1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Chiến Thuyền - Cuồng Thượng Gia Cuồng (Full)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Bảo Vy197

      Bảo Vy197 Well-Known Member

      Bài viết:
      71
      Được thích:
      1,461
      Chương 118 :

      Edit : Bảo Vy 197



      Lúc mấy lời này, Chử Kính Phong cởi áo bỏ giày rồi cũng ngồi lên giường sưởi, tất nhiên cũng nhìn thấy mớ sổ sách dày cộm và thư từ liên lạc đặt bàn chỗ giường sưởi.


      Biểu cảm của hơi đanh lại rồi : “Vậy làm sao nàng biết hai người họ phải là lưỡng tình tương duyệt chứ?”


      Lý Nhược Ngu biết Chử Kính Phong vẫn luôn bao che, tuy trông lạnh lùng, nhưng đối với thuộc hạ vào sinh ra tử với luôn ưu ái khen thưởng, trước đây khi nàng vào doanh trại loáng thoáng nghe được.


      Nhưng bây giờ tỷ tỷ của nàng chịu thiệt, nàng lại thể để mặc kẻ đầu têu khiến người thân của nàng chịu thiệt, liền tiếp lời : “Nếu là là lưỡng tình tương duyệt, dựa vào tính cách của tỷ tỷ, bọn họ là trai chưa cưới chưa gả bao giờ lén lén lút lút với Quan Bá kia, mà gì với ta, hơn nữa thể bị Quan Bá kia vô duyên vô cớ giam nàng ở Vạn Châu để nàng quay về phủ, kỳ lạ và vô lý trong chuyện này chẳng lẽ đại nhân chưa từng nghĩ qua?”


      Chử Kính Phong thực chưa từng nghĩ tới, gần đây bận rộn trăm bề, chỉ riêng việc đóng thuế bằng lương thực cho thành trì này của cũng hao tổn tâm trí lắm mới đỡ được mối lo, nào quản được chuyện vụn vặt của đại di tử với thuộc hạ của chứ?


      Bây giờ sở dĩ lòng muốn về sớm để hồi phủ và ăn bữa cơm ngon canh ngọt với kiều thê, nhưng ngờ lại phải đối diện với khuôn mặt nhỉ lạnh băng, liền vui mừng cho lắm mà chỉ nằm giường sưởi và kê đầu gối bằng gỗ Nam Hương, nhắm mắt : “Đại tỷ của nàng cũng phải là con nít, tại sao mọi chuyện đều phải báo lại cho người làm muội muội là nàng chứ? Theo như ta thấy, ra bọn họ sống với nhau rất tốt mà, lúc trước ở hội đua ngựa Quan Bá kia cho đại tỷ của nàng mượn yên ngựa của , bộ dạng của đại tỷ lúc ấy rất vui vẻ, bây giờ hai người họ thuận theo tình cảm mà đến với nhau, rồi thành thân với nhau, làm sao có nhiều kiện tụng như thế......Tô Tú! Lệnh cho nhà bếp chuẩn bị mang cơm lên!


      tới cuối câu ngữ điệu của được nhấn mạnh, chỉ cần tai điếc đều nghe ra vui của Tư Mã đại nhân, nếu đổi lại là tiểu biểu muội của trước kia nàng sớm tỏ vẻ đáng qua, rồi dựa vào lòng của Tư Mã và dùng trăm phương ngàn kế để dỗ ngọt cho ca ca vui lòng.


      Nhưng con người lạnh lẽo ngồi đối diện bàn sưởi lại nhìn thẳng vào như thế và lời nào suốt thời gian này, sau cùng nàng tự mình xuống giường thắt giày rồi lớn tiếng gọi: “Long Hương, lệnh cho hạ nhân chuẩn bị xe ngựa!”


      Long Hương từ ngoài ngóng cổ vào hơi ngạc nhiên nhìn tiểu thư nhà mình, có chút hoài nghi có phải vừa rồi nàng nghe nhầm. Tại sao Tư Mã đại nhân phân phó hạ nhân chuẩn bị cơm mà tiểu thư lại vẫn muốn lệnh cho nàng chuẩn bị xe để ra ngoài chứ.


      Tư Mã đại nhân cũng bị khiêu khích trắng trợn này làm cho tức giận đến mức từ giường sưởi ngồi bật dậy ngay tức khắc, thanh càng lạnh hơn: “Nàng muốn đâu?”


      Lý Nhược Ngu ra bên ngoài cũng lạnh giọng : “Dĩ nhiên là tới Vạn Châu, thực muốn tận mắt chứng kiến thuộc hạ đắc lực của ngài là kẻ thuận theo tình cảm kiểu gì đây?”


      tới chuyện này, tuy Tư Mã đại nhân và vị nhị tiểu thư Lý gia này quen biết từ lâu, nhưng trước kia khi họ ở cùng nhau đa phần đều là nhìn nhau mà gì, nên người yên lặng tản bộ rồi ngắm nhìn phong cảnh nơi xa, người còn lại thẫn thờ xem con người xinh đẹp tuyệt trần kia là phong cảnh để nhìn ngắm. Kiểu ái mộ hề quấy rầy mà vô cùng đơn độc kia dĩ nhiên là chút xung đột gì đáng tới.


      Còn khi sau khi thành thân chính là tiểu ngốc tử ngớ ngẩn khờ khạo, tuy bản tính nghịch ngợm và nổi loạn trời sinh khó lòng kiềm chế, nhưng đó bản tính của đứa trẻ, khi Chử Kính Phong trừng mắt quở trách ngoan ngoãn trở lại, vẫn có thể để mặc quậy phá hay sao?


      Nhưng nàng của bây giờ biết tức giận, lại vẫn kiêu ngạo siểm nịnh trừng lại , lại là thứ đáng ghét chui ra từ đâu đó? Cơn giận bừng bừng vẫn luôn đè nén khi tiến vào từ lúc nãy liền bùng phát: “Làm sao? Bây giờ còn ngốc nghếch nữa, lông cánh cứng cáp rồi, lại quên mất thân phận của mình là gì rồi sao, nàng là con dâu của Chử gia ta, ngay cả tướng công của mình, nàng cũng thèm thông bẩm tiếng mà liền ; nàng xem phủ Tư Mã là tửu lấu hay trà quán hay sao?”


      Lý Nhược Ngu xoay người rồi nhún người hành lễ : “Tư Mã đại nhân, ta muốn tới Vạn Châu thăm tỷ tỷ, mong đại nhân ân chuẩn.”


      Chử Kính Phong mặc kệ nàng nhún người hồi, rồi lạnh lùng mở miệng : “ được .”


      Dường như Lý Nhược Ngu sớm đoán được trả lời như vậy, nên chút ngjac nhiên : “Từ khi ta còn thơ, phụ thân qua đời sớm, chính là ta tay gánh vác cả Lý gia, vì mẫu thân và tỷ đệ cả đời gả ta cũng bằng lòng......Lúc Nhược Ngu gặp chuyện chẳng lành, nhận được từ ái của đại nhân, ngài ghét bỏ Nhược Ngu lúc bị ngu ngốc đần độn; những chuyện này Nhược Ngu đều ghi khắc trong lòng. Nhưng nếu vì gả cho cho đại nhân mà lại chăm sóc người nhà nữa xin thứ cho làm được. Lát nữa đại nhân cứ dùng bữa thong thả, nếu có chuyện hợp gia quy Chử gia, vẫn xin khi quay về chịu trách phạt.... Nhược Ngu tự biết chỗ sai của mình, bị đại nhân hưu ly cũng dám oán trách hỏi han nửa lời.....”


      xong liền quan tâm đến phản ứng của Chử Kính Phong mà tự xoay người ra ngoài.


      Tô Tú trợn mắt á khẩu nhìn Lý Nhược Ngu gọi Lông Hương hầu hạ rồi khoác áo choàng lông cáo vào và ra ngoài. lúc sau nàng mới lén lút liếc cái vào phòng của chủ nhân, Tư Mã đại nhân buông thõng chân ở mép giường sưởi, gương mặt tuấn tú xám xịt khôn tả, ngay sau đó bàn sưởi kia bị cánh tay rắn chắc gạt phát, toàn bộ sổ sách lộp bộp rơi xuống đất.


      Tô Tú hơi mím môi và rụt cổ lại, nhìn mấy nô tì bày bát đĩa, ai nấy cũng dám thở mạnh mà dâng thức ăn, họ vào phòng và bày biện bàn ăn, rồi vội vàng rút ra như bị chó dữ đuổi bắt. Điều này chỉ khiến Tô Tú kẻ được rơi lệ và thầm hâm mộ thôi.


      Nhưng nàng cũng chỉ có thể hít hơi sâu rồi : “Đại nhân......Cơm dọn đầy bàn rồi, mời ngài dùng bữa ạ!”


      Giờ đây Chử Kính Phong nào nuốt trôi được nữa? Tức giận đến no rồi! đứng dậy nhấc chân muốn ra ngoài, nhưng lúc lướt qua mấy món ăn bày bàn, lại hơi dừng chân. Đa số món ăn bàn đều là các món thường dùng trong phủ nhưng chỉ có món rất là đặc biệt, chính là món rau đỏ cá viên với hai màu trắng đỏ đan xen, với điểm xuyết của ớt đỏ, cá viên trắng được xối nước sốt rau cải thìa kia ánh lên màu trắng rất hấp dẫn......


      Sau khi cứu Lý Nhược Ngu khỏi nguy hiểm ở khu vực trũng của tàu, lúc nàng mời dùng cơm để cảm tạ , đây là món ăn bày bàn. Bởi vì đầu bếp là do Lý Nhược Ngu mang từ Giang Nam nên nấu toàn là món phương nam, các món đa phần đều có vị ngọt. Nhưng lúc đó nào có thể cảm nhận chua mặn của món ăn chứ, nên tùy ý gắp lấy món ở gần nhất, gắp từ miếng này đến miếng khác cho vào miệng.


      Mãi đến khi thấy đáy đĩa mới phát giai nhân trước mặt tủm tỉm cười : “Đại nhân lại thích ăn món rau đỏ cá viên như vậy? Ngày mai ta kêu nhà bếp đưa tới đại doanh cho đại nhân có được ạ?”


      Chỉ cần liên quan tới chuyện trước kia của nàng trước giờ thể quên chút. liền xịu mặt nhìn món ăn chưa từng xuất trong phủ này, rồi mỏ miệng hỏi: “Món này ai làm?”


      Tố Tú vốn lo lắng đại nhân dừng bước là muốn lật đổ bàn ăn này, ngờ ngài ấy hỏi chuyện này, liền vội vàng : “Buổi sáng này phu nhân đặc biệt gọi gã sai vặt tời Phẩm Hương lầu thỉnh giáo đầu bếp người Giang Nam kia, rồi quay về chỉ dẫn cho nhà bếp chuẩn bị.....”


      Chử Kính Phong gì chỉ cầm đũa gắp miếng bỏ vào miệng......Quả nhiên vẫn là vị khó ăn y như trong trí nhớ, chua ngọt đến nóng ruột muốn ợ chua.....


      lại gắp vài miếng nữa cho vào miệng rồi chậm rãi nhấm nháp......


      Đường dẫn tới Vạn Châu lần này gió lạnh thổi đến cắt da cắt thịt.


      Nhìn đến sắc trời tối dần mà Long Hương vẫn chưa dám gì, mãi đến khi khuôn mặt lạnh băng của Lý Nhược Ngu dường như dịu lại chút nàng mới ngồi xuống bên tiểu thư : “Vừa rồi người cãi lại đại nhân như vậy, thực đúng cho lắm......Cứ cho là người thích đại nhân và tương lai hai hòa ly, vậy nếu vì chuyện này mà đại nhân sinh hận......”


      Lý Nhược Ngu dựa vào gối mềm, nhàn nhạt : “Nếu như ta cầu hòa ly dĩ nhiên ngài ấy vô cùng giận dữ, nhưng nếu ngài ấy hưu thể tùy tiện với ta nữa......”


      nam nhân phương bắc đầy kiêu ngạo, làm sao có thể cho phép chính mình làm ra cái chuyện hối hận chứ? Lại càng thể giở thủ đoạn bỉ ổi với nữ nhân chủ động buông tay được......


      Nếu đến lúc vẫn núi, nàng thậm chí còn mơ tưởng hoang đường về tình cảnh nàng và nam nhân kia phải bao bọc nhau như vậy tới cuối đời. Bây giờ ngồi trong xe ngựa vơi khí lạnh hơi quẩn quanh là thanh tỉnh lại hoàn toàn.


      ngược đãi trùng điệp khi gả vào gia đình vương hầu, chẳng phải nàng sớm dự liệu được rồi sao?


      Thêm nữa Chử Kính Phong còn là nam nhân được làm được và hống hách quen thói, là kẻ mà ngay cả hoàng đế và thái hậu cũng thèm để vào mắt; bầu trời phương bắc quá là rộng lớn làm cho tính tình con người cũng giống như ngựa hoang tung vó phi nhanh, mong chờ để vùng đất như vậy nuôi dưỡng ra bá chủ biết chăm lo cho ba tánh, mới là đập đầu chút nào đâu!


      Mà Lý Nhược Ngu nàng cũng mang bản tính vừa đáng ghét vừa cứng đầu này, quyết thay đổi dù chỉ chút!


      Chẳng phải tốt hơn khi nhân lúc tình cảm với nhau chưa sâu đậm, khi phát tính tình hợp từ đầu nên chia ra cho sớm mới được chứ, tuy chỉ có vỏn vẹn ba ngày nhưng Nhược Ngu lại cảm thấy dịu dàng đẹp đẽ trong mấy ngày vừa rồi đủ để nàng nhớ lại tình cảm tương tư này đến nửa đời còn lại cửa nàng; chút hồi ức này chỉ thuộc về riêng nàng, cho dù là gì nàng muốn bị những tranh chấp và lời ác ý của thực tại làm những hồi ức đẹp kia biến mất còn xót lại chút nào, sau cùng chỉ chừa lại lặng lẽ nhìn nhau và lại nhìn nhau.....


      Nghĩ ngợi như vậy, tất cả lập tức trở nên khuôn khổ mà trật tự, nhị tiểu thư Lý gia trước giờ luôn thích tuần tự có phương pháp vốn nên thở phào hơi, nhưng biết vì sao lại vẫn có chút gì là nhõm và đầu như lúc trước khi quyết định xong mọi thứ......


      Xe ngựa lăn bánh vội vã chạy về phía trước con đường chưa tan băng, tiếng khịt mũi ồ ồ nặng nề của ngựa kéo vang vọng trong đêm tối.....


      biết lúc nào, từ sau xe ngựa truyền tới tiếng vó ngựa vội vã, thanh cà lọc cà lọc càng lúc ngày gần hơn, làm cho thị vệ bên cạnh quay đầu lại coi xét, rồi lớn tiếng hô vang: “Kẻ nào đó?”


      Nhưng chẳng mấy chốc, kẻ tới kia nhanh chóng tới bên của xe ngựa nhưng biết vì sao thị vệ lại cản lại.


      Chỉ lát sau, màn ở xe bị người dở ra, khuôn mặt tuấn tú của Tư Mã đại nhân u ám xuất trước mặt hai chủ tớ bọn họ.


      Chỉ nhìn thấy hướng tới Long Hương lạnh giọng : “ ra!”


      Long Hương hấp tấp đứng dậy nhường chỗ, sau đó nam nhân kia liền mang cả người toàn là băng tuyết lạnh lẽo vào xe ngựa.


      Nhược Ngu trong lòng căng thẳng, nàng vốn cho rằng nổi trận lôi đình nên đuổi theo nàng để ngăn cản nàng. Nhưng sau khi nam nhân này vào xe ngựa, chỉ gỡ giày ống của ra và sau khi bỏ ra ngoài, rồi cũng thèm nhìn nàng cái, mà chỉ hắng giọng rồi gì liền tự động dựa vào bên trong khoang xe nhắm mắt dưỡng thần.


      Cái khí thế bức người kia khiến người dám tùy tiện đến gần. Nửa canh giờ sau hai người mỗi người góc và ai gì, ngượng ngùng đến độ khoang xe muốn nổ tung.


      Sau cùng, lúc Nhược Ngu mím chặt môi dưới và muốn mở miệng bắt chuyện, đột nhiên nghe được thanh gầm gừ từ bụng của Tư Mã đại nhân như tiếng gió bấc phương bắc gào rú truyền ra......


      Cũng trách được đại nhân mất hết khí thế, lúc mới ra khỏi phủ chỉ mới ăn mấy viên cá chua ngọt chán ngấy kia, suốt đoạn đường cưỡi ngựa đuổi theo trong bụng sớm còn gì nên lập tức muốn biểu tình và réo ầm lên.


      Nhìn thấy nam nhân với gương mặt lạnh tanh nhưng bụng lại giống như nuôi dế, chuỗi thanh vọng ngắn rồi kêu dài cứ liên tiếp thay nhau vang lên, Lý Nhược Ngu biết vì sao trong lòng chỉ muốn cười lớn trận.


      Nhưng nàng biết, nếu lúc này nàng cười ra tiếng, Tư Mã đại nhân thẹn quá hóa giận mà phạm phải tội bạp hành giết thê mất.


      Nàng lập tức cúi thấp đầu, rồi duỗi tay mở tráp đồ ăn kế bên, cầm lấy khối thịt bò khô dày đưa cho Chử Kính Phong: “Đại nhân có muốn dùng ạ?”

    2. Lê minh

      Lê minh New Member

      Bài viết:
      10
      Được thích:
      11
      Lớn từng này mà còn giành đồ ăn với vợ hả Chử ơi...

    3. Bình Nguyên xanh

      Bình Nguyên xanh New Member

      Bài viết:
      18
      Được thích:
      13
      Màn xuất quá bá chấy luôn

    4. cá cơm

      cá cơm Active Member

      Bài viết:
      69
      Được thích:
      155
      Nhược Ngu cũng chỉ là quá lý trí và lo sợ thôi, chứ thương Chử ca lắm rồi <")

    5. Bình Nguyên xanh

      Bình Nguyên xanh New Member

      Bài viết:
      18
      Được thích:
      13
      Cái đoạn tiếp sau khi Tư mã ko gì với tam tiểu thư họ Bạch mà bỏ ấy mình ko đọc đc. Sao vậy ad ơi???

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :