1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Bị Phú Nhị Đại Theo Đuổi - Tụ Trặc

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Chalychanh

      Chalychanh Active Member

      Bài viết:
      128
      Được thích:
      142
      Ủa có phải trình duyệt của ta có vấn đề ko( ta đổi qua chrome vẫn đọc có 1 khúc)???
      jennytruong thích bài này.

    2. Trang Trang810

      Trang Trang810 Member

      Bài viết:
      33
      Được thích:
      19
      Đoạn sau bị lỗi rồi:yoyo25:

    3. Tiểu mao

      Tiểu mao Well-Known Member

      Bài viết:
      352
      Được thích:
      5,273
      Lỗi đâu ra mấy bạn, thấy đoạn này hay nên mới post lên thôi

    4. Chalychanh

      Chalychanh Active Member

      Bài viết:
      128
      Được thích:
      142
      Ta cũng mệt với spoil của nàng. Làm chạy quá mấy trình duyệt vì tưởng lỗi hình ảnh:yoyo44::yoyo2::ex10:
      Hale205Tiểu mao thích bài này.

    5. Tiểu mao

      Tiểu mao Well-Known Member

      Bài viết:
      352
      Được thích:
      5,273
      Thành xin lỗi mấy chế, edit thấy đoạn này cảm động thế là post thôi, ai ngờ hậu quả kinh điển thế. Bị lỗi trình duyệt mới ghê.

      Chương 85: Che chở góc tường

      Editor: tiểu mao

      Nguồn: Cung Quảng Hằng

      đường trở về, Kỷ An Ninh : “Ngày mai em muốn học trở lại.”

      Văn Dụ rất ủng hộ: “Tốt.” cảm thấy, Kỷ An Ninh càng sớm khôi phục lại cuộc sống bình thường càng tốt.

      Kỷ An Ninh do dự lát : “Em muốn xin ở trong ký túc xá của trường.”

      Văn Dụ cự tuyệt chút suy nghĩ: “ được.”

      Cái phòng ở khu tập thể Hoa đại ở được nữa, trừ khi trang trí lại từ đầu. Mà ban đầu, vốn là vì để an bài cho đứa cháu học nhưng muốn xa bà ngoại, nên trường học mới xếp cho phòng này. Bà ngoại qua đời, trường học chắc chắn để tiếp tục sử dụng phòng này.

      Kỷ An Ninh chẳng khác nào mất chốn dung thân.

      muốn xin tới ký túc xá, cũng là ý nghĩ rất bình thường. Giờ ở chỗ Văn Dụ, nếu như muốn ở lại lâu dài chỉ còn cách ở chung.

      Cho dù đối với hai người có quan hệ thân mật, nhưng nếu ở chung cũng là bước tiến rất lớn.

      Mà mối quan hệ giữa Kỷ An Ninh và Văn Dụ lại càng là lời khó hết.

      Mấy ngày nay, mặc dù Văn Dụ và Kỷ An Ninh ngủ chung, nhưng làm bất kỳ chuyện gì, ngay cả hôn cũng có.

      Phải chịu biến cố to lớn, tinh thần sụp đổ, dưới đau đớn ấy động vật bình thường đều muốn hấp thu ấm áp lẫn tức giận từ người người khác, chứng minh bản thân còn sống. Nhưng mà sau những ngày hoang đường đó, trở lại thực, người họ cũng vẫn phải gánh lấy tang thân nhân.

      Quay về làm người, đương nhiên muốn tuân thủ nghiêm ngặt quy tắc làm người.

      Đừng Kỷ An Ninh, ngay đến người trước giờ vẫn luôn thành với dục vọng như Văn Dụ cũng thu liễm lại.

      Kỷ An Ninh cảm thấy giờ phải là thời điểm tốt để hai người tiến bước xa hơn trong quan hệ, đây cũng là ý nghĩ bình thường trong trường hợp này.

      Nhưng căn bản là Văn Dụ cự tuyệt thương lượng.

      được.” .

      đưa tay phải lên xoa xoa phần gáy hơi rũ xuống của Kỷ An Ninh: “Em cứ ở lại chỗ , tiểu Cao có thể mỗi ngày đưa đón em.”

      Bàn tay mạnh mẽ, bá đạo quen.

      Đến chỗ dừng đèn đỏ, Văn Dụ quay đầu nhìn . Lực lòng bàn tay thả , hóa dịu dàng.

      “Đừng suy nghĩ lung tung, càng nghĩ nhiều càng rối thêm. Bây giờ ngay lúc này, mình em chạy về trường học ở, có thể yên tâm sao?” , “Chắc chắn là yên tâm được. có rất nhiều chuyện phải xử lý, còn phải quan tâm em, rất mệt mỏi. Em có thể ở yên chỗ được ?”

      Kỷ An Ninh cũng chấp nhất chuyện này. ra, vốn là định thương lượng với Văn Dụ.

      Văn Dụ kiên trì, liền gật đầu : “Được.”

      Văn Dụ nhàng thở ra, ấm giọng : “Em cứ ở đó trước, đợi qua khoảng thời gian này, nếu em muốn chuyển về trường học, tất cả đều nghe theo em.”

      Giọng dịu dàng, nhưng phải dỗ dành.

      Kỷ An Ninh nhận ra, Văn Dụ thay đổi.

      Lúc trước vì chiếu lòng tự ái của , nghĩ đủ cách cho tiền, cho đồ, khoanh tròn những gì muốn làm cho . Nhưng bên trong toàn bộ chuyện này đều lộ vẻ cố ý.

      Mấy cái chiếu kia chỉ là sách lược, là vì đón ý hùa, cũng phải xuất phát từ lòng. Trong nội tâm hận thể cho cái thẻ đen, để xoẹt xoẹt xoẹt, mua mua mua.

      Nhưng bây giờ, khi câu “ tất cả đều nghe theo em”, giọng điệu bình tĩnh lại chân thành. Tôn trọng ý định từ trong nội tâm, cũng đem ý định của áp đặt lên hoặc có ý đồ gì với cơ thể .

      Về lại chỗ ở, Văn Dụ đứng vững, với : “Em mở cửa .”

      Kỷ An Ninh bất đắc dĩ cười tiếng, vươn tay ra để cánh cửa, quét vân tay thông qua, cửa mở.

      Văn Dụ vịn bờ vai đẩy vào nhà: “Vào nhà thôi.”

      thay đổi.

      Văn Dụ như thế này là Văn Dụ xa lạ với Kỷ An Ninh.

      Nhưng Văn Dụ này lại gần gũi với hơn, cùng tâm ý tương thông.

      Đêm tối khi chìm vào giấc ngủ, Văn Dụ cũng nghĩ, Kỷ An Ninh thay đổi.

      sắp xếp trợ lý Cao đưa đón học, Kỷ An Ninh vậy mà chút nào dị nghị, bình tĩnh mà tiếp nhận. Những bướng bỉnh gai góc, sống lưng đứng thẳng kiên cường kia, giống như bị nóng chảy trong trận hỏa hoạn kia rồi.

      Trong lòng Văn Dụ đau xót.

      ôm vào lòng, để chìm vào giấc ngủ trong lòng .

      mất bà ngoại, nhưng vẫn còn .

      Quá khứ, phải chống đỡ bà ngoại. nhất định phải kiên cường.

      Bây giờ cần nữa, Văn Dụ nghĩ, ở trong ngực , có thể mềm yếu, có thể lấy tư thế như trẻ nít chìm vào giấc ngủ. cần phải bảo vệ ai, chăm sóc ai.

      Từ nay về sau, bảo vệ , chăm sóc .

      Kỷ An Ninh về lại trường học. Trường khai giảng được mấy ngày, các bạn học nghe chuyện của .

      Nhưng may mắn, có người phóng đại tới mức biểu đồng tình hay ai điếu. Thái độ mọi người cũng rất tự nhiên, mấy người quen đa phần đều “Nén bị thương” hoặc là “Có gì cần giúp đỡ cứ với bọn tớ”.

      Kỷ An Ninh thở dài hơi.

      biết ra là do Mạnh Hân Vũ trước khi về trước với mấy bạn.

      Mấy bạn học cũng biết mẹ Mạnh Hân Vũ qua đời. Mạnh Hân Vũ hiểu cảm giác này hơn những người khác, vào thời điểm này, những thương hại cùng đồng tình kia chỉ làm cho người trong cuộc thêm đau khổ.

      Cho nên nàng đánh tiếng trước với mấy bạn.

      Lúc trưa ăn cơm, Bạch Lộ bưng khay, nhìn Trần Hạo ở bên kia, lại nhìn Kỷ An Ninh và Mạnh Hân Vũ, có chút do dự.

      Mạnh Hân Vũ nhìn Trần Hạo bên kia, có Văn Dụ liền : “Cậu cứ , tớ ở đây chuyện với An Ninh.”

      Mấy đứa con ở trong nhóm , ai gần gũi với ai hơn, ai hơi xa lánh ai hơn, trong lòng mọi người đều hiểu . Bạch Lộ gật đầu, về phía Trần Hạo.

      Loại khuyên bảo người bạn vừa mất người thân này, nàng biết làm, vẫn nên giao lại cho Mạnh Hân Vũ yên tâm hơn.

      “Văn Dụ sao hôm nay tới vậy?” Mạnh Hân Vũ hỏi.

      Mấy hôm nay thấy Kỷ An Ninh cũng chẳng thấy Văn Dụ, nàng tưởng là Kỷ An Ninh trở về Văn Dụ cũng về theo. Kết quả chỉ có mình Kỷ An Ninh, Văn Dụ thấy tăm hơi đâu.

      “Trong nhà ấy có việc, nên thời gian này tạm thời đến trường.” Kỷ An Ninh .

      Mạnh Hân Vũ thuận miệng hỏi câu: “Việc gì thế?”

      Kỷ An Ninh : “Mẹ ấy mất.”

      Miếng cơm nhai dở trong miệng Mạnh Hân Vũ ăn nổi nữa. nàng để đũa xuống thở dài : “Năm nay rốt cuộc là năm gì thế biết?” (Hình như tác giả lười quá nên cho nhân vật phụ chết dải.)

      Đại hung.

      Mẹ Mạnh Hân Vũ bị bệnh nhiều năm, bố con Mạnh Hân Vũ đối với việc bà qua đời chuẩn bị tâm lý từ đầu. Cái này thôi .

      Giờ sao đột nhiên cùng lúc cả bà ngoại Kỷ An Ninh lẫn mẹ Văn Dụ đều qua đời.

      Mạnh Hân Vũ thực là đến tâm trạng ăn cơm cũng chả có.

      nàng cũng truy hỏi là chuyện gì xảy ra với mẹ Văn Dụ, người rồi, hỏi hay cũng đâu có ý nghĩa gì.

      Ngược lại là Kỷ An Ninh, nàng hỏi kỹ càng: “Giờ cậu ở đâu? Sau này có muốn ở ký túc xá ?”

      Kỷ An Ninh lắc đầu, : “Tớ ở chỗ Văn Dụ.”

      Năm nhất sống chung? Mạnh Hân Vũ cảm thấy hơi sớm, nhưng tình huống Kỷ An Ninh đặc thù, nàng cảm thấy có Văn Dụ chăm sóc chắc tốt hơn.

      Kỷ An Ninh : “Ăn cơm thôi.”

      Mạnh Hân Vũ mới cầm lại đũa lên.

      Đề tài quá nặng nề, Kỷ An Ninh chuyển hướng hỏi: “Mấy ngày tớ ở đây, trong trường có chuyện gì ?”

      “Trường học có thể có chuyện gì. Thịnh thế an bình, năm tháng tĩnh hảo chứ sao.” Mạnh Hân Vũ , “Đúng rồi, Bạch Lộ mới đổi điện thoại mới.”

      “Cuối cùng vẫn mua à?” Kỷ An Ninh hơi kinh ngạc.

      phải có tiền lì xì à? Đại tiểu thư ấy đổi liền đổi. Nhưng mà,” Mạnh Hân Vũ , “Lúc khai giảng Trần Hạo đưa cho cậu ấy hai ngàn, là cho cậu ấy mua điện thoại.”

      Khoản tiền kia Kỷ An Ninh biết, Trần Hạo ở lại trường đến 28 tháng chạp mới về, vẫn luôn làm công kiếm tiền, tiền đó đều là tiền vất vả kiếm được.

      ấy làm hai việc á? Việc này Bạch Lộ lại . Cậu ấy rất vui vẻ, cầm tiền mời mấy người trong ký túc xá ăn nhậu trận.” Mạnh Hân Vũ dừng chút , “Hèn gì, tớ thấy lúc ăn cơm sắc mặt Trần Hạo được tốt.”

      Cho dù là ai, tiền mồ hôi nước mắt mình vất vả kiếm được bị tiêu xài như thế, cũng đều thấy xót ruột.

      “Ăn xong Bạch Lộ cũng có chút hối hận. Cậu ấy mình nên phung phí, cậu ấy còn muốn mua cái laptop mới.” Mạnh Hân Vũ chả biết gì, thở dài.

      Cách tiêu tiền giống nhau, khó mà làm bạn. Trong ký túc xá, hận thể hai mươi bốn giờ đều ở cùng nhau.

      “Đúng rồi. Còn có chuyện này.” Mạnh Hân Vũ đột ngột nhớ đến, “Từ lúc khai giảng, Tôn Nhã Nhàn bắt đầu về ở ký túc xá. Cậu ấy qua đêm ở ngoài.”

      Chuyện này ở kiếp trước cũng xảy ra. Kỷ An Ninh có chút kinh ngạc: “Cậu ấy làm gì vậy?”

      “Mấy cậu kia , Tôn Nhã Nhàn cùng bạn trai...Thôi, quên .” Mạnh Hân Vũ khoát tay , “Toàn tin đồn, tớ cũng biết có phải là , đừng linh tinh hơn.”

      Kiếp trước Mạnh Hân Vũ cũng bàn loạn mấy tin đồn.

      Nhưng Kỷ An Ninh lại cảm thấy sáng tỏ.

      Tôn Nhã Nhàn và Tiền Hạo Nhiên đến bước này rồi ư?

      Tiền Hạo Nhiên nhiều tuổi, chuyện ‘ đương’ thuần khiết như ở trong trường, ra ở trong trường chuyện người ra ngoài ở chung cũng là thường tình. Đối với người đàn ông trưởng thành như Tần Hạo Nhiên mà , lại càng là chuyện tự nhiên.

      “Ừ, cậu ấy nữa.” Kỷ An Ninh , “Vở ghi mấy hôm nay của cậu đâu, cho tớ mượn chép với.”

      Buổi chiều Bạch Lộ tới hóng hớt: “Văn Dụ sao về cùng cậu, cả mấy ngày bọn tớ thấy ấy bên cạnh cậu rồi. Trần Hạo ấy nghỉ học, cũng biết là tại sao.”

      Kỷ An Ninh và Mạnh Hân Vũ nghe xong liền hiểu ra, Văn Dụ giống Mạnh Hân Vũ, đem chuyện người thân qua đời với người khác.

      Hèn chi kiếp trước Tôn Nhã Nhàn nghe ngóng được chuyện tạm nghỉ học nhưng nghe được tin tức gì chính xác.

      Kỷ An Ninh chỉ : “Trong nhà ấy có chút việc.”

      Bạch Lộ còn muốn hỏi thêm, Mạnh Hân Vũ trước: “Quản nhiều vậy làm gì, biết nhà người ta có việc là được.”

      Bạch Lộ liền hỏi thêm.

      Kỷ An Ninh gọi điện cho Mã ca, trước xin lỗi vì mấy ngày nay làm.

      Mã ca nào dám nhận lời xin lỗi này, vội vàng sao sao, còn nếu có nghỉ thêm mấy ngày nữa cũng vấn đề, nén bi thương.

      Mấy ngày gần đây, câu nghe được nhiều nhất là nén bi thương.

      Chính vì muốn thay đổi cho nên mới muốn trở về công việc, mặc dù Văn Dụ cho chỗ che mưa chắn gió, nhưng cũng định ăn uống đều dựa vào .

      Bà ngoại rồi, cuộc sống của cuối cùng vẫn phải tiếp tục. mình vẫn muốn nuôi sống chính mình.

      Mã ca lập tức đáp ứng ngay, sau đó mới cho câu trả lời chắc chắn.

      Quay đầu liền gọi cho Văn Dụ báo cáo tình huống.

      “Được, cứ để ấy làm lại. Có chuyện làm, người cũng có thể sớm khôi phục tinh thần.” Văn Dụ đồng ý

      Cúp điện thoại, người ngồi phía đối diện hỏi: “ bạn của con à?”

      Văn Dụ ngẩng đầu, người đàn ông trung niên ngồi đối diện, mặt khôi phục, căn bản nhìn ra vết tích bị đánh, đúng là cái người cung cấp tinh trùng kia, Dương Viễn.

      “Con cũng lớn vậy rồi, ta cũng thể trông mong có ngày con đổi giọng gọi ta tiếng bố.” Dương Viễn , “Ta chỉ hi vọng bố con ta thành người xa lạ. Lúc trước ta sợ quấy rầy cuộc sống của con, dám nhận con. Giờ ta rất hối hận, rất hối hận.”

      Người đàn ông xong, hốc mắt liền đỏ lên, ánh mắt lại càng chân thành tha thiết.

      Văn Dụ cũng biết kịch bản đàn ông dùng đối phó với phụ nữ. Dương Viễn diện mạo tuấn, phong độ nhàng, diễn cái gì cũng rất , phụ nữ rơi vào tay cũng oan.

      Chỉ biết sao Trình Liên hợp mưu với lại bị giết chết. Chẳng lẽ là do chia của đồng đều?

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :