1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Năm tháng ngọt ngào của anh và em - Vô Ảnh Hữu Tung (FULL)

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Ngân Nhi

      Ngân Nhi Well-Known Member Staff Member VIP Trial Moderator Super Editor

      Bài viết:
      1,304
      Được thích:
      47,158
      Chương 114
      Edit: Ngân Nhi

      Cháo nóng trôi xuống bụng, làm ấm dạ dày, toàn thân cũng cảm thấy thư thái, tâm trạng trở nên tốt hơn nhiều.

      Trịnh Bồi Bồi hỏi: “Chuyện của cậu đến đâu rồi?”

      Lục Gia Diệp: “Cũng ổn rồi, song phương có ý định hợp tác, chỉ chưa bàn bạc cụ thể thôi.” Vừa nhấc mắt lên lại thấy gương mặt ửng hồng của , tỏ ra thờ ơ hỏi: “Cậu với Tô Hàn ngồi ôn lại chuyện cũ à mà uống nhiều rượu thế? Mượn rượu giải sầu à?”

      Trịnh Bồi Bồi nuốt cháo, bình thản đáp: “Bọn tôi chỉ uống rượu thôi, có chuyện cũ gì mà ôn chứ.”

      “Mối tình đầu của nhau mà lại bảo là có chuyện cũ gì?”

      “Đại ca à, bọn tôi chia tay cũng hơn ba năm rồi đấy, cậu tưởng tôi buồn bã cả đời sao?”

      phải…” Lục Gia Diệp vuốt mũi, “Nhưng mà tôi thấy hình như Tô Hàn vẫn muốn theo đuổi lại cậu đấy, cậu nghĩ thế nào?” Cuối cùng vẫn là nhịn được phải hỏi.

      “Bọn tôi thể nào có chuyện quay lại đâu, ngựa tốt quay đầu ăn cỏ cũ.”

      “Biết đâu cậu phải ngựa tốt sao?”

      Trịnh Bồi Bồi ngẩng đầu trừng .

      Lục Gia Diệp cười: “Cậu là đại mỹ nữ kiêu sa đài các, là chị Bồi Bồi tài giỏi tuyệt vời, sao mà là ngựa tốt được? Kể cả có phải chọn con vật để hình dung cũng phải là con báo đẹp say lòng người mới đúng.”

      Trịnh Bồi Bồi thay đổi sắc mặt hiền hòa cực nhanh, cong môi hừ tiếng rồi cúi đầu ăn cháo tiếp.

      Lục Gia Diệp nhìn bộ dạng muốn cười mà lại cười của : “Đừng có nhịn, buồn cười cười ra , tôi nịnh nọt cậu tưởng dễ lắm à? Cho tí phản ứng cũng là kiểu động viên khích lệ đấy.”

      Trịnh Bồi Bồi nhịn nổi mà bật cười, vừa cười vừa : “Tôi là thụ sủng nhược kinh đó, ông chủ mà lại hạ mình nịnh nọt tôi thế này!”

      “Ông chủ là cái thá gì chứ, trước mặt chị Bồi Bồi, em chỉ là thằng đệ theo xách túi thôi.”

      Trịnh Bồi Bồi phì cười: “Thôi được rồi, vừa phải thôi, làm lố quá lại thành giả tạo đấy.”

      “Ok tiểu Trịnh.” Lục Gia Diệp thay đổi vẻ mặt đứng đắn nghiêm túc, : “Tôi lên gác trước nhé, ăn xong nhớ phải rửa sạch bát đó.”

      “…” Trịnh Bồi Bồi nhìn đứng dậy lên gác, bộ vest người vẫn còn chưa thay ra, sao lại thấy được chút khí chất của tổng tài bá đạo người nhỉ?

      Lớn rồi lớn rồi, đồ ngốc ấy trưởng thành, còn giống như xưa nữa.

      Thu dọn bát đũa xong, Trịnh Bồi Bồi về phòng nghỉ ngơi, trước khi ngủ định ngồi xem qua mấy kịch bản chút.

      Nhờ có kinh nghiệm đọc rất nhiều truyện từ thời còn học nên rất biết nắm bắt xu hướng nội dung, thị trường chuộng cái gì cũng biết, cho nên lần nào cũng có thể từ chồng bản thảo chọn ra được bản phù hợp và có khả năng trở thành phim hot cho nghệ sỹ của mình.

      Tất nhiên những bộ phim mà cảm thấy có tiềm năng đều quên gợi ý cho Lục Gia Diệp đầu tư vào, mấy năm nay, Lục Gia Diệp có đầu tư vào mấy phim điện ảnh và phim truyền hình, kiếm được rất nhiều tiền nhờ điện ảnh truyền hình. Công ty giải trí thu mua đến ngày hôm nay phát triển rực rỡ, mà còn làm ăn được ở cả những ngành nghề khác nữa. Nguồn vốn đầu tiên đầu tư vào cho công ty công nghệ hàng vũ trụ Tư Tuyển càng phải , việc này chứng minh với mọi người là người có năng lực và biết nhìn xa trông rộng. đánh giá của người ngoài về còn gắn theo cả ánh hào quang của bố vào nữa.

      Trịnh Bồi Bồi thấy kiếm được nhiều tiền trong lòng cũng thấy vui.

      Còn từ sống vô tư, có khát vọng kiếm tiền mãnh liệt đến thế, thích tận hưởng cảm giác tự tin khi đạt được thành công trong công việc hơn.

      Cố Tư Ức từng hỏi là hợp tác với Lục Gia Diệp thấy thế nào.

      Trịnh Bồi Bồi tươi cười : Hợp tác cực kỳ vui vẻ! Xuất phát điểm là hai đứa học dốt nhất lớp, thế mà hôm nay cùng nhau tạo dựng được đế quốc giải trí, mới nghĩ tự thấy mình quá giỏi!

      Trịnh Bồi Bồi ngồi co người salon như con mèo, nhịn được mà rót cho mình ly rượu đỏ.

      Vừa cảm nhận hương vị say lòng người vừa đọc kịch bản.

      đọc dạ dày đột nhiên co thắt… còn có nổi thời gian để hòa hoãn trận đau dữ dội tiếp tục kéo đến.

      Đau đến mức khiến toát mồ hôi lạnh…

      cầm điện thoại lên gọi cho Lục Gia Diệp.

      Lục Gia Diệp: “Gọi cho trai tri kỷ để tâm về cuộc đời hả?”

      “Đau…” yếu ớt , “Đau bụng…”

      Rất nhanh nghe thấy tiếng bước chân rầm rầm truyền đến, Lục Gia Diệp còn chưa thay đồ ngủ lao thẳng vào phòng Trịnh Bồi Bồi.

      yếu ớt dựa vào salon, người run lên, Lục Gia Diệp đỡ dậy, thấy môi trắng bệch và khóe mắt rưng rưng nhíu mày, ngực đau như bị kim đâm.

      chẳng câu nào mà bế ra ngoài, vào thang máy, xuống hầm gửi xe, ngồi lên xe bệnh viện.

      Lục Gia Diệp dám phóng nhanh phanh gấp, cố gắng giữ vững tốc độ cao và ổn định.

      đường gọi điện cho trợ lý, sau khi thu xếp ổn thỏa bệnh viện, với Trịnh Bồi Bồi: “Sắp đến viện rồi, đến ngay rồi đây.” Giọng khàn đặc.

      Trịnh Bồi Bồi bị viêm dạ dày cấp tính, ở trong phòng bệnh riêng truyền nước, Lục Gia Diệp vẫn luôn ở bên cạnh.

      Lục Gia Diệp : “Bọn mình chơi game cho cậu dời chú ý nhé?”

      Trịnh Bồi Bồi hưởng ứng ngay: “Được!”

      Hai người cùng nhau xông pha thiên hạ trong game, đương nhiên giờ Trịnh Bồi Bồi yếu nên thao tác cũng được tốt, chủ yếu là Lục Gia Diệp gánh team.

      Thời gian bất giác trôi , cả hai cười ầm ĩ lúc chơi game, cảm giác mùi nước khử trùng trong bệnh viện cũng giảm bớt rồi.

      Trịnh Bồi Bồi ngẩng đầu nhìn góc mặt nghiêng của Lục Gia Diệp, dường như đây vẫn chỉ là phòng khách trong nhà, cả hai trong lúc rảnh rỗi mở game ra chơi.

      Hồi trước cũng từng phải nằm viện, nhưng có bạn thân bên cạnh, bạn cùng phòng bận, bạn trai

      Thôi , bạn trai cần nhắc đến cũng được, tóm lại nếu có bất kỳ khó khăn gì đều chỉ có thể đối mặt với nó mình thôi…

      Trịnh Bồi Bồi ngáp cái, Lục Gia Diệp thấy buồn ngủ : “Ngủ , chơi nữa.”

      “Tôi vẫn phải truyền nước mà.”

      “Có tôi ở đây canh chừng hộ rồi còn gì, lúc nào truyền xong tôi gọi y tá vào.”

      “Nhưng thế cậu được ngủ, sao đâu, cậu về nhà nghỉ ngơi , giờ tôi đỡ nhiều rồi.”

      “Cậu bảo tôi bỏ rơi ái tướng đắc lực Bồi Bồi tỷ, về nhà ngủ ngon giấc trong lúc người ta yếu ớt sao? Quá là vô tâm!” Lục Gia Diệp búng lên trán , “Ngủ , tôi là đàn ông thân thể khỏe mạnh, thức đêm sợ cái gì.”

      Trịnh Bồi Bồi nhìn , khó có lúc thể ra nét dịu dàng mà nên có, : “Cảm ơn cậu nhé.”

      Lục Gia Diệp mở to mắt, nét mặt khoa trương nhìn , xoa ngực : “Con báo biến thành con thỏ rồi sao? Tôi quen tôi quen.”

      Trịnh Bồi Bồi trừng mắt với cái rồi dựa vào giường nhắm mắt ngủ.

      Lục Gia Diệp tắt game , yên lặng ngồi bên đọc tin tức.

      Chỉ chốc lát sau Trịnh Bồi Bồi chìm vào giấc ngủ, để điện thoại xuống, lại gần đắp kín chăn cho .

      đợi đến khi truyền gần hết bình nước gọi y tá vào thay bình khác, sau đó lại tiếp tục ngồi bên, vừa ngáp vừa đọc tin tức.

      Lúc xong xuôi mọi việc rồi, mới nằm xuống ghế salon ngủ.

      Hôm sau, Trịnh Bồi Bồi thức giấc rất sớm, thấy Lục Gia Diệp đầu tóc như tổ quạ ngủ salon.

      Trạng thái của tương đối tốt rồi, tay cầm gối ném thẳng vào người .

      Lục Gia Diệp nhanh chóng ngồi bật dậy, căng thẳng tới giường bệnh, nhìn hỏi: “Sao vậy? Cậu thấy khó chịu ở đâu à?”

      mới chỉ ngủ giấc ngắn, Trịnh Bồi Bồi nhìn quầng thâm mắt của , nhớ rằng ở cùng từ tối qua đến giờ…

      Trong lòng vừa ấm áp vừa cảm động, cũng có chút áy náy, nhưng biết phải biểu đạt như thế nào.

      phải, tôi khỏe rồi, cậu ra ngoài lát , tôi muốn thay quần áo.”

      “Được, tôi ở bên ngoài đợi cậu.” Lục Gia Diệp ra khỏi phòng bệnh, tranh thủ đánh răng rửa mặt luôn, bá đạo tổng tài sao có thể lôi tha lôi thôi được chứ.

      Hai người ăn sáng ở bên ngoài bệnh viện, Lục Gia Diệp lái xe đưa Trịnh Bồi Bồi về nhà, cho nghỉ ngày.

      Trịnh Bồi Bồi nhìn với ánh mắt biết ơn, chỉ thiếu là chưa nước mắt lưng tròng thôi, “Sếp thế mà lại mắng em là con ma men, còn cho em nghỉ phép nữa, sếp là có đạo đức nghề nghiệp.”

      “Mắng cậu có ích gì? Có làm cậu cai rượu được ? Chi bằng làm chút chuyện thực tế hơn.”

      “…??”

      “Lần sau mà còn làm hại thân thể vì rượu nữa trừ lương!”

      “…!!” Sao lại có cảm giác như gậy ông đập lưng ông thế này?

      “Trưa tự nấu gì mà ăn nhé, cho gọi đồ ăn ngoài đâu đấy, dạ dày của cậu tốt, đừng có hành hạ nó thêm nữa.”

      Sau khi Lục Gia Diệp , Trịnh Bồi Bồi ở nhà mình, nhàn rỗi ngồi đọc kịch bản.

      Nằm đêm trong bệnh viện, cơ thể sống lại rồi.

      Đến trưa, mở app đặt đồ ăn ra gọi bữa trưa về nhà.

      Vừa chọn đồ xong Lục Gia Diệp gọi điện tới.

      Lục Gia Diệp: “Ăn gì chưa?”

      Trịnh Bồi Bồi: “Chưa…”

      “Định ăn gì đấy? Đừng với tôi là đồ ăn ngoài nhé?” Giọng trầm xuống, mang theo dọa dẫm.

      “…” Trịnh Bồi Bồi nuốt nước miếng, chột dạ : “Đâu có, tôi định vào bếp nấu gì ăn đây.”

      ?”

      mà!”

      “Thế khi nào nấu xong báo cho tôi tiếng nhé, tôi về ăn với cậu.”

      “Đừng đừng, có chút thời gian nghỉ trưa mà còn mất công về nhà ăn cơm làm gì, mệt lắm đó.”

      mệt, vừa hay tôi bàn chuyện làm ăn ở gần nhà.”

      “…” Trịnh Bồi Bồi cái khó ló cái khôn, “Tôi vẫn chưa thấy đói, tạm thời muốn ăn gì cả, cậu ăn ở ngoài .”

      “Thế khi nào cậu mới định nấu ăn?”

      “Khi nào đói tôi nấu.”

      “Thế à.”

      “Cậu làm việc tiếp nhé, tôi bận chọn kịch bản đây.”

      Trịnh Bồi Bồi tắt máy, thở dài hơi.

      Đói…Đói quá …Sao vẫn chưa thấy người giao hàng đến vậy…

      chờ mòn mỏi tiếng chuông cửa vang lên.

      Trịnh Bồi Bồi chạy ra mở cửa, lúc mở cửa ra, nét mặt hớn hở như đón mẹ làm về, lập tức sững lại trong nháy mắt.

      Trong tay Lục Gia Diệp cầm cái túi, trong túi là mấy hộp thức ăn sẵn.

      Mấu chốt là, cái túi còn in logo của cửa hàng mà đặt đồ ăn.

      Lục Gia Diệp mỉm cười: “Đúng lúc tôi về gặp shipper giao hàng.”

      “Thế à…Khéo nhỉ…” Trịnh Bồi Bồi cười gượng, bốp bốp bốp, mặt đau quá .

      Nhưng mà nhìn cái túi cầm, nước miếng cũng trào ra luôn, muốn ăn quá.

      Lục Gia Diệp vào mà lùi về sau mấy bước, sau đó thẳng thừng vứt túi đồ ăn vào thùng rác ngay trước mắt luôn.

      “…!!!” Trịnh Bồi Bồi nghe thấy tiếng trái tim mình tan vỡ.
      huyenlaw68, Pe Mick, Tiểu Ly 111124 others thích bài này.

    2. thedark

      thedark Well-Known Member

      Bài viết:
      297
      Được thích:
      552
      Bạn Diệp ngày càng có khí chất Ông chồng quốc dân ui
      Ngân Nhi thích bài này.

    3. A fang

      A fang Well-Known Member

      Bài viết:
      566
      Được thích:
      560
      Diệp tổng tài bá đạo
      Ngân Nhi thích bài này.

    4. Giang Amy

      Giang Amy Well-Known Member

      Bài viết:
      261
      Được thích:
      478
      Lục tổng tài bá đạo ghê :))) nhanh thành đôi dùm t cái :)))
      Ngân Nhi thích bài này.

    5. levuong

      levuong Well-Known Member Staff Member Super Moderator VIP

      Bài viết:
      1,235
      Được thích:
      4,727
      Đường từ dạ dày là đường nhanh nhất đó. Chúc mừng Diệp tổng nhé!
      Ngân Nhi thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :