1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

[Đồng nhân HP] Phụ nợ tử thừa - Dạ Vũ Loạn (Update chương 25/67)

Thảo luận trong 'Hiện Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Trầm Tử Tuyết

      Trầm Tử Tuyết Active Member

      Bài viết:
      31
      Được thích:
      162
      15 Thay đổi tình tiết của nhân vật chính

      "Cậu biết vì sao tôi phạt cậu chưa? phải là bởi vì cái nguyên nhân ngu xuẩn kia, mà thân là Slytherin, cậu đủ mạnh, thiếu cẩn thận, biết giữ mình...Hơn nữa lại thể nhận ra mình có bị đối phương khiêu khích hay ..."

      "Slytherin... đánh có phần thắng..."

      Draco yên lặng con đường từ văn phòng của Sissy đến tầng hầm nhà Slytherin...

      ngày cấm túc... Sissy gì cả, chỉ dạy cậu tập luyện chút thần chú đũa phép cơ bản...Sau đó để mình cậu ở lại phòng của tập luyện, quan tâm đến cậu nữa...

      Mãi đến lúc trước khi cậu , mới thảnh thơi nói ra những lời này.

      Tuy rằng giọng điệu của Sissy Suyier luôn luôn có cảm giác lười biếng...Nhưng đôi mắt sáng như đá quý hơi nheo lại biểu lộ thái độ của .

      Người phụ nữ đó... rất nghiêm túc...(Truyện đăng tại cungquanghang.com)

      Từ đến lớn, Draco luôn sống trong chiều chuộng của cha mẹ, hưởng thụ quang vinh cùng đặc quyền mà gia tộc mang lại cho cậu...Nhưng mà, phải thừa nhận, cậu thực đủ mạnh...

      Cậu còn nhớ , thời điểm đối mặt với con bằng mã, người phụ nữ ngốc nghếch kia chỉ dùng câu thần chú có thể đánh bay con chim lớn đó, ma áp tỏa ra trong nháy mắt đủ để khiến con thú đó run rẩy; thời điểm đối mặt với Lupin cùng Potter, nếu như lúc đó ấy nhắm chính xác vào cổ của Potter, viên phấn bị niệm chú mạnh mẽ đó đủ để xuyên thủng yết hầu của Potter, còn cả ngày hôm qua...

      Cậu hỏi tại sao có thể tìm được vị trí chính xác của Potter... Câu trả lời của là dựa vào hơi thở mà tìm được...

      Cậu luôn luôn gọi là người phụ nữ ngốc nghếch, bởi vì thái độ ấy đối xử với học sinh hoàn toàn có uy nghiêm của giáo sư... Thậm chí còn làm như thấy đối với trò đùa dai của học sinh...Nhưng mà người phụ nữ ấy mạnh hơn cậu nhiều lắm.

      Mười ba năm qua cậu chỉ thấy quấn lấy cha của mình, cho dù gần đây quan hệ giữa hai người được hòa giải, nhưng trong mắt cậu cũng chỉ là người phụ nữ ngốc nghếch suốt ngày thích cãi nhau ầm ĩ...Cậu lại quên mất rằng từng làm thần sáng trong thời gian đen tối nhất, thân là Slytherin mà lại làm thần sáng, phải đối mặt với những gì cậu biết , mặt là nhận được tín nhiệm hoàn toàn của Dumbledore cùng Bộ Pháp Thuật, mặt còn lại là bị coi như tên phản bội và bị Tử Thần Thực Tử nhằm vào.

      Nếu như có thực lực mạnh mẽ, có lẽ ấy thể sống sót rồi.

      Nghĩ tới đây, Draco khỏi có chút tò mò, lý do gì mới khiến cho người phụ nữ này dù trải qua nhiều chuyện như vậy mà vẫn có thể nở được nụ cười sáng rực như vậy chứ? Quả thực là...nụ cười ấm áp và tốt đẹp giống như ánh sáng mặt trời vậy...

      Draco đột nhiên phát mình rất thích nhìn bộ dạng lúc cười rộ lên, mặt mày cong cong, giống với nụ cười ngây thơ của những bình thường khác, nụ cười của dấu bi thương và độc, nụ cười mà chỉ có Sissy Suyier mới có được.

      "Sissy... Suyier..." Dường như vô ý thức, Draco thầm ra tên này.

      Hình như cho đến tận bậy giờ cậu cũng hề hiểu gì về người phụ nữ này!

      Mấy ngày kế tiếp, bởi vì trận chung kết Quidditch sắp đến gần, Draco tập luyện cũng nhiều hơn, vừa phải tập luyện vừa phải chú ý đến bài vở, cậu cũng chẳng có thời gian nhàn rỗi tìm Sissy...

      Vào đêm trước ngày tranh tài Quidditch, độ thù địch giữa Gryffindor cùng Slytherin tăng đến mức cao nhất, , chính xác mà là Slytherin bị ba nhà còn lại ghét.

      thể hình tượng của Gryffindor tạo được tốt hơn nhiều so với Slytherin, tất cả mọi người đều tôn sùng bọn họ là chính nghĩa, mà ngược lại dán nhãn ích kỷ, hiểm các loại cho Slytherin, hơn nữa viện trưởng giáo sư Snape của bọn họ cũng bất công vô cùng, thế nên hai nhà trung lập là Hufflepuff cùng Ravenclaw cũng nghiêng về bên Gryffindor.(Truyện đăng tại cungquanghang.com)

      Chờ đến hôm thi đấu, trong đấu trường ba phần tư đều bị bao trùm bởi màu đỏ, mà ủng hộ Slytherin chỉ có hơn hai trăm người trong nhà mà thôi, giáo sư Snape viện trưởng của bọn họ và học sinh trong viện đều đeo huy hiệu màu xanh người.

      Đúng lúc này, ánh mắt Draco rơi vào lan can của thính phòng đằng sau, tóc bạc ngồi ở chỗ đó với tư thế cực kỳ nguy hiểm nhưng vô cùng thoải mái, huy hiệu màu xanh biếc đeo ở trước ngực , chú ý tới ánh mắt của cậu, mỉm cười, vẫy vẫy tay với cậu.

      Draco há hốc mồm, đôi mắt màu xám tro đè nén được mà lên chút vui vẻ.

      ấy, ấy lại có thể đeo huy hiệu của Slytherin đến xem cậu thi đấu sao?

      Chỉ là người phụ nữ ngốc nghếch đó ngồi lên lan can làm gì vậy? Lan can như vậy, cho dù là giữ thăng bằng tốt nhưng cũng đâu cần cố ý khoe khoang chứ...

      "Người phụ nữ ngốc nghếch, ngồi im khán đài có thể chết người à?"

      Khoảng cách giữa hai người quá xa, Draco chỉ có thể dùng khẩu hình để biểu đạt ý, vừa lòng mà cảnh cáo Sissy.

      Chỗ mà người phụ nữ này ngồi cách mặt đất khoảng chừng 2-3m, rơi xuống cũng phải là chuyện đùa đâu.

      Hình như Sissy nghe hiểu, nhưng lại dùng tư thế nguy hiểm hơn nhiều là đứng ở lan can... đứng đón lấy gió, mái tóc tung bay trong gió, giống như tinh linh nhàng bay múa trong trung vậy...

      Draco mở to hai mắt nhìn, người phụ này muốn chống đối cậu sao?

      "Đấu thắng rồi cứu tôi từ này xuống ... Ở đây cao... xuống được..." Sissy cũng quay về phía cậu tạo khẩu hình, Draco đoán được ý của sau đó cảm thấy tức giận...


      đùa gì vậy, xuống được?

      phải là cậu chưa từng thấy nhảy từ cái cây cao hai mét xuống, lời dối kiểu này mang ra lừa hồn ma chúng tin!

      Nhưng mà biết là cơ thể khác hẳn với những người bình thường, sao lúc nãy cậu lo lắng làm gì nhỉ?

      Sắc mặt Draco bất giác đỏ lên, để ý thấy nụ cười càng ngày càng sâu của tóc bạc cậu đột nhiên chợt nghĩ ra, ấy cổ vũ cậu thi đấu hả? Tuy rằng phương thức có hơi đặc biệt chút...Nhưng mà... giúp cho tinh thần cậu phấn chấn hơn sao?

      Chàng trai tóc bạch kim cũng nở nụ cười đáp trả, dáng vẻ tươi cười giống với nụ cười giả tạo ngày thường của cậu, mà là nụ cười chân chân chính chính, chân chân thực thực.

      Cậu thắng, Slytherin cũng thắng...

      Thành viên hai đội bắt tay nhau xong liền chia nhau nhảy lên chổi của mình, sau khi giáo sư Hooch tuyên bố trận đấu bắt đầu mười bốn cây chổi bay đồng thời vào trung.

      Draco biết, trận đấu này càng kéo dài càng bất lợi cho đội của bọn họ, bởi vì đội hình của Gryffindor mạnh hơn Slytherin chút.

      "Slytherin muốn thăm dò đặc điểm của kẻ địch...Phải tìm ra nhược điểm của kẻ địch… đánh có phần thắng đâu..." Draco yên lặng mà nhớ lại lời Sissy từng cho cậu nghe.

      Cậu phải bắt được trái Golden Snitch trước Potter...Hơn nữa cũng phải sớm chút!

      Bình luận viên của trận đấu này ràng rất thiên vị Gryffindor khiến Draco cảm thấy trận đấu hôm nay dường như có lợi chút nào cho Slytherin.

      Đội viên Gryffindor mặc dù cường tráng như Slytherin, nhưng lại linh hoạt hơn nhiều... Mà Slytherin bắt buộc phải phải phạm quy mới có thể ngăn đối phương kéo dãn khoảng cách điểm giữa hai đội.

      Hơn nữa tuy rằng cậu muốn thừa nhận, nhưng mà tốc độ của Potter nhanh hơn cậu nhiều lắm, quan hệ gì đến bản thân Tầm Thủ cả, chủ yếu là do cây chổi đó — Firebolt...

      Firebolt cùng Nimbus 2000 căn bản phải là những cây chổi cùng cấp bậc...Nếu như cậu muốn bắt được Golden Snitch trước Potter nhất định phải nhìn thấy Golden Snitch trước cậu ta 10 giây trở lên.

      Nghĩ tới đây, Draco dừng động tác bay về phía Golden Snitch cùng Potter, sợ phạm quy mà giam chân Potter lại, Golden Snitch lại còn chút tung tích nào lần nữa.

      Tiếp theo, nhất định cậu phải nhìn thấy sớm hơn Potter...

      Cậu muốn thắng... Ánh mắt do dự rơi vào bóng dáng ngồi lan can kia...

      Cậu thể để thua trước mặt đó được.

      Nhân lúc Potter giải vây cho đồng đội, Draco bay nhanh đến gần quả bóng màu vàng bay ở dưới thấp kia, sai được, là Golden Snitch.

      bên cậu dùng tốc độ cực kỳ nhanh mà tiếp cận mục tiêu, bên còn lại để ý đến tình huống của Potter.

      Sau khi Potter dọn sạch đường phía trước cho đồng đội xong, ràng cũng nhìn thấy vị trí của Golden Snitch, lao xuống với tốc độ nhanh hơn cậu.

      Khoảng cách giữa hai cây chổi ngừng gần lại, Draco có thể cảm giác được tay nắm cái chổi của mình ướt đẫm mồ hôi.(Truyện đăng tại cungquanghang.com)

      Chỉ thiếu chút nữa...Nhưng mà cái chổi của Potter song song với chổi của cậu rồi, mà Potter lại có thể đứng lên cây chổi bay.

      Mắt thấy Golden Snitch sắp phải rơi vào trong tay Potter, Draco đột nhiên đưa tay ra, mấp máy môi.

      Ngay thời điểm nghìn cân treo sợi tóc, hướng bay của Golden Snitch bỗng vòng ngược lại, bay sát qua ngón tay của Harry, lao thẳng về phía Draco, cuối cùng nằm trọn trong lòng bàn tay của Draco.


      khán đài nhà Slytherin vỡ oà lên, ba học viện còn lại trợn mắt há hốc mồm mà nhìn tình huống vừa xảy ra, lát sau mới kêu lên.

      Golden Snitch tuy rằng nghịch ngợm, nhưng tuyệt đối có tính người đến mức chạy thẳng vào tay của Tầm Thủ cả.

      "Bọn họ phạm quy!"

      Ron Weasley đứng lên từ khán đài nhà Gryffindor, tức giận giơ quả đấm.

      Học sinh nhà Gryffindor gần như lao xuống khán đài ngay lập tức, vây xung quanh Draco, bộ dáng kia giống như những con sư tử phát điên, bất cứ lúc nào cũng có thể lao đến xé nát Draco được vậy.


      Sissy ngồi lan can cũng thấy ngạc nhiên... nhỡ trong nguyên tác là Potter bắt được Golden Snitch...Nhưng mà hôm nay... Golden Snitch lại có thể chuyển đường bay của mình, lao vào trong tay Draco.

      ... thể là do mình thay đổi được, là do Draco dùng thần chú bay đến cần đũa phép, trong trận đấu Quidditch thể dùng đũa phép để đối phó với cầu thủ của đối phương hoặc bóng...Nhưng thần chú đũa phép lại là lỗ hổng lớn, vậy mà Draco lại lợi dụng sơ hở này.

      Nếu như đoán sai, câu thần chú mà Draco dùng chắc là "Golden Snitch bay tới!"

      tâm huyết dâng trào dạy cậu thần chú đũa phép lại có thể giúp cậu thắng được trận đấu này...Việc làm của phải vô tình thay đổi tình tiết rồi chứ?


      Sissy bởi vì chuyện này mà cảm thấy rất vui vẻ.... ra... Có số việc phải là thể thay đổi....

      nhảy xuống lan can, muốn giống những Slytherin còn lại ăn mừng chiến thắng, nhưng mà trong đám người đột nhiên truyền đến tiếng thét kinh hãi.

      "Đây là cái gọi là quang minh chính đại của Gryffindor hả? Thi đấu thua liền tấn công cầu thủ của đối phương sao?"
      Last edited: 6/1/20

    2. Dang Tap Te

      Dang Tap Te Member

      Bài viết:
      43
      Được thích:
      34
      Mong ad ko drop mong ad ko drop mong ad ko drop. ::>_<::::>_<::::>_<::::>_<::::>_<:::yoyo66::yoyo66::yoyo66:
      Trầm Tử Tuyết thích bài này.

    3. Trầm Tử Tuyết

      Trầm Tử Tuyết Active Member

      Bài viết:
      31
      Được thích:
      162
      Đợt này mình bận ôn thi nên có thể rất lâu mới ra chương mới. Mong các bạn thông cảm.:yoyo42::yoyo42: nhưng mình hứa là drop đâu.
      Dang Tap Te thích bài này.

    4. Dang Tap Te

      Dang Tap Te Member

      Bài viết:
      43
      Được thích:
      34
      Ko sao đâu b, giờ bọn mk cũng phải ôn thi. Xong thời gian này bọn mk vẫn tiếp tục ủng hộ ban. :yoyo64::yoyo64::yoyo64::yoyo45:
      Trầm Tử Tuyết thích bài này.

    5. Trầm Tử Tuyết

      Trầm Tử Tuyết Active Member

      Bài viết:
      31
      Được thích:
      162
      16 Gương mặt giận dữ xung quanh

      "Đây là cái gọi là quang minh chính đại của Gryffindor hả? Thi đấu thua liền tấn công cầu thủ của đối phương sao?"

      thanh của Flint đột ngột vang lên trong đám người, Draco bị Gryffindor vây quanh nhưng vẫn hề để ý, cậu chỉ hơi dao động nhưng vẫn đứng thẳng người, lau vết máu ở khóe miệng, hung dữ nhìn người ban nãy vừa đánh cậu cú - Fred hoặc là George Weasley.

      Ánh mắt cười nhạo của Gryffindor xung quanh khiến cậu tức giận, nhưng mà cậu biết mình thể mất bình tĩnh được, cho nên cậu chỉ lạnh lùng quét mắt nhìn đám người vậy quanh cậu vòng.

      "Oắt con thích dùng quỷ kế, xem ra cậu vẫn chưa bị dạy dỗ đủ đúng , như vậy kế tiếp..." học sinh Gryffindor lớp lớn rút đũa phép của mình ra, chỉ ngay về phía Draco.

      Draco nhìn gương mặt ràng có tí ý tốt nào, nhận ra ta chính là người bị Flint đánh đến phải đưa vào bệnh xá trong cuộc xung đột xảy ra giữa Gryffindor cùng Slytherin diễn ra vài ngày trước cuộc tranh tài ngày hôm nay. (Truyện đăng tại cungquanghang.com)

      Thăm dò đặc điểm của kẻ địch... Tìm ra nhược điểm của kẻ địch...

      Draco nhớ đến lời của Sissy..., tay lại lặng lẽ rời ra phía sau, nắm chặt đũa phép ở trong áo choàng của mình, mặc dù năng lực của đối phương cũng xuất chúng, nhưng lớp của lại cao hơn mình, thần chú cũng biết nhiều hơn mình, giao chiến chính diện sợ là thể thực được, như vậy chỉ có đánh lén...

      "Bốn phần..."

      "Expelliarmus!" Draco đọc thần chú trước bước, học sinh lớp lớn hơn kia còn chưa kịp phản ứng bị thần chú đánh trúng bay ra ngoài.

      "Mày...Cái thằng khốn này..."

      Tên Gryffindor học lớp lớn kia ràng ngờ Draco lại đột nhiên ra tay, thẹn quá hóa giận nhặt đũa phép của mình lên, liên tục đọc ra hai ba câu thần chú.

      Trước đó Draco dùng thần chú Silver Shield Spell (Bùa khiên bạc), sau đó cố gắng hết sức tránh né, nhưng vẫn bị trúng hai thần chú Diffindo (Bùa cắt) để lại hai vết thương rất sâu ở bờ vai cùng ngực của cậu.

      Đồng phục màu xanh biếc của đội bị máu chảy ra nhuộm đỏ, lúc này học sinh xung quanh mới ý thức được tình huống ổn.

      "Lotter, được rồi!" nam sinh Gryffindor hình như rất thân với cái người thẹn quá hóa giận kia đứng ra ngăn cản: "Nếu như bị các giáo sư biết..."

      Nhưng mà lời khuyên của ràng có hiệu quả lắm, đũa phép của Lotter vẫn có buông.

      " ràng là cậu ta phạm quy trước, tôi chỉ dạy dỗ tên tuân thủ quy tắc này chút thôi." Dứt lời, ta quay đầu lại, ánh mắt hung ác rơi vào người Draco.

      "Này, Malfoy, lúc nãy phải mày đánh lại rất có khí thế sao? tại làm sao vậy? Gryffindor chúng tôi khác với đám Slytherin hèn hạ, nếu như mày muốn quyết đấu, tao phụng bồi tới cùng."

      Nghe bài phát biểu suy nghĩ của tên Gryffindor này, Draco cũng cãi lại, cậu chỉ cắn chặt hàm răng, chống đỡ thân thể lung lay sắp đổ của mình.

      Bùa cắt tuy phải là hắc ma pháp, nhưng do mất máu quá nhiều nên đầu óc cậu cũng dần trở nên mơ hồ.


      Cậu biết với tình trạng của mình bây, liều mạng chắc chắn phải là biện pháp tốt, cậu chỉ có thể cố gắng kéo dài thời gian, chờ các giáo sư hoặc là... ấy, đến ngăn cản những tên Gryffindor xúc động có đầu óc kia.

      Draco hiểu vì sao khi ở trong hoàn cảnh khó khăn như vậy người đầu tiên mà cậu nghĩ đến giúp mình lại là cái người phụ nữ ngốc ngếch kia.

      Hơn nữa cậu vẫn còn lời hứa sau khi thắng trận đấu này đến "cứu" ấy xuống chưa thực mà...Tiếc là bộ dạng bây giờ của cậu trông thảm hại...

      Đáng chết... Sissy Suyier...Nếu tình huống này xảy ra với ấy, ấy giải quyết như thế nào?

      Thời gian trôi qua càng lâu đôi mắt màu xám tro lại càng trở nên ảm đạm, trong thoáng chốc cậu dường như thấy Lotter giơ đũa phép lên, nhưng mà...Tại sao lại trúng nhỉ? Hừ, Gryffindor đúng là vô dụng, ràng là cậu chẳng còn sức lực để né tránh rồi mà....(Truyện đăng tại cungquanghang.com)

      Thân thể.... rơi...

      Nhưng Draco cảm giác được, đôi tay nâng thân thể sắp sửa ngã xuống đất của cậu, cảm giác an tâm thể hiểu được xuất khiến thần kinh căng thẳng của cậu giảm bớt, cậu nhắm mắt lại, để mặc cho bóng tối mang toàn bộ ý thức của cậu.

      Lần thứ hai...tỉnh lại, Draco mở mắt ra, đập vào mắt là trần nhà trắng như tuyết, trang trí đơn giản ngăn nắp sạch ...Xung quanh an tĩnh cho cậu biết tất cả qua...

      Cậu còn sống... Hơn nữa theo ý nghĩa nào đó hình như cậu còn sống rất tốt.

      Tuy rằng lồng ngực cùng vai vẫn còn đau nhức nhắc nhở cậu rằng bây giờ cậu còn chưa có khỏi hẳn, nhưng vết thương như vậy chắc là cũng làm khó được bà Pomfrey.

      Draco bắt đầu chống đỡ thân thể, cố gẵng để mình ngồi dậy.

      "Ah, Malfoy tiên sinh, cậu tỉnh rồi à!"

      Cậu còn chưa kịp dựa người vào gối đầu nghe được thanh đầy ngạc nhiên của bà Pomfrey.

      Cậu nghĩ muốn quay đầu, ai ngờ lại động đến vết thương bả vai, khiến cậu đau đến nhíu chặt lông mày.

      Y sĩ từ trước đến nay nổi tiếng nghiêm túc nhìn thấy hành động mà cậu vừa làm, ngay lập tức tỏ ra hài lòng, la hét ngừng: ", Malfoy tiên sinh, bây giờ cậu được động đậy đâu. Tôi nghĩ cậu vẫn phải ngồi ngây người giường này ngày.... Thẳng đến khi vết thương khép lại."

      Nghe được câu này Draco liền tuân lệnh mà nằm xuống, trong lúc rảnh rỗi còn đưa mắt nhìn đống quà tặng chất đầy cái tủ đầu giường.


      Giấy bọc hoa lệ trước sau như , hộp quà tuyệt đẹp, cũng đều là do những đứa bé của những gia đình quan hệ thân thiết với Malfoy đưa tới, nếu là trước kia có thể Draco khoe khoang, nhưng bây giờ cậu lại nghĩ mấy thứ này thực ra có bất kỳ ý nghĩa nào.

      An ủi và vân vân, rốt cuộc là có bao nhiêu người lòng quan tâm đến cậu chứ? Đơn giản chỉ là mối quan hệ có qua có lại của giới quý tộc thôi, hơn.

      Thời điểm khi cậu bị Gryffindor vây quanh, căn bản là có ai xông tới giúp cậu chút, cho dù là Flint, cũng chỉ hô có tiếng, cố gắng hấp dẫn chú ý của các giáo sư khác mà thôi...

      Cậu có thể hiểu được cách làm của bọn họ, dù sao bọn họ cũng là Slytherin, người quan trọng mà để bản thân nguy hiểm đâu, bo bo giữ mình mới là lựa chọn của bọn họ.

      Nhưng mà...Cuối cùng người nâng cậu là ai chứ? Hai tay người nọ vừa mềm mại lại vừa , như là tay con vậy...

      "Bà Pomfrey, tôi xin phép hỏi chút...Lúc sau....Chuyện xảy ra thế nào?" Do dự chút, Draco mở miệng.


      Bà Pomfrey hình như cũng đoán được Draco hỏi như vậy nên vừa đưa cho cậu lọ thuốc nước mọc xương để cậu uống hết, vừa mọi chuyện xảy ra sau đó.

      "Giáo sư Snape vô cùng tức giận, cậu cũng biết đấy, trừ điểm của Gryffindor, hiệu trưởng cũng ngờ xảy ra chuyện như vậy, vẫy cáng cứu thương tới đưa cậu đến nơi này, dĩ nhiên, bởi vì bà Hooch cũng tra ra được có can thiệp của thần chú đũa phép hay nên Slytherin lấy được cúp."(Truyện đăng tại cungquanghang.com)

      Draco gật đầu, hơi uống cạn sạch nước thuốc trong bình, mùi vị vẫn khó uống như trước, chắc là sản phẩm do viện trưởng của cậu làm ra.

      Tuy rằng Slytherin lấy được cúp khiến cậu cảm thấy khá vui vẻ, nhưng cậu vẫn chưa biết được cuối cùng người xông vào trong đám người kéo cậu tránh được thần chú lúc đó là ai.

      Draco khe khẽ thở dài, lại nghe bà Pomfrey tiếp tục : "Nhắc mới nhớ hình như Sissy cũng vô cùng tức giận, bình thường lười biếng như con mèo vậy, chưa từng thấy ấy dạy dỗ học sinh nào cả, lần này thế mà lại bẻ gãy đũa phép của học sinh tên là Lotter nhà Gryffindor kia, hơn nữa cũng may là có ấy, chứ nếu để câu thần chú cuối cùng kia đánh trúng vào người cậu biết bây giờ xảy ra chuyện gì đâu!"

      "Bẻ gãy đũa phép?" Draco kinh ngạc.

      "Đúng vậy, giáo sư đứng gần đấy đều phản ứng kịp, chẳng biết Sissy chen vào đấy từ lúc nào, thần chú còn chưa kịp phát ra, đũa phép của Lotter bị Sissy dùng tay bẻ gảy, nhìn bộ dạng ấy mảnh khảnh như vậy ngờ sức mạnh lại lớn đến thế..."

      "Ôi!!! Sissy đến à!" Bà Pomfrey vẫn , đẩy cửa bước vào, mặt mày đầy vui vẻ.

      Từ trước đến nay bà Pomfrey rất ghét có người quấy rối bệnh nhân của bà thế mà lại đối xử với Sissy rất khách sáo, hình như hai người khá hợp tính nhau.

      "Vâng, đúng lúc dạo ngang qua nơi này, nghe được Bobby nhắc tới tên của tôi, nên tới xem chút ~" tóc bạc thong dong mà vào phòng bệnh, tới giường bệnh của Draco, mỉm cười lên tiếng chào.

      "Buổi sáng tốt lành, bạn học Malfoy."

      Nhìn gương mặt mang theo nụ cười đến gần kia, hô hấp của Draco trở nên dồn dập hẳn.


      Cuối cùng, cậu nghe được ghé vào tai cậu : "Lần này cậu làm rất tốt."

      Tuy rằng cái ghé của đó chỉ như chuồn chuồn lướt nước có tí mờ ám nào, nhưng lại khiến vài sợi tóc có mùi chanh tươi mát lướt qua gò má cậu, ngứa ngáy, làm cho sắc mặt vốn tái nhợt của cậu lên chút đỏ ửng nhàn nhạt.

      "Hừ, cần người phụ nữ ngốc nghếch như tới khen ngợi tôi..."

      Draco lầm bầm câu, giương mắt liền thấy được má lúm đồng tiền sáng rỡ của Sissy, cậu nghĩ muốn cảm ơn, nhưng đột nhiên lại biết mở miệng như thế nào.


      thực tế Sissy cũng cho cậu cơ hội mở miệng, xoay người vài câu với bà Pomfrey, rồi sau đó rời .

      Hình như thời điểm mà có người khác ở bên cạnh, người phụ nữ ngốc ngếch này luôn đối xử khá lạnh nhạt với cậu...

      Nhận ra được chuyện này Draco cảm thấy hơi buồn lòng, nhưng cậu che giấu loại tâm tình này rất nhanh, chán đến chết mà nhìn cảnh sắc ngoài cửa sổ.

      Lần này, Draco cũng có ngây ngốc ở phòng bệnh lâu giống như lần trước, mà đến ngày thứ hai có thể trở lại lớp học cùng Slytherin rồi.

      Cậu biết cuộc tranh tài Quidditch kết thúc đồng nghĩa với việc kỳ thi cuối kỳ rất gần, thời điểm trước khi thi đấu cậu đều giành toàn bộ thời gian vào việc huấn luyện, cho nên nếu muốn hơn những bạn học còn lại, chắc chắn cậu phải cố gắng hơn rất nhiều.

      Cũng may thành tích của Draco cũng tệ, mặc dù so được với Hermione nhà Gryffindor, nhưng mà cũng nằm trong top những người học giỏi, bởi vậy sau những ngày ôn tập đầy vui vẻ kỳ thi lần này đối với cậu mà cũng coi như thuận lợi.

      Đặc biệt là môn Phòng chống Nghệ thuật Hắc ám, tuy rằng Lupin có chút tình nguyện,nhưng mà vẫn phải cho cậu điểm O sau khi cậu hoàn thành khóa học vượt chướng ngại vật cách hoàn hảo.

      Cuối cùng thành tích Draco cũng tệ, ngoại trừ Lịch sử Pháp thuật là A, Bói Toán là E, còn lại đều là O.

      Sau khi thi xong môn cuối cùng, Draco thở phào nhõm, chuẩn bị trở về ký túc xá nghỉ ngơi khỏe chút, khi ngang qua văn phòng giáo sư Phòng chống Nghệ thuật Hắc ám lại ngoài ý muốn mà nhìn thấy giáo sư Snape nổi giận đùng đùng từ trong đó ra, hình như trong tay còn cầm vật gì đó... Nếu như cậu nhìn lầm ... Hình như là áo choàng tàng hình của Potter...

      Giáo sư định làm cái gì vậy?

      Draco nhìn viện trưởng nhà mình lướt nhanh qua người cậu, hình như nhìn thấy cậu, khỏi hoang mang mà nhíu chặt lông mày.

      Sau đó khi cậu hơi nghĩ ra chuyện gì đó đột nhiên lại để ý thấy bóng dáng màu trắng đứng trốn ở khúc quanh cách đó xa, cậu do dự chút, nhanh về nơi người nào đó trốn.

      P/s: Mình quay lại rồi nè:yoyo14::yoyo14:
      Last edited: 6/1/20
      Huỳnh Thượng Hỷ, 1012linhdiep17 thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :