1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Xin Dâng Cá Muối Cho Sư Tổ - Phù Hoa (On Going)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. susu

      susu Well-Known Member

      Bài viết:
      1,562
      Được thích:
      1,239
      Có chuyện hay phía sau để xem rồi:yoyo63::yoyo63::yoyo63:
      heavydizzy thích bài này.

    2. Mãi yêu editor

      Mãi yêu editor Active Member

      Bài viết:
      170
      Được thích:
      207
      kia chuẩn bị trả giá đắt rồi :))
      Dám đụng vào sủng phi và "con" của đại ma vương
      Thanks editor nhiều nhé
      heavydizzy thích bài này.

    3. levuong

      levuong Well-Known Member Staff Member Super Moderator VIP

      Bài viết:
      1,235
      Được thích:
      4,727
      Cần thả tổ tông ra gấpppp. À mà tổ tông chơi mất rồi, làm sao kiện cáo đây???
      minhminhanhngoc, B.Catheavydizzy thích bài này.

    4. heavydizzy

      heavydizzy Well-Known Member

      Bài viết:
      1,641
      Được thích:
      56,963
      Chương 41. Cầu xin người đấy tổ tông

      Dưới núi non ngàn trượng, hình thành những khoảng hở có linh khí cọ rửa nhiều năm, những lỗ trống này có hình dạng khác nhau, giống như lớp mạng linh mạch người. Quản mạch đan xen linh khí kết ra số linh trì ở trong lòng núi, linh trì đó là trái tim quan trọng nhất trong tòa linh sơn.

      Thân ảnh cao gầy màu đen cúi người bên linh trì, bấm tay bắn ra chất lỏng màu kim hồng rơi vào linh trì, như hoả tinh rơi vào ao rượu. Ngọn lửa trải rộng linh trì, tiếng động mà an tĩnh bốc cháy lên rất nhanh.

      Linh trì thiêu đốt tán dật ra linh khí càng thêm nồng đậm, xuyên qua những lỗ trống tràn ngập ra phía ngoài, ngón tay trắng lạnh của hắc ảnh khẽ nhúc nhích, vung linh khí tràn đến, xoay người ra ngoài.

      Linh trì cũng dễ tìm, muốn vào bên linh trì cũng hoàn toàn dễ dàng, nếu phải trong mỗi linh sơn của Canh Thần Tiên Phủ đều có tia liên hệ cùng với linh hỏa Phụng Sơn, Tư Mã Tiêu cũng tìm được nơi này.

      Ở phía sau, lưu lại chút lửa, bắt đầu chậm rãi mượn linh khí tán dật thiêu đốt tới các nơi.

      Trong núi non của nội phủ Canh Thần Tiên Phủ có chín tòa linh sơn, mọi người tộc Sư thị, các cung chủ và chưởng môn các cung cũng ở chỗ này, còn có quảng trường tế đàn, thần điện Phụng Sơn, toàn bộ đều ở vùng núi trung tâm. Mà những linh trì trong núi đó, lúc này đều đốt lên ngọn lửa ngầm, chỉ chờ ngày kia đông phong tới.

      Tư Mã Tiêu rời khỏi lòng núi, bên ngoài có người nam tử mặc quần áo hình vẽ Sư thị chờ đợi. Nam tử ánh mắt trống rỗng, thần sắc cung kính. Tư Mã Tiêu qua , khẽ điểm vào giữa trán , cũng hề phản ứng, chỉ sau lúc lâu ánh mắt thanh minh hơn, hề có khác thường về hướng khác.

      Người giống nam tử này, trong nội phủ có ít, đều là đệ tử các gia tộc bên cạnh có thân phận quá cao, tu vi cũng cao, bởi vì đủ loại nguyên nhân mà được coi trọng. Đó đều là “mồi lửa” mà Tư Mã Tiêu lựa chọn, tới ngày, muốn nhìn đại náo nhiệt, còn cần những mồi lửa này tới châm lửa.

      Quái vật khổng lồ cố nhiên dễ chọc, nguyên nhân chính là vì thân hình khổng lồ mới có rất nhiều chỗ thể chú ý đến. Cây lớn rễ sâu dễ rút lên, nhưng nếu ở giữa thân cây đốt ngọn lửa thế nào? Ước chừng là lửa theo gió lên, thiêu đốt sạch .

      Hôm nay người dính máu, cũng nhìn thấy đồ chơi gì có thể mang về, Tư Mã Tiêu đến cửa viện, mới phát mình tay .

      biết từ lúc nào bắt đầu dưỡng thành thói quen, trở về đều phải mang theo cái gì.

      Thôi, nếu hôm nay mang về cái gì, để cho nàng ngủ yên ổn, lắc nàng tỉnh lại là được.

      Chỉ tự mình quyết định, vào phòng.

      Người ở đây.

      Trước đây mỗi lần trở về, cái giường lớn kia đều cố khối phồng lên, trong phòng có hương khí nhàn nhạt, bàn mép giường còn bày mâm đựng đồ ăn vặt, và bình linh dịch lớn. Cái gương ngàn dặm treo ở mép giường, phát ra tiếng vang rất . Ánh nến trong phòng luôn tắt, nhưng gian ngoài treo cái hoa đăng quá sáng, hình chiếu hoa rơi mặt đất và màn.

      Nhưng hôm nay, trong phòng mảnh an tĩnh, cỗ ấm hương tan gần hết, có chút thưa thớt quạnh quẽ, tiểu hoa đăng cũng sáng.

      Nàng lại chạy ra ngoài chơi.

      Tư Mã Tiêu ngồi ở trong bóng tối lát, tâm tình tốt lắm, đứng lên chuẩn bị bắt người về ngủ.

      mới vừa đứng lên liền nghe thấy bên cửa sổ có tiếng động, com rắn đen bò từ cửa sổ vào, con rắn thấy , hưng phấn lắc mạnh cái đuôi hai lần, lưu loát xông tới cắn góc áo .

      Tư Mã Tiêu cúi đầu nhìn vật cưỡi mình nuôi rất nhiều năm, nhưng đầu óc quá ngu xuẩn hoàn toàn trưởng thành. biết là nó muốn biểu đạt cái gì, thân thể rối rắm sắp vặn thành bánh quai chèo.

      “Buông miệng.”

      Tiểu hắc xà lúng túng nhả miệng ra, ủy khuất chít chít bò loanh quanh mặt đất. Bỗng nhiên, nó vật ra đất cái, nằm cứng còng.

      Tư Mã Tiêu nhìn nó trong chốc lát, thần sắc dần dần lạnh xuống, hỏi: “Liêu Đình Nhạn?”

      Tiểu hắc xà nghe thấy cái tên này, vặn vẹo xoay vòng, lại thay đổi tư thế cứng đờ mà ngã xuống. Tư Mã Tiêu mặt quả thực lạnh đến sắp kết băng, túm tiểu hắc xà xoay quanh đất, cầm lên quăng nó ra ngoài.

      tìm nàng.”

      Tiểu hắc xà rơi xuống đất liền biến về Đại Hắc Xà, Tư Mã Tiêu đạp lên người nó, được nó chở nhanh như điện chớp trườn tới biệt cung Tử Lưu Sơn ngoài thần học phủ.

      Chỗ biệt cung này giờ là nơi Nguyệt Sơ Hồi ở, cả tòa biệt cung xây tựa vào núi, Nguyệt Sơ Hồi ở trong cung điện Vân Đài chỗ đỉnh núi cao nhất, có hơn mười thị nữ và trăm hộ vệ trông giữ tiểu công chúa này.

      Nguyệt Sơ Hồi ở cung điện tốt nhất biệt cung, còn Liêu Đình Nhạn làm tù nhân, đương nhiên là ở trong nhà lao cung điện. Lúc ấy ở Vân y tú hộ, Liêu Đình Nhạn chịu giao tiểu hắc xà ra, còn ở dưới mí mắt Nguyệt Sơ Hồi thả tiểu hắc xà chạy , làm tiểu công chúa này tức điên, lúc ấy trực tiếp sai người bắt nàng về.

      Nàng vẫn nghĩ rằng Liêu Đình Nhạn là Vĩnh Lệnh Xuân loại tiểu nhân vật của Dạ Du Cung gì đó, hoàn toàn sợ, cho người thu thập trận sau đó tùy tiện nhốt người vào địa lao lãnh, rồi quên phắt .

      Cách trận xung đột đó hơn ngày, Liêu Đình Nhạn cũng ngủ được hai giấc.

      Lúc Tư Mã Tiêu tìm được người, phát Liêu Đình Nhạn nằm cuộn tròn ở trong góc, sắc mặt tái nhợt, thập phần đáng thương. nhanh vào, nửa ngồi xổm bên Liêu Đình Nhạn, duỗi tay vỗ mặt nàng.

      Địa lao thực lạnh, gương mặt nàng cũng thực lạnh. Tư Mã Tiêu ban đầu cho rằng nàng ngất xỉu, sau đó mới phát là nàng ngủ rồi.

      Tư Mã Tiêu: “……”

      “Tỉnh tỉnh.”

      Liêu Đình Nhạn ngủ mơ hồ, mở to mắt nhìn thấy khuôn mặt lạnh hung ác của Tư Mã Tiêu, nghe thấy hỏi: “Nàng tỉnh, ngủ thoải mái sao?” Theo bản năng nàng gật gật đầu, “Còn tạm.”

      Mắt thấy biểu tình gương mặt kia dữ tợn, tức khắc nàng thanh tỉnh, lập tức sửa miệng, “ thoải mái, quá khó chịu rồi! Chàng rốt cuộc tới cứu ta y ô ô ô!”

      Tư Mã Tiêu: “Dậy.”

      Liêu Đình Nhạn thở dài: “ phải ta muốn, là động đậy được.”

      Tư Mã Tiêu lúc này mới phát tình huống của nàng, xác tốt lắm, nàng bị nội thương, linh lực cũng bị áp chế.

      Liêu Đình Nhạn nhìn sắc mặt của , thanh thanh giọng, tiều tụy : “Là thế này, nếu chỉ có cấp bậc thấp hơn ta, ta động thủ thử xem, nhưng đối phương có bốn tu sĩ Hóa Thần kỳ, ta đánh lại, nên động thủ.”

      Bốn người tu vi sai biệt lắm với nàng, đều là Hóa Thần kỳ thân kinh bách chiến. Nếu động thủ, nàng chỉ có phần thắng, rất có khả năng còn bại lộ thân phận, đành phải ăn chút thiệt thòi trước. Dù sao chắc chắn tìm, chờ đại lão tới lại .

      Tuy là nghĩ như vậy, nhưng khi đó bị đá vào bụng, đánh vào mặt, cũng là rất đau. mình nằm ở chỗ này còn chịu được, lúc này gặp Tư Mã Tiêu, nàng thả lỏng rất nhiều, lập tức cảm thấy khó chịu lên.

      lâu Tư Mã Tiêu có biểu tình khó coi như vậy. Liêu Đình Nhạn liếc thêm cái liền cảm giác càng lúng túng, hình như về lại lúc ban đầu ở Tam Thánh sơn, bộ dáng sát nhân cuồng lập tức muốn giết vài người tế trời.

      Tư Mã Tiêu bế nàng lên, để nàng dựa vào người, lúc này mới phát nửa khuôn mặt của nàng còn có vết cào dài, rớm máu, như là dùng đồ vật sắc bén vẽ ra. Ánh mắt vừa lạnh vừa trầm, duỗi tay sờ soạng vết thương còn đổ máu đó.

      Liêu Đình Nhạn: “Đau đau đau!”

      Tư Mã Tiêu để ý đến nàng, động tác nhéo mặt nàng càng ngày càng nặng, lại làm rách vết thương mặt nàng, máu tươi giống giọt sương từ vết thương tràn ra.

      Liêu Đình Nhạn cho niết, trốn ra sau: “Tổ tông, chàng dừng lại, ta đau sắp chết rồi!”

      Tư Mã Tiêu túm gáy nàng ấn về trong ngực mình, để nàng trốn, thò người ra dán miệng lên vết thương má nàng liếm chút, liếm hết huyết châu chảy ra.

      Liêu Đình Nhạn nhìn thấy cằm , nhìn thấy xương quai xanh của , còn cả hầu kết lăn lộn. mặt nóng lên —— cái nóng đến từ chính môi lưỡi của nam nhân trước mặt này, cũng đến từ chính phản ứng trong thân thể nàng.

      phải, ngươi đây là làm gì?! Thế giới tu tiên lưu hành dùng nước miếng tiêu độc! Ta có thể dừng loại động tác biến thái biến thái này sao?

      Nàng nhịn được theo bản năng che che bụng mình, nơi đó còn có vết thương nữa, muốn như thế nàng chịu nổi, người trưởng thành rồi, thể làm tùy tiện như vậy.

      Tư Mã Tiêu môi dính máu nàng, biểu tình đáng sợ, lại dán dán lên môi nàng, sau đó ôm nàng lên.

      Liêu Đình Nhạn treo ở người , duỗi tay ôm cổ , cả người thả lỏng mà nằm liệt, vô ý thức oán giận : “Nơi này là muốn mệnh, đến cái giường cũng có, mặt đất lại lạnh, thủ hạ của đại tiểu thư đó động thủ đặc biệt tàn nhẫn, đánh ta đến linh lực cũng dùng được, vốn dĩ trong gian ta còn để giường, đồ ăn cũng lấy ra, ta còn được tắm rửa, chờ trở về phải tắm cái trước.”

      Tư Mã Tiêu: “Im miệng.”

      Liêu Đình Nhạn: “Ta thêm câu nữa thôi, chúng ta đây là đâu?”

      Nàng còn tưởng rằng tổ tông cứu người phải mang nàng trở về trước, kết quả trực tiếp tới Vân Đài cung cao nhất biệt cung.

      Liêu Đình Nhạn thử thăm dò hỏi: “ giết người?”

      Tư Mã Tiêu: “Nếu thế nào.”

      Liêu Đình Nhạn: “Ta cảm thấy có thể đưa ta trở về trước lại .”

      Tư Mã Tiêu trầm khuôn mặt: “ chờ được lâu như vậy, nàng an tĩnh đợi, nếu cả nàng cũng giết luôn.”

      Liêu Đình Nhạn: “???” phải, đại lão chàng tức điên rồi sao? ngốc bức cái gì? Ta là tiểu bảo bối của chàng a, chàng bỏ được giết ta sao?

      Tư Mã Tiêu hoàn toàn giống như là đùa, ngữ khí trầm: “Chết ở trong tay ta còn tốt hơn so với chết ở trong tay những người khác.”

      Liêu Đình Nhạn: dám lên tiếng.

      Tổ tông hình như lại phát bệnh, thể giảng đạo lý, trước chịu đựng qua rồi lại . Đêm nay kẻ gặp nguy hiểm nhất, khẳng định phải là nàng.

      Toàn trường xui xẻo nhất, Nguyệt Sơ Hồi.

      Nguyệt Sơ Hồi tỉnh lại ở giường trải tử vân cẩm, phát ngoài cửa có ánh lửa, khỏi nhăn mi giương giọng : “Bên ngoài có động tĩnh gì? Triều Vũ, lăn vào đây cho ta!”

      Cửa mở, tiến vào phải thị nữ kinh sợ của nàng, mà là nam tử xa lạ chưa từng gặp, đai lưng dính máu, trong lòng còn ôm nữ tử, nữ tử che đôi mắt lại, lời.

      Nguyệt Sơ Hồi nhận ra đó là Vĩnh Lệnh Xuân lúc trước ngỗ nghịch bị mình nhốt lại, lập tức quát: “Lớn mật, ai cho ngươi có lá gan dám xâm nhập Nguyệt Cung ta!”

      “Người đâu, Hàn đạo quân, Giác Phong đạo quân!”

      Nguyệt Sơ Hồi gọi hai tiếng thấy đáp lại, rốt cuộc phát giác thích hợp, ánh mắt lộ ra chút nghi ngờ, “Ngươi là ai, các ngươi làm cách nào dẫn bọn họ rời ? Ta cho ngươi, dù nhất thời bọn họ rời , cũng trở về thực nhanh, đến lúc đó các ngươi đều chạy thoát.”

      Nàng căn bản suy xét đến những bảo tiêu hộ vệ đó chết, rốt cuộc trừ bốn hộ vệ tu vi Hóa Thần kỳ, nàng còn có người ngầm bảo hộ, người nọ tu vi đạt tới Luyện Hư kỳ, có ở đây, nàng có thể ngang ở ngoại phủ.

      Liêu Đình Nhạn buông tay che đôi mắt, nhìn Nguyệt Sơ Hồi ngồi ở giường. trường lật xe, ai lật người đấy biết.

      Tư Mã Tiêu đặt nàng ngồi bên, đến mép giường, bóp nát mấy cái pháp trận phòng ngự Nguyệt Sơ Hồi lấy ra, lại cản tín hiệu cầu cứu, bóp cổ nàng ta, kéo từ giường xuống dưới đất, kéo ra đến cửa.

      Vẫn luôn giãy giụa thôi, khi Nguyệt Sơ Hồi nhìn thấy cảnh tượng ngoài cửa, hai mắt mở to, thể tin tưởng, thân thể cũng cứng lại rồi.

      Liêu Đình Nhạn thực có thể lý giải tâm tình của tiểu công chúa lúc này, nàng theo Tư Mã Tiêu lâu như vậy, cũng nhìn ít trường giết người, đều chưa bao giờ nặng khẩu vị như thế. Lúc trước còn có thể nhịn xuống, nhưng hôm nay lúc này nàng nhịn được, che đôi mắt nôn ra.

      có khả năng, có khả năng, làm sao lại……” Nguyệt Sơ Hồi run rẩy thân thể, thấp giọng lẩm bẩm, khi nhìn về phía Tư Mã Tiêu biểu tình thay đổi, tràn đầy sợ hãi.

      Đối mặt với tử vong, phần lớn đều là dạng này, hoàn toàn bất đồng với lúc các nàng giết chết người khác.

      Tư Mã Tiêu bóp cổ kéo người tới trước mặt Liêu Đình Nhạn, với Liêu Đình Nhạn: “Nàng tới, lột da mặt nàng ta rồi hẵng giết.”

      Liêu Đình Nhạn: “Gì gì gì?”

      Nàng đương trường trượt khỏi ghế dựa, quỳ xuống, “Ta .”

      Tư Mã Tiêu túm lấy tay nàng, ấn lên mặt Nguyệt Sơ Hồi tìm kiếm, đầu ngón tay ngưng tụ ra đao khí sắc bén. Quyết tâm phải dạy nàng tự động thủ lột da giết người.

      Liêu Đình Nhạn lôi tay về, nhưng sức lực so nổi với Tư Mã Tiêu, còn chặn thân thể của nàng, đè nặng lưng nàng, gương mặt dán lên sườn mặt nàng, ở bên tai nàng: “Người này khi dễ nàng, làm nàng bị thương, nàng phải tự tay trả thù lại. Nàng ta tổn thương mặt nàng, nàng phải lột da mặt nàng ta, nàng ta cho người đánh nàng, nàng liền đánh gãy toàn bộ xương cốt kinh mạch người nàng ta, nàng ta làm nàng đau, nàng khiến cho nàng ta đau đớn mà chết.”

      Tư Mã Tiêu ngữ khí lành lạnh, đôi mắt mang theo đỏ hồng phẫn nộ, Nguyệt Sơ Hồi sợ tới mức nằm mặt đất thể nhúc nhích, nước mắt như bão táp, lớn tiếng xin tha.

      Liêu Đình Nhạn tay run vô cùng, còn đau đến kêu ngao ngao, “Ta rất đau, bụng đặc biệt đau, , chàng buông tay trước, có chuyện từ từ , chúng ta trở về lại được !”

      Tư Mã Tiêu: “ được.”

      Liêu Đình Nhạn phun ra búng máu cho xem, hơi thở thoi thóp, “Ta bị nội thương nghiêm trọng, còn cứu ta chết.”

      Tư Mã Tiêu cắn ngụm ở cổ nàng, cắn đến nàng dãy dụa giống con cá.

      Liêu Đình Nhạn phát giác lực đạo trong tay buông lỏng hơn, lập tức tránh thoát khỏi tay , ôm chặt đầu lão tổ tông hung tàn này, lung tung hôn vài cái, “Ta sai rồi, ta sợ đau, về dưỡng thương trước được , cầu xin người đấy tổ tông!”

      Editor: Chương sau, chương sau nhé! :yoyo60:
      Kimkimdao, Lee Đỗ, thongminh12329 others thích bài này.

    5. Ngọc Ngốc Nghếch

      Ngọc Ngốc Nghếch Member

      Bài viết:
      50
      Được thích:
      53
      Cái icon :yoyo60::yoyo60: này làm người ta kích thích mà
      Hale205heavydizzy thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :