1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Xin Dâng Cá Muối Cho Sư Tổ - Phù Hoa (On Going)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Mãi yêu editor

      Mãi yêu editor Active Member

      Bài viết:
      170
      Được thích:
      207
      Quá cuồng ngạo
      Ta dừng tay ngươi lại đưa tới 1 đám người cho ta giết chơi
      Sư tổ
      Thanks editor nhiều nhiều
      sakura_mikan, heavydizzyHale205 thích bài này.

    2. heavydizzy

      heavydizzy Well-Known Member

      Bài viết:
      1,641
      Được thích:
      56,963
      Chương 51. Bị bắt

      Tư Mã Tiêu từ sớm biết Sư Thiên Lũ người này đơn giản như vậy, lúc trước giao thủ, nhận thấy Sư Thiên Lũ cũng dùng ra toàn lực.

      Có lẽ là bởi vì mấy lần trước, ngoài người Sư gia còn có cung chủ và các trưởng lão cung khác ở bên, mà Sư Thiên Lũ có thể đối phó Tư Mã thị, đương nhiên cũng phòng bị thế lực các cung khác, bởi vậy chưa hiển lộ ra toàn bộ năng lực của mình.

      Hơn nữa khi đó Tư Mã Tiêu cũng chưa dẫm vào điểm mấu chốt, ông ta còn cảm thấy có thể tới điểm cân bằng, mới động toàn lực.

      Nhưng khác. Nhiều năm tâm huyết của tộc Sư thị đều ở trong kết giới tại đây, nếu bị Tư Mã Tiêu nổi điên phá huỷ, Sư Thiên Lũ dù thế nào cũng chịu nổi.

      Ông ta hề che dấu nữa, Tư Mã Tiêu cũng cảm thấy tia kinh ngạc với tu vi chân của ông ta giờ. Sư Thiên Lũ tàng được rất sâu, tu vi chỉ sợ đến Đại Thừa.

      Vượt qua Đại Thừa, là tới độ kiếp phi thăng, dù vượt qua hay , đều chỉ là chết thôi.

      Tư Mã Tiêu sáng tỏ vì sao Sư Thiên Lũ luôn luôn trầm ổn lại ra sắc giận như thế, chung quy là vì trường sinh. Sư Thiên Lũ biết được bí mật phi thăng, cũng biết tác dụng của linh hỏa, ông ta còn thấy được ví dụ sống sờ sờ, đương nhiên cũng nghĩ giống Tư Mã Tiêu, ở lại đây lâu dài trăm triệu năm.

      Sư Thiên Lũ mang đến mười mấy người đều là huyết mạch trực hệ của Sư thị, cũng là người ông ta tín nhiệm nhất. Hai bên đánh nhau, những người Sư gia đó chỉ có thể tránh né, nhân tiện trông coi kết giới, rồi sau đó kính sợ mà hãi hùng nhìn về phía trung gió nổi mây phun, đó là tranh đấu mà bọn họ hoàn toàn thể cuốn vào.

      Tư Mã Tiêu chung quy vẫn giỏi hơn, nhưng cũng có cách nào lập tức giết chết Sư Thiên Lũ, Sư Thiên Lũ so với nghĩ càng khó chơi hơn. Bất quá Tư Mã Tiêu cũng vội, cùng ông ta so chiêu, hai người chiến đấu thường thường lan xuống phía dưới, đánh sâu vào kết giới.

      Tư Mã Tiêu tựa hồ có ý định dựa vào công kích để đánh sâu vào kết giới phía dưới, Sư Thiên Lũ lại trăm phương nghìn kế muốn dời vòng chiến , tránh cho kết giới bị lan đến.

      Hai người nhất thời giằng co dừng lại.

      ……

      Liêu Đình Nhạn trở lại Phong Hoa Thành của Sư Dư Hương, nàng có chút tâm thần yên. Nhân sĩ tu tiên tâm thần yên, thường thường là có quan hệ đến chuyện phát sinh người mình.

      Hay là, Tư Mã Tiêu chuyến này phát sinh cái gì ngoài ý muốn? Vừa rồi nàng hỏi nhiều, chỉ xem thần sắc Tư Mã Tiêu cũng biết chỗ đó đơn giản, khẳng định là có bí mật. Tìm kiếm bí mật của người khác, nhất định phải chịu nguy hiểm.

      Liêu Đình Nhạn nghĩ lại nghĩ, Tư Mã Tiêu tu vi như vậy, thế giới này người có thể giết chỉ sợ còn chưa sinh ra, cho nên dù bị thương chút, hẳn là cũng có chuyện gì lớn.

      Nghĩ vậy nàng thoáng yên tâm, ngồi ở phía trước cửa sổ khắc hoa điểu, đối diện vườn hoa rộng bên ngoài. Sư Dư Hương thích hoa điểu, cung điện hành lang gấp khúc đều chìm trong phồn hoa.

      Bình thường lúc này, nàng dựa vào chỗ này nhìn gương phát sóng trực tiếp, ăn chút đồ ăn vặt, lật quyển bách khoa toàn thư thuật pháp tìm hai ba cái cảm thấy hứng thú để học, còn Tư Mã Tiêu để xin giúp đỡ, dù sao cũng phải được. Tiểu hắc xà lúc này vui vẻ bò sang, từ đống đồ ăn vặt của nàng tìm vài thứ mang ra ngoài nuôi chim. Tiểu hắc xà đến mỗi chỗ đều thích nuôi các loại sủng vật khác nhau, đặc biệt nhiệt tình thương cho ăn.

      đến đây, tiểu hắc xà đâu?

      Sau khi nàng trở về vẫn luôn suy nghĩ về Tư Mã Tiêu, cũng chú ý tới tiểu hắc xà, tuy nó ham chơi nhưng tính cách khác gì chó, lúc bọn họ trở về, tiểu hắc xà thân, phe phẩy cái đuôi chào hỏi bọn họ.

      “Tiểu hắc?”

      “Xà xà?”

      Liêu Đình Nhạn gọi hai tiếng, cảm giác đúng. khí chung quanh căng chặt, thứ gì chậm rãi siết lại. Nếu phải hình dung, nàng cảm giác có thứ gì rút khí nơi này, muốn rút nơi này thành trống rỗng.

      Nàng đứng tại chỗ, cầm chuỗi vòng ngọc đeo trước ngực, nghĩ thầm, hoảng hốt, chừng là ta nghi thần nghi quỷ.

      “Tê ——”

      Tiếng dây đàn căng thẳng, đại khái là lần đầu tiên trong cuộc đời Liêu Đình Nhạn phản ứng nhanh như vậy, nàng lao ra phía sau, trong ánh sáng phản xạ trông thấy dây đàn đan xen trước mắt.

      Liêu Đình Nhạn ngừng lại: “Mẹ kiếp!!!”

      Thanh liên tiếp ngừng, chỉ vang lên trước người nàng, còn ở phía sau, thậm chí đỉnh đầu. Liêu Đình Nhạn đứng tại chỗ bất động.

      Vô số sợi tơ phong bế toàn bộ đường quanh nàng, nếu đổi là Tư Mã Tiêu, đại khái duỗi ra tay là có thể kéo xuống đám sợi tơ như tơ nhện đó, nhưng Liêu Đình Nhạn…… ừ, nàng cảm thấy mình kéo bị cắt thành rất nhiều mảnh —— đúng, có giáp phòng ngự, cắt nát là tồn tại, nhưng đại khái bị trói thành cái trứng.

      Nàng vặn đầu, nhìn đám người xuất ở chung quanh, tính ra vượt qua trăm người, tất cả đều là tư thế bô lão, vây quanh nàng vào giữa nhìn chăm chú.

      Tốt, nàng nhìn thấu tu vi ai, so ra đều cao hơn nàng, nàng cảm giác mình giống người chơi đáng thương ở cấp năm mươi, chung quanh đứng vòng toàn cấp chín mươi, cũng quá thảm . Vì bắt mình nàng, dùng đến trận thế lớn như vậy?

      “Chỉ có mình nàng ta? Tư Mã Tiêu ở chỗ này?”

      Liêu Đình Nhạn nghe có người hỏi.

      “Chưởng môn , bắt được Tư Mã Tiêu, cũng cần phải mang Liêu Đình Nhạn bên cạnh về.”

      nữ nhân mà thôi, có ích lợi gì.”

      “Cũng thể như thế, người có thể khiến Tư Mã Tiêu lo lắng che dấu tồn tại, còn mang theo bảo hộ đường, đương nhiên là hữu dụng.”

      Liêu Đình Nhạn: “……” Tới rồi! tình tiết con tin kinh điển! Tiếp theo nàng bị trói lại đưa tới trước mặt Tư Mã Tiêu, bị người ta túm cổ uy hiếp thúc thủ chịu trói! Nếu mà như thế nàng an tâm rồi, dù sao chỉ cần nhìn thấy tổ tông, hoàn toàn có việc gì, cho nên nàng chút cũng hoảng hốt.

      “Trước bắt nàng ta rồi lại .” lão giả ánh mắt sắc bén .

      Tư Mã Tiêu ở đây, đối mặt tu sĩ Luyện Hư kỳ hề có nhuệ khí, bọn họ còn có gì cố kỵ, tùy tiện người tiến lên là có thể bắt dễ như trở bàn tay.

      Những dây đàn vây quanh Liêu Đình Nhạn càng siết chặt, nàng cảm giác dung mạo ngụy trang người mình bị người ta lột , lộ ra nguyên bản, còn có hai sợ dây đàn đan xen mang theo sát khí sắc bén quấn chặt cánh tay nàng.

      Sử dụng dây đàn chính là nữ tu Sư thị ôm đàn tranh, tên là Sư Thiên Độ, là muội muội của Sư Thiên Lũ. Bà ta ở Sư gia địa vị thấp, đương nhiên cũng hiểu Tư Mã Tiêu làm những gì.

      Chuyện khác , chỉ tàn sát Bách Phượng sơn, làm hỏng đại kế của Sư thị bọn họ đủ để cho bà ta hận nghiến răng nghiến lợi. Bởi vì thế hệ Bách Phượng sơn này, là do bà ta quản trong tay, giờ lại bị Tư Mã Tiêu hoàn toàn huỷ hoại! Nếu muốn xây lại, còn biết phải phí bao nhiêu tâm huyết và thời gian.

      Thời gian trước Sư Thiên Lũ sai bà ta các nơi tìm kiếm nơi Tư Mã Tiêu lẩn trốn, đáng tiếc Tư Mã Tiêu quá cảnh giác, lưu lại tia dấu vết, tìm người được, là chuyện Nguyệt Sơ Hồi chết mới khiến Sư Thiên Lũ tìm được chút dấu vết để lại, lúc này mới để bà ta bước tra được đến nơi đây.

      Lúc trước đối địch với Tư Mã Tiêu, nhiều lần bọn họ bất lực trở về, uổng phí để lại ít mạng người, nháo đến bên trong Canh Thần Tiên Phủ oán khí sôi trào, rốt cuộc những người đó cũng biết Sư thị thầm làm những gì, chỉ nhìn thấy bề ngoài bọn họ giữ gìn Tư Mã Tiêu.

      Lúc này, Sư Thiên Độ mang người đến điều tra, mục tiêu ngoại trừ Tư Mã Tiêu, chính là nữ nhân Liêu Đình Nhạn bên người .

      Sư Thiên Độ tuy tin loại người như Tư Mã Tiêu thích nữ nhân, nhưng tra được những thứ làm bà ta thể tin, Tư Mã Tiêu đối với nữ tử này cực kì tốt, mấy lần chạy ra đều mang theo người này, lúc trước còn lừa gạt Sư Thiên Lũ giả tạo người này chết.

      Lại xem tu vi nữ tử này ——đệ tử nho nhập môn chưa đầy ba năm, giờ thế nhưng là Luyện Hư kỳ, tu vi bước lên trời, làm cho đám tu sĩ bọn họ tu luyện đau khổ trăm ngàn năm vừa đố kị lại thèm khát. Đối đãi như thế, dù phải thích mười phần, nhiều ít cũng có để ý.

      Trước khi tới nơi này, Sư Thiên Lũ dặn dò, bảo bà ta cần thiết mang Liêu Đình Nhạn về, chỉ cần nắm người này trong tay, nhiều ít có thể làm Tư Mã Tiêu lo lắng vài phần.

      Sư Thiên Độ tuy chuẩn bị mang người sống về, nhưng đáy lòng buồn bực cũng khó có thể áp xuống, cho nên lúc này, bà ta mới có thể nghĩ đến siết đứt cánh tay Liêu Đình Nhạn để phun ra ngụm ác khí.

      Vừa lúc Tư Mã Tiêu ở đây, chờ trở về, nhìn thấy Liêu Đình Nhạn cụt tay chẳng phải là thú vị sao. Lúc này Sư Thiên Độ biết, bà ta xuất phát vào Phong Hoa Thành bao lâu, Sư Thiên Lũ bị động tĩnh ở sông máu kinh động đến, ở chỗ đó đối địch với Tư Mã Tiêu.

      Sư Thiên Độ đứng ở chỗ này thầm , có biện pháp với Tư Mã Tiêu, chẳng lẽ còn thể đùa nghịch cái đồ chơi này sao.

      Dây đàn cắt lên cánh tay Liêu Đình Nhạn, kết quả lại dừng ở bên ngoài thân thể nàng thước, dù thế nào cũng thể tiến về phía trước nửa tấc.

      Sư Thiên Độ: “!!!”

      Liêu Đình Nhạn: “……”

      Giáp phòng ngự, xuất phẩm của tổ tông, chính là ngưu bức như vậy.

      Sư Thiên Độ tin nổi, dây đàn tùy tâm mà động, từ các góc độ cắt về phía Liêu Đình Nhạn, sau đó quả nhiên trói nàng thành cái trứng.

      Lông tóc vô thương, chỉ thể động đậy, Liêu Đình Nhạn nghĩ thông. Mặc kệ , các ngươi cứ tùy tiện, dù sao bắt ta có thể, làm ta bị thương được.

      Sư Thiên Độ còn muốn động nữa, lại bị người ngăn lại. Đó là vị trưởng lão Cung, rất có giải thích về luyện khí, đánh giá Liêu Đình Nhạn, : “ người nàng ta có Tiên Khí phòng ngự, ngươi phá nổi, cần ở chỗ này lãng phí thời gian, mang người về trước .”

      Sư Thiên Độ lúc này mới xụ mặt buông tay, vung tay áo bắt người.

      “Ta muốn dẫn người trở về phục mệnh với huynh trưởng, chư vị muốn rời trước, hay là canh giữ ở nơi này, chờ Tư Mã Tiêu trở về, nhất cử bắt lấy ?” Sư Thiên Độ hỏi.

      Câu hỏi này, ít người đều thầm bĩu môi trong lòng, nhất cử bắt lấy người? Nếu có thể bắt, bọn họ đâu đến nỗi ba lần bốn lượt hao binh tổn tướng, nếu phải tình liên quan đến sinh tử tồn vong, mỗi cung đều cần thiết cử người tới xử lý việc này, còn biết có bao nhiêu người muốn tới đâu.

      “Chúng ta vẫn nên cùng trở về, Tư Mã Tiêu nếu trở lại nơi này phát người này bị bắt, lấy tính tình cỉa , tất nhiên muốn đánh lên chủ phong Thái Huyền, bằng chúng ta trước chuẩn bị.” người ra tiếng .

      Mọi người còn lại sôi nổi gật đầu, “Đúng vậy, chúng ta đương nhiên là bày sát trận, lấy nàng ta làm mồi, dẫn tiến vào.”

      “Lúc này chúng ta triệu tập đệ tử tinh , bày ra thiên la địa võng ở Thái Huyền phong, Tư Mã Tiêu hẳn còn bị thương, chúng ta nhất định có thể thành công.”

      “Cho dù là sư tổ, cũng thể làm loại chuyện lạm sát kẻ vô tội, lần nữa họa loạn tiên phủ, nên có điều quyết đoán.”

      Mọi người nghiêm nghị muốn nhanh chóng triệu tập các đệ tử lại, chuẩn bị dùng chiến thuật biển người, mỗi người bọn họ biểu tình đều thực ngưng trọng, ít người lộ ra vẻ sầu lo và sợ hãi.

      Liêu Đình Nhạn từ khe hở sợi tơ nhìn thấy thần thái mọi người, trong lòng cảm giác kì quái. Có thể là tâm tình chính nghĩa sắp chiến thắng tà ác, sớm ngày đánh tan hắc ám trầm trọng, nàng ở phía vai ác lại cảm giác được.

      nàng là con tin, những người khác làm gì được nàng, cũng lười để ý nàng, nàng liền bảo trì trầm mặc, chỉ nghĩ nên làm cái gì bây giờ.

      , chuyện này vượt qua phạm vi năng lực của nàng, trong vòng vây này mà đột phá đào tẩu? thế giới này có lẽ chỉ mình Tư Mã Tiêu mới có thể làm được.

      Nếu trốn…… duy nhất nàng có chút để ý, chính là trước khi Tư Mã Tiêu dặn nàng được ở trong trung tâm phủ cho đến khi trở về, vậy khẳng định là ở đó có cái gì nguy hiểm.

      Nhưng nàng có cách nào, bây giờ đến tin tức nàng cũng gửi được. Chỉ có thể cầu nguyện tổ tông phát ra nàng bị người ta bắt cũng cần quá tức giận.
      Kimkimdao, Lee Đỗ, thongminh12327 others thích bài này.

    3. Mengotinh_Ranluoi

      Mengotinh_Ranluoi Well-Known Member

      Bài viết:
      1,281
      Được thích:
      1,052
      Thời điểm gay cấn, nghìn cân treo sợi tóc nà
      heavydizzy thích bài này.

    4. nhimxu

      nhimxu Active Member

      Bài viết:
      252
      Được thích:
      158
      cho hỏi cá muối là gì?

    5. heavydizzy

      heavydizzy Well-Known Member

      Bài viết:
      1,641
      Được thích:
      56,963
      Chương 52. Lửa

      Liêu Đình Nhạn quả nhiên bị đưa tới chủ phong Thái Huyền, ở nơi đó còn có ít người, Nguyệt Cung chủ đau mất ái nữ cũng ở đó, biểu tình bất thiện đánh giá Liêu Đình Nhạn: “Đây là người mà Tư Mã Tiêu mang theo?”

      Sư Thiên Độ : “Chính là nàng ta.”

      Ánh mắt Nguyệt Cung chủ nhìn mình làm Liêu Đình Nhạn dựng hết cả lông tóc, nghe bà ta hung hăng : “Tư Mã Tiêu giết nữ nhi của ta, làm ta chịu đủ thống khổ, ta cũng muốn chịu nỗi đau này!”

      Bà ta liền có vẻ khống chế được, triệu ra vũ khí Nguyệt Hoàn Kiếm của mình chỉ vào mặt Liêu Đình Nhạn. tiếng, Nguyệt Hoàn Kiếm bị chặn lại, Liêu Đình Nhạn vẫn ở tại chỗ lông tóc vô thương, chỉ có dây đàn còn bó ở bên ngoài giáp phòng ngự vô hình bị chặt đứt. Bởi vậy có thể thấy lần này Nguyệt Cung chủ hoàn toàn nương tay.

      Sư Thiên Độ kịp ngăn trở, mắt thấy dây đàn của mình bị chặt đứt, sắc mặt tối sầm, ngữ khí nặng vài phần: “Nguyệt Cung chủ, đại trước mặt, thể xúc động!”

      Nguyệt Cung chủ lúc này mới chú ý tới phòng ngự dày đặc người Liêu Đình Nhạn, mấy kiếm sợ là chém đứt. Bà ta cam lòng mà thu kiếm vào vỏ, mang theo lửa giận phất tay áo bỏ .

      Liêu Đình Nhạn nhìn bốn phía, nơi này tụ tập rất nhiều người, các trưởng lão còn ngừng đưa tin, bố trí. Nàng nhìn thấy rất nhiều đệ tử vội vàng đuổi tới giống như sao băng bầu trời rơi xuống, nhìn thấy phía dưới bày ra trận thế trầm trọng, nhìn thấy vài vị cung chủ thấp giọng thương nghị tranh chấp…… mảnh hỗn loạn.

      Sư Thiên Độ nhìn thấy chưởng môn Sư Thiên Lũ, chỉ thấy Sư Chân Tự thay thế xử lý vụ, nhăn mi hỏi: “Huynh trưởng chỗ nào?”

      Sư Chân Tự cung kính thi lễ với bà ta mới : “Ngài rời lúc sau, hồ sen ngọc bên kia có dị trạng, chưởng môn dẫn người đến, đến nay còn chưa trở về.”

      Sư Thiên Độ vừa nghe hồ sen ngọc rốt cuộc đợi nổi, nơi đó có thứ mà Sư gia bọn họ cho phép xảy ra sơ xuất nhất, bà lập tức : “Ngươi lưu lại nơi này, mau chóng bố trí tốt, trông coi Liêu Đình Nhạn, nàng ta dùng để đối phó Tư Mã Tiêu, thể để nàng ta có sơ xuất, ta trước mang những người này xem huynh trưởng gặp chuyện gì.”

      Thời gian vừa lúc như vậy, bà lo lắng Sư Thiên Lũ bên kia là gặp Tư Mã Tiêu. Nếu là Tư Mã Tiêu, bà còn có thể giúp Sư Thiên Lũ chu toàn vài, tại Liêu Đình Nhạn chính là ở trong tay bọn họ.

      “Nhớ lấy, ngàn vạn trông coi Liêu Đình Nhạn cẩn thận.”

      Sư Thiên Độ đến nơi, Tư Mã Tiêu và Sư Thiên Lũ hai người đều có tổn thương, Sư Thiên Lũ ràng rơi xuống hạ phong, nhìn chật vật hơn Tư Mã Tiêu rất nhiều.

      Sư Thiên Lũ biết được mình đánh lại Tư Mã Tiêu, chỉ tận lực kéo dài thời gian, ông ta biết Sư Thiên Độ bắt người, nếu Tư Mã Tiêu ở chỗ này, muốn bắt người khác đương nhiên là dễ dàng. Chỉ cần Sư Thiên Độ trở về, chứng tỏ bọn họ thành công, đến lúc đó là có thể từ từ chuyện với Tư Mã Tiêu.

      Mà Tư Mã Tiêu cũng đợi, so với Sư Thiên Lũ, càng có chỗ để trông đợi.

      vốn tính toán vào mấy ngày sau trong nghi thức tế lễ, châm linh hỏa lúc trước mai phục, đem trung tâm nơi Tộc Sư thị tụ cư cùng với Tam Thánh sơn, chủ phong Thái Huyền tính cả hơn mười tòa linh sơn thuộc về cung chủ các cung chung quanh, toàn bộ biến thành luyện ngục. Nhưng gặp mặt Tư Mã , quyết định động thủ trước.

      Đóa linh hỏa mới sinh của Tư Mã bị cắn nuốt, lưu lại nơi đó chính là ngọn lửa phân ra. Ngọn lửa này sắp châm lửa ngọn nguồn trong trung tâm Canh Thần Tiên Phủ.

      Lúc trước châm lửa những linh trì dưới đáy núi, chờ đến lúc ngọn lửa này ngấm xuống đất, lực lượng nguyên bản của linh hỏa cùng những linh trì trong núi nháy mắt toàn bộ bùng nổ, còn có lực lượng của Tư Mã nơi sông máu, đốt thành tro hết thảy những thứ mặt đất và dưới ngầm.

      Có Tư Mã trợ giúp, kế hoạch có uy lực càng lớn hơn.

      Sở dĩ bám trụ Sư Thiên Lũ ở chỗ này, chính là đợi linh hỏa ngấm xuống đất.

      Tư Mã Tiêu lấy ra trường đao chém mãnh thú, Sư Thiên Lũ dùng đàn, tiếng đàn của có thể mê hoặc nhân tâm, nhiễu loạn tâm thần, lại có bất kì tác dụng nào với Tư Mã Tiêu, thể dùng ra thủ đoạn khác. Tư Mã Tiêu cảm giác thời gian sai biệt lắm, cũng dây dưa với Sư Thiên Lũ nữa, đao chém đứt dây đàn, còn để lại vết đao khắc sâu thân đàn.

      Sư Thiên Lũ vội lui ra, linh cầm bản mạng bị chặt đứt dây, áp chế được phun ra máu tươi. Đúng vào lúc này, ông ta nghe thấy tiếng Sư Thiên Độ.

      “Huynh trưởng! Ta tới giúp huynh!” Sư Thiên Độ phi thân tiến lên.

      Sư Thiên Lũ thấy bà ta tới, mặt vui vẻ, vừa muốn gì, nháy mắt sắc mặt đại biến, ông ta nhìn chằm chằm kết giới phía dưới, bỗng nhiên mở to hai mắt.

      Ngọn lửa và lưu tương màu kim hồng phun ra tung toé, tiếng vang lớn ầm ầm cơ hồ có thể chấn vỡ thần hồn. Cảnh sắc núi non bình thường vỡ vụn như gương, lộ ra sông máu màu đỏ tươi và hoa sen đen phía dưới, nhưng chờ bọn họ nhìn ràng, hết thảy bị hỏa tương thổi quét cắn nuốt.

      Sư Thiên Lũ cùng Sư Thiên Độ đồng thời thần sắc đại biến, hồ sen hắc ngọc của bọn họ, linh hỏa bọn họ bồi dưỡng!

      !” Sư Thiên Lũ lập tức muốn xông lên ngăn cản, nhưng lửa là từ sông máu bốc cháy lên, hỏa tương là máu của Tư Mã thị châm lên, bất đồng với lửa bình thường, nơi nó đến, bất luận cái gì đều biến thành tro bụi, đến trăm thước dưới đất cũng bỏ qua.

      Cảnh tượng này ở trong mắt Sư Thiên Lũ và Sư Thiên Độ khác trời sụp đất nứt, bọn họ thậm chí cũng quản những đệ tử mình mang đến, những đệ tử đó ở quá gần còn tránh kịp, cũng bị hỏa tương cuốn vào, nháy mắt biến thành sợi khói con sông hỏa tương.

      “Ha ha ha ha ha!” Tư Mã Tiêu vung trường đao cười to, nhìn xuống sông máu phía dưới, dòng khí cực nóng bốc lên tận trời, cuốn cả tóc và vạt áo lên, duỗi tay chỉ chỉ Sư Thiên Lũ cơ hồ phát điên, buông tha , : “Sư Thiên Lũ, đây chỉ là bắt đầu mà thôi.”

      Sư Thiên Lũ ánh mắt cừu hận rốt cuộc bắn về phía , cắn răng, phảng phất giống như muốn nhổ ra tất cả nội tạng trong thân thể, gian nan mà phun ra mấy chữ, “Ngươi…… có ý tứ gì.”

      Tư Mã Tiêu hơi hơi nâng cằm lên, bễ nghễ, mặt mang theo cười nhạo chút để ý, “Tộc Sư thị nơi đó mảnh linh sơn, tổ mộ thần miếu của các ngươi, bao gồm Thái Huyền phong chưởng môn của ngươi, lập tức đều giống nơi này, biến thành mảnh biển lửa, qua hôm nay, những linh sơn này, còn có tộc Sư thị to như vậy đều còn tồn tại nữa.”

      cười tràn đầy ác ý, nhìn Sư Thiên Lũ cả người rét run. Ông ta run rẩy nhìn về phía Tư Mã Tiêu, trong lòng chỉ còn ý niệm “—— Xong rồi, hết thảy đều xong rồi.”

      “Tư Mã Tiêu! Ngươi hối hận!” Sư Thiên Độ hét lên. Tu vi của bà ta còn kém Sư Thiên Lũ, nỗ lực duy trì trong linh hỏa cực nóng, cả người đỏ bừng, pháp y bắt đầu bốc cháy, trong ánh mắt chiếu rọi ánh lửa phía dưới, tràn đầy cừu hận và vặn vẹo.

      Tư Mã Tiêu để bụng, thưởng thức trường đao. sợ linh hỏa, độ nóng như vậy với cũng chỉ là tầm thường, bởi vậy chỉ nhàn nhạt nhìn hai người giãy giụa trước mặt, hơi hơi nhướng mày.

      Giọng Sư Thiên Độ bởi vì phẫn nộ và oán hận trở nên vô cùng bén nhọn, vặn vẹo trong gió nóng, “Thái Huyền phong, nữ nhân ngươi mang theo kia cũng ở Thái Huyền phong, chúng ta chết, nàng cũng phải bồi cùng chết!”

      Ngón tay Tư Mã Tiêu ngừng ở lưỡi đao, hơi hơi ấn, lưỡi dao sắc bén liền cắt vào ngón tay , giọt máu tươi màu kim hồng theo lưỡi dao chậm rãi trượt xuống.

      Ánh mắt đột nhiên tràn đầy lệ khí, “Ngươi cái gì.”

      Oành ——

      Đúng lúc này, giống như có cái gì nổ tung, tiếng vang kinh thiên động địa, dù ở đây trong gian độc lập, cũng có vẻ đáng sợ.

      Tư Mã Tiêu từng nghĩ tới màn sắp phát sinh trong nghi thức tế lễ kia, đó nhất định là cảnh tượng mỹ diệu tựa như tận thế, vô số linh sơn được Phụng Sơn linh hỏa sử dụng mà tự bạo, tai nạn như vậy, đủ để bảo đảm trong phạm vi vùng có bất luận kẻ nào có thể thoát được.

      Đó xác là cảnh tượng thực long trọng, linh khí bốn phía trong linh sơn, chớp mắt biến thành bộ dáng khác, chúng cùng nổ tung, dựng lên biển lửa và hỏa tương bao phủ hết thảy những gì nhìn thấy.

      gian kết giới này khó có thể chịu nổi lực lượng trong ngoài đè ép, hoàn toàn vỡ vụn. Đồng thời, Tư Mã Tiêu cảm giác tim đập nhanh khôn kể, khỏi duỗi tay bưng kín ngực.

      Xuyên qua mảnh kết giới rách nát, quay đầu, nhìn Thái Huyền chủ phong nơi xa. Lúc nhìn chỗ này cái, là Thái Huyền chủ phong sụp đổ đập vào đáy mắt, hỏa tương phóng lên cao nhuộm hai mắt cũng thành mảnh màu đỏ.

      Tươi cười chút để ý còn đọng lại mặt , như là mặt tường trắng loang lổ, vỡ vụn, bong ra từng mảng.

      Biểu tình của quá đáng sợ, Sư Thiên Lũ cũng nhìn ra cái gì, như phát điên cười rộ lên, “Ha ha ha, ha ha, Tư Mã Tiêu, dù ngươi ngàn tính vạn tính, làm sao tính đến, ngươi tự tay giết chết người mình để ý. Ngươi cuồng vọng đến tận đây, cuối cùng phải chịu báo ứng.”

      Ông ta điên điên khùng khùng, lại khóc lại cười.

      Tư Mã Tiêu cũng thèm nhìn ông ta, bay về phía chủ phong Thái Huyền hoàn toàn thay đổi.

      ……

      Lúc Sư Thiên Độ vội vàng rời , Sư Chân Tự quả nhiên đến bên cạnh Liêu Đình Nhạn, dám có chút chậm trễ.

      Liêu Đình Nhạn: “……” Các ngươi trông coi cũng quá nghiêm túc , ta chạy thoát.

      Nàng tuy lo lắng tính mạng, nhưng thứ khác đều bị chế trụ, động chút cũng khó. Nàng nằm liệt ra, nghĩ thầm, tổ tông hẳn là có thể tìm đến đây trong nửa ngày ?

      Sau khi chuyện này qua, nàng vẫn nên nghiên cứu về điện thoại chút, lần sau mới có thể liên hệ khoảng cách xa, nếu nhiều lần đều có trận thế như bây giờ, còn quá mức dọa người.

      Rất nhiều người bận rộn ở Thái Huyền phong, Liêu Đình Nhạn nhìn thấy sắc trời bên ngoài vào đêm, mạc danh cảm thấy có chút nóng.

      Giống như là nhiệt độ từ dưới đất ngầm truyền đến. Nàng nhịn được nhìn chằm chằm mặt đất.

      Nàng cảm giác được, người khác tu vi càng cao hơn nàng đương nhiên cũng có thể phát , mọi người dừng đàm luận, những đệ tử nguyên do cũng cảm giác được khí giống bình thường.

      Oành ——

      biết từ nơi nào truyền đến chấn động, Liêu Đình Nhạn nhìn thấy các đệ tử hoảng sợ, nhìn thấy trong nháy mắt mặt đất tung bay dựng lên, còn có lửa đỏ hỏa tương, viêm khí và linh khí nóng cháy tuôn trào bạo liệt, phun lên cao.

      Đây là làm sao vậy?

      Nàng nhìn thấy hỏa tương nhào về phía mình, bị dọa đến dựng lông. Con mẹ nó là núi lửa phun trào a!!! Nhưng chung quanh nơi này nào có núi lửa!!!

      ……

      Trong màn đêm, con sông hỏa tương giống mạch máu trong thân thể người, kết nối thành những mạng lưới lớn lớn bé bé đồng nhất, ở trời nhìn xuống, có loại mỹ cảm kinh tâm động phách.

      Tư Mã Tiêu đạp lên đại địa còn chưa tắt lửa, nhất thời thế nhưng có chút mờ mịt. Tư duy của đau đớn, đau đớn kéo dài làm ánh mắt phủ kín tơ máu.

      Chủ phong Thái Huyền còn gì, đứng mảnh đất bằng, đưa mắt nhìn, trừ lửa và đấy cháy đen, thấy bất cứ thứ gì khác.

      về phía trước trong chốc lát, tay giật giật, có cái gì từ tro tàn và dưới đất khô cằn bị lật ra.

      Miễn cưỡng nhìn ra được là đồ vật hình tròn phập phềnh ở trước mặt .

      Chuỗi vòng ngọc có năng lực phòng ngự cường đại hoàn toàn vô dụng, biến thành cái dạng trước mắt này, còn người mang nó, có lẽ ở dưới chân , biến thành mảnh đất khô cằn, hoặc là tro tàn, thậm chí thể đào lên.

      tay cầm lấy bộ khung vòng cổ trước mắt, dùng sức siết, biến chúng thành bụi.

      Sau đó thấp giọng bắt quyết, duỗi tay vồ về phía trước trảo, vô số điểm ánh sáng từ đất ngầm trào ra. Đó đều là hồn phách của người vừa mới chết ở chỗ này, nếu ai bắt lấy, bọn họ thực nhanh tan , hoặc là lần nữa đầu nhập luân hồi.

      Tư Mã Tiêu từng với Liêu Đình Nhạn, chỉ cần chính muốn nàng chết, nàng phải chết.

      Cho nên muốn câu hồn phách nàng trở về, chết khối thân thể cũng quan hệ, chỉ cần hồn vẫn còn, là có thể sống lại, nàng còn có thể tiếp tục lười biếng mà nằm liệt bên , cái gì cũng cần làm. Nàng hẳn là bị dọa rồi, lúc sống lại khả năng khóc, nhưng sao, có thể bảo đảm với nàng, bao giờ phát sinh chuyện như hôm nay nữa.

      hung ác dường như lấy toàn lực bản thân câu hết hồn phách trong mảnh thiên địa này, chọc đến thiên lôi cũng ở nổ vang.

      Tư Mã Tiêu chút nào cố kỵ, phân biệt mỗi hồn phách bị bắt lấy.

      Cũng phải toàn bộ hồn phách đều ở chỗ này, có ít thần hồn ổn, quá yếu ớt, ở trường hạo kiếp vừa rồi bị tách ra rách nát.

      Tư Mã Tiêu nghĩ, hồn phách Liêu Đình Nhạn yếu ớt như vậy, khẳng định nàng còn ở nơi này, là trong góc nào đó ở chỗ này.

      có khả năng tìm thấy.

      Nhưng xác thể tìm được.

      @nhimxu có giải thích ở văn án rồi nhé.
      thongminh123, sabera.tran, Jeremej San23 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :