1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Bị Phú Nhị Đại Theo Đuổi - Tụ Trặc

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Chalychanh

      Chalychanh Active Member

      Bài viết:
      128
      Được thích:
      142
      Xử đẹp luôn Văn Dụ. Nhớ " tịch thu hung khí" để lần sau ko còn cơ hội gây án nhé.! Hô hô.:yoyo53::yoyo36::yoyo4:

    2. Trang Trang810

      Trang Trang810 Member

      Bài viết:
      33
      Được thích:
      19
      Dụ ca thiệt là soái mà

    3. Tiểu mao

      Tiểu mao Well-Known Member

      Bài viết:
      352
      Được thích:
      5,273
      Chương 93: Giấc mộng dần

      Editor: tiểu mao

      Nguồn: Cung Quảng Hằng

      Văn Dụ qua dẫm lên Triệu Thần, cười lạnh: “Có biết hôm nay là do đâu ?”

      Triệu Thần nằm mặt đất, mang theo tiếng khóc nức nở : “Biết, biết.”

      “Biết là được.” Văn Dụ hạ lệnh xuống, “Say này trông thấy ấy, phải đường vòng. Dám tới gần ấy trong vòng mười thước, tao khiến mày đến bố mẹ cũng nhận ra.”

      Triệu Thần khóc biểu thị biết.

      Đúng là tên nhát gan, làm hại Lý Hách hóng náo nhiệt thấy đủ thống khoái.

      “Quá nhàm chán.” , “Giờ đến người có thể đánh bại mình cũng chẳng tìm được, chán chết.”

      Mấy người năm đó cùng khiêu chiến, tranh giành tình nhân, giờ cả đám cũng thành thục chững chạc giống , chuyện như thế này làm từ lâu.

      Phùng Kim Hải cũng than: “Nhìn tiểu Dụ thế kia, mới phát bản thân năm đó trẻ trâu cỡ nào.”

      Văn Dụ lừ mắt: “Đừng có mà cậy già lên mặt, mau về nhà ngâm cẩu kỷ* .”

      *chắc đại ý là già rồi về nhà ngâm cẩu kỷ uống dưỡng sinh đê.

      “Ngâm cái gì mà ngâm.” Tiền Hạo Nhiên , “ thôi, uống rượu.”

      .” Văn Dụ trực tiếp từ chối, “Tôi phải về nhà.”

      Kỷ An Ninh túm cổ tay thả, hiển nhiên là lo lắng về . Giờ xong việc rồi, phải về sớm chút, tránh để nơm nớp lo sợ.

      Lý Hách cho: “Về nhà cái gì! Bọn đây là vì cậu mới tới!”

      Mí mắt Văn Dụ hẩy lên: “Em xin mấy tới chắc. ràng mấy người từng tên chạy tới hóng náo nhiệt.”

      Đám Lý Hách bùng nổ, từng người xắn tay áo muốn tẩn Văn Dụ.

      Chỉ là bọn họ hiểu về nhau, đều biết sức chiến đấu của Văn Dụ cỡ cấp bậc quyền thủ chuyên nghiệp, chỉ làm bộ thôi, ai cũng dám tiến lên đánh .

      Sợ bị đập lại.

      Cuối cùng Văn Dụ vẫn muốn về, : “Em ra đây đánh người, nếu về muộn, ấy lại lo lắng vớ vẩn.”

      Mấy câu tình cảm này làm bọn Lý Hách thiếu chút nữa ói sạch.

      “Cai thuốc, rượu cũng uống?” Tiền Hạo Nhiên , “Ông đây vì tới trợ quyền mà đến bạn giá mới cũng vứt lại xe.”

      Văn Dụ ngây ra lúc hỏi: “Bạn mới?”

      Tiền Hạo Nhiên : “Đúng, còn nóng hôi hổi đây này!”

      Văn Dụ hỏi: “Tôn Nhã Nhàn đâu?”

      Vừa nhắc đến ta, Tiền Hạo Nhiên liền xua tay : “Lòng dạ ta quá lớn, loại này khẩu vị càng nuôi càng xảo quyệt, kết thúc sớm chút tất cả mọi người cũng đẹp mặt hơn chút.”

      Văn Dụ chỉ thuận miệng hỏi chút, cũng phải quan tâm đến chuyện tình cảm hay sinh hoạt tình dục của Tiền Hạo Nhiên, chỉ gật đầu, cùng mấy vị này linh tinh vài chuyện.

      Mấy người oán hận, kết bạn uống rượu.

      Văn Dụ đường mới nhớ tới, Phùng Kim Hải gần đây cũng đổi bạn . Về phần Lý Hách càng khỏi phải , thích chơi mấy tiểu minh tinh, căn bản đến người bạn đứng đắn cũng chả có.

      Những người như bọn họ hầu như là từ tuổi dậy được con vây quanh đuổi theo. Tuổi càng lớn, chiều cao lẫn ngoại hình có lực cảnh hưởng càng , phân lượng của giá trị tài sản của bản thân càng nặng, càng có nhiều xinh đẹp đuổi theo bọn .

      Đây là chuyện bình thường trong nhóm .

      Nhưng lúc này Văn Dụ lại cảm thấy, mấy mặt hàng cạnh mình này cũng đúng là đương lâu dài, tên nào cũng là hoa hoa công tử. (làm như bố phải ấy)

      Hèn chi Kỷ An Ninh khi đó cân nhắc đến thiên trường địa cửu, trước tiên nghĩ chuyện chia tay.

      Hừ, đều là mấy mặt hàng này liên lụy !

      Về đến nhà, quả nhiên Kỷ An Ninh còn chưa ngủ, chờ . đoán trước.

      sao chứ?” Nhìn cuối cùng cũng về, Kỷ An Ninh đứng lên hỏi.

      “Có thể có chuyện gì chứ, tên nhát gan, đánh hai cái kêu cha gọi mẹ.” Văn Dụ khinh thường.

      Triệu Thần trong mắt Văn Dụ là như thế à. Kỷ An Ninh ngẫm nghĩ.

      Văn Dụ bóp cằm , lắc lắc: “Sao thế?”

      Kỷ An Ninh nhìn vào mắt , rất chân thành hỏi: “Triệu Thần, có phải chút đáng sợ nào ?”

      Văn Dụ cũng nhìn vào mắt , hỏi lại: “Em thấy sao?”

      Bọn Lý Hách, Phùng Kim Hải cười nhạo trẻ trâu, là người trưởng thành rồi, còn vì tranh giành tình nhân mà ra tay đánh nhau.

      Văn Dụ cho bọn biết, sở dĩ nổi giận là vì từ trước tới nay Kỷ An Ninh đều có nỗi sợ hãi khó giải thích với Triệu Thần, cho nên dưới tình huống có ở đó. Triệu Thần tới làm phiền Kỷ An Ninh, nhất định mang tới cho tổn thương nhất định nào đó.

      Văn Dụ vì vậy mà nổi giận.

      Kỷ An Ninh : “Em cảm thấy , đáng sợ.”

      cười cái nhõm, cho biết: “Hôm nay em cho cước, KO.”

      Văn Dụ vui vẻ.

      “Được. Sau này nếu có ai dám tỏ tình với em, em cứ phụ trách KO bọn .” trộm đổi khái niệm , “Đều giao hết cho em. Sau này làm chuyện này nữa, quá trẻ trâu. Sau khi tốt nghiệp trung học còn làm chuyện như thế.”

      Kỷ An Ninh nhướn mày: “Vì người mà đánh nhau?”

      Văn Dụ : “Đúng vậy.”

      Sau cao trung làm lại à? Kỷ An Ninh nhớ tới kiếp trước, Văn Dụ đâu chỉ đánh nhau có lần với mấy người theo đuổi .

      nhịn được nhếch khóe miệng lên.

      “Nghĩ cái gì mà vui vẻ thế?” Văn Dụ thấy kỳ quái.

      “Có ai từng với chưa,” Kỷ An Ninh ôm eo , “Dáng vẻ đánh nhau, rất đẹp trai?”

      “Đậu xanh.” Văn Dụ , “ trưởng thành rồi.”

      Mặc dù như vậy, nhưng khóe miệng lại thành điên cuồng nhếch lên.

      Kỷ An Ninh nhịn cười, kiễng chân lên hôn môi .

      Hôn , khẽ mút.

      Văn Dụ trước nay y như cái thùng xăng, kích là cháy.

      Phòng ngủ quá xa, sofa là được.

      Thể lực Kỷ An Ninh kém hơn Văn Dụ, luôn luôn bị lăn lộn đến nhắm mắt liền ngủ.

      Thể lực Văn Dụ vẫn còn dồi dào, dư vị vẫn chưa tan, ngay lúc thời gian hiền giả (1), tinh thần trống rỗng, hưởng thụ yên tĩnh đặc biệt này.

      biết tại sao lại nhớ tới tình cảnh hôm nay khi Triệu Thần chặn lại mà Kỷ An Ninh miêu tả cho . Lúc đấy nghe chỉ lo tức giận, bây giờ nội tâm yên tĩnh, những miêu tả kia giống như hình chiếu, trong đầu dần hình thành hình ảnh, giống như từng thấy.

      Văn Dụ ngơ ngẩn.

      chợt nhớ tới, rất giống với giấc mộng từng mơ.

      Giấc mộng kia lấy Hoa đại làm bối cảnh, Triệu Thần ngừng tới quấy rối làm phiền Kỷ An Ninh. Văn Dụ nhớ kỹ, ban đầu trong giấc mộng, chuyện Triệu Thần gần như giống y đúc trong giấc mơ.

      Thời gian hiển giả kết thúc, ý nghĩ hoang đường chẳng qua cũng chỉ chợt lóe qua trong đầu, liền bị chính Văn Dụ phủ định. Mộng chỉ là mộng, sao có thể nhập làm với thực.

      còn tiếp tục thế nữa, chắc biến thành bệnh tâm thần luôn quá.

      Xoa xoa huyệt thái dương, Văn Dụ nhắm mắt lại ngủ.

      Hình ảnh rất loạn. Thị giác rất kỳ quái. Văn Dụ cảm thấy mình giống như nhập vào ai đó.

      Bắt đầu ở cầu thang, nhìn ra là người này chạy lên , giống như chạy thoát khỏi gì đó, rất hoảng sợ.

      Sau đó là sân thượng của tòa nhà nào đó, lộn xộn thưa thớt.

      Lưng dán vào máy lạnh mình trong bóng tối, trong tay nắm chặt mũi khoan bằng thép.

      Giống như có ai chuyện, nghe , lỗ tai chỉ nghe được tiếng hít thở của mình cùng tiếng tim đập càng ngày càng dồn dập.

      Có người tới gần, từng bước .

      Văn Dụ thấy mũi giày trước, sau đó mặt người kia lộ ra, quay đầu nhìn về phía , cười tiếng.

      phải ai khác, chính là người hôm nay bị đánh, tên Triệu Thần run như cầy sấy*. (*gốc là cẩu hùng, dịch ra là gấu đen, nhưng để cầy sấy cho hợp.)

      Nhưng trong khung cảnh này, mặt Triệu Thần trầm đáng sợ, tên kia quay đầu cười tiếng, giống như chỉ giây sau mở cái mồm đầy máu ra cắn người.

      Theo sát là cái mũi khoan thép liền đánh vào gương mặt buồn nôn kia, răng bay ra, máu mũi văng khắp nơi.

      Văn Dụ bị buồn nôn mà tỉnh.

      Đòe mòe, đây là giấc mộng gì vậy? Văn Dụ thấy đần luôn.

      Cái bệnh ngày nghĩ gì, đêm mơ đó hình như càng ngày càng nặng rồi.

      Bạch Lộ thích tám chuyện, nàng mang tới cho Kỷ An Ninh tin tức mới: “Này, biết chưa, Tôn Nhã Nhàn chia tay với bạn trai rồi.”

      nàng mang hứng thú bừng bừng đến buôn chuyện, ngờ Mạnh Hân Vũ lẫn Kỷ An Ninh đều hứng lắm, quan tâm lắm.

      Mạnh Hân Vũ : “Quản nhiều như thế làm gì, chia chia là tự do của người ta.”

      “Chán hai cậu quá đấy.” Bạch Lộ mất hứng, bĩu môi oán giận.

      Nhưng dù là vậy, vẫn muốn , nếu nghẹn chết mất.

      “Giờ cậu ta tìm phòng trọ, trước đó phải cậu ta sống chung à, giờ chia tay rồi nên dọn ra ngoài ở. Cậu có đoán ra sao tớ biết được , cậu ta đem hết đồ chuyển về phòng ký túc xá lúc trước, giờ cậu ta ở khách sạn, là tìm được phòng dọn . Mấy người cùng phòng cậu ta phàn nàn với tớ, đồ siêu nhiều, chiếm sạch chỗ ký túc xá mấy cậu ấy.”

      nàng liên hồi, đột nhiên cảm giác được ánh mắt Mạnh Hân Vũ và Kỷ An Ninh sai sai. Mạnh Hân Vũ còn nháy mắt với .

      Bạch Lộ vội quay đầu, Tôn Nhã Nhàn đứng sau lưng nàng, cười khẩy.

      biết giấu mặt vào đâu. (Ghi là viết hoa bối rối, xấu hổ nhưng thấy thuận lắm.)

      Mạnh Hân Vũ biết gì.

      cực khổ cậu quan tâm.” Tôn Nhã Nhàn nhất quán cường thế, cười lạnh liên tục, “Tôi tìm được phòng, lập tức chuyển , cậu phải nghỉ ngơi nhiều chút, đừng để bản thân mệt mỏi mà xảy ra sai sót.”

      Bạch Lộ ngập ngừng biết giải thích thế nào, ngại quá nên muốn chạy.

      Tôn Nhã Nhàn chặn lối , đưa tay sờ túi của Bạch Lộ, chế giễu : “ tệ nha, hàng chính hãng à, bạn trai chắc lại cạp đất rồi.”

      Bạch Lộ đỏ bừng mặt, cằm hất lên: “Tôi tự mua!”

      Tôn Nhã Nhàn cười nhạo tiếng, quay người rời .

      Bạch Lộ căm hận : “Có gì đặc biệt hơn người chứ, nhiều đồ thế có cái gì do ta tự mua, còn phải bạn trai mua cho à, trang điểm xong cũng chẳng thay đổi mấy.”

      Lời này khá khó nghe, đến Kỷ An Ninh cũng phải ngước mắt nhìn nàng cái. cũng chỉ trích gì Bạch Lộ, nhưng đôi mắt đen nhánh kia liếc sâu kín cái, Bạch Lộ liền biết mình lỡ lời.

      nàng ngượng ngùng thêm lần nữa.

      Lực chú ý của Mạnh Hân Vũ bị cái túi mới của Bạch Lộ hấp dẫn, nàng hỏi: “Túi này rất đắt à?”

      Bạch Lộ đeo cũng được mấy ngày nhưng nàng để ý. Vừa nãy Tôn Nhã Nhàn nhắc đến mới biết có thể nó thuộc thương hiệu riêng.

      “Cũng tạm.” Bạch Lộ ngoài miệng tỏ vẻ khiêm tốn, “2300.”

      “Mẹ ơi! 2300? Cái này á?” Mạnh Hân Vũ kinh ngạc. nàng còn tưởng chỉ có hai ba trăm.”

      Bạch Lộ vỗ logo túi xách, bất mãn : “Tốt xấu gì cũng có thương hiệu đoàng hoàng!”

      Mạnh Hân Vũ đau lòng.

      Nghe túi Tôn Nhã Nhàn cái là mấy vạn. Nhưng túi của ta đều là hàng hiệu. Mạnh Hân Vũ dù cảm thấy có khi cả đời cũng chẳng mua nổi cái, nhưng tốt xấu gì cũng đúng với giá nhãn hiệu này.

      Nhưng cái túi này của Bạch Lộ, đống đinh tán... Nếu Mạnh Hân Vũ thấy đẹp lắm. Đúng là xót cho 2300 này.

      Suy nghĩ đầu tiên của nàng cũng giống với Tôn Nhã Nhàn, hỏi: “Lại để cho Trần Hạo bỏ tiền à?”

      ấy nào có tiền? Tháng nào cũng ăn đất.” Bạch Lộ thở dài, “Tớ tự mua đấy.”

      Mạnh Hân Vũ hỏi: “Lại xin tiền nhà à?”

      Bạch Lộ bực mình: “Muốn cũng có cho đâu.”

      Cuối cùng nàng vẫn cho Mạnh Hân Vũ và Kỷ An Ninh: “Tớ vay để mua, mức vay trong khuôn viên trường, vô cùng thuận tiện.”

      Mạnh Hân Vũ hỏi nàng mượn bao nhiêu tiền, trả bao nhiêu tiền, tính thử chút, có chút bất an : “Cái này lãi suất rất cao đấy!”

      “Nhưng mức vay mượn , cho nên mỗi tháng cũng tính là nhiều, trả được.” Bạch Lộ , “Cái này gọi là dùng trước, so với việc tích tiền dần dần, bằng trả tiền từ từ, tớ dùng mấy cái này trước, sớm hưởng thụ trước.”

      Nhìn Mạnh Hân Vũ còn muốn tiếp, sợ nàng thuyết giáo, vội thêm: “Cậu xem đồng hương cậu , cậu ấy biết đấy, cậu ấy cũng mua rất nhiều thứ, đều là vay rồi mua, từ từ trả chứ sao.”

      “Vu Hà á?” Mạnh Hân Vũ kinh ngạc.

      Kỷ An Ninh cũng ngạc nhiên, nheo mắt lại hỏi: “Vu Hà?”

      (1)"Thời gian hiền giả" (Thời gian Kenja), còn được gọi là "Chế độ hiền nhân. Đề cập đến khoảng thời gian sau OOXX của nam giới (tên học thuật là "trầm cảm sau khi quan hệ tình dục" hoặc "thời kỳ chịu lửa nam").

      Bởi vì sau khi kết thúc, toàn bộ con người cảm thấy thư giãn về thể chất và tinh thần, có tâm trí và tâm trí đạt đến trạng thái vô ngã, lúc này tâm trí trở nên yên tĩnh và bình yên, giống như nhà hiền triết và thánh nhân, nên nó được đặt tên như thế.

      Trong thời gian này, đàn ông thay đổi cách suy nghĩ của họ (nghĩa là thay vào đó là suy nghĩ với phần thân của họ), họ quan tâm nhiều đến các vấn đề tình dục, và số thậm chí có thể cảm thấy ghê tởm. Ai đó bắt đầu nghĩ về ý nghĩa của cuộc sống ... "

      Kết lại câu: thời gian hiền giả là sau khi thỏa mãn ngồi suy ngẫm vấn đề nhân sinh.

    4. Chalychanh

      Chalychanh Active Member

      Bài viết:
      128
      Được thích:
      142
      Kkkk Văn Dụ cũng rãnh, nằm đó mà suy nghĩ vấn đề nhân sinh. Ta tưởng tượng thấy mắc cười lắm. Khoa học chứng minh "ấy ấy" xong thường buồn ngủ mà mấy nam 9 ngôn tình thường chăm sóc nữ 9 lắm. Đâu ra nhiều tinh lực thế nhỉ. Kakaka.( ta " bức xúc" lan man quá):yoyo60::yoyo40::th_72:
      Tiểu maoHale205 thích bài này.

    5. jennytruong

      jennytruong Well-Known Member

      Bài viết:
      202
      Được thích:
      318
      Bạch Lộ là người phụ nữ ham hư vinh, sống đua đòi. Vay nợ để mua túi, mua quần áo còn gì để rồi. Haizz
      Hale205 thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :