1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

[Đồng nhân HP] Phụ nợ tử thừa - Dạ Vũ Loạn (Update chương 25/67)

Thảo luận trong 'Hiện Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Trầm Tử Tuyết

      Trầm Tử Tuyết Active Member

      Bài viết:
      31
      Được thích:
      162
      10. Qua lại khi xưa chỉ thành sương

      Hạ Lạc Du biết mình làm thế nào để đưa những học sinh vẫn chưa vui chơi đủ đưa về Hogwarts, chỉ biết là dọc theo con đường về chưa từng liếc mắt nhìn Draco lần nào, dường như sợ phải nhìn thấy gương mặt tương tự Lucius khiến thân thể này đau lòng kia.

      Thời điểm trở lại Hogwarts vừa vặn gặp phải Filch tuần tra quanh trường cùng bà Norris, Filch thấy mang dáng vẻ buồn bã ỉu xìu, định chế giễu chút về việc mình nhắc nhở những đồ vật kỳ quái mà em nhà Weasley phát minh ra mà nghe, nhưng Hạ Lạc Du qua ông giống như hề nhìn thấy vậy.

      ngày sau hôm đó, Hạ Lạc Du ràng nhận ra chính mình trở nên có chút giống trước, trí nhớ của người phụ nữ biến thái kia cứ giải thích được mà xuất , mà càng ngày càng chân thực, giống như trở thành trí nhở của vậy, mà trí nhớ vốn có của bắt đầu trở nên ràng rồi...


      biết, chuyện sợ nhất cuối cùng vẫn xảy ra.

      Xuyên ...xuyên thực .... thể trở về được nữa rồi...

      còn nhớ cái đêm hôm mà trở về từ Hogsmeade, lại nằm mơ thấy người đàn ông tuyệt diễm khuynh thành đó, nốt chu xa hình giọt nước ở dưới đuôi mắt, trông đẹp đến chói mắt.

      "Hạ Lạc Du, , phải gọi là Sissy Suyier mới đúng! Thân thể này là của , nhúng tay vào cuộc sống của thân thể này, như vậy, cứ sống như thế này ..."

      Sau khi đêm hôm đó qua , nằm mơ thấy người đàn ông đó nữa, mà cuộc sống của hình như cũng bước vào quỹ đạo, cho nên những ký ức thuộc về quá khứ của Hạ Lạc Du, dần biến mất.


      biết làm sao để trôi qua quãng thời gian dài đằng đẵng này, cũng lật tung sách vở ở thế giới này, muốn giữ lại những ký ức biến mất này, nhưng cũng có cách nào cả.

      Cuối cùng, khóc, nước mắt chảy xuống được cất vào cái bình thủy tinh tinh xảo, sau đó đến Hẻm Xéo mua được cái bồn Minh Tưởng... Hai thứ đồ này đặt gọn bên cạnh giá sách, biết chỉ có vào trong đó mới có cha mẹ quen thuộc của , có em thân thương của , tuy rằng đây chẳng qua là trí nhớ... Nhưng...Thế là được rồi.

      Thời điểm ở mình, Hạ Lạc Du nhớ rất nhiều rất nhiều, cố gắng nhớ lại nhiều, sau đó nghĩ, thực nên biết ơn người phát minh ra cái bồn Minh Tưởng kia, bởi vì phải ở lại thế giới này, chỉ có những trí nhớ này, mới có thể khiến cảm thấy Hạ Lạc Du trong quá khứ từng tồn tại. Nếu có những cảnh tượng mà cái bồn đó tái , Hạ Lạc Du sợ khi năm tháng dần trôi qua, cuối cùng quên chính mình đến từ đâu, ngược lại cho rằng đoạn thời gian mà mình trải qua đó, chẳng qua chỉ là giấc mộng Nam Kha.


      Lúc ban đầu bàng hoàng, bất lực qua , Hạ Lạc Du bắt đầu thích ứng dần với việc sống cuộc sống của Sissy Suyier.

      Tuy rằng, ở đây, chỉ có ....Nhưng biết, bất kể có ở gian nào nữa cha mẹ với Tiểu Loạn cũng đều mong sống tốt, giống như hi vọng bọn họ cũng vậy vậy.


      Cho nên Sissy trước sau như mà tiếp tục công việc, trước sau như mà cò kè mặc cả cùng Dumbledore, trước sau như mà dạy dỗ bọn năm ba, năm tư tiết chăm sóc sinh vật huyền bí, trước sau như mà mở con mắt nhắm con mắt với những trò đùa dai của đám học sinh quậy phá.

      người rất biết quý trọng bản thân mình, vì vậy nên liền bắt đầu chăm chút cho bản thân của mình, mua những bộ quần áo mà mình thích, giống Sissy Suyier lúc trước tha thiết màu hồng nhạt cùng Lace (viền tơ), cũng ăn mặc rườm rà giống Sissy Suyier lúc trước, hôm nay mặc áo choàng phù thủy giản đơn nhưng kém thanh lịch, chỉ tô chút son môi, đánh chút phấn lót, nhưng lại càng có vẻ kiều diễm, thể am hiểu việc chăm sóc cơ thể này hơn chủ cũ của nó nhiều.

      Hết thảy tất cả, tất cả dáng vẻ tươi cười, đơn giản là chỉ là để cho cha mẹ cùng Tiểu Loạn ở thế giới khác nhìn thấy yên tâm, cũng đồng thời an ủi chính mình.


      , thân làm Sissy Suyier, có thể sống rất tốt.

      Chỉ là sau khi nở nụ cười tươi xong, cay đắng nhàn nhạt lan dần ra, tản được.

      "Hừ, lũ nhóc mất dạy này, lại dám bắn đạn to như thế này ở trong hành lang, tốt nhất là đừng để tôi bắt được, nếu ..."


      Sissy chậm rãi dạo bước trong hành lang, thanh của Filch truyền đến từ phía sau, nghe ra được, hình như lại có học sinh làm trái nội quy trường học, đồng thời làm cho đồng nghiệp của , ông Filch tương đối tức giận.

      "Xin chào? Lại là Fred cùng George làm sao?" Nhàn nhạt mà mỉm cười cái, theo góc độ Filch mà nhìn thấy khuôn mặt xinh đẹp của thấy được nét đượm buồn.

      "Ngoại trừ hai cái đứa nghịch ngợm đó còn có thể là ai..." Filch căm giận mà đứng bên cạnh Hạ Lạc Du, " cũng là, dù gì cũng là nhân viên quản lý, làm sao có thể coi như thấy đối với những học sinh làm trái nội quy chứ..."

      Sissy cười cười lấy lòng, chút "Tôi chú ý lắm...Chứ nhìn thấy tôi cũng ngăn lại." Đúng là loại lời đáng tin tưởng. thực tế nếu có chú ý, cũng quản, tất cả mấy việc đó đều làm nổi lên chút hứng thú nào.

      đến cũng hơi cảm thấy hứng thú với trận Quidditch đầu tiên của học kỳ diễn ra trong tuần này, đây là trận Quidditch đầu tiên mà tận mắt nhìn thấy từ khi đến nơi này, tuy là trong trí nhở của Sissy Suyier cũng có xem các trận đấu thời ta vẫn học, nhưng mà trí nhớ đâu có thể so sánh được với tự mình xem chứ, vẫn muốn tận mắt nhìn thấy bộ môn thể thao khiến cho phù thủy điên cuồng là như thế nào, để nhớ lại chút nào, trận đấu thứ nhất là Hufflepuff đối với Gryffindor sao?

      Trí nhớ của dần mất , nhưng kỳ quái là những tình tiết trong truyện vẫn rất ràng, cũng biết đây có phải là lợi ích của người xuyên ... nhớ kỹ là trận đấu đầu hẳn là Slytherin, nhưng Slytherin muốn thi đấu vào thời điểm trời mưa như trút nước nên mới mượn cớ là —— cánh tay của tầm thủ chưa khỏi hẳn?

      Buồn cười, đây là chuyện cười buồn cười nhất từ trước đến giờ, tại cậu nhóc Draco đấy vai có thể gánh tay có thể khiêng, còn có thể thỉnh thoảng giả trang giám ngục Azkaban hù dọa Harry Potter chút, ai cánh tay của nó chưa khỏi hẳn chứ?


      Hơn nữa hầu như đêm nào cũng nhìn thấy cậu ta tập luyện Quidditch cùng đội Slytherin...

      đến Quidditch, chỉ mỗi Harry Potter, mà cả cậu nhóc Draco này cũng rất nỗ lực đấy...

      "Ba~!" Golden Snitch bị Sissy vững vàng chộp trong tay.

      biết tại sao lại dạo đến sân tập của nhà Slytherin, Sissy vốn chỉ muốn đứng cạnh xem chút, nghĩ tới Golden Snitch có mắt mà bay đến trước mặt , vì thế nên để tránh cho việc bị quả bóng nghịch ngợm này đụng vào, thể làm gì khác hơn là tự mình động thủ bắt được quả bóng màu vàng này.


      "...người phụ nữ ngốc nghếch.... Tại sao lại là ?"

      Draco thuần thục nhảy từ chổi xuống đất, đến chỗ Sissy.

      Từ sau cái lần Sissy đẩy cậu ở Hogsmeade đó, hai người cũng cũng chưa từng gặp lại nhau, mấy ngày hôm trước bởi vì chuyện của Black mà tất cả học sinh phải đến lễ đường ngủ đêm, nhưng mà trong đội ngũ giáo sư tuần tra cũng thấy bóng dáng của Sissy, tuy rằng muốn thừa nhận, nhưng đúng là trong khoảnh khắc rất ngắn Draco lại hơi lo lắng cho Sissy Suyier.

      lúc sau người phụ nữ này quay trở lại với vẻ mặt hốt hoảng... phải là Black bắt làm con tin chứ?

      Draco đúng là từng nghĩ qua như vậy, nhưng nhớ lại mẹ của mình Sissy Suyier ở lúc còn học chính là nhân vật mà trong trường học ai dám trêu chọc, thậm chí còn có thể dùng đũa phép mà vẫn dạy dỗ được tổ bốn người nhà Gryffindor mà trong đó có Black, hơn nữa lại làm thần sáng trong khoảng thời gian khá dài, cậu cảm thấy hình như mình lo lắng quá rồi.


      Tuy rằng người phụ nữ đó rất ngốc nghếch, thế nhưng tài nghệ hình như tồi, như thế chắc Black ở trong tay cũng chiếm được chỗ tốt, nếu Dumbledore cũng ngại gian khổ mà mời tới làm nhân viên quản lý.

      Chỉ có Draco tự mình biết, mặc dù tự nhủ như vậy, đêm hôm đó cậu vẫn có ngủ ngon.

      Mấy ngày kế tiếp, cậu lên lớp rồi tan học như thường lệ, nhưng vẫn luôn theo thói quen mà nhìn xung quanh, dù cho đường đến lớp học, cũng tự giác mà vòng qua văn phòng của nhân viên quản lý, dường như là hy vọng nhìn thấy bóng dáng của , nhưng vẫn luôn gặp lại ...

      "Ôi!!! Hi, bạn học Malfoy ~"

      Người quen gọi cậu là Draco, người quen trực tiếp gọi là Malfoy, nhưng hình như chỉ có , luôn dùng điệu quen thuộc, tựa như giỡn mà chào hỏi với cậu, gọi cậu là bạn học Malfoy...

      Tiếng trong veo của dường như mang theo ma lực, khiến Draco hơi giương lên khóe môi, nhìn bàn tay nhắn của tóc bạc nắm chặt quả bóng màu vàng, dường như khiêu khích thoáng qua trước mắt cậu.


      "Lại tiếp quả bóng này bay cũng quá nhanh nhỉ, mà tại sao bạn học Malfoy lại dường như rất cố gắng để bắt được thế..."

      Hai tay nhéo nhéo cái cánh của quả bóng, Sissy nghiêm túc quan sát quả bóng Golden Snitch —— chậc chậc, cũng biết có phải là vàng hay , nếu thực là vàng có thể bán lấy tiền được đấy... Hoàn toàn có chú ý tới câu trong lúc vô tình của mình dấy lên lòng hiếu thắng của cậu nhóc Draco này.


      "Người phụ nữ ngu ngốc...Sao dám hoài nghi năng lực của tôi chứ?" Dáng tươi cười biến mất, đôi mắt màu xanh nhạt của Draco nhìn thẳng vào dáng vẻ lười biếng của .

      "Hả? Tôi có ý đó...Tôi chỉ trần thuật mà thôi." Sissy chính đáng mà gật gật đầu, theo góc độ nào đó mà , người như có đôi khi yên tĩnh quá mức, hơn nữa lại đặc biệt giỏi việc bình tĩnh trần thuật khiến người ta thực phát cáu.

      Quả nhiên, gân xanh trán Draco dường như giật.

      "Hừ, người phụ nữ ngốc nghếch dù có bao lâu cũng vẫn ngốc nghếch."


      Thời điểm cầm lấy quả Golden Snitch từ trong tay Sissy, Draco khẽ hừ tiếng.

      Tuy như thế, cũng thở phào nhõm, người này vẫn ngốc nghếch như trước....Chỉ là tốt, có việc gì...

      Việc tập luyện của đội Slytherin vẫn tiếp tục như cũ, Sissy cũng , mà nhìn xung quanh sân tập để tìm chỗ ngồi sạch rồi ngồi xuống, thờ ơ mà xem họ tiếp tục tập luyện.

      biết có phải vừa bị khinh thường hay , mà biểu của Draco trong thời gian tập luyện tiếp theo vô cùng tốt, cũng xem như bỏ được chút khinh thường lúc nãy.


      Lúc tập luyện kết thúc, Draco quay đầu nhìn lại, lại phát nơi Sissy ngồi bóng người, rời từ lúc nào vậy? Tại sao lại với cậu tiếng chứ, tự chủ, Draco nắm chặt tay, có chút cảm giác thất vọng hiểu được.

    2. Dang Tap Te

      Dang Tap Te Member

      Bài viết:
      43
      Được thích:
      34
      Bạn ơi, cố lên ạ hóng truyện từ bạn
      Trầm Tử Tuyết thích bài này.

    3. Trầm Tử Tuyết

      Trầm Tử Tuyết Active Member

      Bài viết:
      31
      Được thích:
      162
      Sau thời gian lặn tăm mình trở lại rồi này:yoyo45:

      11. Hoa của tôi nở ra lấn át hết cả muôn hoa

      Editor: Trầm Tuyết

      Nếu mà phải dùng từ để diễn tả trận thi đấu Quidditch hôm thứ bảy mà xem Sissy chút do dự mà chọn từ "hỗn loạn".

      Hỗn loạn, hoàn toàn xứng đáng với cái từ hỗn loạn này...

      Mấy người xem trận đấu Quidditch nào mà giám ngục Azkaban bay đầy trời ? Mấy người gặp trận đấu Quidditch nào mà chỗ khán đài dành cho khách quý ngồi thi nhau đọc chú Expecto Patronum ? Được rồi...Mấy người ngay cả trận Quidditch cũng chưa được xem...

      Mà trải qua trận đấu như vậy nên lúc vừa kết thúc trận đấu Sissy Suyier cảm thấy sức lực rã rời, có vây quanh Harry Potter như đông đảo học sinh và giáo sư khác, mà chỉ nhanh chóng trở lại phòng ngủ của mình, chuẩn bị nước nóng để tắm, từ trước đến nay cũng phải là người keo kiệt với bản thân mình, mặc dù bây giờ tố chât thân thể của chính mình hơn nhiều so với phù thủy khác, nhưng mà cũng muốn thử cảm giác bị cảm đâu.

      "Ào ào" tiếng nước đập vào bốn cạnh của bồn nước, Sissy ngồi bên cạnh bồn tắm lớn, biết vô tình hay cố ý mà lấy tay khuấy khuấy nước trong bồn, nhìn làn nước vì tay của mình mà lăn tăn rung động, khỏi nổi lên tính trẻ con mà cười cười.

      Nụ cười này, bóng dáng trong nước cũng hơi nâng khóe miệng lên, đúng là xinh đẹp vô cùng, mượn hơi nước lượn lờ trong phòng tắm, mà loại quyến rũ này lại càng đậm thêm.

      Tiện tay lôi dây cột tóc xuống, cả đầu tóc bạc giống như tuyết đầu mùa, áo choàng phù thủy dày lắm cũng bị cởi xuống, băng cơ ngọc cốt, dáng người quyến rũ, chậm rãi chìm vào trong làn nước. (Truyện đăng tại cungquanghang.com)

      phải phải hình dung cơ thể mình như thế nào đây? Trời sinh lớn lên có bộ dạng của người thứ ba sao? Narcissa trong trí nhớ tuy rằng cũng được xưng tụng mỹ lệ làm rung động lòng người, nhưng tuyệt đối thể so với thân thể lung linh tinh xảo này... Đáng tiếc, Lucius lại chỉ thích mình Narcissa thôi...

      Cười tự giễu cái, Sissy nằm trong bồn tắm, hít hơi khí ẩm ướt xung quanh sâu.

      Lúc này, trận tiếng gõ cửa truyền đến, Sissy nghe, lại nghĩ muốn ra tiếp, liền miễn cưỡng hướng về phía : "Sissy Suyier có trong phòng, có chuyện gì sau đó hãy ."

      ràng là câu trả lời có chút thuyết phục nào, Sissy còn tưởng rằng người tìm là Filch, làm việc cùng lâu như vậy, đối với tính tình của Filch cũng biết sai biệt lắm, nếu là bình thường như vậy, nhiều nhất Filch chỉ bất mãn nhíu mày, sau đó rời mà thôi.

      Chỉ là hôm nay "Filch" hình như rất cố chấp, tiếng đập cửa chỉ ngừng lát, sau đó hình như hơi có chút tức giận gõ mạnh hơn.

      Sissy thở dài, có ý định để ý đến ông ấy như trước.

      ràng người trong nhà có ý định ra mở cửa, mà người ngoài phòng bất mãn nhàng đẩy cửa phòng, kinh ngạc phát cửa khóa.

      Tuy rằng vào khi chưa có cho phép của chủ nhân là rất thiếu lễ phép, nhưng mà nghĩ đến có lẽ người phụ nữ ngốc nghếch kia cũng để ý đâu...

      Người ngoài phòng -- Draco, quan sát gian phòng ràng bị thi chú phóng to chút, vào phòng.

      Đương nhiên, cậu cũng vào buồng trong, chỉ là tìm ghế rồi ngồi xuống cạnh bàn, định đợi ra.

      thể người phụ nữ này ngốc nghếch đến vô cùng, bàn bừa bộn còn có vụn bánh mì ăn từ hôm qua vẫn chưa dọn...Ngay cả câu thần chú Scourgify cũng lười dùng hay sao?

      Khe khẽ hừ tiếng, đối với việc phát ra khuyết điểm của người phụ nữ này mà Draco cảm thấy vô cùng vui vẻ, hoàn toàn có chuẩn bị tư tưởng để nhìn cảnh sắp đập vào mắt của mình.

      Mà Sissy cũng nghĩ tới bên ngoài có người, theo thường lệ tắm xong, quấn khăn tắm rồi ra phòng tắm.(Truyện đăng tại cungquanghang.com)

      thể vị trí của Draco khéo léo vô cùng, thời điểm khi cậu nghe được tiếng động rồi ngẩng đầu nhìn, vừa vặn thấy hình ảnh chính là Sissy ra phòng tắm.

      Cổ tay trắng nõn cầm góc khăn tắm, cánh tay quả trắng như tuyết, mà những sợi tóc màu bạc của mang theo nước, rơi ở lưng , ràng là màu bạc yên lặng, nhưng phảng phất sáng rực như đóa hoa, tỏa ra hương thơm nhè , xinh đẹp đến chói mắt.

      Draco há to miệng, nhưng câu cũng ra được.

      Dù cho cậu lớn lên ở gia đình quý tộc, nhận lấy giáo dục tốt đẹp, nhưng đây vẫn là lần đầu tiên cậu nhìn thấy cảnh như vậy.


      kinh diễm là giả, dung mạo người phụ nữ ngốc nghếch này quả rất xinh đẹp, chỉ mỗi gương mặt đó, mà cả cơ thể tinh tế giống phụ nữ châu âu thông thường giống như thiên thần bước ra từ trong thần thoại, mà hơi nước bốc ra từ người ..., khiến người khác thể dời mắt được.

      Cậu có thể nghe được nhịp tim đập nhanh hơn bình thường của mình, trái tim như muốn nhảy từ trong ngực cậu ra vậy...Mặc dù tự nhủ trước mặt mình người phụ nữ sắp bốn mươi tuổi rồi, nhưng rung động trong nháy mắt này biến mất chút nào, mà ngược lại càng nhiều hơn trước.

      Chẳng lẽ cậu đến tuổi trưởng thành rồi sao...Cho nên mới nảy sinh hứng thú thể cho người khác biết với thân thể người trước mặt này?

      Cậu cố gắng quay đầu chỗ khác nhìn nữa, nhưng ánh mắt Sissy lại luôn nhìn cậu, khiến cậu cảm thấy như có gai ở sau lưng vậy.

      Sissy đúng là nhìn cậu ta, lúc đầu là khó có thể tin, sau đó là xấu hổ thể giải thích được, cuối cùng là thẹn quá hóa giận.

      “Cậu...Cậu vào đây bằng cách nào? đúng...Tôi có cho phép cậu vào đâu?”

      Đôi mắt sáng như đá quý trừng to, ngữ khí của Sissy có chút gấp rút.

      “Người phụ nữ ngốc nghếch, phải như nghĩ đâu...Cửa... khóa...?”

      Draco đỏ mặt giải thích, cậu biết tắm, nếu như biết chắc chắn cậu vào, nhưng lời giải thích đó ràng có tác dụng gì, Sissy vẫn nhìn cậu như trước, trong mắt viết đầy hai chữ “ tin”.(Truyện đăng tại cungquanghang.com)


      tin tưởng đó khiến Draco cảm thấy phát cáu, dù sao cậu cũng chỉ là cậu nhóc mười ba tuổi, giờ lại bị người phụ nữ gần bốn mươi tuổi nghĩ là sắc lang cũng phải là chuyện tốt đẹp gì, huống hồ người phụ nữ đấy lại còn rất ngốc nghếch.

      Draco híp mắt lại, lẩm bẩm: “Hơn nữa cũng chẳng có gì đẹp mắt...“

      Câu này tuyệt láo, so với vẻ đầy đặn của phụ nữ châu âu, thân thể của Sissy có vẻ mỏng manh, vòng eo tinh tế dường như chỉ có thể chịu được cái nắm nhàng, vóc người như vậy nếu cứng nhắc cũng thể là có lồi có lõm được.

      Bị Draco như vậy, Sissy vốn xấu hổ đến đỏ hai má cuối cùng lại nở nụ cười châm biếm đầy vẻ khổ sở: "Đúng vậy... có gì đẹp mắt, nếu cha cậu cũng ..."

      Rũ xuống mi mắt chứa bi thương nhàn nhạt, Draco thấy, chẳng biết tại sao mà đành lòng nhìn thấy khổ sở.

      "Nhưng mà cũng quá khó nhìn là được rồi..."

      Lời an ửi sứt sẹo từ trong miệng Draco ra lại càng thêm phần quái dị, Draco lòng muốn mang chú ý của Sissy ra khỏi cha của mình, mà lại để ý đến trong nụ cười của Sissy lại lộ ra chút tinh ranh.


      Lucius và vân vân, ra bây giờ Sissy Suyier để ý chút nào rồi, sở dĩ ban nãy cố ý nhắc tới Lucius, đơn giản là trả thù nho đến cậu nhóc Draco vì việc vào phòng mà chưa có cho phép của , khiến cậu luống cuống chút thôi, nghĩ tới hiệu quả cũng tệ lắm, mặc dù Draco có chút tự đại kiêu ngạo lại tùy hứng, nhưng mà bản tính cũng xấu, thậm chí cũng có thể coi như là cậu bé thuần lương, lại có thể dỗ dành đấy!

      Nụ cười môi đậm thêm chút, sau khi trả thù xong Sissy chơi cũng rồi mới xoay người trở lại phòng ngủ của mình để mặc quần áo, sau đó thoải mái ngồi xuống đối diện Draco.

      "Vậy hôm nay bạn học Malfoy đến tìm tôi là có chuyện gì vậy?"


      Cách bàn gỗ lớn, tóc bạc nghiêng đầu nhìn cậu, trong đầu Draco vẫn luôn khống chế được mà nhớ lại cảnh Sissy Suyier bước ra từ phòng tắm vừa nãy.

      Khoảng cách bây giờ của hai người...Hình như có hơi gần...

      Trời, có lẽ ngay từ đầu cậu nên đến tìm mới đúng...


      Gò má vốn tái nhợt của Draco lúc này lại nổi lên chút hồng nhạt, để lại dấu vết mà lùi về phía sau chút.

      "Chuyện là...Trận đấu sáng nay của Gryffindor với Hufflepuff... xem ?"

      Dường như là mất rất nhiều hơi sức, Draco mới khiến lời của mình vấp: "Tôi muốn học câu thần chú mà lúc đó các giáo sư dùng để đuổi giám ngục Azkaban..."

      Nghe xong câu của Draco, Sissy có chút giật mình, trận đấu sáng nay của Gryffindor cùng Hufflepuff xuất rất nhiều giám ngục Azkaban, nhưng mà Expecto Patronum đều do các giáo sư khác đọc ra, thực ra chỉ đàng hoàng ngồi khán đài, ngay cả nhúc nhích cũng .(Truyện đăng tại cungquanghang.com)

      "Cậu làm sao biết cách đọc câu thần chú đó, hơn nữa đây cũng phải là chuyên môn của tôi, nếu cậu muốn học hẳn là phải tìm giáo sư Lupin chứ...Cái này thuộc phạm vi của muôn Phòng chống Nghệ thuật Hắc ám."


      "Giám ngục Azkaban cũng thuộc sinh vật huyền bí mà, cho nên cái này cũng thuộc về phạm vi môn học của đấy giáo sư Suyier dạy môn chăm sóc sinh vật huyền bí của năm ba, năm tư ạ." Draco nhíu mày, hoàn toàn để ý tới lời có lệ của Sissy.

      Thân là Slytherin, Draco tuyệt đối tìm Gryffindor đâu, nhưng mà nếu cậu tìm Lupin cũng có thể tìm giáo sư Snape, nhưng lo lắng đến vấn đề bị xà vương phun đầy nọc độc, cuối cùng cậu vẫn tới đây để tìm Sissy.

      Nhưng mà sớm biết rằng thấy... màn kia...Cậu thà rằng bị giáo sư Snape phun nọc độc còn hơn...

      Có điều đã đến nơi này, cam tâm ... Draco hít hơi sâu, mở miệng : "Tôi nghĩ nhờ dạy tôi câu thần chú đó, có thể chứ?"

      Ngày hôm nay mặc dù cậu ngồi khán đài, nhưng thời gian xuất giám ngục Azkaban cũng bị ảnh hưởng ít, cái cảm giác giường như tất cả vui vẻ đều bị hút là hỏng bét mà... Theo như các giáo sư là giám ngục Azkaban do nhận ra bầu khí sục sôi ở đó nên mới xuất , cách khác giám ngục Azkaban này cũng hoàn toàn có thể tái xuất trong thời điểm thi đấu vào mấy ngày tới của Slytherin, cậu cũng muốn bị rơi xuống chổi đầy mất mặt như Potter hôm nay...

      Nhưng mà ngữ khí rất nghiêm túc của Draco lúc này cũng hoàn toàn thay đổi được nội tâm hỏng bét của Sissy chút nào, giờ phút này vô cùng nghi ngờ chất lượng dạy học của mình...


      muốn , giám ngục Azkaban là sinh vật huyền bí sao? Đó là sinh vật hắc ám có được hay , Draco bé à, nếu cậu ngủ trong tiết về nhà cũng phải đọc lại sách chứ...(Truyện đăng tại cungquanghang.com)

    4. Dang Tap Te

      Dang Tap Te Member

      Bài viết:
      43
      Được thích:
      34
      Huhu quá tuyệt, chờ đợi mãi mới thấy ad ngoi lên sau những ngày lặn mất tăm. Thank iu ad nhìu
      Trầm Tử Tuyết thích bài này.

    5. Trầm Tử Tuyết

      Trầm Tử Tuyết Active Member

      Bài viết:
      31
      Được thích:
      162
      13 Hiệp lộ tương phùng dũng giả thắng (hai đối thủ gặp nhau con đường độc đạo, người dũng cảm chiến thắng)

      "Câu thần chú Expecto Patronum này, là loại thần chú tương đối cao sâu, chỉ có phù thủy đủ mạnh mẽ mới có thể làm cho thần hộ mệnh của mình ra với hình thái hoàn chỉnh, mà thần hộ mệnh của mỗi người đều giống nhau, cái đó có quan hệ đến tính cách của bản thân người thi chú đó..."

      Buổi tối thứ năm kể từ ngày giáng sinh, là ngày mà Sissy cùng Draco định học phụ đạo ngoài giờ, mà địa điểm lựa chọn là phòng học lịch sử pháp thuật trống trải.

      Lúc này Sissy cùng Draco đường đến phòng học, dọc theo đường Sissy lải nhải cho Draco nghe về kiến thức căn bản, thỉnh thoảng Draco mới trả lời mấy tiếng, lên nghi vấn của mình, hai người ở chung vẫn tạm coi là hòa hợp.

      "Người phụ nữ ngốc nghếch, thần hộ vệ của là con gì?"

      Bước chân của bọn họ chậm, chỉ chốc lát sau đến phòng học lịch sử pháp thuật, tay Draco đẩy cửa ra, quay đầu lại nhìn về phía Sissy.

      Sissy bị cậu hỏi như vậy, thoáng sửng sốt chút, vừa muốn mở miệng, lại vô ý thấy được hai người vốn đứng trong phòng học.

      Trong đó người mang vẻ ốm yếu xanh xao mệt mỏi, thoạt nhìn tang thương hơn so với tuổi rất nhiều, người khác chính là cậu nhóc tóc đen, mơ hồ có thể thấy được dấu vết hình tia chớp trán...

      Lupin cùng Harry Potter?!

      Tại sao bọn họ lại ở đây?(Truyện đăng cungquanghang.com)

      Sissy kinh ngạc cố gắng tìm kiếm tình tiết ở trong đầu, lúc này mới phát phạm phải sai lầm... ra vô tình và Lupin lại chọn trùng thời gian và cùng phòng học để dạy Draco cùng Harry câu thần chú gọi thần hộ vệ...


      Thân là xuyên , phải thừa nhận đó là sai lầm vô cùng kém cỏi, chỉ là nếu đến đây rồi, nếu mà quay có vẻ hơi mất mặt chút... Cũng phải , mà là cậu nhóc Draco này, thân là đối thủ mất còn với Harry, bọn họ rời chính là thể yếu thế.

      Nhưng mà... Chẳng lẽ muốn bọn họ xài chung căn phòng học này sao?

      Bên này Sissy bối rối suy nghĩ, Harry cũng nhìn thấy bọn họ, kinh ngạc mở to miệng như ngậm quả trứng gà.

      "Malfoy cùng Suyier..."


      Câu này khiến cho Lupin cũng chú ý tới hai người đứng cửa, ánh mắt của sau khi dạo qua vòng người Draco, lại do dự mà nhìn về phía tóc bạc đứng sau lưng Draco.

      Vẫn là bộ dạng xinh đẹp khiến người khác hài lòng như cũ, môi mỏng khẽ mím, dáng vẻ dường như có hơi biết làm sao, lại có vẻ càng khiến người khác thương, Draco chú ý tới ánh mắt của Lupin, biết làm sao, mà thân thể lại lùi về phía sau chút, chặn tầm mắt của Lupin.

      Tư thế bảo vệ ràng như vậy, Sissy để ý thấy, nhịn được mà hơi cong môi.


      Từ khi tới thế giới này, hình như là lần đầu tiên được người khác bảo vệ như thế này, mặc dù đối phương cũng chỉ là cậu nhóc mười ba tuổi thôi, nhưng trong lòng vẫn là tràn ngập dòng nước ấm...

      Chỉ là trường hợp này, hình như phải là ra mặt chứ nhỉ! Dù sao và Lupin đều là giáo sư, mà Draco chỉ là học sinh, đối nghịch với thầy giáo về tình về lý đều ổn...

      Nghĩ tới đây, Sissy bỏ qua ánh mắt cảnh cáo của Draco, về phía trước bước, bước vào phòng học lịch sử pháp thuật.

      “Chào buổi tối Remus, Potter.”


      Hơi cúi người chào cái, Sissy cố gắng hết sức để thế mình là người có lễ phép.

      tóc bạc hơi rũ mi mắt xuống, khí chất thường ngày dường như biến mất, nhìn qua trông biết điều hơn rất nhiều.

      Harry vẫn nhớ ngày đầu tiên gặp mặt Sissy, bộ dạng xe lửa của Sissy hình như chính là như này, tất cả mọi người lúc đó đều cho rằng ta là học tỷ, có ai ngờ rằng này hơn bốn mươi tuổi rồi đâu?(Truyện đăng cungquanghang.com)

      Xuất phát từ hiếu kỳ của thiếu niên, Harry đánh giá có khuôn mặt được khen là xinh đẹp này, Draco thấy thế, khỏi có chút nổi giận trong lòng, về chuyện tại sao lại có cảm giác như vậy cậu cũng , chỉ là cảm thấy ánh mắt Potter nhìn ấy rất đáng ghét.

      “Người phụ nữ ngốc nghếch...” Draco giọng gọi tiếng, dùng ánh mắt nhắc nhở là Potter dùng ánh mắt tốt để nhìn .


      Nhưng mà Sissy vốn bối rối vì biết mở miệng như thế nào nên có để ý đến ánh mắt ám chỉ của Draco, chỉ lòng dạ mà nghĩ phương pháp xử lý để làm hỏng hòa khí mà cũng mất mặt nữa.

      “Muộn như thế này Sissy với Malfoy đến đây có chuyện gì ?” Lúc này, Lupin ôn hòa mở miệng .

      Sissy nghĩ dối cũng chẳng để làm gì, đơn giản luôn.

      Nghe xong giải thích, Lupin dường như hơi khó xử, trong ấn tượng của , Sissy Suyier chính xác là người dễ trêu, còn nhớ thời điểm năm thứ ba cùng James và Sirius, ngoài ý muốn bọn họ nhìn thấy Sissy tỏ tình với Lucius Malfoy thất bại, James và Sirius vẫn luôn có thành kiến với nhà Slytherin nên đương nhiên là cười nhạo ta...

      Đến bây giờ vẫn nhớ như ngày trước, lần đó, bốn người bọn họ bị Sissy Suyier xử lý rất thảm, rất thảm...

      Lupin khác với James và Sirius, tính cách của luôn lạnh nhạt, cũng chẳng phải người háo thắng, do đó ràng lựa chọn việc gì thiệt cho mình.

      “Thế , chúng ta đến văn phòng Harry...” Lupin thu dọn cái rương chứa Ông Kẹ vào, với Harry.

      Harry ngờ rằng cậu ta lại bị đuổi ra, nhìn thoáng qua dáng vẻ đắc ý của Draco ngoài cửa, khỏi cảm thấy cam lòng.

      “Giáo sư, ràng là chúng ta đến trước, tại sao lại phải nhường phòng này cho Draco học chứ?”

      Theo góc độ nào đó mà , Harry kế thừa đầy đủ tinh thần sợ chết của James.

      Sissy nghe vậy, hơi híp mắt đầy nguy hiểm, vài bước vào phòng học, tới trước bục giảng của thầy Cuthbert Binns ,dường như vô tình mà cầm lấy phấn viết bục giảng.(Truyện đăng cungquanghang.com)

      “Potter, có người nào cho cậu biết rằng cậu rất giống bố của cậu ?”

      thanh trong sạch của giống như lải nhải về những chuyện thường ngày, Harry biết vì sao tự dưng lại lôi chuyện cha mình vào, chỉ là cảm thấy hình như nhắc tới cha mình cắn răng nghiến lợi châm chọc giống như Snape, cũng có tâm tình tức giận.

      "Cũng có người ...Nhưng mà..."

      Chuyện này liên quan gì đến ?

      Nửa câu sau Harry vẫn còn chưa hết, lại giống như là bị người ta bóp vào cổ họng ra lời.

      Cậu cảm thấy có vật gì đó vừa sượt qua mặt của mình, mà chỗ tiếp xúc với vật đó đau rát vô cùng, cậu lấy tay sờ thử, lại sờ được chút bụi phấn.

      Quay đầu nhìn lại, nửa viên phấn cắm thẳng vào bảng đen phía sau lưng cậu...

      Harry ngơ ngác nhìn nửa viên phấn nọ, phản xạ có điều kiện mà lui về phía sau bước...

      Trong lúc đó cậu nghĩ tới lần Malfoy bị thương trước đây, này gần như là xuất trong nháy mắt, đọc thần chú đánh vào Buckbeak, sau đó chỉ đũa phép chuẩn xác có lầm vào thẳng Hagrid.

      Khi đó : "Nếu chuyện như vậy mà còn sảy ra lần nữa, ông chết đó!!!"

      Harry cẩn thận liếc nhìn Sissy, vừa vặn nhìn thấy trong đôi mắt xinh đẹp có sát khí như như ...

      này... Chẳng lẽ từ trước đến giờ đều hề đùa...

      "Sissy, Harry chỉ là đứa trẻ..." Tuy rằng Lupin điềm đạm, nhưng thấy con trai của bạn tốt bị đối xử như vậy, khó tránh khỏi cũng có chút bất mãn.

      "Ah? Tôi làm cái gì đâu? Ban nãy cẩn thận trượt tay mà thôi, xin lỗi xin lỗi..." tóc bạc khe khẽ cười, bộ dạng mặt mày cong cong, lúc này hoàn toàn trở thành vô hại.


      Lupin bất đắc dĩ, chỉ đành kéo cái rương Ông Kẹ, lôi theo Harry vẫn chưa lấy lại tinh thần như cũ rời khỏi đó.

      Người liên quan hết, trong phòng học chỉ còn lại có Draco cùng Sissy, mắt lớn trừng mắt mà nhìn nhau.

      "À... phải cậu muốn học thần chú gọi thần bảo vệ hay sao?" lúc lâu, Sissy mới thoáng lúng túng mở lời, lôi đũa phép của mình ra.

      Lúc này Draco mới ý thức được mình nhìn chằm chằm vào ngốc nghếch này lâu rồi, gương mặt lại nổi lên sắc đỏ khả nghi.

      "Khụ khụ, cái kia...Làm sao làm được vậy?" Cậu hắng giọng cái, cúi đầu hỏi.

      Sissy sửng sốt, ý thức được Draco thử hỏi chuyện viên phấn lúc nãy, khỏi "Xì" tiếng bật cười: " ra bạn học Malfoy cũng tò mò chuyện lúc nãy sao? Tôi còn tưởng rằng chỉ có Gryffindor mới nhìn thấu những trò vặt kiểu này thôi!"(Truyện đăng cungquanghang.com)


      "Này!! Người phụ nữ ngốc nghếch này, đừng đánh đồng tôi với Gryffindor...Tôi chỉ là..." Nghe xong câu của Sissy, sắc mặt Draco đỏ hơn chút, chỉ là lần này là tức giận.

      Nhìn Draco bé như vậy, Sissy cảm thấy rất vui vẻ, khoát tay áo rằng: "Thôi được rồi, cho cậu biết cũng phải là thể, chỉ là câu thần chú cần đũa phép đơn giản mà thôi! Đương nhiên... Cũng cần phải phối hợp cả sức mạnh nữa, giống như là phi dao vậy..."

      Dứt lời, viên phấn nữa lại cắm vào bảng đen khi nãy.

      Draco nhìn nền bảng đen có cắm hai viên phấn trắng, đột nhiên xấu xa cười cười: "Người phụ nữ ngốc nghếch, đây là phòng học lịch sử pháp thuật, phá hỏng của công, thân là nhân viên quản lý, đây là biển thủ đó!"

      Sissy nghĩ tới mình bị chiếu ngược quân cờ, khóe miệng nhất thời giật cái, nhìn phấn viết đâm hư bảng đen mà oán giận.

      Tính công kích phép thuật của thân thể này rất tốt, nhưng lại hề am hiểu phép thuật việc vặt...Những thần chú sửa chữa kiểu này chưa chắc làm tốt...

      Nhìn ban nãy ở trước mặt Potter cả vú lấp miệng em bây giờ lại là bộ dạng cam chịu, tâm tình Draco cũng khá hơn, tới trước tấm bảng đen rút phấn ra, sau đó lấy đũa phép đọc câu thần chú "Khôi phục như lúc ban đầu", bảng đen hoàn toàn có dấu vết hư hại ban nãy.

      "Người phụ nữ ngốc nghếch này, đần độn chết được." tự chủ, giọng của Draco cũng mang theo chút cưng chiều.

      "Ai là người phụ nữ ngốc nghếch chứ? tôi ngốc nghếch mà còn tìm tôi dạy học thần chú, cậu thông minh lắm chắc?" Sissy cam lòng yếu thế mà phản bác, lại nghĩ tới chính mình lớn tuổi rồi mà vẫn cãi nhau cùng thằng nhóc, khỏi có chút ngại ngùng.


      Cứ như vậy, hai người bên đấu võ mồm, tiến độ học tập cũng bị chậm lại, đến lúc trời tối hẳn, thần bảo vệ của Draco mơ hồ có thể thấy được hình thái rồi.

      con rồng kém thân thiện... Hoặc có lẽ là con rồng kiêu ngạo giống hệt như người gọi nó ra.

      Nhìn vào đường viền mờ của con rồng và hơi thở của nó, Sissy oán thầm trong lòng.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :