1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

[Cổ đại] Quốc sư hắn sủng thê thành nghiện - Ô Liễu (Hoàn)

Thảo luận trong 'Sắc Nữ Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. heavydizzy

      heavydizzy Well-Known Member

      Bài viết:
      1,641
      Được thích:
      56,963
      027. Thề độc như thế

      Cửu nương nổi giận đùng đùng mà trừng , Lưu Kỳ lại còn biết tốt xấu, tiếp tục : “Bản lĩnh của tiên sinh nương cũng biết, tiên sinh chính là tự mình tra xét Sổ Nhân Duyên. Tiên sinh và phu nhân có nhân duyên tam sinh tam thế, nhất sinh nhất thế nhất song nhân, đó là đôi bích nhân trời đất tạo nên.” Lưu Kỳ bịa đặt linh tinh.

      Cửu nương khóc lóc chạy mất, Lưu Kỳ nhún nhún vai, nữ hài tử đúng là yếu ớt, da mặt dày còn muốn đoạt nam nhân với người khác?

      Lưu Kỳ trong lòng muốn có người phá hư Mạc Ly và Thu Nhuyễn Nhuyễn, ở hoan tràng lăn lộn lâu rồi, sớm tin vào chân ái, là quốc sư và phu nhân làm lại thoáng có chút chờ mong đối với tình nam nữ.

      Lưu Kỳ chậm rì rì lắc lư lên lầu, Mạc Ly vừa mới dàn xếp Thu Nhuyễn Nhuyễn ở giường, Lưu Kỳ tựa ở cửa, hỏi: “Quốc sư, các ngươi vừa mới bò vàng là chuyện thế nào?”

      Mạc Ly sờ sờ trán tiểu tức phụ, cảm thấy nóng mới thu hồi tay, dịch dịch chăn cho nàng, mới : “Ba năm trước ta ngang qua nơi này, ở đây có ác bá, gian dâm vợ con người ta, cướp bò cày nhà người ta, chuyện ác nào làm, ta liền ra tay trừng trị phen, rút hồn ba phách ra đặt ở người con bò già, phạt cày ruộng ba năm, nếu biểu tốt mới cho khôi phục nhân thể, nếu để cả đời làm bò.”

      Lưu Kỳ tấm tắc lắc đầu, nghĩ tới còn có thể như vậy, yên lặng cách quốc sư xa chút, việc gian dâm vợ con người ta này cũng làm ít, chỉ hậu cung của hoàng đế biểu ca cũng bị tấy máy ít.

      Nếu Mạc Ly biết suy nghĩ của , có lẽ hảo tâm giải thích chút vì sao, nguyên nhân phải thế, tuy Lưu Kì gian dâm vợ con người ta nhưng lại là hoa ngôn xảo ngữ dỗ người tự nguyện hiến thân. Lại ác bá này là tay dính nợ máu, lần trước vừa đến trấn Bão Liễu, những sinh linh từng bị tàn hại đều tới tìm Mạc Ly cáo trạng, muốn công đạo, trong đó hồn bò cày là nhiều nhất, người nọ thích ăn thịt bò, giết ít bò cày nhà người khác, cho nên mới biến ta thành bò vàng trừng phạt phen.

      Mạc Ly thấy tiểu tức phụ có gì trở ngại, liền : “Nhuyễn Nhuyễn ở đây nghỉ ngơi cho tốt, ta lên trấn , xác minh chút chưởng quầy có phải là , nếu là , ta khôi phục cho người nọ.”

      Thu Nhuyễn Nhuyễn vừa nghe phải , vội giữ chặt tay , : “Ta muốn chung với chàng.”

      Vốn dĩ chính là làm bộ, ở xe ngựa nàng ngủ đủ rồi, giờ sao còn ngủ được.

      “Quốc sư, phu nhân khó được có dịp ra xa nhà, ngươi ở bên cạnh nàng, nàng sợ hãi, vẫn là để ta thay ngươi chuyến xem.”

      Mạc Ly lắc đầu, : “Việc này cần phải để tự ta xác định, chờ Nhuyễn Nhuyễn khỏe hơn chúng ta lại cùng .”

      Thu Nhuyễn Nhuyễn lo lắng lỡ chuyện của , bất chấp tiếp tục giả vờ, vội ngồi dậy, : “Bây giờ thôi, ta có việc gì.”

      Mạc Ly lúc này nếu còn phát là có gì đó cũng nên gặp quỷ, trầm giọng : “Nhuyễn Nhuyễn chính là gạt ta?”

      Thu Nhuyễn Nhuyễn chột dạ, muốn thừa nhận, chỉ nghe Lưu Kỳ cao giọng : “ bậy! Phu nhân sao lại giả vờ đâu! Nếu giả vờ, cái lông chân thứ tám ở hàng đầu tiên đùi phải của ta phân nhánh!”

      Mạc Ly khóe miệng hơi rút, đây tính là thề độc cái gì?

      Thu Nhuyễn Nhuyễn cảm kích cười với , vội xuống giường, đội lên nón có màn che.

      Mạc Ly có cách nào với hai người bọn họ, chính là nữ nhân của mình, đánh được mắng được, chỉ có thể dỗ, da mặt dày đến giới hạn, dù như thế nào đều dầu muối ăn, cũng là vô ích.

      Thừa dịp sắc trời còn sáng, ba người dạo qua vòng phố, được đáp án đều giống chưởng quầy, liền trở về khách điếm, ở hậu viện khách điếm tìm được con bò vàng già đó.

      “Vương Hồ Tử, ta tra được ba năm này ngươi biểu tồi, giờ khôi phục cho ngươi thành người.” Mạc Ly , từ trong tay áo lấy ra tấm hoàng phù dán ở người con bò già, miệng lẩm bẩm, chỉ chốc lát sau con bò già liền ngã xuống đất dậy nổi, tắt thở.

      Lưu Kỳ cả kinh, vội hỏi: “Đây… đây là chuyện thế nào?”

      Mạc Ly cầm lấy hoàng phù, giải thích: “Con bò già đại nạn sớm tới rồi, thân thể này mượn để ta phong ấn Vương Hồ Tử, ta rút hồn ba phách của Vương Hồ Tử ra, khối thân thể này là vô dụng.”

      Mạc Ly dặn dò chưởng quầy mai táng tử tế thân thể con bò già, rồi lại ra ngoài.

      Lưu Kỳ nghĩ tới Mạc Ly lần này huyện nha, tri huyện lão gia và phu nhân sớm chờ ở cửa, thấy Mạc Ly vội vàng tới chắp tay thi lễ : “Tiên sinh chính là đưa con ta trở lại? Hạ quan mấy năm nay như tiên sinh , mỗi năm làm đường bắc cầu, tạo phúc cho bá tánh, tiên sinh vừa tra liền biết ta có sai .”

      “Ừ, hôm nay ta tới, chính là vì hoàn hồn cho con trai ngươi.”

      “Đa tạ tiên sinh! Đa tạ tiên sinh!” Tri huyện liên tục chắp tay lời cảm tạ, khiến Lưu Kỳ nhìn thấy mà tấm tắc bảo lạ, nguyên lai Vương Hồ Tử là nhi tử của tri huyện, đối phó với thổ hoàng đế phương, nghĩ đến quốc sư năm đó làm việc này cũng phí ít khí lực.

      Mạc Ly cầm hoàng phù trong tay, miệng lẩm bẩm, đột nhiên lòng bàn tay lật lên, hoàng phù bị đốt, chờ hoàng phù cháy hết, si nhi ngồi ở ghế chảy nước miếng liền chậm rãi khôi phục bình thường, lập tức quỳ xuống dập đầu mấy cái với Mạc Ly, : “Đa tạ tiên sinh!”

      Tri huyện muốn giữ bọn họ ở trong phủ dùng cơm, bị Mạc Ly uyển chuyển từ chối, ba người trở về khách điếm, lúc ba người dùng cơm xong còn sớm, liền từng người trở về phòng.

      bao lâu, có cửa phòng nhàng mở ra góc, cái bóng đen nhàng sờ soạng ra, là Lưu Kỳ ngủ được.

      Buổi chiều nay ra ngoài hỏi thăm thời chú ý tới, trấn nhà kỹ viện quy mô , đương nhiên muốn thể nghiệm xuân sắc trấn phen.

      Lưu Kỳ tay chân nhàng xuống dưới lầu, qua cửa phòng Mạc Ly chỉ nghe trong phòng truyền đến giọng Mạc Ly: “ cần gây chuyện.”

      Lưu Kỳ che lại trái tim bị dọa đến nhảy thình thịch trả lời: “Hiểu rồi!”

      Lưu Kỳ ngựa quen đường cũ kỹ viện, nương còn chưa sờ lên, nhưng ra nhìn thấy người quen, là Vương Hồ Tử vừa mới khôi phục hình người!

      Vương Hồ Tử vừa thấy Lưu Kỳ, kê kê liền mềm, vội đẩy nữ nhân dưới thân ra, giải thích: “Ta trêu chọc việc gì, là ra tiền chơi nữ nhân, ngài ngàn vạn đừng cho tiên sinh!”

      Lưu Kỳ đột nhiên nghĩ đến cái gì, cười đến đáng khinh, tiến đến ngồi xuống bên cạnh Vương Hồ Tử, vỗ vỗ vai , : “Hồ Tử ca an tâm, ta cho tiên sinh.”

      Vương Hồ Tử nửa tin nửa ngờ với những lời này, Lưu Kỳ lại tiếp tục : “Hồ Tử ca cũng đừng tin, năm đó ta cũng gây chuyện, bị tiên sinh phạt, lúc này mới thành tuỳ tùng của tiên sinh.” Lưu Kỳ lại bịa đặt dối để lôi kéo làm quen.

      Vương Hồ Tử vừa nghe, rất có loại cảm giác đồng bệnh tương liên, Lưu Kỳ ngừng cố gắng, đến hai câu lừa dối được , hai người mỗi người cầm bầu rượu đối ẩm, là đầu nhập, rất có loại cảm giác chỉ hận gặp nhau quá muộn.

      Lại uống vòng rượu, Lưu Kỳ thấy có chút say, trong lòng biết sai biệt lắm, liền : “ đến sợ ca ca chê cười, huynh đệ muốn biết khi ca ca biến thành bò có dục vọng ? Có nghĩ đến thao nữ nhân? có khả năng cứ như thế mà nghẹn ba năm ?” Lưu Kỳ vòng vòng lớn, lúc này mới hỏi đến mục đích chân chính.

      “Đương nhiên là có, sao có thể nhịn được.” Vương Hồ Tử , lại nấc rượu.

      “Vậy ca ca giải quyết như thế nào?” Lưu Kỳ , lại rót cho chén rượu.

      Vương Hồ Tử ngửa đầu uống hơi cạn sạch, ngoéo cái tay về phía Lưu Kỳ, Lưu Kỳ hiểu ý đưa lỗ tai qua, chỉ nghe : “Lúc mới đầu ta chỉ biết tự mình cọ cọ cây gậy lên tường, sau đó có lần, con trai của chưởng quầy mang ta ra ngoài cho ăn cỏ, thả ta ở chỗ đó rồi thả diều, ta ở trong bụi cỏ phát ít phúc bồn tử, ăn, vô tình thấy Liêu quả phụ xông vào vườn rau ở chân núi, vừa lúc gặp được tao đàn bà tự chơi huyệt, nắm cây củ cải trắng động nhanh, tao thủy chảy đầy đất.”

      PS: Chương sau là những chuyện của Vương Hồ Tử lúc làm bò, khẩu vị hơi nặng. Hay là ta bỏ qua post nhé. mạch não tác giả quá là "kì ba".
      dao, minhminhanhngoc, Dang Du San51 others thích bài này.

    2. daikanhim

      daikanhim Well-Known Member

      Bài viết:
      271
      Được thích:
      359
      Hẳn là cái lông chân thứ tám ở hàng thứ nhất chẻ đôi.:yoyo38::yoyo38::yoyo38:
      gió đông bắcheavydizzy thích bài này.

    3. Mengotinh_Ranluoi

      Mengotinh_Ranluoi Well-Known Member

      Bài viết:
      1,281
      Được thích:
      1,052
      Hihi, đúng là khẩu vị của tác giả nặng ghê luôn
      heavydizzy thích bài này.

    4. ngocanh

      ngocanh Active Member

      Bài viết:
      202
      Được thích:
      230
      tác giả khẩu vị nặng :yoyo41::yoyo41:
      heavydizzy thích bài này.

    5. heavydizzy

      heavydizzy Well-Known Member

      Bài viết:
      1,641
      Được thích:
      56,963
      028. Chuyện xưa của Ngưu Lang Chức Nữ

      Vương Hồ Tử lại nấc rượu cái rồi tiếp tục : “Lão tử nghẹn đến phát hoảng đâu, nhìn tình cảnh này sao còn nhịn được, bước ra liền xông lên ... editor cắt 100 chữ.”

      Lưu Kỳ nghe mà chịu nổi, cởi lưng quần, sờ vào cây gậy.

      Vương Hồ Tử cười đến mắt mị mị, uống cạn ngụm rượu, tiếp tục : “Đây là lần đầu tiên lão ngưu ngủ với nữ nhân, tư vị kia, ách, khác hẳn tư vị của người, tổng thể mà vẫn là sảng cực giống nhau.”

      “Lần đầu tiên là chuyện này, rồi thế nào?” Lưu Kỳ thúc giục tiếp.

      “Huynh đệ, ngươi cũng biết ngày tháng có nữ nhân có bao nhiêu gian nan, lúc trước chưa thử thân bò cũng còn có thể nhịn, nhưng từng có lần rồi, lần thứ hai làm thế nào cũng nhịn được.”

      Vương Hồ Tử , lại uống chén rượu, tựa như hồi ức cái gì, : “Sau đó thời tiết dần dần nóng lên, bởi vì chuồng bò có mùi thối, chưởng quầy xây cái chuồng mới ở bờ sông bên cạnh trấn, chỗ đó rất tốt nha, mỗi ngày trời chưa sáng có phụ nhân tới giặt đồ, thời gian lâu rồi bọn họ phai nhạt ít với việc ta biến thành con bò già, có đôi khi sắc trời còn sớm, các nàng cẩn thận làm ướt xiêm y, thấy có ai, cởi bỏ xiêm y để gió thổi khô, lúc này là ta có thể nhìn thấy cái vú to trắng của các nàng, bởi vì có xiêm y mà nhảy tới nhảy lui.”

      “Đéo! Rồi thế nào?” Lưu Kỳ tốc độ trong tay nhanh hơn ít, phải đến chỗ càng xuất sắc hơn nha!

      “Ở người con bò, đầu lưỡi dùng tốt hơn thứ đồ dưới thân kia, ngày đó sáng sớm, có tiểu phụ nhân tới giặt đồ, người nọ ta biết, là vợ kế mà Đại Cao cưới về, từ bên ngoài gả vào mới được hai tháng, khả năng cũng tin chuyện trong thôn truyền về ta. Giặt giặt rồi nàng mắc tiểu, thế nhưng tới chuồng bò chỗ ta đây để tiểu, ... editor cắt 150 chữ.”

      Vương Hồ Tử đáng khinh mà khoa tay múa chân chút, gọi nương đến liếm cây gậy cho , lúc này mới tiếp tục đến chuyện xưa ôm cây đợi thỏ.

      “Lão ngưu liên tiếp đợi nửa tháng, ngày ấy sáng sớm trời mới hơi hơi hửng, nơi xa tới tiểu phụ nhân giặt đồ, tiểu phụ nhân xiêm y mới vừa ngâm vào nước, cẩn thận đánh giá nhìn bốn phía, thấy bốn phía có ai, liền tay chân nhàng tới cửa chuồng bò, trộm nhìn vào bên trong xem lão ngưu, ... editor cắt 50 chữ.”

      “Vương thiếu gia đây là cái gì? được đến dễ nghe, nghe thấy mà trân châu trai của nô gia cũng ướt thành dòng suối, Vương thiếu gia ngài sờ sờ.” Nữ nhân giữa hai chân Vương Hồ Tử , lôi kéo tay Vương Hồ Tử đặt vào giữa hai chân.

      “Phải phải phải, nàng là trân châu trai đen.” Vương Hồ Tử vừa sờ vừa cười .

      Lời này rước lấy nữ tử hừ , làm bộ đánh cái, : “Vương thiếu gia còn chưa , vừa rồi ngài cái gì đâu?”

      “Này a, chuyện xưa của Ngưu Lang Chức Nữ nha, nàng chưa từng nghe sao?”

      Nữ tử còn định cái gì, bị Lưu Kỳ ngắt lời: “Tỷ nhi đừng nháo, chỗ này ta còn chờ chuyện xưa Ngưu Lang Chức Nữ của ca ca dùng sức đâu!”

      Nữ tử nhìn vật cứng giữa hai chân , che miệng cười : “Nô gia giúp công tử.” rồi cúi người xuống, há mồm ngậm lấy, thuần thục mà phun ra nuốt vào.

      Tay Vương Hồ Tử đâm thọc ngừng ở giữa hai chân nữ nhân, tiếp tục : “Tiểu phụ nhân đưa tới cửa, há có đạo lý buông tha, lão ngưu như ý nàng ta, ... editor cắt 110 chữ.”

      “Mẹ nó, ngưu bức như thế sao?” Lưu Kỳ , đỡ đầu kỹ nữ, nhanh chóng ra vào.

      Vương Hồ Tử cũng nhường tấc, vào trân châu trai đen của kỹ nữ, hai người trước sau náo loạn lên.

      Mỗi người pháo kết thúc, hai người tiếp tục uống rượu, kỹ nữ nhận tiền thưởng, liền lắc mông rồi, đường chảy đầy tinh dịch.

      Lưu Kỳ vừa tiết hỏa đột nhiên nghĩ đến cái gì, hỏi Vương Hồ Tử: “Cửu nương kia là chuyện như thế nào? Ta thấy nàng đối với tiên sinh sao lại bình thường đâu?”

      “Cái đó, lúc ấy chính là đúng lúc ta khi dễ nàng, bị tiên sinh trừng trị, hùng cứu mỹ nhân, mỹ nhân liền muốn lấy thân báo đáp phải sao.”

      đến Cửu nương, Vương Hồ Tử tựa hồ có chút muốn lại thôi, Lưu Kỳ bất động thanh sắc rót hai ly rượu cho , lúc này mới hỏi: “Ca ca có cái gì được?”

      Vương Hồ Tử xua xua tay, : “Có thể có cái gì được, chính là hối hận lúc trước buông tha Cửu nương.”

      “A? Chỉ giáo cho?”

      “Cửu nương tuy lúc ấy được tiên sinh cứu, nhưng nàng vẫn bị ta triệt triệt để để hôn hít sờ soạng lần, xuân triều lần đầu vẫn là tiết ở trong tay ta, sau đó biến thành con bò vàng, ta rất nhiều lần gặp nàng thủ dâm, nếu phải sợ tiên sinh, ba năm nay ta sớm dạy dỗ nàng ta cẩn thận.” Vương Hồ Tử , lại uống thêm ly rượu, mặt tràn đầy tiếc nuối.

      Lưu Kỳ có hứng thú, dò hỏi tới cùng: “Ca ca từ từ hết cho ta.”

      Vương Hồ Tử cũng giấu, chén rượu cạn hết liền bắt đầu .

      “Vào ngày mùa mọi người đều đưa bò ra ruộng cày, bò nhiều, bọn họ lát nhận ra ta, ngày đó thái dương mãnh liệt vô cùng, ta chịu nổi, lặng lẽ trốn lười biếng, ở dưới góc cây đại thụ hứng chút hơi mát. được bao lâu, mơ hồ nghe thấy vài tiếng rên rỉ nho , ta lập tức tinh thần tỉnh táo, tay chân nhàng sờ soạng qua, liền thấy tiểu nữ nhân này ghé vào thân cây kẹp chân xoa lên, khuôn mặt đỏ bừng, cắn ngón tay rên rỉ, chỉ cần nếm quá lần việc cực lạc này, ai có thể nhịn xuống có lần thứ hai đâu, tiểu nữ nhân này chính mình chơi đến nghiện rồi.”

      “Đó là lần đầu tiên ta nhìn thấy, lần thứ hai là ở sân nhà nàng, nhà nàng đều có ai, nàng dựa vào bàn đá trong viện cọ huyệt, nếu phải kiêng kị tiên sinh, ta sớm dùng ngưu tiên khai bao cho nàng!” Vương Hồ Tử câu cuối cùng đến nghiến răng nghiến lợi.

      “Aiz, nữ nhân mà, đều giống nhau, ngủ ai phải ngủ, hà tất nhìn chằm chằm tiểu nha đầu, nàng muốn, đương nhiên có người nguyện ý.” Lưu Kỳ trấn an , nhưng sau đó lại đổi giọng, : “Ca ca muốn ngủ nha đầu kia cũng phải có cách nào, Cửu Thiên Thần nữ mà động xuân tâm đều nhịn được phải tìm nam nhân, huống chi tiểu nha đầu kia, ca ca huynh nghĩ cách câu dẫn nàng lần, bản thân nàng có thể chủ động hiến thân.”

      PS: Ta quyết định cắt số đoạn. Mọi người thông cảm nhé. Bản đầy đủ có trong Ebook.
      dao, minhminhanhngoc, Dang Du San49 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :