1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Nữ chính đều cùng nam phụ HE - Phù Hoa

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. daikanhim

      daikanhim Well-Known Member

      Bài viết:
      271
      Được thích:
      359
      kẻ điên luôn muốn mình là trung tâm của vũ trụ luôn làm những việc điên khùng.
      heavydizzy thích bài này.

    2. heavydizzy

      heavydizzy Well-Known Member

      Bài viết:
      1,641
      Được thích:
      56,963
      Chương 124. Đây là thứ ma quỷ quái gì?

      Hộ sĩ đưa Thuần Vu Tức tới phòng bệnh, “ ấy ở chỗ này.”

      Thuần Vu Tức dùng giấy lau son môi và trang điểm nhòe mặt, mặt mộc có biểu tình gì, trong lòng cảm thấy mình khổ sở quá sớm. Trong điện thoại và hộ sĩ trước đài vừa rồi cũng chưa ràng, tự luống cuống, mới thiếu chút nữa nháo ra ô long.

      Quách Nhung nằm giường bệnh, đùi phải và tay phải đều quấn thạch cao, nhưng tốt xấu gì vẫn còn chưa chết. Thuần Vu Tức lúc này mới lặng lẽ nhàng thở ra, xem xét tình huống của nàng.

      Quách Nhung bị tiếng con khóc đánh thức, con nàng chỉ số thông minh cao cực kỳ, từ hiểu chuyện, gây chuyện, giờ khóc thành con heo con, là cái loại đợi làm thịt, quả thực khóc đến Quách Nhung hãi hùng khiếp vía.

      “Ai da, ba ba của mẹ ơi, bị giọng con dọa đến phát bệnh tim rồi.” Quách Nhung mở to mắt, dùng tay trái sờ đầu thằng bé: “Mẹ còn chưa chết, con khóc thành bộ dáng này, xem nước mũi nước mắt này, ai nha, con lấy giấy lau chút.”

      Quách Tiền ba hoa với nàng, chỉ khóc lóc : “Mẹ, mẹ đừng chết!”

      Quách Nhung chịu nổi như vậy, muốn ôm con cái, mới vừa động liền cứng lại, “Đau đau đau ——”

      “Động đậy cái gì, nằm .” Bên cạnh Thuần Vu Tức nhìn thấy cầm hai tờ giấy cho Quách Tiền lau nước mắt, lại đứng dậy điều chỉnh giường cho Quách Nhung, để nàng có thể ngồi dựa.

      Quách Nhung dùng tay trái ôm con, thuần thục lắm an ủi nó, “Nào nào, có việc gì, con khóc bao lâu, mắt cũng đỏ rồi.”

      “Thầy giáo đưa nó tới, đường vẫn luôn khóc, tôi cũng biết nó có thể khóc như vậy.” Thuần Vu Tức bế Quách Tiền lên, cho nó ngồi giường.

      Quách Nhung: “Trước kia tôi cũng phát nó có thể khóc như vậy a.”

      Quách Tiền bẹp miệng, vừa mới chuẩn bị khóc nữa, ngoài cửa bỗng nhiên truyền đến tiếng khóc lớn hơn, phụ nữ trung niên lôi kéo đứa bé cũng khóc lớn xông vào, phía sau còn có hộ sĩ ngăn cản, lại bị bà ta đẩy ra.

      “Là ta à? Chính ta đâm chết chồng tôi có phải ?” Phụ nữ trung niên oán hận chỉ vào Quách Nhung, khóc gào: “Mày đâm chết chồng tao, để nhi quả phụ chúng ta sống như thế nào a!” Bà ta khóc lóc khóc lóc, liền ngồi xuống đất.

      Quách Tiền dùng sức ôm chặt cánh tay Quách Nhung, cảnh giác nhìn người ngồi dưới đất, Thuần Vu Tức còn đứng ở trước giường bệnh : “Thưa bà, khuyên bà vẫn làm ràng tình huống trước hơn.”

      “Tình huống thế nào! Có thể có tình huống thế nào, bây giờ chồng tôi chết, ta còn sống, phải ta sai chồng tôi sai à? Đây là cái đạo lý gì a! Các người có lương tâm! Chồng tôi lái xe nhiều năm, sao ông ấy đâm được, khẳng định là nữ tài xế biết lái xe!”

      Quách Nhung tay kéo ra Thuần Vu Tức còn chuẩn bị chuyện, chỉ vào người phụ nữ chửi ầm lên, “Tôi cho bà, camera trong xe có ghi lại, còn có máy theo dõi xung quanh đều có thể tra được, tôn tử kia cố ý lái xe đâm tôi, nếu phải tôi phản ứng nhanh, bây giờ tôi phải chết cùng ông ta rồi, bà đừng đến nơi đây bán thảm với tôi, tôi tìm bà, bà còn tới tìm tôi phiền toái trước, được, báo nguy, xem camera, xem là quy tôn nào biết lái xe.”

      Nghe nàng như vậy, người phụ nữ trung niên ánh mắt có chút tối, thanh , nhưng tiếng khóc vẫn luôn ngừng, an vị khóc mặt đất, bộ dáng bị khi dễ, nhi quả phụ rất là thê thảm, ngoài phòng bệnh vây quanh vòng xem náo nhiệt. Thấy có ít người xem, người đó lại bắt đầu hừ hừ, “Giờ chồng tôi bị đâm chết, tôi cũng tìm chết thôi!”

      Quách Nhung ăn nhất kiểu này, nơi nàng sinh ra lớn lên, tiếp xúc nhiều nhất chính là người như vậy, nếu nàng sợ, sớm biết bị vùi vào cái nhà thổ nào.

      “Chồng bà đâm tôi, đâm chết, chính chết, bây giờ tay chân tôi đều bị thương, còn nằm giường, bà muốn trả tôi tiền thuốc men, còn nghĩ tôi coi tiền như rác, muốn lừa bịp tống tiền? Vô dụng, nhanh , nếu tôi lập tức báo nguy. Chồng bà chết, việc này liền thôi? có khả năng!”

      Người phụ nữ thể tin nổi mà hô to: “ có lương tâm hay !”

      Quách Nhung: “Lương tâm lão tử bị chồng bà đâm chết! Nếu tôi có kịp thời đổi hướng, sớm chết trong xe, lúc này cũng tới phiên bà tìm tôi, mà quỷ hồn vào nhà bà rồi.”

      Người phụ nữ từ mặt đất bò dậy, trừng nàng, “ cũng sợ người chết tới tìm !”

      Quách Nhung: “Nếu bà có thể tìm được cho tới, ai sợ ai còn nhất định.”

      Ngoài cửa có lão thái thái xem náo nhiệt, nhịn được : “Chồng người ta chết, thôi bỏ , tôi xem là bà ấy quá thương tâm, có ác ý.”

      Quách Nhung hắc thanh, với lão thái thái: “Bà ơi, bà thay được người khác, bà bà ta ác ý chính là ác ý sao? Đừng cam đoan cho người ta. Tôi bị tai bay vạ gió, tôi mới là người bị hại, cần phải kẹp chặt cái đuôi làm người cũng phải tôi, ngài cũng đừng ở chỗ này của người phúc ta, nhanh về phòng bệnh của bà , tôi sợ thêm nữa vài câu lại chọc tức bà, chờ lát nữa cả nhà bà cũng chạy tới chỗ tôi khóc.”

      Lão thái thái bị nàng chọc giận rồi. Đám người vây xem có mấy người nhiều tuổi, đều lắc đầu với Quách Nhung, mồm năm miệng mười nghị luận, “Dĩ hòa vi quý, người trẻ tuổi hiểu chuyện.” “Người chết còn so đo nhiều như vậy làm gì.” “Đáng thương a ——”

      Quách Nhung hô lên: “Thích nghị luận thị phi người khác, già rồi nhiều tai nhiều bệnh a!”

      đám người mặt dần dần xanh le, nhìn được náo nhiệt, hết rồi.

      có người xem, người kia có thể cọ xát bao lâu, cũng xám xịt rồi.

      Quách Nhung áp chế toàn trường, lúc này phi tiếng, “Đều là thứ ma quỷ quái gì.”

      Thuần Vu Tức cau mày tự hỏi lâu, cầm di động tìm ra ảnh người đàn ông chết: “ xác định là quen biết người này đúng ?”

      Quách Nhung nghĩ tới còn có ảnh của người chết, nhìn lát lắc đầu, “ quen biết, nhưng khi đó tôi thấy hình như ông ta có thù oán, chính là cố ý đâm tôi, lần đầu tiên đâm trúng lại đâm lần thứ hai, lúc ấy tôi quay nhanh cái bay ra, cái xe của ông ta chưa kịp chuyển hướng, trực tiếp đâm vào vòng bảo hộ, toàn bộ xe bị đâm thực nghiêm trọng.”

      tới đây, Quách Nhung còn sợ hãi, “Còn may tôi có kỹ thuật lái xe tốt, từ trộm mở máy kéo của gia gia dưới lầu, còn cùng bạn học lái xe tải nhà , nếu lần này xác lạnh rồi.”

      Thuần Vu Tức cầm di động ra ngoài gọi điện thoại, Quách Nhung nghe thấy cho người hỗ trợ tra tin tức của người đâm xe, xem ông ta có thiếu nợ hay , còn tài khoản gần đây có khoản thu vào dị thường hay .

      Quách Nhung chờ trở lại, hỏi : “ hoài nghi có người mướn ông ta tới đâm tôi?”

      Thuần Vu Tức gật đầu: “Ừ, tôi có cảm giác này. cần nhọc lòng, cẩn thận dưỡng bệnh, tôi điều tra , chuyện tai nạn xe cộ tôi giúp xử lý tốt.”

      Quách Tiền đột nhiên hỏi: “Có phải Lệ Dạ cho người tới hại mẹ con ?” Đôi mắt nó sưng đỏ, nhưng biểu tình thực đáng sợ, giống như đứa bé ngây thơ.

      cắn răng, hai mắt đỏ bừng: “Khẳng định là ta, bởi vì lúc trước mẹ chọc giận !”

      Quách Nhung: “…… Oa, phát rồ như vậy sao.” Nàng tin, cha ruột Quách Tiền vừa thấy chính là đầu óc có vấn đề, khẳng định có thể làm ra loại chuyện này, xử lý nàng xong phải có thể đương nhiên mang con về bên mình, hợp tình hợp lý! Có người vì có thể có đứa con trai kế thừa ngôi vị hoàng đế trong nhà, chuyện gì cũng làm được.

      Xem hai mẹ con sắc mặt tốt, Thuần Vu buông di động, duỗi tay ôm hai người vào trong ngực, giọng an ủi, “Mặc kệ có phải hay , tôi điều tra , sau đó cho hai người, bây giờ cần nghĩ nhiều như vậy. Quách Nhung phải nghỉ ngơi, Quách Tiền cũng vậy, sắp tối rồi, tôi đặt cơm chiều cho hai người.”

      Quách Nhung hoàn hồn trong giây đồng hồ, bắt đầu gọi cơm, rốt cuộc dân dĩ thực vi thiên. Quách Tiền còn bi phẫn, nhìn thấy mẹ mình hết sức chuyên chú gọi cơm, nó cũng nhịn được lao đến cùng gọi. Rất nhiều lúc thái độ của cha mẹ ảnh hưởng thái độ của con cái.

      Thuần Vu Tức gọi cơm, Quách Nhung liền chỉ huy con đặt ipad cho nàng xem phim truyền hình, trước mắt nàng chỉ còn tay trái và chân trái có thể động, sai biệt lắm xem như phế nhân. Tuy rằng bán thân bất toại, nhưng con trai lại trở nên phi thường ngoan ngoãn nghe lời, bảo nó làm gì đều lập tức chạy làm, hoàn toàn cò kè mặc cả như trước.

      “Mẹ, con bóc chuối cho mẹ!”

      “Mẹ, con rót nước cho mẹ!”

      Chờ cơm tới, Quách Nhung bắt đầu dùng tay trái ăn cơm, mới vừa gắp cái chân gà, Quách Tiền liền : “Mẹ, chờ , con giúp mẹ cắn hết móng gà!”

      Quách Nhung: “…… Vậy được rồi, hơn nữa vì sao con muốn gọi cái chân gà nhòn nhọn là móng gà, tại mẹ cảm giác có chút ghê tởm.”

      Thuần Vu Tức bày hộp cơm ở trước mặt Quách Tiền, “Con tự ăn .” bưng hộp cơm lên, cầm cái cái muỗng, làm bộ đút cho Quách Nhung.

      Quách Nhung: “Ba ba, tay trái của con vẫn có thể ăn cơm, .”

      Thuần Vu Tức đưa cái muỗng cho nàng, lại dùng đôi đũa sạch, tách miếng thịt to thành miếng , để nàng thuận tiệnn dùng cái muỗng múc.

      Quách Nhung: “Ba ba tốt, con cảm ơn trong lòng, thụ sủng nhược kinh!”

      Thuần Vu Tức lọc xương cá cho nàng, “Ngày thường hoá trang cho , đưa mua quần áo, cũng thấy thụ sủng nhược kinh.”

      Quách Nhung hàm hồ : “Tôi lớn như vậy, ba mẹ tôi cũng chưa từng đút cơm cho tôi, quen a.”

      Quách Tiền hỏi: “ giờ mẹ bị thương tay với chân, ăn cơm ba ba đút, vậy tắm rửa ba ba cũng phải hỗ trợ sao?”

      Quách Nhung, Thuần Vu Tức: “……”

      Quách Nhung: “Mẹ bị thương vì sao còn phải tắm rửa?”

      Thuần Vu Tức: “ mời nữ hộ công.”

      Hai người đồng thời , Thuần Vu Tức cúi đầu nhìn Quách Nhung, cho nàng: “Đương nhiên phải tắm.”

      Quách Nhung: “Tôi thế này, còn nghĩ đến loại chuyện đó, quá miễn cưỡng tôi rồi, nếu lại cẩn thận trẹo eo, hoặc là va chạm vào tay chân làm sao, chờ tôi khỏe, nhất định thỏa mãn nhu cầu của còn được sao!”

      Hộ sĩ vừa vặn vào, nhìn bọn họ, biểu tình kì quái.

      Thuần Vu Tức: “Câm miệng , ăn cơm.”

      Quách Nhung: “Vâng, ba ba.”

      Hộ sĩ phải thực hiểu , hai người này rốt cuộc là quan hệ gì, chị em? Cha con? em? Vợ chồng?

      ……

      Lệ Dạ lại nhận được tin tức thất bại, cho người đâm chết Thuần Vu Tức, kết quả người nọ dại dột nhận ràng, đâm Quách Nhung vào bệnh viện.

      “Hai trăm vạn đồng cuối cùng, có phải cần gửi vào tài khoản của vợ Tôn tiên sinh hay ?” Bí thư hỏi. Bọn họ cho người họ Tôn đâm người, trước đó chỉ trả trăm vạn tiền đặt cọc, khoản sau là chờ hoàn thành việc này lại gửi vào thẻ của vợ .”

      Lệ Dạ cười lạnh, “Nếu thành công, đương nhiên cần khen thưởng, nhưng người thất bại, có thể được thưởng sao.”

      qua quá nhiều thế giới, tính cách và hành vi xử của đều thể tránh khỏi lây dính những tật xấu của cái gọi là ‘thượng vị giả’ ở những thế giới đó, coi người là con kiến.

      “Nếu người nhà Tôn tiên sinh biết, chừng liên lụy đến chúng ta.”

      Lệ Dạ: “ người phụ nữ mất chỗ dựa, có năng lực tra được chúng ta sao.”

      Bà Vương là vợ của người họ Tôn chết đó xác năng lực tra được bọn họ, nhưng bà ta và Quách Nhung giằng co. Tuy cảnh sát điều tra chứng thực tai nạn xe cộ xác là lỗi của ông Tôn, nhưng người này chỉ chơi xấu, muốn bà ta bồi thường bà ta chỉ có, trái lại còn đòi Quách Nhung số tiền là phí mai táng, há mồm ngậm miệng chính là chồng mình chết, lưu lại nhi quả phụ linh tinh. Cảnh sát mấy lần điều giải cũng vô dụng, bà ta còn chuyên môn ghê tởm, mỗi ngày lôi kéo con trai đến bệnh viện, khóc ở cửa phòng bệnh của Quách Nhung.

      Người vô lại luôn hy vọng dùng cách chơi xấu để được kết quả mình muốn, khi thành công lần, bọn họ coi da mặt dày như vũ khí sắc bén làm mọi việc đều thuận lợi, có lẽ có người từng thỏa hiệp bà ta như vậy, nhưng Quách Nhung phải như thế. Bà Vương ở cửa phòng bệnh khóc, nàng liền ở phòng bệnh mở nhạc đệm phối cho bà ta.

      Cuối cùng Thuần Vu Tức nhìn nổi, gọi bà Vương đến chỗ khác chuyện.

      Bà Vương ban đầu còn mừng thầm trong lòng, cảm thấy những người này chịu nổi, dùng tiền tiêu tai, nhưng Thuần Vu Tức cho bà ta xem mấy khoản ký chuyển.

      “Bà Vương, theo tôi được biết, chồng bà nợ bên ngoài rất nhiều, nhưng trước khi ông ta lái xe đâm Quách Nhung, tài khoản này của ông ta từng nhận trăm vạn, việc này bà biết ?”

      Bà Vương sửng sốt: “Cái gì? trăm vạn? có khả năng, căn bản ông ấy để lại tiền gì!”

      Thuần Vu Tức cười, “Đúng vậy, ông ta chuyển tiền tới thẻ của người phụ nữ khác.” lấy ra tấm ảnh chụp, trong ảnh chụp là phụ nữ xinh đẹp, ngực còn ôm bé trai năm sáu tuổi.

      Bà Vương thốt nhiên biến sắc, “Đồ ma quỷ này! Đồ ma quỷ này! Cho dù chết vẫn chỉ nhớ thương cái đồ đê tiện đó!”
      sabera.tran, Anastasia Nguyen, susu16 others thích bài này.

    3. levuong

      levuong Well-Known Member Staff Member Super Moderator VIP

      Bài viết:
      1,235
      Được thích:
      4,727
      Òa òa. Tốc độ edit 1 ngày 2 chương ở 2 hố của nàng làm tớ xấu hổ quá
      heavydizzy thích bài này.

    4. heavydizzy

      heavydizzy Well-Known Member

      Bài viết:
      1,641
      Được thích:
      56,963
      Chương 125. Trong ba tháng tới kết hôn

      Tôn tiên sinh ngày trước mở công ty , ban đầu làm ăn cũng tệ lắm, người nhà sinh hoạt rộng rãi hơn. Nhưng khi có tiền phát tiền vĩnh viễn đủ dùng, dù kiếm được nhiều hơn trước, nhưng ở trong vòng xã giao tại, vị trí của ông ta vẫn thuộc về tầng dưới chót. Xuất phát từ lòng tự trọng nam nhân, ông ta bắt đầu cùng những kẻ gọi là ‘bằng hữu’ đó chơi khắp nơi, biết ít vấn đề về đầu tư cổ phiếu linh tinh. Nghe trong miệng những người đó đều là tài sản ra vào mấy trăm vạn, mấy ngàn vạn, Tôn tiên sinh hoảng hốt cũng cảm thấy mình có thân phận bình thường, rốt cuộc thể kiên định làm việc tiếp.

      Ông ta bắt đầu được bằng hữu dẫn dắt làm đầu tư, nhưng vài lần đầu tư thất lợi, công ty trượt dốc, lại bởi vì ở bên ngoài ông ta có tình nhân, nháo ra mâu thuẫn với vợ con, chỉ cảm thấy mọi chuyện hài lòng, vì thế chơi càng hung, cùng bằng hữu M thị đánh bạc, chờ tỉnh táo lại phát mình nợ cờ bạc rất nhiều.

      Kế tiếp chính là công ty đóng cửa, mỗi ngày đều có người tới đòi nợ, di động dám mở. Lúc tuyệt vọng, Tôn tiên sinh được chào mời cơ hội, chỉ cần đâm chết người, người nhà được số tiền, ít nhất có thể vượt qua thời kỳ khó khăn nhất này. Ông ta vô số lần hối hận, hối hận mình đánh bạc, cho dù nháy mắt lúc lái xe đâm người kia, ông ta cũng cảm thấy hối hận, nhưng lần hối hận này là vì hối hận tìm chết từ bỏ sinh mệnh, ông ta muốn chết.

      Nhưng thường thường lại kỳ quái như vậy, lúc muốn chết làm thế nào cũng chết được, muốn chết, tử vong lại đột nhiên ập đến.

      khắc trước khi chết, Tôn tiên sinh nghĩ, còn may tình nhân và vợ đều được chiếu cố, chờ bọn họ nhận được tiền, cũng có thể nuôi lớn hai đứa con của ông ta.

      Đáng tiếc ông ta biết, giờ bởi vì chỗ vợ ông ta nhận được hai trăm vạn, bà ta lại phát lúc trước ông ta cho tình nhân trăm vạn, bây giờ hai người liền xé lên.

      Thuần Vu Tức làm gì nhiều, chỉ cho bà Vương việc chồng bà ta cho tình nhân số tiền đó, bà Vương liền tới bệnh viện tìm Quách Nhung phiền toái nữa, bà ta đem trò đanh đá vô lại của mình chơi với tình nhân và đứa con kia, nhưng tình nhân cũng phải đèn cạn dầu, vì thế hai người phụ nữ đấu túi bụi, cơ bản có chuyện gì với Quách Nhung.

      “Việc này có quan hệ quá lớn với việc ông Tôn đâm người, tôi điều tra gia đình bối cảnh và tư liệu, còn cả bằng hữu lui tới của ông ta, có bất kì quan hệ gì. Nhưng tôi tra được việc, công ty ông ta mở trước đây từng có lần hợp tác với tập đoàn Lệ Thị.” Thuần Vu Tức liên hệ theo điểm này, tìm được bí thư trợ lý của Lệ Dạ lúc trước lui tới với Tôn tiên sinh.

      Ở thời đại trải rộng máy theo dõi này, rất nhiều bí mật trở nên còn là bí mật, chỉ cần làm là nhất định có dấu vết, dù còn có chứng cứ xác , Thuần Vu Tức sai biệt lắm cũng có thể khẳng định, chuyện này thoát được quan hệ với Lệ Dạ.

      dám gây với mẹ! Chúng ta tố cáo !” Quách Tiền vô cùng dũng cảm mà phát biểu.

      Thuần Vu Tức đẩy đẩy mắt kính, “ đáng tiếc, trước mắt chúng ta cũng có đủ chứng cứ, dù tố cáo, phỏng chừng cũng ra kết quả gì. Dù sao cũng là Lệ thị, lực lượng của bọn họ vẫn rất lớn.”

      “Cho nên, chúng ta phải đợi ra tay nữa.” Thuần Vu Tức nhìn về phía Quách Tiền đầy mặt cao hứng, lại nhìn Quách Nhung đầy mặt suy tư, dò hỏi ý kiến của nàng, “Quách Nhung, cảm thấy thế nào?”

      Quách Nhung chậm rãi : “Tôi cảm thấy…… Tôi hẳn là nên mua bảo hiểm, nhân thân ngoài ý muốn gặp nguy hiểm, có thể mua bảo hiểm cao nhất là bao nhiêu? Vạn nhất tôi có chuyện gì, con tôi cũng đến mức hai bàn tay trắng.”

      Quách Tiền căm giận: “Con phải loại người chỉ để ý tiền, có nhiều tiền có ích lợi gì, con thiếu tiền!”

      Quách Nhung: “Sao con lại trở thành như vậy, còn nhớ nhãi con trước kia vì năm trăm đồng khom lưng liếm cẩu những lão bản trong trò chơi sao?”

      Quách Tiền nghẹn: “Mẹ, chuyện quá khứ, cần nhắc lại, bây giờ ba ba trả tiền lương cho con còn cao hơn mẹ!”

      Quách Nhung: “Khuyên con cần nhắc đến tiền lương, con và ba con có quan hệ cha con, nên mới bất công trả cho con nhiều tiền lương, còn mẹ đây bất quá là người đáng thương bị thương mà thôi, trong lúc dưỡng thương còn có tiền lương, còn thể nghỉ phép nữa, con có biết ?”

      Thuần Vu Tức biết hai mẹ con này vì sao chuyện, liền bay ra xa, chủ đề chạy đến cách xa vạn dặm, kéo cũng kéo về được, gõ gõ cái bàn: “Chúng ta lúc trước thảo luận vấn đề gì? Lão bản còn ngồi ở chỗ này, các người bắt đầu trắng trợn táo bạo mà oán giận đãi ngộ tiền lương?”

      “Tôi riêng trả cho tiền ăn còn trợ cấp bệnh nhân, phí chữa bệnh cũng bắt trả, đối với lão bản là tôi còn có cái gì hài lòng?” Thuần Vu Tức .

      Quách Nhung lập tức quỳ, bắt đầu tán dương: “Vừa lòng, vừa lòng, tôi siêu cấp vừa lòng, lão bản tốt như vậy còn tìm ở đâu. Nếu lão bản nguyện ý, tôi còn có thể lập tức theo lãnh giấy kết hôn, tuyệt đối cái rắm cũng phóng! Tôi đây phải là nhân viên bình thường, biểu đạt chút ghen ghét đối với đồng nghiệp có đãi ngộ đặc thù sao, tuyệt đối có ý tứ nhằm vào lão bản, tôi xin chỉ trời thề!”

      Nàng làm bộ muốn nâng tay bị thương lên, bị Thuần Vu Tức ấn trở về.

      “Đừng nhúc nhích, còn lộn xộn, lần sau lại phải bó thạch cao lần nữa!” Thuần Vu Tức thoáng cao giọng, trong lòng nghĩ câu vừa rồi Quách Nhung hươu vượn kia.

      Quách Nhung bất động, lúc trước bởi vì nàng lộn xộn mà lần nữa phải điều chỉnh vị trí, đau chết mất, dám làm gì nữa.

      Quách Tiền: “Con đồng ý đề nghị vừa rồi của mẹ.”

      Quách Nhung nguyên do, “Đề nghị gì? Mua bảo hiểm kia?”

      Quách Tiền: “ phải, là lập tức lãnh giấy kết hôn với ba kia.”

      Thuần Vu Tức véo ấn đường, lại thoáng cao giọng, hô: “Quách Nhung!”

      Quách Nhung: “ đúng rồi, hẳn phải kêu ‘Quách Tiền!’ a! “

      Thuần Vu Tức: “Chính là kêu , lời cợt nhả gì, làm Quách Tiền cũng cùng theo!”

      Quách Nhung: “Được được được, đừng kích động. , lão bản, tôi phát gần đây dễ kích động, có phải quá khẩn trương hay .”

      Nhớ lại trước đây, lão bản cũng là đại mỹ nhân cao quý điển nhã, nhất tần nhất tiếu đều ôn nhu có thể chảy ra nước, nhưng từ sau khi nàng bị thương, lúc lão bản tới bồi lại càng thêm táo bạo, động bất động liền gọi tên nàng.

      “Quách Nhung, đừng moi thạch cao, đừng cạo thạch cao, tại tay làm gì?”

      “Quách Nhung, chú ý chút, nước canh đổ lên thạch cao! Trời ạ, xem kịch cười đến run tay cũng đừng ăn canh được ? Thôi buông tay để tôi làm.”

      “Quách Nhung! Dậy, đừng giả chết! Hộ công chờ chà lưng cho !”

      Giống như vậy.

      Thuần Vu Tức: “Xác tôi muốn làm mỹ nhân ôn nhu, nhưng cho tôi cơ hội sao?”

      Quách Nhung thức thời ngắt mạch.

      Ở bệnh viện thời gian, Quách Nhung liền về nhà tĩnh dưỡng, bởi vì nàng có hành vi tiện tay thực ràng, Thuần Vu Tức thể mời a di chiếu cố nàng. A di này tới nay vẫn hỗ trợ Thuần Vu Tức quét tước vệ sinh, sửa sang lại nhà cửa, thích nhiều, cũng giống a di khác nhiệt tình lải nhải, nhưng làm việc nhanh nhẹn, là a di thực khốc.

      Quách Nhung bị người ta hỏi nhiều về quan hệ với Thuần Vu Tức là gì, vốn dĩ cho rằng lúc này lại phải ứng phó, kết quả người ta căn bản hỏi, tới đây bắt đầu quét tước vệ sinh cho nàng, lại chuẩn bị đồ ăn cho nàng, còn cầm sổ ghi kỹ khẩu vị, sở thích của nàng.

      chỉ làm việc nhanh nhẹn, làm đồ ăn hương vị còn thực tồi, là hương vị cơm nhà làm Quách Nhung ghi nhớ lâu. Như vậy vài ngày lui tới, a di khốc khốc này rốt cuộc nhiều lời với Quách Nhung vài câu.

      “Tôi biết xem tướng, ngẫu nhiên làm xong việc cho chủ nhà, có việc gì thích ở công viên Hải Ninh bên kia mở quán xem tướng cho người ta.” Được hỏi đến sở thích, a di này trả lời như vậy.

      Quách Nhung nghe mà sửng sốt, phải, a di bà trả lời quá theo cách tầm thường, bình thường mà , thích phải là cắm hoa, làm thủ công, đan len sợi linh tinh sao, xem chỉ tay là cái thao tác gì.

      “Xem cho tôi lần? Xem tướng hết bao nhiêu tiền?” Quách Nhung cảm thấy hứng thú.

      A di nhìn nàng cái, “Thôi, xem miễn phí cho lần . Bất quá tôi học tương đối nông, chỉ cái nhìn được, đồng ý cho hỏi.”

      Dù sao là miễn phí, Quách Nhung cũng lải nhải, nàng chỉ là nhàn đến nhàm chán, muốn nghe a di thổi như thế nào.

      A di nhìn kỹ mặt nàng, lại xem tay nàng, hỏi nàng sinh giờ nào ngày nào linh tinh, sau đó minh xác cho nàng, “Trong ba tháng tới kết hôn.”

      “Ha? Tôi? Kết hôn?” Quách Nhung ha ha ha cười rộ lên, xoa tay mấy cái, hoàn toàn tin lời bà ấy , “ có khả năng, tôi kết với ai a.”

      A di phi thường khốc, sửa sửa tạp dề người, : “Ba tháng sau rồi .”

      Quách Nhung để việc này ở trong lòng, lại quấn lấy a di chuyện phiếm, nàng ở nhà mình, thể ngồi lâu, tay trái chơi game gian nan, nhàm chán sắp hóa kiếp ngay tại chỗ. Nhìn thấy ai là phải tán gẫu, chỉ có a di, Quách Tiền tan học về nhà và Thuần Vu Tức tan tầm trở về đến thăm nàng, đều bị nàng phiền đến được.

      “Nếu thu liễm hành vi chút, ngày mai khả năng tôi nhằm vào tình huống của làm ra ít thi thố.” Thuần Vu Tức cự tuyệt tán gẫu với nàng.

      Quách Nhung buông tha cơ hội chuyện phiếm, “Thi thố cái gì?”

      Thuần Vu Tức đứng dậy rồi, ngày hôm sau buổi sáng dậy, kéo Quách Nhung ở nhà dưỡng bệnh lên, dùng xe lăn đẩy nàng đến công ty, nhét vào trong đám đồng .

      “Được, muốn theo bọn họ .”

      Nguyên lai là họa thủy đông dẫn! Quách Nhung liền phe phẩy xe lăn xoay vòng vòng ở quanh chỗ các đồng , tham gia náo nhiệt, quả nhiên phiền con trai và nữa. Thuần Vu Tức vì tránh cho nàng nhàm chán đến bóc thạch cao chân, còn chuyên môn tìm trò chơi cho nàng, chỉ dùng tay trái, mười hai bài, khống chế quả cầu mê cung. Tuy rằng là trò chơi đơn giản, lại có lực hấp dẫn kỳ lạ, Quách Nhung chơi thiếu chút nữa tẩu hỏa nhập ma, lúc chơi trò chơi tay trái cũng theo bản năng ấn ấn.

      “Tôi cảm thấy tay trái càng tốt, chờ đến khi khỏi hẳn, tôi cảm giác thấy kiếp sống chức nghiệp càng tiến thêm bước.” Quách Nhung .

      Thuần Vu Tức ở trước máy tính, đột nhiên thở ra, “ trước đừng cảm thấy, xảy ra chút việc.”

      Quách Nhung phe phẩy xe lăn qua , “Chuyện gì? Trò chơi lại có BUG?”

      Thuần Vu Tức: “, là Lệ Dạ lại gây ra chuyện xấu. bằng hữu cho tôi, Lệ Dạ ở chỗ ấy làm xét nghiệm ADN, tôi cảm thấy đúng cho nên tìm hiểu, vừa rồi có được tin tức, tìm luật sư trong nghề thanh danh tốt lắm nhưng mà năng lực rất mạnh, hình như chuẩn bị thưa kiện .”

      Quách Nhung: “…… Đoạt con?”

      Thuần Vu Tức: “Đúng vậy, đại khái là về vấn đề quyền nuôi nấng.”

      Quách Nhung nghĩ trăm lần cũng ra: “Đầu óc suy nghĩ cái gì đây?”

      Lệ Dạ suy nghĩ, trạng thái luôn kéo gần được quan hệ với nữ chủ như vậy là thể chấp nhận, nên để con trai vào tay . nghĩ Quách Nhung làm mẹ đơn thân xảy ra tai nạn xe bị thương, đúng lúc cần chỗ dựa, có thể cùng nàng tranh quyền nuôi con trước, sau đó mượn chuyện này công phá phòng tuyến tâm lý, nhận lời với nàng về sau có thể chiếu cố hai mẹ con các nàng, vừa đấm vừa xoa, Quách Nhung nhất định khuất phục.

      Quách Nhung còn tràn đầy chửi bới trong lòng, Thuần Vu Tức đột nhiên : “Tôi cảm thấy có lẽ có thể suy xét chút kết hôn với tôi.”

      Quách Nhung: “Cái gì?” Đây là cái gì với cái gì?

      PS: @levuong edit truyện là hoạt động giải trí của ta đó.
      Last edited: 13/1/20
      sabera.tran, Anastasia Nguyen, susu12 others thích bài này.

    5. heavydizzy

      heavydizzy Well-Known Member

      Bài viết:
      1,641
      Được thích:
      56,963
      Chương 126. Phát xong rồi kéo đen

      Tình huống của Quách Nhung và Lệ Dạ có chút phức tạp, đến bọn họ là có quan hệ vợ chồng, nhưng lại có đứa con chung, Quách Nhung xem như chưa lập gia đình có con. tại khó khăn chính là nàng ràng cụ thể năm đó đứa Quách Tiền này tới thế nào, vạn nhất Lệ Dạ bên kia có chứng cứ chứng minh là nguyên thân có lỗi trước làm thế nào.

      Còn nữa giờ khó xử nhất là Lệ Dạ có bối cảnh thâm hậu, còn mẹ con Quách Nhung cái gì cũng có, dù Thuần Vu Tức nhận Quách Tiền làm con nuôi, nhưng lúc này Quách Nhung có thể là thế đơn lực mỏng. Cho dù pháp luật công chính, nhưng rất nhiều lúc kết quả quyết định cũng chỉ đơn giản là thiện ác và đúng sai, còn có rất nhiều nhân tố khác.

      Có thể như vậy, nếu chuyện này Thuần Vu Tức nhúng tay, như vậy Quách Nhung tuyệt đối thua kiện, bởi vì nàng có gì vượt được Lệ Dạ. Nhưng nếu Thuần Vu Tức nhúng tay giống thế, như , nếu kết hôn với , vậy tính chất thay đổi.

      Lại Quách Nhung, nàng đương nhiên là có chút ý kiến nào, đùa, có thể từ nhân viên nhảy lên thành lão bản nương còn có gì mà do dự, về sau công ty là nhà mình, lão bản biến thành chồng mình, vậy cần phải lo lắng bị sa thải thất nghiệp. Hơn nữa trong nhà Thuần Vu Tức phòng máy tính thoải mái, so với công ty còn thoải mái hơn rất nhiều lần, nàng và con trai vẫn luôn muốn có!

      “Được, tôi đồng ý!”

      Thuần Vu Tức nghĩ đến tính cách ngày thường của Quách Nhung, sớm đoán được nàng đáp ứng, nhưng nghĩ nàng đáp ứng nhanh như vậy. xem ra đối phương quả thực có gì tự hỏi, vì thế biểu tình hơi phức tạp hỏi: “……Có phải sớm mơ ước lão bản của ?”

      Quách Nhung: “Đừng như vậy mà, tin vào mị lực của mình hay là tin ánh mắt của tôi, nếu đôi mắt tôi thành vấn đề, diện mạo thành vấn đề, có thể coi trọng lão bản phải chuyện đương nhiên sao!” Nếu nàng là đàn ông, lần gặp mặt đầu tiện tàu điện ngầm có thể trực tiếp lên thổ lộ với ‘ chị ’.

      Thuần Vu Tức: “Tôi cho rằng coi tôi là chị em đó, ngày thường gọi chị đến lưu loát như vậy.”

      Quách Nhung: “Ai đàn ông có thể là chị em thể làm chồng? Chỉ cần điều kiện cho phép, lập tức tôi biến thái cho xem!”

      Thuần Vu Tức: “Thôi, đừng nữa, thêm gì nữa tôi sợ tôi hối hận.”

      Chuyện này thực nhanh cũng được cho Quách Tiền. Đối với việc này, Quách Tiền sớm biểu lộ thái độ, nó giơ hai tay hai chân tán thành.

      “Trời muốn mưa, mẹ phải gả chồng, đáng mừng, khắp chốn mừng vui!” Nó hoan hô ra tiếng tại chỗ, hơn nữa liên thanh thúc giục hai người nhanh chóng lãnh chứng.

      Vì thế hai người liền , còn mang theo Quách Tiền cùng . Đầu năm nay, có nhân viên công tác cản trở người ta tình cảm tan vỡ muốn ly hôn, lại có nhân viên công tác ngăn cản người ta kết hôn, cho nên rất nhanh lấy được chứng nhận.

      “Cứ như vậy?” Quách Nhung lật lật tờ giấy, cảm thấy có vẻ quá chân .

      Thuần Vu Tức thu lại tờ giấy đỏ, tựa hồ cũng cảm thấy có chút qua loa, “Nếu cầm chứng nhận, hộ khẩu của Quách Tiền cũng phải làm ràng.”

      Quách Nhung bỗng nhiên : “Nếu để Quách Tiền theo họ .” Nếu nó mang họ Thuần Vu, vậy Lệ Dạ muốn tranh thủ cướp con về là càng thể. Nhà Thuần Vu làm sao có thể để con cháu mình bị cướp , đó chính là vấn đề mặt mũi.

      Quách Nhung đánh bàn tính , Thuần Vu Tức cũng hiểu, nhưng có chút băn khoăn, “ ngại?”

      Quách Nhung: “Để ý cái gì, họ gì với tôi mà cũng có ý nghĩa.” Chính cái họ Quách này của nàng là họ cha, nhưng ba mẹ nàng trừ cho nàng cái mạng và cái tên ra cũng có thứ gì khác. Nếu phải được chọn, nàng cũng muốn theo bất kì cái họ nào của bọn họ.

      Thuần Vu Tức gặp Quách Tiền: “Con cảm thấy thế nào?”

      Quách Tiền cũng nghe bọn họ giải thích vì sao đột nhiên kết hôn, lúc này cẩn thận suy xét chút, đáp ứng rồi, “Chỉ cần có lợi cho chúng ta con đều đồng ý, sửa sửa , dù sao họ gì cũng là con của hai người, phải con người khác. Bây giờ chúng ta chính thức hợp thành đại liên minh gia đình đối kháng kẻ ác, đầu tiên hẳn là nên tìm chỗ ăn bữa chúc mừng.”

      Quách Nhung: “ đúng, mẹ cứ thiếu cái gì. , ăn ngon, hôm nay là ngày đại hỉ, để tôi mời khách, muốn ăn cái gì cứ việc gọi, cần khách khí với tôi!”

      Thuần Vu Tức cảm thấy mình kết hôn giống như tham gia vào tổ chức kỳ quái gì đó, có chút cảm giác tân hôn. Gia hỏa mới vừa trở thành vợ danh nghĩa của , còn ngồi xe lăn, giơ tay kéo xe lăn, kéo nàng sang bên cạnh.

      “Ăn bữa tiệc lớn lần sau lại , bây giờ chúng ta công ty, công ty trò chơi chúng ta hôm nay mở trang phục mới, có phải các người quên mất ?” Thuần Vu Tức .

      Quách Nhung hô to: “Cái gì? Tôi kết hôn cũng có thời gian nghỉ kết hôn sao?!”

      Thuần Vu Tức: “Thời gian nghỉ kết hôn, chờ tay và chân khỏi, lão bản lại phê duyệt.”

      Quách Nhung còn ồn ào: “A, vì sao a lão đại?”

      Thuần Vu Tức đè lại vai nàng: “Bởi vì tại tôi có thời gian nghỉ hưởng tuần trăng mật, cho nên chờ chân khỏi, việc công ty bận xong rồi, vừa vặn nghỉ dài hạn cùng qua tuần trăng mật.”

      Quách Nhung nháy mắt im bặt, “Ai nha, là ngượng ngùng, còn muốn hưởng tuần trăng mật đó…… Chúng ta đâu hưởng tuần trăng mật?”

      Sợi tóc nào của viết ngượng ngùng? Thuần Vu Tức lười so đo với nàng, cùng hai mẹ con giải thích chút tính toán của mình: “Tôi suy nghĩ vài nơi, bất quá cụ thể còn phải để về sau thương lượng cùng nhau, nước T hay nước X thế nào, trong đó mấy nơi trước kia tôi từng hai lần, bất quá vội vàng cũng chưa chơi được mấy, lần này chúng ta có thể ba người cùng , trong đó có đoạn đường có thể ngồi tàu thuỷ, đưa các người biển xem cá voi……”

      Quách Nhung hai mắt sáng trưng: “Ai, tôi biết, nước T, có phải có múa thoát y có thể xem hay ?”

      Thuần Vu Tức: “…… Chúng mới vừa lãnh giấy hôn thú, vợ a, em xác định xu hướng giới tính của em thành vấn đề sao?”

      Quách Nhung: “Cha mẹ áo cơm tôn kính của tôi a, xu hướng giới tính của tôi và xu hướng giới tính của đều thành vấn đề!”

      Ba người vừa vừa trở về công ty, làm lão bản, Thuần Vu Tức công tác nghiêm túc đến quá nửa đêm, Quách Nhung ở vị trí làm việc cách bức tường ngồi chơi game, Quách Tiền ngủ giường trong phòng nghỉ rồi. Từ lúc nó đến nơi này, giường trong phòng nghỉ cơ bản đều thuộc về nó.

      “Lão bản, trang phục mới mở phúc lợi, có phải quá phong phú hay ? Lúc trước mấy lần mở tân phục, chúng ta cũng hào phóng như vậy đâu.” Mắt kính kỳ quái hỏi lão đại bọn họ, biết vị này từ trước đến nay thừa hành chủ trương ‘marketing đói khát ’ đột nhiên quyết định cho người chơi phúc lợi lớn như thế là vì cái gì.

      Thuần Vu Tức sửa mã, ngẩng đầu nhìn cái, ho khan rồi : “Phúc lợi mới thêm là lễ vật cho người chơi để chúc mừng lão bản kết hôn.”

      Mắt kính: “Lão bản kết hôn? Lão bản còn phải là sao, kết hôn lúc nào?”

      Thuần Vu Tức: “Hôm nay.”

      Mắt kính: “Ha ha ha ha lão đại vui đùa cái gì vậy, có phải thấy mọi người công tác vất vả, cố ý đùa chúng tôi chơi ?”

      Ngồi tại chỗ chơi trò chơi Quách Nhung vặn xe lăn hô lên: “Mắt kính, là , hôm nay chúng tôi kết hôn, về sau đừng gọi tôi là lão Quách, nhớ gọi tôi là đại tẩu tử!”

      Trong nháy mắt, toàn bộ các đồng bởi vì công việc mà hai mắt vô thần đều hẹn mà cùng thẳng eo, dựng lỗ tai.

      ?”

      .”

      “A —— trời ơi! Tôi đoán đúng rồi, tôi biết các người có chân! Trước kia còn làm bộ thừa nhận, bây giờ phủ nhận được rồi!”

      “Hôn lễ của Lão đại tối nay, nhưng tiền lương của tôi dùng hết để mua camera, tại có tiền tặng lễ! Cứu cứu trạch nam tộc ánh trăng !”

      đám người bởi vì thình lình xảy ra bát quái, trở nên sinh long hoạt hổ, đám mặt mày hồng hào hỉ khí dương dương, ai biết còn tưởng rằng bọn họ mới là người kết hôn. Hai đương chân chính lại ngồi yên, nên làm việc làm việc, nên chơi chơi.

      được, lão bản dù sao cũng phải mời bữa ăn khuya !” Mọi người ồn ào.

      Buổi tối này, mọi người cùng nhau ăn khuya và uống cà phê, cười cười tăng ca, có thể vì hương khí quá nồng, vốn dĩ Quách Tiền ngủ rồi cũng bò dậy, ăn hai cái đùi gà mới bị đám người lớn đuổi về ngủ.

      Quách Nhung ôm mâm bữa ăn khuya, tay chơi trò chơi tay ăn. Nàng cũng đổ bộ khu trò chơi mới của công ty, bắt được cái lễ bao lâm thời ghi ‘ lão bản kết hôn ’. Bởi vì lễ bao này xuất quá nhanh, nàng có lý do hoài nghi lão bản kỳ sớm có quyết định này, cho nên chuẩn bị sẵn.

      Lễ bao quả nhiên phong phú, Kênh Thế Giới của trò chơi ra loạt “Ba ba lão bản tân hôn vui vẻ! Gửi tới hai người chúc phúc chân thành tha thiết nhất, hy vọng có thể bắt được càng nhiều lễ bao tân hôn!” “Xin hỏi lão bản hào phóng như vậy, chờ tân hôn tròn năm chúng ta còn có thể bắt được lễ bao kỉ niệm kết hôn 1 năm hay ?” “Chờ kết hôn năm tròn vì sao chúc bọn họ sớm sinh quý tử? Như vậy mười tháng sau chúng ta là có thể lại lấy lễ bao, chờ hài tử trăng tròn lại có thể bắt được cái.” “Tôi có ý tưởng lớn mật, nếu tại ly hôn, ngày mai kết hôn với người khác, chúng ta có phải còn có thể bắt được lễ bao tân hôn hay ?”

      Kênh Thế Giới vô cùng náo nhiệt, còn có người phát cái trứng màu che dấu, “Các bằng hữu, phát ‘ chúc vợ chồng lão bản bạch đầu giai lão cả đời hạnh phúc ’ thử xem, nhận được cảm tạ.”

      “Tôi cũng phát ra, phát ‘ chúc lão bản và vợ tốt tốt đẹp đẹp ’ cũng có thể a! tùy cơ phát bao lì xì !”

      “Giết, cái trò chơi gì, vì sao tôi chơi trò chơi còn phải ăn cẩu lương của người khác, lão bản của công ty trò chơi này quá tao, ra đây ăn cú đâm cẩu độc thân của tôi!”

      Quách Nhung: “Ha ha ha ha ha ha!”

      Thuần Vu Tức bưng ly cà phê tới, thấy nàng cười đến ngửa tới ngửa lui, chân bị thương cũng sắp rơi xuống, thuận tay kéo cái chân thả về tử tế cho nàng, “ mình cười cái gì đây.”

      Quách Nhung dọn chân mình đặt lên chân khác, gian nan bày tư thế ‘ quyến rũ ’, nhìn thẳng cười: “Biểu bình tĩnh như vậy, kỳ thực vui vẻ sao lão bản ~”

      Thuần Vu Tức nhìn nàng, bưng cà phê xoay người . Quách Nhung ở phía sau thổi ra tiếng huýt sáo.

      Làm thêm đêm, Thuần Vu Tức bắt lấy mắt kính mũi, xoa xoa trán, đứng dậy ra ngoài. Còn có hai người tỉnh, nhìn chằm chằm màn hình máy tính, những người khác đều ngủ chỗ ngồi, Quách Nhung cũng thế. giờ trước đến xem, nàng còn chơi, lúc này ngủ say.

      ngăn tủ kia cầm mấy cái thảm, phân biệt đắp cho mấy người, đến bên Quách Nhung, nhìn thấy màn hình máy tính của nàng còn ở biểu Kênh Thế Giới, vẫn có rất nhiều người chơi trò chơi xoát ‘ lão bản và thê tử nhất sinh nhất thế ’, bao lì xì đặc biệt ngừng xuất .

      Thuần Vu Tức bỗng nhiên cười cười, nhàng đắp thảm lên cho Quách Nhung. Phía sau còn hai người tỉnh phát ra cười khẽ chế nhạo, bị bên mặt Thuần Vu Tức cười như cười trấn trụ, đầy mặt nghiêm túc tiếp tục nhìn màn hình máy tính, dám chú ý động tác của lão bản nữa.

      Ở bên ngoài dạo qua vòng trở lại văn phòng, Thuần Vu Tức cầm lấy di động, mở phần tin nhắn ra xem.

      Nơi đó có cái tin nhắn nằm cả đêm, đến từ Lệ Dạ.

      Lệ Dạ: “ tuyên chiến với tôi? Được, chờ xem.”

      Thuần Vu Tức quá muốn trả lời tin nhắn này, cảm giác trở lời chẳng khác nào kéo chỉ số thông minh của mình xuống bằng Lệ Dạ, muốn đạp hư mình như vậy.

      Nhưng trái lo phải nghĩ lại cảm thấy trả lời đủ ý tứ, vì thế vẫn phát tin nhắn qua, : “Vợ và con đều rất tuyệt, tôi thực vừa lòng, cảm ơn thành toàn, cũng chúc hạnh phúc :)

      Phát xong kéo đen ta.
      sabera.tran, Anastasia Nguyen, susu13 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :