1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Vợ Chồng Cố Gia - Đào Tử Nãi Cái (update c7̣̣9)

Thảo luận trong 'Sắc Nữ Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Chôm chôm

      Chôm chôm Well-Known Member

      Bài viết:
      570
      Được thích:
      4,610
      Chương 76: Vợ có thai

      Editor: Chôm chôm

      Đêm qua, công ty ở nước ngoài họp hội nghị khẩn cấp, Cố Chính Giới và Thịnh Dư Minh suốt đêm ở công ty, buổi sáng phái trợ lý Lưu tới đưa Cố Khấu . Cố Chính Giới căn bản bàn bạc lại chuyện đưa Ma Rốc, Cố Khấu cũng biết bản thân ngày hôm qua chuyện bé xé ra to, may mắn trợ lý Lưu cho mặt mũi, chuyện đùa với : “Phu nhân, Cố tổng bảo tôi đưa ngài , ngài cứ coi tôi như khách cùng đoàn, kiêm hướng dẫn viên.”

      Cố Khấu rất vui vì có trợ lý Lưu cùng, bởi vì nghe trợ lý Lưu ba năm rồi được nghỉ phép, cười thảm, “Phu nhân, sau khi tới bên kia, hành trình của chúng ta là như này, ngày đầu tiên....”

      Cố Khấu hiểu rất trạng thái làm việc của Cố Chính Giới, mỗi ngày đều như cỗ máy chiến tranh, trợ lý Lưu có thể ở bên ba năm, quá đáng giá để người khác đồng tình và kính nể. vội vàng làm ngừng lại, “Được được, tôi muốn học tập, tự do thăm thú là được rồi.”

      Trợ lý Lưu gãi đầu, cảm giác tuy rằng cỗ máy chiến tranh trả lương cao, nhưng đối với người thường vẫn là dễ giao lưu. an bài Cố Khấu ở nhà, sau đó ra ngoài mua đồ uống cho , bao lâu, hấp tấp chạy về, “Phu nhân.”

      Cố Khấu nhìn thấy Thịnh Dư Minh phía sau , có chút nghi hoặc, “Sao vậy?”

      Thịnh Dư Minh cười : “Hội nghị hôm nay do trợ lý Lưu làm chương trình, bên đại ca cần . Chị dâu, tôi mang , bên Ma Rốc đại ca chuẩn bị, giờ để lão Lý cùng đoạn.”

      Lão Lý là người trung niên trầm mặc, mặc tây trang đen, cạo đầu đinh, nhìn qua thấy có nguy hiểm người lạ chớ tới gần, Cố Khấu bị sát thần mặt đen theo, đường thu được vô số ánh mắt hoảng sợ, có cảm giác áp lực quá lớn, giọng : “ ra chú cần nghiêm túc như vậy....”

      Lão Lý càng nghiêm túc, nhìn cái, “Phu nhân, nhưng tôi là vệ sĩ.”

      Cố Khấu biết phải làm thế nào để thay đổi thói quen nghề nghiệp của , đành phải thầm chờ mong người mà Cố Chính Giới an bài bên kia phải hung thần như vậy. nghĩ muốn gửi icon hung dữ cho , vừa lấy di động ra, lão Lý nhìn chằm chằm di động của , , “Phu nhân, check in trước .”

      Cố Khấu buông điện thoại, luống cuống tay chân mà đăng kí. Váy có túi, đút điện thoại vào túi sách, sau đó theo bản năng nhìn thoáng qua phía sau, thấy ánh mắt lão Lý nhìn chằm chằm vào túi sách của , lộ ra tia hung ác.

      Trong lòng đột nhiên nhảy lên, Cố Chính Giới cần dùng trợ lý Lưu, vì sao còn muốn trợ lý Lưu cùng ? Hơn nữa, trợ lý Lưu cũng có xe, vì sao Thịnh Dư Minh phải tự đón?

      Mấy chuyện đều hợp lẽ thường, có lẽ Thịnh Dư Minh trùng hợp ngang qua, có lẽ Thịnh Dư Minh sợ tín nhiệm người khác, nên muốn tự đến, có lẽ Cố Chính Giới bận rộn mà quên mất chuyện an bài công việc cho trợ lý Lưu, lúc này cần người, nên gọi trở lại. Yết hầu Cố Khấu có chút căng thẳng, trong lòng mong có chuyện là tốt nhất, nếu có vấn đề, mà thử lão Lý có thể rút dây động rừng, gánh vác nổi. Lão Lý ngồi bên cạnh , vội : “Tôi muốn vệ sinh.”

      Sắp đến lúc hạ cánh, lão Lý đưa xuống máy bay, : “Tôi cầm đồ giúp .”

      : “ cần...”

      Lão Lý nhìn vào mắt , lặp lại lần nữa, “Tôi giúp cầm, đừng làm bẩn.”

      Lão Lý hiển nhiên phát ra hoài nghi . Cố Khấu cắn môi, vẫn đưa túi cho .

      ở trong buồng vệ sinh lo sợ bất an đứng hồi lâu, rốt cuộc nghe được bên ngoài có tiếng người, mở cửa ra, bên ngoài là người phụ nữ trẻ tuổi đặt em bé kệ, em bé kia chắc thích ứng được đường dài, sắc mặt có chút tái, nôn hết ra đồ ăn. Mùi bãi nôn tốt, Cố Khấu từ sợ mùi này, nhìn thấy thế cũng muốn nôn, vọt tới bồn cầu nôn hết cả bữa sáng chưa kịp tiêu hoá ra.

      Bà mẹ trẻ tuổi kia đưa giấy cho , “ có phải thoải mái ? Muốn kiểm tra chút ?”

      Cố Khấu bắt lấy cổ tay ấy: “Có thể cho tôi mượn điện thoại ?”

      ngoài ta muốn, người phụ nữ đó nhận ra Cố Khấu là ngôi sao, trực tiếp bỏ qua nghi ngờ lừa đảo, hào phóng đưa điện thoại cho mượn. Cố Khấu rảnh lo nhiều chuyện, trực tiếp ấn gọi số điện thoại Cố Chính Giới, nhưng hẳn là Cố Chính Giới bận họp, nhận máy.

      Người phụ nữ ôm đứa trẻ rồi, Cố Khấu ở trong nhà vệ sinh bứt tóc, biết nên làm gì. Lão Lý trực tiếp vào, “Phu nhân.”

      Cố Khấu ý đồ né tránh chạy ra ngoài, “Ông đừng chạm vào tôi.”

      Lão Lý chạy lên, dùng tay bịt mũi miệng . Trong lòng bàn tay cái khăn ướt, mùi vị gay mũi, Cố Khấu giãy giụa cái, sao đó mất ý thức.

      Ý thức mơ hồ, cảm thấy dưới thân xóc nảy, có thể là xe, biết muốn mang tới nơi nào, nhưng mắt ko thể mở được. cảm thấy trong khoang miệng và cổ họng đều là mùi vị buồn nôn, biết qua bao lâu, lại cảm thấy trận ghê tởm, rối tinh rối mù phun đầy đất.

      Qua thời gian, dược liệu hạ chút, có thể nghe thấy tiếng , giọng nữ: “Mau lau dọn , mùi kinh muốn chết.”

      Hình như là Trương Phồn Vũ. Tư duy của Cố Khấu nhảy lên, bởi vì phát bản thân đúng rồi, người cấu kết với Trương Phồn Vũ chính là Thịnh Dư Minh. bị đặt mặt đất, thân thể nặng nề như bị rót chì, vẫn muốn nôn, nôn khan vài cái, cuối cùng có thể mở mắt đôi chút.

      Trong căn nhà tối tăm, bàn chỉ có ngọn đèn, Trương Phồn Vũ ngồi ở sô pha, Thịnh Dư Minh đứng cạnh cửa sổ hút thuốc. Bộ dạng này của rất giống Cố Chính Giới, dáng người như núi, bị bất cứ thứ gì dao động.

      Trong nháy mắt Cố Khấu có chút tức giận, cảm thấy phản bội Cố Chính Giới là tội thể tha thứ, nhưng sau đó bình tĩnh lại, là diễn viên, thấy nhiều màu cuộc sống, theo bản năng có thể lý giải. Cha vì cứu Cố Đoan Tĩnh mà chết, hận Cố gia cũng là bình thường.

      gọi tiếng: “Thịnh Dư Minh.”

      Tiếng của rất , Trương Phồn Vũ cũng nghe thấy, chỉ có Thịnh Dư Minh hơi quay đầu lại nhìn cái, để ý đến. Biểu tình của vẫn rất ôn hoà, tiếp theo với Trương Phồn Vũ, “Nếu đồng ý, quá trình thay đổi pháp nhân còn liên quan đến thủ tục trong nước và quốc tế, cũng mất đoạn thời gian.”

      Trương Phồn Vũ vui sướng cười, “ có lý do gì mà đáp ứng? Di Kim vốn là của chúng ta. Tôi có ý thúc giục , chỉ là đến lúc đó cần lại đến căn nhà kia nữa. Từ ghê tởm bọn họ, tôi nhìn thấy cũng cảm thấy phiền thay .”

      Thịnh Dư Minh phun ra làn khói, trầm mặc. Tâm tình Trương Phồn Vũ tồi, đứng dậy bước tới, lo lắng sốt ruột mà ngắm móng tay, “ phát sinh chuyện gì chứ? Gọi bác sĩ đến xem .”

      Cố Khấu có sức kháng cự, bị bác sĩ kiểm tra hồi. Tiếng của bác sĩ rất , Trương Phồn Vũ vui mừng khôn xiết, nghĩ tới Cố Khấu có lợi thế lớn như vậy, ngồi xổm xuống đặt tay lên bụng Cố Khấu, “Song hỷ lâm môn, chúc mừng mày.”

      Cố Khấu mở nửa đôi mắt, mê mang mà nhìn ta lúc lâu, giống như ta gì. Trương Phồn Vũ có chút tiếc hận, “Nếu mày hợp tác tốt rồi, Thịnh Dư Minh khẳng định giơ cao đánh khẽ, là mày thức thời, hai phải đánh vào họng súng. Rất đáng tiếc, Bác Cố nhất định rất muốn ôm cháu nội.”

      Cố Khấu chán ghét mà nhắm mắt lại, “Tôi rất chán ghét , cần chuyện với tôi.”

      Trương Phồn Vũ cười vỗ bụng của , “Còn mang thù cơ đấy?”

      Cố Khấu chậm rãi cuộn tròn lại, biến thành con nhím, đem bụng yếu ớt nhất bao bọc lại. Trương Phồn Vũ : “Mày cần thể bộ dạng đoá hoa trắng . Tao chỉ muốn nhận được sản nghiệp của tao, là Cố Chính Giới bức người quá đáng, mày muốn trách trách Cố Chính Giới.”

      Cố Khấu muốn nghe. Thịnh Dư Minh chuyện với Trương Phồn Vũ xong, gọi người thu xếp căn phòng, khom lưng bế Cố Khấu lên, đặt giường mềm mại. Cố Khấu cảm thấy buồn cười, là bắt để uy hiếp đại ca , giờ lại bộ dạng cẩn thận sợ va chạm đến , người xấu chân chính chính là , mặt đổi sắc làm chuyện xấu.

      Thịnh Dư Minh đứng ở mép giương lâu, Cố Khấu mở to mắt, “ hận bọn họ sao?”

      : “Khi còn hiểu chuyện, có hận.”

      giờ sao?”

      Sau đó ở lại được Cố gia che chở mà lớn lên, ân tình và thua thiệt sớm bên nào hơn, chỉ có thể làm trợ thủ của Cố Chính Giới, Cố Chính Giới ở phía trước bình định ma, ở phía sau thay Cố Chính Giới làm người tốt, hàn gắn khe hở tranh đấu. Lâu ngày, rốt cuộc phát ra ở đầu dần xuất bóng ma.

      cho Cố Khấu: “ tại những thứ đó còn quan trọng.”

      Trong thế giới của bọn họ, tình cảm chỉ xếp vị trí thứ hai, thứ quan trọng nhất vô cùng, thứ quan trọng nhất vô cùng đơn giản, chỉ là thắng làm vua thua làm giặc mà thôi. rời khỏi Cố thị, khống chế Di Kim, rất có cơ hội mở ra đế chế của riêng mình.

      Cố Khấu giọng : “Tôi hiểu được.”

      Tuy rằng có chút máu lạnh, nhưng chỉ pử thời điểm này mới giống người chân , phải tượng sáp có thất tình lục giục.

      Thịnh Dư Minh đưa cho viên đường, “ nghỉ ngơi cho tốt, tha cho Di Kim, chúng tôi thả . Muốn ăn gì với tôi.”

      Có thể dược lực nặng, Cố Khấu vẫn luôn cảm thấy vô lực, vịn cũng đứng dậy nổi, sau đó ngồi bên cạnh bàn uống nước, lại thấy nước trong cốc sóng sánh, mới hiểu được, ra bọn họ thuyền.

      Phản ứng đầu tiên của Cố Khấu là có chút buồn cười, bởi vì chuyện thuyền là đương nhiên, mang thai quả làm người ta ngốc .

      biết là do say tàu hay do phản ứng khi mang thai, đến tối Cố Khấu lại bắt đầu nôn. Lão Lý kiên nhẫn mà thúc giục: “Nhanh lên, Trương tổng gọi .”

      Cố Khấu bị vừa đẩy vừa túm là mang lên boong tàu. cái thảm màu bạc được bọn họ xem như bàn đàm phán, phía đối diện đông nghìn nghịt đều là người của Trương Phồn Vũ, Cố Chính Giới ngồi ở bên trong. Cố Khấu muốn nhìn thấy vẻ mặt , nhưng do nôn quá nhiều, mắt cũng hoa rồi, cố mà nhìn , chỉ nghe được Trương Phồn Vũ sung sướng : “Đây là hợp đồng, mọi thứ chúng tôi muốn đều liệt kê ở bên trong, xem trước . Đúng rồi, vợ mang thai, biết chưa?”

      ————

      Ngày hôm qua khen quá ta được thu hồi , 13000 thấy, ta chạy trước

      (~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~
      Last edited: 24/1/20
      thao1997, Mollisac, nhoxbina13 others thích bài này.

    2. Chôm chôm

      Chôm chôm Well-Known Member

      Bài viết:
      570
      Được thích:
      4,610
      Chương 77: thể.
      Editor: Chôm chôm
      Cố Chính Giới trầm mặc lâu, xem xong văn kiện, đẩy trở lại, “Có thể, tôi đồng ý.”
      Trương Phồn Vũ kí tên lên văn kiện, lại đẩy trở về, “ trai hôm nay hào phóng.”
      Cố Chính Giới vẫn như cũ đáp lời, muốn chuyện với ta. ký tên, đứng lên vươn tay ý bọn họ thả người.
      Trương Phồn Vũ kéo Cố Khấu đến, đẩy chút, “Bà Cố, thôi.”
      Dưới chân Cố Khấu lảo đảo, nhưng cũng lên tiếng, Thịnh Dư Minh đỡ , bị đẩy ra. Boong tàu lay động theo dòng nước, nghiêng ngả lảo đảo về phía trước, nhìn trận địa sẵn sàng đón địch ở phía sau Cố Chính Giới, quên sợ hãi, lập tức xông vào lòng . Cố Chính Giới tay ôm , nửa kéo nửa ôm thối lui.
      Trợ lý Lưu mồ hôi lạnh đầy đầu, thay bọn họ dẹp người mở đường, “Nhường đường chút.”
      Những người đó được Trương Phồn Vũ cho phép, đồng loạt tránh ra. Vệ sĩ của Cố Chính Giới ở bên ngoài, và rất nhiều người ở con thuyền khác. Giữa hai thuyền có đường thông, vệ sĩ nhanh chân chạy tới đỡ Cố Khấu, rất cẩn thận. “Phu nhân, phía trước là thuyền của chúng ta.”
      boong tàu gió rất lớn, quay đầu lại nhìn thoáng qua, ra Trương Phồn Vũ và Thịnh Dư Minh trở về rồi , giống như sợ nơi này loạn lên dễ rời . Trương Phồn Vũ mặc chiếc áo choàng nhung đỏ, vẫn xinh đẹp như cũ, chỉ là khuôn mặt vốn luôn biểu vui vẻ kia hiếm khi lại thấy trống rỗng. ta dừng chân là trước khoang thuyền, “ trai, chưa từng dễ chuyện như vậy. Nếu giờ tôi với tôi muốn Cố thị cũng cho ? Tôi chỉ cần Di Kim, có phải có quá ít ?”
      Cố Khấu nhìn thấy lão Lý ở chỗ rất gần, trong nháy mắt lông tơ dựng đứng, trong lòng đột nhiên nghĩ tới ý niệm: Trương Phồn Vũ nhiều lần cường điệu “Chỉ cần Di Kim”, nhưng Thịnh Dư Minh có thừa khả năng tiếp quản Cố thị. Nếu ở thời điểm này bọn họ động thủ với Cố Chính Giới, có thể nguỵ trang thành chuyện ngoài ý muốn sao?
      Trong chớp nhoáng, phía sau boong tàu có người xông lên, còn chưa kịp vung đao, bị Cố Chính Giới đá và eo bay lên, “Đông” tiếng chìm vào đáy biển. nhàng đẩy Cố Khấu cái, “ mau!”
      Nhưng phản ứng của Cố Khấu so với bất kì ai đều nhanh hơn, vừa thấy lão Lý tới gần, liền nhanh tay đẩy tay vệ sĩ ra, dùng sức chạy về phía Cố Chính Giới. Cố Chính Giới phát việc đúng, tay nhanh như điện, ôm lấy Cố Khấu nghiêng người, chuyển về phía sau mình, nhưng bên tai xoẹt qua ánh sáng bạc, Cố Khấu trong lồng ngực đột nhiên run lên, chỉ kịp ngăn cản dao cắm vào da thịt, nắm chặt lữoi dao ném về phía kẻ kia, lực đạo cực mạnh làm đối phương bị ngã xuống boong tàu.
      Mới đầu Cố Khấu chỉ cảm thấy sau lưng vừa tê vừa mỏi, có cái gì nong nóng chảy xuống. Đến khi trợ lý Lưu hô lên, mới cảm thấy đau, từ hai bàn tay của Cố Chính Giới mà trượt xuống.
      ở trong ngực thể kiềm chế mà run rẩy, trong đầu Cố Chính Giới mảnh bén nhọn vang lên, theo trực giác mà ôm chặt . Cho dù bóng đêm tối tăm, vẫn nhìn thấy phía sau thấm ra màu thâm sắc. đường mệt nhọc làm vốn yếu ớt, lại bị say tàu, giờ toàn thân đau đến phát run, nên biểu cảm mặt chết lặng, hô hấp chậm rãi, lông mi cũng chậm rãi rung đông, hề có tiếng động mà gục trong lòng .
      Biểu tình của Cố Chính Giới vặn vẹo, cứng ngắc, đôi mắt đầy tơ máu, chỉ gắt gao ôm chặt lấy , đột nhiên buông lỏng bàn tay, sờ phía thắt lưng. Bọn vệ sĩ chặn được kẻ vung dao, bên kia cũng đông người, phía trước hỗn chiến, nhưng cần ngắm, cũng có thể chuẩn xác bắn ra viên đạn nổ tung đầu.
      Từ dùng súng, giờ giống như phản xạ có điều kiện, mở chốt an toàn ra, loạt động tác liền mạch, chợt thấy cánh tay chợt lạnh, bị tay Cố Khấu đè lại.
      cố sức chuyện trán đổ mồ hôi lạnh, môi phát run, “ được.”
      thích nhìn người lún sau vào vũng bùn, muốn Cố Chính Giới lặp lại cuộc đời như thế. Cố Khấu lặp lại lần nữa, thanh trầm thấp, từng chữ, “ được.”
      Trong nháy mắt nghĩ tới ánh mắt Cố Đoan Tĩnh trước khi chết. Người đàn ô g thủ đoạn mạnh mẽ, cứng rắn cả đời, kết quả là thống khổ rối rắm, khác gì Cố Khấu trong sáng sạch , cũng khác gì Cố Khấu gì phá nổi. Cố Khấu bắt cánh tay , mềm yếu đến còn sức lực, lại như có ngàn quân, cứng nhắc buộc dừng tay.
      Súng rơi xuống biển, bọt nước văng khắp nơi, vang lên tiếng . Tay run rẩy sờ vào vết thương phía sau của Cố Khấu, mảnh lạnh lẽo ướt át. Trong lòng bàn tay đều là vết đao đâm sâu và vết máu, Cố Khấu buông ra, đau đến chảy mồ hôi lạnh, đến tận khi nghe được tiếng trực thăng như gần như xa, còn có tiếng còi cảnh sát, mới chậm rãi giãn mày, nhắm mắt lại, “ đừng sợ...”
      Cố Chính Giới vẫn luôn ôm , Cố Khấu thể chân chính ngủ, ý thức phiêu trong gió đêm. nghe được Cố Bác Diễn nôn nóng chuyện, ngay sau đó là tiếng gió của trực thăng, cũng nghe bác sĩ kêu to, mặt bị chụp thứ gì đó, thuốc lạnh lẽo tiến vào mạch máu, cơn đau đớn nóng rực chậm lại, rốt cuộc cũng khép mắt.
      Bác sĩ đem bàn tay Cố Khấu nắm chặt Cố Chính Giới gỡ ra, y tá : “Cố tiên sinh, ngài ra ngoài chờ trước .”
      Cố Chính Giới động, đứng cạnh bàn giải thích phẫu, nhìn chăm chú vào kim phẫu thuật khâu lại miệng vết thương, xuyên vào lại chậm rãi rút ra. phải nhớ kĩ vết thương này, nội tâm tàn nhẫn dữ tợn, nhưng biểu tình của Cố Khấu an bình, có tâm , như trong giấc ngủ tốt.
      Hiệu lực của thuốc mê mạnh, Cố Khấu mãi tỉnh, cũng khâu lại vết thương lòng bàn tay đầy máu, phối hợp lấy lời khai, gặp Thịnh Dư Minh vừa bị bắt, lại trở về bệnh viện, sau đó cho người đón Cố Mang. Tính cách cao ngạo nóng này của Cố Khấu lây sang , nên lúc làm những việc này, tia cảm xúc, đáy lòng đều là yên ổn.
      Lúc ở sân bay, khi gọi được cho Cố Chính Giới, đành phải gọi cho Cố Bác Diễn, nhanh chóng với : “Người bán đứng Ngô tổng là Thịnh Dư Minh.”
      Cố Bác Diễn đương nhiên tin, chỉ suy nghĩ quá nhiều, nhưng sau đó gọi lại cho Cố Khấu được. đành phải dựa theo lời Cố Khấu, báo nguy, tìm tung tích, vận dụng trực thăng mới mua, rốt cuộc mang hai người trở về.
      , ba người.
      Lúc Cố Mang tới vẫn còn mặc đồng phục học sinh, vẻ mặt tức giận, đôi mắt đỏ bừng trừng Cố Chính Giới người đầy vết mau, quan tâm mà quát: “Đều tại ! được ở cùng chị tôi nữa!”
      Cố Chính Giới phản bác, im lặng để Cố Mang phát tiết xong, bình tĩnh quay đầu . Cố Bác Diễn hoài nghi căn bản trai mình nghe. Nhưng dù sao đây cũng là bệnh viện, thể quát to, mặt dày mày dạn kéo lỗ tai cậu thiếu niên mà , “Cậu sắp được làm cậu.”
      Cố Mang gì, cùng với Cố Chính Giới lớn ngồi ghế dài ở hành lang bệnh viện.
      Cố Mang cảm thấy việc mang thai vướng víu gì Cố Khấu, dù sao từ Cố Khấu chỉ chịu đựng nỗi đau da thịt lớn nhất là vết cắt ở ngón tay khi nấu cơm cho nó, ngay cả sẹo cũng có. giờ Cố Khấu nằm giường, người ngây ngốc, cảm thấy tủi thân gì, nhưng lại muốn thay chị ác khí, chỉ là ngàn vạn lần đều thể xuống tay. Liều thuốc mê , sáng sớm Cố Khấu tỉnh, sau khi Cố Mang thấy mở mắt liền với : “Đứa cần sinh, muốn ly hôn ly hôn.”
      Cố Khấu còn mê mang, giống như nghe được nó , ánh mắt có tiêu điểm nhìn vòng quanh phòng bệnh, rốt cuộc thấy Cố Chính Giới đứng ở mép giường.
      Cố Chính Giới tiến tới, cũng có sức động. Hai bên cách nhau cái thành giường mà giằng co hồi lâu, rốt cuộc giọng gọi: “Bác sĩ.”
      Giọng còn khàn và , nhưng Cố Chính Giới giống như tỉnh lại giữa cơn mê, nhấc chân chạy gọi bác sĩ. Bác sĩ phẫu thuật nghỉ ngơi, cũng may bác sĩ Lý vẫn trực ở bệnh viện, thấy Cố Khấu tỉnh, vứt chuyện lần trước bị này giáo huấn lên chín tầng mây, vui cười hớn hở mà nhìn vết thương của . Vết thương kia nhìn qua vô cùng đáng sợ, từ vai trái đường đến xương bả vai bên phải, vết khâu dài, nhưng bác sĩ Lý rất lạc quan, “ sao, người trẻ tuổi phục hồi nhanh, chỉ cần nhiễm trùng là vấn đề gì.”
      Cố Khấu muốn hỏi, nhưng trong miệng như bị thứ gì chặn lại, thể hỏi ra miệng. Bác sĩ Lý cười tủm tỉm, cho : “Muốn hỏi chuyện đứa ? Đứa tạm thời sao.”
      Trong lòng Cố Khấu rốt cuộc buông lỏng, mệt mỏi lại lần nữa dâng lên, cũng bất chấp cơn đâu như lửa thiêu lưng, đôi mắt nhắm lại, ngủ mất.
      Trong mộng, và Cố Mang ngồi sô pha, ủ rũ cụp đuôi, ngồi nghe mắng. Lần này cả bố cũng tức giận, “Con thay chắn dao làm gì? Bố mẹ coi con như bảo bối mà nuôi lớn, là để cho con vì thằng đàn ông mà chắn đao sao?”
      Mẹ cũng mắng: “Lớn như vậy rồi, chút đầu óc cũng có, mang thai hai tháng, mà cũng biết? chút rủ ro cũng mất mạng, con giờ sao lại như biến thành điên vậy?”
      Cố Mang giữ chặt bàn tay lạnh như băng của Cố Khấu, kêu tiếng: “Hai ngừoi đừng nữa.”
      ‘Phòng khách im lặng hồi, Cố Khấu ôm lu đựng sứa, đột nhiên cúi đầu lau mắt, yết hầu thốt ra: “Mẹ...con cũng muốn được làm mẹ.”
      Từ lần đầu tiên Cố Chính Giới hỏi có muốn sinh con , nghĩ tới. sợ trẻ ràng buộc nhiều thứ trong cuộc sống của , sợ sinh mệnh mang tới trách nhiệm quá nặng nề, càng sợ mình phải ngừoi mẹ tốt. Nhưng lúc Trương Phồn Vũ đặt tay lên bụng , chỉ sợ sinh mệnh trong bụng mình bị thương.
      Cảm xúc và giả định trước là giống nhau, lúc đó chỉ lo cho bình an của đứa , tựa như mèo mẹ liếm láp mèo con, tất cả đều là bản năng.
      Miệng vết thương rất đau, đầu toát ra tầng mồ hôi mỏng, giãy giụa tỉnh lại. Phòng bệnh tối đen, mau mà Cố Chính Giới ở đây, thấy tỉnh, bước tới vỗ vào vầng trán ướt mồ hôi của , “Đau?”
      muốn rót nước cho , nhưng Cố Khấu vội vã muốn , thể phát ra thanh quá lớn, chỉ túm chặt tay áo , “Cố, Cố Chính Giới, nghe em .”
      đau đến tái nhợt, Cố Chính Giới dừng chân, ngồi xuống mép giường, bàn tay băng bó cầm lấy bàn tay lạnh lạnh của , “Em nghe trước.”
      Áo sơ mi mặc vẫn là áo ngày hôm qua, cổ áo nhăn, râu chưa cạo, trong mắt đều là tơ máu. : “Lúc này em thể dùng thuốc giảm đau, tốt cho có thể. Em còn trẻ, cần sinh con sớm như vậy, hơn nữa, giờ chúng ta cũng chưa có chuẩn bị, cái thai này nguy hiểm rất cao. giờ khoa học kĩ thuật phát triển, giải phẫu sinh non gây tổn hại lớn cho cơ thể, nếu em muốn, chúng ta về sau sinh.”
      nhàng, nhưng Cố Khấu vẫn cứ ngơ ngác mà nhìn . luôn là người cực bình tĩnh, Cố Bác Diễn từng kể cả lúc Cố Đoan Tĩnh chết cũng chậm trễ nào, sau khi lễ tang kết thúc mở họp, chưa từng chật vật như vậy. biết vì điều gì, Cố Khấu cảm thấy giờ còn khổ sở hơn so với .
      Ánh mắt còn chưa ràng, nửa ngày cũng chưa trả lời. Cố Chính Giới gọi tiếng: “Cố Khấu?”
      Rốt cuộc Cố Khấu chớp mắt, thanh rất thấp, “....Em luyến tiếc.”
      Cố Chính Giới rũ mắt trầm mặc vài giây, hiển nhiên nghĩ làm thế nào để thuyết phục . Cố Khấu có chút gấp, chịu đau mà tiến đến mép giường hôn bờ môi , “Em muốn sinh. Em rất thích...đứa này. Cố Chính Giới, em vất vả mới được làm mẹ vài ngày, em luyến tiếc.”
      ————
      Các ngươi vội ta cấp trước bỏ thêm lại
      Sợ chết lưu lưu buổi tối thấy
      PS. Bổn chu kết thúc
      (~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~
      Last edited: 24/1/20
      _tata_, thao1997, Mollisac11 others thích bài này.

    3. Chôm chôm

      Chôm chôm Well-Known Member

      Bài viết:
      570
      Được thích:
      4,610
      Chương 78: Bàn làm việc
      Editor: Chôm chôm
      Cố Khấu tiếp tục ở bệnh viện mấy ngày, nhàm chán đến mức sinh ảo giác, rốt cuộc đợi được đến khi bác sĩ Lý cho phép, gấp chờ nổi dọn về nhà.
      biết kinh mạch nào được đả thông, Cố Mang còn là phát giận Cố Chính Giới nữa, chỉ kiên định cho rằng Cố Khấu bị lừa trở thành điên, cái gì cũng khác ngừoi, giờ còn phải mang vết thương mang thai. Nó vẫn vui, lúc Cố Chính Giới có nhà nó mới chịu tới. Cố Khấu nằm bò trong phòng ngủ đọc sách, nó tới bàn bên cạnh làm bài tập, Cố Khấu xem xong sách, gọi nó: “Em trai, em lại đây chút.”
      Nó cho rằng Cố Khấu muốn uống nước, kết quả, Cố Khấu đưa tờ giấy cho nó, “Mua sách giúp chị, cảm ơn em.”
      Hình ảnh đều là sách dạy từ lúc mang thai “Bách khoa toàn thư về mang thai-bản mới nhất”, “Bách khoa về cách giáo dục của Mỹ” tiếp tục tiến hoá đến “Mẹ tốt còn hơn thầy tốt”. Cố Mang thiếu chút nữa mắng người, “ phải chị xem sách về kịch bản sao?”
      Cố Khấu vô tội nháy mắt, “Chi như bây giờ, còn đọc kịch bản làm gì? sớm bị mất vai.”
      Cố Mang có biện pháp với , qua ngày hôm sau ôm thùng sách tới. Cố Khấu còn chọn lựa, “Cuốn này đúng, chị muốn bản mới của năm nay. Thôi, em cần trả lại, để chị bảo Cố Chính Giới mua.”
      Cố Mang tức giận quay đầu bỏ , ở cửa gặp Cố Chính Giới làm về, trợ lý Lưu hô, “Em trai tới à? Cố tổng, để tôi lái xe đưa em ấy về.”
      Cố Chính Giới đồng ý, lại dặn dò: “Chú ý an toàn.”
      thời gian Cố Mang chuyện với , gặp mặt đều nhìn thẳng, lập tức chạy mất.
      Cố Mang tuổi dậy , lúc phản nghịch giống như con lừa, coi Cố Chính Giới như khí, Cố Khấu thực buồn rầu, hỏi Cố Chính Giới: “Làm sao bây giờ ạ?”
      ‘Cố Chính Giới cõng từ bàn ăn lên lầu hai, “ biết.”
      Chuyện sinh con nguy hiểm giống như dây mà vùng nước xiết, Cố Khấu đủ làm ngừoi khác nhọc lòng, lúc mở họp cũng thất thần, làm gì còn lo lắng được chuyện Cố Mang, căn bản để trong lòng.
      lần nữa Cố tổng lại vừa nghe báo cáo vừa bấm điện thoại, lòng bàn tay còn bó thuốc trị thương. Lại có người hỏi Cố Bác Diễn: “Cố tổng dạo này thích hợp, chúng ta có nên thỉnh thầy trừ tà về xem phong thủy ?”
      Cố Bác Diễn gõ phím sửa sang hạng mục trong kế hoạch, cũng quay đầu lại, “Lăn, đừng quấy rầy tôi phát tài.”
      Ngược lại là Cố Chính Giới buông di động giải thích: “Vợ tôi mang thai, tôi có chút phân tâm, ảnh hưởng đến tiến độ công việc của các vị, xin lỗi.”
      Phòng họp to như vậy cứ thế mà im lặng lúc lâu. Dựa theo lẽ thườn, lúc này hẳn là nên vang lên tràng pháo tay chúc mừng, nhưng hiển nhiên Cố tổng theo lẽ thường, lại chút biểu tình mà cúi đầu xem hợp đồng, “Kim ngạch thu mua phải bàn bạc lại chút, giá này chúng ra đồng ý.”
      Nhóm người trưởng thành đành phải giả bộ chút kinh ngạc, tiếp tục cuộc họp.
      Hơn ba tháng trôi qua, toàn công ty đều biết Cố phu nhân mang thai. ai biết Cố phu nhân là thần thánh phương nào, nhưng xem tần suất trễ về sớm của Cố tổng, trong đầu mọi người đều tự vẽ ra bức tranh mỹ nhân hồng nhan hoạ thuỷ, đến nỗi khi Cố Khấu ăn mạc giản dị mộc mạc đến công ty, hề có ai liên tưởng đến chính là Cố phu nhân, lễ tân nhìn bụng lớn của , lại mặc trang phục trang trọng, còn cho rằng là công nhân nghỉ phép, còn giúp Cố Khấu chỉ đường, “ tìm trợ lý Lưu? Ở bên cạnh văn phòng của Cố tổng, phía trước 100 mét rồi rẽ phải. Nhưng chuyện nghỉ phép mang thai giờ trợ lý Lưu còn quản lý nữa, hẳn là nên tầng 17.”
      Cố Khấu trang điểm, bịt khẩu trang, mắc áo hoodie che đến đầu gối, cả giày cao gót cũng , mà dùng đôi boot màu đen, tất dài đến cẳng chân, giống như học sinh cấp 3 phản nghịch, chưa kết hôn mang thai. Trợ lý Lưu vừa thấy vị Phật này liền hoảng sợ, chạy nhanh đến mời vào văn phòng, Cố Chính Giới cũng chau mày, vội vàng dập điếu thuốc, “Sao em lại tới đây?”
      Cố Khấu tháo khẩu trang, “Sao trả lời tin nhắn của em?”
      Cố Chính Giới “À” tiếng, “ nhìn thấy.” tìm di động, trong ví túi tiền cũng nhìn thấy, lúc này mới biết là đến đưa di động cho . bất đắc dĩ mà vươn tay, “ quên mang theo, cảm ơn em.”
      Cố Khấu đắc ý dào dạt lấy điện thoại từ trong túi đưa cho . Cố Chính Giới cũng vừa tới công ty, biết lúc này chắc chắn còn chưa ăn sáng, gọi người mang đồ ăn lên.
      Mấy tháng trước Cố Khấu bị nôn đến mất gần nửa mạng, giờ tuy buồn nôn, nhưng vẫn chỉ muốn ăn như vậy, : “Em muốn ăn cái đó, em muốn ăn kẹo hồ lô đường, lẩu trâu, trà sữa trân châu, còn có cua to xào tương cà ri mà làm ở đảo.”
      Cố Chính Giới đương nhiên cho ăn uống thả cửa như vậy, đem đồ ăn mà muốn ăn lại, “Đừng tuỳ hứng, phải ăn cả.”
      Cố Khấu đành đau khổ ăn trái cây uống sữa bò, cuối cùng còn quả táo ăn nổi, cẩn thận mà đưa tới bên môi Cố Chính Giới, “Cố tiên sinh, giúp đỡ.”
      Cố Chính Giới ghét nhất ăn táo, đương nhiên chịu phối hợp. Cố Khấu cảm thấy bản thân đáng thương vô cùng, mỗi ngày đều phải ăn đồ mình thích, lại có thể thích ăn. liền ngồi ghế nữa, đứng dậy tới ngồi đùi , “Ăn miếng cũng đâu có sao!”
      giờ tính tình tốt, Cố Chính Giới đỡ chặt lấy , tuỳ ý ngồi, chính mình nhận điện thoại. Bên kia : “Cố tổng, giám đốc chi nhánh lớn Tây Nam đến rồi.” Cố Chính Giới bế người lên, lại : “Chuẩn bị xe.”
      cúp điện thoại, với Cố Khấu: “Thời tiết tốt, trở về sớm chút.”
      Cố Khấu tức giận bỏ miếng táo vào miệng, cảm thấy thể chuyện gì, còn bằng về nhà. cau mày cọ mặt đất, bởi vì bụng to, động tác có chút vụng về. Cố Chính Giới bị chọc cười, đặt lên đầu gối, “Phu nhân dễ chọc?”
      Cố Khấu cúi đầu trả lời, đại khái có chút vui. Mang thai làm cảm xúc mẫn cảm, thường xuyên khó chịu, nhưng sau đó lại thấy hối hận. Tim Cố Chính Giới mềm nhũn, túm chặt dựa vào lưng ghế, để dựa vào mình, giữ gáy triền miên hôn môi, “ đưa em về nhà.”
      phối hợp đẩy ra, “Ưm...Em cần đưa! Em còn phải học, học lớp yoga.”
      Thân mình nặng, giãy giụa vài cái liền từ bỏ, bị hôn đến rên rỉ ra tiếng, hô hấp cũng nóng lên, vị táo chua ngọt lan toả bị quấy với nước bọt lan toả trong miệng, lại được triền miên nuốt xuống bụng, còn ác liệt mà cắn đầu lưỡi , “Chính là lớp của giáo viên nam kia? Dáng vẻ lưu manh, đừng nữa. Giữa trưa muốn ăn gì? Chúng ta cùng mua.”
      chút cũng thấy làm giáo viên nam đẹp trai kia có dáng vẻ lưu manh, nhưng có biện pháp phản bác , bởi vì Cố Chính Giới lại mút đầu lưỡi , làm thở cũng khó khăn, chỉ có thể nhàng đẩy vòng tay kiên cố của ra, nửa ngày mới khôi phục tinh thần, “ bắt nạt em...”
      Cố Chính Giới chống lại trán , thoả thuê đắc ý, “Em là vợ , bắt em bắt nạt ai?”
      Cố Khấu còn chưa thở thông, liền nghe trận bước chân lộn xộn bên ngoài, trợ lý Lưu cũng ngăn cản những người đó, người đầu lập tức gõ cửa phòng, nhìn dáng vẻ như sắp tiến vào. Cố Khấu hoảng sợ, theo bản năng đẩy Cố Chính Giới ra, động tác vô cùng nhanh nhẹn, tiếp theo ngồi xổm xuống bàn làm việc của .
      Kỹ năng ngồi xổm của cao siêu, ở góc độ khác nhìn ra chút dấu vết, ngồi xong rồi mới thấy sửng sốt về hành động của mình, những người đó chỉ mới gõ cửa, cũng đâu có lập tức bước vào, Cố Khấu cảm thấy đầu óc mình như bị hỏng, lại dám lộn xộn, chỉ có thể như chim sợ cành cong mà nhìn .
      Cố Chính Giới nhất thời dự đoán được hoảng thành như vậy, vừa buồn cười vừa chơi vui, thế nên dựa vào ghế, gõ bút lên bàn, “Mời vào.”
      Các giám đốc nối đuôi nhau vào, ngồi xuống đối diện. Cố Chính Giới nghe bọn họ báo cáo, tầm mắt liếc thấy Cố Khấu ở dưới bàn gõ đầu ảo não, đột nhiên hơi nhấc khoé môi cười chút.
      Giám đốc chưa từng nhìn thấy Cố tổng cười, mặt mày Cố Chính Giới vốn thâm thuý đen đặc, vô cùng nghiêm túc, giận tự uy, nhưng bây giờ lại cừoi như tắm gió xuân, làm giám đốc có cảm giác như phim kinh dị, trong lúc nhất thời kinh sợ mà dừng, “Tôi, tôi sai gì sao ạ?”
      Cố Chính Giới ghi con số lên giấy, “ có, tiếp tục.”
      Giám đốc lại cúi đầu đọc số liệu, đột nhiên Cố Chính Giới cảm thấy giữa hai chân tê rần, là Cố Khấu ngồi xổm nơi đó o thành , tay biết từ khi nào mà đưa lên cởi thắt lưng , linh hoạt như rắn nước mị, lòng bàn tay mềm mại chui vào giữa hai chân bao bọc lại. Bụng dưới căng thẳng, nhẫn nhịn đến sinh đau, chút thay đổi mà kéo tay sang bên.
      Giám đốc cũng thả lỏng chút, bên , bên theo thói quen liếc trộm phản ứng của Cố tổng. Cố tổng trầm tĩnh cúi đầu nhìn đồ vật, tay trái chắc là cầm điếu thuốc, cho nên đặt ở dưới bàn, khiến cho đường cong vai căng chặt, trừ điều đó ra có gì khác thường. tiếp tục , “Lợi nhuận ròng quý trước có giảm, nhưng so với cùng kì năm ngoái, con số này ra...”
      Cố Khấu thấy bản thân mình có việc gì làm, Cố Chính Giới lại mỗi ngày đều thần thanh khí sảng làm người ác, sớm hâm mộ muốn chết, hơn nữa hôm nay bắt nạt , ngồi xổm ở đây rồi, còn dám cho người vào, đặc biệt quá đáng. thuận theo mà buông tha, hai tay bị kéo đến bên đùi, cũng mặc kệ, quỳ gối thảm lông mềm mại, cúi người chui vào hai chân , cách vải dệt mút lên.
      Nơi đó sớm cứng nóng, thử dùng đầu lưỡi thăm dò đè ép, lại duỗi ra liếm cái, làm cho nơi đó ướt dầm dề, tiếp đó mở miệng thổi , đồ vật kia có bản lĩnh vững vàng bình tĩnh như chủ nhân của nó, gió lạnh thổi qua, lập tức kích động muốn bắn ra, cách quần lót màu xám đậm, đỉnh thấm ra chất lỏng màu trắng.
      Hô hấp Cố Chính Giới thô nặng lên. Giám đốc thứ hai kinh sợ thấy Cố Chính Giới nắm chặt bút, nghiến răng nghiến lợi thất thần, rốt cuộc nhịn được hỏi: “Cố tổng khoẻ sao? Tôi gọi trợ lý Lưu mời bác sĩ tới nhé?”
      có việc gì.” Cố Chính Giới dựa vào lưng ghế, cán bút gõ lên đầu Cố Khấu ở giữa hai chân , ý bảo nên náo loạn, “Dự tính đánh giá thời gian hoàn thành đâu?”
      “À,” giám đốc vội vàng tìm tư liệu, “Sản nghiệp này chịu ảnh hưởng lớn của khí hậu, tại là mùa xuân, dự tính phải tám tháng mới có thể thu được hiệu quả và lợi ích như mong muốn...”
      Cố Chính Giới đột nhiên đặt bút xuống, “Được, tôi hiểu rồi. Văn kiện để lại, hôm nay đến đây thôi.”
      Giám đốc hiểu đây là lệnh đuổi khách, nhưng sợ Cố tổng, mỗi lần vui sướng nhất chính là lúc được Cố tổng đuổi ra ngoài, giây cũng trì hoãn, chào rồi lập tức chạy. Cố Chính Giới lập tức ấn điều khiển từ xa khoá cửa, sau đó cắn răng kéo người giữa hai chân, “Náo loạn.”
      Hàm răng trắng của Cố Khấu cắn viền quần lót của , khuôn mặt mềm mịn nhăn lại, nịnh nọt cười, hàm hồ cãi lại, “ bắt nạt em trước!”
      Cố Chính Giới giữ gáy , nắm tay kéo quần lót xuống. Dương vật sớm bị khiêu khích đến đỏ tím, cơn kích thích liền bắn ra, ở quá gần, đồ vật kia đánh lên mặt , vẽ ra vết nước ẩm ướt. Cố Khấu thấy ổn, nhớ tới phải trốn, “Vốn là bắt nạt em, em mặc kệ, thể làm chuyện này với thai phụ!”
      Nhưng lớn bụng, hành động tiện, còn chưa kịp đứng lên, bị Cố Chính Giới ấn về. chẳng biết xấu hổ mà chỉ vào cây gậy dữ tợn giữa hai chân mình, mặt là bộ dạng lãnh khốc vô tình, “Ngày mai Cố Mang phải họp phụ huynh, em giải quyết tự mình thôi.”
      Thầy giáo và bạn học của Cố Mang đều biết chị là diễn viên, ít ngừoi chú ý Weibo của , tin Cố Khấu mang thai được công bố ra bên ngoài, nếu tự họp phụ huynh, khẳng định lên trang tiêu đề, cho nên mấy ngày nay trăm cay nghìn đắng tận tình khuyên bảo Cố Chính Giới, “Cầu xin , Cố tiên sinh, thay em lần , chờ khi em sinh xong bảo bảo nhất định báo đáp !”
      Bởi vì chưa biết là nam hay nữ, Cố Khấu dứt khoát lấy nhũ danh “Bảo bảo” cho con, tục khí đến tê da đầu, nhưng nam nữ đều dùng được. nghĩ tới Cố Chính Giới tính toán đến mức này, còn chưa sinh bảo bảo, liền bắt báo đáp.
      nghẹn lâu rồi, dương vật phá lệ thô to, Cố Khấu quỳ, vẫn lung lay, đỡ ngồi ổn, tay đặt sau gáy , khiến cho miệng hàm chứa càng sâu, ở miệng của đưa đẩy. Cố Khấu chứa nổi, bị cắm đến “Ô ô”, cau mày, “Chậm chút...Ưm...”
      Vị tanh của tràn ngập khoang miệng, phần đầu ướt át chạm ưu từng vị trí trong miệng, Cố Khấu rơi nước mắt, ý thức hầu hạ mà nuốt, so với phía dưới còn tinh tế mãnh liệt hơn, mềm mà dính, mút cây gậy mẫn cảm nóng cháy, làm người dục tiên dục tử. Nhưng dám cắm quá sâu, cắn răng khống chế chính mình, so với bản thân tự dùng tay còn vất vả hơn, khó nhịn mà đưa tay lau nước mắt , “...Đừng khóc.”
      Mặt Cố Khấu đỏ lên, ngoài miệng chua xót tự giác biến thành dục vọng, giữ chặt tay ý đồ thêm chút lực, mơ hồ rên rỉ, “ đừng...động trong miệng em...Ưm...”
      Đôi môi đỏ non mềm bị rút ra chọc vào mà tự giác mở to, hàm răng xoát qua dương vật nóng bỏng vòng, đầu lưỡi nhàng tìm tòi, thổi qua đỉnh ướt nóng của dương vật. Bàn tay sau đầu nháy mắt buông lỏng, Cố Chính Giới nhanh chóng rút ra, dương vật kịch liệt phun ra, vẫn còn nửa nhiệt dịch bắn vào đôi môi đỏ của . Cố Khấu chịu nổi hương vị, cau mày khó chịu, bị duỗi tay vào miệng moi ra.
      Thân thể Cố Khấu nặng nề, ngồi thảm hồi chân tê rần, bị ôm vào ngực, lau bạch dịch khô mặt. dựa vào hõm cổ Cố Chính Giới, giọng : “Cố Chính Giới, đáng sợ, về sau em bao giờ chọc nữa.”
      biết bị câu nào chọc trúng tính tình , mà lại vừa lòng hôn khuôn mặt son phấn của , như lầm bầm làu bàu, “Vợ của sao lại ngoan như vậy.”

      ————
      Hạ tập báo trước: Cậu em vợ, dễ chọc
      PS.
      Có chút đồng học thích Cố Khấu hy sinh tự mình thành toàn tình thương của mẹ tình tiết này, cái này ta muốn giải thích! Kỳ có phức tạp đến hy sinh / tình thương của mẹ mặt, nàng chủ yếu là điên… Đối nàng nhân sinh tới phạm sai lầm phí tổn quá cao, mỗi ngày đều phải lý trí cẩn thận, Cố Chính Tắc là nàng xử trí theo cảm tính khu vực tai họa nặng. Đệ đệ khí chính là nàng đụng tới Cố Chính Tắc liền điên.
      Bất quá chuyện xưa viết xong liền thuộc về người đọc, như thế nào lý giải đều là đúng, chúc đại gia vui vẻ!
      PPS.
      Võng hữu nhắn lại tinh tuyển: Nhìn đến hôm nay ta mới phát là Cố Chính Tắc! Ta vẫn luôn cho rằng kêu cố chính mới vừa a a a a a a a a a a a a a a
      Ta:?…… A a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a am
      (~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~
      Last edited: 24/1/20
      _tata_, thao1997, Mollisac12 others thích bài này.

    4. Nhunnhun

      Nhunnhun New Member

      Bài viết:
      14
      Được thích:
      16
      Mình đọc CV nên ko hiểu, như vậy là Thịnh Dư Minh làm phản hay sao

    5. Chôm chôm

      Chôm chôm Well-Known Member

      Bài viết:
      570
      Được thích:
      4,610
      Hiu hiu buồn quá, lập kế hoạch Lệ Giang trung quốc du lịch mà nó lại có dịch bệnh, phải ở nhà rồi. Chả có tâm trạng làm gì, để lát t đăng lại 76-78, còn 79-82 chắc t cố, nếu xong t đăng còn hẹn các nàng ra năm mới nhé.
      thao1997, Mengotinh_Ranluoi, SiAm3 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :