1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Nữ chính đều cùng nam phụ HE - Phù Hoa

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. daikanhim

      daikanhim Well-Known Member

      Bài viết:
      271
      Được thích:
      359
      Cuối cùng là Dục Vương những bắt được Tiêu nương mà còn là nhân tố thúc đẩy đám cưới nhanh hơn. Mừng Dục?
      heavydizzyHale205 thích bài này.

    2. quynhkongu

      quynhkongu Member

      Bài viết:
      35
      Được thích:
      37
      Dục vương khẳng định là FA, tán ko có tí kox thuật nào cả
      heavydizzy thích bài này.

    3. heavydizzy

      heavydizzy Well-Known Member

      Bài viết:
      1,641
      Được thích:
      56,963
      Chương 97. Nhìn ca ca đây trí thông minh có vẻ giảm xuống, đáng đến thế nào a

      Nhờ Hề Trác Ngọc diễn khuynh tình, hôn lễ cử hành trước nửa tháng, còn chưa đến bảy ngày, Khương Vũ Triều dọn vào Ngọc Lăng Vương phủ. Với các loại công việc chuẩn bị hôn lễ, quan viên và bọn hạ nhân hai phủ bận tối mày tối mặt, mọi người trong phủ Dục Vương cũng đám sứt đầu mẻ trán —— bởi vì chủ tử Dục Vương của bọn họ càng gần hôn lễ của vợ trước, cả người lại càng thêm trầm, động bất động liền nổi giận.

      có cách nào, nhiều ngày nay tướng quốc phủ phòng thủ nghiêm mật, đặc biệt là viện của Tiêu tam tiểu thư, ít hộ vệ còn có vài con chó to Ngọc Lăng Vương đưa đến, người xa lạ căn bản là tới gần được, chúng ta có cách nào hành động.”

      Dục Vương vung tay lên, “…… Thôi, xuống .”

      Nếu đối phương có phòng bị, vậy mấy ngày tới động thủ. Ngày tháng còn dài, chỉ cần cảm tình chưa chếch , vẫn còn cơ hội, dù gả cho Ngọc Lăng Vương thế nào, vẫn có thể cướp người về. Nghĩ như vậy, Dục Vương cuối cùng cảm thấy thư thái hơn.

      có Dục Vương ở sau lưng giảo phong giảo vũ, Hề Trác Ngọc cùng với Khương Vũ Triều thuận lợi cử hành hôn lễ. vào đông, trong thời gian này thời tiết cũng tốt, có vẻ có chút trầm. Đội ngũ màu đỏ kéo dài cùng với đường tiếng nhạc khí bay lả tả xua tan trời đông giá rét lạnh lẽo, Khương Vũ Triều mặc trang phục tân nương xinh đẹp nhưng thế nào giữ ấm, ngồi cỗ kiệu hoa lệ còn lọt gió.

      Nghe bên ngoài náo nhiệt, Khương Vũ Triều vẫn luôn hoài nghi nhân sinh.

      Ta phải gả cho idol? Tuy là giả, nhưng người khác nhìn lại là . Cho nên là làm ?

      Tâm tình vi diệu giống như vui sướng, mà đặc biệt khẩn trương bao phủ nàng, mãi đến khi cách mành nghe thấy tiếng idol cười, thực tô thực tô: “Đến đây .” Khương Vũ Triều lập tức cảm thấy giống như tiêm máu gà, hùng dũng oai vệ, khí phách hiên ngang đội ít nhất hơn mười cân các loại trang sức vàng bạc châu báu ra ngoài.

      Idol gọi ta chiến đấu! Có cái gì mà khẩn trương!

      Từ hôm nay trở nàng chính là người cuẩ idol, có biên chế, idol trở thành lão bản trực thuộc của nàng, công tác trong hoàn cảnh hậu đãi có thể mỗi ngày nhìn thấy idol như vậy, cuộc sống mới cùng với nơi làm việc hoàn toàn mới, sau này càng phải tiếp tục vì idol mà phấn đấu, cho dù thay đổi thế giới, truy tinh ngừng, thôi!

      Hề Trác Ngọc: “……” Tuy rằng biết xảy ra cái gì, nhưng fan cứng bên cạnh toàn thân giống như đều tràn ra ý chí chiến đấu.

      Nhiệt tình công tác tăng vọt như vậy, còn…… Rất thú vị.

      “Người gặp việc vui tâm tình sảng khoái, nhìn Ngọc Lăng Vương tươi cười đầy mặt, phong tư càng hơn trước, là làm người khác tự biết xấu hổ a!”

      Từ khi Ngọc Lăng Vương phủ bắt đầu xây dựng, rất ít người có thể vào, trong phủ chủ nhân Hề Trác Ngọc này thích dự tiệc thưởng nhạc, đương nhiên cũng mời nhiều người tới làm khách, bởi vậy lần này là lần đầu tiên trong phủ bày yến hội tiệc rượu náo nhiệt như vậy, ít người lần đầu vào phủ làm khách đều sợ ngây người.

      Đây là phủ đệ như thế nào a, toàn bộ công trình đại khí gọn ghẽ, thảo nguyên rừng cây hồ nước rộng lớn, tràn ngập loại hào khí ‘ thiếu đất ’. Phủ đệ người khác làm núi giả hồ nước, làm tiểu kiều nước chảy, Ngọc Lăng Vương phủ khác, cảnh trí trang trí càng ít ỏi, ở trong đông đảo phủ đệ Lạc Đô có phong cách riêng.

      “Ngọc Lăng Vương là…… đại khí.”

      “Đúng đúng đúng, đại khí, đại khí!”

      Ngọc Lăng Vương đại khí uống rượu phía , chịu nổi đến lúc xốc khăn voan của tân nương đổ, bị người ta nâng vào tẩm điện. Chu ma ma chiếu cố chuẩn bị canh giải rượu đút cho , tốt xấu làm mức độ thanh tỉnh từ 0 kéo đến mức nguy hiểm. Chu ma ma mang theo mọi người thành công lui thân, Hề Trác Ngọc lảo đảo lắc lư bò dậy, súc miệng, chuyện nhận chức với cán bộ mới.

      “Vất vả cho .” Hề Trác Ngọc tới bên tân nương, kéo khăn voan đỏ ra, mỉm cười .

      Khương Vũ Triều: “…… phải, ca ca, em ở bên này.” Cái khăn voan đỏ là vì nàng cảm thấy nghẹn đến chóng mới cho nên bỏ ra treo lên đèn lồng bên cạnh. Hơn nữa, bắt idol xốc khăn voan đỏ cho mình, thế mà được sao? Loại việc này tự mình làm là được.

      ánh mắt Hề Trác Ngọc mê mang, hồi lâu mới điều chỉnh lại tiêu điểm, phát mảnh đỏ rực trước mắt phải là mặt fan cứng, mà đèn lồng màu đỏ. a tiếng, quay đầu rốt cuộc tìm được fan cứng ngồi bên cạnh.

      “Ngượng ngùng, uống nhiều quá, tôi uống được.” hơi xấu hổ mà cười cười

      Khương Vũ Triều: “Em biết em biết, ca ca đừng chạy loạn, té ngã, tới tới tới, ngồi xuống bên này, đỡ cái bàn này.”

      Idol của nàng, tửu lượng cực kém, từng ở trong talk show tỏ vẻ thành tích tốt nhất của mình chính là lần uống liền ba chai bia.

      Hai vợ chồng mới ra lò ngồi cùng nhau, Hề Trác Ngọc cảm thấy mình hẳn là nên an ủi fan cứng, để nàng đừng khẩn trương, nhưng đầu lưỡi co lại, nửa ngày mới ra câu: “Về sau, làm việc ở đây, tiền lương phúc lợi công ty chúng ta đều có, còn có chó. Đúng, chó, rất nhiều chó, thích chó ? Các nàng đều thích mèo, thích chó, xem là vì cái gì? Tôi cảm thấy như vậy tốt lắm, phải công bằng chút, méo có chó cũng có, có phải ?”

      Khương Vũ Triều trìu mến nhìn idol ngẩn người lắp bắp, nhìn ca ca chỉ số thông minh giảm xuống, đáng cỡ nào a.

      “Đúng đúng đúng, chúng ta đều cho.” Nàng theo idol, dù tại idol thế giới có người ngoài hành tinh nàng cũng gật đầu.

      Hề Trác Ngọc cảm thấy có chút đúng, quơ quơ đầu, quên mất vừa rồi mình cái gì, lần nữa bắt đầu: “Tiền lương, tiền lương là tôi kê cho , Vương phi này xem như, xem như nhân viên công vụ quốc gia, mỗi năm đều phát, phát trợ cấp.”

      Khương Vũ Triều: “Ừ ừ ừ!”

      Hề Trác Ngọc: “Ký túc xá nhân viên, tôi phê duyệt cho , cho viện to . Còn có…… Còn có cái gì?”

      Khương Vũ Triều: “Đều tốt, có gì, ca ca nếu tắm rửa ngủ trước, mệt thành như vậy cũng đừng nghĩ đến công tác, có công tác gì ngày mai lại làm tốt rồi.”

      Hề Trác Ngọc: “Ừ, được, có gì hiểu, hỏi Hạ tiền bối liền được.”

      hồi, hình như thanh tỉnh ít, đứng lên ra ngoài, gọi: “Lão Bạch, lái xe đưa tôi trở về.”

      Khương Vũ Triều: “???” Cái gì, lái xe? phải, nhìn thanh tỉnh hơn kỳ say hoàn toàn a.

      Nàng định đứng lên kéo idol về, con chó to xa lạ lúc này chạy vào trong điện, idol vuốt đầu nó, : “Lão Bạch, hôm nay ông lái cái xe có vẻ a, ngồi được.”

      Đại cẩu: “Gâu!”

      Hề Trác Ngọc: “A, có thể ngồi a? Vậy được, tôi chen chúc chút.” liền chuẩn bị bò lên .

      Bò được nửa, bị Khương Vũ Triều ôm lấy. Tân vương phi sắc đẹp đến tay, ngồi trong lòng vẫn loạn, trấn định hô to ra ngoài: “Người tới.”

      Hạ nhân cố ý tránh ra ngoài cho hai vợ chồng gian, cọ sát lúc mới vào. Khương Vũ Triều chỉ huy người hỗ trợ idol say đến về giường, chuyện kế tiếp cần nàng động thủ, tự nhiên có bọn hạ nhân dựa theo quy củ rửa ráy sạch cho nam tử say rượu ánh mắt mờ mịt này, cuốn vào trong ổ chăn, Khương Vũ Triều bưng ly trà nóng, trông coi toàn bộ quá trình, chờ đến lúc idol yên ổn nằm lên giường, lại chậm rãi nhắm hai mắt, nàng mới buông cái ly, duỗi eo lười rửa mặt.

      Ban đêm cùng ngày, tiệc rượu bên ngoài ồn ào náo động, còn đốt pháo hoa, trong phòng hỉ đuốc vẫn luôn cháy.

      Khương Vũ Triều ngủ ở cái giường khác bên cạnh, nhìn idol cách đó xa, khuôn mặt dưới ánh nến ngủ say có chút mơ hồ, cả người lâm vào hoảng hốt.

      Tựa như mộng. Nàng nghĩ.

      Sau đó nàng cuốn chăn lông ấm áp, làm giấc mộng. Nàng mơ thấy mình thực thích ngôi sao bầu trời, có ngày ngôi sao đột nhiên rơi xuống trước mặt nàng, có khuôn mặt giống idol, với nàng: “Xin chào, nghe thực thích tôi, ta liền đến bên cạnh đây!” Khương Vũ Triều thiếu chút nữa bị dọa chết, yên ổn treo ở trời sao đột nhiên lại rơi xuống? Rơi từ cao như vậy khéo ngã chết mất, ngã chết cũng rất đau a.

      “Nhanh treo trở về a!” Nàng đẩy ngôi sao idol lên bầu trời, kết quả idol : “ có vũ y ta thể quay về bầu trời, vũ y chính là lúc tắm rửa bị trộm mất.” Khương Vũ Triều lại khẩn trương hốt hoảng tìm vũ y khắp nơi, nhưng tìm tới tìm lui cũng tìm được, cuối cùng idol chỉ có thể sống cùng nàng, còn sinh cho nàng đôi song bào thai.

      Khương Vũ Triều sống sờ sờ bị giấc mộng này doạ tỉnh, ra đầu mồ hôi lạnh.

      Sao lại cảm thấy câu chuyện này hình như quen thuộc? Khương Vũ Triều xoa xoa mồ hôi đầu, theo bản năng nhìn idol giường bên kia, người còn chưa tỉnh, ngủ phi thường an nhàn bình tĩnh.

      Lúc này trời còn chưa sáng hẳn, cảm giác so với trước khi ngủ lạnh hơn ít, Khương Vũ Triều chống thân thể nghe động tĩnh bên ngoài, hình như có dậy sớm nô bộc lại, còn có người giọng chuyện, “Tuyết càng rơi càng lớn.” “Đúng vậy, trời sáng biết có thể ngừng .”

      Tuyết rơi sao?

      Khương Vũ Triều đứng dậy đến bên cửa sổ, đẩy khe nhìn ra bên ngoài. , tối hôm qua biết tuyết rơi khi nào, bên ngoài mảnh trắng bạc, trời còn tuyết bay ngừng, vài bông tuyết từ cửa sổ bay vào, dừng ở tay nàng.

      Vội đóng cửa sổ lại.

      Vừa quay đầu, đối diện đôi mắt đẹp. giường idol biết tỉnh lúc nào. Tóc xõa dài, ôm chăn ngồi dậy, nhìn nhìn cái giường nàng ngủ tối hôm qua, ảo não đè đè trán, “Tối hôm qua ngủ ở kia? Vốn dĩ tôi muốn để ngủ giường.”

      “Mẹ kiếp nên uống rượu.” giọng mắng câu gì.

      Khương Vũ Triều: Idol mắng chửi! Bé con của ta biết thô tục!

      Hề Trác Ngọc: “Khụ, trong ngăn tủ còn cho người đặt hai cái chăn dày, vốn dĩ cũng muốn lấy ra, tối hôm qua tình trạng của tôi như vậy, cũng quên cho .” có chút xấu hổ, xem ra là cái uống say lời cuối sách đến chính mình làm gì đó người.

      Khương Vũ Triều có chút lạnh, lùi về giường, cũng khoác chăn cách idol khoảng, ngồi chuyện: “Bên ngoài tuyết rơi, tuyết lớn, nhiều năm em chưa thấy tuyết lớn như vậy.”

      Hề Trác Ngọc cười, “Đúng vậy, về sau phải quen, nơi này mỗi năm đều có tuyết rất lớn, lúc dày nhất có thể đến cẳng chân.”

      Khương Vũ Triều nghĩ, sao lại có camera, chụp được idol lúc này đây, có thể lấy ra nhìn để nhớ cả đời. Trước kia trong phim cổ trang, idol hoá trang rất đẹp, bây giờ càng đẹp. Kỳ idol tại cùng idol nàng quen thuộc trước kia có chút giống, có thể là do thời gian sai khác, bây giờ idol trầm ổn hơn, có loại cảm giác lắng đọng.

      Hề Trác Ngọc xuống giường, từ trong ngăn tủ lấy ra cái giường, đặt lên giường Khương Vũ Triều, “Trời còn sớm, có thể ngủ thêm chốc lát, tối hôm qua khẳng định ngủ ngon, có quầng thâm mắt.”

      Khương Vũ Triều sờ sờ mắt, “Tới thế giới này vài tháng, quen mỗi ngày buổi tối ngủ trước 9 giờ, ngẫu nhiên có ngày ngủ muộn là có quầng thâm mắt. Ca ca lúc trước vừa mới tới ngủ như thế nào?”

      Hề Trác Ngọc ôm chăn tán gẫu với nàng, “Ừ, lúc ấy tôi tới đây, vẫn là đứa bé con, trẻ con đều thực dễ ngủ, chuỵen này ra có gì khó khăn.”

      Khương Vũ Triều quan tâm: “Vậy có cái gì khó khăn?”

      Hề Trác Ngọc: “ tại khó khăn đều giải quyết, nhưng lúc ấy với tôi mà đáng sợ nhất chính là……”

      Khương Vũ Triều: “Là……?” Là có internet hay là có đồ ăn ngon?

      Hề Trác Ngọc: “ WC.” vẻ mặt rất bất đắc dĩ muốn chết ngay tại chỗ.

      “Mấy năm nay tôi ở trong phủ lăn lộn làm ra ít đồ vật, có bồn cầu kiểu mới, có phòng tắm vòi sen bơm nước, cái này ngày hôm qua còn chưa thấy, chờ lát nữa dẫn xem. A đúng rồi, hôm nay còn phải mang nhận chó trong phủ, tôi nuôi rất nhiều, có mấy con có thể tương đối hung với người xa lạ, tôi giới thiệu trước chút, về sau nếu đơn độc gặp bọn nó sợ bị cắn.”

      Khương Vũ Triều: “Đây là giới thiệu đồng sao?”

      “Ha ha ha ha ha! Đúng, có thể xem bọn họ là đồng .” Hề Trác Ngọc , lộ ra tươi cười thần bí, “Trong phủ rất lớn, nếu là lạc đường, có thể thử nhờ ‘ các đồng ’ dẫn đường cho , chừng phát sinh chuyện thú vị.”
      Lierose DuDu, annie196, Lee Đỗ26 others thích bài này.

    4. Tiểu Ưu Nhi

      Tiểu Ưu Nhi Active Member

      Bài viết:
      120
      Được thích:
      96
      Lâu quá quên mất lần trước đọc đến đâu rồi lại mò mẫm tìm
      heavydizzy thích bài này.

    5. heavydizzy

      heavydizzy Well-Known Member

      Bài viết:
      1,641
      Được thích:
      56,963
      Chương 98. Danh nghĩa là vương phi, ra là trợ lý

      Khương Vũ Triều nghĩ, chờ tới địa bàn idol, khẳng định cuộc sống tốt hơn trước, nhưng nàng ngờ tốt hơn nhiều như vậy! Thiên đường cũng chỉ thế thôi.

      giống như ở tướng phủ, cách hai ngày phải chỗ Tiêu phu nhân ghét nhau như chó với mèo, ngồi đối diện gì, ngẫu nhiên còn phải cùng Tiêu tướng quốc diễn đoạn phụ từ nữ hiếu. Trong phủ Ngọc Lăng Vương có trưởng bối, cũng có ma ma, hạ nhân mỗi ngày nhìn chằm chằm nữ chủ nhân luyện quy củ, sinh hoạt tiêu dao.

      Vương phủ rất lớn, nàng cũng phải như lúc ở Minh Nguyệt Quan, luôn ở trong cái viện . Vương phủ lớn đến mức có thể phi ngựa, idol dắt nàng ba ngày mới đại khái thăm dò ràng, chính là nếu nàng lạc ở trong góc nào đó, idol muốn tìm nàng, cưỡi ngựa tìm là tuyệt đối phải khoa trương.

      Dựa theo thói quen thời đại này, ở vương phủ, nam nữ chủ nhân ở các viện riêng, cho nên trừ tân hôn, hai người đều ở cùng nhau, mà ở tiền viện, hậu viện, trung gian có cái trung đình tạo cảnh trí, cách nhau xa, hai ba phút là đến, ở giữa còn có điện phủ và hành lang gấp khúc liên tiếp. Bên trong phủ chỉ có hai chủ tử, cho nên hai người ngủ cùng nhau, nhưng ăn cơm bên nhau, ngẫu nhiên còn cùng dắt chó chuyện.

      Quan hệ này khiến mọi người trong Ngọc Lăng Vương phủ . Bọn họ lúc trước nhìn thấy chủ tử cưới Vương phi cao hứng a, cảm thấy qua khoảng năm, trong phủ có tiểu chủ tử sinh ra. Ai ngờ hai người này tốt rồi, Vương gia căn bản chỗ Vương phi ngủ, còn giống như trước đây mình nằm phòng, nhưng hai người nhìn lại giống tình cảm tan vỡ, vừa vừa cười phải rất vui sao.

      Lão tổng quản cảm thấy hai vợ chồng này chẳng lẽ da mặt quá mỏng nên ngượng ngùng? Vì thế hàm súc dò hỏi chủ tử nhà mình, có lý do gì khó hay .

      Hề Trác Ngọc bình tĩnh thong dong ôm chó, “, có.”

      Bên này thể thực được, lại giao cho ma ma nội vụ lặng lẽ hỏi Vương phi, kết quả Vương phi cũng nhất phái bình tĩnh, : “ có việc gì, tốt.”

      Thân là Vương phi, đưa lễ vật hồi môn, người lại cần trở về, Khương Vũ Triều đương nhiên càng muốn trở về, nàng vào Ngọc Lăng Vương phủ mấy ngày, đến cửa Tướng phủ mở ở chỗ nào cũng quên, nhưng trong phủ Tiêu tướng quốc còn có người nhớ nàng.

      Tiêu Vân Kỳ, ca ca của Tiêu Cẩm Nguyệt, nửa tháng sau hôn lễ tới Ngọc Lăng Vương phủ. đầu tiên vốn dĩ coi là bằng hữu của Hề Trác Ngọc, lại thành vợ, đương nhiên được tiếp đãi bình thường, Hề Trác Ngọc còn cùng Khương Vũ Triều bồi ăn cơm.

      Tiêu Vân Kỳ thực lo lắng muội muội tái giá có chuyện hài lòng, lúc này tận mắt đến xem, thấy người sắc mặt hồng nhuận, trong lòng liền thoáng yên tâm. Nhưng kế tiếp nhìn hai người, tựa hồ có cảm giác thân mật đầy nhu tình, mật ý của phu thê tân hôn. Quan hệ nhìn là tồi, ngẫu nhiên đùa với nhau. Mấu chốt là ở chỗ này, hai bọn họ đều quá tự nhiên, đây là cách tình nhân ở chung sao?

      thầm lo lắng ở trong lòng, trong tiệc Khương Vũ Triều về món ăn mới mặt bàn, “Món này trước đây ta còn chưa từng ăn, hương vị thực ngon, vào đông mới trồng được, trong phủ cũng có góc xây lều trồng cải bắc thảo, ca ca từng đưa ta xem.”

      Tiêu Vân Kỳ: “……?” Cái gì, ta mang muội muội xem khi nào? Chính ta cũng biết a.

      đầy đầu mờ mịt, bên kia Hề Trác Ngọc rất tự nhiên gật đầu : “Kỳ trong phủ còn có chỗ dựng lều, trồng ít thứ khác, người chăm sóc đều từ Hoàng trang chuyển tới, lần sau mang nàng xem.”

      Khương Vũ Triều ngạc nhiên : “Cái gì? Ca ca phải dẫn ta hết các nơi trong phủ sao, sao lại còn có địa phương ta biết?”

      Hề Trác Ngọc cười : “Đưa nàng xem đại khái mà thôi, còn có rất nhiều kinh hỉ cần chậm rãi phát .”

      Nghe hai người có qua có lại, Tiêu Vân Kỳ rốt cuộc hiểu, muội muội ‘ ca ca ’ là gọi Ngọc Lăng Vương điện hạ. phải, vì sao muội muội gọi người khác là ca ca a? Coi ca ca ruột này tồn tại sao?

      “Cẩm Nguyệt, vì sao muội gọi Ngọc Lăng Vương là ‘ ca ca ’?” Tiêu Vân Kỳ nhịn được phát ra nghi vấn.

      Khương Vũ Triều và Hề Trác Ngọc động tác đồng thời ngưng lại, thoáng chốc phản ứng, xong! quên ca ca ruột ở chỗ này nghe đấy! Bọn họ người gọi ca ca quá thuận miệng, người ấn tượng quá khắc sâu với Khương phan cứng, cho nên quên mất tại nàng là Tiêu Cẩm Nguyệt, hai người nhìn nhau gì.

      Tiêu Vân Kỳ lại trong trầm mặc đột nhiên vui mừng cười, “Cũng được, xem ra ta cần lo lắng.” Xưng hô này đại khái là tình thú phu thê thân mật giữa bọn họ, lúc trước còn lo lắng tình cảm hai người có vấn đề, tại xem ra là thừa.

      Khương Vũ Triều: “……” Mặc kệ ca ca ruột này suy nghĩ cái gì, khẳng định phải như nghĩ, nhưng quản làm gì.

      Hề Trác Ngọc: “……” biết nên cái gì, mỉm cười là được.

      Tiễn Tiêu ca ca phe thân thiện cảm thấy mỹ mãn, ngày hôm sau lại nghênh đón phe trung lập hỗn loạn và phe tà ác hỗn loạn là vài vị Vương gia, bao gồm cả Dục Vương.

      Bọn họ mấy Vương gia quang minh chính đại tới Ngọc Lăng Vương phủ, muốn huynh đệ cùng nhau tụ tập, còn mang theo lễ vật —— vài mỹ nhân.

      “Nghe Vương phi gả vào phủ cũng mang theo mấy bồi thiếp hồi môn, được, huynh đệ mấy người tới đưa mỹ thiếp cho Trác Ngọc.” Hạo Vương ra vẻ gương mặt hiền lành, thập phần thân thiện.

      Doãn vương diện mạo chanh chua, ra lời cũng như mang theo vài phần châm chọc, “Vương phi này của Trác Ngọc đúng là có tâm ghen ghét, còn chưa bao giờ nghe Vương phi nào gả vào phủ, tự mình mang theo bồi thiếp, cũng biết an bài cho chủ tử mấy mỹ thiếp hầu hạ, đây giống cái gì.”

      Ngọc Lăng Vương : “Là ta muốn mà thôi.”

      Thất hoàng tử trẻ nhất bỡn cợt : “ là Ngọc ca muốn? Hay là Ngọc ca sợ tẩu tẩu vương phi cao hứng, cố ý như vậy?”

      Lục hoàng tử xem náo nhiệt chê lớn chuyện, chủ động gây , “Vương phi tẩu tẩu này lợi hại hay , hỏi Tam ca chút chẳng phải biết rồi, rốt cuộc trước kia cũng từng là Vương phi của Tam ca. Tam ca, trước kia nàng cũng ngăn cản cho huynh cưới cơ thiếp?”

      Dục Vương hừ cười tiếng, vẫy vẫy tay, cũng gọi lên mấy mỹ thiếp, “Ta cũng chuẩn bị mấy mỹ thiếp, nơi này mỗi mỹ nhân, đều …… biết hầu hạ người.”

      Thời đại này nam nhân thân phận địa vị cao có rất nhiều cơ thiếp là hợp pháp, khác với chính thê, cơ thiếp thuộc về tài sản rêng, có gì khác cái bình hoa, bức họa. Hề Trác Ngọc từ trước muốn, hoàng đế cũng ép , nhưng giờ cưới Vương phi, mọi người liền nhất trí cũng nguyện ý thu cơ thiếp. Dù giống như Hạo Vương muốn kéo gần khoảng cách hay là giống Dục Vương muốn gây chuyện, đều hẹn mà cùng đưa mỹ nhân.

      loạt sáu mỹ nhân, đứng ở đó chính là làn gió thơm, đặc biệt là Dục Vương đưa tới bốn người, mỗi người sóng mắt liêu nhân.

      Hề Trác Ngọc am hiểu nhất xử lý chuyện này, thở dài, có cách nào, gọi người hầu hạ phân phó, “ mời Vương phi đến.” Tên là Vương phi, là trợ lý, chính là phải giúp lão bản xử lý mấy vấn đề này. Nhớ tới sức chiến đấu của Sinh Khương Lão Tửu, Hề Trác Ngọc chút sợ.

      Mấy Vương gia khác nghe như vậy, đều ngạc nhiên, Lục hoàng tử xấu hổ sờ sờ đầu, “Ngọc ca, huynh đệ chúng ta mấy người chuyện, huynh gọi Vương phi tẩu tẩu tới làm gì, nàng nhìn mấy mỹ nhân này còn có thể vui vẻ?”

      “Đúng vậy, Trác Ngọc, mấy mỹ nhân này là phen tâm ý của chúng ta, còn thừa dịp Vương phi biết nhanh hưởng thụ, mọi người biết, còn có thể giữ được sao.” Hạo Vương ra vẻ người từng trải chỉ điểm.

      Hề Trác Ngọc vừa định mở miệng, nghe thấy tiếng bước chân phía sau, lại ngậm miệng. Ừ, người tới, cần tự mình lên.

      Khương Vũ Triều sở dĩ tới nhanh như vậy, chính là bởi vì nàng sớm chờ ở bên ngoài. Mấy Vương gia , chỉ Dục Vương nàng cảm thấy khẳng định tới chỗ này có chuyện tốt, chừng là muốn hại idol, nàng sao có thể để idol mình ở hoàn cảnh hiểm ác như vậy, có khả năng.

      Giờ phút này nàng đoan trang mà nhanh chóng đến, trao đổi ánh mắt với idol.

      Hề Trác Ngọc: “……” Vất vả.

      Khương Vũ Triều: “……” bé con sợ, em tới, ai có thể khi dễ , miễn cưỡng .

      Nàng hơi hơi mỉm cười với các Vương gia hoàng tử, tiếp theo : “Mấy mỹ nhân ai mang đến mang về , lần sau có mỹ nhân đẹp mắt hơn Vương gia nhà ta đừng mang đến.”

      Các Vương gia: “??” Trực tiếp như vậy sao?

      Thất hoàng tử có vẻ lắp bắp, “Vương, Vương phi tẩu tẩu, đâu có mỹ nhân nào đẹp hơn Ngọc ca.”

      Khương Vũ Triều: “Lớn lên so được với Vương gia nhà ta, đưa tới phải chiếm tiện nghi của Vương gia nhà ta sao, buồn cười.”

      “Lời phải như vậy, nam nhân nào mỹ thiếp.” Doãn vương hừ : “Ngươi loại lời này, xem ra cũng là đố phụ, Tiêu gia có gia giáo, khó trách…… A.” nhìn Dục Vương, lời chưa hết cần cũng biết.

      Khương Vũ Triều nhàng vỗ vỗ tay, “Xuất sắc, ở trong miếu hòa thượng mắng con lừa trọc, Doãn vương điện hạ có giáo dưỡng, ta hổ thẹn bằng. Bất quá mỹ thiếp này, nam nhân bình thường thích cũng thôi, Vương gia chúng ta là nam nhân bình thường sao? đương nhiên phải, đương nhiên cũng chướng mắt mỹ nhân bình thường.”

      Doãn vương: “A, theo ngươi , ngươi có thể được coi trọng, cũng phải mỹ nhân bình thường?”

      Khương Vũ Triều: “Đương nhiên, mỹ nhân bình thường có thể làm Vương phi hai lần sao?”

      Doãn vương bị nàng chặn họng, cả giận: “ nữ nhân cường ngạnh như thế, nơi này là chỗ ngươi chuyện sao?”

      Khương Vũ Triều cười chuyển sang Thất hoàng tử, hòa ái hỏi : “Thất hoàng tử, đệ mới vừa rồi gọi ta là gì?”

      Thất hoàng tử rụt rụt, cảm thấy tẩu tẩu này có vẻ đáng sợ, ngượng ngùng trả lời: “Vương phi tẩu tẩu……”

      Khương Vũ Triều: “Vậy nơi này là địa phương nào?”

      Thất hoàng tử: “Ngọc Lăng Vương phủ.”

      Khương Vũ Triều: “Tốt, đây là Ngọc Lăng Vương phủ, ta là Vương phi, tình ràng sáng tỏ, ta đương nhiên có thể chuyện. Bất quá ta nhớ kỹ lần sau Doãn vương phủ nhiều lời, cũng coi mình là chủ tử Doãn vương phủ, Doãn vương điện hạ xin yên tâm.”

      Doãn vương bị nàng chèn ép trận, đặt cái ly xuống, trực tiếp đen mặt đứng dậy rồi.

      Thấy nổi giận đùng đùng mất, Hề Trác Ngọc chỉ nhìn chằm chằm cái ly trong tay quan sát hoa văn, cũng có ý tứ cản người. ở vị trí này cần nịnh bợ hoàng tử khác, cách xa mới tốt, có đôi khi cũng thấy phiền, trừ Thất hoàng tử. Nhưng mà do tính cách, làm ra chuyện đuổi khách, cũng nổi lời dễ nghe.

      Đừng , nghe phen cứng chọc người, còn rất sảng.

      Doãn vương vừa , Hạo Vương thở dài, tướng mạo thành nhìn thực vô hại, với Khương Vũ Triều: “Tất cả mọi người đều là người nhà, lão ngũ chuyện dễ nghe, hà tất so đo với .”

      Khương Vũ Triều: “Ha ha ha, Hạo Vương điện hạ đùa, ta nào có so đo cùng , rốt cuộc cũng chưa đưa mỹ nhân cho Vương gia nhà ta, ta chỉ tùy tiện vài câu mà thôi, con người ta chính là thẳng tính, chuyện trực tiếp, dễ đắc tội người. Hạo Vương đưa hai mỹ nhân, ta làm chủ thay Vương gia cự tuyệt, cũng thấy Hạo Vương tức giận, Doãn vương này tính tình cũng quá lớn, ở chung với , Hạo Vương cũng dễ dàng ?”

      Hạo Vương biết thế nào lại xả tới huynh đệ ở chung, “Ách, còn tốt, lão ngũ chỉ là có chút khắc nghiệt.”

      Khương Vũ Triều: “Hạo Vương tính tình tốt như vậy còn Doãn vương khắc nghiệt, vậy khẳng định chính là tốt, Hạo Vương tính tình tốt còn nhịn nổi . Lần tới gặp mặt nhất định phải đem lời Hạo Vương cho , cũng để thu liễm tính tình.”

      Hạo Vương vội : “Ta cũng chưa tốt, chỉ là tuổi còn .”

      Khương Vũ Triều quay đầu cầm miếng bánh cho Thất hoàng tử, khen : “Thất hoàng tử là hiểu chuyện, Thất hoàng tử so với Doãn vương điện hạ hơn mấy tuổi?”

      Thất hoàng tử vô tâm phổi ăn bánh: “ hơn bảy tuổi.”

      Khương Vũ Triều: “Oa, vẫn là đứa bé đâu. Tiểu hài tử đều biết thể tùy tiện cáu kỉnh ở trong nhà người khác.”

      Hạo Vương: “……” thêm gì nữa phỏng chừng bị truyền ra là hợp với Doãn vương. mang theo hai mỹ thiếp cũng vội vàng cáo từ rời .

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :