1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

[Cổ đại] Quốc sư hắn sủng thê thành nghiện - Ô Liễu (Hoàn)

Thảo luận trong 'Sắc Nữ Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. heavydizzy

      heavydizzy Well-Known Member

      Bài viết:
      1,641
      Được thích:
      56,963
      018. Những chuyện của Lưu Kỳ ở hậu cung

      Nghẹn đến mức Lưu Kỳ lung tung khắp nơi trêu chọc tiểu nha hoàn, lúc ấy tiểu nha hoàn theo hầu hạ đều bị lạt thủ tồi hoa, đến mấy nha đầu được thích ở trước mặt Thái Hậu cũng bị khai bao, ngày ấy lôi kéo tiểu nha hoàn ở trong rừng cây hậu viện chùa Hộ Quốc làm việc cẩu thả, vừa lúc bị trưởng công chúa tới hái hoa bắt gặp, trưởng công chúa xoay người liền , là muốn cho Thái Hậu, Lưu Kỳ sốt ruột liền ôm lấy trưởng công chúa, dụ dỗ : “Biểu thúc đây chỉ chơi trò chơi với tiểu nha hoàn.”

      Trưởng công chúa tin, Lưu Kỳ tiếp tục bịa đặt dối, lừa trưởng công chúa trẻ người non dạ đến sửng sốt, thấy nàng tin, Lưu Kỳ biết thế nào lại nổi sắc tâm, dụ dỗ trưởng công chúa ngây thơ tới làm trò chơi, trưởng công chúa cầm kỳ thư họa giỏi, vừa lúc có cây tiêu thịt thổi ra tiếng, muốn cho trưởng công chúa thử xem.

      Trưởng công chúa nghi ngờ , đáp ứng xuống.

      Lưu Kỳ trong lòng vui vẻ, lập tức cởi quần, lộ ra tiêu thịt ngạnh bang bang.

      Trưởng công chúa túm lấy tiêu thịt nghiên cứu phen, liền lên thổi thử, làm Lưu Kỳ sảng hỏng rồi, trưởng công chúa biểu tình nghiêm túc nghiên cứu, bị bắn tinh đầy mặt.

      Tiểu nha đầu lập tức bị làm đến phát khóc, Lưu Kỳ vội vàng dỗ ôm tiểu nha đầu vào trong ngực hôn, vuốt ngực tiểu nha đầu cho nàng thuận khí, trưởng công chúa bị xoa xoa ra khoái cảm, Lưu Kỳ thuận thế sờ vào xiêm y nàng, nhéo bộ ngực nho vừa mới bắt đầu phồng lên, vuốt ve trận, làm cho trưởng công chúa vừa đau lại thoải mái, bất tri bất giác bị Lưu Kỳ cởi xiêm y, bị đè dưới cây đại thụ liếm ngực, ở dưới môi lưỡi của , trưởng công chúa đạt tới cao trào lần đầu tiên trong nhân sinh.

      Lưu Kỳ lại còn muốn buông tha tiểu nha đầu này, nhấc váy lên, lột quần nàng, lao lên chính là liếm trận mãnh liệt, thoải mái đến mức tiểu nha đầu thiếu chút nữa té ngã, hai chân run run tiểu ra.

      Ở rừng cây đó, Lưu Kỳ nhịn nổi giãn huyệt cho trưởng công chúa, trong ngoài làm tiểu nha đầu lần, sảng đến tiểu nha đầu hôn mê bất tỉnh, được ôm trở về. Rồi từ lần đùa bỡn đó, trưởng công chúa bắt đầu nghiện chuyện này, mỗi ngày quấn lấy Lưu Kỳ muốn thao.

      Lưu Kỳ là hỗn đản, thích chơi nữ nhân khác nhau, cũng lo lắng việc này bại lộ ra ngoài hoàng đế chém , liền dạy trưởng công chúa chơi nam nhân.

      Ngày ấy bảo trưởng công chúa đưa tới thị vệ, bịt kín mắt, mệnh lệnh ta quỳ xuống, duỗi đầu lưỡi liếm, thị vệ liếm hai cái liền biết đây là làm gì, cần trưởng công chúa ra lệnh, ôm mông trưởng công chúa chính là liếm trận mãnh liệt, thoải mái đến trưởng công chúa run như cầy sấy, tiết hồ xuân thủy.

      Thị vệ cao lớn hơn Lưu Kỳ, tiểu công chúa bị thị vệ toàn bộ bế lên, côn thịt cắm vào, đó là lần đầu tiên huyệt của trưởng công chúa nếm thử côn thịt của nam nhân khác, sau đó là phát thể vãn hồi.

      Lưu Kỳ ngày ấy ở Lê Viên đều là , từng ngủ với ít nương nương, thậm chí cả Hoàng Hậu nương nương.

      khoe việc này ra, người khác chỉ coi là tát pháo, Hoàng Hậu nương nương tự mình cũng biết có dây dưa cùng với kẻ hoàn khố Lưu Kỳ này bao giờ.

      Việc này nếu đến, là sớm từ lúc trưởng công chúa mới sinh ra đủ trăm ngày, Hoàng Thượng theo lệ mở tiệc chiêu đãi chúng đại thần, khi đó Lưu Kỳ mới bảy tám tuổi, ngày ấy sau giờ ngọ, mang theo con mèo béo mà Thái Hậu nuôi bắt chim sơn ca, đuổi theo chim sơn ca tới Tiêu Phòng Điện của Hoàng Hậu.

      Hoàng Hậu nương nương ở trong yến hội uống chút rượu, có hơi say, ôm trưởng công chúa nghỉ ngơi ở giường, khi Lưu Kỳ vào, trưởng công chúa mở to mắt ôm ngực mẫu thân ăn đến vui vẻ.

      Lưu Kỳ nhìn đến đỏ mắt, đẩy trưởng công chúa ra, lao lên uống ngụm, bị đoạt thức ăn, trưởng công chúa há mồm muốn khóc, Lưu Kỳ vội trả lại cho nàng, núp vào, thấy Hoàng Hậu nương nương cũng tỉnh, ranh con mới nhàng thở ra, tay chân nhàng cởi bỏ vạt áo của Hoàng Hậu nương nương, lộ ra cái vú no đủ khác, cùng trưởng công chúa mỗi người bên, ăn đến thơm ngọt.

      Đây là lần đầu tiên Lưu Kỳ và Hoàng Hậu nương nương thân mật, Hoàng Hậu nương nương biết, trưởng công chúa, mèo béo và chim sơn ca cũng đều hiểu.

      Lần thứ hai lại có chút ý tứ, đó là ngày mùa hè, bị nóng nên ngủ được, ra ngoài tản bộ, thấy ngự thư phòng còn đèn liền vào chào hỏi hoàng đế biểu ca, Lưu Kỳ là loại hay lảm nhảm ai cũng có thể tán chuyện, vừa tám liền dừng được, đặc biệt ngoài miệng có cửa, cái gì đều tuột ra ngoài, hoàng đế cũng mừng rỡ nghe khoác lác, cho người dâng rượu và thức ăn đối ẩm, vẫy lui cung nhân hầu hạ. Mấy chén rượu vàng xuống bụng, hai người đều hơi say, sức rượu bốc lên càng làm cho cả người vừa nóng vừa khô, Lưu Kỳ đơn giản cởi áo, học người khác trần trụi uống rượu, hoàng đế bị xúi giục cũng cởi xiêm y, cùng vung quyền.

      Hai người, ngươi ly ta ly, uống đến dừng được, Lưu Kỳ cả ngày ở thanh lâu lêu lổng, những đồ vật này cũng phải là hoàng đế có thể so sánh, đến nửa canh giờ liền làm hoàng đế uống say nằm sấp xuống.

      Lưu Kỳ lung lay cười hoàng đế dùng được, đột nhiên nhìn thấy cái gì, đầu óc nóng lên, lại muốn thử long bào của hoàng đế.

      Uống say, Lưu Kỳ cũng mặc kệ việc này bị phát rơi đầu, say khướt mà mặc lên long bào của hoàng đế, sung sướng đến trước gương đồng nhìn thử, cười ngây ngô trận, đột nhiên nghĩ đến cái gì, lung lay ra ngoài, kéo hoàng đế say khướt vào, gỡ ngọc quan đỉnh đầu xuống, loay hoay tự mình đội lên.

      Hoàng đế ngủ ngon lành, kiên nhẫn đẩy ra, nằm mặt đất, lăn cái, lại ngủ tiếp.

      Lưu Kỳ xiêu xiêu vẹo vẹo đội xong ngọc quan, muốn hỏi hoàng đế thế nào, quay đầu lại tìm thấy , tập trung tìm, thế nhưng hoàng đế lăn vào dưới gầm giường, lung lay định kéo ra, lại ngờ dẫm vào góc áo, liền ngã lên giường, muốn dậy, liền nghe có người đẩy cửa vào.

      Là Hoàng Hậu nương nương…

      Đêm khuya, nến lâu lắm cắt bấc, tối ít, làm người ta thấy mặt người sau màn giường.

      Hoàng Hậu nương nương nghĩ muốn đứa con trai, hoàng đế lại chịu tới Tiêu Phòng Điện của nàng, chỉ đành trộm chi bạc cho thái giám hầu hạ bên hoàng đế, để trộm đưa tin tức cho nàng, cho nên nghe hoàng đế uống say, nàng liền chạy tới.

      Chính là trời xui đất khiến như vậy, Hoàng Hậu nương nương coi là hoàng đế, mới chủ động hiến thân.

      Lưu Kỳ nửa mộng nửa tỉnh, nhận ra giữa hai chân có Hoàng Hậu nương nương ra sức phun ra nuốt vào, nháy mắt thanh tỉnh, yên lặng dùng chăn che mặt, chờ Hoàng Hậu nương nương tự mình ngồi lên .

      Hoàng Hậu nương nương hề hoài nghi, đỡ cây gậy lớn ngồi lên, nhắm hai mắt lay động hưởng thụ dưới.

      Lưu Kỳ đánh bạo duỗi tay cầm cái vú bự lúc lắc, Hoàng Hậu nương nương theo bản năng mở mắt, bị Lưu Kỳ tay mắt lanh lẹ bịt kín đôi mắt nàng, chính là trận xông tới, đâm cho Hoàng Hậu nương nương ai ai kêu to, lúc nàng ý loạn tình mê, cố ý đè thấp thanh , học giọng hoàng đế : “Tử Đồng có thoải mái?”

      Hoàng Hậu nương nương lung tung gật gật đầu, phối hợp thọc vào rút ra.

      Lưu Kỳ sợ Hoàng Hậu nương nương nhìn thấy mặt , cố ý để nàng thay đổi tư thế, từ phía sau cắm vào sâu, đỡ eo nàng hung hăng thao làm.

      Loại triền miên cấm kỵ này làm Lưu Kỳ kích động vạn phần, căn bản dừng được, Hoàng Hậu nương nương sảng cực kỳ, tuy buồn bực hôm nay hoàng đế vì sao dũng mãnh như vậy, nhưng cảm giác mãnh liệt cho phép nàng nghĩ cẩn thận, bị khoái cảm ngập đầu bao phủ, run run tiết đợt lại đợt cao triều.

      Lưu Kỳ ở thanh lâu thâm nhập nghiên cứu kĩ lưỡng đủ các loại việc nam nữ đa dạng chồng chất, nương nương ở thâm cung làm sao chống đỡ được, bị làm cho dục tiên dục tử, ai ai kêu cha gọi mẹ.

      Xong việc Hoàng Hậu nương nương mệt đến đầu ngón tay cũng muốn nhúc nhích, Lưu Kỳ ôm lấy chờ nàng ngủ, lúc này mới nhanh chóng xoay người xuống giường, dọn hoàng đế phía dưới gầm lên giường, cởi quần ra, lau giữa hai chân Hoàng Hậu nương nương phen, dính tay dâm thủy bôi lên hạ thân hoàng đế, ngụy trang thành bộ dáng vừa giao hoan, lúc này mới trộm rời .

      Editor: Nếu ai đọc truyện của tác giả này rồi biết tam quan của tác giả kì ba thế nào nên nhân vật cũng chả có ai bình thường. ra thời trước quý tộc phong kiến đời sống lung tung, lộn xộn cũng có gì là lạ, tam thê tứ thiếp là thường, chung thủy 1 vợ 1 chồng chỉ có trong ngôn tình thôi.
      dao, Dang Du San, cỏ2851 others thích bài này.

    2. daikanhim

      daikanhim Well-Known Member

      Bài viết:
      271
      Được thích:
      359
      Cao thủ Lưu Kỳ, tung hoành khắp hoàng cung.
      tieunai691993heavydizzy thích bài này.

    3. Mengotinh_Ranluoi

      Mengotinh_Ranluoi Well-Known Member

      Bài viết:
      1,281
      Được thích:
      1,052
      Sợ ông Lưu Kỳ này luôn á!
      tieunai691993heavydizzy thích bài này.

    4. heavydizzy

      heavydizzy Well-Known Member

      Bài viết:
      1,641
      Được thích:
      56,963
      019. Người giấy động phòng

      Đến nỗi các nương nương khác, thanh danh lang thang bên ngoài, các nương nương nghẹn đến nóng nảy đều nhịn được mà lắc lư ở trước mặt . Chỉ cần thoáng làm ám chỉ, là có thể thao được tao huyệt của các nàng cơ khát đến được.

      Còn về Lục hoàng tử chuyện đó, Lưu Kỳ đúng là có khổ nên lời, Lục hoàng tử đồ biến thái kia, thích thao người mà thích bị người thao, uổng phí mọc ra cây nhục côn.

      Cũng biết từ chỗ nào ta nghe có công phu lợi hại, dùng những chuyện về các nương nương đó uy hiếp tới làm pháo, còn ghê tởm đến hỏng rồi, từ đó về sau cũng chỉ tới hoa phố chơi nữ nhân.

      Lưu Kỳ người này là khiến người ta chán ghét. Mạc Ly bấm đốt ngón tay xem bát tự cho , nếu sinh vào ban ngày đó là mệnh cách chân long thiên tử, sinh vào buổi tối chính là công tử ca trời sinh lang thang vợ con. Lưu Kỳ vừa lúc sinh ra sau khi mặt trời lặn khắc.

      Hai việc như vậy qua , Lưu Kỳ sùng bái Mạc Ly có thể là nước sông cuồn cuộn kéo dài dứt, mặt dày mày dạn quấn lấy muốn bái sư.

      Mạc Ly muốn, liền đường cong cứu quốc dây dưa Thu Nhuyễn Nhuyễn, mỗi lần đều bị Mạc Ly nắm cổ áo ném văng ra.

      Sau đó suy nghĩ cẩn thận, Mạc Ly chịu dạy, vậy liền thu sư phụ! có đạo lý đầu óc thông minh như vậy lại học được!

      Ba ngày hai lượt Lưu Kỳ chạy đến phủ quốc sư, cũng biết Mạc Ly thích tới gần phu nhân, ngoan ngoãn bảo trì khoảng cách với Thu Nhuyễn Nhuyễn, sợ lại bị ta đánh ra.

      Vì để sớm ngày học được bản lĩnh, Lưu Kỳ tìm chuyện tà hồ khắp nơi cho Mạc Ly giải quyết.

      Làm việc gì cũng đều có quy củ, việc tìm tới cửa Mạc Ly cự tuyệt được, chỉ có thể bất đắc dĩ mà theo chạy khắp nơi.

      Lưu Kỳ người này chính là chó đổi được ăn phân, ở người nữ nhân ăn nhiều mệt như vậy vẫn thu được viên sắc tâm, tìm chuyện tà hồ còn toàn là tìm thứ thể miêu tả.

      Tiểu công tử nhà Lâm viên ngoại qua đời, trước đó lâu kết minh hôn cùng với Dư tiểu thư chỉ phúc vi hôn từ .

      Người bình thường làm sao gả khuê nữ cho người ta kết minh hôn, nếu phải sinh ý Dư gia xảy ra chuyện, cấp bách cần số tiền quay vòng, Dư gia cũng gả khuê nữ lại đây.

      Minh hôn khác với thành thân bình thường, minh hôn kết lúc nửa đêm, diễn tấu sáo và trống náo loạn đêm, để hai người thành thân, ai ngờ sáng sớm ngày thứ hai, Dư tiểu thư quần áo bất chỉnh từ trong phòng chạy ra, là tối hôm qua Lâm công tử trở về cùng phòng với nàng.

      Bọn hạ nhân đánh bạo vào nhìn thoáng qua, trong phòng bóng người, chỉ có người giấy giường kia, giữa háng người giấy dính máu… Là xử nữ huyết của Dư tiểu thư, trong nhất thời việc nháo quỷ liền truyền ra.

      Lâm viên ngoại cảm thấy là nhi tử mình chết nhắm mắt, màng Dư tiểu thư khóc kêu, bắt buộc nàng mỗi đêm cùng phòng với người giấy.

      Việc này Lưu Kỳ vừa nghe , vội chạy tới phủ quốc sư, gọi Mạc Ly .

      là quốc công gia có chỗ nào ngăn được, Lâm viên ngoại nào còn dám làm càn, thể làm gì đành cho bọn họ vào phủ.

      Mạc Ly cẩn thận hỏi thăm Dư tiểu thư tình hình đêm đó, Dư tiểu thư , buổi tối ngày đó nàng nằm cuộn giường dám nhúc nhích, dần dần buồn ngủ úp đến, nàng thoáng thả lỏng cảnh giác, muốn nhắm mắt, liền thấy người giấy vốn dĩ ở giường đột nhiên động đậy, nhào tới nàng.

      ràng là người giấy bẫng, lại ép đến nàng thể động đậy, động tác và thần sắc cũng khác gì người sống, lột xiêm y nàng, phá thân mình nàng.

      Lưu Kỳ chỉ nghe Dư tiểu thư như vậy, dục niệm liền trỗi dậy, người giấy làm thế nào ngủ nữ nhân đây?

      Mạc Ly nghe xong lại ra tiếng, cầm lấy người giấy giường nhìn kỹ, từ bên hông rút ra chủy thủ tùy thân mang theo, mổ người giấy ra, từ trong lồng ngực người giấy tìm ra đạo hoàng phù, nhìn thấy cái này, Mạc Ly trong lòng nắm chắc, cầm hoàng phù, ra ánh mắt với Lưu Kỳ, nhấc chân rồi.

      Lưu Kỳ vội đuổi theo hỏi: “Quốc sư cứ vậy thôi? Còn chưa bắt được quỷ đâu!”

      phải quỷ.” Mạc Ly nhàn nhạt giải thích.

      Lưu Kỳ sửng sốt, phải quỷ là cái gì? muốn hỏi, chỉ nghe Mạc Ly : “Có người có thể còn khủng bố hơn quỷ quái.”

      Mạc Ly xong liền phản ứng nữa, cầm hoàng phù lẩm bẩm.

      Lưu Kỳ hậm hực theo sau, chỉ thấy ra khỏi đại môn, lại lên xe ngựa, mà là quẹo phải, đường cái, vòng vòng lại ở đường cái lúc lâu, dừng trước mặt tiền cửa hàng quan tài.

      Lão bản cửa hàng quan tài này là người mù lưng còng, ngày thường ở trong tiệm khó thấy bóng, dù sao cửa hàng của vài cái quan tài cũng sợ ai tới trộm.

      Mạc Ly lập tức vào hậu viện cửa hàng, thẳng đến gian đóng cửa, ràng bên ngoài thái dương lớn, gian nhà này lại đen tuyền, vào bên trong là duỗi tay thấy năm ngón, Lưu Kỳ cũng bất chấp mặt mũi, túm lấy tay áo Mạc Ly bỏ, lão bản ở trong căn buồng đen như mực này đâm người giấy, chỉ chỗ ngồi có ngọn đèn dầu nho , chiếu sáng tấc vuông quanh người .

      Người mù quỷ dị ở trong phòng tối đốt đèn đâm người giấy, nhìn thế nào cũng đáng sợ, Lưu Kỳ tránh ở phía sau Mạc Ly, nhìn những người giấy đó, lông tơ đều dựng đứng lên.

      Mạc Ly lại vẫn là khuôn mặt bình thường vô bi vô hỉ, nhìn chằm chằm người mù chuyện, đợi trong chốc lát, nhưng ra Lưu Kỳ lại sốt ruột, muốn há mồm, chỉ nghe phụt tiếng, người mù đột nhiên phun ra ngụm máu tươi, phun lên mặt người giấy phía trước còn chưa có ngũ quan, làm người giấy càng thêm quỷ dị.

      Lưu Kỳ sao còn dám cái gì, đầu co rụt lại, trốn về phía sau Mạc Ly.

      Mạc Ly như cũ có động tác, làm Lưu Kỳ gấp đến được, chẳng lẽ quốc sư đối phó được gã này?

      Người mù đột nhiên điên cuồng cười to, đánh vỡ an tĩnh trong phòng, dù bị máu tươi trong miệng làm sặc cũng ngừng lại.

      Lưu Kỳ cẩn thận rút ra bảo kiếm bên hông, đây là trước khi tiến vào cố ý lấy từ chỗ thị vệ để phòng thân, lúc rút ra toàn bộ thanh kiếm, người mù đột nhiên ngừng cười, phanh tiếng, người mù đầu đập mặt đất, Lưu Kỳ cả kinh, theo bản năng vung kiếm chém tới, bị Mạc Ly duỗi tay ngăn cản, đoạt mất kiếm.

      Mạc Ly vẫn chưa dùng kiếm, cũng vẫn chưa làm gì khác, cái gì cũng làm, cái gì cũng , nhấc chân luôn. Mạc Ly rồi, Lưu Kỳ sao còn dám ở lâu chỗ này, cũng nhanh chóng chạy theo, lúc này mới phát , phòng bình thường, giống lúc trước đen như mực nữa.

      Ra khỏi cửa hàng quan tài, Lưu Kỳ vội hỏi: “Sao lại rồi? đánh trận cứ như vậy buông tha ?”

      chết.” Mạc Ly , đem trường kiếm trong tay trả cho thị vệ, từ trong lòng ngực lấy ra mồi lửa, thiêu sạch hoàng phù.

      Lưu Kỳ sửng sốt, cái quỷ gì?

      Mạc Ly nhàn nhạt nhìn cái, cũng tính toán giải thích, người mù chế ra hoàng phù, để lại hồn khí, vừa bắt được hoàng phù người mù biết, khi đó bọn họ bắt đầu đấu pháp.

      có thể tìm được cửa hàng quan tài của người mù, thắng bại phân.

      Lưu Kỳ nhìn bóng dáng Mạc Ly xa, tức giận đến dậm chân, ! Gia tự mình tra!

      Lưu Kỳ đương nhiên là tra được bọn họ đấu pháp như thế nào, nhưng ra để tra được nguyên nhân gây ra chuyện này.

      Việc này còn phải từ Dư gia, Dư gia đời đời đều là buôn bán, từng cũng ở trong kinh thành xếp được vào thương nhân có danh hào, lão thái gia Dư gia khi tuổi trẻ giống Lưu Kỳ, là sắc quỷ đói, ỷ vào có mấy đồng tiền dơ bẩn, làm ít chuyện ác khinh nam bá nữ.

      Chuyện ác làm nhiều, báo ứng cũng theo mà đến, Dư lão thái gia đến trung niên sinh bệnh nặng, đàn y bó tay có biện pháp, cuối cùng cho người mời đạo sĩ tới xem. Đạo sĩ cứu thành vấn đề, nhưng phải mang con trai cả nhà làm tiền khám bệnh.

      Dư lão thái gia tuy rằng đùa bỡn ít nữ nhân, nhưng con nối dõi lại nhiều, chỉ có hai nhi tử, là đại nhi tử chính thất sinh, là con vợ lẽ tiểu thiếp sinh, đạo sĩ mở miệng muốn mang con vợ cả duy nhất của , Dư lão thái gia làm sao đáp ứng, chỉ nguyện ý dùng muôn vàn vàng bạc làm tiền khám bệnh, nhưng đạo sĩ lỗ mũi trâu kia dầu muối ăn, phải trưởng tử thể.

      Đạo sĩ khăng khăng, Dư lão thái gia kéo nổi, cuối cùng khẽ cắn môi, màng thê tử lấy chết tương bức, dùng nhi tử đổi dược.

      Dư lão thái gia hết bệnh rồi, rốt cuộc cũng chưa từng gặp lại trưởng tử, sau đó tất cả gia nghiệp đều giao cho con vợ lẽ.

      tình chính là trùng hợp như vậy, người mù lưng còng trong cửa hàng quan tài kia đúng là trưởng tử của Dư lão thái gia mất tích vài thập niên, đôi mắt và lưng còng của gã ta đều là năm đó đạo sĩ kia gây ra, gã cũng từ chỗ đạo sĩ biết được chân tướng năm đó.

      Mẹ đẻ của thứ đệ vốn là hôn thê của đạo sĩ, bị Dư lão thái gia ỷ vào trong nhà có bạc mà bá chiếm, đạo sĩ cùng đường mới làm đạo sĩ, học chút bản lĩnh da lông liền tới tìm người trong lòng, hai người vốn có tình, vừa thấy mặt là thiên lôi câu địa hỏa, lập tức trộn lẫn chỗ.
      Dang Du San, Khủng Long, yuki012945 others thích bài này.

    5. baoyeubaoyeu

      baoyeubaoyeu Well-Known Member

      Bài viết:
      516
      Được thích:
      697
      Xót xa nhất là đời cha ăn mặn đời con khát nước
      Nên là nghiệp ai người ấy gánh hơn

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :