1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Tôi có mắt âm dương - Bệ Hạ Bất Thượng Triều (HOÀN)

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. But-thep

      But-thep New Member

      Bài viết:
      28
      Được thích:
      12
      Hay quá trời lun. Mong chờ từng ngày :))) iêu editor lắm lắm lun
      Ngân Nhi thích bài này.

    2. Giang Amy

      Giang Amy Well-Known Member

      Bài viết:
      261
      Được thích:
      478
      Hahaaaaaaa 2 vợ chồng thiên sư hành nghề lừa đảo à :)))))))
      Tưởng tượng cảnh Thẩm tổng như gian phu phải trốn trong tủ quần áo mà k nhịn đc cười :))))
      Ngân Nhi thích bài này.

    3. Ngân Nhi

      Ngân Nhi Well-Known Member Staff Member VIP Trial Moderator Super Editor

      Bài viết:
      1,304
      Được thích:
      47,158
      Chương 68
      Edit: Ngân Nhi

      Mặc dù Tề Tiện giấu diếm rất kỹ, nhưng nghi ngờ của vẫn bị lộ ra chút qua ánh mắt, cũng may là Tề Tiện tốt tính, chứ là người khác sợ là đạp cửa bỏ rồi.

      Diệp Tuệ buộc phải kiên trì diễn tiếp để vượt qua bài kiểm tra dối này thôi.

      Vì bố của Tề Tiện còn nhớ chính tên mình, cũng như nguyên nhân cái chết, cuộc sống trước đây, cho nên có cách nào để chứng minh với Tề Tiện, chỉ đành tìm cách khác vậy.

      “Có phải tin tôi đúng ?” Diệp Tuệ ra vẻ thần bí, “Vậy trước tiên tôi chứng minh cho thấy năng lực của mình nhé.”

      Diệp Tuệ và Thẩm Thuật liếc nhau cái, Thẩm Thuật trơ mắt nhìn tự biến mình thành nhà thông linh.

      Cũng may là tố chất của rất vững, nên sắc mặt hề thay đổi, rất nghe lời đóng vai trợ lý.

      Diệp Tuệ chỉ vào ví tiền của Tề Tiện: “ có thể lấy tấm ảnh trong ví ra rồi để lên bàn ?”

      Tề Tiện do dự trong chốc lát, nhưng vẫn mở ví ra, thái độ trân trọng rút lấy tấm ảnh, là ảnh chụp người bố qua đời của .

      Tề Tiện làm đúng theo cầu của , đặt tấm ảnh lên bàn: “ muốn chứng minh với tôi thế nào đây?”

      Nếu Diệp Tuệ có thể nhìn thấy linh hồn, chắc cũng nhìn thấy linh hồn của bố . Trong lòng Tề Tiện mang theo chút hy vọng, nhưng cũng dám kỳ vọng quá nhiều vào Diệp Tuệ.

      “Tôi có thể làm cho tấm ảnh này bay lên trung.” Diệp Tuệ mạnh miệng láo.

      Tề Tiện ngây ngốc, nóng lòng hỏi ngay, chỉ yên lặng chờ đợi hành động kế tiếp của .

      Diệp Tuệ quay sang nhìn ông Tề, ông Tề tuy gần như mất sạch trí nhớ, nhưng ông vẫn nhớ Tề Tiện là con trai ông.

      Biết Diệp Tuệ muốn giúp mình, ông rất phối hợp cầm tấm ảnh lên.

      Tề Tiện ngỡ ngàng nhìn tấm ảnh bay lên, có bất cứ tác động nào từ bên ngoài, sau khi bay lên, tấm ảnh lại nhàng đặt xuống đúng vị trí cũ.

      Bây giờ hoàn toàn tin là Diệp Tuệ có khả năng thông linh rồi.

      có nhìn thấy bố tôi ?” Ngữ điệu của trở nên gấp gáp.

      Diệp Tuệ gật đầu: “Chú đứng bên cạnh đấy, giống hệt với người trong tấm ảnh.”

      “Nhưng mà chú quên hết mọi chuyện rồi, trừ tên của ra chú nhớ gì nữa cả.”

      Tề Tiện nhìn vào khoảng bên cạnh mình: “Bố tôi tên là Tề Định, qua đời vì tai nạn giao thông, tôi kịp nhìn mặt ông lần cuối.”

      cười khổ: “Bố tôi đồng ý cho tôi vào giới giải trí, hai bố con chiến tranh lạnh với nhau từ lâu lắm rồi.”

      Tề Định coi nghề ca sĩ của Tề Tiện là công việc đàng hoàng, ông muốn Tề Tiện về nhà kế thừa gia nghiệp, sau nhiều lần Tề Tiện làm trái ý ông, quan hệ của hai cha con trở nên rạn nứt.

      Tề Tiện chả mấy khi về nhà, Tề Định cũng rất bận rộn với công việc.

      Cho đến khi Tề Định qua đời ngoài ý muốn, Tề Tiện mới hối hận tự trách bản thân, cho rằng bố con vẫn còn rất nhiều thời gian, cho nên cả hai người đều cố gắng hòa giải, cuối cùng mới xảy ra chuyện.

      Diệp Tuệ im lặng , chỉ nghe Tề Tiện chuyện, đợi Tề Tiện xong rồi, mới lên tiếng.

      “Lần đầu tiên tôi nhìn thấy linh hồn của bố là ở concert lần trước của đấy.”

      Tề Tiện sững người, khó có thể tin được mà hỏi: “ gì cơ?”

      Tề Định ủng hộ công việc của Tề Tiện, cho là bố đạt đến độ chán ghét đối với nghiệp của rồi, làm sao mà ông lại đến xem concert của được.

      Diệp Tuệ : “Tôi thấy bố cứ lại lại bên ngoài, chú tìm được cửa vào, còn sợ bỏ lỡ mất concert của .”

      Nghe Tề Tiện , Tề Định cũng dần nhớ lại mọi chuyện.

      Ông với Diệp Tuệ: “ có thể chuyển lời lại với Tề Tiện giúp tôi , với nó là buổi biểu diễn nào của nó tôi cũng xem hết, tôi chỉ muốn nó biết rằng, tôi luôn ủng hộ nó.”

      Diệp Tuệ lại sót từ nào cho Tề Tiện nghe, Tề Tiện vô cùng kinh ngạc, sau đó nét mặt rất đau khổ.

      Nước mắt rơi xuống, : “Xin lỗi nhé, thất lễ rồi.”

      Diệp Tuệ gật đầu: “Tôi hiểu mà.”

      nhìn Tề Định, linh hồn của ông bắt đầu trở nên trong suốt, đành lòng hỏi: “Chú sắp siêu thoát rồi, chú còn lời gì muốn ạ?”

      Tề Định ra được những lời trong lòng, ông còn gì phải tiếc nuối nữa.

      Tề Tiện muốn bỏ lỡ cơ hội trò chuyện cuối cùng với bố, : “Bố đừng , con vẫn còn rất nhiều lời chưa mà.”

      Diệp Tuệ nhìn Tề Định hoàn toàn tan biến trong khí, nhìn Tề Tiện: “Chú là, chú hiểu được niềm đam mê của , hi vọng kiên trì theo đuổi những điều mình muốn, đừng tự trách bản thân, cũng đừng tạo áp lực cho mình.”

      “Còn nữa, chú có giữ món đồ cho ở trong két sắt đấy.”

      Sau khi cảm ơn Diệp Tuệ, Tề Tiện ổn định lại tâm trạng rồi ra về.

      Diệp Tuệ trầm tư lát rồi nhìn Thẩm Thuật: “Thẩm Thuật, thích gì cứ với em nhé, đừng giấu trong lòng, em luôn ủng hộ .”

      Diệp Tuệ muốn Thẩm Thuật giống như Tề Tiện, mong rằng suốt cuộc đời này phải hối tiếc bất cứ điều gì.

      Thẩm Thuật thích thứ gì cả, suy nghĩ rất lâu, rồi nhìn lúc, gì.

      Diệp Tuệ nhíu mày: “ nghĩ ra được gì rồi à?”

      Thẩm Thuật gật đầu, thầm đưa ra câu trả lời trong lòng, thích Diệp Tuệ, biết thích người có được tính là câu trả lời hợp lệ nhỉ.

      Mấy ngày sau, Tề Tiện về nhà tìm trong két sắt, thấy được món quà mà bố tặng .

      Từ đến lớn có thần tượng ca sĩ, trong két sắt đều là album của người ấy, biết sao bố tìm mua được, thiếu album nào.

      Diệp Tuệ đến studio tiếp tục quay “Giải thoát”, từ sau khi đạo diễn Chu bị đạo diễn ma dọa cho trận, ông liền bắt đầu suy nghĩ lại, ông tự thấy là mình cũng ghét Diệp Tuệ lắm.

      lòng mà mấy cảnh quay đầu tiên Diệp Tuệ đều thể rất tốt, đây còn là lần đầu tiên ấy nhận vai nữ chính, thế mà hề tỏ ra mất bình tĩnh chút nào.

      Lúc quay cảnh đánh nhau, Diệp Tuệ rất nghiêm túc học mấy động tác võ thuật từ chuyên gia, hết lòng thể để cho ra được những thước phim đẹp nhất.

      Lúc quay cảnh khóc, nước mắt rơi là rơi, hoàn toàn khiến cho ông bị cuốn vào cảnh quay ấy.

      Đạo diễn Chu cực kỳ hài lòng với Diệp Tuệ, cảm thấy tập đoàn Vi thị rất có mắt nhìn người, quả nhiên Diệp Tuệ rất hợp với bộ phim này.

      Thái độ của đạo diễn Chu thay đổi theo chiều hướng tốt hơn, Diệp Tuệ tất nhiên cũng so đo chuyện lúc trước, có ý kiến gì cũng đều với đạo diễn, cả hai đều mong muốn bộ phim đạt được hiệu quả tốt nhất.

      quay xong hai cảnh của ngày hôm nay, tạm ngồi xuống ghế nghỉ ngơi, lúc này diễn viên Tiền Thành đảm nhận vai phụ thực cảnh quay của mình, là cảnh đánh đấm.

      Mặc dù cảnh này chỉ có mấy người, nhưng đạo diễn Chu vẫn cầu rất nghiêm khắc.

      Tiền Thành diễn rất có tâm, có mấy động tác thôi mà ta cũng chỉ vung tay cho có.

      Thế nên phim trường liên tiếp vang lên những tiếng hô lạnh lùng của đạo diễn.

      “Cắt!”

      “Cắt!”

      “Cắttt!!”

      Rung cả cái phim trường.

      Tiểu Lưu cảm thán: “Giọng của đạo diễn Chu có thể làm ca sĩ được đấy.”

      Diệp Tuệ cười, nhìn về phía đạo diễn, thấy ông nhướn mày quát: “Tiền Thành, mấy động tác này cậu học rất nhiều lần rồi, sao diễn càng ngày càng tệ thế?”

      “Hơn nữa…”

      Lúc này, đạo diễn Chu bất ngờ chỉ tay về phía Diệp Tuệ: “Diệp Tuệ diễn lần đầu mà ấy diễn càng lúc càng tiến bộ hơn, cậu thể học tập người ta chút à?”

      Diệp Tuệ bỗng dưng bị chỉ điểm: “???”

      Đạo diễn Chu lại vung tay lên: “Tập lại !”

      Tiền Thành hời hợt ừ cái, hiển nhiên thèm nghe lời của đạo diễn, ta tới góc, nhìn chỉ đạo võ thuật dạy ta mấy động tác quan trọng.

      Tiền Thành vô cảm tập theo, đúng lúc này, Diệp Tuệ trông thấy ông đạo diễn ma bay tới bên cạnh ta, cau mày nhìn.

      “Chân đá thế đấy à?”

      “Vai sao cứng đơ thế này!!”

      “Cậu ăn cây bông mà lớn đấy hả? Động tác gì mà yếu ớt thế!”

      Diệp Tuệ thầm nghĩ, xem ra biểu của Tiền Thành chỉ khiến đạo diễn Chu hài lòng, mà cả đạo diễn ma cũng thế, hai người khó có khi đứng chung chiến tuyến.

      lúc sau, đạo diễn gọi Tiền Thành đến diễn lại. nghi ngờ gì nữa, ông lại phải tiếp tục hô cắt, tức giận : “Diễn lại!”

      Diệp Tuệ lại nhìn đạo diễn ma lẩm bẩm tự : “ được, tôi thể trơ mắt đứng nhìn nữa rồi!”

      Sau đó, ông ấy bay rất nhanh ra sau lưng Tiền Thành, dùng hai tay cầm lấy tay Tiền Thành, giơ ra phía trước, thay ta đánh nhau với diễn viên kia.

      Tiền Thành bỗng dưng cảm thấy có sức lực vô cùng lớn ập tới, cánh tay ta khống chế được mà giơ lên, khuỷu tay huých cái, đánh chuẩn xác vào vai đối phương.

      Khom lưng, chân quét ngang mặt đất, ôm lấy chân của đối phương, từng động tác đều cực kỳ mạnh mẽ, giống như đả thủ chuyên nghiệp vậy.

      Đạo diễn ma sau khi biến thành ma rồi, ông có cơ hội chỉ đạo người khác nữa, mười mấy năm nay ông nhịn muốn điên luôn rồi, đúng lúc có cơ hội, sao ông lại thể cơ chứ?

      Hoàn thành xong động tác cuối cùng, Tiền Thành đáp đất vững vàng, các đòn đánh của ta đều rất đẹp, nhanh chóng làm người ta phải lóa mắt, bao gồm cả diễn viên đóng chung với ta.

      Người này ngơ người luôn, dựa theo kịch bản Tiền Thành mới là người bị mình đánh ngã chứ? Sao giờ lại đổi ngược lại thế này?

      Sau khi trình diễn xong màn võ thuật đẹp mắt, ông đạo diễn ma bỗng rên rỉ, tay đỡ lấy eo. Ôi trời ơi, mình dùng sức mạnh quá, phục được mà.

      Tiền Thành tự nhiên hăng như quấy tiết gà, làm đạo diễn Chu đơ người, nhưng sau đó ông lập tức hô lớn: “Tiền Thành, cậu có đọc kịch bản đấy, cậu mới là người bị đánh ngã đó!!”

      “Cậu phải nam chính đâu, xin cậu chú ý, cậu phải nam chính!!!”

      Đạo diễn ma có phần ngượng ngùng: “Xin lỗi nhé, tôi diễn nhập tâm quá, tự dưng lại quên mất kịch bản.”

      Tất nhiên ai nghe thấy ông ấy , mỗi người đều có những suy nghĩ của riêng mình.

      Người chỉ đạo võ thuật vừa mới chứng kiến động tác võ nổi tiếng xuất trong bộ phim mười mấy năm trước, nhất thời rơi vào trầm tư.

      Cảnh đánh đấm ban nãy của Tiền Thành, động tác có hơi cũ, chẳng lẽ bây giờ bắt đầu lưu hành mấy thế võ lạc hậu hay sao?

      Người trong cuộc là Tiền Thành cũng ngờ vực chính bản thân, ban nãy rốt cuộc xảy ra chuyện gì vậy? ta đứng thở hổn hển, nhìn bàn tay mình, thể tin được.

      Cả phim trường chỉ có Diệp Tuệ là biết chân tướng: “…”

      Quay xong cảnh hôm nay, thời gian còn sớm nữa, ăn qua loa chút cơm rồi về nhà.

      Ngồi trong nhà, tự xoa bóp vai mình.

      Lần đầu quay cảnh đánh đấm nên người khá đau nhức.

      Diệp Tuệ lại đấm chân lúc mới thấy đỡ hơn, Thẩm Thuật vẫn chưa về, liền dựa vào salon nhắm mắt nghỉ ngơi.

      Bỗng dưng chuông điện thoại vang lên, Diệp Tuệ nhìn màn hình, là dãy số lạ, suy nghĩ chút, quyết định nghe máy.

      Đầu bên kia là giọng phụ nữ: “Con là Diệp Tuệ đúng ?”

      “Vâng ạ.”

      Người phụ nữ tiếp: “Mẹ là mẹ của Thẩm Thuật đây.”

      Diệp Tuệ kinh ngạc, mẹ chồng lại gọi điện cho sao? Chính là người mẹ bỏ nhà nhiều năm của Thẩm Thuật!

      Trong bầu khí yên ắng, mẹ Thẩm Thuật : “Mẹ muốn tâm với con dâu mẹ lúc.”
      ---
      Chương 69: 8/11/19

    4. Tiểu Ưu Nhi

      Tiểu Ưu Nhi Active Member

      Bài viết:
      120
      Được thích:
      96
      Nhà này là vk thiên sư, ck chắc thuộc diện đạo sĩ làm ma sợ.
      Tự dưng mama của a Thẩm gọi điện ko biết có chuyện j đây, là có nỗi khổ hay giờ về kể khổ
      Ngân Nhi thích bài này.

    5. Khánh Ly

      Khánh Ly Well-Known Member

      Bài viết:
      300
      Được thích:
      340
      Hay rồi đây, mẹ chồng - nàng dâu
      Ngân Nhi thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :