1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Bị Phú Nhị Đại Theo Đuổi - Tụ Trặc

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Tiểu mao

      Tiểu mao Well-Known Member

      Bài viết:
      352
      Được thích:
      5,273

      Chương 91: Đêm nóng bỏng

      Editor: tiểu mao

      Nguồn: Cung Quảng Hằng

      Có lẽ là do rượu, cũng có thể do lòng bàn tay Văn Dụ vuốt ve sờ , sóng mắt Kỷ An Ninh liễm diễm, gương mặt tuyết trắng nổi lên ửng đỏ nhàn nhạt.

      Văn Dụ thích như thế này. Trong khoảng thời gian này áp lực quá lớn, có nhiều thời gian lẫn sức lực ở bên . mỗi ngày về nhà đều yên tĩnh ngồi học, yên lặng đọc sách, lên mạng.

      quá yên tĩnh, làm người ta thấy đau xót.

      Thỉnh thoảng vào lúc Văn Dụ xử lý công việc, có ngước mắt nhìn , luôn là lông mày lông mi buông xuống, hết sức tập trung. Văn Dụ muốn, chờ sau khi mọi chuyện kết thúc, nhất định khiến cho cuộc sống Kỷ An Ninh tràn ngập sức sống lẫn tiếng cười, nhất định phải giúp giống như xưa, toàn thân bừng bừng nhựa sống.

      vất vả xử lý xong mọi chuyện cần thiết, còn sót lại mấy chuyện, toàn bộ đều ném lại cho bố .

      Khó khăn lắm mới đem được toàn bộ thời gian của dành hết cho .

      Kỷ An Ninh uống tới hơi say.

      Văn Dụ chơi xấu, liên tục rót rượu cho . Khóe miệng lúc cười đều lộ ra xấu xa, đợi chút nữa biết muốn làm chuyện xấu xa gì với .

      Nhưng Kỷ An Ninh phát ra, so với Văn Dụ thâm trầm lạnh lẽo trong hai tháng này, vẫn thích cái người trong mắt lộ vẻ xấu xa này hơn, Văn Dụ đuôi mắt lông mày khóe miệng đều chọc người.

      Đây mới là thả lỏng dưới gương mặt thực.

      Kỷ An Ninh cho là Văn Dụ đưa về nhà, ai ngờ vừa ra khỏi nhà hàng trực tiếp đưa vào thang máy.

      “Hôm nay về nhà, ở lại đây luôn.’ đẩy tới vách thang máy, cúi đầu hôn.

      Kiến trúc tòa nhà này vốn là khách sạn nổi danh.

      công bằng.” Kỷ An Ninh lầm bầm, “ uống ít hơn em.”

      Văn Dụ cười : “Nào có? ràng em ly, ly, ly cũng đâu thiếu?”

      Kỷ An Ninh túm vạt áo , tin: “Vậy sao say chút nào?”

      ràng dưới chân lâng lâng, đầu óc choáng váng. Nhưng Văn Dụ lại chẳng làm sao. Ánh mắt sáng rực như chứa hai đốm lửa lớn trong đó.

      Văn Dụ cười đến mức lồng ngực rung rung. cúi đầu bên tai : “Nếu say, đêm nay thú vị nữa.”

      nhàng cắn tai Kỷ An Ninh. Nơi đó cũng là chỗ mẫn cảm của .

      Chỗ mẫn cảm của rất nhiều, căn bản còn chưa kịp cẩn thận khai phát. Đêm nay vừa hay.

      Đầu lưỡi linh hoạt chui vào lỗ tai trêu chọc, eo Kỷ An Ninh mềm nhũn.

      Tiếng thanh máy kêu “Đinh” tiếng.

      Văn Dụ khom lưng xuống, ôm lấy Kỷ An Ninh, đứng dậy đem bế lên.

      Kỷ An Ninh thở tiếng, vội ôm đầu và bả vai Văn Dụ để ổn định thân mình.

      Văn Dụ xoay sang bên, để ngồi lên cánh tay mình, tư thế này giống như ôm trẻ con. Kỷ An Ninh cúi người ôm bả vai , cười khanh khách.

      Gian phòng to lớn rộng rãi, trong phòng ngủ có chiếc giường king size, đứng sừng sững trước cửa thủy tinh sát đất chính là cái bồn tắm massage lớn hình tròn.

      Văn Dụ thả Kỷ An Ninh lên giường, Kỷ An Ninh lập tức chìm vào.

      choáng đầu nhìn thử, còn tưởng do đệm giường độc đáo, rơi vào mới phát , ra là giường được phủ lớp cánh hoa hồng dày.

      Văn Dụ dùng hoa hồng đỏ. Cái loại hoa hồng đỏ cho mấy người trung niên cầu hôn đó, đối với và Kỷ An Ninh quá là ông cụ non. chọn hoa hồng trắng bên trong có chút phấn, tựa như gương mặt kiều nộn* của Kỷ An Ninh, càng giống với nhiều bộ phận thân thể .

      *kiều: mềm mại và đáng , nũng nịu, cưng, nuông chiều. Nộn: non, mềm, e thẹn, màu nhạt.

      Ngay lúc cởi sạch quần áo, suy nghĩ này của Văn Dụ được chứng thực.

      Lần đó của , đúng là nên trầm, u ám, kiềm chế như thế, Văn Dụ thề phải bù đắp cho tốt.

      nóng rực tựa ngọn lửa, đem Kỷ An Ninh hòa tan thành nước.

      Ào ạt, róc rách, rào rạt, tuôn vỡ.

      Lúc như mạch nước ngầm, lúc lại lao nhanh, giây trước yên tĩnh như khe nước sâu, giây sau bị ngự thủy du long đánh đến sóng triều ngập trời.

      Con mắt Kỷ An Ninh ướt sũng. Cổ họng có cái gì muốn phát ra, nhưng cứ thấy thẹn, gắt gao cắn môi.

      “Bảo bối.” Văn Dụ mỉm cười , “Muốn cứ kêu lên.”

      Kỷ An Ninh đưa tay che khuất mắt, cuối cùng vẫn liền chế được kêu lên. Hợp tấu cùng từng chút từng chút cánh hoa lãng đãng giường.

      Tiết tấu ấy dài lâu kéo dài, phần lực eo Văn Dụ tốn công luyện 20 năm, giờ đúng là thời điểm dụng binh.

      Đây là lần đầu trong đời Kỷ An Ninh đạt đỉnh.

      cảm thấy bản thân từ vũng nước hóa thành sương mù, bốc hơi hết, cứ bay lên, bay lên, cuối cùng chạm tới đám mây.

      Lúc này mỗi tế bào trong thân thể đều sống, đều vui mừng nhảy lên. Kỷ An Ninh cảm thấy mình sống động hơn bao giờ hết.

      gắt gao ôm chặt Văn Dụ.

      Văn Dụ tựa lửa nóng nướng bỏng, đem sức sống của trao cho .

      Nhưng Văn Dụ vẫn chưa thỏa mãn.

      nghỉ ngơi lát, ôm Kỷ An Ninh ôm xuống bồn tắm lớn trước cửa thủy tinh sát đất.

      Thể lực Kỷ An Ninh vốn bị tiêu hao nhiều, lại uống rượu, bị ngâm nước nóng, rượu bốc lên. Nếu phải Văn Dụ ôm , có lẽ chìm nước rồi.

      Phòng ngủ tắt đèn, từ bồn tắm nhìn ra ngoài, có thể đô thị phồn hoa xa hoa trụy lạc.

      Kỷ An Ninh ôm Văn Dụ, ghé vào vai , nhìn thấy cánh tay mình nhiễm màu ánh đèn neon xuyên qua cửa kính.

      ngước mắt, thấy rất nhiều mái nhà bên ngoài gần gần xa xa. Ánh mắt mê ly, cố nheo mắt lại nhìn kỹ.

      Văn Dụ bỗng nhiên : “Bồn tắm lớn này là do vị danh sư người Ý thiết kế, mỗi chỗ đều phù hợp với cơ học cơ thể người.”

      “Hả?” Kỷ An Ninh mờ mịt. Đầu choáng váng, biết Văn Dụ bỗng cái này làm gì.

      “Em biết …” Văn Dụ nâng lên, cắn lỗ tai , “Mỗi đường cong trong bồn tắm này, đều tồn tại ý nghĩa riêng.”

      Kỷ An Ninh càng thêm mù mịt, đôi môi hồng thuận khẽ mở, con mắt mơ màng hơi nước, mê mang lại vô tội.

      Văn Dụ nhớ vừa nãy nằm dưới người , nức nở như con thú , vòng eo còn chưa bớt nhiệt lại bắt đầu nóng lên, thân thể lại tiến vào trạng thái vận sức chờ phát động lần nữa.

      “Tới đây, em thử chỗ này chút.” dỗ dành , để buông cánh tay bám vào vai , đỡ tựa vào vách bồn tắm lớn.

      Nơi đó có đường cong tạo hình lồi lõm, Kỷ An Ninh nằm sấp tới, phát tạo hình nghiêng kia vừa hay để nâng đỡ cơ thể .

      Rất dễ chịu.

      “Xem , với em mà, mỗi đường cong đều có ý nghĩa riêng.” Văn Dụ đè ép từ sau lưng, bên tai .

      Giọng khàn khàn, khí nóng thổi vào lỗ tai Kỷ An Ninh, có chút nhịn được. chịu được xoay người chút.

      Vòng eo bỗng bị cánh tay giữ lại, theo sát là Văn Dụ liền đụng phải tiến vào.

      Kỷ An Ninh hít hơi, cánh tay với về phía trước, tự nhiên mà bám vào chỗ phình ra trước mặt.

      Đúng là mỗi đường cong đều có ý nghĩa.

      Đầu óc Kỷ An Ninh chếch choáng, thời điểm đột nhiên đâm vào, mở mắt ra, liền đối mặt với thủy tinh, toàn bộ thành phố đều rung lắc, đầu càng choáng.

      Kỷ An Ninh nhắm mắt, lại mở ra.

      Tòa nhà xa xa kia quen mắt.

      Tay Kỷ An Ninh nắm chặt, cố gắng muốn giữ vững thân thể. Nhưng có Văn Dụ ở đó, luôn luôn rất khó.

      Cuối cùng Kỷ An Ninh vẫn thấy tòa nhà nơi xa kia.

      nhận ra nơi đó. Kiếp trước Kỷ An Ninh bị trượt chân rơi xuống từ đó, bị té chết.

      Kỷ An Ninh nghẹn ngào: “Văn Dụ! Văn Dụ!”

      Văn Dụ vẫn mạnh mẽ tiến vào như nước xiết, bọt nước tung tóe, nghe tiếng chỉ “Ừ” tiếng, thở gấp : “Bảo bối?”

      Kỷ An Ninh ríu rít: “Em chết rồi…”

      Văn Dụ ngay tại lúc muốn chết mà được đạt tới hạn, bị Kỷ An Ninh cho kích, rên lên tiếng đau đớn, cực lạc thành tiên, cùng chết với .

      Ngày hôm sau tỉnh lại, đầu Kỷ An Ninh đau muốn nứt ra, đây là hậu quả xấu của việc say rượu.

      So với chuyện đó càng hỏng bét hơn là thân thể buốt nhức, chân vừa động chút, cơ bắp còn có chút co rút.

      Kỷ An Ninh mơ màng nửa ngày mới tìm được hồi ức vụn lúc trước.

      đêm này biết Văn Dụ dày vò bao lần, đúng là đem lửa dục hai tháng này đều giải tỏa hết.

      Kỷ An Ninh nhỡ số lần, chỉ nhớ mình nức nở cầu xin tha thứ, tên bài hoại này vẫn luôn cười, còn càng cười càng tùy tiện.

      Kỷ An Ninh rên tiếng, trở mình, nằm đè lên người Văn Dụ, hữu khí vô lực : “Này…”

      Văn Dụ làm cả đêm, mơ mơ màng màng mở mắt ra nhìn , nâng cánh tay lên ôm.

      “Đêm qua,” Kỷ An Ninh hơi thở mong manh hỏi, “Đều dùng mũ hết à?”

      Văn Dụ nhắm mắt, giơ tay lên OK.

      Kỷ An Ninh yên lòng, hỏi lại: “Hai lần trong nước sao?”

      Văn Dụ lại giơ tay OK.

      Kỷ An Ninh nhàng thở ra, yên lòng, miễn cưỡng nằm sấp bất động.

      “Em yên tâm…” Cảm giác thỏa mãn vẫn chưa tan , giọng Văn Dụ có chút khàn khàn, uể oải.

      thiếu cẩn thận như thế đâu.” nhắm mắt lại ôm , lòng bàn tay vuốt ve từng chút xương sống, xương cánh bướm nhô lên kia cảm xúc tuyệt, “ để em phải chịu loại đau đớn kia.”

      Hai tháng nay Kỷ An Ninh cắt ngắn tóc, tóc dài hơn trước, bóng loáng hơi lạnh, tản mát bụng Văn Dụ.

      nghe vậy nhàng thở ra.

      Tôn Nhã Nhàn xin vài ngày nghỉ bệnh. Kỷ An Ninh biết là vì sao.

      chỉ riêng biết, cũng có người khác biết. Có ít lời đồn đại lặng lẽ truyền trong lớp.

      Trước đó ta nhiều lần nôn mửa, bị người khác thấy qua, bỗng dưng lại xin nghỉ bệnh, chắc chắc có người sức tưởng tượng phong phú, đoán ra chân tướng.

      Tôn Nhã Nhàn mặc dù nghỉ ngơi vài ngày, nhưng sau khi trở lại sắc mặt vẫn được tốt.

      Lại thêm có tinh thần, mặc dù giả bộ thành bộ dạng cái gì cũng xảy ra, nhưng lại lộ ra cảm giác mệt mỏi.

      Đây chính là tài liệu giảng dạy tiêu cực sống sờ sờ đấy, Kỷ An Ninh khỏi kinh hãi, trong lòng thầm mình nhất định phải cẩn thận.

      Ai ngờ người khi say, căn bản có năng lực bình thường mà xử lý mọi chuyện. Sáng nay tỉnh dậy mới kinh hãi hối hận.

      May mắn Văn Dụ cẩn thận.

      Nhưng ra mới là kẻ cầm đầu.

      Kỷ An Ninh tức giận véo : “Sau này được chuốc say em!”

      Văn Dụ bị véo tỉnh hẳn, cười : “Say đâu nào, phải rất tỉnh táo à?”

      Sau đó mệt mỏi lăn ra ngủ.

      Kỷ An Ninh kinh nghiệm nhiều, có cồn trợ hứng mới có thể thoải mái. Mà lúc say, hai mắt mê ly, bộ dạng hai má ửng hồng quá quyến rũ.

      Văn Dụ đêm này, hồn đều xuất khiếu.

      “Ngủ thêm lát.” ôm .

      Kỷ An Ninh buồn ngủ, thân thể mềm nhũn có sức, nằm trong ngực mơ mơ màng màng nhắm mắt lại.

      May mắn hôm nay là cuối tuần, may mắn cuối tuần có việc.

      Ấy! đúng.

      Hèn gì cuối tuần có việc gì!

      Triệu Thần kiềm nén bản thân hơn tháng, cảm thấy mình nhịn nổi.

      nghe qua, lời đồn Văn gia bất ổn, mắt xích tài chính bị cắt đứt, lão đầu tử Văn gia biết vì sao mà bị bắt vào tù, mình Văn Dụ chống được, chuẩn bị đóng gói của cải bán lấy tiền mặt.

      Triệu Thần với được nhóm kia, tin tức nghe được đều là chuyền tay. Cập nhật muộn, bị trì hoãn nghiêm trọng.

      Căn cứ tin tức sai lầm, dẫn đến phán đoán sai lầm, đương nhiên cũng đưa ra quyết sách sai lầm.

      Triệu Thần cảm thấy Văn Dụ đứng bên bờ phá sản, chắc chắn có năng lực bận tâm người bạn trong trường. Mà xinh đẹp như Kỷ An Ninh, hẳn là chim khôn chọn cành mà đậu.

      Triệu Thần cứ thế rất là có tự tin, mang theo bó hoa hồng lớn chặn Kỷ An Ninh lại.

      Xa xa, Bạch Lộ “Woa” tiếng, chàng phía trước có phải muốn tỏ tình ?”

      Vừa quay đầu, lại phát Kỷ An Ninh dừng bước, bờ môi nhếch lên, sắc mặt trắng bệch.
      P/s: biết sao mà chương này đọc convert mà chỗ này thiếu, chỗ kia thiếu, ngay phần hai người ... và cảnh Triệu Thần khúc cuối, may mà tìm được đủ. Cơ mà đọc cảnh H thấy rất 'nghệ thuật'.
      AikoNguyen, tieunai691993, rabbitphan26 others thích bài này.

    2. Chalychanh

      Chalychanh Active Member

      Bài viết:
      128
      Được thích:
      142
      Đúng là rất nghệ thuật hihi. Mong cứ ngọt ngào như vậy.:yoyo12:

    3. Trang Trang810

      Trang Trang810 Member

      Bài viết:
      33
      Được thích:
      19
      Đúng là rất nóng bỏng:th_77:

    4. Tiểu mao

      Tiểu mao Well-Known Member

      Bài viết:
      352
      Được thích:
      5,273
      Chương 92: Triệu Thần tỏ tình

      Editor: tiểu mao

      Nguồn: Cung Quảng Hằng

      Kỷ An Ninh hồi tưởng lại, đều giống nhau là lấy tiền ném người, nhưng thủ đoạn của Văn Dụ đẹp hơn nhiều.

      Bình thường tự mình lộ diện, trai tặng hoa yên tĩnh đứng ngoài phòng học chờ, giảng viên vừa ra khỏi lớp, liền lập tức xông tới, tao nhã lễ phép hỏi: “Xin hỏi vị nào là Kỷ An Ninh tiểu thư?”

      Cả lớp quay sang nhìn.

      Khi đó mấy mặc dù ghen tị nhưng ra vẫn rất hâm mộ.

      Còn Triệu Thần là tự chặn đường, chuyện ngả ngớn, lôi lôi kéo kéo. Kỷ An Ninh khi đó, phải chưa từng suy nghĩ “Còn bằng Văn Dụ”.

      tại, Kỷ An Ninh nhìn thấy Triệu Thần cầm bó hoa rất bành trướng, ngăn ở còn đường tan học cần qua, liền biết Triệu Thần muốn đón đầu .

      Hơn hai tháng Văn Dụ xuất trong trường học, Triệu Thần quả nhiên giống kiếp trước, muốn ngo ngoe động đậy.

      Nhưng Kỷ An Ninh chẳng còn là Kỷ An Ninh trước kia.

      bất chợt thấy Triệu Thần, bản năng sinh ra chán ghét lẫn sợ hãi, sắc mặt có chút tái nhợt. Nhưng rất nhanh, bình tĩnh lại.

      Ngay lúc Bạch Lộ còn khen ngợi hâm mộ, nhắc nhở nàng: “Người đó là Triệu Thần.”

      “Ai cơ?” Bạch Lộ quên sạch cái tên Triệu Thần này.

      Kỷ An Ninh thức tỉnh ký ức cho nàng: “Cưỡng bức, phải tạm nghỉ học.”

      Bạch Lộ lập tức nhớ lại: “A! Người kia à! Là á!”

      Mạnh Hân Vũ thở dài: “Ai lại xui xẻo như vậy, bị nhìn trúng?”

      Bạch Lộ gật đầu: “Đúng, đen đủi!”

      Kỷ An Ninh đen đủi ấy nhanh chân về phía trước, nhìn chớp mắt.

      Quả nhiên Triệu Thần nhìn thấy ánh mắt , hai mắt đều sáng lên. ngày cuối tuần thấy, nàng này giống như... Xinh đẹp hơn!

      Làn da Kỷ An Ninh bóng loáng, đôi mắt ướt át, ở trạng thái được tưới đẫm, hoàn toàn đúng là kiểu so với bình thường càng làm người ta khó dời mắt.

      Hai mắt Triệu Thần nhìn chằm chằm.

      Mắt thấy Kỷ An Ninh tới, muốn qua, Triệu Thần mới phản ứng được, vội vàng chạy tới ngăn lại: “Kỷ An Ninh.”

      Kỷ An Ninh dừng bước.

      Triệu Thần cầm hoa đứng đường khoe khoang đợi người, sớm hấp dẫn chú ý của sinh viên. Nhìn thấy nữ chính lên sàn, mọi người nhao nhao dừng bước, muốn xem náo nhiệt.

      Cho dù là đồng ý hay từ chối, đều rất được hoan nghênh.

      Kỷ An Ninh nhìn Triệu Thần hỏi: “Chuyện gì?”

      chờ em rất lâu rồi.” Triệu Thần đưa hoa đến trước mặt Kỷ An Ninh, lấy tư thái vương tử thâm tình , “ thích em, làm bạn .”

      Quần chúng vây xem hiểu tình hình bắt đầu ồn ào: “Đồng ý , đồng ý !”

      Bạch Lộ và Mạnh Hân Vũ đúng là chỉ muốn cắn đứt đầu lưỡi của mình. Hai người bọn họ trái phải đứng sau lưng Kỷ An Ninh, lấy ánh mắt trừng Triệu Thần.

      Kỷ An Ninh nhận hoa, thẳng: “Tôi có bạn trai rồi.”

      biết, là Văn Dụ.” Triệu Thần cười hì hì , “ phải nhà gặp chuyện à? nghe sắp phá sản. Giờ đến trường học cũng tới. Hai người cũng có thể tính là tự động chia tay rồi. Suy tính về chút .”

      xong liền mạnh mẽ đẩy bó hoa tới trước ngực Kỷ An Ninh.

      Phản ứng người thường đều là theo bản năng đưa tay tiếp được. Triệu Thần chính là chơi chiêu vô lại này.

      ngờ vừa buông lỏng tay, bó hoa kia liền lộp bộp rơi xuống đất, tay Kỷ An Ninh căn bản còn đút túi áo.

      Bó hoa lăn đất mấy vòng, dính bụi đất, lập tức mất ánh hào quang.

      Mà Triệu Thần cũng mất hết mặt mũi, sắc mặt trở nên khó coi.

      Kỷ An Ninh liếc qua bó hoa đất, thậm chí đến câu xin lỗi cũng , trực tiếp nhấc chân bước qua.

      Bạch Lộ và Mạnh Hân Vũ liếc nhau cái. Các biết Kỷ An Ninh hơi lạnh lùng kiêu ngạo, nhưng các biết lúc Kỷ An Ninh từ chối con trai lại chảnh như vậy.

      Cái này... Cũng quá lưu tình.

      Mà trong đám quần chúng hóng biến, có mấy người xem kịch sợ đài cao bắt đầu ồn ào.

      Triệu Thần ngờ trước mặt mọi người bị vứt mặt mũi lớn vậy, mặt lúc trắng lúc xanh, lại nghe thấy người xung quanh ồn ào, lập tức thẹn quá hóa giận.

      Triệu Thần là loại người sợ mạnh hiếp yếu. Nếu như Văn Dụ vẫn còn, kiêng dè Văn Dụ. Nhưng Văn Dụ có ở đây, chẳng qua chỉ là đứa sinh viên nghèo. Triệu Thần chẳng thèm kiêng kị cái gì.

      gọi tiếng “Kỷ An Ninh”, đuổi kịp phát túm được bả vai , mắng: “ đừng có cần mặt...”

      Chữ ‘mặt” còn chưa ra, Kỷ An Ninh bỗng quay người, nhấc chân húc đầu gối.

      Người xung quanh đồng loạt ngửa về sau kèm theo tiếng hút khí.

      Triệu Thần há hốc mồm, gương mặt vặn vẹo biến dạng, từ từ mềm nhũn người gục xuống. lấy hai tay che lấy háng, đau đến “tê tê*” mặt đất hít hơi lạnh. (*tê ở đây là tiếng ngựa hí)

      “Con .” Kỷ An Ninh cúi đầu nhìn , “ phải muốn cái gì chính là cái đó.”

      quay người, gọi Mạnh Hân Vũ và Bạch Lộ, cất bước, vứt tên Triệu Thần lăn lộn đất ra sau lưng.

      Bạch Lộ chạy bước theo sau, cả đường sợ hãi thán phục: “Ông trời ơi..! Ông trời ơi..! An Ninh, cậu cũng ác đấy!”

      Trong lời nàng mang theo chút trách móc. Dưới cái nhìn của nàng, mặc dù tên Triệu Thần kia có lịch sử đen tối, đúng là làm người ta nhớ tới là khó chịu, nhưng hôm nay tỏ tình, ra cũng đâu làm gì Kỷ An Ninh.

      Kỷ An Ninh đầu tiên là hạ thấp mặt mũi , lại đá trúng chỗ hiểm, Bạch Lộ luôn cảm thấy... Ỷ vào mình là mỹ nữ, có chút quá đáng.

      Nhưng mấy chuyện ở kiếp trước cũng có cách nào giải thích với người khác, Kỷ An Ninh chỉ cười cười, giải thích .

      Bạch Lộ thoáng sửa chút hình tượng Kỷ An Ninh trong lòng mình, tăng mức “lạnh lùng kiêu ngạo” lên.

      Mạnh Hân Vũ biết Kỷ An Ninh phải người như thế, ngay lúc nghỉ giữa giờ nàng quay sang thầm hỏi Kỷ An Ninh: “Có chuyện gì à? Sao lại nóng tính với tên Triệu Thần kia thế?”

      Kỷ An Ninh ngẫm chút, chuyện Hạ Mạn cho Mạnh Hân Vũ.

      người học cũng trường lại cõng lưng mạng người! Còn là hiếp dâm! Mạnh Hân Vũ rùng mình.

      Kỷ An Ninh : “Tớ hận mình có chút năng lực nào. Nếu tớ là đại hiệp cổ đại tốt biết bao, đề thanh kiếm, thay trời hành đạo.”

      Mạnh Hân Vũ : “Thôi đừng, giờ là xã hội pháp trị, đại hiệp cũng thể dùng võ phạm luật.”

      Kỷ An Ninh : “Tại sao xã hội pháp trị lại trị được ? Người xấu luôn có ác báo làm sao đây?”

      Mạnh Hân Vũ hoang mang, trầm mặc.

      Kỷ An Ninh từ cửa sổ nhìn ra sân trường, nghĩ thầm, loại ác nhân như Triệu Thần, cũng chỉ có nhân tài tàn nhẫn như Văn Dụ mới có thể trị được ư?

      Tối Văn Dụ về nhà, thấy Kỷ An Ninh ôm chân ngồi ghế sofa, giống như suy ngẫm chuyện gì đó.

      “Làm gì thế? Ngẩn người gì vậy?” qua hôn cái.

      Kỷ An Ninh nhìn chút, : “Có chuyện này muốn cho .”

      suy tính rất lâu, cuối cùng vẫn quyết định chuyện ngày hôm nay cho biết.

      Văn Dụ kiếp trước vì giết Triệu Thần mà bị bỏ tù chịu kết án, kết thúc cuộc đời tuổi trẻ ngắn ngủi.

      Kỷ An Ninh vô cùng kiêng kị chuyện này. Từ khi sống lại đến nay, cố gắng nhắc tới Triệu Thần trước mặt Văn Dụ, tận lực nghĩ biện pháp để hai người kia thể phát sinh bất kỳ mối liên hệ nào.

      Nhưng giờ thay đổi suy nghĩ.

      Kiếp này dù sao cũng phải là kiếp trước, nhiều chuyện còn giống xưa.

      Quan trọng nhất là, còn sống rất khỏe mạnh, coi như Văn Dụ biết hôm nay Triệu Thần tới làm phiền , cũng giết Triệu Thần.

      Nghe Kỷ An Ninh kể xong, sắc mặt Văn Dụ trầm đến nỗi có thể chảy ra nước.

      đứng lên với Kỷ An Ninh: “ ra ngoài chuyến, em ngủ trước , cần đợi .”

      Kỷ An Ninh phát bắt được cổ tay , hỏi: “ tìm Triệu Thần à?”

      sao?” Văn Dụ bực bội , “Bạn có thể để mơ tưởng à? Mặt cứ để dẫm như vậy chắc?”

      Kỷ An Ninh buông tay.

      Giọng Văn Dụ mềm xuống, cam đoan : “Chỉ dạy dỗ chút, cố gắng về sớm.”

      Kỷ An Ninh dặn dò : “ đụng tới mạng người.”

      Văn Dụ vui vẻ: “ cũng đâu phải xã hội đen.”

      Hôn cái rồi ra cửa.

      Văn Dụ gọi điện cho Lý Hách, Lý Hách lại gọi điện cho em họ , sau đó gọi lại cho Văn Dụ: “Câu lạc bộ Vạn Vinh.”

      Văn Dụ : “Cảm ơn.” muốn cúp điện thoại.

      “Ấy ấy ấy!” Lý Hách ngăn lại , “Cậu khoan hãy động thủ, cậu đợi , lập tức ra ngoài!”

      “...” Văn Dụ hiểu, “ tới làm gì?”

      Lý Hách thở dài: “Cảm giác gần đây già nhanh quá, muốn chạy tới cạnh người trẻ tuổi như cậu tìm lại cảm giác thanh xuân.”

      Văn Dụ: “...” Cách khí giơ ngón giữa tặng .

      Tâm trạng Triệu Thần hôm nay vô cùng tệ.

      Đồ tiểu tiện nhân Kỷ An Ninh, cho thể diện còn cần! Chỉ là nha đầu nghèo, ở cùng với Văn Dụ còn phải là vì tiền!

      Giả bộ thanh cao cái gì!

      Trong lòng thoải mái, rót vài chén rượu, hỏi người bạn bên cạnh: “Văn gia khi nào phá sản?”

      “Đệch.” Hồ bằng cẩu hữu , “Sao tao biết được.”

      người bạn khác buồn bực : “Phá sản? Phá sản gì cơ? phải bố Văn Dụ được thả rồi à? Tao nghe là sóng yên biển lặng rồi.”

      Triệu Thần “phụt” cái phun sạch rượu ra.

      “Cái, cái gì, chuyện khi nào? phải sắp phá sản à?” lắp ba lắp bắp hỏi.

      “Ha ha ha ha ha ha ha!” Tên bạn kia cười té đái, “Lời đồn mà mày cũng tin.”

      Triệu Thần là kẻ bất tài, mặc dù là con trưởng nhưng trong lòng bố , chỉ là tên vô tích . Bố luyện tập lại, muốn sinh cho đứa em trai.

      Trong nhà vấn đề kinh doanh bao giờ với , đối với đứa con vô tích này, bố nguyện ý nuôi cả đời, chỉ cần đừng tự tìm đường chết là được.

      Bởi vậy Triệu Thần phải nhân vật thông minh cho cam, ra chỉ là tên ăn chơi trác táng mơ mơ hồ hồ, chuyện ngu đột xuất tin vào mấy lời đồn quá hạn này, mấy tên bạn của đểu cảm thấy đúng là chuyện có thể làm.

      Triệu Thần trợn tròn mắt.

      Trong nội tâm chửi rủa ào ào. thế mà nghĩ Văn Dụ toi rồi, mới động tới bạn của . Kết quả Văn Dụ... có toi?

      Triệu Thần đổ mồ hôi lạnh.

      Kỷ, Kỷ An Ninh đem chuyện hôm nay cho Văn Dụ chứ?

      chứng minh, tuyệt đối trong lòng đừng nhắc đến ai cả. Nếu , vừa nhắc tới ai, người đó liền tới.

      Cảnh cửa phòng bao bỗng “Cạch” tiếng, bị người đạp ra!

      Người gần cửa nhất bị dọa tới mức vụt cái nhảy thẳng vào ngực người khác.

      Người trong phòng đồng loạt quay đầu lại, Văn Dụ đại thiếu gia vừa được nhắc đến kia, mang theo mấy tên ngu xuẩn hóng náo nhiệt... phải! Là mấy người em tốt nghĩa khí bằng nắm đấm! Mang khí thế hung hăng tiến đến!

      Lý Hách chỉ tự mình xem náo nhiệt, còn xách theo Phùng Kim Hải, Tiền Hạo Nhiên, mấy người này đều gọi tới! đúng là rảnh rỗi!

      Văn Dụ tiến đến, thẳng tới chỗ Triệu Thần.

      Ngay ánh mắt đầu tiên khi Triệu Thần thấy biết đại ổn! vội vàng đứng lên, mang khuôn mặt tươi cười tiếp đón: “Văn ca, lâu ...”

      Văn Dụ muốn nhảm với , cho ngay cước vào ngực, đạp Triệu Thần bay ra ngoài.

      Đuổi theo túm lấy cổ áo lôi dậy, lại thêm đấm, Triệu Thần lại bay ra ngoài.

      Hai lần liền gượng dậy nổi.

      Mấy tên bạn Triệu Thần đều choáng váng, biết có nên tiến lên đỡ dậy .

      Triệu Thần ràng rằng biết mình đắc tội Văn Dụ chỗ nào.

      đỡ dậy lại thiếu đạo đức quá. Mà kéo dậy, đến Văn Dụ có thể đánh thêm, bên này còn có bọn Lý Hách nhìn chằm chằm đấy, luôn có ý định kiểu ông ăn nhiều quá nên muốn vận động chút gân cốt cho tiêu cơm.

      Mấy người này hợp chung chỗ, coi như hợp thành tổ đội nhị thế tổ đầu tiên trong tỉnh lị này.

    5. Mãi yêu editor

      Mãi yêu editor Active Member

      Bài viết:
      170
      Được thích:
      207
      Dám đung vào vợ à. tiễn tây thiên luôn chứ. Lại gặp trong giấc mơ nữa chứ
      Many thanks editor nhiều nhiều nhiều
      Hale205 thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :