1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

[Đồng nhân HP] Phụ nợ tử thừa - Dạ Vũ Loạn (Update chương 25/67)

Thảo luận trong 'Hiện Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Dang Tap Te

      Dang Tap Te Member

      Bài viết:
      43
      Được thích:
      34
      Mừng cậu quay về nhaaaaaaaa:yoyo51:
      Trầm Tử Tuyết thích bài này.

    2. Trầm Tử Tuyết

      Trầm Tử Tuyết Active Member

      Bài viết:
      31
      Được thích:
      162
      18. Ra trận còn có cục nợ

      "Người phụ nữ ngốc nghếch...... theo dõi giáo sư Snape sao?"

      Draco nhanh về phía con người có mái tóc màu bạc núp ở góc tường kia, quả nhiên đúng là Sissy, đôi mắt màu xám tro lóe lên, hoang mang mở miệng.

      Đầu tiên là giáo sư Snape cầm áo tàng hình của Potter rất nhanh, sau đó cậu lại có thể phát ra người phụ nữ ngốc nghếch này theo dõi viện trưởng của mình...Cuối cùng có chuyện gì xảy ra vậy?

      Draco cũng ngốc nghếch, cậu biết mọi người giấu diếm chuyện gì đó, hơn nữa này chắc chắn có biết chút tỉnh trong đó.


      Cậu cau mày nhìn , mà bộ dạng này của cậu phản chiếu trong đôi mắt như đá quý của Sissy, khiến cho nhìn đến ngây người. Mới có vài ngày gặp thôi mà người thằng nhóc này hình như thiếu mất vài phần nghịch ngợm, nhìn qua ra cũng trưởng thành ít. (Truyện đăng tại cungquanghang.com)

      đúng...Bây giờ phải là lúc nghĩ đến những chuyện này...Chuyện theo dõi Snape bị phát rồi sao? Hơn nữa còn là bị cậu nhóc này phát , phải giải thích như thế nào bây giờ? Cũng thể ăn ngay , cho cậu biết là muốn bắt Peter Pettigrew được...

      thừa nhận lần trước trong lúc vô tình thay đổi được tình tiết khiến cho cảm thấy vô cùng vui vẻ, cảm thấy có lẽ mình cũng có thể dùng sức lực của mình để thay đổi chút tình huống cốt truyện...

      Sissy vốn là người hết sức bình tĩnh, cũng muốn bị cuốn vào bất kỳ trận chiến nào, nhưng mà nhìn tình huống trước mắt xem, nếu theo như phát triển của cốt truyện, thân là giáo sư của Hogwarts chắc chắn đừng nghĩ đến việc đứng ngoài cuộc chiến nào, cho nên mới quyết định dựa vào năng lực của mình để thay đổi chút tình huống nho , nếu như bắt được Peter Pettigrew, ngăn cản trợ giúp Voldemort sống lại, như vậy mọi chuyện đều được giải quyết....

      suy nghĩ lại, cảm thấy dù thế nào đây cũng là con đường đơn giản nhất...Cho nên bây giờ mới quyết định theo Snape, ai biết ra quân bất lợi, còn chưa thấy bóng dáng Peter Pettigrew đâu bị thằng nhóc này tóm gọn rồi...Quả nhiên mình đúng là mệnh áo rồng (Chắc là chỉ được cái mã...Mình cũng hiểu lắm)... định trước là thể thay đổi được tình tiết sao?

      Sissy bi ai ngồi xổm góc tường vẽ vòng tròn, hoàn toàn có chú ý tới Draco lúc này nhìn nét mặt của đổi từ bối rối thành biết làm sao.

      "Này...Đồ ngốc, còn nán lại đây chút nữa là đến cái bóng của viện trưởng cũng thấy đâu nữa đấy..." Khoanh tay nhìn lúc, Draco lạnh lùng mở miệng .

      Sissy đắm chìm trong oán giận vô bờ, bị Draco nhắc nhở như vậy mới nhớ tới chuyện trọng yếu, phải bắt bằng được Peter Pettigrew.

      "Nhưng mà..." do dự nhìn thiếu niên tóc bạch kim đứng bên cạnh, hình như là tạm thời chưa nghĩ ra phải giải thích với cậu như thế nào.

      "Nếu như muốn cần đâu..." Draco trở nên rất bất thường, chỉ nhìn chằm chằm vào đôi mắt của Sissy rồi nở nụ cười như có như : "Cùng lắm ...Tôi tự theo nhìn chút là được..."

      Cứ như vậy, Sissy theo dõi mình lại giải thích được mà biến thành tổ đội hai người. Hai người đường từ trường đến cây Liễu Roi, đường Sissy vẫn căm giận mà trừng mắt nhìn Draco, hình như muốn dùng ánh mắt để cho Draco "khoảnh khắc đáng quên" vậy.

      Mệt cho lúc đầu còn nghĩ là cậu ta trưởng thành hơn rồi... Kết quả vẫn là thằng nhóc bốc đồng mà thôi....Lại dám uy hiếp nếu như cho cậu ta theo dõi Snape cùng hết mọi chuyện cho Snape nữa chứ.

      Tưởng tượng đến gương mặt u ám cùng những từ ngữ châm chọc gì sánh được của bậc thầy ma dược kia... Sissy chỉ cảm thấy dạ dày cũng đau, có cách nào đành phải mang theo cái đuôi này, cùng nhau trải qua gió bụi mệt mỏi mà đuổi theo bước chân của viện trưởng đại nhân Snape.

      "Cây Liễu Roi? Giáo sư đến nơi này làm gì?"

      Draco kinh ngạc nhìn viện trưởng nhà mình quen việc dễ làm mà đè lên vết sẹo thân cây, vốn là cây Liễu hung dữ hay đánh người nay tự dưng lại đứng im.(Truyện đăng tại cungquanghang.com)

      " ra cây này có thể đứng im..."


      Tuy nhiên ràng là thằng nhóc này khống chế tốt lượng của mình và mặc dù Sissy phản ứng rất nhanh mà dùng mấy câu thần chú cách ở xung quanh bọn họ, nhưng vẫn bị Snape nhìn thẳng vào hướng bọn họ trốn.

      Sissy thấy thế, vừa lòng mà liếc con người ý thức được mình vừa gây họa kia, lập tức dùng thần chú Disillusionment Charm (Bùa ) cho hai người, lúc này mới lừa gạt được ánh mắt cảnh giác của bậc thầy ma dược.

      "Xin lỗi...Tôi..." Nhìn thấy Snape vào trong hốc cây, Draco thở phào nhõm, cẩn thận mở miệng xin lỗi.

      Cậu nghĩ tới mình có thể thấy được cảnh khó tin như vậy...Nên mới cẩn thận...

      Nhưng mà cũng phải dường như đồ ngốc kia đúng là tỉnh táo hơn cậu nhiều, hoàn toàn khác hình ảnh mang theo não như ngày bình thường.

      Ở chung với Sissy như vậy, Draco cũng dần hiểu được tính tình của , là dạng người lười quan tâm đến những việc đáng kể, cho nên ngày thường mới có dáng vẻ đối với chuyện gì cũng quan tâm như vậy, nhưng mà nếu đến ngày mà thực nghiêm túc chắc chắn nhận thức việc cách qua loa mơ hồ. Quả nhiên hổ là Thần sáng xuất thân từ Slytherin mà vẫn sống sót qua thời kỳ nguy hiểm kia.

      "Chúng ta phải làm sao bây giờ? Cứ như vậy vào sao?" Cậu biết dưới loại tình huống như thế này nghe theo ý Sissy quyết định tương đối tốt, dù sao kinh nghiệm xử lý tình huống nguy hiểm của phong phú hơn nhiều so với cậu.

      "Hả?" Ai ngờ Sissy người thường thấy dáng vẻ kiêu ngạo khó tính của thằng nhóc Draco này lại bị dáng vẻ nghe lời ngày hôm nay của cậu dọa phát hoảng, khó có thể tin quan sát Draco từ xuống dưới lần, cuối cùng mới nghiêm túc hỏi lại: "Bạn học Malfoy, buổi tối hôm nay cậu ăn phải đồ hỏng bị đau bụng sao?"


      "..." Vì vậy Draco khó khăn co rút khóe miệng, cậu muốn thu hồi lời mà cậu vừa , hình như lúc nào đại não của người phụ nữ này cũng đần độn đến kỳ quái phải.

      Có đôi khi Draco thậm chí nghi ngờ tổ tiên nhà Suyier có phải là có nửa dòng máu người khổng lồ hay , nếu tại sao lại có đồng thời cơ thể siêu phàm hơn người thường cùng bộ não như bị người khổng lồ giẫm nát kia là sao?

      Cậu vừa tận mắt nhìn thấy người phụ nữ này dùng linh hoạt vượt qua người bình thường của mình để tránh tấn công của cây Liễu Roi, sau đó lại vô cùng thoải mái làm cho cây điên kia bình tĩnh lại.

      Được rồi...Tuy rằng cậu muốn thừa nhận, nhưng mà quả cậu là gánh nặng của đồ ngốc kia, nếu như có cậu, đoán chừng cũng cần phí sức ấn vào vết sẹo của cái cây kia, trực tiếp nhảy xuống là được rồi...

      "Này, đồ ngốc...Chúng ta đến đâu đấy?"

      Khu vực tối tăm dưới mặt đất nhìn thấy mặt trời trong nhiều năm, mà bởi vì sợ bị người khác phát nên thể sử dụng Lumos (Phát Quang) được, giọng điệu của Draco hơi thiếu kiên nhẫn sau khi bị vấp phải thứ gì đó dưới chân lần nữa. (Truyện đăng tại cungquanghang.com)

      Điều khiến cho cậu càng khó chịu hơn là dọc theo con đường này Sissy đều vô cùng ổn định, thậm chí còn có thể là tương đối nhàng, vì vậy suy nghĩ bản thân luôn luôn là gánh nặng của ấy của Draco lại càng ngày càng tích tụ.

      "Có lẽ là...Đến Hogsmeade?" Sissy trả lời câu chắc chắn, trong lời hình như còn mang theo chút ý cười.

      Thính giác xuất sắc giúp sớm hiểu được khó khăn trong việc lại của Draco, nhưng cậu ta vẫn luôn ngại mặt mũi mà chịu đề nghị chậm chút, nên gì về cậu được nhỉ, vụng về đáng ?

      Trong bóng tối Draco chỉ cảm thấy cổ tay của mình được cái tay mềm mại nắm lấy, bước chân của cậu hơi dừng lại chút, sau đó cẩn thận dùng tay kia mở móng vuốt nắm chặt cổ tay mình ra rồi bao lấy nó vào trong tay của mình.

      Cậu có thể cảm nhận được thân thể của trước mặt hơi giật mình chút, hình như muốn rút tay ra, nhưng cuối cùng chỉ hơi giật giật ngón tay chút rồi để cậu tùy ý lôi kéo tay , làm hết phận mà dắt cậu về phía trước.

      khoảng hơn nửa tiếng, hai người đều hết sức bất thường mà hề mở miệng chuyện, thẳng đến khi Sissy nhìn thấy cửa gỗ trước mặt mới ngừng lại, thản nhiên mở miệng: "Hình như phía trước có gian phòng...Chắc giáo sư Snape ở bên trong..."

      im lặng rút tay ra khỏi tay cậu mà để lại dấu vết nào, Draco chỉ cảm thấy cái tay mới vừa cùng Sissy nắm tay kia bỗng nhiên trống , khỏi cảm thấy có chút thất vọng.

      Nhưng mà Draco rất nhanh điều chỉnh lại cảm xúc của mình, đôi mắt màu xám tro nhìn chằm chằm vào cửa gỗ cũ nát, im lặng hỏi Sissy bước tiếp theo phải làm sao.

      Cậu biết sau cánh cửa kia có chuyện gì, nhưng cậu nghe được có thanh cãi nhau, hình như giáo sư Snape tranh luận với người nào đó...

      "Này đồ ngốc?"


      Draco nghi ngờ nhìn thoáng qua bên cạnh, phát thất thần nhìn chằm chằm cánh cửa kia, có bộ dạng biết làm sao.

      Draco nhíu nhíu mày, liên tiếp kêu vài tiếng, mới chịu đáp lại, nở nụ cười vô cùng miễn cưỡng, chậm rãi đẩy cửa ra.

      Mọi thứ đập vào mắt có vẻ lộn xộn chịu nổi, nhưng mà điều khiến Draco kinh ngạc phải là cách bày biện của căn phòng này mà là có người trong phòng, đương nhiên giáo sư Snape ở trong đó, nhưng cậu ngờ trong đó còn có bộ ba Harry Potter cùng với Lupin? Điều khiến người khác khó tin chính là Sirius Black bị truy nã cũng ở đây...


      Trong lúc Draco còn kinh ngạc, Sissy nhanh tay lẹ mắt mà ném vật gì đó xuống, vật kia vô cùng chuẩn xác lướt qua trước mắt Snape, cuối cùng rơi thẳng vào vách tường bằng gỗ trong gian phòng cũ nát.

      Những người bị động tác của làm cho khiếp sợ chỉ có những chàng trai mới mười ba tuổi là Draco cùng tổ đội ba người Harry Potter mà còn có cả những người trưởng thành bên trong gian phòng nữa.

      Lúc nãy ngoài việc Sissy thực thần chú tước vũ khí chuẩn xác đến ba hướng khác nhau, còn có nếu như bọn họ nhìn lầm... hình như người phụ nữ này còn ném thứ gì đó... Dao ăn?

      Dưới ánh nhìn nóng bỏng của rất nhiều người, Sissy xấu hổ cười: "Trước khi đến đây tôi tìm được vũ khí phòng thân nào nên mới cầm tạm dao ăn của trường học...Chuyện đó... Severus, Remus, hai người có thể coi như thấy là được rồi..."


      "..." khí trong Lều Hét đều trở nên kỳ lạ... Draco cảm thấy rất bất lực, người phụ nữ ngốc nghếch này có luôn năng lực khiến người khác thấy vô lực trong nháy mắt dù ở trong bất kỳ tình huống nào.

      Đương nhiên Sissy cũng tự giác được bản thân là người thế nào, vẫn thảnh thơi như trước mà dạo bước đến bên cạnh Snape, hết sức phấn khởi mà mua chuộc lòng người: "Severus này, tôi vừa cứu cậu lần đấy."

      Draco xin thề, cậu thấy được oán khí màu đen dày đặc xung quanh người của viện trưởng rồi... Nếu như ánh mắt có thể giết người chắc người phụ nữ kia chết mấy trăm lần rồi. (Truyện đăng tại cungquanghang.com)

      Vì để tránh cho oán khí của viện trưởng tiếp tục khuếch tán, cậu vội vàng dắt Sissy trở về, mang theo biểu tình kinh hãi "Cho dù muốn chết cũng đừng có mang theo tôi".

      Ngược lại, Sissy vẫn vui vẻ dịu dàng như trước, vỗ vỗ mu bàn tay của cậu động viên, ý bảo cậu đừng lo.

      Dáng vẻ tươi cười của rất tươi đẹp, dường như xua tan mọi khí khẩn trương lúc nãy, cũng làm cho mọi người bên trong phòng đều tỉnh táo lại.


      Snape hít hơi sâu, rất lâu mới bật ra câu từ trong kẽ răng: "Tôi có cầu xin cứu tôi, Suyier. Hơn nữa tôi rất muốn nghe lý do vì sao mà cùng Malfoy lại ở đây vào lúc này?"
      Hoa bé nhỏ, Dang Tap Te, 10122 others thích bài này.

    3. Dang Tap Te

      Dang Tap Te Member

      Bài viết:
      43
      Được thích:
      34

    4. Trầm Tử Tuyết

      Trầm Tử Tuyết Active Member

      Bài viết:
      31
      Được thích:
      162
      18. Tiếng sói hú dài trong đêm lạnh

      "Tôi có cầu xin cứu tôi, Suyier. Hơn nữa tôi rất muốn nghe lý do vì sao mà cùng Malfoy lại ở đây vào lúc này?" Sắc mặt Snape vô cùng khó coi.

      Được người khác cứu mà vẫn còn trưng ra cái bộ mặt như thế này...Cái này cũng quá lạnh lùng khó chịu rồi...

      Sissy oán thầm ở trong lòng, ánh mắt lại cười đến híp lại: "Tôi ngang qua mà thôi~"

      Snape bị lời dối của đánh bại đến mức thể tức giận nổi, hết lần này tới lần khác đối phương bày ra bộ mặt của xinh đẹp, lại còn nở nụ cười vô cùng hòa ái dễ gần, đột nhiên cảm thấy vũ khí châm chọc mà mình vẫn lấy làm tự hào có đất dùng, cảm giác vô lực giống như đánh vào cục bông vậy.


      "Hì" Bạn học Harry Potter hiếm khi nhìn thấy Snape gặp tình huống như thế này.... cẩn thận cười ra tiếng, kết quả bị bậc thầy ma dược hung tợn liếc mắt nhìn cái.

      Bộ dạng tươi cười của Sissy nhạt vài phần, giống như lơ đãng mà hạ đôi mắt xuống, chậm rãi : "Chẳng qua nếu đúng lúc ngang qua tôi muốn cho mấy người chuyện, tôi cảm thấy người phản bội vợ chồng Potter phải tiên sinh Black..."

      Giọng của Sissy lớn, nhưng hiệu quả chấn động mang đến lại vô cùng ràng, chỉ có Black nhìn đầy bối rối, bởi vì từng lý do cho biết lý do vì nghĩ chỉ số thông minh của thiếu...(Truyện đăng tại cungquanghang.com)

      Cũng may mà lần này Sissy nghĩ đến mặt mũi của cố nửa câu sau, mà là do Lupin giải thích tình huống ràng.

      Đối mặt với Peter Pettigrew ra nguyên hình mặt đất, Sissy nâng môi cười, chỉ cần bắt được ta là tất cả mọi chuyện kết thúc...

      Sau đó Lupin dùng dây lưng trói Peter Pettigrew lại, nhóm chín người cùng quay trở về lâu đài, nhưng mà đoạn đường này càng yên tĩnh hơn so với lúc đến, giữa Slytherin cùng Gryffindor hình như vốn chẳng có chuyện gì để . Mà ngay cả hình thành đội hình của chín người cũng được nhắm mục tiêu thành hai nhóm, Lupin, Black, cùng với nhóm ba người Harry ở phía trước, mà cách khoảng cách khá ổn phía sau bọn họ mới là ba người Slytherin, còn có Peter bị Sissy túm lấy.

      Bởi vì mục đích Sissy tới nơi này chính là coi chừng Peter Pettigrew, cho nên đó là lí do mà dứt khoát nắm sợi dây trói Peter rồi xuống cuối cùng, xét thấy Sissy có thân thể khác hẳn với người thường nên mọi người đều cũng hiểu được là biện pháp như vậy là tốt nhất, mà Draco cảm thấy yên lòng nên bên cạnh Sissy, cảnh giác nhìn con chuột sợ hãi rụt rè nào đó.

      Cậu thấy, cho dù là Peter Pettigrew cũng được coi như là Tử thần Thực tử thực và dù cho lòng dạ biết người phụ nữ ngốc này mạnh mẽ hơn nhiều so với người khác, nhưng cậu vẫn cảm thấy an tâm như cũ.


      Cũng may dọc theo con đường này cũng coi như bình an vô , ngoại trừ Black cùng viện trưởng thỉnh thoảng châm chọc lẫn nhau chút cơ bản có xuất nhân tố hòa hài gì.

      Draco nhìn Black ở phương diện miệng lưỡi hoàn toàn chiếm được tiện nghi của thầy Snape, khỏi vui sướng mà cong khóe môi lên, quay đầu lại nhìn Sissy, lại phát đồ ngốc đó lại ngẩn ngơ, đôi mắt trong suốt mất dần tiêu cự, hình như lo lắng thứ gì đó.

      "Này, đồ ngốc?"


      Lông mày đẹp mắt của Draco hơi nhếch lên, bước chân chậm lại sóng vai cùng Sissy.

      Ban nãy ở ngoài Lều Hét ấy cũng có bộ dạng biết làm sao này, hôm nay cũng bắt được Peter Pettigrew rồi, ấy vẫn còn lo lắng thứ gì vậy?

      Cậu e dè mà đánh giá , thẳng đến khi khó khăn lắm mới chú ý tới ánh mắt của cậu, cảnh giác theo thói quen khiến tự chủ lùi về phía sau chút.

      "À! Bạn học Malfoy có chuyện gì sao?"

      cười xấu hổ, nắm chặt sợi dây trong tay.


      " vẫn còn lo lắng chuyện gì vậy?" nghe giọng bởi vì vỡ giọng mà có chút khàn khàn của chàng trai đó bỗng nhiên trong nháy mắt cảm thấy tim mình hình như đập chậm nửa nhịp.

      Khoảng cách giữa Draco với rất gần, ánh mắt sáng quắc rơi ở người , khiến mặt của chịu được mà nóng ran lên.

      Nhưng cuối cùng cũng chỉ lạnh nhạt trả lời câu: " có gì."


      "Được rồi, làm phiền cậu đến với mấy con sư tử trước kia tiếng, chúng ta hướng rừng cây , được ?"

      Sissy có nhìn Draco, nhưng Draco nghe được ý nghĩa thể nghi ngờ trong lời của , ra ngốc nghếch này... muốn tránh cái gì đó...

      số việc có thể thay đổi, nhưng mà cũng có số việc có cách gì thay đổi được, ví dụ như, hôm nay là đêm trăng rằm, lại ví dụ như, Lupin quên uống thuốc...

      Như vậy cách ngăn cản biến hình duy nhất chính là cho nhìn thấy trăng tròn... Theo góc độ nào đó mà , Lupin biến thân khiến cho tất cả mọi người hoảng loạn, Peter mới có thể thừa dịp loạn mà trốn thoát, Sissy cố tránh mọi khả năng có thể phát sinh vấn đề.

      Nhưng mà ngờ rằng, lúc Draco đưa ra đề nghị là quá muộn...Thời điểm cậu ra câu đó, đúng lúc trước mặt nhóm người Gryffindor xuất bãi đất trống, mặt trăng tròn đẹp đẽ treo ở bầu trời đêm, đặc biệt loá mắt.

      Đầu tiên Lupin gần như là ngây ngốc nhìn vầng trăng kia, sau đó cơ thể bắt đầu xảy ra biến hóa.

      Trăng tròn, người sói biến đổi!

      Trong đôi mắt của Lupin chút tính người cuối cùng cũng rút , gào lên đánh bay Sirius nỗ lực ngăn lại.(Truyện đăng tại cungquanghang.com)

      Trong nháy mắt khi Lupin biến thân thành sói Draco mới hiểu được lý do tại sao Sissy muốn đường rừng, ấy biết hôm nay trăng tròn, hơn nữa cũng lo lắng người sói biến thân gây nguy hiểm nên mới vậy...Người phụ nữ này...Lại có thể nghĩ xa như vậy?


      Draco khó có thể tin quay đầu lại nhìn , lại phát nét mặt của có kinh sợ, có hoảng loạn, chỉ là có chút biết làm sao mà day huyệt thái dương của mình.

      Nhóm ba người cùng Black loạn tung tùng phèo, giáo sư Snape tuy rằng gì, nhưng bàn tay nắm chặt đến mức móng tay đâm vào thịt làm lộ khẩn trương khác gì so với đám người Gryffindor của thầy ấy, chỉ có ấy dường như nghĩ mình nằm ngoài việc ấy vậy...

      "Con chuột này giao cho các người...Để tôi đối phó với người sói kia."

      Draco còn sững sờ, Sissy thảnh thơi qua bên cạnh cậu, tiện tay ném Peter Pettigrew cho Black cùng nhóm ba người kia.

      Chờ ...Đồ ngốc kia vừa cái gì cơ? mình ấy giải quyết người sói sao?? Ban nãy cậu tận mắt thấy Black dùng Animagus biến thành chó còn bị sức mạnh của người sói đánh đến bay ra ngoài.

      "Này đồ ngốc, điên rồi sao? Đó là người sói trưởng sói đấy!!!" Draco để ý đến ngăn cản của Snape, nắm lấy cổ tay của Sissy.

      Cậu nhìn cổ tay trắng tinh tế yếu ớt mà mình nắm chặt, chút giận dữ hiểu sao lại ngày càng dâng lên.

      Trong não người phụ nữ này toàn là ốc sên sao? Chỉ bằng đôi tay như vậy mà dám nghĩ mình đối phó với người sói? Cho dù sức mạnh của lớn hơn chút so với người bình thường, tốc độ cũng nhanh hơn so với người bình thường chút...Nhưng mà...

      "Bạn học Malfoy, đương nhiên là tôi biết đó là người sói trưởng thành, nếu như cậu giáo sư Lupin là vị thành niên, chắc chắn ông ấy điên lên mất." Nghe thấy trọng điểm bị Sissy đánh lệch sang hướng khác, khóe miệng Draco giật cái, lực tay tránh được hơi buông lỏng chút, Sissy nhanh chóng rút tay ra khỏi bàn tay của cậu.

      Thất lạc, giải thích được, lo lắng... Draco cũng biết nên dùng từ gì để hình dung tâm tình của mình lúc này, tiếp theo, cậu nghe được giọng của Sissy có chút xa lạ.

      "Bạn học Malfoy, cậu nghĩ là mình chuyện với ai chứ?"


      tóc bạc hơi nhếch khóe môi, cảm giác diêm dúa lẳng lơ ra được, dường như có từng chút từng chút sát khí tỏa ra từ người, sau đó chậm rãi xuyên vào trong xương tủy của .

      Mà ngay cả Sissy cũng có ý thức được bản thân mình vào giờ khác này, thái độ của , dáng vẻ nhìn người của , cả độ cong khóe môi cũng đều cực kỳ giống chủ nhân cũ của thân thể này — Sissy Suyier người được xưng là phù thủy xuất chúng hơn hẳn những người khác.

      "Đồ ngốc này..."

      Sissy lúc này vô cùng xa lạ đối với Draco...Cậu nhìn , ràng khoảng cách giữa bọn họ rất gần, nhưng dường như lại cách con cầu thể nào vượt qua được, cây cầu đó hình như nhắc nhở bọn họ phải là người của thế giới.

      Draco lặng lẽ lui về phía sau... Nhìn tiến dần về phía người sói.

      Sissy lúc này sợ là giả, cho dù cơ thể này trước đây cũng gặp qua người sói, nhưng mà đối với tất cả chỉ là hồi ức, đây là lần đầu tiên gặp phải loại sinh vật phải người như thế này.

      Hơn nữa...Là chiến đấu chính diện...

      cây đũa phép màu bạc ra dưới ánh trăng, khắc này, Sissy giống như vừa kéo lưỡi dao sắc bén ra khỏi vỏ, huyết khí bị giấu trong vỏ kiếm lúc này tản ra và dường như nó làm đỏ bầu trời đêm..


      Colloportus (Bùa khóa), Impedimenta (Lời nguyền chậm chạp), Levicorpus (Bùa treo giò), Sectumsempra (Cắt sâu mãi mãi)....

      Từng câu thần chú lần lượt bắn ra từ đũa phép, Sissy vừa đánh vừa lui...Cho dù cơ thể của khác hẳn với người thường cũng liều lĩnh mà so hơi sức với người sói...

      Sau khi bắn ra "Confundus (Bùa lú)", rất bình tĩnh mà thu hồi bùa người của mình, lau những giọt mồ hôi thái dương, mặc dù bùa rất hữu dụng, nhưng lại tiêu hao quá nhiều ma lực, chắc chắn phải kế lâu dài...

      Rốt cuộc phải làm sao... Nếu như chỉ là người sói bình thường có thể xử lý rất dễ dàng...Nhưng quan trọng người sói này là Lupin... cũng thể dùng hắc ma pháp để trực tiếp giết chết ta...

      "Cát bay đá chạy!" (Mình biết đây là câu thần chú gì nữa)


      Ánh trăng nhuộm lông mi của thành màu trắng bạc nhàn nhạt, Sissy nhìn người sói ở phía đối diện vận sức chờ phát động, tỉnh táo tạo nên trận bão cát.

      Trong bão cát, vài điểm màu bạc đột nhiên lên, ràng là dao ăn mà thầm lấy trộm của Hogwarts.(Truyện đăng tại cungquanghang.com)

      Sau khi Lupin biến thân thành người sói vô cùng nhanh nhạy, lập tức đổi công làm thủ, móng vuốt đón lấy dao ăn phi tới, ngờ con dao đánh vào móng vuốt của giống như lửa lớn gặp phải giấy Tuyên Thành, mạnh mẽ cắt đứt móng vuốt của người sói, sau đó tốc độ vẫn giảm mà đâm thẳng vào vai của Lupin.

      Người sói to lớn kêu lên tiếng đầy thảm thiết, sau đó nhanh chóng bổ nhào về phía Sissy.

      "Này, người phụ nữ ngốc!"

      Đôi mắt màu xám tro của Draco phản chiếu nụ cười của Sissy, giật giật môi, nhưng lại nuốt lại những gì mà cậu muốn .

      Cậu nghĩ rằng ấy là ai chứ? người phụ nữ ngốc đến vô cùng sao? Nhưng mà vẫn là Thần sáng thiên tài Sissy Suyier...

      Mười bảy tuổi tốt nghiệp, hai mươi tuổi nổi danh bộ phép thuật, hai mươi hai tuổi xâm nhập vào hang ổ của thú dữ...

      Cho dù là Hắc phù thủy hay là Bạch phù thủy, nhắc tới Sissy Suyier, đều người khó động vào được.

      Cậu nhìn chằm chằm vào bóng hình mảnh khảnh kia trốn né, ngược lại lại thẳng về phía người sói, ba nghìn sợi tóc, thả xuống giống như dải ngân hà, cuối cùng vẫn phải đè xuống lo lắng trong lòng.

      Người phụ nữ ngốc này...Chắc có chuyện gì đâu...

      "Bạn học Malfoy, nếu sợ nhắm mắt lại." Giọng mang theo chút ý cười, đôi mắt rực rỡ như đá quý nhìn liếc qua chút, sau đó liền nhanh chóng đưa toàn bộ tâm tư hướng về phía người sói ở rất gần người mình.

      thua...

      Sissy trực tiếp đón nhận móng vuốt, dùng lực hai tay cầm cố lại hành động của , tiện đà mượn lực leo lên lưng người sói.

      Có thể... có thể...

      tự khuyến khích bản thân mình ở trong lòng, tích đủ sức mạnh, bàn tay yếu ớt xương đột nhiên chập ngón tay lại như con dao, chém vào cổ người sói.

      Vào thời khắc này, thời gian như dừng lại, cơ thể to lớn dường như hơi dừng chút, sau đó liền chậm rãi ngã xuống đất, lộ ra đứng ngược ánh trăng phía sau lưng .


      Cái tay vừa mới đánh người sói hôn mê kia chậm rãi đặt lên đầu Draco, vò rối đầu tóc bạch kim của cậu.

      Dáng vẻ Draco như vừa bị xúc phạm, nhưng khi cậu nhìn vào lẳng lặng đứng đối diện cậu, cười như bầu trời ấm áp, cơn tức lại biến mất hoàn toàn, cậu khỏi cảm thấy ngượng ngùng, vội vã gạt móng vuốt của người kia xuống, gọi tiếng.

      "Đồ ngốc..."


      Chàng trai thầm tiếng, quay đầu lại, nhưng ngoài ý muốn phát ra hơi thở lạnh như băng lan tràn phía sau Sissy, đóng băng cỏ cây đất...

      Con ngươi Draco mở to...Loại cảm giác quen thuộc này, chẳng lẽ là...

      "Expecto Patronum!"

      Draco kịp suy nghĩ nhiều, vội vàng rút đũa phép ra, ánh sáng trắng chiếu sâu vào trong rừng sâu.

      Những con giám ngục bị tấn công chạy ra khỏi chỗ trốn, chiếm giữ bầu trời, những người còn lại thấy thế cũng đều rút đũa phép ra, cố gắng đuổi chúng .

      Sissy cũng muốn gia nhập cuộc chiến, nhưng Draco nhanh chóng cầm lấy đũa phép của ...

      Cậu : " cần ra tay, vừa mới chiến đấu cùng người sói, mệt chết rồi..."

      Chàng trai kéo ra phía sau, điều khiển con rồng trắng bạc bay lượn quanh hai người. Sissy ngạc nhiên lát, rồi mặc kệ để cậu bảo về, thu lai đũa phép của mình.


      Đêm hôm đó, khí lạnh khắp nơi, vạn vật lụi tàn...Mà lòng của lại bị bao phủ bởi thứ gì đó ấm áp.

      Nhưng trong góc mà mọi người ai rảnh mà để ý, có người đàn ông bé bị trói bởi sợi dây lặng lẽ biến thành con chuột, chui vào trong bụi cỏ, biến mất còn tăm tích...
      Hoa bé nhỏ, Huỳnh Thượng Hỷ1012 thích bài này.

    5. Trầm Tử Tuyết

      Trầm Tử Tuyết Active Member

      Bài viết:
      31
      Được thích:
      162
      19 Trong mộng hoa rơi biết bao nhiêu
      "Tối nay, trước nửa đêm, người hầu lại tìm thấy chủ nhân của mình ... Chúa tể bóng tối sống lại với giúp đỡ của người hầu, mạnh mẽ và khủng khiếp hơn bao giờ hết!"

      Giọng khàn khàn, giống như bùa mê ma quỷ thầm vang lên trong tâm trí... Sissy giơ tay chặn ánh sáng mặt trời qua cửa sổ và đứng dậy kéo rèm cửa vào.

      Chuyện ngày hôm qua, lóe lên trong đầu tôi như cơn ác mộng...

      Theo dõi giáo sư, chiến đấu cùng với người sói, gặp mặt giám ngục Azkaban...Những việc này trước đây cũng chưa hề nghĩ tới, thế mà vẫn có thể chùn bước mà cố gắng làm như vậy.

      Chỉ tiếc mọi nỗ lực của đều thể làm thay đổi được kết quả của câu chuyện, Peter vẫn chạy trốn được, thậm chí đến cả phương thức chạy trốn cũng giống nhau, biến hình thành con chuột già, chạy lẫn vào những con chuột khác rồi mất tung tích.

      A, đúng là đứa ngốc nghếch, chỉ vì thay đổi được kết quả của trận Quidditch thôi mà đắc chí, lại còn muốn thay đổi tình tiết sau này nữa chứ, có phải là nghĩ mình là nữ nhân vật chính vạn năng rồi ?

      phải là nữ nhân vật chính, thậm chí còn chẳng phải là nữ phụ, chỉ là vai diễn quan trọng gì, chuyện này đáng lẽ phải nhận ra lâu rồi mới phải.


      Trước đây cũng đọc qua đồng nhân và nhớ lắm, nhưng vẫn mơ hồ nhớ rằng hầu hết nữ chính xuyên gia thế hiển hách, ngoại hình xinh đẹp, nhận được cưng chiều của cả nam chính và nam phụ, ngay cả khi nhân phẩm kém hơn chút sinh sai vào nơi nào đó, nhưng chắc chắn ta cũng có năng lực khác người, cũng thiếu người thích…

      Nhưng mà sao, cuộc sống trong quá khứ của Sissy Suyier hỏng bét, mặc dù dòng họ Suyier là gia tộc thuần huyết từ xa xưa, nhưng mẹ của từ lúc ba tuổi mất rồi, sau đó cha cũng cưới vợ hai, cũng có thêm người em trai nữa.

      tệ, danh nghĩa vẫn là tiểu thư danh giá, biểu của mẹ kế với cũng khá ổn, từ mới thầy đến nhà dạy cho pháp thuật cùng lễ nghi của quý tộc, là bỏ ra rất nhiều tâm huyết, nhưng lại hề thương , chỉ có như vậy, từ khi có em trai đến cả cha cũng chào đón nữa.

      thể chọn lựa gia đình , nhưng người đàn ông thích nhiều năm như vậy cũng ghét bỏ … Đáng buồn nhất chính là, có bạn bè, cũng có ai chịu tin tưởng , cho dù là Bộ pháp thuật hay là Hogwarts…

      Như thế có năng lực gì mà đòi thay đổi cốt truyện? Có năng lực gì mà đòi phá vỡ vận mệnh chứ?

      nụ cười đầy châm biếm xuất gương mặt tinh xảo, đầy xinh đẹp nhưng nhiều hơn cả lại là cay đắng.
      Ánh mắt có tiêu cự dời từ trần nhà xuống, cuối cùng dừng lại thân hình màu trắng nằm ghế salon, nụ cười vốn khổ sở dần dần được thu lại.

      Ngày hôm qua xảy ra rất nhiều chuyện, nhưng dòng nước ấm chảy trong trái tim lại thể dừng lại được.

      Cậu che chở, quan tâm đến …Cho nên… tại cũng đơn đâu đúng

      Sissy nhìn hình dáng lúc ngủ của Draco, tâm trạng vốn xuống dốc tự nhiên lại tốt hơn chút.

      ra người rất dễ thoả mãn, chỉ cần có người lòng đối xử tốt với cảm thấy rất vui vẻ.
      “Draco…”

      Đây là lần đầu tiên Sissy gọi thẳng tên Draco, từ trước đến giờ chỉ gọi cậu là bạn học Malfoy, theo lý thuyết với hiểu biết giữa hai người họ phải xưng hô thân thiết từ lâu rồi, nhưng vẫn cố ý xưng hô như vậy để kéo dài khoảng cách giữa hai người ra.

      “Cảm ơn cậu…”

      Draco…Cảm ơn cậu…

      Trong mơ Draco mơ hồ nghe được giọng , rất , rất mềm, nhung lại giống như tiếng thở dài, mang theo chút đau thương nhàn nhạt.

      Đợi đến khi cậu tỉnh lại trong phòng còn bóng người, cái bàn lớn bày sẵn bữa sáng cho cậu, còn được bỏ thêm chút thần chú giữ ấm, bánh kem vẫn còn hơi tỏa nhiệt…

      Đồ ngốc kia… ấy rồi sao?

      sai, tối hôm qua cậu chính là ở phòng của Sissy, bởi vì Black cùng chuyện của Peter nên khi giáo sư Snape vừa về trường bị Dumbledore gọi , nhóm ba người kia cùng Black đều bị thương chút vì vậy mà bị giữ lại ở phòng chữa bệnh, trong chốc lát chỉ còn lại cậu cùng Sissy đối mặt nhìn nhau, lúc này sớm qua nửa đêm, ký túc xá Slytherin thể vào được, chẳng lẽ Malfoy như cậu lại ngủ ở hành lang sao?

      Nếu là ngày bình thường đêm ngủ cũng sao, nhưng mà sau đêm qua ma lực người cậu dường như bị thần chú bảo hộ kia hút hết, thêm nữa phải lặn lội đường xa nên cậu sớm mệt đến chịu nổi.

      Cuối cùng hai người cũng chẳng nghĩ ra cách nào khác ngoài cách cùng nhau quay về phòng của Sissy cả.

      Cậu nằm ngủ chiếc salon mà Sissy biến ra, thể đối với những thần chú phục vụ gia đình này Sissy đúng là thực am hiểu gì cả, cái ghế salon thoải mái chút nào, nhưng bởi vì cậu mệt mỏi nên ngủ rất say và lâu, thậm chí còn mơ ra cái giấc mơ kiểu như vậy nữa…

      Draco…Cảm ơn cậu…

      Là giọng của đồ ngốc kia sao?
      Ở trong mơ, ấy gọi cậu là Draco chứ phải bạn học Malfoy như bên ngoài này.

      Giọng gọi tên cậu của êm dịu, giống với giọng giả bộ ngọt ngào của những tiểu thư quý tộc, nhưng lại êm tai vô cùng. Đáng tiếc đó chỉ là giấc mơ mà thôi…

      Hiệu trưởng Dumbledore, giáo sư Snape, giáo sư McGonagall, giáo sư Flitwick… Hình như vãn gọi mọi người như vậy, mà mình chẳng có lý do gì để trở thành người đặc biệt của ấy cả…

      Mấy ngày tiếp theo của Draco trôi qua rất nhàng, nhưng Sissy lại vô cùng bận rộn, vội vàng chạy đến tòa án làm chứng cho Black, xong còn phải vội vàng ứng phó với gay khó khăn của những đồng nghiệp cũ, còn phải tranh thủ đề phòng Dumbledore, lão hồ ly này sau khi nghe mình đánh bại được người sói, ánh mắt lúc nào cũng như mèo thấy được chuột, chồn hoang nhìn thấy gà to béo, đoán chắc là Dumbledore tìm cơ hội để lôi vào Hội Phượng Hoàng.

      Chuyện này cũng xa lạ gì với Sissy, bởi vì mười lăm năm trước, Dumbledore cũng thử lôi kéo , nhưng bởi vì Lucius là Tử thần Thực tử cho nên từ chối vô cùng kiên quyết.

      Nhưng mà bây giờ sao? Nếu như Dumbledore hỏi lại phải trả lời như thế nào?

      ra nếu bình tĩnh mà xem xét Sissy muốn gia nhập cái gì cả, thầm nghĩ muốn đứng ở giữa mà làm con mễ trùng (*ăn rồi chờ chết), nhưng thực tại cho phép…Hậu quả khi làm phe trung lập là bị hai phe đồng thời nhằm vào, cho nên lần này phải đưa ra lựa chọn, so sánh với Voldemort sống lại coi mạng người như cỏ rác ít ra biểu của Dumbledore cũng coi như tương đối thân thiện, và quan trọng nhất là… Người thắng lợi cuối cùng là phe của Harry Potter… cũng phải người ngốc, theo tướng bên thua là có tiền đồ.

      Nhưng mà… Nếu như lựa chọn vào Hội Phương Hoàng vậy là đứng ở phe đối địch với Draco… Dù sao cuối cùng là có bị ép hay Draco đều thành thành viên của Tử thần Thực tử…

      Hơn nữa, cậu ta cũng là người duy nhất thế giới này đối xử tệ với …Ít ra… Cậu ấy đối xử với vì mục đích gì cả…

      tóc bạc uốn cong những ngón tay thon thả và vô thức gõ lên chiếc bàn tàu.

      Gần đây Sissy có chút vướng mắc…Tuy rằng sớm đưa ra lựa chọn, nhưng vẫn cố ý giấu Dumbledore, giáo sư trong trường vào ngày nghỉ có thể ở lại Hogwarts, nhưng lựa chọn theo xe lửa của trường để quay về nhà, giống như muốn cố gắng kéo dài thời gian trận chiến giữa hai người vậy.

      Nếu mọi chuyện có kết cục của nó sao phải kéo dài thời gian làm gì? Làm chuyện vô ích mà vẫn luôn chán ghét như vậy làm gì.

      Tiện tay cầm kẹo ếch chocolate bàn lên, Sissy cắn phát đứt đầu ếch cho hả giận, hoàn toàn ý thức được bàn hầu như chát đầy vỏ kẹo các loại.

      “Người phụ nữ ngốc này, ăn nhiều lắm rồi…” Draco ngồi đối diện Sissy, bất mãn giật lấy chocolate ếch bị cắn nửa .

      Mấy ngày nay đồ ngốc này luôn luôn yên lòng, chẳng lẽ bị chuyện của Black làm cho mệt chết rồi sao? Nhưng mà cậu nghe nhờ làm chứng của cũng hiệu trưởng mà vụ án tiến hành vô cùng thuận lợi, Black cũng được phán vô tội, Potter ngu xuẩn cũng được cho phép đến nhà cha nuôi ở vào ngày nghỉ… Tại sao mà bộ dạng của lại khổ sở như vậy chứ?

      “Ăn kẹo nhiều béo đấy, cẩn thận đến lúc lại béo như phu nhân nhà Weasley bây giờ.” Draco uy hiếp .

      Cậu tận mắt nhìn thấy cái tay chuẩn bị lấy cái kẹo ếch nữa của hơi cứng lại chút hài lòng mà cười cười.

      Tuy rằng Sissy hề qua, nhưng Draco vẫn để ý được rằng vô cùng để ý đến dung mạo của mình, theo lý thuyết phụ nữ khi đến tuổi này đều bận rộn giúp chồng chăm con, có thời gian chăm chút trang điểm giống như như này, hoặc có lẽ bởi vì… ấy vốn có chồng và con sao?

      Draco hơi đồng tình mà nhìn cái, nhưng thấy tóc bạc hơi nhếch môi mỏng, con ngươi như đá quý vụt sáng chút, hình như vô cùng ủy khuất...

      Được rồi… có lẽ cũng bởi vì người phụ nữ ngốc này sống vô dụng đến 37 năm nên vốn phải trải qua quá trình trưởng thành này.

      “Dừng, tôi biến thành dạng như bà ấy đâu!” Sissy rên rỉ câu: “Bạn học Malfoy, nhìn qua tôi đẹp hơn bà ấy nhiều.”

      Lại là bạn học Malfoy… Đôi mắt màu xám tro của Draco tối sầm lại, biết vì sao mà lại nhớ tới giấc mơ đêm hôm đó...Thời điểm gọi tên của cậu rất êm tai .

      “Draco…” Chàng trai tóc bạch kim đầy kiêu ngạo lầm bầm câu, quay đầu ra chỗ khác: “Nhìn tôi như vậy làm gì? Tôi có thể gọi tôi là Draco.”

      Lời còn chưa dứt mà gò má trắng nõn của chàng trai đỏ rực mảng.

      Thấy dáng vẻ lúng túng của Draco, Sissy hơi cong môi cười.

      tóc bạc cười như ánh xuân, như mai vàng tuyết, ánh sáng xuyên qua cửa sổ lướt ua thái dương của , rơi trúng mi tâm, cuối cùng cũng tăng thêm chút quyến rũ nào cho cả bởi vì bản thân quyến rũ vô cùng rồi.

      “Ừ, Draco…”

      Chuyện này rất nhanh bị bỏ qua sau đầu bọn họ bây giờ lại rất vui vẻ mà chuyện khác với nhau.

      “Đồ ngốc, tôi gửi thư cho nhớ trả lời lại... Đều lại quá ngốc nghếch, nếu tôi phải gửi thư định kỳ để xác nhận xem có để bản thân chết đói hay rồi..."

      “…”

      “Thời gian nghỉ ngơi đừng ăn quá nhiều đường, tôi cũng muốn lúc gặp lại trở thành bà béo đâu.”


      “…”

      “Chắc cũng phải cho nhiều thần chú phòng ngự bên ngoài Trang viên Suyier chút… Chứ tôi thấy cũng hợp mắt nhiều người lắm đấy...”

      “…”



      Lúc chia tay vốn định lượng dầu cộng chút, nhưng ngờ Draco lại giống như trở thành người khác đứng dặn dò đống chuyện từ lớn đến bé.

      Cũng bởi vì vậy mà thời gian tạm biệt của bọn họ rất dài, đến khi Draco kéo được rương hành lý đến chỗ Lucius cùng Narcissa đứng đợi lâu thìsân ga cũng lác đác còn mấy người.

      Ánh mắt, hề báo trước mà chạm vào ánh mắt của người đàn ông cao quý kia.

      mỉm cười, sau đó quay người rời .

      Từ lâu phải Sissy Suyier ngày xưa rồi…

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :