1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Ngoại Thích Chi Nữ- Ngũ Diệp Đàm

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Julie Phạm

      Julie Phạm Well-Known Member

      Bài viết:
      385
      Được thích:
      3,229
      Chương 70:
      Đêm đó, Túc vương phủ.

      Minh Lạc nhìn gương mặt bình tĩnh của Triệu Thành, cười khổ : “ vẫn là người đúng, thiếp nên vào cung.”

      Trận phong ba này, là tự mình làm mình dễ chịu.

      Chuyện trong kinh đặt trong lòng nàng lâu, lúc đầu nàng nghĩ đến Bắc Địa những chuyện kia có thể tạm thời đè xuống, tìm chút chuyện của phụ thân khi còn sống trong quân, chờ tin tức về thị vệ thân cận của phụ thân mai danh tích ở Tây Phiền, tra ra chân tướng, lại giải quyết việc chung mà thôi – nàng ý thức được, chuyện đại bá phụ làm, cần nàng vì phụ thân báo thù, chỉ cần ai giúp che giấu, triều đình xử lý .

      Nàng muốn đem chuyện của phụ mẫu biên thành sách, đây là ý niệm trong đầu nàng những ngày tìm hiểu về quá khứ của phụ mẫu.

      Triệu Thành nhìn nàng cái, “ để nàng tự hiểu được, chưa chắc phải là chuyện tốt.”

      Minh lạc nghẹn họng, mặc dù quen với cách chuyện, nhưng bị thương cũng cảm thấy ngượng ngùng.

      Minh Lạc biết lời này phải có ý trách nàng liên lụy quá nhiều với Minh gia và thái hậu, làm việc ràng mà nàng thể đem cảm tình và lý trí tách biệt, làm việc đủ gọn gàng, linh hoạt cho nên mới tạo cơ hội cho người ta lợi dụng – ôi, cũng kém nhiều lắm, nhưng Minh Lạc hiểu là có ý trách nàng.

      Nàng thu thập tâm tình chút, “ kì việc này cũng ảnh hưởng đến thiếp, ngược lại giống như loại giải thoát.”

      phải nàng máu lạnh mà thân tình của nàng và Minh thái hậu hao tổn quá nhiều ở kiếp trước, chuyện giả bộ mẫu nữ tình thâm phải chuyện thoải mái dễ chịu, nguyên bản nàng thẹn nhưng cũng giống như trở nên hư tình giả ý. Ước chừng sau việc này nàng cần giả bộ thiện lương, chỉ cần làm chính mình là được.

      Nhưng nghĩ đến những ảnh hưởng sau này của việc này, có chút xin lỗi : “ vương gia, sợ là việc này liên lụy đến vương gia. Chuyện phát sinh như vậy, mẫu muốn bàn giao cho Thăng Bình đại trưởng công chúa chắc chắn đẩy hết lên người vương gia, mượn cơ hội ly gián tình cảm của đại trưởng công chúa và vương gia.”

      Triệu Thành để ý, nở nụ cười : “ chỉ là lừa mình dối người thôi, đại trưởng công chúa phải người tầm thường, đối với chuyện tranh đấu cung đình là người ràng nhất, việc này sao có thể giấu diếm nàng ta. Chỉ là tháng sau Ôn Nhã tiến cung, đại trưởng công chúa sớm quyết định, việc này cho nàng ta lý do để oán hận, bất mãn ta, nàng cần để trong lòng.”

      xong nhìn thoáng qua Minh Lạc, “ nhưng việc này nàng ta giận chó đánh mèo lên người nàng, đồng thời oán hận ta thiên vị nàng, thủ đoạn của nàng ta rất nhiều, tương lai nàng cách nàng ta xa chút.”

      Minh Lạc đáp ứng.

      "Vương gia." Minh Lạc kêu.

      "Hả?" Triệu Thành nhìn nàng.

      Minh Lạc nghĩ đến chuyện mình luôn suy nghĩ khi xe ngựa hồi phủ, chậm rãi cẩn thận “ vương gia, tiên đế ,đến nay thiếp đều chỉ nghe cần cù chính , khuyên khóa dân nuôi tằm, miễn thuế dịch, lại ủng hộ thông thương, nên mới có Đại Ngụy phồn vinh hưng thịnh, bách tính giàu có, còn mấy năm dưới thời Thành Võ đế liên tục chiến loạn, bách tính khó khăn, được tâm bách tính và kẻ sĩ.”

      Khi Khánh An đế kế vị, mẫu và phụ chính đại thần Xa Lộc chấp chính, vẫn sử dụng chính sách của tiên đế, quan tâm đến Khánh An đế như bệnh tâm thần kia, Đại Ngụy vẫn ổn định giàu có.

      Kiếp trước nàng nghĩ nhiều như vậy, trùng sinh trở về, nàng tự giác ngu dốt, thân ở Minh gia, ở giữa Minh thái hậu và Túc vương phủ, chuyện triều đình thể tránh né, phán đoán và phân biệt vị trí thế cục có lợi cho tình cảnh của mình, cho nên năm này nàng dốc hết sức mình.

      Triệu Thành nhìn nàng, sắc mặt thay đổi, đợi nàng tiếp.

      “ trong trí nhớ của thiếp, mẫu phu thê tình thâm, tuy chỉ có nhi tử nhưng nhiều lần bác bỏ tấu sớ mở rộng hậu cung, tăng dòng dõi, thiếp cảm thấy mẫu gả cho tiên đế là mười phần may mắn.”

      Các thiếu nữ trong thiên hạ cực kì hâm mộ thái hậu

      Nàng lắc đầu, thu hồi thần sắc “ nhưng chuyện của đại bá, chuyện của Lăng gia, còn có thiếp xem hồ sơ của Xa Lộc, vậy mà lợi dụng thích khách của dị quốc nhiều lần truy sát người, sợ là phía sau còn giấu diếm càng nhiều chuyện.”

      “ vương gia, người hận tiên đế sao?” Minh Lạc hỏi .

      Triệu Thành sờ đầu nàng, trả lời hận hay , chỉ cười “ nàng nhìn ra được những điều này coi như tệ, chờ nàng Bắc Địa, biên quan, lại đánh giá chút.”

      “ Triệu Ất quản lý triều chính, hưng nông xây học, những chuyện đó hoàn toàn có triển vọng, nhưng cũng là xây dựng cơ sở việc phụ hoàng và các vị tướng sĩ chinh chiến nhiều năm giúp biên cương sơ bộ ổn định, tại vị nhiều năm, ở biên cảnh Tây Ninh, Tây Phiền, Bắc Địa chiến loạn to ít, chỉ là làm như thấy. Đại Ngụy suy yếu lâu ngày, nếu chiến loạn xảy ra cùng lúc, giống như năm trước Chu Xương cấu kết Bắc CỐt làm phản, nếu phải kịp thời dập tắt, sợ là mấy năm tới cũng khó khôi phục.”

      Nhưng chính vì Triệu Ất rất được dân tâm và văn nhân sĩ tử ủng hộ cho nên Triệu Thành chưa vội vàng lấy lại đế vị.

      Nhiều năm như vậy, dưới lớp vỏ bọc phồn vinh hưng thịnh là tham nhũng nghiêm trọng, nếu có thiên tai, chiến loạn, sợ là chẳng mấy chốc lộ ra.

      “ hận là cảm xúc của kẻ yếu, cho nên ta với nàng, cần để mình bị vây khốn ở kinh thành.”

      Mùng sáu tháng sáu.

      Rạng sáng có bốn nhóm người rời Túc vương phủ, Triệu Thành và Minh Lạc rời cùng nhóm người nào.

      Bọn họ đường ngồi xe ngựa từ kinh thành đến Bắc Địa, ước chừng cần thời gian gần hai tháng. Nhưng đường Triệu Thành có ý nhanh, đến các thị trấn còn cố ý bồi Minh Lạc dạo, nơi nên dừng dừng cho nên tốc độ ngày càng chậm.

      Nửa tháng sau, Ly châu.

      Ly Châu là trong bảy châu của Yến Bắc, bước vào Ly châu coi như bước vào Bắc Địa. bọn họ đường nhiều ngày nên đến Ly châu Triệu Thành ra lệnh nghỉ ngơi, dừng ở Ly châu hai ngày.

      “ công tử”

      “ công tử, đồ của ngươi bị rơi.”

      Minh lạc nhìn ít cửa hàng bán binh khí đường, thầm thấy kì lạ - luật pháp cho phép tự tạo binh khí, ở đây lại đường lớn có ít cửa hàng bán binh khí và đồ sắt, nàng nghĩ muốn kéo Triệu Thành vào xem, nghĩ tới lại nghe thấy có người gọi.

      Lúc đầu nàng lơ đễnh nhưng tiếng gọi phía sau lớn hơn, mới biết là có người gọi mình.

      Nàng quay đầu liền thấy thiếu nữ - ăn mặc theo phong cách dị tộc, làn da hơi đen, hai mắt to sáng dị thường, tươi cười rực rỡ,xinh xắn lại mang theo khí khái hào hùng sạch , cởi mở, làm người ta cảm thấy chán ngấy, bắt chuyện như vậy cũng làm ngươi ta cảm thấy đường đột.

      Lúc này Minh Lạc mặc thân kị trang đơn giản, tóc buí lên bằng cây trâm bích ngọc đơn giản, nhìn qua giống như tiểu công tử như hoa như ngọc. với Triệu Thành nhìn lướt qua là biết nữ phẫn nam trang, nhưng bọn là từ trong kinh đến, người bên ngoài, nhất là người Bắc Địa rất ít khi thấy tiểu công tử cẩm y ngọc thực, phấn điêu ngọc trác như băng tuyết thế này cho nên lừa được ít người.

      bên ngoài, mặc nữ trang luôn tiện, nhất là từ sáng đến tối Triệu Thành đều bắt nàng cưỡi ngựa nửa canh giờ, cho nên những ngày này Minh lạc đều mặc nam trang, thuận tiện hơn rất nhiều.

      Minh Lạc nhìn thiếu nữ, lại nhìn thanh chủy thủ trong tay nàng ta, nhịn được cười rộ lên – những ngày qua, người muốn bắt chuyện với nàng ít, cho nên phương thức làm quen nàng thấy ít, nhưng đến phương pháp làm rơi chủy thủ là lần đầu gặp.

      Thiếu nữ kia thấy nàng cười rộ lên ngẩn ngơ, hai mắt phát sáng.

      Bên cạnh nàng ta có nam tử cao lớn, ánh mắt nam tử kia dạo vòng đám người Triệu Thành, mInh lạc, dừng lại lát người Triệu Thành, sau cùng cố định người Minh Lạc, nhưng lên tiếng.

      Thiếu nữ : “ công tử, ta tên Vân Na, chủy thủ này là của công tử sao?”

      Nàng ta đem chủy thủ đến trước mặt Minh Lạc, mắt mở to “ công tử xem chút , nếu phải, ngươi thích ta cũng có thể tặng cho người.

      trực tiếp a.

      Minh Lạc dưới ánh mắt mê hoặc của nàng ta, vươn tay định nhận lấy, Triệu Thành ho tiếng, thị vệ bên cạnh trợn mắt há mồm, : “ Nhị công tử, phong tục ở Ly châu, nếu người nhận chủy thủ của vị nương này, vậy có nghĩa là trong lòng cũng ngưỡng mộ nàng ấy, về sau nhất định phải thề cả đời bảo hộ nàng ấy.”

      Chủy thủ này?

      Minh Lạc: ...

      Nàng dám nhận chủy thủ - nàng cảm thấy mình có năng lực bảo hộ nương kia, nhưng Vân Na nhiệt tình, vị nam tử cao lớn bên cạnh nàng ta là huynh trưởng của nàng ta tên Vân CHân, tựa hồ cũng có hứng thú với bọn họ, mời bọn họ dùng bữa, lần đầu tiên Triệu Thành đồng ý, dừng lại dùng bữa với bọn họ, Triệu Thành và Vân Chân nhiều, nhưng Vân Na và Minh Lạc lại có rất nhiều điểm chung.

      Vân Na và Vân Chân là người Hồ tộc bản thổ ở Ly châu, xem tính cách, khí thế và cách ăn mặc cũng như tùy tùng, khẳng định địa vị trong tộc thấp.

      Ăn cơm xong đám người tách ra, sắc mặt Thanh Diệp cứng ngắc : “ nhị công tử, người lưu tâm chút, người là người mà vị nương kia ngưỡng mộ, người đối xử với nàng ta như vậy chẳng phải là để nàng ta hiểu lầm sao?”

      Minh Lạc nhíu mày, nàng hỏi Thanh Diệp “ ngươi cảm thấy ta giống nam tử sao?”

      Thanh Diệp ngẩn người, lắc đầu.

      Minh lạc lại nhìn Triệu Thành và đám thị vệ, nàng giả trang như vậy, sợ là bọn liếc mắt liền nhìn thấu.

      Nàng : “Thanh Diệp ngươi cảm thấy sắc mặt của Vân Chân kia cổ quái sao? Ta cảm thấy coi như Vân Na nhìn ra, huynh trưởng của nàng ta và những người khác khẳng định có người nhìn ra, cho nên cần lo lắng. kì ,”

      Minh lạc cười cười, đến trước mặt Triệu Thành, cười “ Đệ cảm thấy Vân Chân giống như xem thường đệ, khẳng định hi vọng muội muội mình coi trọng đại ca. kì đệ cũng cảm thấy kì quái, phải nữ tử Bắc Địa thích dũng sĩ dũng mãnh thiện chiến sao? Đệ như vậy, ràng là thể nhấc vai, sao dọc đường dường như đệ được hoan nghênh hơn đại ca vậy? nhưng mà đại ca, chúng ta đến tộc của bọn họ làm khách sao?”

      Lúc cáo biệt, Vân Chân mời bọn họ đến Hồ tộc làm khách, mà ánh mắt Vân Na nhìn Minh Lạc càng là trực tiếp.

      Triệu Thành trả lời vấn đề vì sao nàng được hoan nghênh – dũng mãnh thiện chiến luôn cần có chiến tranh để chứng minh, còn bề ngoài nhìn cái là thấy, muốn giải thích thế nào, thế nhân nông cạn!
      Kimanh1257, Tiểu Ưu Nhi, annie19611 others thích bài này.

    2. cucai_yunnie

      cucai_yunnie New Member

      Bài viết:
      7
      Được thích:
      12
      Công nhận chưa đọc truyện nào mà đế hậu là ngu cả đôi như thế này

    3. Julie Phạm

      Julie Phạm Well-Known Member

      Bài viết:
      385
      Được thích:
      3,229
      Chương 71:
      Triệu Thành nhìn hai mắt Minh Lạc lóe sáng, kì khinh bỉ nhãn lực của những người kia, với , từ cọng tóc của Minh Lạc cũng nhìn ra nàng là nữ tử, biết mắt mấy người đó lớn lên thế nào.

      Ban đầu Minh Lạc mặc thành như vậy là vì thuận tiện thôi, vốn vui khi phải xưng huynh gọi đệ với nàng, nhưng Minh Lạc mặc như vậy cũng thể xưng phu thê a?

      Nhưng lại thấy nàng tại tràn đầy hào hứng.

      ở kinh thành rất ít thấy bộ dáng này của nàng.

      Dưới ánh mắt mong đợi của Minh Lạc, cười “ lúc này nhị vương tử Bắc Cốt làm khách ở Hồ tộc, chúng ta nhìn chút. Nhưng ước chừng ta giúp đệ kết hôn với nương Hồ tộc.”

      Hồ tộc là dị tộc lớn nhất bảy châu Bắc Địa, có nhiều người thông hôn với Bắc CỐt, bản thân bọn cũng là chi của Bắc CỐt, cho nên từ trước đến nay quan viên đến Bắc Địa nhận chức, nhiệm vụ quan trọng nhất là lôi kéo Hồ tộc, chí ít để có chiến loạn bọn họ hướng về Bắc Cốt.

      Vị nhị vương tử Bắc CỐt này chính là sau khi vương thành Bắc CỐt sinh phản loạn, chạy đến Kỳ châu, thứ tử của Bắc Cốt vương.

      Bắc Cốt, mục đích chuyến lần này của Triệu Thành là gặp Bắc Cốt vương, tìm hiểu chiến ở Bắc Cốt

      Khó có khi cười lạnh, Minh Lạc hậm hực, thấp giọng : “ ta cưới phải là ngươi cưới sao, êm đẹp đừng gây tai họa cho nương nhà người ta.”

      Nhưng nghĩ đến cái gì đó, nàng “ vương gia, hồ tộc dù sao cũng là dị tộc, trước kia người nhiều nơi trong Bắc Địa để đối chiến Bắc CỐt, nếu có người nhận ra người, có phải nguy hiểm ?”

      Triệu Thành liếc nhìn nàng, mỉm cười dần biến mất, chậm , thủ lĩnh Hồ tộc ở Ly châu mấy đời nay đều là đô đốc phủ Bắc Quân tương lai, trưởng tử của thủ lĩnh tại là thuộc cấp theo ta nhiều năm, tháng trước vừa vặn về nhà thành thân.”

      Dừng chút lại bổ sung “ vị thủ lĩnh tại cùng phụ thân nàng quen biết, lúc đó ta dẫn nàng đến bái kiến. “

      Minh Lạc giật mình, nàng nghĩ tới tiến vào Bắc Địa có thể gặp nhiều cố nhân của phụ thân.

      Nàng ‘ ân’ tiếng, nghĩ đến lúc này lại bàn về chuyện của phụ thân, nàng nghĩ muốn hỏi vấn đề mà mình luôn hoang mang.

      Nàng : “ VƯơng gia, đầu năm Băc Cốt phát sinh chính biến,giờ qua hơn nửa năm, vì sao người còn muốn gặp Bắc CỐt vương? Trước kia do bận đại hôn của chúng ta cũng thôi , nhưng vì sao chúng ta mà người cũng gấp Vân châu gặp họ?”

      Đầu năm Bắc Cốt vương từng phái sứ giả đến kinh thành, nhưng bị Triệu Thành dùng lý do “ đích thân Vân châu” đàm phán hòa bình với Bắc Cốt vương mà kéo thời gian đến bây giờ.

      Triệu Thành nở nụ cười, ngẩng đầu nhìn cửa hàng binh khí “ Hợp khí hiên” cách đó xa, : “ phải hôm qua với đệ lịch sử của Bắc CỐt sao, vị Bắc CỐt vương tại phải người thường, những năm cuối của phụ hoàng, chúng ta mấy lần đánh bại Bắc CỐt, lại làm Bắc Cốt nội loạn, sụp đổ, chia năm sẻ bảy. Về sau chính vị Bắc CỐt vương này, giết cha giết huynh kế vị, những năm này chiếm đoạt mấy chục bộ lạc ở đại mạc và thảo nguyên, mới làm cho Bắc CỐt lần nữa lớn mạnh.”

      “ lần này Bắc CỐt vương bị đệ đệ bức khỏi vương thành Bắc Cốt, đào vong đến Kỳ châu, phải do thực lực tốt mà là lúc ấy thân tín của dẫn mười mấy vạn đại quân bao vây Kỳ châu, nhìn chằm chằm bảy châu của Bắc Địa, chính lại mang mười mấy vạn binh mã chinh chiến với bộ tộc ở Mạc Tây, lúc này vương thành trống rỗng, đệ đệ thừa lúc này mà nắm vương thành trong tay.”

      “ nhưng binh mã tay còn rất nhiều, lúc này chừng bảy phần quân lực đóng trú ở phía bắc dãy Kỳ sơn. Như thế, vì sao chúng ta phải vội vàng hỗ trợ đánh vương thành bắc Cốt?bọn hòa đàm với chúng ta, bất quá là sợ khi điều đại quân đối chiến với tân quân Bắc CỐt, chúng ta thừa cơ cướp đoạt Kỳ sơn thôi.”

      thực tế Triệu Thành đúng là vẫn luôn muốn đoạt lấy ba châu ở phía nam kì Sơn sớm bức Bắc Cốt ra phía bắc Kỳ sơn.

      Đoạn phía sau mập mờ, Minh Lạc nhíu mày suy ngẫm ý tứ hai câu cuối của , liền nghe chuyển đề tài “ phải đệ muốn xem cửa hàng binh khí sao? Phía trước là Hợp KHí hiên, cửa hàng binh khí lớn nhất Ly châu, người đứng sau lưng nó ra là đô chỉ huy sứ sứ tư Yến Bắc, đệ có hứng thú ta dẫn đệ xem”

      Tâm tư Minh Lạc bị dẫn , nhìn cửa hàng có chút cổ, gật đầu.

      Triệu Thành cười cười, kéo nàng cái rồi buông ra, sau đó bên cạnh nàng giải thích “ Ly châu được tính là biên cảnh, người Bắc CỐt là dân du mục, thường xuyên vượt biên cảnh làm chuyện cướp đoạt, cho nên bách tính Ly châu luôn chuẩn bị binh khí phòng thân, nhưng mua bán đều khống chế nghiêm ngặt, cần có hộ khẩu mới có thể mua. Thỉnh thoảng có người truy xét những buôn bán dị thường, để truy tung những người cấu kết trộm cướp với dị tộc.”

      Sau khi đoàn người tiến vào cửa tiệm, thị vệ giơ lệnh bài ra, tiểu nhị liền mời chưởng quỹ ra, dẫn bọn lên phòng khách quý đặc biệt ở lầu hai, đó binh khí phải các loại đại đao phổ thông như ở tầng dưới, mà lầu có thể nhìn thấy ràng tình huống phát sinh ở dưới lầu.

      Lệnh bài của Triệu Thành là lệnh bài cao cấp của lãnh tướng phủ đô đốc Bắc quân, chỉ huy sứ Yến Bắc thuộc đô đốc Bắc quân, cửa hàng này là sản nghiệp của chỉ huy sứ Yến Bắc, cũng phải nghe lệnh phủ đô đốc Bắc quân.

      Bọn họ vừa vào phòng chưởng quỷ gọi vị chú kiếm sư họ Cao đến chào hỏi bọn họ, còn cáo lui.

      Triệu Thành lệnh cho chú kiếm sư giới thiệu cho Minh Lạc các loại binh khí trong phòng, vị chú kiếm sư kia rất có tài ăn , tri thức cũng uyên bác, chỉ về tính đặc thù và ưu khuyết điểm của từng loại binh khí đến rồng bay phượng múa, thậm chí còn được về tính cách người sử dụng binh khí đó, tiện thể còn về vũ khí thường dùng của danh tướng đương thời , về số cố , mInh Lạc nghe xong cũng có chút cảm thán.

      làm người kể chuyện là đáng tiếc, Minh Lạc hoàn toàn tưởng tượng được đây là vị chú kiếm sư trog miệng chưởng quỹ. Trong phòng ngoại trừ Minh Lạc, còn lại Triệu thành, đám thị vệ, Thanh Diệp, Diệp Ảnh, Thư Ảnh đều bất động như núi.

      Chỉ là chuyện, đột nhiên dưới lầu truyền đến tiếng ồn ào, Minh Lạc nhìn xuống dưới thấy nam tử dị tộc mặc cẩm y mang theo mấy người hầu tranh chấp với chưởng quỹ.

      Chú kiếm sư cũng theo ánh mắt Minh Lạc nhìn xuống dưới, thấy Minh Lạc như có điều suy nghĩ, liền giải thích : “ Tiểu công tử, vị kia là nhị vương tử Bắc Cốt Thuật Liệt, mấy hôm trước mang đến nhóm gang tốt, muốn cửa hàng căn cứ theo cầu của tạo mấy món binh khí, nhưng việc này liên quan đến Bắc CỐt, chưa có lệnh cửa hàng dám tùy tiện làm việc, liền với là muốn cân nhắc mấy ngày xem có thể làm để kéo dài thời gian. Nghĩ đến lần này đến cũng là vì việc này.”

      Minh Lạc ‘ a’ tiếng, nghĩ đến trước đó Triệu Thành còn đề cập đến vị nhị vương tử này, liền thuận miệng hỏi : “ nhị vương tử Bắc Cốt, là dạng người gì, sao giờ này lại có mặt ở Ly châu?”

      Chú kiếm sư cười : “ Tiểu công tử có chỗ biết, Bắc CỐt phát sinh chính biến, Bắc Cốt vương lui giữ Kỳ châu, trong kinh truyền đến tin tức mấy ngày tới Túc vương đến Bắc Địa hòa đàm với Bắc Cốt vương, Bắc Cốt vương liền phái nhị vương tử và đại ca - đại vương tử Bắc CỐt đến Đại ngụy, nguyên bản nên ở Vân châu chờ bái kiến Túc vương điện hạ, nhưng vị nhị vương tử này xưa nay bị trói buộc, tháng trước ở Vân châu gặp được nữ nhi của đại trưởng lão Hồ tộc ở Ly châu, vừa gặp thương, nghĩ Túc vương điện hạ còn chưa đến Bắc Địa liền đuổi theo vị nương kia đến Ly châu, quả thực còn vào cả trại của Hồ tộc.

      Minh Lạc:… nàng lập tức nghĩ đến Vân Na, biết vị nhị vương tử này lại coi trọng vị kia.

      Chẳng biết tại sao Minh Lạc lại nghĩ đến Vân Hoa quận chúa thời Diên Văn đế, Bắc Cốt có nữ nhân hay sao, sao bất luận vị vương tử nào đến Đại Ngụy nhất định thích vị nương, còn nhất định nháo ra chuyện.

      biết mục đích là vị nương hay là mục đích là nháo.

      Chú kiếm sư thấy Minh Lạc có chút trố mắt cười : “nhưng ta nghe vị nương hồ tộc này lại thích nhị vương tử, biết chuyện này được thu xếp như thế nào.”

      “ mà nương nhà vị đại trưởng lão Hồ tộc ở Bắc Địa nổi tiếng mĩ mạo, công tử thế gia thích nàng vô số kể, nghe công tử nhà chỉ huy sứ cũng cảm mến nàng, nhưng vị nương này ánh mắt khá cao,, thấy nàng đối xử với người nào đặc biệt, biết có phải Hồ tộc dự định đưa nàng cho Túc vương làm tiểu thiếp hay - ít thủ lĩnh trong tộc đều có ý này.”

      Minh Lạc còn nghe cố , nghĩ cuối cùng lại nghe được chuyện liên quan đến Triệu Thành, nhịn được mà chuyển ánh mắt lên người - đáng tiếc nghe thấy nhưng coi như nghe thấy, mặt đổi sắc, Minh Lạc cảm thấy có ý tứ nên thu hồi ánh mắt.

      ***

      Hôm sau Triệu Thành dẫn Minh Lạc vào sơn trại của Hồ tộc.

      Vân na thấy Minh Lạc rất mừng, nhưng tuy nàng nóng nảy nhưng cử chỉ ngôn hành vẫn mười phần có độ, đối xử với Minh Lạc cũng có lui có tiến, tuyệt chọc người chán ghét, nhiệt tình đến làm người khác khó chịu, chỉ là khi cười mắt phá lệ sáng chói.

      Minh Lạc cảm thấy nương như vậy, thể làm người ta thích, cho nên nhìn hai người nhìn nhau cười, Thanh Diệp cực kì khó chịu.

      Cho đến khi nhị vương tử Bắc Cốt xuất , ánh mắt nóng rực của nhìn Vân Na chút che giấu.

      Thanh Diệp, , còn có Triệu Thành và đám thị vệ đều có vẻ mặt cổ quái.

      Vị nương nhà đại trưởng lão có ‘ ánh mắt khá cao’ trong miệng chú kiếm sư kia, ánh mắt đúng là cao a!
      Kimanh1257Tiểu Ưu Nhi thích bài này.

    4. Julie Phạm

      Julie Phạm Well-Known Member

      Bài viết:
      385
      Được thích:
      3,229
      Chương 72:
      Mặc dù Vân Chân và Vân Na mời Triệu Thành và Minh Lạc đến Hồ tộc, nhưng khi bọn họ tới sơn trại của Hồ tộc, thủ lĩnh Hồ tộc cũng biết tin bọn họ tới, còn đặc biệt mở tiệc.

      biết thủ lĩnh Hồ tộc và đại trưởng lão có ý gì mà để Triệu Thành ngồi ghế chủ vị, Minh Lạc ngồi phía dưới, sau khi khai tiệc Vân na ngồi cạnh Minh Lạc.

      Trong hầu hết bữa tiệc, Minh Lạc ngồi nghe Vân Na kể chuyện về Hồ tộc, lịch sử Hồ tộc, săn, phân tranh trong tộc, ngẫu nhiên kể chuyện về dũng sĩ trong tộc, Minh Lạc ngồi nghe say sưa, ngon lành.hai người đều là chuyện ngày thường, ràng là hai phong cách đối lập nhưng nhìn lại hết sức ăn ý,làm người khác ngừng nhìn trộm hai người.

      Rất đẹp mắt nhưng cũng làm rất nhiều người khó chịu.

      ít dũng sĩ Hồ tộc thầm mến Vân Na.

      Vân Chân nhìn hồi lâu, rốt cục nhịn được tiến lên gọi muội muội mình.

      Vân Na dặn dò Minh Lạc nửa ngày ‘ chờ ta quay lại dẫn ngươi xem hoa’, đợi khi Minh Lạc đồng ý nàng ta mới bất đắc dĩ theo Vân Chân, Minh Lạc nhìn nàng ta đáng như vậy cũng rất thích. Nàng chậm rãi thưởng thức trái cây bàn, nhìn Triệu Thành biểu cảm ngồi ghế chủ vị, lại hồi tưởng lại ánh mắt của Vân Chân vừa nãy, biết ta có biết nàng là nữ giả nam ?

      Nhưng ta bảo vệ muội muội.

      "Triệu công tử."

      Minh Lạc nghĩ ngợi nghe thấy có người gọi mình.

      Nàng ngẩng đầu liền thấy góc áo màu đen, theo y phục nhìn lên thấy là nhị vương tử Bắc Cốt- Thuật Liệt- sắc mặt coi như hòa khí, có dạng tình địch nhìn nhau đỏ mắt.

      Mà Minh Lạc phát tướng mạo vị nhị vương tử bắc cốt này hung ác khó coi như dân chúng Đại Ngụy lưu truyền, dù có thể nhìn ra là dị tộc nhưng lại hết sức tuấn mĩ, thậm chí còn là Minh Lạc cảm thấy tia quen thuộc.

      muốn làm gì? Khuyên tình địch rút lui? Nhưng phân cao thấp với tình địch vĩnh viễn có tác dụng nào, nắm được tâm người mới là quan trọng nhất.

      Người Man tộc khác biệt, nghe bọn họ dùng phương thức luận võ để phân, người nào thắng nương thuộc về người đó – Minh Lạc nghĩ, nếu luận võ, biết Triệu Thành có thay nàng so chiêu với vị nhị vương tử này.

      Minh Lạc nhìn thấu Thuật Liệt, Thuật Liệt nở nụ cười, nhìn thoáng qua chỗ Vân Na vừa ngồi, “ ta có thể ngồi xuống ?”

      Minh Lạc thể che giấu lòng hiếu kì, gật đầu , “ xin cứ tự nhiên”

      Thuật Liệt lại cười cái, ngồi xuống bên cạnh nàng- cảm thấy nàng đáng


      ***


      Ngoại viện, chỗ trống trải

      Vân Na dừng chân, kéo tay đại ca mình, tức giận : “ đại ca, êm đẹp huynh gọi muội ra làm gì?”

      Vân Chân nhíu mày, nhìn Vân Na “ a Muội, muội thích nhị vương tử cũng được, dù sao hòa đàm cũng tốt, Hồ tộc chúng ta cũng phải gả cho Bắc Cốt, huống chi là nhị vương tử bắc Cốt. coi như muội nóng vội tìm người cự tuyệt nhị vương tử, cũng có bó lớn để chọn, cần gì phải chọn tên tiểu bạch kiểm nam ra nam nữ ra nữ kia? Ta thấy họ còn mạnh hơn tên tiểu bạch kiểm mấy trăm lần.”

      Vân Na vui, : “ cái gì mà tiểu bạch kiểm nam ra nam nữ ra nữ? đại ca, ánh mắt huynh có vấn đề sao, huynh từng gặp ai đẹp mắt hơn sao? Trung nguyên có câu, mọi người đều có lòng thích cái đẹp, vì sao muội thể thích ? mà lại,”

      Nàng trừng mắt, cười “ với lại cũng rất thú vị.”

      Vân Chân cảm thấy trán có chút đâu, “ đẹp mắt. nam nhân cần đẹp mắt làm gì? Có thể bảo vệ muội, có thể ra trận giết địch? Tóm lại người này tuyệt đối được.nếu muội cứ khăng khăng như thế, lúc Túc vương đến Bắc Địa, lúc đó phụ thân muốn đưa muội cho Túc vương, ta giúp muội.

      Mặt Vân na đen lại.

      Hồ tộc nằm ở biên giới của Bắc CỐt và Đại Ngụy, bọn họ luôn sinh tồn trong khe hẹp đó, Đại Ngụy có minh quân, cử tướng quân ôn hòa đến bọn họ tốt hơn chút, gặp phải tướng quân tốt tùy thời bọn họ đều có thể nhà ta cửa nát. Tuy nàng là nữ nhi của đại trưởng lão Hồ tộc, lại có danh mĩ nữ, rất nhiều người cảm mến, nhưng có thể được đại tộc thế gia người Hán đến cửa cầu hôn ít càng thêm ít.

      Như vị trưởng tử của chỉ huy sứ Yến Bắc, gọi là cầu hôn nhưng cũng chỉ cầu hôn nàng làm tiểu thiếp

      Nhưng cũng vì mang danh mĩ nhân, vì có quá nhiều người cảm mến nàng, nên thủ lĩnh Hồ tộc hay dũng sĩ trong tộc chịu cưới nàng, thứ nhất vì sợ chuốc họa vào thân, thứ hai là bọn đều hi vọng đưa nàng cho Túc vương, đạt được che chở từ Túc vương.

      Nhưng nàng muốn những thứ này với đại ca.

      Nàng khôi phục biểu cảm tùy ý : “ đại ca, mặc dù ngày thường người khác muội tốt. nhưng huynh có thấy nhóm người Triệu công tử , đến từ kinh thành, huynh trông nam nhân có bộ dáng như vậy, có thể suy ra mĩ nhân kinh thành có dáng vẻ như thế nào. Muội nghe Túc vương phi khuynh quốc khuynh thành, Túc vương vô cùng sủng ái nàng, ban đầu muội cảm thấy mĩ mạo tối đa cũng chỉ như muội, có thể lời đồn là giả, nhưng thấy Triệu công tử mới phát mình là ếch ngồi đáy giếng.”

      “ Đại ca, Bắc Địa, thậm chí Tây Vực, Bắc CỐt, người muốn gả nữ nhi cho Túc vương đếm hết, phụ thân và tộc nhân đều cảm thấy muội mĩ mạo, Túc vương điện hạ nhìn thấy muội nhất định đối xử khác biệt với muội. nhưng đại ca, huynh nhìn Triệu công tử, cảm thấy ý nghĩ của phụ thân buồn cười sao? đến việc lấy sắc hầu người được dài lâu, ngay cả sắc cũng sánh bằng chính phi, có mấy phần thắng?nghe nhiều chuyện của hoàng thất Đại Ngụy , muội cảm thấy nếu chọc giận vương phi, có khả năng càng bất lợi với tộc ta.”

      Sắc mặt Vân Chân thay đổi, vốn thương muội muội, vốn vui khi muội muội gả cho Túc vương.

      Nhưng người mà muội muội coi trọng lại quá yếu, người như vậy sao có thể phó thác chung thân? Muội muội cũng phải nam nhân, sao lại bị mĩ mạo mê hoặc?

      nhíu mày, nghĩ nghĩ, đổi góc độc khác để khuyên nhủ “ nhưng a muội, muội xem lời cử chỉ của Triệu công tử, tuyệt phải người có xuất thân bình thường, muội cũng biết người Hán giỏi nhất là bợ đỡ. Coi như trong lòng cũng ngưỡng mộ muội, nhưng gia tộc của đồng ý cho cưới muội, mà thấy cũng có bản lĩnh, làm sao có thể bảo vệ muội.”

      Vân Na cười tiếng : “ đại ca, cái này huynh cần lo lắng, muội tự có biện pháp.”


      ***


      Lại Minh Lạc và Bắc Cốt nhị vương tử Thuật Liệt

      Thuật Liệt ngồi xuống bên cạnh Minh Lạc, nhìn thoáng qua Triệu Thành, vì hành động của mà nhìn qua, để ý ánh mắt bức người của Triệu Thành, cười với Minh Lạc : “ Túc vương điện hạ rất khẩn trương a, vương phi nương nương”

      Vương phi nương nương.

      Minh Lạc ngây người, há miệng nhìn , thấy ý cười chế nhạo của , nửa ngày mới phản ứng được.

      Nàng thầm nghĩ, những người này quả nhiên ai là đèn cạn dầu, thể xem thường.

      Nàng điều chỉnh nét mặt, “ Nhị vương tử tiếng phổ thông của ĐẠi NGụy rất hay.”

      Thuật Liệt nhếch miệng cười, bày ra vẻ cao thâm hoặc chững chạc đàng hoàng, mà giống như bằng hữu chuyện phiếm, tùy ý “ vì ngoại tổ mẫu của ta là người Đại Ngụy.”

      “ kì phải mẫu thân của ta cũng là người ĐẠi NGỤy, mặc dù bà sinh ở Bắc Cốt, lớn lên ở Bắc CỐt, nhưng bà đích là điển hình của người Đại Ngụy. đến, ta cùng vương phi nương nương hẳn còn tính là biểu huynh muội- mẫu thân của ta và mẫu thân của vương phi nương nương là biểu tỉ muội. tướng mạo của vương phi nương nương giống mẫu thân ta mấy phần, cho nên vừa nhìn thấy vương phi nương nương, lại nghe Túc vương cưới tam nương phủ Thừa Ân công, ta liền đoán được thân phận của vương phi nương nương.”

      ta liếc nhìn Triệu Thành chủ vị, thấy nhìn mình với ánh mắt lạnh lùng, trong lòng biết là buồn cười hay hâm mộ. Triệu Thành là chiến thần lừng lẫy ở Bắc cương, ta từng giao thủ với , sao có thể nhận ra?

      còn mang theo bên người tiểu công tử giống như tạc ra từ băng tuyết, còn để ý và khẩn trương như vậy- trước kia có bao giờ nghe qua Túc vương để ý ai, khẩn trương vì gì đó? Lại thêm người đó có tướng mạo cực kì giống mẫu thân mình, Thuật Liệt khó để đoán ra thân phận.

      Mà Minh Lạc lại trợn mắt há mồm nhìn Thuật Liệt, sao đến nàng cũng biết mình còn thân thích như thế?

      Mặc dù rất vòng vèo nhưng nàng cũng bắt được trọng điểm, đầu óc nhanh chóng tìm tòi về nhóm quận chúa hòa thân đến Bắc Cốt, xem có ai có chút quan hệ thân thích với mình- ngoại trừ Vân hoa quận chúa gả thành còn mất tích, có ai có quan hệ với nàng.

      Vân Hoa quận chúa?

      Trong lòng Minh Lạc nhảy cái, dù khá hiếu kì nhưng nàng cảm thấy thể để vị nhị vương tử này dắt câu chuyện- dù sao nếu muốn sớm muộn gì cũng , cho nên đè lòng hiếu kì xuống, cười khan, “ nhị vương tử biết thân phận của ta, liền đoán được ta phải là nam tử, nhị vương tử cũng cần lo ta đoạt người trong lòng của ngươi. Cho nên, ngươi tìm ta có chuyện gì?”

      Thuật Liệt nhìn nàng,cảm thấy nàng đáng , vừa đẹp vừa đáng , nếu ngoại tổ mẫu giống nàng, khó trách tổ phụ vì ngoại tổ mẫu mà đem Bắc Cốt đùa đến thất tinh bát toái

      châm chén rượu, hớp ngụm, mới cười : “ ta tìm vương phi nương nương đương nhiên là vì vương phi nương nương, liên quan với vân Na? nàng ta cũng phải người trong lòng ta, chỉ là tiện đường thôi.”

    5. Julie Phạm

      Julie Phạm Well-Known Member

      Bài viết:
      385
      Được thích:
      3,229
      Chương 73:
      Minh Lạc cảm thấy, công tử thế gia ở kinh thành chung chia làm hai loại, hoàn khố đề tử láu cá và quân tử chững chạc đàng hoàng- là người thành hoặc quân nhân thô man?

      Công tử hoàn khố thích đùa giỡn nữ tử có khố người nhưng tuyệt có người giống Thuật Liêt.

      Dáng dấp Thuật Liệt rất tuấn mĩ mặc dù cao lớn thô kệch, ngũ quan khác hẳn nam tử trung nguyên, nhưng vì có huyết thống mẫu tộc nên tạo cảm giác bừa bãi giống như người Bắc Cốt. nhìn rất oai hùng đứng đắn, nhưng Minh Lạc khẳng định là cố ý, thích trong lúc lơ đãng trêu trọc người khác.

      Nam nhân như vậy, nếu là ở trungg nguyên mang tới tai họa cho vô số thiếu nữ nhà lành.

      Ước chừng vì chuyện của Vân na mà Minh Lạc có chút ghét .

      Vân Na phải người trong lòng , vậy đuổi theo Vân Na làm gì? Vạn nhất Vân Na thích làm sao? Đương nhiên với loại người như bọn , thương tâm của nữ tử chỉ là chuyện .

      Minh Lạc có chút lãnh đạm ” a, thích nghi với hoàn cảnh, vậy mục đích của nhị vương tử là gì, vì lợi ích gì, định bày kế gì?”

      Thuật Liệt cảm giác được lãnh đạm của Minh Lạc, nghe nàng như vậy, liền đại khái đoán được vì sao nàng vui.

      cười khẽ tiếng, “ vương phi nương nương, người cần bênh vực kẻ yếu- vân na, nàng ta cũng là vô ý với ta, cái này phải người biết nhất sao?”

      Minh Lạc hừ trong lòng, nhìn .

      Thuật Liệt có chút bất đắc dĩ “ ta muốn thoát thân khỏi Vân châu cũng dễ dàng, mượn Vân Na thoát thân là đề nghị của đại công tử Hồ tộc- Vân Hạo, nghĩ đến chắc Túc vương điện hạ cũng biết, nếu đột nhiên dừng lại ở Ly châu, còn đặc biệt đến sơn trại Hồ tộc.”

      Đầu óc Minh Lạc nhanh chóng lưu chuyển, nghĩ đến những chuyện về vương thất Bắc Cốt mà Triệu Thành kể.

      Ý của vị nhị vương tử này là, cùng đại công tử Vân Hạo thương nghị, mượn cớ theo đuổi Vân Na để từ Vân châu đến Ly châu- việc này chừng Vân Na cũng biết, mục đích là vì gặp Triệu Thành.

      Mà Triệu Thành từng Vân Hạo từng là thuộc cấp của mấy năm, sau đó Triệu Thành đặc biệt dừng lại Ly châu, lại đến sơn trại Hồ tộc.

      Mà lúc này đại vương tử Bắc Cốt- Thuật Xích còn ở Vân châu chờ hòa đàm với Triệu Thành.

      Minh Lạc quay đầu nhìn thoáng qua Triệu Thành chuyện với thủ lĩnh Hồ tộc, dường như phát giác ánh mắt của Minh Lạc, Triệu Thành nhìn qua, thần sắc thay đổi- xưa nay phần lớn thời gian đều có vẻ mặt này.

      Minh Lạc cảm giác có điểm là lạ .

      Nàng quay đầu lại với Thuật Liệt: “ như vậy nhị vương tử nên trực tiếp chuyện với vương gia là được, vì sao lại tìm ta trước?”

      Thuật Liệt cười “ ta cầu kiến Túc vương dễ, mong hợp tác càng dễ. ta và vương phi lại có quan hệ, trước cầu được vương phi nương nương ủng hộ việc này có thể nắm chắc. như thế vì sao ta lại tới cầu vương phi nương nương trước?”

      Khóe miệng Minh Lạc giật giật, nàng tình hai nước thể coi thường, đến quan hệ thân thích của chúng ta chưa ràng, cho dù có, việc công của vương gia, ta nhúng tay.”

      Thuật Liệt cười cười, “ vương phi nương nương cứ coi như ta tới tìm nương nương chuyện xưa là được.”

      “ ngoại tổ mẫu của ta xuất thân từ thế gia huân quý ở kinh thành, nhưng lúc người còn trẻ bị buộc rời xa quê hương, cả đời thể về cố thổ, đây là chuyện tiếc nuối cả đời của người. trước khi người lâm chung từng dặn ta, hi vọng ta có thể đưa tro cốt của người về ĐẠi Ngụy, táng ở Đại Ngụy. người biết tro cốt của người thể vào mộ phần của Lương gia, cho nên người chỉ cần an táng xa xa ở bên là tốt rồi.”

      Tốt hơn là an táng ở nơi đất khách quê người, làm mộ phần hồn dã quỷ.

      Quả nhiên là Vân Hoa quận chúa sao? Trong lòng Minh Lạc sinh ra cỗ rầu rĩ, nàng vậy mà có thể cảm nhận được tâm trạng của vân Hoa quận chúa.

      Trong ngày đại hôn của nàng, ở tân phòng nghe lão thái phi của Quả quận vương về Vân Hoa quận chúa, trong lòng nàng sinh hiếu kì, về sau nàng cố ý tìm ngoại tổ mẫu- Dung lão phu nhân, lấy cớ phải Bắc Địa nên muốn tìm hiểu về quan hệ Bắc Cốt và Đại Ngụy, để nghe chuyện của Vân Hoa quận chúa.

      Ngoại tổ mẫu với nàng, người Vân Hoa quận chúa thích là tam hoàng tử bị Kiền Hoài thái tử độc chết, hôn phu bị người giết, còn bị ép cưới làm tiểu thiếp, đó là chuyện người thường thể nhịn, tất cả mọi người còn muốn đem chuyện huynh đệ tương tàn của Kiền hoài thái tử và tam hoàng tử đổ lên người nàng, nàng câu dẫn Kiền Hoài thái tử.

      Diên Văn đế, hoàng hậu, mẫu phi của tam hoàng tử, còn có thái tử phi của Kiền Hoài thái tử, những người đó đều hận nàng, lúc đó nàng còn ở Đại Ngụy có chốn dung thân.

      Nếu gả cho Kiền Hoài thái tử làm lương viện, Diên Văn đế có thể tạm thời theo ý Kiền Hoài thái tử, nhưng Diên Văn đế hận nàng như vậy nhất định thầm lấy mạng nàng – chỉ sợ chỉ có mạng của nàng mà còn của cả gia tộc

      Cho nên lúc đó đại vương tử Bắc Cốt coi trọng nàng, nàng được phong làm quận chúa đuổi hòa thân, ngược lại có thể là hi vọng sống của nàng.

      Có thể cuối cùng đường sinh cơ này cũng bị Kiến Hoài thái tử chặt đứt.

      Cuối cùng vân Hoa quận chúa mất tích, Kiền Hoài thái tử chiển tử, Diên Văn đế và hoàng hậu giận chó đánh mèo Lương gia, mấy năm sau phụ thân của Vân Hoa quận chúa cáo lão hồi hương, gia tộc triệt để xuống dốc. cũng may Dung gia phải bợ đỡ người khác, cho nên vì thế mà ghét bỏ ngoại tổ mẫu Minh Lạc, cho nên bà mới bình an.

      Thuật Liệt nhìn biểu cảm của Minh Lạc, : “ nương nương biết chuyện của ngoại tổ mẫu ta.”

      Cái này cũng cần dối gạt nên Minh Lạc gật đầu.có lẽ vì tướng mạo của Thuật Liệt mà Minh Lạc có suy nghĩ lừa gạt mình- căn bản cần phải lừa gạt mình, loại chuyện này chỉ cần Triệu Thành nhúng tay tra tra ra.

      Minh Lạc nhìn , chờ tiếp- nàng ngây thơ nghĩ rằng muốn ôn chuyện với nàng.

      Quả nhiên Thuật Liệt cười : “ lần này phụ vương ta dự định liên hôn với Đại Ngụy, mang muội muội Ngân Sương của ta đến, đại ca ta cũng tìm được hai mỹ nhân, phụ vương ta hi vọng gả Ngân Sương cho Túc vương, nhưng ý tưởng của chắc thực được.”

      “ Nhưng Ngân Sương nhất định phải đến Đại Ngụy. từ xưa đến nay nữ tử hòa thân sao có thể có kết cục tốt, ta hi vọng nếu có thể xin nương nương nể tia duyên cũ mà trông nom nàng giúp nàng tìm được phu tế tốt.”

      “ ngươi mẫu thân ngươi dù sinh ở Bắc Cốt nhưng kì là người ĐẠi Ngụy, vậy phụ thân nàng là ai?” Minh lạc nhìn Thuật Liệt hỏi.

      “ Kiền Hoài thái tử”

      ***

      Minh Lạc và Triệu Thành ở lại Hồ tộc đêm.

      Đêm đó Triệu Thành nhìn Minh Lạc nhưng Minh Lạc lại chỉ lo vuốt ve đống lễ vật mà Vân Na đưa cho nàng, là đồ chơi tinh xảo của Hồ tộc,y phục và trang sức của Hồ tộc, nam nữ đều có.

      Minh Lạc chết sống , cuối cùng Triệu Thành thỏa hiệp hỏi : “ gì với nàng?”

      Minh Lạc nhíu mày, phải vương gia thèm để ý sao?”

      “ Nàng muốn xem thử ta để ý bao nhiêu sao?” Triệu Thành lạnh lùng .

      muốn quá mức trói buộc nàng, ngược lại nàng còn bày thái độ

      Minh lạc nghĩ đến hậu quả bị ‘ để ý”, lập tức thỏa hiệp, nàng bước đến ôm cánh tay , cười : “ còn có thể gì, tới lui đều là vì chàng. Lần này vị công chúa Bắc Cốt vương đưa tới hòa thân là muội muội ruột của nhị vương tử- Ngân Sương công chúa, hi vọng sau khi Ngân Sương vào Túc vương phủ, thiếp nể mặt tình cảm với ngoại tổ mẫu , thiện đãi Ngân Sương công chúa.”

      Triệu Thành nhíu mày, : "Ta lấy nàng."

      liếc nhìn đống lễ vật Vân Na đưa tới bàn, sâu kín : “ ta thấy chuyến Bắc Địa này, ta mang trắc phi , thứ phi về, nhưng sợ là vương phi mang theo đống nữ tử trở về.”

      Minh Lạc cười : “ Loại dấm này chàng mà cũng ăn.nhưng mà vương gia, chàng biết nhị vương tử xảy ra chuyện gì ?vì sao lại muốn gặp chàng trước khi chàng đến Vân châu? Ngô, nếu là cơ mật quân , cũng có thể .”

      Triệu Thành nhìn nàng chậm rãi : “ mẫu thân của Thuật Liệt giống Vân Hoa quận chúa. Bắc Cốt vương vì nguyên nhân phụ thân và mẹ đẻ nên chán ghét Vân Hoa quận chúa, trong lần xuất chinh ngẫu nhiên thấy mẫu thân Thuật Liệt, liền ép cưới nàng làm phi, nhưng cưới xong lại chẳng quan tâm, mấy năm sau nàng bị phi tử khác hành hạ đến chết, khi đó Thuật Liệt mới bảy, tám tuổi. Thuật Liệt và muội muội vì có huyết thống người Hán, nên ở vương thất Bắc Cốt bị người khinh thường, Bắc CỐt vương cũng chưa từng che chở bọn chút. Thuật Liệt vốn hận Bắc Cốt vương thấu xương. Lần này hòa thân Bắc Cốt vương nghe người khác đề nghị, khăng khăng muốn đem muội muội của Thuật Liệt đến Đại Ngụy hòa thân, cho nên Thuật Liệt hi vọng hợp tác với ta, giết Bắc Cốt vương, giúp thượng vị.”

      Mà thứ Triệu Thành muốn là thực lực Bắc Cốt bị suy yếu, Bắc Cốt thể chống lại Đại Ngụy

      Minh Lạc muốn gì đó, nhưng nghĩ đến tao ngộ cả đời của Vân Hoa quận chúa, đột nhiên cảm thấy nên lời- dù sao tình hai nước, Triệu Thành cũng cần với nàng.

      ***

      Sáng hôm sau, Minh Lạc và Triệu Thành rời sơn trại Hồ tộc, được nửa đường lại thấy Vân Na dắt ngựa chờ bên đường.

      Minh Lạc ngạc nhiên, nàng quay đầu nhìn Triệu Thành, nhớ tới câu tối qua của ‘ nhưng sợ là vương phi mang theo đống nữ tử trở về’

      “ Vân Na” Minh Lạc tiến lên trước gọi.

      “ vương phi nương nương” Vân Na nhìn Minh Lạc ” người có thể dẫn dân nữ ? Chỉ cần làm thị nữ của người là được rồi.”

      Nàng theo Minh Lạc, với việc trước mặt mọi người trong Hồ tộc bị đưa cho Túc vương là hai chuyện khác nhau.

      Minh Lạc quay đầu nhìn đoàn người đưa tiễn, còn đại công tử của thủ lĩnh Hồ tộc- Vân Hạo chưa rời , Vân Hạo quỳ xuống thỉnh tội với Triệu Thành và Minh Lạc: “ vương gia, vương phi nương nương, việc này là hôm qua Vân Na tìm hạ thần thương nghị. Các trưởng lão trong tộc khăng khăng đưa Vân Na cho vương gia làm trắc phi, nhưng vương gia và vương phi là thần tiên quyến lữ, hạ thần cảm thấy việc này ổn, Vân Na cũng muốn làm thiếp, nàng tự nguyện theo vương phi, như thế vừa giải được khốn đốn của hồ tộc, cũng làm các trưởng lão được gì, xin vương gia và vương phi ân chuẩn.”

      Minh Lạc nhìn Vân Na, cười : “ ngươi phát ta phải nam tử khi nào? Hay ngay từ đầu biết?”

      Vân Na đỏ mặt “ hôm qua ngồi cùng vương phi nương nương lúc dân nữ liền phát , thấy có chút kì quặc, cho nên tìm đại công tử, khi biết thân phận của nương nương, dân nữ liền có ý này.”

      Coi như nàng trốn được việc các trưởng lão đưa nàng cho Túc vương, khả năng lớn bị ép gả làm thiếp cho trưởng tử chỉ huy sứ Yến Bắc, nàng nguyện ý, nhưng nguyện ý chuốc họa cho tộc, cùng Minh Lạc, cơ hồ là lựa chọn tốt nhất của nàng.

      Chủ yếu là nàng tín nhiệm Minh lạc. mặc dù như thế cũng có nghĩa được ăn cả ngã về

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :