1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Nữ chính đều cùng nam phụ HE - Phù Hoa

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. heavydizzy

      heavydizzy Well-Known Member

      Bài viết:
      1,641
      Được thích:
      56,963
      Chương 112. Tôi còn muốn hai chai bia ướp lạnh

      “Tổng giám đốc.” Bí thư gõ gõ cửa. “Tập đoàn Lệ thị hợp tác với khách sạn của chúng ta nữa, vừa gửi tới thư đơn phương giải ước.”

      Ngụy Tiêu cau mày gõ bàn phím, nghe vậy thực kiên nhẫn : “ hợp tác đổi người hợp tác, đối tác tốt hơn bọn họ vẫn còn nhiều, cái ngốc bức gì. Tiếp theo.”

      Bí thư chút nào ngoài ý muốn với phản ứng của , tiếp theo : “Hơn nữa vừa rồi Weibo tập đoàn Lệ thị ngắt kết nối với Weibo tập đoàn chúng ta, tổng tài trẻ tuổi của Lệ thị còn phát Weibo tuyên chiến, tỏ vẻ vượt qua chúng ta, đoạt lại vị trí đệ nhất.”

      Ngụy Tiêu: “Bệnh nghiêm trọng như vậy, nhà ai đưa bệnh viện khám xem?” vẫy vẫy tay: “Được rồi loại việc này đừng lấy ra phiền tôi.”

      Bí thư lễ phép đóng cửa lại xuống lầu, quen cửa quen nẻo tìm được Ban mỹ thuật, đứng ở cửa gọi to tiếng: “Tổng giám đốc phu nhân.”

      Mọi người vùi đầu làm việc ở Ban mỹ thuật, nhất trí ngẩng đầu, nhìn về phía vị trí rộng mở của đồng nào đó. Trâu Nhạn trong miệng nhai miếng thịt heo khô, ngẩng đầu nhìn về cửa, nhìn thấy là bí thư, nàng lộ ra vẻ mặt ‘bệ hạ kia lại làm chuyện xấu gì’.

      Bí thư chắp tay trước ngực, tựa như vào miếu thành kính bái Bồ Tát: “Tổng giám đốc hôm nay nhìn qua tâm tình tốt lắm, đến trưa phiền toái ngài khuyên chút, buổi chiều chúng tôi phải mở đại hội, suy nghĩ vì an toàn của thể xác và tinh thần, chúng tôi cầu phu nhân cứu mạng! Tín đồ nguyện ý trưa nay ăn chay, hồi báo phu nhân.”

      Trâu Nhạn: “…… nhận.”

      Kỳ nàng thực hiểu vì sao gả vào hào môn còn phải ở lại vị trí công tác cũ, tiếp tục sáng lên nóng lên, chẳng lẽ biến thành vợ của lão bản cũng chút đãi ngộ đặc thù sao? Ví dụ như thêm chút tiền lương cũng được a, kết quả ông xã tổng giám đốc với nàng, đặc thù đãi ngộ của phu nhân tổng giám đốc chính là có thể quang minh chính đại ăn đồ ăn vặt trong lúc làm việc.

      Vì thế chỗ làm việc của nàng rất rộng, bên cạnh bày đầy đồ ăn vặt, làm đám đồng dị thường hâm mộ, thường thường nuốt nước miếng với nàng. Ngẫu nhiên buổi tối tăng ca, đặt bữa ăn khuya, đám người vây quanh chia nhau đồ ăn vặt của nàng —— dù sao chỉ cần hết tổng giám đốc đưa thêm, tất cả đều rất ngon. Đương nhiên tiền đề là thể bị tổng giám đốc phát , khi bị phát có người đoạt đồ ăn vặt của vợ , trừ tiền lương để xử lí.

      Hoa tươi trái cây và đồ ăn vặt, Trâu Nhạn mỗi ngày đều nhận. Ngẫu nhiên còn thu hoạch tổng giám đốc xuống giải sầu, người khác công tác mệt mỏi khu nghỉ ngơi vận động chút hoặc là vào khu phong cảnh nhìn ngắm, chỉ có Ngụy Tiêu xuống dưới lầu gặp vợ, duỗi chân dài ở bên nhìn Trâu Nhạn mắt cá chết vẽ vẽ và ăn đồ ăn vặt, xem đủ rồi, tâm tình sung sướng, mới có thể lại lần nữa được nhóm bí thư mời về làm việc tiếp.

      Bí thư tới bao lâu, Ngụy tổng giám đốc xuống, ngồi ở bên Trâu Nhạn, tiến hành thị sát của lãnh đạo.

      “Bộ đồ này em vẽ màu sắc quá xấu, đổi phối màu.” khoa tay múa chân.

      Trâu Nhạn theo cầu, thay đổi ba loại phối màu, cuối cùng Ngụy Tiêu : “Vẫn là bộ đầu tiên đẹp.”

      Trâu Nhạn lộ ra giả cười với : “Lão bản là có thẩm mỹ.” khối bánh quy giòn vỡ nát ở trong miệng nàng phát ra tiếng kêu răng rắc.

      Ngụy Tiêu lấy di động lật lật, cho nàng nhìn Weibo của tổng tài Lệ Dạ tập đoàn Lệ thị, sang chuyện khác, “Em nhìn ngốc bức này, vừa rồi tuyên chiến với chúng ta, cũng xem là khối bánh quy nào.”

      Trâu Nhạn biết tập đoàn Lệ thị này, tổng tài còn trẻ, nghe đổi bạn so với đổi quần lót còn cần mẫn hơn, nhưng lớn lên ra rất soái. “Em nhớ xem ảnh chụp của , hình như lớn lên rất soái a, tổng tài bá đạo này.” Trâu Nhạn .

      Ngụy Tiêu mặt căng ra, nhìn hình cái đầu của Lệ Dạ Weibo, ánh mắt nhìn ngốc bức tức khắc biến thành ánh mắt nhìn địch nhân. hừ lạnh tiếng, đứng dậy rồi, chỉ để lại cái ghế xoay quay tít tại chỗ, biểu chủ nhân trước khi rời tức giận đến cỡ nào.

      Trâu Nhạn nhún nhún vai, tiếp tục ăn bánh quy giòn.

      Vội vàng tìm kiếm tin tức nữ chính và con trai, Lệ Dạ bị mười hai cuộc điện thoại của ban bí thư triệu hồi về công ty mở họp. trước kia làm tổng tài thực dễ dàng, về đại chỉ quyết định chút là được, ngày thường đều bận gú, hưởng thụ sinh hoạt thanh sắc khuyển mã. Nhưng vừa phát thư tuyên chiến, tình đột nhiên chuyển biến bất ngờ.

      cái hợp tác với Ngụy thị đến kỳ hạn, quyết định hợp tác nữa, tìm kiếm đối tượng hợp tác mới chất lượng tốt hơn, kết quả cái hợp đồng lớn xem trọng, ngay lập tức bị Ngụy thị kí mất. chỉ như vậy, Ngụy thị còn thả ra tin tức chuẩn bị mở rộng quy mô làm ăn của khách sạn dưới trướng, mà khách sạn đúng là bản dựng thân của tập đoàn Lệ Thị. Ngụy thị từ trước chủ yếu là trò chơi và Internet, giờ kinh doanh khách sạn của bọn họ phát triển ầm ầm, nhanh chóng quật khởi tất nhiên đè ép gian sinh tồn của Lệ thị.

      Tóm lại Ngụy thị giống như bị tuyên ngôn của bá tổng Lệ Dạ chọc giận, dùng hành động miệt thị . đám cổ đông cũ của tập đoàn ngồi được, túm lấy tổng tài Lệ Dạ làm việc đàng hoàng này mở họp, các loại cầu giải quyết công việc tầng tầng áp lên người , khiến cho hoàn toàn có thời gian rời công ty, càng đừng tìm tung tích nữ chính trời nam biển bắc.

      Lúc Lệ Dạ thân khí lạnh ngồi ở công ty ứng đối chuyện xấu ùn ùn dứt từ Ngụy thị, nữ chính Quách Nhung và con trai Quách Tiền tạm thời bị quên , vào ở nhà đại lão nữ trang Thuần Vu Tức.

      Vì sao chuyện lại nhảy lên phát triển trở thành cái dạng này đây? Vậy còn phải từ sau khi kết thúc cuộc họp báo của Ma kiếm thiên hạ. Công việc chủ yếu ở thành phố S xong xuôi, Quách Nhung cảm thấy cần thiết về sớm như vậy, dứt khoát nhân cơ hội này mang theo Quách Tiền ở thành phố S chơi thêm hai ngày, rốt cuộc cầm phí lên sân khấu xa xỉ, phong cảnh trứ danh ở thành phố S có nhiều như vậy, tới lần xem cũng quá đáng tiếc, con trai còn chưa từng biết thành phố lớn phồn hoa đâu.

      Quách Tiền liều mình bồi mẹ ruột, còn xíu phải chịu đựng áp lực nó nên nhận. Nó phải cầm di động chụp ảnh lưu niệm cho mẹ mình ở những nơi phong cảnh đẹp đẽ, nhìn tư thế chụp ảnh có ý tứ gì mà tìm ra góc chụp tốt nhất—— nếu hài lòng, Quách Nhung la lối khóc lóc lăn lộn nhất định phải bắt nó chụp mình đẹp mới được.

      Chơi ba ngày, Quách Tiền mang đầu ra bảo đảm mình nhìn đủ thành phố lớn, xin được về nhà, nó gấp chờ nổi muốn trở về chơi trò chơi.

      Quách Nhung đáp ứng, hai người lúc này chuẩn bị mua ghế ngồi tàu cao tốc về nhà, đường nhà ga, gặp móc túi, sửa đúng là cướp bóc, như ban ngày đoạt túi sách đặt ở bên chân các nàng. Kẻ cướp có đôi chân thối siêu nhanh, sau khi bay ra ngoài lại nhảy lên chiếc xe, chớp mắt thấy bóng dáng.

      Quách Nhung theo bản năng đuổi theo đoạn, phát mình đuổi kịp, dừng tại chỗ thở dốc, tức giận đến mắng to.

      Quách Tiền cũng thở hồng hộc đuổi theo: “Mẹ, nhanh báo nguy.” biết thành phố lớn phồn hoa, nó cũng biết thêm móc túi ở thành phố lớn so với ăn trộm ăn cắp ở thành phố C cấp huyện chạy nhanh hơn nhiều.

      Quách Nhung: “Mẹ kiếp, di động cũng ở trong túi!”

      Toàn bộ đồ vật của bọn họ đều đặt trong túi. Hai mẹ con hai mặt nhìn nhau, tìm khắp toàn thân, chỉ tìm được tờ năm mươi đồng trong túi Quách Tiền.

      Hai người báo cảnh sát, kết quả cảnh sát đó là kẻ tái phạm, thường xuyên có đám người lui tới vùng đó, nhưng bắt được bọn họ, khả năng tìm đồ vật về phải rất lớn, làm ghi chép gì đó rồi cho hai người về trước, chờ hai ngày xem tin tức.

      tha hương bị cướp bóc, tổng cộng chỉ còn năm mươi đồng, hai mẹ con hơn nửa đêm lưu lạc đầu đường. xe và ăn cơm sai biệt lắm dùng gần hết năm mươi đồng rồi, mấy đồng tiền cuối cùng mua bánh mì, hai người mỗi người nửa ngồi gặm ở bên đường cái.

      Sơn cùng thủy tận.

      Thuần Vu Tức vào lúc này xuất , mới từ phòng làm việc ra, chuẩn bị về nhà, lái xe nghe radio quảng cáo ưu nhã chậm rãi ngâm thơ, hưởng thụ đêm tối buông xuống, mình người đường tịch mịch, đột nhiên trong lúc vô tình nhìn ra ngoài cửa sổ, liền thấy hai mẹ con này trong gió đêm hiu quạnh.

      Căn cứ ý tưởng là tốt xấu gì cũng là người quen, dừng xe chào hỏi.

      “Chào buổi tối, ngờ gặp ở chỗ này.” Thuần Vu Tức chuẩn bị vài câu khách sáo rồi .

      Quách Nhung ngẩng đầu nhìn , phát là đại soái ca, nhất thời còn kịp phản ứng lại đây là ai, trong chốc lát mới a tiếng, “A, là !” mặc nữ trang, thiếu chút nữa nàng nhận ra.

      Thuần Vu Tức: “ trễ thế này còn mang con trai ra tản bộ?”

      Quách Nhung chậm rãi lắc đầu, biểu tình đau đớn kịch liệt : “ phải, chúng tôi gặp cướp, tại toàn thân dưới xu dính túi, buổi tối hôm nay còn biết nơi nào, cho nên tôi chuẩn bị mang con xin cơm.”

      Thuần Vu Tức: “???”

      đùa với tôi?” Thuần Vu Tức hỏi.

      Quách Nhung: “Trừ câu cuối cùng xin cơm là vui đùa, cái khác đều là .”

      Thuần Vu Tức: “…… Vậy liên hệ với chồng ?”

      Quách Nhung: “Tôi lại có chồng, cha của đứa bé này cũng biết là ai, hơn nữa tôi quen ai ở bên này, di động, chứng minh cũng còn, phải đợi tin tức của cục cảnh sát bên kia. Tôi chuẩn bị tìm chỗ xin việc tạm thời, như là rửa chén ở quán ăn khuya, kiếm chút lộ phí trở về, trước đó, có thể cho tôi mượn trăm đồng tiền ? Buổi tối cũng thể ngủ ngoài đường, tôi muốn đưa con đến tiệm net qua đêm.” Nàng chuyện, vẻ mặt dường như có việc gì.

      Quách Tiền diễn tinh nhập vào người, bỗng nhiên ôm đùi nàng khóc chít chít, giống như bó cải thìa đáng thương, “Mẹ, con đói bụng.”

      Vậy cũng quá thảm rồi! Thuần Vu Tức phi thường khó được lần mềm lòng, nhịn được mở miệng : “Nếu ngại, có thể đến nhà tôi nghỉ ngơi đêm.”

      Sau đó hai mẹ con nhanh chóng lên xe , mẹ lời con câu, nhiệt tình dào dạt khen là người tốt. Thuần Vu Tức thanh tỉnh lại, hoài nghi mình vừa rồi là đầu óc làm sao mới có thể buột miệng thốt ra lời này, nhưng con người tinh xảo ưu nhã như vậy, sao có thể lời rồi tính toán gì hết, nếu , ban đêm vẫn phải chiêu đãi tốt người ta.

      dừng xe ở gara dưới lầu, mang theo hai người thang máy lên lầu, thuận miệng hỏi: “Cứ như vậy theo người xa lạ về nhà, cũng sợ tôi có ý xấu gì?”

      Quách Nhung liếc mắt nhìn cái, cười hì hì, “ xác định giữa hai chúng ta ai nguy hiểm hơn?”

      Thuần Vu Tức nghĩ đến mỹ mạo của mình, đột nhiên cả kinh, thầm nghĩ: sai a! Luận mỹ mạo vẫn là mình càng đẹp hơn, mình mới là người bị nguy hiểm!

      có chút lo lắng về trinh tiết của mình.

      Nội tâm Thuần Vu Tức tràn đầy diễn đại mỹ nhân, mặt thân sĩ mười phần mà đưa hai người vào chung cư cao tầng của mình. Quách Tiền vừa vào cửa liền oa tiếng.

      lớn, đẹp a!” Đối lập với cái ổ chó nhà mình kia, bạn Quách Tiền cảm thấy chỗ ưu nhã ấm áp sạch như vậy, quả thực chính là cấp bậc truyền thuyết.

      “Lão bản, nhà tuyệt siêu cấp a, cho người ta cảm giác giống như , xinh đẹp lại đại khí!” Quách Nhung liếm cẩu đến trôi chảy, phối hợp con trai chân tình cảm mà tán thưởng, càng có vẻ chân thành tha thiết.

      Thuần Vu Tức bị khen đến toàn thân thoải mái, đặc biệt như hiền thê lương mẫu cầm dép lê cho hai người, còn rửa sạch trái cây đãi khách.

      Quách Tiền ngồi ở sô pha mềm như bông, hạnh phúc thiếu chút nữa nằm xuống, còn Quách Nhung nằm xuống rồi. Thuần Vu Tức bưng trái cây cắt xong trở về, phát lớn nằm ở sô pha nhà mình, biểu tình sung sướng giống như là nằm ở mây.

      Sô pha nhà mình thoải mái như vậy sao? Thuần Vu Tức nghĩ thầm, bất động thanh sắc duỗi tay sờ sờ, cảm thấy cũng vẫn như vậy a, nằm thoải mái như giường.

      Bụng Quách Tiền ục ục vang lên, bụng Quách Nhung cũng đồng thời vang lên, bị Thuần Vu Tức nghe thấy ràng. Quách Tiền còn có da mặt dày như mẹ nó, tức khắc khuôn mặt đỏ lên, rầm rì : “Bảo bảo đói a.”

      Quách Nhung bò dậy ôm con, đau đớn kịch liệt vuốt đầu , “Con trai, con nhịn chút, chúng ta ở nhà người khác làm khách, thể đòi này muốn nọ, chờ ngày mai mẹ tìm chỗ rửa chén kiếm tiền, lại mua đồ ăn cho con.”

      Thuần Vu Tức: “……” Có nhất định phải diễn nhiều như vậy sao?

      ho khan tiếng, đoan trang ngồi ở ghế sô pha đơn, rút di động ra gọi cơm hộp, “ đói bụng làm sao ngủ được, tôi gọi cơm hộp cho hai người, các người muốn ăn cái gì?”

      Quách Tiền: “KFC!”

      Quách Nhung: “Buổi tối rồi còn ăn thực phẩm chiên dầu gì, được!”

      Thuần Vu Tức: “Ừm, mẹ con đúng, trễ thế này, ăn thực phẩm chiên dầu xác tốt lắm a.”

      Quách Nhung: “Đúng rồi, bữa ăn khuya nên ăn tôm hùm đất, phiền toái gọi bốn cân .”

      Thuần Vu Tức: “……?”

      Quách Nhung: “Tôi còn muốn hai chai bia lạnh.”
      AELITA, Lee Đỗ, sabera.tran13 others thích bài này.

    2. heavydizzy

      heavydizzy Well-Known Member

      Bài viết:
      1,641
      Được thích:
      56,963
      Chương 113. Tương lai của hai mẹ con chúng tôi đều giao vào tay , lão bản

      Cơm hộp, hộp tôm hùm đất toàn bộ đỏ rực tràn ngập hơi thở quán ven đường bày đầy bàn ăn cao nhã cách điệu của Thuần Vu Tức. bàn còn cắm hai cành bách hợp cánh dày màu trắng, u hương mờ mịt, tất cả đều bị mùi hương tôm hùm đất cay xua còn mảnh.

      Hai mẹ con Quách Nhung và Quách Tiền ngồi ở bên bàn xoa tay hầm hè, bắt đầu quen thuộc bóc tôm hùm đất. Chung quanh chỗ các nàng ở, vừa đến mùa hè là có các loại quán ăn khuya, tôm hùm đất là nhiều nhất, ngẫu nhiên các nàng từ cửa hàng intermet ra chuẩn bị về nhà ngủ, ngửi thấy mùi là đói bụng, Quách Nhung thường mang theo con trai ăn hai cân đỡ thèm.

      Quách Tiền tuy , tốc độ ăn tôm lại thua mẹ nó, đây đều là do nhiều năm rèn luyện ra, bởi vì mẹ nó giống mẹ nhà người khác để phần cho con, có cái gì ăn ngon để trẻ con ăn đủ rồi mới ăn. Nàng ở bàn ăn là có mẹ con, tuy ăn mảnh, đồ ăn gì cũng là hai người đều cùng nhau ăn, nhưng có thể ăn bao nhiêu đến do tự bản thân mình.

      Cho nên Quách Tiền từ đến lớn có tật xấu kén ăn như con nhà người ta, bọn trẻ con cùng tuổi với nó ở đường đứa nào ăn cơm mà phải ba mẹ, ông bà bưng bát ở phía sau đuổi theo đút, chỉ có nó, mỗi ngày ăn cơm đều tranh với mẹ, ăn uống càng ngày càng tốt, thân thể cao hơn bạn cùng tuổi đến nửa cái đầu.

      Hai người ăn quá ngon miệng, Thuần Vu Tức cảm giác chính mình tựa hồ cũng đói bụng. khoa học, ràng ăn no, bình thường lúc này còn phải vận động chút, cũng cảm thấy đói. Nhưng mùi hương quanh quẩn trong phòng, mùi cay rất là kích thích khai vị, làm nước miếng tự giác tràn ra.

      cũng nhiều năm ăn thứ này. Thuần Vu Tức làm bộ lơ đãng bưng ly nước lên uống lên ngụm nước trắng, miễn cho tiếng nuốt nước miếng quá lớn bị nghe thấy.

      “Ế —— sướng!” Bên kia Quách Nhung ùng ục ùng ục uống ngụm bia lạnh lớn. Quách Tiền hâm mộ nhìn nàng, nó cũng muốn uống, nhưng nó mới có mấy tuổi như vậy, hiển nhiên Quách Nhung cũng cho nó uống.

      Thuần Vu Tức: “……” Kỳ quái, cảm giác càng ngày càng đói.

      Quách Nhung nhìn thấy đại mỹ nhân bên kia đôi mắt sáng rực, đáy lòng cười thầm, “Aiz, bằng hữu, tới ăn chút , tôm hùm đất nhà này ăn rất ngon!”

      Thuần Vu Tức ho khan ra tiếng, lông mi dài chớp chớp, giả ý chối từ, “ được đâu, bình thường thời gian này tôi ăn gì……” Giọng lại chuyển: “Bất quá để khách tự mình ngồi ở bàn cơm là tốt lắm, tôi và mọi người cùng nhau ăn chút nào.”

      đứng dậy tới đối diện Quách Nhung, duỗi tay cầm tôm hùm đất có càng lớn.

      “Tôi chỉ ăn hai con thôi.” cười .

      Cuối cùng ăn luôn hai cân. Bởi vì lúc trước cảm thấy Quách Nhung bốn cân ổn lắm, cho nên đặt sáu cân, ba người sai biệt lắm chia đều.

      “Cái này số lượng quá ít, hai người khẳng định còn chưa ăn no, nếu lại gọi thêm ít?” Thuần Vu Tức thực tự nhiên mà quên mất lúc trước mình gì.

      Quách Nhung vui vẻ đáp ứng: “Được a.”

      Mọi người đều biết, nếu bên cạnh có bằng hữu có thể ăn uống, chính mình bất tri bất giác cũng ăn nhiều hơn, cho nên lúc Thuần Vu Tức phục hồi tinh thần lại, phát mình đánh vỡ thói quen, hơn nửa đêm ăn hai lần tôm hùm đất, no căng.

      Thôi, chỉ có bữa mà thôi, có vấn đề gì, Thuần Vu Tức an ủi mình, tắm rửa xong nằm ở giường, vẫn có cảm giác tội ác, có cách nào, chỉ có thể bò dậy dán mặt nạ, máy chạy bộ chạy chậm, tốt xấu có chút an ủi trong lòng.

      Quách Nhung và Quách Tiền cũng tắm rồi, Quách Nhung mặc cái váy lúc trước Thuần Vu Tức mua về lại thấy hài lòng cho nên mặc. đại lão nữ trang, trong nhà nữ trang đương nhiên thiếu, trừ hơi to chút, so với Quách Nhung tự mình mua còn đẹp hơn nhiều. Về phần Quách Tiền, nó mặc áo thun cũ của Thuần Vu Tức. Hai mẹ con ở trong phòng cho khách, ngủ sớm.

      Thuần Vu Tức làm việc và nghỉ ngơi lành mạnh, buổi sáng sớm còn muốn dậy chạy vài vòng quanh hồ nhân tạo của tiểu khu, chờ chạy xong trở lại, may mắn nhìn thấy hình ảnh Quách Tiền túm chân mẹ nó định đánh thức nàng.

      Cho nên nửa thân mình đều rũ xuống đất, đến tột cùng nàng làm thế nào còn có thể tiếp tục ngủ như chết vậy?

      Quách Tiền từ bỏ, ngồi ở sô pha thở dài, như ông cụ non: “Thôi, để mẹ ngủ , con gọi dậy được.”

      Thuần Vu Tức bị chọc cười, tự mình làm bánh mì nướng và sữa ấm cho nó. Hai người ăn xong rồi, Quách Nhung vẫn tỉnh, Thuần Vu Tức liền mang theo Quách Tiền mở máy tính. Trong nhà phòng chuyên để chơi, bên trong có bốn bộ thiết bị máy tính chuyên dụng, ngẫu nhiên gọi đồng bọn trong phòng làm việc tới nhà chơi chút, cái này là có thể có tác dụng.

      Quách Tiền ngồi ở cái ghế máy tính, nhìn máy tính vận hành nhanh, tốc độ lên mạng siêu tuyệt, trong ánh mắt tản ra ánh sáng hưng phấn thích. Nó lên trò chơi, chơi lúc, cảm thấy trò chơi thể nghiệm cực tốt. cửa hàng internet, những máy tính cũ bày ở đó đương nhiên so được với loại chuyên nghiệp này, hơn nữa bên đều có cài đủ các loại trò chơi lung tung, những thứ Quách Tiền chơi ngày thường đều có.

      Nó cũng nghĩ đến đề phòng đại ca ca mỹ nhân ôn lương vô hại bên cạnh, bắt đầu vào trò chơi của mình, theo thói quen bình thường xử lý các loại ước chiến và làm nhiệm vụ.

      Thuần Vu Tức thừa nhận mình đưa đứa bé này đến phòng chơi trò chơi là cũng có chút muốn nhìn xem đến tột cùng có phải nó là ‘ Tiền vô cổ nhân ’ hay .

      nhìn Quách Tiền thuần thục đăng nhập vào Ma kiếm thiên hạ, vào tài khoản ‘ Tiền vô cổ nhân ’, thuận tiện còn cùng người ra đánh mấy trận ở đấu trường. Tận mắt nhìn thấy đứa bé bảy tuổi lấy độ nhạy bén và phán đoán tuyệt hảo thắng ba trận đấu liền, Thuần Vu Tức cũng còn gì hoài nghi. Lại nhìn nó trừ Ma kiếm thiên hạ còn chơi trò khác, mỗi loại nó đều chơi tồi, trong đầu Thuần Vu Tức chỉ còn lại ý tưởng: Thiên tài.

      vuốt bàn tay mỹ nhân của mình, nghĩ thầm, con nhà người khác sao lại lợi hại như vậy, sao mình lại có con như thế? Đừng là con, đến bạn còn có.

      “Nếu chú là ba của con tốt rồi.” Quách Tiền đột nhiên cảm thán.

      Thuần Vu Tức: “…… Sao lại như vậy? ba của con……?” lắm tình huống của đôi mẹ con này, sợ hỏi như vậy ảnh hưởng tốt đến trẻ con.

      Nhưng hiển nhiên mẹ thô lỗ nuôi ra con thô lỗ cũng có tâm tư tinh tế như vậy, nó thực đơn thuần mà cảm thán: “Nếu chú là ba con, con có thể luôn ở chỗ này chơi trò chơi rồi! Con có ba, mẹ con biết ai là ba con, mỗi lần chuyện này mẹ đều trợn trắng mắt, con cảm thấy ba có thể là đại phôi đản, nếu chính là chết, hoặc ngồi tù.”

      Thuần Vu Tức biết cái gì mới tốt, sờ sờ đầu nó, “Đó là mẹ con mình nuôi con đến lớn như vậy?”

      “Đúng vậy, mẹ thực vất vả.” Quách Tiền thanh có chút buồn: “Cho nên con muốn sớm chút lớn lên kiếm tiền, như vậy là có thể nuôi mẹ.”

      Thuần Vu Tức có chút thất thần. Khi còn cũng theo mẹ mình lớn lên, cha đẻ của là con rể tới cửa, sau đó ở bên ngoài kiếm tiền liền cưới người khác, ném hai mẹ con bọn họ về quê, nhiều năm chẳng quan tâm. Những năm đó, mẹ mình nuôi nấng , cũng thường nghĩ, nhanh lớn lên, có thể cẩn thận chiếu cố bà, để bà lại mệt nhọc như vậy.

      Đáng tiếc, mẹ chờ lớn lên vĩnh viễn bỏ , mà cha kia, bởi vì lâu năm có con trai, lại nghĩ tới , nhận về bên người.

      “Ừ, có muốn cùng chơi chuyến với người trong phòng làm việc của chú?” Thuần Vu Tức đột nhiên hỏi. Quách Tiền vui vẻ đáp ứng, “Được a! Có phải bọn họ rất lợi hại ? Ngày thường con cũng thấy tìm được ai có thể đánh cùng.”

      Thuần Vu Tức từ ái vuốt đầu thiên tài biết trời cao đất dày này, “Yên tâm , bọn họ đều lợi hại.” Bảo đảm có thể cẩn thận giáo dục con.

      gọi điện thoại cho những gia hỏa phòng làm việc, bảo bọn họ lên mạng từng người chờ đánh, Quách Tiền quả nhiên bị đám đại nhân đập cho bò đất, đứng dậy nổi. Nó tuy lợi hại, nhưng rốt cuộc chỉ là người chơi nghiệp dư, trải qua huấn luyện, kết quả này Thuần Vu Tức chút nào ngoài ý muốn, nhưng Quách Tiền làm sao chịu được, chiến ý hừng hực, lại đánh mấy vòng tiếp theo, tiến bộ có thể thấy được bằng mắt thường.

      Thuần Vu Tức nhìn thấy nó trưởng thành nhanh chóng, trong lòng lại khóc lên —— muốn đứa con như vậy!

      Quách Nhung ngủ đủ rồi bò dậy, phát thế giới trong lúc nàng ngủ đột nhiên thay đổi. Con trai và Thuần Vu Tức thân mật ngồi cùng nhau chơi game, tựa như đôi cha con ruột thịt.

      Đại mỹ nhân Thuần Vu Tức ưu nhã ngày hôm qua, khách khách khí khí lôi kéo tay nàng, giống chủ nhiệm lớp phát hạt giống tốt với nàng: “Mẹ của Tiền Tiền a, con của rất lợi hại, muốn suy xét từ từ bồi dưỡng con ?”

      Quách Nhung rút tay ra, xoa xoa khóe mắt mình, còn có vẻ chưa tỉnh, “Cái thứ vớ vẩn gì?”

      Thuần Vu Tức: “Là thế này, tôi muốn mời con làm thí nghiệm viên trong công ty trò chơi chúng tôi, đương nhiên thời gian vô cùng linh hoạt, suy xét đến vấn đề tuổi tác của con, cũng phải thực vất vả.” hỏi Quách Tiền rất nhiều chuyện, hiểu biết tình huống sinh hoạt của các nàng, tự hỏi buổi sáng, cảm thấy mặc kệ thiên tài như vậy, quá đau lòng, cuối cùng làm ra quyết định này, là thuê bằng là làm đầu tư dài hạn.

      Quách Nhung: “Thuê lao động trẻ em là phạm pháp.”

      Thuần Vu Tức: “Nó thuộc về nhân viên ngoài biên chế, tuy rằng đãi ngộ cùng cấp với nhân viên chính thức, nhưng tiền tôi tính kiểu khác, danh nghĩa là trả cho , đây là tiền lương tôi chuẩn bị trả cho nó.” lương tháng.

      Quách Nhung trầm mặc trong chốc lát, Thuần Vu Tức nhìn ra biểu tình của nàng là có nguyện ý hay là muốn, trong lòng nghĩ ngợi có phải tiền lương này còn chưa đủ nhiều hay , liền cảm giác tay mình bị Quách Nhung cầm lấy. Giọng của Quách Nhung chợt ngọt hơn mười độ, “Lão bản, xem tôi thế nào, con có thể, mẹ cũng có thể a, tôi chơi trò chơi cũng siêu giỏi!”

      Thuần Vu Tức: “?”

      Thuần Vu Tức: “Chúng ta thử xem , xem được .”

      Quách Nhung: “Lão bản cứ việc thử, bao vừa lòng!”

      Thuần Vu Tức nghĩ thầm, đối thoại này nghe vào sao lại đứng đắn như vậy, chính là lão bản đứng đắn. có ôm chờ mong rất lớn nhìn Quách Nhung chơi trò chơi, nhưng nhìn trong chốc lát liền tự giác đứng thẳng người. Cái này, kỹ thuật của nàng cũng rất tồi a, hóa ra bạn có thiên phú trò chơi vẫn là do di truyền sao?

      tồi, cá nhân tôi rất vừa lòng, cũng có thể nhận vào công ty, còn vấn đề đãi ngộ ……”

      “Chờ .” Quách Nhung giơ tay, nhìn chung quanh thấy Quách Tiền ở đây, mới ghé sát vào Thuần Vu Tức giọng : “Vấn đề đãi ngộ dễ , tôi muốn hỏi chút, lão bản có thể hỗ trợ giải quyết chút vấn đề học của con tôi hay ?”

      Thuần Vu Tức: “Nó thiếu giấy chứng nhận gì mới thể học?” Nếu chỉ như vậy còn dễ giải quyết.

      Quách Nhung giọng: “ phải, nó chính là muốn học, tôi trị được nó, chờ lát rồi với nó, nếu muốn đến công ty làm, muốn cùng đại thần khác chơi trò chơi nhất định phải học.”

      Thuần Vu Tức biểu tình nghiêm túc, “ muốn học, vấn đề này có vẻ nghiêm trọng a.”

      Quách Nhung thở ngắn than dài, “Làm mẹ đơn thân rất mệt. Con cái phản nghịch, thương thấu tâm gan.”

      Thuần Vu Tức thấy Quách Nhung có dạng này, nghĩ đến mẹ mình, tâm mềm nhũn, lại ma xui quỷ khiến làm cam đoan, “Được rồi, tôi xử lý tốt chuyện nó học.”

      Quách Nhung u buồn giây đồng hồ liền bắn lên, nắm tay lắc mạnh, “Tương lai của hai mẹ con chúng tôi đều giao cho , lão bản!”
      Last edited: 12/12/19
      AELITA, Lee Đỗ, sabera.tran13 others thích bài này.

    3. heavydizzy

      heavydizzy Well-Known Member

      Bài viết:
      1,641
      Được thích:
      56,963
      Chương 114. Ba ba còn thiếu con nuôi sao?

      Vấn đề Quách Tiền học, vẫn luôn làm Quách Nhung thực bối rối, chính nàng đọc sách nhiều lắm, cũng chuyên chú vào đó, sau đó lại luôn ở bản địa làm nữ lưu manh, mình lung tung lý tưởng. Nàng nghĩ tới thành gia lập nghiệp, cũng nghĩ tới sinh con, nhưng trời xui đất khiến trở thành người khác, còn có đứa bé, nàng phải bất đắc dĩ xử lý vấn đề còn lại của thân thể này, nuôi đứa bé lớn lên.

      Nhưng nuôi trẻ con hiển nhiên dễ dàng như nuôi chính mình, biết bao nhiêu lần nàng từng bực bội nghĩ, sao thể trở lại trong thân thể nguyên bản của mình , đứa này cái quan hệ gì với nàng, đến cùng cũng phải con trai nàng. Đáng tiếc là người đều có cảm tình, ở chung lâu rồi đến con vật còn nỡ mặc kệ, huống chi là đứa bé sống sờ sờ.

      Ngẫu nhiên nàng cũng muốn đứa này sống tốt hơn chút, ít nhất phải có được tương lai và cuộc sống khác với nàng. Quách Tiền muốc học, nó cảm thấy lãng phí thời gian, đồng thời cũng là vì những trường học đó dạy thứ thích hợp với nó. Quách Nhung liền nghĩ tìm cho nó trường học tư nhân tốt hơn. Đáng tiếc nơi bọn họ ở rất , có chỗ dạy học nào tốt, mà thành phố lớn nàng lại có nhiều tiền tiết kiệm để sắp xếp cuộc sống hai người, tiền lương của nàng cũng ổn định.

      Suy xét khắp nơi, việc này cứ thế kéo dài, mà giờ lại được người giải quyết cho.

      Quách Nhung là tình cảm thấy lão bản Thuần Vu Tức người đẹp tâm thiện, quả thực là Quan nương nương đời, muốn giúp bọn họ giải quyết vấn đề Quách Tiền nhập học, hỏi ràng các nàng chuyển nhà xong ai hỗ trợ, còn chủ động cùng họ về thành phố C dọn hành lý. Nếu phải mỹ mạo của mình so ra kém người ta, nàng cơ hồ còn hoài nghi là lão bản có cái ý tưởng an phận với mình.

      Thuần Vu Tức vào căn phòng hai mẹ con Quách Nhung thuê ba năm, thiếu chút nữa quỳ xuống. là loại người tinh xảo, chịu nổi cách sống lôi thôi như vậy, xuyên qua cửa kính phòng bếp nhìn thấy máy giặt đặt ở ban công cùng với đống quần áo, đôi mắt cũng dời nổi.

      “Mẹ của Tiền Tiền, quần áo của hai người, ở bên kia, trước khi rời để như vậy?”

      “Kỳ tôi cảm thấy dùng máy giặt để giặt chút, cũng tốn thời gian đúng ?”

      Quách Nhung: “……”

      “Mẹ của Tiền Tiền, phòng khách này rác rưởi có phải nên vứt hay ?”

      “Mẹ…… Quách Nhung, nhìn thấy , WC mọc rêu xanh, tôi chưa từng gặp WC nhà nào có thể mọc rêu xanh.”

      Quách Nhung: “A ha, tôi cảm thấy màu xanh này tràn ngập sinh cơ, xem như bồn hoa thiên nhiên trong nhà .”

      Bồn hoa thiên nhiên trong nhà? Thuần Vu Tức còn lời nào để .

      Quách Nhung nhìn lão bản biến hóa từ đoan trang đến hoa dung thất sắc rồi lại đến thể nhịn nổi nữa, buông tay, nhặt cây chổi, cây lau nhà và bàn chải bắt đầu công việc. Tốt xấu về sau phải làm việc dưới trướng người ta, cũng nên lưu lại ấn tượng tốt.

      Quách Nhung mở rộng cửa sổ phòng ở ra, tro bụi đầy trời, chọc đến hàng xóm lầu lầu dưới đều thập thò vây xem. nhà dưới lầu cãi nhau nhưng bà hung dữ ở phía dưới lớn tiếng oán giận, bụi chỗ các nàng đều rơi vào nhà bọn họ, càng oán giận càng lớn tiếng. Quách Nhung lúc trước còn cười mà chuyện cùng lão bản đeo găng tẩy rửa, sau lưng nghe thấy phía dưới chửi đổng, cây chổi ném xuống, chạy phắt tới bên cửa sổ mắng lại bà dưới lầu kia, hai người dùng lời , đều là giọng quê cha đất tổ nơi này, Thuần Vu Tức có vẻ nghe hiểu.

      nhìn Quách Tiền bên cạnh tự mình chải giày và xăng-̣đan, “Tiền Tiền, mẹ con cái gì?”

      Quách Tiền bình tĩnh trả lời : “Con nghe hiểu. Mẹ con tới bên này năm thứ nhất học được cách nơi này, mẹ cãi nhau với ai, mắng chửi ai đều dùng loại lời này.”

      Người đàn bà đanh đá chửi đổng cũng mang đến cho người ta thể nghiệm gì tốt, nhưng Thuần Vu Tức lại ngoài ý muốn sinh ra ác cảm với Quách Nhung, ngược lại có chút cảm khái. phụ nữ độc thân mang theo đứa bé, trừ khó khăn về vật chất, còn có rất nhiều mặt khó khăn khác, nếu làm mẹ thể hung hãn chút, họ thực dễ dàng bị người ta bắt nạt.

      Thuần Vu Tức tràn đầy thể hội về điểm này, lúc trước mẹ tính cách tương đối ôn hòa, thường bị láng giềng lạnh lùng xấu, bà phản bác, nghe thấy mấy lời này liền buồn bực vui, làm cho khi còn phi thường chán ghét những láng giềng đó.

      Thuần Vu Tức nghe thấy vừa rồi người phụ nữ dưới lầu mắng vài câu, Quách Nhung cũng chưa có phản ứng gì, đến khi hình như bà ta câu con cha gì đó, Quách Nhung liền đến. Thuần Vu Tức nghĩ, mặc dù là bộ dáng hung hãn, hay là lời tràn ngập hơi thở bản địa quê cha đất tổ này, đại khái đều cho thấy người này thương con mình.

      Tuy rằng thể nghi ngờ nàng con, nhưng mà, người mẹ này về phương diện chiếu cố con và chính mình, vô cùng được!

      Thuần Vu Tức xuống lầu mua nước giặt quần áo, Quách Tiền theo.

      “Con đưa chú mua, nếu chú biết nơi nào mua rẻ đâu.” Quách Tiền như vậy.

      Thuần Vu Tức dắt nó ra ngoài, ở dưới lầu cách đó xa nhìn thấy mấy phụ nữ trung niên chuyện, trong đó thanh chính là người lúc trước mắng nhau với Quách Nhung. Bà ta đưa lưng về phía bọn họ, đến nước miếng bay tứ tung, “Người đàn bà lầu nhà tôi kia, chút công việc đứng đắn cũng có, tiền từ đâu ra, mỗi ngày ở mạng chơi trò chơi có thể kiếm tiền a? Tôi thấy ta chính là hiểu được làm những gì, mặc cái váy ngắn kia, ai da, tôi cũng chưa từng thấy, hồ ly tinh, đứa con của ta còn hiểu được là sinh ra với gã đàn ông nào……”

      Thuần Vu Tức phảng phất trở lại khi còn , nghe láng giềng miệng rộng đàm luận mẹ mình, “Nhìn ta bệnh ương ưởng, khó trách chồng cũng chê, đến con cũng bỏ, đàn ông bình thường sao cần con mình, chừng đó phải là của chồng ta……”

      Quách Tiền nhíu lông mày , trừng người phụ nữ kia, bỗng nhiên nghe thấy lão bản bên cạnh cười ra tiếng.

      Thuần Vu Tức bế lên, ở bên tai giọng câu gì, Quách Tiền cũng cười rộ lên, lớn tiếng vang dội : “Ba ba! Con đưa ba sang siêu thị bên kia mua đồ!”

      Mấy người phụ nữ nghe thấy, quay đầu nhìn ra là Quách Tiền, còn có người đàn ông xa lạ Quách Nhung mang về, đều thực kinh ngạc, đặc biệt là nghe Quách Tiền gọi ba ba, đều hai mặt nhìn nhau, người phụ nữ vừa bậy càng kinh ngạc, trực tiếp hỏi: “Tiền Tiền a, đây là ba ba con, mẹ con mới tìm cho con ba ba mới?”

      Quách Tiền ôm cổ Thuần Vu Tức, vẻ mặt thiên chân vô tội và kiêu ngạo, “ phải, là ba ruột, ba muốn đón chúng ta về nhà.”

      Chờ Quách Nhung làm xong vệ sinh, đấm eo xuống lầu mua cơm, nàng mới phát mình ‘bị kết hôn’, lão bản mỹ nhân Thuần Vu Tức trong miệng hàng xóm trở thành chồng của nàng, cha của con nàng. Còn câu chuyện tình của nàng và Thuần Vu Tức vui buồn lẫn lộn làm các bà già dưới lầu thổn thức thôi.

      Bà cố nội kéo tay nàng : “Về sau a, con phải cùng cha đứa bé sống tốt a, vất vả chờ tới ngày này, về sau càng tốt hơn.”

      Quách Nhung: “???”

      Nghe nàng và Thuần Vu Tức tuổi trẻ quen biết nhau, nhưng Thuần Vu Tức nhà rất có tiền, cha lại là tên cặn bã, khinh thường Quách Nhung trong nhà có tiền, cho phép bọn họ ở bên nhau, đuổi nàng , cho nàng và Thuần Vu Tức gặp nhau nữa. Quách Nhung rời phát mình mang thai, đành lòng bỏ đứa bé cho nên sinh nó ra, nuôi đến lớn như vậy, hai người có tình cách biệt nhiều năm, tại Thuần Vu Tức rốt cuộc gặp lại nàng, nhận nàng và con về, chuẩn bị đưa nàng về cùng nhau sống trong nhà.

      Quách Nhung nghe mùi ngon, cảm thấy lão bản khẳng định ngày thường xem ít truyện cẩu huyết mạng, chuyện xưa há mồm liền ra, quá trôi chảy.

      Thuần Vu Tức ôm Quách Tiền trở lại, mang theo bình nước giặt quần áo, Quách Tiền ôm đống đồ ăn vặt.

      Quách Nhung trong ánh mắt hiền lành của bà cố nội mang theo hai người Thuần Vu Tức lên lầu, thấy chung quanh có ai, nàng : “Ba biết bôi bác ông ấy như vậy sao, lão bản?”

      Thuần Vu Tức: “Có quan hệ gì đâu, tôi ông ta tra, cũng oan uổng a.”

      do dự, : “Có chuyện này, tôi muốn hỏi ý kiến chút.”

      Quách Nhung: “Chuyện gì?”

      Thuần Vu Tức: “Tôi muốn nhận Tiền Tiền làm con nuôi, cảm thấy thế nào?”

      Quách Nhung: “Cũng tốt a, dù sao tôi ý kiến, hỏi nó chút , nếu nó cũng đồng ý, cả nhà chúng ta liền toàn phiếu thông qua.”

      Thuần Vu Tức: “…… cứ đơn giản đáp ứng như vậy, suy xét chút?”

      Quách Nhung: “Chuyện tốt đừng do dự, suy xét lâu còn.”

      Quách Tiền bị Thuần Vu Tức hoàn toàn thuyết phục, đầu tiên Thuần Vu Tức là lão bản phòng làm việc trò chơi nó thích nhất, là ‘ba ba’ khốc nhất, tuyệt nhất trong tưởng tượng, thứ hai Thuần Vu Tức lúc nữ trang quả thực là người mẹ ôn nhu, Quách Tiền thích ‘người mẹ’ ôn nhu hiền huệ trí thức này.

      Quách Tiền: “Con nguyện ý! Con nguyện ý! Ba, ba chính là ba ruột của con!”

      Thuần Vu Tức nhanh chóng thăng cấp thành người cha, ba người đều thực vừa lòng. Thuần Vu Tức bất động thanh sắc cong môi, thực tốt, bây giờ thiên tài đáng này là con của , là sảng. Quách Nhung quay lưng lại giả bộ làm việc, cười hắc hắc, con trai về sau rốt cuộc có người trị, lúc nó lại trốn học là có thể để cha nuôi nó xử lý, danh chính ngôn thuận, nàng giải thoát rồi! Quách Tiền tâm cơ híp mắt, tồi, thành công thu phục người cha đẹp đẽ lại có trách nhiệm, tâm còn thiện lương, kế tiếp chính là để cha nuôi và mẹ ruột thành đôi, như vậy nhà bọn họ liền hoàn chỉnh, về sau mẹ cũng bị người khác tùy tiện khi dễ.

      Chuyển nhà có loạt công việc thực vụn vặt, rất nhiều đồ vật lớn dọn hết, Thuần Vu Tức chuẩn bị gọi điện thoại để công ty chuyển nhà chuyên nghiệp tới xử lý, kết quả láng giềng của Quách Nhung từ xuống dưới đến cửa cả chuỗi, đem những vật lớn trong nhà đều bán ra ngoài với ‘ giá hữu nghị’, đồ cũ mang cũng bán xong đều được nàng đưa cho bà cố lầu dưới, đến cuối cùng chỉ còn lại hai cái túi.

      Quách Nhung mình có thể nhắc hai cái túi đó, “Dù sao đều cũ, ngàn dặm xa xôi chuyển đến thành phố S, phí chuyên chở đắt đến đều có thể mua cái mới, cần gì tốn sức lực, vẫn giải quyết ngay tại chỗ cho thuận tiện.”

      Thuần Vu Tức nhìn nàng hấp tấp thu phục những việc này, cảm thấy tựa hồ nàng cũng cần hỗ trợ. Cũng đúng, người phụ nữ có thể mang theo hài tử mình sống nhiều năm như vậy, lại có thể sấm rền gió cuốn ký hợp đồng với , có khả năng mọi chuyện đều cần dựa vào người khác.

      Nhưng con người có tật xấu, càng nhìn Quách Nhung như vậy, càng muốn hỗ trợ. Cũng biết là xuất phát từ tác dụng của di tình hay là xuất phát từ quan tâm con nuôi.

      Nếu có con nuôi, Thuần Vu Tức tự giác mình có càng nhiều trách nhiệm với hai người này, tính toán ban đầu bị chính lật đổ, thay đổi thành cái khác.

      đưa hai người về thành phố S, trở lại tiểu khu xa hoa mình ở, trực tiếp để giỏ xách của họ vào ở căn phòng tầng dưới của mình.

      “Tiền thuê nhà, xem ở mặt mũi con nuôi nên tôi thu, nhưng mà, thể biến thành bộ dáng lung tung rối loạn, đúng giờ quét tước cho tôi, nếu muốn tự mình quét tước nỗ lực công tác cho tôi, mời dì đúng giờ tới quét tước vệ sinh, tôi có thể giới thiệu người đáng tin cậy.” Căn hộ này cũng có nội thất hoàn thiện, trừ trống trải, nhìn qua so với chung cư xưa cũ bọn họ vẫn ở kia tốt hơn nhiều.

      Quách Nhung nhìn khắp nơi, cười đến giống chó săn, “Ai nha ngượng ngùng a, căn hộ này cũng là của lão bản?”

      Thuần Vu Tức để các nàng vào cửa, tìm ra chìa khóa, tùy ý đáp: “ toà nhà này đều là của tôi, cho thuê, căn này bởi vì diện tích nên có ai thuê, hai người ở vẫn rất thích hợp.”

      Quách Nhung: “……!”

      Quách Nhung: “Ba ba còn thiếu con nuôi sao? cái loại biết chơi game đó!”

      Thuần Vu Tức: “…… gọi tôi là ba ba, Tiền Tiền gọi tôi là gì?”

      Quách Nhung: “Ông ngoại hay là ông nội, tùy ba chọn, con hoàn toàn thành vấn đề!”

      Thuần Vu Tức biểu diễn mỹ nhân trợn trắng mắt, “Đừng làm trò nữa. Nhanh, dọn dẹp chút, đưa các người ăn cơm, hai ngày này cũng ăn cơm tử tế.”
      AELITA, Lee Đỗ, sabera.tran14 others thích bài này.

    4. A fang

      A fang Well-Known Member

      Bài viết:
      566
      Được thích:
      560
      Chưa thấy ai vô sỉ hon bạn Quách Nhung
      heavydizzy thích bài này.

    5. levuong

      levuong Well-Known Member Staff Member Super Moderator VIP

      Bài viết:
      1,235
      Được thích:
      4,727
      Mặt mũi để làm gì? Có ăn no bụng ? Gặp đùi to thế phải ôm cho chắc vào quách nhung nhé!
      Hale205heavydizzy thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :