dương thị làm như vậy hẳn là muốn người khác xấu hổ.

      Bởi vì sau khi nghe Lý Duy Nguyên thỉnh an, Dương thị lạnh lung tiếp lời:

      -Bà già dám nhận lời thỉnh an của ngươi. Nếu ngươi tới đây có khi ta còn bình an mà sống thêm hai năm.

      Năm đó lúc Lý Duy Nguyên sinh ra, Lý lão thái gia bất ngờ qua đời, trong lòng Dương thị vẫn còn khúc mắc chuyện đó đến tận bây giờ, nỗi hận với Lý Duy Nguyên thể nào tiêu tan được.

      Thấy thái độ của Dương thị đối với Lý Duy Nguyên, người khác cố kỵ điều gì, luôn miệng chế nhạo .

      Ánh sáng từ bên ngoài xuyên qua cửa sổ chiếu rọi đại sảnh, Lý Lệnh Uyển nhận thấy mọi người trong phòng đều diện trang phục lộng lẫy hoa lệ, riêng Lý Duy Nguyên quần áo quá mức mộc mạc, người vẫn là chiếc áo làm từ vải bố bị giặt đến bạc màu mà nàng nhìn thấy hôm qua. chân mang đôi giày vải y hệt hôm qua.

      Trời đổ tuyết khiến đường càng khó , mũi giày bám đầy tuyết và bùn ẩm ướt. sau khi vào phòng, vì trong đây có đặt chậu than khiến tuyết tan, đọng thành vũng nước dưới chân . Mà những chỗ bước qua để lại những dấu chân đầy bùn.

      Đột nhiên có tiếng Lý Duy Lăng hỏi :

      -Đại ca, ngươi mới bò từ trong nước ra hả ?

      Lý Lệnh Kiều nghe thấy vậy, vỗ tay cười :

      -Ta thấy đại ca phải từ trong nước bò ra đâu mà mới lăn lộn trong bùn đất mà ra đó. Nếu làm sao mỗi bước đều để lại dấu bùn đất chứ.

      Mọi người trong đều cười trêu Lý Lệnh Kiều trẻ con thơ ngây. Trong tiếng cười của mọi người, Lý Duy Nguyên vẻ mặt vẫn thản nhiên.

      Lúc này thể để lộ tâm trạng căm giận trước mặt người khác.

      Lý Lệnh Uyển nhìn thấy Lý Duy Nguyên như vậy, lại nghe thấy những lời chế nhạo của người khác, trong lòng cảm thấy vô cùng áy náy. Dù sao hoàn cảnh thê thảm của Lý Duy Nguyên cũng do nàng tạo ra.

      Lý Lệnh Uyển ngờ mọi người có thể ra những lời nhưng thế nên cảm thấy khó chịu, liền quay đầu, kéo kéo ống tay áo của Dương thị, giọng :

      -Tổ mẫu, con đói bụng.

      Cứ mỗi tháng vào mùng và mười lăm, khi mọi người đến thỉnh an đều ở lại dùng bữa cùng Dương thị.

      Nghe thấy lời của Lý Lệnh Uyển, Dương thị quay sang Song Hồng:

      -Tam nương đói bụng, mau dọn cơm lên.

      Sau khi nghe thấy lời Dương thị, mọi người thôi cười nhạo Lý Duy Nguyên nữa mà về phía tây đại sảnh chỗ có chiếc bàn tròn lớn, đó là nơi mọi người dùng bữa.

      Tuy vậy Lý Duy Nguyên cùng mà vẫn lẳng lặng đứng ở giữa đại sảnh. Tuy rằng mỗi tháng hai lần đều đến thỉnh an Dương thị nhưng chưa lần nào bà giữ ở lại cùng ăn mà sau khi thỉnh an xong bà đều đuổi về. trong lòng cho rằng hôm nay cũng thế, chỉ là Dương thị chưa bảo lui, cũng tùy tiện rời .

      cúi đầu nhìn chằm chằm mũi giày của mình, ánh mắt hờ hững chờ Dương thị cho lui.

      ra cũng rất muốn rời . Những người trong căn phòng này đều là người nhà nhưng trong mắt bọn họ phải là người nhà, mà bọn họ cũng phải là người nhà trong mắt của .

      Dương thị lúc này được Lý Lệnh Uyển đỡ cánh tay về phía bàn ăn, quay đầu nhìn thấy Lý Duy Nguyên vẫn còn đứng ở đó, định kêu lui nhưng chợt nhớ đến những lời của Lý Lệnh Uyển. Thế là bà lạnh nhạt bảo:

      -Ta nghe tam muội của ngươi lúc nó ngã ngươi dùng khăn tay băng bó đầu nên mới khiến con bé chảy máu quá nhiều vì thế mà cứu sống được. Nể tình trong lòng ngươi còn biết nghĩ đến tam muội ngươi, hôm nay ngươi cũng ở lại dùng bữa .

      Lý Duy Nguyên bỗng nhiên ngẩng đầu nhìn Lý Lệnh Uyển, trong mắt đầy kinh ngạc cùng nghi ngờ.

      ràng hôm ấy đẩy nàng hòng dồn nàng vào chỗ chết. còn cho rằng hôm nay nàng cáo trạng với lão thái thái, ngờ nàng với lão thái thái là cứu nàng.

      Vì sao nàng lại như vậy? Trong lòng nàng nghĩ cái gì? Rốt cuộc nàng muốn làm gì?

      Lúc này Lý Lệnh Uyển trong lòng nghĩ: “ lẽ ngươi nhận ra ta lấy lòng ngươi? Ta chỉ muốn tuổi còn trẻ mà bị ngươi giết chết, chỉ muốn bình an mà sống đến già thôi. Ngươi làm ơn đừng dùng ánh mắt ấy nhìn ta, hai chân ta nhũn hết cả rồi”.

      Lý Lệnh Uyển đối mắt nhìn Lý Duy Nguyên nữa, nàng cuối đầu nhìn hình thêu hoa cúc vàng áo Dương thị

      Lý Duy Nguyên nhanh chóng thu hồi ánh mắt nghi ngờ và kinh ngạc của mình, khôi phục bình tĩnh hờ hững thường ngày, cuối đầu kính cẩn đáp:

      -Tạ tổ mẫu thưởng cơm.

      Mọi người ai nghĩ hôm nay Dương thị lại cho Lý Duy Nguyên cùng dùng bữa. trước giờ đều ru rú trong nhà, ăn mặc lại nghèo túng, cả người đầy vẻ lạnh lùng nên chẳng ai muốn ngồi cạnh . Cuối cùng là Lý Lệnh Uyển ngồi cạnh .

      Bên cạnh là đệ nhất gian thần trong tương lai, sau này lại là kẻ giết chết mình, nghĩ đến đây Lý Lệnh Uyển cảm thấy áp lực đến khó thở lại kèm chút sợ hãi khiến tay cầm đũa run run. Tính ra đây lần đầu tiên nàng cùng Lý Duy Nguyên tiếp xúc gần đến vậy.

      Đồ ăn bàn cũng phong phú, nào là trà hạnh nhân, cháo gà, bánh vừng nướng, gan vịt, thịt gà, chân giò hun khói, bánh củ cải, bánh bao cùng nhiều loại bánh ngọt khác…

      Tuy rằng trong gia tộc lớn có quy tắn ăn nhưng bàn đa số là bọn nhóc choai choai, mà đều là chủ nhân kiêu căng, cho nên lúc ăn cơm tránh được vệnh mặt sai bảo bọn nha hoàn

      -Múc cho ta chén cháo.

      -Cho ta chén trà hạnh nhân.

      -Kẹp cho ta chân giò hun khói.

      Lý Lệnh Uyển chịu nổi, nếu múc chén cháo hay đưa ly trà còn chấp nhận được, nhưng kẹp chân giò vào bánh cũng sai bảo, bộ đũa trong tay các ngươi chỉ để trưng thôi hả, sao bảo nha hoàn đút cơm cho các ngươi ăn luôn .

      Tuy trong lòng nàng chửi thầm nhưng mặt lại biểu điều gì, lặng lẽ húp chén cháo trong tay.

      Khóe mắt hơi liếc Lý Duy Nguyên, cũng yên lặng ăn cháo, hề sai bảo nha hoàn, như ngăn cách với mọi người, hề có ai quan tâm, thương tiếc hay quí .

      Nhìn thấy thế Lý Lệnh Uyển bỗng cảm thấy có chút đau lòng.

      Suy nghĩ lát, nàng duỗi tay gắp cái bánh bao bỏ vào chiếc đĩa sứ trước mặt .

      Lý Duy Nguyên nhìn thấy, quay đầu nhìn nàng.

      mắt bình tĩnh, vui buồn.

      Lý Lệnh Uyển trong nháy mắt lại nhớ đến kết cục của nguyên thân trong nguyên tác.

      Dông chí, trời đổ tuyết lớn. Nam nhân ánh mắt lạnh băng đứng bên cạnh, mà nguyên thân ngã mặt đất kêu rên.

      Lý Lệnh Uyển chợt thấy hốt hoảng trong lòng.

      Ba chữ Lý Duy Nguyên trở thành ác mộng của đời nàng. Nhưng nàng thể hết sức lấy lòng . bởi vì nàng muốn chết, nàng muốn sống. Nhất là chết trong bi thảm đến vậy.

      Nàng cố gắng bình ổn cảm xúc trong lòng, mặt tươi cười với Lý Duy Nguyên

      -Đại ca, huynh nếm thử , bánh bao này năng rất ngon.

      dối!

      Trong lòng Lý Duy Nguyên đưa ra kết luận.

      Tuy nãy giờ luôn yên lặng mà ăn cháo nhưng vẫn luôn lặng lẽ chú ý xem những người khác ăn gì.

      Lý Lệnh Uyển nãy giờ ăn chén cháo gà, uống ly trà hạnh nhân, ăn cái bánh vửng nướng, miếng bánh ngọt, gắp hai đũa gan vịt, bốn đũa chân giò hun khói nhưng chưa hề ăn bánh bao. Vậy làm sao nàng biết bánh bao ngon? ràng nàng dối.

      Tại sao nàng bỗng nhiên lại gắp thức ăn cho ? Tại sao lại đột nhiên đối xử tốt với ? ràng là nàng rất sợ , nếu tại sao nụ cười ban nãy của nàng rất gượng gạo? sợ như vậy nhưng vì sao nàng phải đối tốt với ?

      gì, cũng để ý đến Lý Lệnh Uyển, quay đầu tiếp tục ăn cháo.

      Cho đến khi bữa cơm kết thúc, vẫn đụng vào cái bánh bao mà Lý Lệnh Uyển gắp cho .
      C.Chiffon002, Lequinnn, Hale20513 others thích bài này.

    2. Kimanh1257

      Kimanh1257 Well-Known Member

      Bài viết:
      252
      Được thích:
      518
      Hóng Chương mới, ủng hộ bạn

    3. nhimxu

      nhimxu Active Member

      Bài viết:
      252
      Được thích:
      158
      drop rồi hả bạn

    4. thanhhieuh

      thanhhieuh Well-Known Member

      Bài viết:
      12
      Được thích:
      283
      nhimxu chưa bạn ơi, tại dạo này mình bận quá
      Lequinnn thích bài này.

    5. Iluvkiwi

      Iluvkiwi Well-Known Member

      Bài viết:
      240
      Được thích:
      266
      Còn edit tiếp k b?

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :