1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Bị Phú Nhị Đại Theo Đuổi - Tụ Trặc

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Chalychanh

      Chalychanh Active Member

      Bài viết:
      128
      Được thích:
      142
      Tội Trần Hạo làm quần quật kiếm tiền lo cho bạn , gặp trúng đua đòi tiền nào làm cho phỉ. Thà chia tay tìm người khác đỡ hơn. Làm người gì mà ko hiểu tình cảnh của người , cũng ko thấy được tình cảnh của mình có ngày cũng vì vật chất ko đáp ứng đủ cũng xảy ra tranh chấp hoặc phản bội à.

    2. Tiểu mao

      Tiểu mao Well-Known Member

      Bài viết:
      352
      Được thích:
      5,273
      Chương 86: Đấu trí

      Editor: tiểu mao

      Nguồn: Cung Quảng Hằng

      Nước mắt Dương Viễn tuôn như mưa: “Ta biết con có cảm tình với bố nuôi của mình. Ta cũng muốn phá hoại tình cảm giữa hai người, ta chỉ ngờ tới, ông ra hung ác như thế, giết chết mẹ con.”

      “Đúng là ta với mẹ con làm sai, nhưng tội đáng chết. Văn Quốc An, quá độc ác!” vô cùng nhập diễn mà .

      Văn Dụ mặt đổi sắc nhìn biểu diễn. Bên trong nội tâm chỉ thấy chán ngấy cực độ với cuộc gặp mặt lá mặt lá trái này, nhưng vẫn phải phối hợp. May mà cần thể quá thân thiết với Dương Viễn, cái này chỉ cần hơi lạnh lùng, quá nhiệt tình, vừa hay.

      Dương Viễn đứng cơ sở có huyết thống cha ruột lên án bố nuôi giết mẹ đẻ của . Con bài lớn nhất của đơn giản chính là huyết thống.

      Vì sao quốc gia này có số người lại mê tín huyết thống đến vậy?

      Trong lòng Văn Dụ cười lạnh.

      Văn Dụ chả buồn cho Dương Viễn sắc mặt gì tốt. Nhưng lần gặp mặt này, theo Dương Viễn bước tiến lớn.

      Chí ít là Văn Dụ chịu ngồi xuống nghe chuyện. Thái độ của vẻ buông lỏng.

      Dù sao cũng là huyết mạch tương liên.

      Cuối cùng lúc muốn rời , Văn Dụ ‘quật cường’ : “ thể cứ vậy mà kết luận bố tôi giết mẹ tôi, cũng có thể là mẹ tôi tự sát.” Rất có mấy phần thẹn quá hóa giận, kiểu hung hăng càn quấy.

      Trong mắt Dương Viễn có ý cười chợt lóe qua, chút khẽ hở mà biến đổi thành đau xót, dùng ánh mắt vừa biết làm gì vừa đau lòng nhìn chăm chú vào , còn thở dài cái.

      Văn Dụ quay mặt .

      Sau khi rời , có xe tới đón Dương Viễn, Dương Bác xuống xe, mở cửa xe cho Dương Viễn.

      Dương Viễn trông thấy đứa con trai này, biểu cảm lạnh xuống. Dương Bác từ đầu tới cuối vẫn luôn cung kính, chờ Dương Viễn lên xe, chính mình cũng từ bên khác lên xe.

      “Em trai con, có khỏe ?” hỏi.

      “Mặc dù người toàn cơ bắp, đầu óc ngu si y như mẹ nó, nhưng ít ra cắn người.” Dương Viễn lạnh lùng .

      Dương Bác cười nhạt tiếng, cũng cãi lại, giống như người đối mặt phải bố mình mà chỉ là đứa trẻ ba tuổi quấy phá vô lý.

      đổi đề tài.

      tiếp xúc sơ qua với người Văn thị, chắc hôm nay nhận được báo cáo. Chỉ là biết có thâu tóm được Văn Quốc An hay .” Dương Bác .

      Dương Viễn “Hừ” tiếng : “Mắt xích tài chính của Văn Quốc An sập. Cho dù ông ta có biện pháp điều chình tài chính cũng chẳng chống được bao lâu.”

      Dương Bác mỉm cười: “Lần này nếu có thể thu mua thành công, sau này bố có thể yên tâm lên bờ rồi.”

      Dương Viễn nhìn cái, ánh mắt lạnh lùng, hoàn toàn có chút thích nào của ông bố dành cho đứa con trai trưởng.

      Bên trong chán ghét lại mang theo tia kiêng kị.

      Tôn Nhã Nhàn ăn cơm tối ở căn tin trường, ta vẫy tay tạm biệt bạn học, chuẩn bị về nhà. Đúng như lời đồn, ta đích thực ở chung với Tiền Hạo Nhiên.

      Chỉ là Tiền Hạo Nhiên bận quá, bình thường đều ăn cơm cùng ta, đa phần ta tự thân giải quyết cơm tối.

      Lúc ra cổng trường chuẩn bị bắt xe, liếc mắt liền thấy Kỷ An Ninh.

      Lần này sau khi nhà Kỷ An Ninh xảy ra chuyện, về lại trường học có thay đổi lớn, quần áo giày dép đều là đồ cao cấp.

      cái gì mà xây dựng tính tự lập tự cường dùng tiền đàn ông chứ, đây phải gánh nổi tiền nên bắt đầu tiêu tiền đàn ông à?

      Tôn Nhã Nhàn trộm đánh giá trước, trong lòng khinh bỉ.

      ta muốn qua chỗ Kỷ An Ninh chào hỏi, bỗng nhiên thấy cái xe dừng trước mặt Kỷ An Ninh. Người con trai trẻ tuổi lái xe bước xuống xe, vòng qua mở cửa xe cho Kỷ An Ninh. Cửa mở là cửa ghế sau, chứng tỏ chỉ vẻn vẹn mang thân phận tài xế.

      Chân Tôn Nhã Nhàn vừa thò ra liền dừng lại.

      ta nhìn Kỷ An Ninh ngồi lên xe rời , đoán xe này là Văn Dụ chuẩn bị cho , trong lòng nhịn được hâm mộ.

      Tiền Hạo Nhiên cũng cho ta đãi ngộ tốt như vậy.

      Tôn Nhã Nhàn đứng ven đường vẫy xe taxi. Đến lúc thanh toán tiền xe, Tôn Nhã Nhàn vuốt vuốt cái túi hàng hiệu, có chút sầu.

      Cảm giác đủ tiền tiêu.

      Trước kia ta ngây thơ, coi là tìm người bạn trai có tiền, liền lo phải bỏ tiền ra. Sau khi ở cùng Tiền Hạo Nhiên mới phát , Tiền Hạo Nhiên người này, quần áo túi xách giày dép hàng hiệu, mỹ phẩm đồ trang điểm tùy ta mua, đều tính tiền cho.

      Nhưng ta được sờ tới tiền mặt.

      Mặc dù mua đồ cần tiêu tiền mình, nhưng ăn uống ngủ nghỉ thường ngày vẫn phải tiêu tiền của mình. Bởi vì chuyển khỏi trường học, mỗi ngày sớm tối bắt xe hai chuyến. Bây giờ ta muốn xe buýt nữa.

      có ai mặc thân hàng hiệu, đeo túi xách đắt đỏ lại chen xe buýt!

      Từ trường học đến nơi ở Tiền Hạo Nhiên, chuyến mất hơn ba mươi tệ. Tôn Nhã Nhàn về hai lượt, phí sinh hoạt hơn nửa là tiêu vào việc đón xe.

      Tôn Nhã Nhàn nhiều lần ám chỉ với Tiền Hạo Nhiên, nhưng Tiền Hạo Nhiên chỉ giống như cười mà phải cười, cứ thế ngó lơ. Tôn Nhã Nhàn sau cũng dần dần hiểu ra, phải Tiền Hạo Nhiên chu đáo mà đây chính là hình thức cố định của Tiền Hạo Nhiên.

      Hoặc nên là thủ đoạn.

      Tôn Nhã Nhàn cũng phải , đương với Tiền Hạo Nhiên mấy tháng nay, ta trưởng thành lên rất nhiều. Cái này chủ yếu cũng vì thấy nhiều. Trước kia đương nhiên cũng suy nghĩ cũng rất nhiều, bây giờ quay đầu nhìn lại chỉ thấy nực cười.

      Kẻ có tiền cho tới giờ đều phải kẻ ngốc.

      ta nhịn được mà thở dài hơi, bỗng nhiên nghĩ tới, tình huống Kỷ An Ninh sao? Có phải Văn Dụ cũng giống Tiền Hạo Nhiên, dùng thủ đoạn này để khống chế ?

      Nghĩ đến chuyện Kỷ An Ninh bắt đầu mặc đồ hiệu, chẳng mấy chốc xa vào tình trạng nghiện mấy đồ xa xỉ thể thoát ra như ta thôi, trong lòng Tôn Nhã Nhàn lại thấy cân bằng.

      Kỷ An Ninh hỏi trợ lý Cao, Văn Dụ để sớm tối đưa học.

      ấy có tới khi nào ?” hỏi.

      .” Trợ lý Cao , “Tiểu Văn luôn , gần đây cậu ấy bận việc, bảo tôi nhất định phải chăm sóc ngài tốt.”

      Kỷ An Ninh gật đầu.

      liên tục mấy ngày, Văn Dụ đều sớm về khuya, vô cùng bận rộn.

      Mặc dù , nhưng Kỷ An Ninh đoán được, chắc chắn đấu trí đấu dũng với bố con Dương Viễn – Dương Bác.

      Mọi chuyện đều xảy ra trước thời hạn kiếp trước, như vậy mấy tháng này hẳn là khoảng thời gian rất quan trọng với Văn Dụ? Dù sao bố vẫn còn bị giam giữ.

      nghĩ tới những việc này, cố gắng lục trong trí nhớ lúc ấy ở vòng xoáy thấy cái gì, sợ sót mất đầu mối gì quên với Văn Dụ.

      Vừa quay đầu, chiếc xe thể thao ở làn đường bên cạnh cũng dừng song song. Người lái xe hạ cửa xe, vươn tay ra gảy tàn thuốc xuống, mặt bên hết sức quen thuộc, chính là tên Triệu Thần gặp cả kỳ nghỉ.

      Kỷ An Ninh nhìn thấy , lập tức nhớ tới Hạ Mạn trong tấm ảnh.

      xinh đẹp ngọt ngào như thế, vậy mà phải chết. Hung phạm lại cứ nhởn nhơ ngoài vòng pháp luật.

      Đúng là làm trong lòng nghẹn đến bực mình. Tức nghẹn mà vẫn phải nén lại.

      Vu Hà kiếp này gây nên bất kỳ hành vi phạm tội nào, Kỷ An Ninh có thể từ từ buông bỏ ta, chia cắt Vu Hà ở kiếp này và kiếp trước.

      Nhưng Triệu Thần kiếp này, sớm gây ra tội ác đáng bầm thây vạn đoạn. Dù có Kỷ An Ninh cũng có Hạ Mạn phải chết oan. Trong lòng Kỷ An Ninh, Triệu Thần này chính là Triệu Thần kia.

      đáng chết.

      Thế nhưng từ lúc Kỷ An Ninh sống lại cũng biết mình đáng bao cân bao lượng. Mặc dù hận Triệu Thần tận xương tủy, nhưng cũng biết bản thân làm được gì , bởi vậy vẫn sợ hãi như trước, sáng suốt lựa chọn tránh né .

      Mặc dù Văn Dụ có năng lực đối phó với Triệu Thần, Kỷ An Ninh lại muốn có chút dính líu quan hệ gì với người này.

      Giờ vội vàng đấu với bố con Dương gia, Kỷ An Ninh nhìn thấy Triệu Thần, mặc dù trong lòng ràng, cũng vào thời điểm này gây thêm phiền toái cho Văn Dụ.

      Thực chất lần này khi Văn Dụ kiên trì để ở lại chỗ , cũng sắp xếp trợ lý Cao đưa đón , Kỷ An Ninh sở dĩ nhìn vô cùng ngoan ngoãn tiếp nhận, chính là suy nghĩ khoảng thời gian này Văn Dụ tạm nghỉ học, vô cùng bận rộn giải quyết mọi chuyện, sợ là Triệu Thần chừng giống với kiếp trước tới làm phiền .

      Mặc dù kiếp này thay đổi rất nhiều, nhưng phòng ngừa rắc rối có thể xuất , dù sao vẫn tốt hơn là làm gì.

      mang theo chán ghét đối với Triệu Thần mà quay mặt .

      Buổi tối Triệu Thần tìm bạn bè chơi. Ở trong đó có người bạn quen ở thành phố Du, người bạn này chính là em họ của Lý Hách.

      Lúc uống rượu tán nhảm, em họ Lý Hách hỏi: “Tên Văn Dụ kia, có phải học cùng trường với mày ?”

      “Sao lại hỏi về ?” Triệu Thần .

      Cậu em họ kia : “Hình như nhà nó xảy ra chuyện phải? Bố nó bị bắt , biết do đâu. Có vẻ mắt xích tài chính cũng bị chặt đứt, trong nhà sắp phá sản chừng?”

      Triệu Thần lần đầu nghe , kinh ngạc hỏi: “Mày nghe được tin này từ đâu?”

      Cậu em họ kia : “Nghe ông họ tao .”

      Cậu em họ này giờ làm việc cho nhà Lý Hách, thường xuyên theo bên cạnh Lý Hách. Ngẫu nhiên nghe được ít tin tức ngầm, như Triệu Thần chuyện được với Văn Dụ Lý Hách, liền rất thích chuyện với .

      ra nghe câu “Nghe ông họ tao ”, chỉ đơn thuần là khoác lác. Nhưng đúng là lúc Lý Hách điện thoại, thò tai nghe, cắt câu lấy nghĩa, lại thêm hai phần suy đoán, liền chế ra loại tin tức hư hư thực thực này.

      Cái gọi là tin tức ngầm, phần lớn đều như vậy. đáng tin cậy.

      Người tùy tiện xong, người nghe phần lớn cũng tùy tiện nghe xong. Nhóm Văn Dụ Lý Hách, so với nhóm Triệu Thần còn cao hơn mấy bậc thang, những người này cũng chạm tới được, chỉ đơn thuần là chủ đề chuyện lúc trà dư tửu hậu mà thôi.

      Chỉ có Triệu Thần thoáng nghe vào trong lỗ tai.

      Lại đến lúc học, lúc ăn cơm chú ý quan sát chút, mấy ngày liên tiếp đều thấy Kỷ An Ninh ở căn tin ăn cơm với mấy bạn học nữ. Triệu Thần nhớ trước kia thường ăn cơm chung với Văn Dụ.

      nhịn được hỏi thăm chút, thế là biết được Văn Dụ vậy mà lại nghỉ học. Giống như chứng tỏ tin tức em họ Lý Hách .

      Tâm tư Triệu Thần trở nên linh động hẳn.

      ra vào học kỳ trước, lần đầu nhìn thấy Kỷ An Ninh ở căn tin, Triệu Thần liền nhớ tới Hạ Mạn.

      Kỷ An Ninh lẫn Hạ Mạn đều cùng là kiểu con , chỉ là Hạ Mạn ngây thơ ngọt ngào, Kỷ An Ninh lạnh lùng kiêu ngạo, so sánh Kỷ An Ninh hấp dẫn hơn chút.

      Chỉ là ta phát quá muộn, loại vưu vật như Kỷ An Ninh, quả nhiên vừa vào trường bị người khác phát . Văn Dụ nhanh chân đến trước, Triệu Thần sợ hãi dám động.

      Triệu Thần cũng phải lúc cấp ba bị ông bà chiều đến chuyện gì cũng hiểu, sau khi ta bị bố bắt về bên cạnh, lại bị hung hăng quản giáo mất mấy năm tiến triển ít. Tỉnh lị này lại càng là nơi ngọa hổ tàng long, thể so với thành phố như Du thị, đâu thể bò ngang được.

      Gặp được người như Văn Dụ, ta cũng biết nhượng bộ, dám lỗ mãng.

      Lúc này Triệu Thần quyết định cứ quan sát trước.

      Văn Dụ tới thăm Văn Quốc An, cũng báo cáo cho ông tình hình mới nhất.

      “Có người tham gia vào dư luận, mạng có người vạch trần chuyện bố bị bắt giữ, cũng có lời đồn nguồn vốn lưu động của chúng ta hoàn toàn khô cạn, mắt xích tài chính đứt gãy, mấy ngày gần đây nhất, có mấy công ty cung ứng tin vào lời đồn tới cửa cầu trả tiền mặt trước, cũng có cơ quan tài chính khẩn cấp thu lại tiền vay, trong nội bộ tập đoàn cũng có chút dao dộng long người.” Văn Dụ báo cáo chi tiết.

      Văn Quốc An hỏi: “Đối phương thế nào?”

      Văn Dụ cười lạnh: “Muốn thu mua chúng ta thứ quan trọng nhất phải đảm bảo giá trị công nghệ và tài sản, này mẹ nó còn quen với toàn bộ bố cục tập đoàn còn hơn cả nhân viên nội bộ chúng ta. Còn mẹ nó tưởng ép giá, cho rằng trong tay bọn họ có tiền, đối với chúng ta chính là cọng cỏ cứu mạng. Hờ.”

      Văn Quốc An hỏi: “Là sao?”

      Văn Dụ vênh mặt lên: “Chỉ là tên tiểu tốt đứng danh nghĩa, người phía sau vẫn tra. Tám chín phần mười là . Người lấy được tin tức nhanh như vậy, duỗi móng chó ra đầu tiên ngoài còn ai.

      Văn Quốc An : “Bất cứ chuyện gì cũng đừng nghĩ là đương nhiên, nhất định phải nắm nhiều tin tức, mới có thể tiếp cận suy luận chính xác nhất.”

      Nội tâm Văn Dụ sớm nhận định người ra tay với Văn gia là Dương Viễn, vui khi nghe, quay đầu hỏi luật sư Trịnh: “Bản án bên này có tiến triển gì ?”

      Luật sư Trịnh : “Lão Trương đầu bếp chủ động liên hệ với cảnh sát cung cấp tin tức mới.”

      Lúc đó đầu bếp bị mang vào cục cảnh sát phối hợp điều tra, ngoại trừ làm chứng nghe được Văn Quốc An và Trình Liên cãi nhau, cung cấp thêm tin tức gì hữu dụng.

      Giờ nhà lớn có ai, trường cũng bị phong tỏa. Văn Dụ cho mấy nhân viên nghỉ phép. về nhà mình nghỉ ngơi.

      Nghỉ ngơi hồi, có hôm cùng vợ dạo siêu thị, mua bộ dao mới, chợt nhớ tới chút chuyện , tranh thủ thời gian liền chạy tới cục cảnh sát, tìm đội trưởng Hồ cung cấp manh mối mới.

      “Có vài ngày như này, tôi cắt hoa quả, cảm thấy đúng lắm.” , “Dao ở Văn gia, toàn bộ đều là nhãn hiệu đắt tiền của nước ngoài, nhưng dễ dùng. Tôi ở nhà bọn họ dùng quen.”

      Đội trưởng Hồ hỏi: “ đúng chỗ nào?”

      Đầu bếp : “Cứ mấy ngày như thế, tôi cảm thấy con dao cắt trái cây hình như được thay mới. Lúc đó tôi thấy có phần kỳ lạ. Nhưng đúng là vẫn nhãn hiệu kia, giống nhau như đúc, tôi liền nghĩ nhiều.”

      Đầu bếp cầu nhìn lại con dao gọt trái cây làm vật chứng kia.

      Đội trưởng Hồ mang con dao kia từ phòng lưu trữ ra. Đầu bếp cách túi vật chứng quan sát cẩn thận hồi lâu, xác nhận : “Là con dao này, chính là con dao tôi dùng mấy năm kia! sai! Con này mới đúng! Con mấy ngày trước tôi dùng chắc chắn là con hoàn toàn mới!”

      Đây là đầu mối có lợi với Văn Quốc An, nhưng đội trưởng Hồ cũng tin hoàn toàn, hoài nghi Văn gia cố tình bày ra.

      Nhưng Văn Dụ và Văn Quốc An nghe xong liền hiểu ra, Trình Liên đây là dự mưu từ sớm. Tám chín phần mười là chuẩn bị con dao mới giống y đúc, xong khi xong việc dính vân tay Văn Quốc An lên dao, bà ta liên đổi con dao cũ, giấu trời qua biển.

      Suy nghĩ trăm phương ngàn kế, muốn sau khi rời tiện hãm hại chồng mình luôn.

      Văn Dụ nhìn thấy khóe miệng Văn Quốc An giật giật, tràn đầy ý cười trào phúng. biết là cười Trình Liên hay là cười chính mình.

    3. Chalychanh

      Chalychanh Active Member

      Bài viết:
      128
      Được thích:
      142
      Thương ba Văn Dụ nhỉ. Muốn có 1 đứa con trai đủ cha và mẹ nên nhường nhịn đủ điều.
      Tên Triệu Thần kia nghe " phong thanh" thế nào cũng rụt rịch ra tay thôi...

    4. Tiểu mao

      Tiểu mao Well-Known Member

      Bài viết:
      352
      Được thích:
      5,273
      Chương 87: Nguyên nhân cái chết

      Editor: tiểu mao

      Nguồn: Cung Quảng Hằng

      Bạch Lộ tính thử, tiền mừng tuổi vẫn còn ít, tiền Trần Hạo cho vẫn còn hơn ngàn, trích tiền phí sinh hoạt...chậc, trích ra, bình thường còn phải tiêu nữa! Thế là gọi điện về nhà, nài nỉ nửa ngày, trong nhà lại gửi cho nàng chút tiền.

      Tiền góp đủ rồi, Bạch Lộ quyết định mua cái laptop mới.

      ra nàng có cái lap cũ, dùng hồi cao trung, lên đại học mang theo, vẫn dùng được. Nhưng nhìn Kỷ An Ninh và Mạnh Hân Vũ mua laptop mới, nàng lại thấy thèm.

      Tìm lúc có lịch học, nàng kéo Mạnh Hân Vũ mua cùng. Hai tới cửa hàng gần trường nhất, mặc dù có thể mua mạng, nhưng vẫn muốn tự mình xem thử.

      Ngoài ý muốn, gặp được người đồng hương của Mạnh Hân Vũ là Vu Hà ở trong cửa hàng.

      Bạch Lộ gặp qua Vu Hà chỉ lần, lần này gặp lại, ánh mắt nàng quét qua từ xuống dưới, liền nhìn ra đẳng cấp quần áo người Vu Hà tăng tiến bậc lớn.

      Vu Hà chọn laptop, thấy hai người liền cười chào hỏi: “Mấy cậu cũng mua lap à?”

      Ba người hàn huyên đôi câu, thảo luận về tính năng lap lúc, sau đó chia ra tự mình chọn máy.

      Mạnh Hân Vũ chỉ theo, Bạch Lộ mới là người mua. nàng chọn lựa hồi, do dự giữa hai loại máy.

      Mạnh Hân Vũ : “Tớ vệ sinh lát.”

      nàng vừa rời , Vu Hà bên kia chọn xong, với nhân viên bán hàng: “Lấy cho em cái này.”

      Bạch Lộ hỏi: “Cậu chọn cái này à?”

      “Đúng.” Vu Hà , “Cấu hình tốt.”

      Bạch Lộ đương nhiên biết cấu hình tốt, nàng do dự là bởi vì nàng cũng muốn mẫu này, thế nhưng cấu hình tốt cũng kèm giá cao, vượt dự toán!

      Vu Hà quan tâm lắm, hào phóng xòe tiền mua.

      Bạch Lộ rất hâm mộ hỏi: “Giờ cậu làm gì thế, kiếm được nhiều tiền vậy? Hân Vũ đưa tớ làm gia sư, cuối tuần phải dậy sớm, nhưng tớ mệt chết mất, mấy đứa kia đầu óc đần, giảng hai lần còn hiểu. Dạy hôm tớ cũng chịu nổi, được có chút tiền, phí thời gian ngủ cuối tuần của tớ.”

      Vu Hà lại : “Làm gì có việc nào kiếm được nhiều tiền thế. Tớ đâu giống Kỷ An Ninh kia lớp cậu, xinh đẹp như thế, có thể làm người mẫu. Cái đó mới được nhiều tiền.”

      Bạch Lộ vui, cảm thấy Vu Hà giấu diếm, giống Mạnh Hân Vũ và Kỷ An Ninh, có cái gì cũng chia sẻ.

      nàng khi vui, cảm xúc liền hết lên mặt. Vu Hà cũng là người tinh ý, lập tức nhìn ra.

      mà.” ta quen đắc tội với người khác, đành , “Tớ cho cậu này, tớ đây là tiêu trước, vì mua cái lap này tớ xin khoản vay sinh viên. Tớ cũng đâu có cách nào, chúng tớ có môn, thầy cầu từ kỳ này nhất định phải có lap.”

      Bạch Lộ rất kinh ngạc: “Mua máy tính cũng có thể vay?”

      “Được chứ. Cậu để ý à, giờ trong trường có rất nhiều khoản vay, tiền , giới hạn, chỉ cần có thẻ căn cước là được, so với vay sổ sách còn nhanh hơn, siêu thuận tiện.” Vu Hà nhiệt tình giới thiệu cho Bạch Lộ.

      Tim Bạch Lộ đập tình thịch.

      Dương Viễn dựa vào thành ghế, vừa nhắm mắt vừa nghe Dương Bác báo cáo lại tiến triển mấy hôm nay.

      “Em trai rất cứng đầu, quyết cắn chặt chịu nhả ra.” Dương Bác mỉm cười, “Nhưng theo quan sát của người đàm phán, lực lượng nó đủ, nhìn cũng chỉ là phô trương thanh thế thôi.”

      tới Văn Dụ, Dương Bác mở miệng liền gọi tiếng ‘em trai’, Dương Viễn nghe được, trong lòng bực bội.

      mở mắt ra, nhìn đứa con trước mặt này.

      Trình Liên mà mỹ nhân, tướng mạo Văn Dụ cũng giống bà ta. Mẹ Dương Bác gương mặt bình thường, nhiều lắm coi như là thanh tú, Dương Bác lại gần như giống y đúc dáng vẻ lúc trẻ của mình.

      Đối với hai đứa con trai này, đều thích. thực tế, tên Dương Viễn này, đối với người khác bao gồm cả tình cảm thân nhân đều rất lạnh nhạt.

      ta chỉ thích chính mình.

      “Biết rồi.” ta , “Vậy ngày mai...”

      “Ngày mai con có việc.” Dương Bác đánh gãy lời ta.

      Giọng điệu con trai quá thô lỗ, Dương Viễn nhíu mày.

      Dương Bác nhìn : “Ngày mai là ngày gì, chắc bố nhớ đâu nhỉ?”

      Dương Viễn liền giật mình, nhíu mày suy nghĩ, làm thế nào cũng nhớ nổi mai là ngày đặc biệt gì, có chuyện gì quan trọng.

      Dương Bác đối với người đàn ông này căn bản là chưa từng kỳ vọng, cho nên cũng thấy thất vọng. lạnh nhạt : “Ngày mai là sinh nhật mẹ con, con qua thăm mẹ.”

      Dương Viễn giật mình, khóe miệng giật giật, khó khăn lôi ra chút dịu dàng, hỏi: “Bà ấy gần đây thế nào?”

      “Nhờ phúc của bố.” Dương Bác , “Vẫn sống.”

      Hai thằng con này, cả đám đều thân thiết với mẹ bọn nó, biết cái gì mới là quan trọng, đứa nào theo mình. Trong lòng Dương Viễn đối với chuyện này, rất là bất mãn.

      ta gọi lại Dương Bác đứng dậy chuẩn bị rời : “Tiểu Bác!”

      Dương Bác quay đầu lại.

      Dương Viễn : “Nhớ kỹ, hai chúng ta cùng ngồi chung chiếc thuyền.”

      Dương Bác nhún nhún vai : “Đương nhiên.”

      Ánh mắt hai người chạm nhau, người tâm trạng bực bội, người như cười mà phải cười.

      Người bực bội đương nhiên là Dương Viễn.

      Quá nhiều chuyện thoát khỏi chế.

      Đầu tiên chính là chuyện Trình Liên chết.

      Tất cả đều là lỗi của Dương Bác.

      ra kế hoạch giả chết của Trình Liên cũng có gì quá phức tạp. Bà ta cố tình bày ra nghi ngờ, vu oan hãm hại Văn Quốc An, chẳng qua chỉ là để kéo dài thời gian. Khiến cho ông rơi vào phiền phức, hành động bị hạn chế, kịp thời truy ra tung tích của bà ta.

      Trình Liên cũng cho rằng chút hãm hại ấy có thể làm Văn Quốc An bị sao, bằng khả năng thêm mối quan hệ của Văn Quốc An, ông nhất định có thể thoát thân.

      Trình Liên chỉ nghĩ thừa dịp ấy, tranh thủ thời gian phẫu thuật mặt, tạo cho mình thân phận mới, chạy nhanh thoát khỏi Văn Quốc An.

      Đối với cuộc sống tương lai, bà ta mơ mộng như người thiếu nữ.

      Cái này cũng chẳng có gì, cho dù cuộc sống tương lai giống bà ta mơ ước, Dương Viễn cũng có thể dỗ dành bà ta.

      Người đâm thủng mộng đẹp của Trình Liên chính là Dương Bác.

      Dương Bác mặc dù mỗi lần thấy Trình Liên đều há miệng ngậm miệng kêu “Dì Trình”, thực tế hận bà ta thấu xương.

      Trình Liên đến bước này, Dương Bác chẳng buồn kiêng kị gì bà ta, liền ra tay phá vỡ mộng đẹp của bà ta.

      cho bà ta mấy tấm ảnh chụp. Bên trong đó có ít là ảnh chụp chung của với mấy đứa , còn ít là ảnh mấy đứa chụp cùng mấy người phụ nữ trưởng thành.

      “Đây là cái gì?” Trình Liên hiểu. Bà ta nhìn ảnh chụp chung của Dương Bác và mấy đứa trẻ này, mặt mày có mấy phần giống nhau, còn cười hỏi: “Thân thích à?”

      “Phải là người nhà đúng hơn.” Dương Bác cười , “Đều là em trai em con, nhất là đây, chỉ mới 6 tháng.”

      Những đứa bé đó đều là con Dương Viễn.

      Trình Liên vẫn cho rằng, mặc dù Dương Viễn vì nối dõi tông đường mới cưới mẹ Dương Bác, nhưng chỉ thích mình bà ta.

      Nhiều năm như thế, bà ta cho nhiều tiền như vậy, cho bà ta tình để chống đỡ về tinh thần.

      Tình này mặc dù bị Văn Quốc An đè ép, chỉ đành uất ức cầu toàn, nhưng cũng được cho là thuần khiết. Chỉ bà mẹ Dương Bác, Trình Liên vẫn có thể tiếp nhận.

      Nhưng Trình Liên chấp nhận việc Dương Viễn lừa gạt bà ta, chịu được Dương Viễn cầm tiền của bà ta còn có nhiều phụ nữ như vậy, nhiều con như thế!

      Những người phụ nữ kia đều rất trẻ trung, người vừa sinh đứa bé nhất kia, mới vừa tới hai hai tuổi. Làn da bóng loáng, tràn đầy nhựa sống, làm con Trình Liên còn được.

      Trình Liên nổi điên lên.

      Trêni đời này ra cũng tồn tại cái gì là bày mưu tính kế, quyết toán ngàn dặm. Đại đa số thời điểm, mọi chuyện đều là tôi đẩy cái, đẩy chút, mới ra khỏi kết quả cuối cùng.

      Người bị cuốn trong đó, chẳng qua cũng là lôi cuốn cách bị động hoặc nhìn thời thế, đối với cục diện tiến hành lợi dụng mà thôi.

      Dương Bác làm như thế, mục đích ban đầu chỉ đơn giản là muốn giải tỏa căm hận nghẹn trong lòng nhiều năm.

      Ai biết người phụ nữ thời mãn kinh, mụ đàn bà bỏ chồng bỏ con quyết định thay hình đổi dạng nổi điên.

      Bà ta thế mà lại móc dao ra muốn giết Dương Viễn.

      Con dao kia giống với con dao ở Văn gia y đúc, lúc Trình Liên rời , liền mang theo con dao có chứa vân tay Văn Quốc An, bỏ vào túi mang .

      Dương Bác đương nhiên thể nhìn Trình Liên giết Dương Viễn, đương nhiên phải giúp Dương Viễn ngăn Trình Liên lại.

      Nhưng khi nhìn thấy Dương Viễn đoạt được con dao từ trong tay Trình Liên, ý niệm trong đầu bỗng nảy ra từ đáy lòng.

      Dương Viễn còn chưa kịp phản ứng, liền bị Dương Bác nắm tay, cầm con dao tay, đem mũi dao đâm thẳng vào người Trình Liên.

      Ngay lúc ta còn hoảng sợ, Dương Bác buông tay ra rút điện thoại, chụp lại cảnh này.

      Đứa con trai này, mặc dù ta thương nổi nhưng cũng để nó thiếu ăn thiếu mặc. Dương Viễn ngờ có ngày, bị Dương Bác cắn ngược lại cái.

      Cũng may bọn họ có chung huyết thống, Dương Bác cũng đưa Dương Viễn đưa vào ngục giam.

      Thứ muốn, chẳng qua là càng nhiều quyền kế thừa, quyền chuyện lớn hơn mà thôi.

      Cuối cùng, bọn họ ngồi cùng thuyền, chiếc thuyền này được chìm. Nhiều lắm là, tranh chuyến xem ai là kẻ cầm lái.

      Văn Dụ tiếp quản nhân lực của Văn Quốc An, bên trình diễn kế phản gián với bố con Dương thị, bên tra tăm tích tiền vốn.

      gần như quên mất lão Hình.

      Lão Hình vẫn luôn cẩn trọng với công việc, mang cho kết quả điều tra được.

      Rất nhiều tin tức ăn khớp với tin mà Văn Quốc An nắm giữ trong tay.

      Tên Dương Viễn này, danh xưng là sinh viên tài năng trường nổi tiếng, thực tế có thiên phú trong việc kinh doanh. Tối thiểu nhất, mấy năm đó, cầm tiền Trình Liên lập nghiệp mấy lần đều thất bại.

      tìm được người năm đó từng hợp tác với .” lão Hình , “Hẳn là năm đó làm giả sổ sách lừa gạt Trình.”

      Nếu như là Trình Liên sau này, có lẽ sớm biết trước. Nhưng lúc đó Trình Liên vẫn còn trẻ, cũng có kinh nghiệm, thêm bị tình cảm che mờ mắt, Dương Viễn dỗ ngon dỗ ngọt bịa đặt lung tung, Trình Liên cái gì cũng tin, bà ta càng cho nhiều tiền hơn.

      Lão Hình : “ cầm tiền tới vùng Đông Nam Á, sau này phát tài cũng bắt đầu từ đây.

      Văn Dụ xem tư liệu, kêu “Ồ” tiếng, nhíu mày mỉa mai : “Đột nhiên trở thành người thành đạt.”

      “Đúng vậy, quá đột nhiên.” Lão Hình , “Tôi có mấy chiến hữu cũ, sau chuyển nghề tới biên cảnh Đông Nam, tôi có chuyện với họ.”

      Văn Dụ ngước mắt nhìn .

      Lão Hình : “Loại phát tài nhanh như này, chắc chắn có liên quan đến buôn lậu ma túy. Sau này mở công ty cũng chỉ là xác rỗng.”

      Cái này gần giống với phỏng đoán của Văn Quốc An, Văn Quốc An hoài nghi Dương Viễn rửa tiền.

      Nhưng trong đống lớn tư liệu, Văn Dụ lại nhìn thấy tấm ảnh người phụ nữ.

      “Đây là ai?” hỏi.

      “Từ .” Lão Hình , “Vợ Dương Viễn, mẹ đẻ Dương Bác.”

      Văn Dụ hỏi: “Người này có vấn đề gì ?”

      Lão Hình : “Giờ ở bệnh viện tâm thần.”

      Câu chuyện máu chó gì đây? Văn Dụ lé mắt.

      “Gia cảnh Dương Viễn bình thường, xuất thân từ trấn , bố là nghệ nhân, mẹ bán đồ ăn vặt. là con út, phía còn hai người chị , cả nhà đều chu cấp tiền cho học.”

      “Khoảng chừng bốn năm tháng trước khi bố mẹ cậu kết hôn, Dương Viễn về nhà xem mắt, hai tháng sau liền trực tiếp kết hôn.”

      “Từ chỉ có trình độ cấp hai, có bằng cấp gì. Hai người bọn họ cả về mặt trình độ lẫn tướng mạo đều chênh lệch quá lớn, bố mẹ và người nhà Dương Viễn đều từng mãnh liệt phản đối, nhưng Dương Viễn vẫn khăng khăng kết hôn với Từ , cũng cùng đưa tới thành phố lớn.”

      “Tính cách Từ dịu dàng ngoan ngoãn, sau cưới vẫn luôn có việc làm, chỉ ở nhà làm việc nhà. ta nhanh chóng mang thai, sinh ra Dương Bác.”

      “Nghe rất tốt, sao lại bị bệnh tâm thần?” Văn Dụ hỏi.

      Trong lòng ra đâu phải đoán ra, cái này e là có dính dáng đến Trình Liên.

      P/s: đọc tới đây, nhân vật đáng ghét nhất là Bạch Lộ, đua đòi, ích kỷ, hay hóng chuyện, chỉ biết ăn mà biết làm. Còn Trình Liên chết cũng chẳng oan. Dương Bác cũng có lý do mới hận bố mình và Trình Liên như thế.
      AikoNguyen, tieunai691993, rabbitphan24 others thích bài này.

    5. jennytruong

      jennytruong Well-Known Member

      Bài viết:
      202
      Được thích:
      318
      Ba Văn kiếp trc chắc có con trai tri kỷ như kiếp này. Văn Dụ kiếp trc chắc cũng bỏ lỡ người ba thương mình như ba Văn.
      Kiếp này mọi thứ đều khác. Mong mọi chuyện tốt đẹp đến với người tốt đẹp. :)))
      tieunai691993, MimheChalychanh thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :