1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Năm tháng ngọt ngào của anh và em - Vô Ảnh Hữu Tung (FULL)

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. thedark

      thedark Well-Known Member

      Bài viết:
      297
      Được thích:
      552
      Vâng, " đầu thai cũng là 1 loại kỹ năng", nó là 1 loai skill nghịch thiên chứ chẳng chơi
      Ngân Nhi thích bài này.

    2. levuong

      levuong Well-Known Member Staff Member Super Moderator VIP

      Bài viết:
      1,235
      Được thích:
      4,727
      Mới nửa tháng a về ngay đó thôi..
      Nhớ phải hâm nóng tình cho kĩ vào nhá nhá!!!
      Tiểu biệt thắng tân hôn! Haha
      A fangNgân Nhi thích bài này.

    3. Khánh Ly

      Khánh Ly Well-Known Member

      Bài viết:
      300
      Được thích:
      340
      Văn Dĩnh out
      Haha, thích nhất câu “đầu thai cũng là 1 loại kỹ năng”.
      Đắc tội nhầm người rồi ơi, xem hậu thuẫn của người kia kìa...
      Ngân Nhi thích bài này.

    4. Ngân Nhi

      Ngân Nhi Well-Known Member Staff Member VIP Trial Moderator Super Editor

      Bài viết:
      1,304
      Được thích:
      47,158
      Chương 100 + 101
      Edit: Ngân Nhi

      Thời đại học trôi rất nhanh, bốn năm sinh viên của Cố Tư Ức qua, thời điểm tốt nghiệp tới.

      Mặc dù chuyên ngành của là Quản trị kinh doanh, nhưng năm cuối thực tập ở đài truyền hình và có biểu rất tốt, cho nên đài truyền hình tính toán đợi sau khi tốt nghiệp ký hợp đồng chính thức với .

      Cố Tư Ức ngờ rằng, sau lần tình cờ có cơ hội làm MC hồi năm nhất, lại có thể theo con đường làm MC chuyên nghiệp.

      tỏ ra tiếc nuối với bố: “Bố à, có khả năng con thể làm trợ lý đắc lực cho bố được rồi.”

      Cố Trí Viễn cười : “Con làm cái gì mà con thấy vui là được, ai quản con đâu, nhà mình cũng cần người kế thừa ngôi vị hoàng đế.”

      Hứa Giai Tuệ : “Nếu ngày cảm thấy mệt mỏi quá cứ thoải mái về nhà ăn uống miễn phí nhé, bố mẹ phản đối đâu.”

      Cố Tư Ức cười híp mắt, chắp tay trước ngực : “Cố tiên sinh, Cố phu nhân, con xin thề đời này hai người chính là người mà con thương nhất!”

      ? Thế còn trạng nguyên nhà con sao?” Hứa Giai Tuệ cười hỏi.

      ấy cũng là người con nhất! Con nhất cả ba người nhưng ở các mức độ khác nhau!” Cố Tư Ức cười.

      “Phải rồi, bao giờ nó về thế con?” Cố Trí Viễn hỏi.

      Mới chớp mắt mà thằng bé ra nước ngoài được ba năm rồi, mỗi năm Tết đến nó đều về nước rồi đến nhà thăm hỏi chúc Tết. Cố Trí Viễn biết rất về tình hình của Hạ Chi Tuyển, thằng bé học tiến sĩ ở trường Massachusetts, phát biểu rất nhiều luận văn nghiên cứu khoa học, đạt được ít thành tựu, còn thực tập ở số công ty.

      Cố Tư Ức cười tủm tỉm đáp: “Cuối tuần này ấy về để dự lễ tốt nghiệp của con, ấy cũng nhận bằng tiến sĩ rồi, chờ làm xong nốt mấy việc ở trường về nước luôn, ấy bảo nhiều nhất cũng chỉ hai tháng thôi ạ.”

      Lần này trở về Hạ Chi Tuyển chỉ có mình, mà còn cùng Lục Gia Diệp nữa.

      Từ sau khi Hạ Chi Tuyển Mỹ, hai người tuy ở cùng thành phố nhưng tốt xấu gì cũng cùng đất nước, số lần gặp nhau cũng khá nhiều. Nhờ có cậu bạn thân tới nên Lục Gia Diệp coi như cũng giữ được thành tích học ở mức tương đối, lăn lộn vài năm ở nước ngoài, Lục Gia Diệp may mắn tốt nghiệp cách thuận lợi.

      Tuy rằng người bạn cùng lứa là Hạ Chi Tuyển trình bày được rất nhiều luận văn, đạt được số thành quả nghiên cứu xuất sắc, dựa vào năng lực xuất chúng mà trở thành sinh viên lấy được bằng tiến sĩ nhanh nhất trong những năm gần đây. Thế nhưng tâm thế của Lục Gia Diệp vẫn rất tốt, giống như hồi trung học hai đứa vẫn luôn ngồi cùng bàn thôi, cậu bạn là học thần đứng nhất toàn thành phố, còn mình học dốt nhất lớp, nhưng hai đứa vẫn chơi thân với nhau.

      Trước đây từng rằng: “Tôi cần biết các em học hành thế nào, đằng nào cũng giỏi hơn tôi thôi.” Sau đó liền bị Trịnh Bồi Bồi biết xấu hổ.

      Trịnh Bồi Bồi và Cố Tư Ức cùng nhau đến sân bay đón hai người về nước.

      Ngày Hạ Chi Tuyển về, bầu trời vẫn trong xanh hệt như ngày .

      Trịnh Bồi Bồi vui vẻ : “Thời gian trôi nhanh , mới đó mà các cậu kết thúc quãng đời sinh viên nơi đất khách rồi.”

      Cố Tư Ức cười : “Đúng vậy, mình cũng thấy nhanh quá.”

      Mấy năm qua đều bận việc học hành, nhưng ngày nào cũng gọi video cho nhau, mỗi tháng còn tranh thủ ít ngày để bay đến bên kia đại dương gặp nhau, tình cảm của cả hai vẫn hạnh phúc như trước. Vì thường xuyên đến Mỹ gặp nên còn thân quen với những người bạn của bên đó nữa, ở Mỹ làm quen được với những người bạn cùng chung chí hướng, cả nhóm thường xuyên ăn với nhau.

      Mặc dù thể quấn quýt bên nhau dễ dàng như khi học chung trường, nhưng chỉ cần nhìn thấy thành quả học hành xuất sắc của thấy vui lắm rồi.

      Hạ Chi Tuyển và Lục Gia Diệp người trước người sau xuất ở cửa ra, Cố Tư Ức phấn khởi chạy ào tới ôm cổ Hạ Chi Tuyển.

      Lục Gia Diệp đứng bên cạnh nghiêng đầu, nhìn Trịnh Bồi Bồi : “Hổ cái, có phải cậu cũng nên tặng tôi cái ôm chào đón ?”

      Trịnh Bồi Bồi hừ cái, trừng mắt lườm.

      Lục Gia Diệp bất đắc dĩ nhún vai, Trịnh Bồi Bồi lại bất ngờ bước lên ôm lấy , vỗ lưng : “Chào mừng cậu về nước nhé đồ ngốc.”

      Lục Gia Diệp ngây người.

      phải …nằm mơ chứ?

      Hổ cái này…sao lại ôm mình được?

      Chỉ có trong mơ thôi…Chứ thực tế làm gì mà có đãi ngộ này?

      Đến khi cảm nhận được độ ấm của thân nhiệt, mới dần tỉnh táo lại, tim đập thình thịch.

      Nhưng Trịnh Bồi Bồi ngay sau đó buông tay ra luôn.

      Lục Gia Diệp: “…”

      Hạnh phúc tới quá nhanh và cũng bay nhanh như cơn lốc.

      Cố Tư Ức ôm cánh tay Hạ Chi Tuyển, hai người sát vai nhau cùng ra khỏi sân bay.

      Trịnh Bồi Bồi và Lục Gia Diệp bị ngó lơ, Trịnh Bồi Bồi : “Lúc đến đây còn quấn quýt lấy tôi, giờ gặp bạn trai rồi gạt tôi sang bên thế đấy.”

      Lục Gia Diệp cười : “Tôi cho cậu mượn cánh tay này, có cần ?”

      “Cậu chết !” Trịnh Bồi Bồi thèm nể nang gì.

      Mấy người ra khỏi sân bay, lên xe tới khách sạn, sau đó lại hẹn mấy người còn lại trong nhóm tụ tập, làm bữa ăn mừng hai chàng trai về nước.

      Cơm nước xong xuôi, Lục Gia Diệp lại kéo cả bọn hát.

      Cửa phòng hát bất chợt có người đẩy ra, bóng dáng cao lớn tiến vào.

      Tiếng ồn ào bên trong thoáng chốc ngưng bặt, Tô Hàn tháo khẩu trang xuống, nhìn Hạ Chi Tuyển và Lục Gia Diệp, cười : “Tôi tới lúc này có muộn quá ?”

      Trương Hân Dịch vỗ tay hô lên: “Ôi! Đại minh tinh đến này!”

      Cố Tư Ức cũng kinh ngạc: “Tưởng cậu có thời gian đến đây chứ, ai ngờ lại thầm tới thế này, bất ngờ quá!”

      Tô Hàn cười : “Về nước hết rồi, về sau còn nhiều dịp để tụ tập.”

      Tô Hàn rót vài chén rượu rồi đưa cho Hạ Chi Tuyển, Lục Gia Diệp và Chu Kiêu: “Chào mừng hai cậu về nước.”

      Bốn người chạm cốc rồi uống cạn sạch.

      Mới đó mà hơn hai mươi cả rồi, từ mấy cậu con trai trở thành những người đàn ông thực thụ.

      Cố Tư Ức có chút khó hiểu nhìn Trịnh Bồi Bồi, sao Tô Hàn tới rồi mà nàng lại chỉ ngồi yên chỗ thế này? Thường là chạy tới bám lấy người ta ngay cơ mà?

      Mọi người xúm lại chỗ cười đùa với nhau, Trịnh Bồi Bồi ngồi bên cạnh Cố Tư Ức, duy trì khoảng cách với Tô Hàn.

      chỉ riêng Cố Tư Ức mà tất cả nhóm đều nhận ra bình thường giữa hai người họ.

      Cố Tư Ức vệ sinh, Tô Hàn cũng theo, đợi lúc ra chặn lại : “Má lúm , giúp tôi việc được ?”

      “Việc gì?” Cố Tư Ức lờ mờ đoán được là có liên quan đến Trịnh Bồi Bồi.

      Quả nhiên, Tô Hàn : “Bồi Bồi giận tôi, là muốn mình tĩnh tâm suy nghĩ, cậu có thể giúp tôi khuyên nhủ ấy ?”

      “Khuyên cái gì cơ…”

      “Khuyên ấy hãy tin tưởng tôi, tôi cố gắng nỗ lực cho hai đứa có tương lai tốt đẹp.”

      Cố Tư Ức trầm tư, là bạn thân của Trịnh Bồi Bồi, biết mấy năm qua ấy sống thoải mái chút nào, có lúc thậm chí còn muốn hai người chia tay cho xong, như thế Bồi Bồi mới còn phải nhớ nhung trong đau khổ nữa, trở lại thành hồn nhiên vui vẻ như thời trung học. Nhưng hết lần này tới lần khác, sau khi vượt qua được nỗi buồn, ấy lại cố gắng chịu đựng tiếp…

      Cố Tư Ức với Tô Hàn: “Mình và học thần trải qua ba năm xa rồi, còn hai cậu nếu cứ tiếp tục khó gặp nhau và thể công khai tình cảm như bây giờ tội cho Bồi Bồi lắm…”

      Tô Hàn thẫn thờ, gật đầu: “Tôi biết.”

      Lục Gia Diệp cũng nhìn thấu được là Trịnh Bồi Bồi và Tô Hàn có vấn đề, nhưng hỏi gì cả.

      Mặc dù đúng là vẫn thể khống chế được cảm xúc của mình với Trịnh Bồi Bồi.

      Thế nhưng, cái trò thừa nước đục thả câu phải là phong cách của .



      Ngày hôm sau, buổi lễ tốt nghiệp và trao bằng cử nhân của Cố Tư Ức được cử hành theo nghi thức rất long trọng.

      thay mặt cho toàn thể sinh viên cùng khóa lên bục phát biểu.

      Hạ Chi Tuyển ngồi dưới khán đài, ngắm nhìn trong chiếc áo cử nhân, đứng bục tươi cười phát biểu.

      trưởng thành rồi, từng cái nhấc tay nhấc chân cũng tràn đầy phong thái của người phụ nữ.

      Cố Tư Ức phát biểu xong bước xuống sân khấu, tới ngồi bên cạnh Hạ Chi Tuyển.

      “Tiếp theo đây xin mời đại diện cho những cựu sinh viên ưu tú Hạ Chi Tuyển lên bục phát biểu đôi lời.”

      Cố Tư Ức sửng sốt, ngạc nhiên nhìn .

      Hội trường vang lên những tiếng vỗ tay hò hét inh ỏi, các sinh viên mới vào trường cũng nghe danh của , chuyện tình cảm của và Cố Tư Ức gần như mọi người cũng biết hết.

      thể ngờ là ba năm sau khi tốt nghiệp, nhân vật làm mưa làm gió này hôm nay lại có mặt tại đây.

      MC vẫn dứt lời, giới thiệu về những thành tựu phương diện học thuật mà Hạ Chi Tuyển giành được, cùng những bước tiến nhảy vọt của , vượt qua mọi cửa ải khó khăn bằng khả năng và tốc độ người thường thể bì kịp, lấy được bằng tiến sĩ khi tuổi còn rất trẻ.

      Lúc Hạ Chi Tuyển bước lên sân khấu, được ánh đèn chiếu thẳng vào, tất cả mọi người ngồi đây đều phải tập trung chú ý vào .

      Cố Tư Ức: “…”

      Đây phải là buổi lễ tốt nghiệp của sao? Sao vị đại thần này lại tới chiếm sóng thế?

      Thế nhưng nhìn đứng đó, tư thế hiên ngang phong độ, lại nhịn được cười.

      Tiếng tin nhắn điện thoại vang lên ngừng, mở ra xem, tất cả đều là những lời chúc mừng của mấy người bạn, có người còn tỏ ý ngưỡng mộ nữa.

      Hạ Chi Tuyển chia sẻ chút kinh nghiệm cho những đàn em khóa dưới, nhiều nhưng câu nào cũng rất chuẩn xác.

      Đến lúc sắp kết thúc, : “Hôm nay tôi tới đây mục đích chính là để chúc mừng bạn tôi, bạn Cố Tư Ức, hoàn thành xong con đường đại học cách thành công mỹ mãn.” ngừng chút rồi lại mỉm cười tiếp, “Tôi cũng tự chúc mừng bản thân luôn, cuối cùng cũng đủ tuổi để được cầu hôn ấy rồi.”

      “Aaaaaaaa!!!!”

      “Bị nhét cẩu lương rồi!!!”

      “Điên mất điên mất trời ơiiii!!!”

      “Ông trời ơi, cái trường này vẫn nợ con người bạn trai đấy!!!”

      Trong những tiếng hô hào của mọi người, Cố Tư Ức chỉ biết mở to mắt vì bất ngờ, giơ tay ôm chặt cái miệng kìm được nụ cười của mình.

      Nhưng đôi mắt cong cong bán đứng rồi, ánh mắt sáng ngời trong trẻo, tựa như nàng tiên ánh trăng, nhìn người mình tỏa sáng sân khấu.

      Trong tiếng vỗ tay vang dội, Hạ Chi Tuyển quay trở về chỗ ngồi, nắm tay Cố Tư Ức.

      Cố Tư Ức giận dỗi trách : “Sao với em là lên bục phát biểu hả?”

      Hạ Chi Tuyển cười giải thích: “Hôm nay đến gặp lãnh đạo nhà trường cũng mới được báo cho biết đấy chứ.”

      MC trêu đùa mọi người: “Các bạn sinh viên trải qua bốn năm đại học mà vẫn còn độc thân ơi, có phải các bạn cảm thấy như bị ngàn mũi tên đâm vào tim hả?”

      Bên dưới lập tức truyền đến những tiếng kêu than.

      Kết thúc buổi lễ, mấy ngàn cử nhân mới tốt nghiệp cùng nhau cười vui vẻ tạm biệt quãng đời sinh viên.

      Hạ Chi Tuyển mang theo máy ảnh, đảm nhận trách nhiệm làm nhiếp ảnh gia cho Cố Tư Ức, chụp ảnh cho ở khắp các ngóc ngách trong trường.

      Tất nhiên trong ngày đặc biệt này, từ chối chụp ảnh chung cho và các bạn học.

      Cố Tư Ức cùng các bạn chụp ảnh kỷ niệm, Cố Trí Viễn với Hứa Giai Tuệ cũng tỏ ý muốn chụp mấy tấm ảnh cùng con , thế là Hạ Chi Tuyển lại chụp ảnh nhà ba người, đương nhiên cũng thể thiếu ảnh chụp chung của .

      Ngày này cứ thế qua trong niềm hạnh phúc hân hoan của mọi người.

      Ăn xong bữa tối, bố mẹ của Cố Tư Ức rất tâm lý, tạo gian riêng cho hai đứa trẻ.

      Hai đứa cùng học chung trường đại học, lại trải qua ba năm xa, trong mắt bố mẹ Cố Tư Ức, Hạ Chi Tuyển là con rể của họ rồi.

      Cố Tư Ức cùng Hạ Chi Tuyển lên quán bar tầng thượng khách sạn, uống chút rượu và nghe nhạc, ngắm nhìn thành phố khi về đêm, vui vẻ tận hưởng thời gian riêng tư của hai đứa.

      Cố Tư Ức cảm thấy bầu khí lúc này rất tuyệt, liền ngồi đối diện với , lấy hộp quà trong túi ra đưa cho .

      “Quà tặng à?” Hạ Chi Tuyển hỏi.

      Cố Tư Ức đưa tay chống cằm, nhìn cười khúc khích: “Vâng.”

      “Cái gì vậy?” lại hỏi.

      mở ra xem biết.” Nụ cười mặt gần như ngừng lại được nữa rồi.

      Hạ Chi Tuyển nhận ra chờ mong trong ánh mắt , mở nó ra ngay mà cười : “ giữ lại , mai xem.”

      Cố Tư Ức khó chịu: “Nào có ai lại làm người ta mất hứng như chứ, người ta tặng quà cho rồi mà lại chịu mở ra ngay là sao!”

      cố tình trêu : “Vậy em cho nghe trước , em tặng cái gì vậy?”

      , tự nhìn .”

      cười: “ ra cũng có quà muốn tặng cho em đấy.”

      Cố Tư Ức hào hứng hỏi: “Quà gì ạ?”

      trả lời, chỉ cười : “Để xem quà của em trước .”

      bóc giấy gói bên ngoài ra, mở nắp hộp nhung lên, bên trong là cặp nhẫn bạch kim được đặt cạnh nhau.

      Hạ Chi Tuyển ngỡ ngàng, còn tưởng là đồng hồ hoặc điện thoại, ngờ lại là…

      Cố Tư Ức cười tủm tỉm: “Cái này em mua bằng tiền lương thực tập năm tư đấy!”

      Món quà này cực kỳ quan trọng, cho nên muốn đổi lấy nó bằng số tiền mà mình kiếm được từ công việc đầu tiên trong cuộc đời, dù lương của cao, nhưng tích góp năm cũng đủ để mua cặp nhẫn bạch kim này.

      Hạ Chi Tuyển chậm rãi cầm chiếc nhẫn lên, ngón tay vuốt lên nó, thấy ở mặt trong của nhẫn có khắc chữ và số XG1314*, mới đọc hiểu luôn ý nghĩa.

      *XG1314: XG là phiên tên họ của hai người, Hạ - Cố, 1314 nghĩa là đời kiếp.

      mỉm cười nhìn , nét mặt có phần ngượng ngùng, nhưng hai mắt vẫn ngời sáng, hỏi : “Đẹp ?”

      Hạ Chi Tuyển cười: “Cái này phải nên là con trai trao cho con hay sao?”

      Cố Tư Ức phản bác: “Ai quy định chỉ con trai mới được tặng nhẫn chứ.”

      Hạ Chi Tuyển lại nhìn cười.

      “Đưa tay đây.” .

      Cố Tư Ức đưa bàn tay ra, cầm nhẫn nhàng đeo lên ngón tay , làm kìm được mà đỏ bừng mặt.

      Sau đó đến lượt cầm nhẫn đeo vào cho , “Đeo nhẫn rồi về sau tiến sĩ Hạ là người của tôi rồi nhé.”

      nhướn mày: “Về sau?”

      “…??”

      phải vẫn luôn là như vậy à?”

      “…” Cố Tư Ức che miệng cười.

      “Lại đây.” vẫy tay với .

      Cố Tư Ức lập tức tới ngồi bên cạnh , rúc vào trong ngực .

      Tuổi càng tăng cũng càng cao to cường tráng hơn, tựa vào lồng ngực , cách lớp áo mà vẫn có thể cảm nhận được từng khối cơ bắp rắn chắc…

      Cố Tư Ức khắc chế bản thân, mè nheo trong lòng , : “Em xem lịch rồi, ngày mai là ngày đẹp đấy, bọn mình đăng ký kết hôn luôn nhé?” Ngữ điệu của nghe có vẻ rất tùy ý thoải mái, giống như cái bánh kia trông ngon quá, bọn mình gọi cái ăn nhé vậy. Nhưng có trời mới biết là lúc này căng thẳng cỡ nào.

      “…” Hạ Chi Tuyển gì.

      Cố Tư Ức nghiêng đầu nhìn , thấy nét mặt trở nên nghiêm túc, hình như suy nghĩ gì đó.

      Hạ Chi Tuyển tỏ ra khó xử: “Em vừa mới tốt nghiệp…”

      muốn sao?” Cố Tư Ức hỏi chen vào, vẻ mặt căng cứng.

      phải, chỉ cảm thấy bây giờ điều kiện của bản thân chưa đủ…”

      Trái tim hừng hực lửa đốt của Cố Tư Ức bỗng chốc như bị rơi vào hầm băng!

      Từ khi quen Hạ Chi Tuyển, chưa từng phải chịu chút ấm ức nào, từ ngày đầu cho đến bây giờ, luôn được quan tâm chăm sóc và che chở.

      Bây giờ bỗng nhiên bị cự tuyệt thế này, liền biết phải đối mặt với như thế nào nữa.

      Cố Tư Ức nhanh chóng đứng lên, quay người sải bước vào trong.

      Hạ Chi Tuyển nhận ra hiểu lầm, cũng lập tức đứng dậy đuổi theo.

      Đến sảnh khách sạn, Hạ Chi Tuyển bắt được tay Cố Tư Ức, vẫn quay lưng lại với , : “Em còn có việc, phải về trường chuyến…”

      “Muộn thế này rồi còn về trường làm gì.” Hạ Chi Tuyển xong liền dứt khoát bế bổng lên.

      Cố Tư Ức giãy dụa trong lòng : “ làm gì thế hả…”

      về phòng, ngủ!” Hạ Chi Tuyển lời ít mà ý nhiều.

      “Em …Em là có việc rồi mà…” Cố Tư Ức bực bội.

      Hạ Chi Tuyển chịu buông, cũng thể nhảy xuống được, cuối cùng vẫn bị bế vào phòng.

      đóng cửa phòng lại, Cố Tư Ức vào đứng trước cửa sổ, nhìn ánh đèn rực sáng bên ngoài.

      Hạ Chi Tuyển bước tới, nhàng ôm từ phía sau.

      khẽ cười, vào tai : “Sao lại có vợ tốt thế này cơ chứ? cần phải vắt óc suy nghĩ cách cầu hôn, cũng cần phải nộp thẻ ngân hàng trước, cứ thế rủ đăng ký luôn hả?”

      Cố Tư Ức được vui, khẽ cắn môi, vốn định mạnh miệng với muốn thôi, nhưng lại thể ra…

      người rất quan trọng đối với , gần như hoàn toàn chiếm giữ cuộc đời của rồi.

      “Nhưng có muốn đâu…” Cố Tư Ức ấm ức, đặc giọng mũi như sắp khóc đến nơi.

      Hạ Chi Tuyển xoay người lại, nhìn đôi mắt long lanh nước của , tuy rằng nhìn qua thấy trưởng thành chín chắn, nhưng ra vẫn mang tâm hồn thiếu nữ lắm.

      Hạ Chi Tuyển xoa mặt , : “Sao lại muốn được?”

      “Thế sao …”

      “Đúng, cảm thấy điều kiện của bản thân chưa đủ.” khó xử bật cười, “Ít nhất em cũng phải để chuẩn bị buổi cầu hôn cho đàng hoàng tử tế chứ.”

      “…”

      Hạ Chi Tuyển nắm vai , cười trêu: “ vừa mới về nước, chưa kịp chuẩn bị cái gì cả, em cứ thế cướp đất diễn của luôn thế à?”

      Cố Tư Ức vuốt tóc, hậm hực: “Em giúp bớt lo chuyện tốt sao?”

      tốt chút nào, có những chuyện em phải chờ đàn ông chủ động làm mới đúng.”

      “Nhưng mà…” tiếp, “Em mua luôn cả nhẫn rồi, thời điểm cũng thích hợp…”

      “Hm?” vẫn quan sát cử chỉ của .

      Hạ Chi Tuyển quỳ chân xuống trước mặt , nắm bàn tay , thái độ vô cùng trịnh trọng : “Cố Tư Ức, em có đồng ý gả cho , làm vợ của ?”

      “…” cầu hôn!

      “…” cầu hôn đấy!!

      Cố Tư Ức cố gắng khống chế nhịp tim đập điên cuồng, nhìn thẳng vào mắt , giọng êm ái hơi run , mang theo kiên định, đáp lại: “…Em đồng ý.”

      Hạ Chi Tuyển hôn lên mu bàn tay , đứng lên, kéo vào lòng.

      “Vậy bọn mình mau đăng ký kết hôn thôi.” vỗ lưng , cười , “Còn chuyện hôn lễ em đừng quan tâm, chờ từ từ chuẩn bị nhé?”

      “…” Cố Tư Ức rúc vào ngực , xấu hổ đỏ bừng mặt.

      Đêm nay, dịu dàng hơn hẳn mọi lần, rất kiên nhẫn vuốt ve trêu chọc, mang đến cho niềm vui sướng cực hạn.

      đè nén khát vọng điên cuồng của bản thân, lòng thành kính hầu hạ tiểu nữ vương của mình.

      Cố Tư Ức cảm thấy sung sướng muốn chết.

      khẽ ngâm nga, hưởng thụ những cảm xúc tốt đẹp mà mang đến.
      huyenlaw68, Mai Trinh, huyetsacthiensu30 others thích bài này.

    5. KY_BIBG

      KY_BIBG Well-Known Member

      Bài viết:
      314
      Được thích:
      390
      Xin chào Hạ phu nhân :yoyo40:
      Bồi Bồi đáng thương đấy , thương quá à . Lúc chia tay chắc Bồi Bồi hẳn là đau lòng lắm , sau này bạn học Lục bù đắp tất cả nên cố lên nhé :yoyo45:
      levuong, Tuanh83Ngân Nhi thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :