1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Bị Phú Nhị Đại Theo Đuổi - Tụ Trặc

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Tiểu mao

      Tiểu mao Well-Known Member

      Bài viết:
      352
      Được thích:
      5,273
      Chèn chứ cỡ ấy rồi mà mấy vị ấy vẫn có thể dò từng dòng để xóa em cũng chịu rồi, kệ vậy, ai vào đây đọc được hưởng lợi thôi. Bất lực .

    2. Chris_Luu

      Chris_Luu Well-Known Member

      Bài viết:
      390
      Được thích:
      541
      @Tiểu mao ơi, nàng có đăng bản edit của chương gần đây ko bạn ơi @@ hiuhiu

    3. Tiểu mao

      Tiểu mao Well-Known Member

      Bài viết:
      352
      Được thích:
      5,273
      Tình hình là chưa đăng nhé, bản đấy chỉ là bản convert thôi, bản edit full đăng sau.
      Mãi yêu editorChris_Luu thích bài này.

    4. Chris_Luu

      Chris_Luu Well-Known Member

      Bài viết:
      390
      Được thích:
      541
      Oki nha, tui đợi nàng rồi đọc chứ tui ko ngấm được convert hihi.

    5. Tiểu mao

      Tiểu mao Well-Known Member

      Bài viết:
      352
      Được thích:
      5,273
      Chương 79: Tan nát cõi lòng

      Editor: tiểu mao

      Nguồn: Cung Quảng Hằng

      Chỗ bệnh viện công mà Kỷ An Ninh lấy thuốc cho bà ngoại cách khu tập thể Hoa đại hai trạm xe. Ngồi xe cũng được mà bộ cũng gần. Nhưng xe buýt phải đợi, nên nếu thời tiết quá xấu, bình thường Kỷ An Ninh đều bộ qua đó.

      Qua Tết xuân, thời tiết ngày càng ấm áp hơn.

      Kỷ An Ninh lấy thuốc xong, chuyện chào hỏi với mấy bác thân quen, liền đeo túi lên lưng, bước chân nhàng quay về.

      Cả đoạn đường, chỉ nghĩ đến Văn Dụ,

      Kiếp này, bỏ lỡ nữa, nghĩ. luôn cùng , cùng trải qua thời gian khó khăn nhất này.

      Về phần Dương Bác, Kỷ An Ninh cũng cảm thấy quá lo lắng.

      Nếu đúng theo vòng xoáy thời gian, từ tin tức nghe thấy nhìn thấy, bất luận giữa Văn Dụ và Dương Bác có ân oán gì, nếu phải vì chuyện của Triệu Thần bên thắng vốn phải là Văn Dụ.

      Kiếp này, chuyện của Triệu Thần xảy ra. Văn Dụ cũng bị Dương Bác nắm được đằng chuôi, bị thua hết cả bàn cờ.

      là người chiến thắng cuối cùng.

      Kỷ An Ninh đường liền nghe thấy tiếng còi, từ xa đến gần. quay đầu lại, nhìn thấy chiếc xe cứu hỏa đường cái phóng như tên bắn, ngang qua người , hướng về phía bên kia mà .

      Chính là hướng về phía Hoa đại.

      Kỷ An Ninh khỏi nhìn kĩ. Khói bốc cao lên trời, nhưng do bị mấy công trình kiến trúc phụ cận che khuất nên biết bắt nguồn từ đâu.

      Lại thêm vài bước, bác kia cùng hướng với , gặp được bác khác hướng đối diện, hai người quen biết nhau.

      Bác bên này tới hỏi: “Này, chỗ nào cháy thế?”

      Bác kia trả lời: “Là chỗ đối diện Hoa đại, lửa cháy ghê lắm!”

      Kỷ An Ninh , vì câu này mà dừng chân, do dự chút, tiến tới hỏi: “ ơi, cụ thể là chỗ nào vậy ạ? có thấy ?”

      “Thấy chứ! thấy lửa cháy sáng lắm!” Bác kia , “Hình như là ở phía sau tiệm KFC.”

      Phía sau KFC... Đó là khu tập thể Hoa đại!

      Kỷ An Ninh cuống cuồng chạy!

      Hai bác kia quay mặt nhìn nhau.

      người : “Cái này...”

      Người kia cũng : “Chắc xui thế chứ?”

      Kỷ An Ninh chạy như điên!

      Trái tim như muốn thoát khỏi lồng ngực, bất an mãnh liệt với sợ hãi bao phủ . Dự cảm bất thường giống như chiếc khóa sắt ghìm chặt cổ lại, khí như vào được phổi, chỉ thấy ngạt thở.

      Adrenaline bộc phát, Kỷ An Ninh cả đời này cũng chưa bao giờ chạy nhanh như thế.

      Nhưng vẫn chậm bước.

      Bằng mắt thường có thể thấy , lửa lớn và khói đặc thoát ra từ tầng ba. Đó chính là cửa sổ nhà Kỷ An Ninh.

      Kỷ An Ninh gào lên tiếng tê tâm liệt phế, như phát điên vội đẩy người khác muốn lao vào trong.

      Người vây xem ý thức được chuyện gì đó, nhao nhao né tránh nhường đường cho . Nhưng Kỷ An Ninh vẫn bị cản lại.

      trường có nhân viên cứu hỏa và cảnh sát, đội cảnh sát Hoa đại cũng tới. Bọn họ ngăn lại, cho xông tới phía trước nữa.

      “Bà ngoại tôi còn ở trong nhà! Bà ngoại tôi vẫn còn ở trong nhà!” Tiếng bé kia thét chói tai như muốn xuyên thủng màng nhĩ, “Mấy người mau cứu bà ! Xin mấy người mau cứu bà ngoại tôi !”

      Mấy người vây xem gần đó theo bản năng bịt chặt lỗ tai.

      Sau này khi bọn họ cho người khác về chuyện hôm nay, khi về kia, đều suy nghĩ hồi lâu, ngoại trừ từ “tê tâm liệt phế” biết dùng từ gì để hình dung.

      “Đáng thương.” Bọn họ lúc còn vô thức mà rùng mình cái.

      Mấy tòa nhà cũ có cái lợi là được cao. Thang mây đưa lên, vòi nước cao áp phun tới, mau chóng dập tắt được ngọn lửa.

      Nhân viên cứu hỏa phá cửa vào, khiêng thi thể bà ngoại ra.

      Thi thể được để trong túi đựng xác màu đen, cho nhìn.

      Kỷ An Ninh ban đầu còn chưa biết túi màu đen được khiêng ra là cái gì.

      Lúc xảy ra chuyện, chủ nhiệm Từ bên hậu cần vừa hay ở trường, nghe tin liền tới để chủ trì đại cục. Đội phòng cháy chữa cháy chuyện với trước.

      Khi Kỷ An Ninh nhìn thấy nhân viên cứu hỏa thầm với chủ nhiệm Từ, còn kéo nhân viên cứu hỏa khác hỏi: “ có thấy bà ngoại tôi đâu ? có thấy bà lão nào ? Bà có chuyện gì ?”

      Sau khi chủ nhiệm Từ chuyện xong, liền dùng ánh mắt khó xử phức tạp nhìn Kỷ An Ninh cái.

      “Tiểu Kỷ, tiểu Kỷ, em đến đây chút, thầy muốn chút chuyện với em...” chủ nhiệm Từ đặc biệt dùng giọng điệu nhàng ôn hòa với Kỷ An Ninh.

      Kỷ An Ninh vội vội vàng vàng qua: “Chủ nhiệm, chủ nhiệm Từ! Bọn họ thấy bà ngoại em rồi! Bà có sao ?”

      Gương mặt trắng bệch, trong mắt đầy sợ hãi. đôi tay bắt lấy tay chủ nhiệm Từ, bóp tới mức đau đớn.

      Chủ nhiệm Từ trước nay vẫn tự xưng là nhìn thấu hồng trần, dễ nảy ra thương hại với đồng tình, nhưng giờ khắc này vẫn thấy đành lòng.

      Nhưng chỉ có thể kiên trì, mở miệng : “Tiểu Kỷ à, em nghe thầy này, con người có lúc sớm tối họa phúc*...”

      *như kiểu lên voi xuống chó, lúc lên lúc xuống như đồ thị sin.

      Chỉ câu này, đầu Kỷ An Ninh như nổ oành tiếng.

      “Vậy nên, chúng ta, cứ thuận theo tự nhiên, thuận theo tự nhiên thôi...” Chủ nhiệm Từ tiếp tục an ủi .

      Nhân viên cứu hỏa gặp qua tình huống này cũng ít, ngược lại thấy tỉnh táo hơn, nhìn chủ nhiệm Từ nãy giờ đến chuyện chết kia, liền thẳng: “Bạn học này, mời em đến xác nhận thân phận của người chết.”

      ngồi xổm mặt đất, bên tay là túi đựng xác màu đen.

      Kỷ An Ninh ngây dại.

      về trước bước, thiếu chút nữa là ngã sấp xuống. Chủ nhiệm Từ vội đỡ , dìu cánh tay , gần như là ôm qua.

      Mấy bước này, gần như là rút hết sạch sức lực toàn thân Kỷ An Ninh. còn cách túi đựng xác kia mấy bước, lại dám tiếp tục tới.

      Chân run lên, hàm răng run rẩy.

      Nhân viên cứu hỏa thở dài, mở góc túi đựng xác ra.

      Kỷ An Ninh nhìn thoáng qua.

      Mắt tối sầm lại, ngất ...

      Kỷ An Ninh mơ thấy giấc mơ.

      mơ thấy chiếc cân to lớn.

      Từ trong hư vô vươn tới bàn tay to lớn, nhàng đem đặt vào bên cân.

      lập tức bị chìm xuống.

      Bàn tay to lớn kia dừng lại chút, hình như là suy tư chốc, bỗng nhiên mở ra, hướng tới thân thể mà nắm...

      Cái tay kia xuyên qua thân thể . Nhưng trong khoảng khắc đó, cảm nhận mình như thiếu gì đó, là do cái tay kia mang phần cơ thể’ , khiến hơn.

      Kỷ An Ninh vẫn biết , ‘ phần cơ thể’ kia đối với rất quan trọng. Bởi vì cảm nhận được thân thể như bị xé toạc đầy đau đớn.

      bị khuyết thiếu hét lên tiếng “” đầy sắc nhọn, chói tai, nhưng cũng chẳng thể ngăn cái tay kia mang theo thái độ hài lòng biến mất vào hư vô.

      Cái cân khôi phục lại cân bằng.

      Kỷ An Ninh mở mắt ra, lọt và mắt là màu trắng xóa, giống như trần bệnh viện.

      Tay của bị nắm chặt, có người ghé vào bên giường , bởi vì bị làm giật mình mà đột nhiên bừng tỉnh: “Em tỉnh rồi?”

      Kỷ An Ninh quay mặt sang, người kia là Văn Dụ.

      Sắc mặt tái nhợt, con mắt đỏ bừng, trong thần sắc lộ vẻ tiều tụy lẫn mỏi mệt, bộ dạng thậm chí còn thê thảm hơn hôm qua.

      Đây là thứ đạt được.

      Nhưng cũng vì vậy mà mất bà ngoại.

      Bởi vì trời cho phép có được quá nhiều.

      Nước mắt Kỷ An Ninh chảy xuống, nhìn về Văn Dụ, động động bờ môi, lại chỉ phát ta tiếng “A a” khàn khàn, thành lời.

      “Em cái gì? Em muốn cái gì?” Văn Dụ lo lắng đưa mặt gần sát , muốn nghe ràng chút.

      Nhưng Kỷ An Ninh chỉ phát ra được tiếng “A a”, khó nghe, như bị mất tiếng.

      ra lời, thế là đành im lặng, nhìn về mà lẳng lặng rơi lệ.
      Last edited: 12/10/20

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :