1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Bị Phú Nhị Đại Theo Đuổi - Tụ Trặc

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Tiểu mao

      Tiểu mao Well-Known Member

      Bài viết:
      352
      Được thích:
      5,273
      “Chứng tắt tiếng.” Bác sĩ tới khám cho , cho Văn Dụ, “Phải chịu kích thích quá mạnh, dẫn tới tạm thời mất khả năng ngôn ngữ.”

      Trong mắt Văn Dụ đầy tia máu, thanh cũng khàn khàn, hỏi: “Vậy làm sao bây giờ? Có thể hồi phục ?”

      “Dưới tình huống bình thường, đa phần có thể. Cũng loại trừ khả năng mãi mãi lại được.” Bác sĩ , “Cũng có cách nào khác, bé ấy bị kích thích, cứ để cho bé ấy nghỉ ngơi tốt, bản thân tự điều chỉnh thôi.”

      Bọn họ ở ngoài phòng bệnh, tránh để Kỷ An Ninh nghe thấy. Sau đó bác sĩ rời .

      Văn Dụ ở hành lang bực bội châm điếu thuốc, rít hai hơi. Lập tức bị y tá xông tới quát lớn: “Làm gì đấy! Dập thuốc ngay! Ở đây được hút thuốc!”

      Văn Dụ dụi tắt thuốc, điện thoại vang lên.

      “Văn Dụ à, thầy là chủ nhiệm Từ.” Đầu bên kia điện thoại , “Tiểu Kỷ sao rồi?”

      ấy tỉnh rồi.” Văn Dụ .

      Chủ nhiệm Từ : “Tỉnh là tốt rồi, em ấy làm thầy sợ muốn chết, suýt nữa ngã.”

      Văn Dụ lúc ấy có ở đó, nhưng nghe chủ nhiệm Từ thuận miệng miêu tả lại, cũng cảm thấy lo lắng.

      Chủ nhiệm Từ gọi điện tới chỉ muốn hỏi chút chuyện về Kỷ An Ninh, còn mang tới tin tức mới.

      “Đội phòng cháy chữa cháy thăm dò qua trường, tìm được nguyên nhân gây hỏa hoạn rồi.” , “Lửa bắt nguồn từ phòng khách, nguyên nhân là do cái bật lửa. Bà lão phải là người lớn tuổi hay lẫn sao, chắc là cẩn thận đốt ghế sofa rồi.”

      Thân thể Văn Dụ chững lại, im lặng mất mấy giây.

      Khi mở miệng lại, chính cũng có thể nghe được giọng của mình.

      “Đánh... Bật lửa? Là bật lửa... Thế nào?” Trong lòng thầm sinh ra sợ hãi, vì ngăn chặn cảm giác sợ hãi này, lại hỏi thêm câu, “Là loại bật lửa chỉ dùng lần à?”

      phải, chủ nhiệm Từ , “Làm bằng kim loại, bị đốt thành đen rồi, nhưng bọn họ , chắc là màu bạc, phía còn có hoa văn.”

      Văn Dụ cảm thấy trái tim mình như bị bàn tay vô hình hung hăng bóp lấy.

      Bộ não như bị rút sạch máu, chỉ cảm thấy choáng váng.

      vô thức đưa tay vào túi quần, lại chỉ mò được cái bật lửa dùng lần. Kỷ An Ninh ngủ mê mấy tiếng, trong khoảng thời gian này, mua thuốc, lại phát tìm thấy cái bật lửa màu bạc chạm khắc hoa văn của mình đâu, đành phải tốn thêm đồng để mua cái bật lửa dùng lần.

      Văn Dụ biết điện thoại tắt thế nào.

      Lúc bước vào phòng bệnh, chỉ thấy hai chân như đeo chì.

      Kỷ An Ninh nằm giường bệnh, con mắt nhìn thẳng vào trần nhà, toàn thân đều mất sức sống. Giống như cách xa cả vạn dặm.

      ràng, thấy phòng bếp nhà cái khóa sắt.

      ràng từng hỏi qua.

      ràng, bà ngoại từng đốt bếp lần, cho nên thể mở cửa bếp.

      Có lẽ chung suy nghĩ với . sớm chiều ở chung với bà ngoại của , vì lo lắng quá mức mà đem toàn bộ mồi lửa chuyển tới chỗ bà chạm tới.

      càng nghĩ đến, bật lửa của lại rơi trong nhà Kỷ An Ninh.

      Hôm qua, còn cảm thấy, mình tới thời điểm khó khăn nhất cuộc đời.

      Hôm nay, mới biết được, sau khó khăn nhất còn có khó khăn hơn, bên trong thung lũng vẫn còn vực sâu.

      gần như hao hết sức lực toàn thân mới được tới bên giường Kỷ An Ninh.

      Kỷ An Ninh nhìn , mắt nhìn chằm chằm vào trần nhà, ánh mắt vô hồn.

      vốn là dưới cuộc sống chật vật vẫn giữ nguyên quật cường, tích cực mà sống, toàn thân đều lộ ra sức sống.

      Giờ đây, những sức sống, tức giận, tất cả đều biến mất. Sức sống của , phảng phất như bị bà ngoại mang hết.

      Văn Dụ đau khổ đến mức muốn xé nát bản thân, muốn tức giận mà hét to. Nhưng khi nhìn thấy Kỷ An Ninh như thế, biết thể.

      Kỷ An Ninh ngã xuống, thể ngã theo.

      Trong hai người bọn họ, dù sao cũng phải có người đứng vững, thể đều ngã xuống.

      Văn Dụ hít hơi dài, đưa tay lên xoa trán Kỷ An Ninh, : “Bác sĩ em sao, chỉ cần về nhà nghỉ ngơi tốt là được. Em có thể đứng dậy ? Hay muốn ở lại đây nằm thêm?”

      Kỷ An Ninh vô thần quay đầu qua cho cái nhìn thoáng qua, định chống cơ thể dậy.

      Văn Dụ dìu ngồi dậy, giày cho , kéo xuống đất.

      Chân Kỷ An Ninh vừa chạm đất liền mềm nhũn, thiếu chút nữa ngã sấp xuống.

      Văn Dụ ôm lấy , phát cả người đều mềm mại, bất lực, đường cũng khó khăn.

      Văn Dụ cắn răng cái, cúi người đỡ chân , bế lên.

      , chúng ta cùng về nhà.”

    2. Tiểu mao

      Tiểu mao Well-Known Member

      Bài viết:
      352
      Được thích:
      5,273
      Chương 80: Tự vẫn

      Editor: tiểu mao

      Nguồn: Cung Quảng Hằng

      Kỷ An Ninh được Văn Dụ ôm về nhà.

      phải là tòa đại trạch của Văn Quốc An và Trình Liên mà chính là chỗ ở của Văn Dụ.

      Năm ở trung tâm thành phố, nổi danh là nơi ở của nhà giàu. Mỗi nhà có thang máy riêng, dùng vân tay vào cửa, hệ thống chiếu sáng cảm ứng thanh. Văn Dụ kêu ‘bật đèn’, ánh đèn liền theo bước chân của , từ tối đến sáng, dần dần lên.

      gây chói mắt ngay.

      gian vô cùng rộng rãi. Văn Dụ từng qua, toàn bộ phòng Kỷ An Ninh còn to bằng cái phòng ngủ của .

      Rất nhiều lần, dụ dỗ đủ kiểu cùng về nhà. Kỷ An Ninh hiểu muốn làm chuyện xấu gì, kiên quyết để mình dê vào miệng cọp.

      Đây là lần đầu tới chỗ Văn Dụ.

      Văn Dụ ôm qua phòng khách rộng lớn, ôm vào phòng ngủ, đặt lên giường mình.

      Trong phòng nhiệt độ rất cao, Kỷ An Ninh mặc lại khá dày, Văn Dụ cầm bộ đồ ngủ của mình đưa cho : “Thay đồ rồi nằm ngủ .”

      Thế là Kỷ An Ninh chậm rãi cởi quần áo. Động tác dính nhớp, giống như người già hành động tiện.

      Văn Dụ cũng giục .

      Nếu như trải qua chuyện hôm qua với hôm nay, ước chừng cũng thể hoàn toàn hiểu được cảm nhận của . Nhưng lại trùng hợp, , kẻ trước người sau chịu cảnh người thân qua đời, bên người biến đổi lớn.

      Lúc này ai có thể hiểu được cảm giác của hơn .

      Thế giới bị đảo lộn, linh hồn bị rút ra, thân thể mất sạch sức lực.

      Văn Dụ đưa tay giúp kéo tay áo, cởi áo ra, lại giúp lột quần xuống.

      Làn da lộ ra ngoài khí, hơi lạnh, Kỷ An Ninh co người lại, ôm lấy hai chân. Trước mắt tối sầm lại, Văn Dụ tung ra áo ngủ, khoác lên lưng . Kỷ An Ninh vươn tay, chui tay áo vào.

      Áo Văn Dụ quá lớn, tay áo rất dài, vạt áo cũng dài nốt. Văn Dụ liền đem cái quần vứt đến cái ghế phía cuối giường, đỡ Kỷ An Ninh tựa vào gối dựa đầu giường, kéo chăn mỏng che lại chân cho , hỏi: “Muốn ăn gì ?”

      Đầu Kỷ An Ninh hơi giật giật, giống như lắc đầu. Nhưng bụng lại phát ra tiếng kêu.

      Văn Dụ hỏi: “Có thể chuyện ?”

      Kỷ An Ninh nhúc nhích.

      thể , càng muốn .

      Văn Dụ thở dài, : “Em cứ nằm trước .”

      Văn Dụ vào bếp. Mặc dù nấu ăn nhưng vẫn có chút đồ ăn.

      làm bát yến mạch vị trái cây, thổi nguội bưng vào cho Kỷ An Ninh, đút tận miệng cho .

      Kỷ An Ninh ánh mắt đờ đẫn, cơm đút tới bên miệng, miễn cưỡng hé miệng ăn. Ăn được vài miếng há miệng nữa, còn chưa ăn được non nửa bát.

      Văn Dụ để bát lên tủ đầu giường, dùng khăn giấy lau miệng cho . Sau đó im lặng cầm tay , lâu cũng gì.

      Nhưng Văn Dụ biết, có số việc thể trốn tránh được, sớm muộn gì cũng phải cho Kỷ An Ninh biết.

      “An Ninh, có chuyện này nhất định phải với em.” cầm tay Kỷ An Ninh, khó khăn .

      nắm rất chặt, tay Kỷ An Ninh truyền tới đau đớn, ngước mắt, hoang mang nhìn .

      tìm được nguyên nhân vụ cháy.” Văn Dụ cắn răng , “... Cái bật lửa của , rơi trong nhà em...”

      Kỷ An Ninh phải mất thời gian rất lâu, mới hiểu được hàm nghĩa bên trong câu của .

      Tay của bỗng xiết chặt, móng tay cắm vào trong da thịt Văn Dụ, con mắt nhìn trừng trừng vào Văn Dụ, thân thể run rẩy.

      Văn Dụ dám nhìn thẳng vào .

      cắn răng : “An Ninh! Em đánh ! Mắng ! Đều được!”

      “Em...” cố chống dũng khí ngước mắt lên, xin : “Em câu .”

      Nhưng Kỷ An Ninh đánh , cũng mắng . Tay mất sạch sức lực, buông ra.

      ngã xuống, co người lại như thai nhi, bụm mặt khóc thút thít. ra lời, chỉ có thể phát ra tiếng “A a” khó nghe, giống như con thú sắp chết.

      Văn Dụ trong lòng quặn thắt. ôm chặt Kỷ An Ninh, cầu khẩn : “An Ninh, An Ninh, em câu , xin em chuyện ...”

      Kỷ An Ninh chỉ có thể khàn giọng “A a” mà trả lời , thân thể khóc đến phát run.

      Văn Dụ đem mặt chôn vào trong tóc , ôm chặt, chết cũng muốn buông tay.

      Kỷ An Ninh cứ vậy mà ngủ thiếp , tỉnh lại lần nữa là đêm khuya.

      Cánh tay Văn Dụ còn ôm . Hô hấp sau lưng rất nặng, cả ngày hôm nay mệt mỏi cùng cực.

      Kỷ An Ninh nhàng xoay người, liền thấy được mặt . nhắm mắt lại, nhíu mày, hoàn toàn còn bộ dạng kiêu ngạo như bình thường.

      Kỷ An Ninh rơi lệ.

      ra muốn với , trách .

      Đây là sắp đặt của cõi U minh. Là do làm rơi xuống cái bật lửa hay lưu lại mồi lửa, chẳng qua đều là cái tay ở cõi U minh nhàng gảy lên thay đổi rất mà thôi.

      Ví dụ như nếu lúc đó chịu nghe lời , đưa bà ngoại đến viện dưỡng lão để hộ lý chuyên nghiệp chăm sóc, cũng có chuyện như vậy xảy ra.

      Nhưng cuối cùng vẫn thành thế này, bởi vì phải do Văn Dụ, là do .

      đời sao có thể trùng sinh được chứ?

      Nhất định là vì kiếp trước chết oan uổng, chấp niệm quá mạnh, mới về lại thế gian.

      Thiên đạo vốn là tổn bổ*. Nhất định là vì tham lam, trở thành tồn tại vốn nên, vì thế mà cướp được thọ mệnh của bà ngoại, thay thế đó mới cho tiếp tục sống ở thế giới này.

      *quy luật bù trừ, có được có mất.

      Tất cả đều...do mà ra!

      Kỷ An Ninh xê dịch chút, rời khỏi ôm ấp của Văn Dụ, xuống giường.

      Cái nhà này quá lớn, gần phòng ngủ vẫn là phòng, đẩy nhầm cửa, qua thư phòng, đẩy tiếp cửa thứ hai mới là phía ngoài hành lang.

      Kỷ An Ninh tìm được phòng khách, đẩy cánh cửa sát đất của phòng khách, khí lạnh lập tức đập vào mặt, bao phủ . Bước ra bước, rời khỏi lò sưởi, sàn sân thượng bên ngoài lạnh như băng. Ngón chân Kỷ An Ninh run lên cái, vẫn bước tới.

      Cuối đông, khí lạnh bao quanh đôi chân trần trụi, Kỷ An Ninh run rẩy hướng về ngoài lan can nhìn thoáng qua.

      Văn Dụ biết ở tầng bao nhiêu, chỉ thấy rất cao.

      Chỉ cần nhảy xuống, toàn bộ đều kết thúc.

      Bà ngoại còn ở đây, chỉ còn mình , sống còn có ý nghĩa gì?

      Văn Dụ cũng cần . ra nếu kiếp trước , ngược lại cũng gặp phải việc gì, phải sao?

      Kiếp trước làm liên lụy cả đời Văn Dụ, kiếp này lại cướp thọ mệnh của bà ngoại.

      Tay chân Kỷ An Ninh như nhũn ra, chống đỡ nhảy mấy lần, mới chống được lan can đá, nhân chân đứng lên.

      Làn da cảm nhận được cái lạnh buốt của lan can đá, lạnh đến đau buốt. Kỷ An Ninh biết cảm giác rơi xuống đáng sợ ra sao. Kiếp trước trải nghiệm qua.

      Bà ngoại, đợi cháu.

      Kỷ An Ninh nhắm mắt lại, hướng về phía ngoài ngã xuống.

      p/s: đoán tiếp diễn biến mấy chế.

    3. Tiểu mao

      Tiểu mao Well-Known Member

      Bài viết:
      352
      Được thích:
      5,273
      Á há há, thi xong tiếng rồi, đậu rớt kệ nó, giờ có thời gian tập trung edit rồi, thích tuần mấy chương? Còn 25 chương nữa là kết truyện rồi, tranh thủ còn xin quẩy Cõng boss đến hạn cuối.

    4. Chris_Luu

      Chris_Luu Well-Known Member

      Bài viết:
      390
      Được thích:
      541
      Chúc mừng nàng, mong ngày ngày có chương mới <3

    5. Trang Trang810

      Trang Trang810 Member

      Bài viết:
      33
      Được thích:
      19
      @Tiểu mao Tuỳ ì nàng nha miễn sao có chương mới là mừng rồi nè:yoyo14:

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :