1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Năm tháng ngọt ngào của anh và em - Vô Ảnh Hữu Tung (FULL)

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Ke Vo Hinh

      Ke Vo Hinh Member

      Bài viết:
      55
      Được thích:
      36
      Hóng aaa..... :-*:-*:-*:-*
      Ngân Nhi thích bài này.

    2. Khánh Ly

      Khánh Ly Well-Known Member

      Bài viết:
      300
      Được thích:
      340
      Bạn Tuyển trong quá trình trở thành ông bố bỉm sữa, chăm vợ hết mức luôn :)))
      Buồn cười bạn Diệp quá, cơ mà sao gọi là “bà ”, phải thay đổi cách xưng hô chứ, hóng chương sau ạ, xem bạn Bồi xử lý thế nào :)))
      Ngân Nhi thích bài này.

    3. A fang

      A fang Well-Known Member

      Bài viết:
      566
      Được thích:
      560
      Buồn cười với diệp tổng quá
      Hẳn là quỳ bàn phím luôn
      Ngân Nhi thích bài này.

    4. Giang Amy

      Giang Amy Well-Known Member

      Bài viết:
      261
      Được thích:
      478
      Hahaaaaaaa HÔN RỒI BÀ CON ƠIIII :)))) bên kia hôn bên này cũng hôn :))))
      Hahaaaaa đây là đầu tiên thấy có cảnh quỳ bàn phím :))) mọi khi đọc truyện toàn thấy xuông thôi :)))
      Ngân Nhi thích bài này.

    5. Ngân Nhi

      Ngân Nhi Well-Known Member Staff Member VIP Trial Moderator Super Editor

      Bài viết:
      1,304
      Được thích:
      47,158
      Chương 118
      Edit: Ngân Nhi

      “Bà ơi! Em sai rồi ạ!”

      Trịnh Bồi Bồi đứng dậy, muốn chửi mấy câu, nhưng rượu vang ngấm chậm, đầu tự nhiên thấy choáng váng, người lảo đảo.

      Lục Gia Diệp vội vàng đứng dậy đỡ .

      “Đừng động vào tôi! Tránh ra!” đẩy .

      Lục Gia Diệp sợ ngã xuống đất nên dám bỏ tay ra.

      Hai người giằng co nhau rồi cùng ngã xuống salon, bốn mắt nhìn nhau, bầu khí lại trở nên mờ ám.

      uống rượu nên mặt đỏ hồng, ánh mắt mơ màng, người mềm nhũn trong vòng tay .

      Tự dưng lại quên mất là mình định gì, quên luôn cả tức giận và bực bội trong người, cứ ngơ ngác nhìn .

      Ánh mắt Lục Gia Diệp nhìn vào đôi môi mềm của , nhớ lại hương vị của nó, ma xui quỷ khiến thế nào mà lại cúi xuống hôn.

      khẽ phát ra tiếng ậm ừ trong cổ họng, chỉ kháng cự mà ngược lại còn như hưởng thụ.

      Lục Gia Diệp giữ được bình tĩnh, lý trí hoàn toàn bị phá hủy còn lại gì.

      Hai người lăn từ ghế salon xuống mặt thảm…

      Từng bước từng bước tìm tòi nhiều hơn, thể dừng lại được, thuận theo tự nhiên thỏa mãn khát vọng từ sâu trong lòng mình.

      .

      Hôm sau, lúc tỉnh dậy giường, Trịnh Bồi Bồi thấy có người đàn ông trần truồng nằm cạnh mình. À , nếu miêu tả chính xác là cả hai người đều trần truồng, còn quấn lấy nhau nữa.

      Đầu bắt đầu nhớ lại chuyện tối qua.

      có say nhưng vẫn chưa đến nỗi say quá biết gì.

      biết có phải vì độc thân quá lâu rồi hay mà chỉ nhìn đồ ngốc này thôi cũng thấy rạo rực trong lòng được.

      …Bây giờ phải làm gì đây? Ngủ xong chịu trách nhiệm cũng hay lắm nhỉ?

      Trong lòng lúc này hội tụ đủ các loại cảm xúc, nhưng vẫn rất bình tĩnh ngồi dậy, với tay lấy bao thuốc lá từ ngăn kéo tủ đầu giường, rút ra điếu rồi châm lửa hút.

      Hình ảnh đầu tiên mà Lục Gia Diệp nhìn thấy sau khi tỉnh dậy chính là Trịnh Bồi Bồi ngồi bên cạnh bình thản hút thuốc.

      Rất có phong thái của chị đại xã hội đen.

      Mặc dù có chút lo sợ, nhưng bây giờ ngủ cũng ngủ rồi, thể quay ngược thời gian được…

      ngồi dậy, giang tay ra, rất tự nhiên ôm vai Trịnh Bồi Bồi, tay còn lại lấy điếu thuốc kẹp ngón tay , đưa vào miệng mình rít hơi.

      Trịnh Bồi Bồi giơ tay giành lại.

      Nhưng lúc cướp được rồi lại thấy uể oải chẳng còn tí sức lực nào, đành tiện tay dập tắt điếu thuốc vào gạt tàn.

      Lục Gia Diệp hắng giọng cái, vào chủ đề chính: “Nếu chuyện rồi bọn mình nhau luôn .”

      “Ai muốn đương với cái người ngày nào cũng có scandal báo như chứ!” Trịnh Bồi Bồi hừ cái.

      có mà!” Lục Gia Diệp ấm ức giải thích, “Cánh phóng viên cứ thích theo dõi chụp ảnh đấy chứ! ăn với em họ cũng thành scandal, bàn công chuyện với bạn học cũng thành scandal…Tất cả đều là scandal, chẳng biết làm thế nào cả! mình nuôi sống đám chó săn đó, em tưởng dễ dàng lắm sao?”

      “Bọn họ bắt được lên tiếng giải thích à? Có chuyện xấu mà phủ nhận chính là ngầm thừa nhận còn gì nữa!”

      Lục Gia Diệp biết điều nhận lỗi: “Đa tạ bà của chỉ điểm, bây giờ hiểu rồi ạ! Sau này nếu có tin đồn thất thiệt chắc chắn lên tiếng bác bỏ ngay!”

      “Em thèm quản , thích bác bỏ hay tùy!” Trịnh Bồi Bồi lạnh nhạt .

      “Chuyện này ai cần em quản chứ, luôn giữ vững trong sạch, đề cao tính tự giác, kiên quyết để cho lãnh đạo phải bận tâm!”

      Trịnh Bồi Bồi cố nhịn cười.

      xong, Lục Gia Diệp liền hất chăn xuống giường.

      Trịnh Bồi Bồi nhìn theo bóng lưng ra ngoài…

      Vai rộng eo hẹp, đường cong cơ thể rất chuẩn, xương bả vai khêu gợi, cơ thể to lớn…

      nhịn được mà liếm môi, trong lòng lại dâng trào khát vọng.

      Hương vị của đàn ông khiến cho người ta mất hồn.

      Sau khi tắm rửa sạch ra ngoài, Lục Gia Diệp chuẩn bị xong đồ ăn sáng.

      đến bàn ăn, Lục Gia Diệp vội vàng kéo ghế cho , cười lấy lòng: “Bà của , mời ngài ngồi ạ.”

      Trịnh Bồi Bồi: “…”

      ngồi xuống chỗ của mình, múc cho bát cháo: “Bà của , mời ngài dùng bữa.”

      Trịnh Bồi Bồi chịu nổi phải gắt lên: “Mở mồm ra là bà , sao gọi em là tổ tông luôn !”

      “Xin chào tổ tông, mời tổ tông dùng bữa ạ.” Lục Gia Diệp nở nụ cười, lộ ra hàm răng trắng.

      Trịnh Bồi Bồi tuy ghét bỏ nhưng lại nhịn được cười.

      Lục Gia Diệp thấy cười, trong lòng càng vui hơn.

      Liêm sỉ là cái gì? Chỉ cần người mình nở nụ cười thôi, dù bắt phải nuốt quả cầu lửa cũng nuốt.

      Trịnh Bồi Bồi hỏi: “Có vẻ rất bận nhỉ, có phải công tác nữa ?”

      …” cười .

      “Đừng thế, phải cứ , đừng vì em mà làm ảnh hưởng đến công việc của .”

      đâu, bây giờ có việc gì hết.”

      Lục Gia Diệp lái xe đưa Trịnh Bồi Bồi tới công ty, sau đó cũng vào phòng làm việc của mình luôn.

      Vừa vào phòng làm việc, lập tức gọi điện cho Cố Tư Ức để báo tin vui.

      Bên kia Cố Tư Ức vừa để điện thoại xuống lại tiếp tục nhận được cuộc gọi của Trịnh Bồi Bồi.

      nghe hai cuộc điện thoại, mặc dù cách chuyện của hai người này được nhất quán lắm, nhưng phân tích chút biết ngay là hai người đều có ý với nhau, mượn rượu để gạo nấu thành cơm rồi.

      Cố Tư Ức vui lắm, cuối cùng hai người này cũng bước được qua ranh giới em tốt để ở bên nhau.

      Kể từ sau khi Bồi Bồi chia tay, vẫn hy vọng bạn mình tìm được người bạn trai mới hết lòng thương ấy.

      Người khác dám chắc, nhưng nếu là Lục Gia Diệp tin là cậu ấy khiến cho Bồi Bồi hạnh phúc.

      giờ Lục Gia Diệp chính thức mang thân phận bạn trai rồi, có thể thoải mái mà thể tình cảm.

      Hết giờ làm gọi cho Trịnh Bồi Bồi luôn, biết ở studio liền lái xe tới đón .

      Xe đỗ ở bãi gửi xe trung tâm thương mại, Trịnh Bồi Bồi hỏi: “Ăn ở đâu vậy?”

      Lục Gia Diệp: “Đồ ăn bên ngoài sao có thể thỏa mãn được cục cưng đáng của chứ, siêu thị mua đồ, về nhà nấu cơm cho cục cưng đáng của ăn.”

      Trịnh Bồi Bồi bĩu môi: “Ai là cục cưng đáng của chứ.”

      Xuống xe, Lục Gia Diệp chủ động nắm tay Trịnh Bồi Bồi, đan ngón tay vào nhau.

      Trịnh Bồi Bồi theo phản xạ muốn rút tay về: “ sợ bị chụp được à?”

      “Chụp chụp thôi, em là bạn của mà, sợ quái gì!” Lục Gia Diệp càng nắm tay chặt hơn.

      “…” Trịnh Bồi Bồi quay mặt chỗ khác, hơi nhếch môi cười.

      Hai người vào siêu thị, cùng nhau chọn đồ, chủ yếu là đầu bếp Lục Gia Diệp chọn, Trịnh Bồi Bồi đứng cạnh xe đẩy nhìn.

      nhìn chọn hải sản, còn ngồi xổm hẳn xuống để nhìn xem con tôm trong bể có còn sống nữa chứ…Buồn cười chết được.

      Dù gì cũng là thiếu gia con nhà giàu mà sao nhìn chẳng khác gì người bình thường vậy nhỉ? chút dáng vẻ của thiếu gia cũng có là sao?

      Lục Gia Diệp chọn xong tôm hùm, cực kỳ hưng phấn chạy tới giơ lên trước mặt : “Tối nay làm cho em bàn tôm hùm luôn.”

      Trịnh Bồi Bồi nhìn , nhịn được cười, trước kia chỉ cảm thấy rất cợt nhả, rất đáng ghét, nhưng bây giờ hiểu sao mà càng nhìn càng thấy đáng .

      làm mấy năm, Trịnh Bồi Bồi còn là học sinh ngày nào nữa, cũng phải là người làm ăn nghiệp dư, kiến thức của rất rộng rãi, kinh nghiệm cũng phong phú.

      gặp qua rất nhiều loại người, đôi lúc chỉ cần vài giây là có thể nhìn thấu được ý đồ của đối phương, mà trong ánh mắt của Lục Gia Diệp, chỉ nhìn thấy nhiệt tình và chân thành của , có đôi khi thậm chí còn cảm thấy như đứa bé ba tuổi, cố gắng để làm cho người lớn vui.

      Mỗi lần nhìn , đều có cảm giác trái tim mình được ánh mặt trời chiếu vào, khiến cảm thấy rất ấm áp và hạnh phúc.

      Hai người trở về nhà, Lục Gia Diệp xắn tay áo lên nấu bữa tối thịnh soạn.

      Ăn cơm xong, Trịnh Bồi Bồi chủ động dọn dẹp, Lục Gia Diệp ngồi salon, thả trôi dòng suy nghĩ.

      Bây giờ xác định quan hệ rồi…Thế tối nay ngủ kiểu gì đây? thể lại bắt tiếp tục lên tầng hai ngủ mình chứ?

      Nhưng mà, mới ngày đầu nhau đòi ngủ chung giường liệu ấn tượng về trong lòng có bị giảm nhỉ? Tối qua ngoài ý muốn lần rồi, tối nay còn tới nữa có phải là ý đồ của quá lộ liễu rồi ?

      chờ nhiều năm như thế rồi, cần phải gấp gáp trong chốc lát làm gì cả.

      Phong độ! Nhất định phải giữ vững phong độ!

      Trịnh Bồi Bồi thu dọn xong, : “Em về phòng tắm rửa ngủ đây.”

      Lục Gia Diệp gật đầu: “Ừ.”

      Trịnh Bồi Bồi vào phòng ngủ của mình, Lục Gia Diệp nằm salon cầm điện thoại chơi game.

      lát sau, Trịnh Bồi Bồi lại ra, mặc cái váy ngủ lụa tơ tằm màu hồng, dáng vẻ rất quyến rũ.

      Lục Gia Diệp ngước mắt lên nhìn, máu mũi như muốn ào ra luôn, nhanh chóng quay đầu , tiếp tục nhìn vào điện thoại.

      Trịnh Bồi Bồi ngồi xuống bên cạnh , : “Em ngủ được, bọn mình chơi game .”

      “Ừ, chơi gì nào, theo em.”

      “Gì cũng được.”

      “Thế chơi PUBG nhé.”

      “Ừ.”

      Hai người bắt đầu chơi game.

      Ánh mắt của Lục Gia Diệp cứ nhịn được mà… nhịn được mà hướng về đồi núi trùng điệp kia.

      Trịnh Bồi Bồi có vẻ rất nhập tâm vào trò chơi nên ý thức được là tư thế cúi người lúc này của quyến rũ như thế nào.

      chơi rất nhiệt tình, còn vui vẻ dựa vào vai .

      Lục Gia Diệp: “…”

      Cứng đơ như tảng đá.

      Bình tĩnh nào, mình chịu được mà, nhất định phải bình tĩnh.

      Chơi liên tục mấy ván, Trịnh Bồi Bồi ngáp cái, Lục Gia Diệp ân cần hỏi: “ thấy em mệt rồi đấy, mau về phòng ngủ .”

      Trịnh Bồi Bồi: “Ừm.”

      mặt đổi sắc đứng dậy rồi rời .

      Lục Gia Diệp nhìn theo , cười híp mắt : “Em ngủ ngon.”

      Trịnh Bồi Bồi: “…” Đúng là thứ đàn ông hiểu phong tình.

      mặc kệ , thẳng về phòng.

      Lục Gia Diệp sợ mình kiềm chế được mà lao thẳng vào phòng , nên cũng lên gác về phòng mình.

      Trịnh Bồi Bồi đóng cửa phòng, dựa vào đầu giường nghe tiếng bước chân lên gác, tức đến nghiến răng nghiến lợi.

      …Chẳng lẽ có chút cảm xúc gì với sao?!

      có cảm xúc tại sao tối qua lại mạnh mẽ như vậy? Làm hết lần này tới lần khác, làm cho sung sướng muốn ngất luôn.

      biết cái gì gọi là thực tủy tri vị* hay sao?

      *Đại khái là nếm được lần rồi rất nhớ hương vị đó và muốn ăn lại lần nữa.

      Lục Gia Diệp lên gác tắm rửa rồi nằm vật xuống giường, lăn qua lộn lại nhớ về tối qua, lòng buồn man mác.

      tự an ủi mình, sao cả, nhẫn nhịn chỉ là tạm thời thôi, đừng làm hỏng việc lớn. Đợi khi nào quan hệ của hai người ổn định rồi, đến lúc được phép thích làm gì làm chắc chắn phải làm đêm tám lần để bù đắp mới được.

      Điện thoại để tủ đầu giường bỗng vang lên tiếng chuông báo.

      cầm lên xem, là tin nhắn của Trịnh Bồi Bồi.

      “Ăn no quá, ngủ được.”

      “Vẫn còn sớm, hay là qua phòng em , bọn mình chuyện công việc được ?”

      Lục Gia Diệp lập tức bật dậy khỏi giường như con cá chép, đồ ngủ cũng thèm mặc vào mà hấp tấp chạy xuống nhà luôn.

      vào phòng Trịnh Bồi Bồi, thấy chỉ bật đèn ngủ mờ mờ, đầu giường có để nến thơm, lúc này tỏa hương thơm ngát.

      Con thú dữ chôn giấu trong lòng cứ thế mà xông ra.

      Lục Gia Diệp tới trước giường, lần mò chạm vào được cơ thể phụ nữ ấm áp, lập tức ôm lấy .

      Toàn thân cứng đơ như sắt, ấm ách : “Bọn mình nằm giường chuyện công việc , chuyện đến khi nào ngủ quên thôi…”

      “…Ừ.” Trịnh Bồi Bồi biết là câu này hề có độ tin cậy chút nào.

      Nơi đó của giương cung bạt kiếm rồi, nhưng vẫn muốn xem xem có thể nhịn tới lúc nào.

      Đầu óc Lục Gia Diệp lúc này u mê rồi, nhưng vẫn cố gắng về chuyện công việc.

      được lúc cơ thể bắt đầu thành …Tay sờ mó nhưng miệng vẫn về kế hoạch đầu tư rồi số vốn bỏ ra này nọ…

      Trịnh Bồi Bồi khẽ cắn môi dưới, người co lại.

      thầm nghĩ, đắm chìm vào chuyện kia mà lại cứ chuyện công việc cách khô khan, đúng là sát phong cảnh.

      Cuối cùng chịu nổi, thở gấp : “ im mồm có được ?”

      “…” Lục Gia Diệp ngậm miệng luôn.

      Cảm ơn trời đất, cuối cùng cũng phải vắt óc suy nghĩ xem nên gì nữa rồi.

      Bầu khí nóng đến mức này rồi, tiếp theo cần phải gì hết, tập trung vào làm thôi.

      Hai người phối hợp cực kỳ ăn ý, mồ hôi tuôn như mưa, đồng tâm hiệp lực chinh phục đỉnh cao.


      huyenlaw68, Pe Mick, Hạnh Đoan24 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :