1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

[CĐ-Sắc] Cẩm Tú Đỉnh - Thần Vụ Quang (Hoàn ~~~~)

Thảo luận trong 'Sắc Nữ Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. baoyeubaoyeu

      baoyeubaoyeu Well-Known Member

      Bài viết:
      516
      Được thích:
      697
      Cung đấu ngày càng gay cấn
      Hóng chị Du xử đẹp nguyên hậu cung hahaa

    2. MaiAnhSF

      MaiAnhSF Active Member

      Bài viết:
      190
      Được thích:
      246
      Hoàng vẫn chưa bị nghiệp quật à hic

    3. But-thep

      But-thep New Member

      Bài viết:
      28
      Được thích:
      12
      hiểu sao, mình tưởng tượng ra cảnh mấy thái y toát mồ hôi nghĩ cách chữa bệnh và toát mồ hôi với bình rượu độc bên cạnh là lại vừa thương vừa bùn cười
      Trang4496 thích bài này.

    4. levuong

      levuong Well-Known Member Staff Member Super Moderator VIP

      Bài viết:
      1,235
      Được thích:
      4,727
      [​IMG]
      [​IMG]
      [​IMG]
      [​IMG]
      [​IMG]
      [​IMG]
      [​IMG]
      [​IMG]
      [​IMG]
      Thân thể Mục Thư Du nhất thời cứng đờ, bởi lúc trước phát sinh quá nhiều chuyện, nàng và Tần Thừa Thích lâu bên nhau, hơn nữa nàng cũng có chuẩn bị tốt cùng Tần Thừa Thích đồng giường cộng chẩm, chỉ là nhìn Tần Thừa Thích bây giờ chính là nhất định muốn ở lại qua đêm tại Hòa An điện, nhưng trong lòng nàng thấy được tự nhiên, chẳng lẽ vì chuyện này mà hai người phải gây nhau trận nữa sao?
      Dang Du San, Khủng Long, HangVO926 others thích bài này.

    5. levuong

      levuong Well-Known Member Staff Member Super Moderator VIP

      Bài viết:
      1,235
      Được thích:
      4,727
      Chương 71




      Tần Thừa Thích chậm rãi cởi xiêm y của Mục Thư Du ra, từng chiếc xiêm y rơi xuống đất, thân thể của Mục Thư Du cũng ngày càng run vì hồi hộp.




      “Nàng sợ Trẫm sao?” Tần Thừa Thích môi kề bên tai Mục Thư Du giọng hỏi.




      Mục Thư Du được tự nhiên trốn tránh : “Hoàng thượng nghĩ nhiều rồi, thần thiếp được thánh sủng, vui còn kịp, sao lại sợ chứ.”




      sợ tốt, Trẫm tin nàng.”




      Mục Thư Du nghe xong cũng , lúc Tần Thừa Thích môi hôn lên chính mình lập tức ngừng hơi thở.




      Tần Thừa Thích chỉ hung hăng hôn chút, rồi khẩn cấp ôm ngang lên Mục Thư Du hướng về phía giường, các nô tài cũng biết điều mà ra ngoài hết, lặng lẽ đóng kỹ cửa phòng.




      Mục Thư Du cỡi hết số quần áo còn lại người, Tần Thừa Thích nhanh chậm đứng lên, cũng vội mà chỉ ngồi bên Mục Thư Du nhìn kỹ nàng.




      “Hoàng thượng, vẫn nên tắt đèn hết , thần thiếp thấy bất nhã.”




      “Ái phi của trẫm từ khi nào lại để ý những điều này, Trẫm chỉ hận thể khiến đèn sáng lên thêm chút, để Trẫm nhìn ràng hơn.” Tần Thừa Thích xong cũng đem xiêm y cởi ra bên, sau đó tựa vào bên người Mục Thư Du, chậm rãi sờ thân thể ngọc ngà của nàng.




      Mục Thư Du bị động để Tần Thừa Thích làm việc, cả người Tần Thừa Thích áp lên nàng, vừa hôn môi Mục Thư Du, cắn, lưỡi cạy mở hàm răng của nàng ra.
      (Truyện được đăng tại Cungquanghang.com)



      Lần này Tần Thừa Thích vẫn tiếp tục hôn sâu, mà hôn dọc theo cổ trắng ngần của Mục Thư Du rồi di chuyển đến hai gò bồng đảo căng đầy, tay cầm lấy nắn bóp, rồi dùng lưỡi mút lấy nhũ tiêm hồng hào ngon ngọt, được mùi ngon, tiếng liếm mút ngày càng lớn, tuy trong lòng Mục Thư Du khó chịu, nhưng cả người đều run lên vì khiêu khích của , nàng cắn răng chứ phát ra tiếng vang.




      “Còn mạnh miệng, bên dưới của nàng ướt đẫm đây này, ràng ái phi cũng muốn Trẫm. “




      Tần Thừa Thích xong, đem chân Mục Thư Du tách ra rồi ma sát xung quanh, chậm rãi ra vào u cốc hút hồn, ngón tay hướng lên môi nàng cười : “Nàng nếm thử đây là cái gì tư vị gì?”




      Mục Thư Du quay đầu trốn tránh, nhíu mày .




      Tần Thừa Thích trầm tư lúc sau bất đắc dĩ : “Nàng còn chịu tha thứ cho Trẫm? Từ lúc nàng khỏi bệnh, nàng luôn bất mãn với Trẫm tuy rằng bình thường thấy nàng vẫn dẫn theo vẻ mặt tươi cười, nhưng nàng luôn đề phòng Trẫm cũng chán ghét Trẫm, lại chịu cùng Trẫm câu lời lỏng. Thư Du, Trẫm nghĩ nàng lại trở thành như vậy, Trẫm phải chỉ muốn quý phi giữ lễ nghi, hoàng quý phi xuất chúng, Trẫm muốn cùng nàng làm vợ chồng, đôi vợ chồng bình thường thôi nàng hiểu chứ?”




      Mục Thư Du nghe xong cười nhạt tiếng: “Thần thiếp nghĩ Hoàng thượng lại giỡn rồi, Kỷ phu nhân cùng Hoàng thượng là thanh mai trúc mã, bị ủy khuất hậm hực mà chết , suýt nữa cả nhà nàng ta cũng bị vạ lây; thời gian Văn phi theo Hoàng thượng cũng ngắn, cuối cùng lại chỉ đổi lấy Hoàng thượng câu đau lòng; nghe thần thiếp và Ô Thục nghi có nhiều điểm giống nhau, lúc trước Hoàng thượng đối với nàng ấy vinh sủng cực kỳ, còn có Thư Yến, Bạch Tử Nhược hòa bình Nam Vương trắc phi … phải người nào cũng từng cùng Hoàng thượng nhu tình mật ý ân ái, nhưng bây giờ thiếp thấy bọn họ đáng thương. Có những vết xe đổ đặt trước mắt, giống như hoa trong nước, thần thiếp sao dám kinh sợ làm theo quy củ, leo lên Hiền phi như vậy? Hoàng thượng, thần thiếp phải là Thái phi, sau này Hoàng thượng ghét bỏ thiếp, thiếp còn đường lui thối lui !”




      Tần Thừa Thích nhìn chằm chằm Mục Thư Du, sau đó mở miệng thanh có chút khàn khàn: “Nàng đều đúng, nhưng vì sao nàng ngẫm lại, sở dĩ Trẫm đối với họ vô tình, lần nào phải là vì nàng! Trẫm chỉ muốn nàng tốt, muốn cho nàng cùng Trẫm bên nhau, muốn khiến trong lòng nàng bởi vì những nữ nhân khác mà chán ghét Trẫm, càng muốn bởi vì những nữ nhân ấy mà nàng mà bị ủy khuất, chẳng lẽ Trẫm làm như vậy cũng sai ? Thư Du, nàng quá tàn nhẫn với Trẫm, môt câu nàng Trẫm đều nhớ ở trong lòng, Trẫm biết nàng muốn cùng khác chung chồng, điều này Trẫm làm được, chuyện này phải do Trẫm quyết định, cho nên Trẫm chỉ có thể tận lực làm cho nàng bớt thương tâm chút. Trẫm vô tình, Trẫm thừa nhận là mình tàn nhẫn, vì trong lòng Trẫm có nàng, vì nàng trẫm có thể bất chấp xử lý hết tất cả nữ nhân ấy, trẫm làm vậy là sai sao? Phong nàng thành hoàng quý phi là bởi vì nàng có thể đảm đương, với lại vì sao Trẫm nhất định muốn đem Phúc Hân giao cho nàng nuôi nấng, Phúc Hân là đích trưởng công chúa của Trẫm, do nàng nuôi nấng sau này ngôi vị Hoàng hậu cũng là của nàng, nàng hiểu ?”




      Mục Thư Du nhướn mày: “ như thế vẫn là thần thiếp hại những người này? Hoàng thượng tâm tư khó lường, thần thiếp cảm kích Hoàng thượng sủng ái thiếp, nhưng thiếp nghĩ đến ngài lại có thể làm hại chính nữ nhân của ngài như vậy.”
      (truyện được đăng tại Cungquanghang.com)



      “Nàng đúng là máu lạnh vô tình, nàng nghĩ xem có bao giờ trẫm lừa gạt nàng chưa? Trẫm tốt xấu gì cũng luôn , nàng ở bên ngoài cùng người khác mập mờ , có bao giờ Trẫm nhiều lời nửa câu? Hay cho câu cho tâm tư khó lường, nàng xem có bao giờ trẫm phụ nàng chưa? Trẫm coi nàng là bảo bối, nàng lại hờ hững Trẫm, nàng đối với trẫm như vậy có công bằng với trẫm hay ?” Tần Thừa Thích cầm lòng được, ra hết những gì chất chứa trong lòng.




      “Trẫm cho nàng thờ ơ với Trẫm, Trẫm cũng tin trong lòng nàng có Trẫm!”




      Tần Thừa Thích bát đầu háo thắng, xong cởi tất cả xiêm y còn sót lại, vật cứng rắn nhảy bật ra, mở chân Mục Thư Du ra, sau đó áp mặt vào, môi lưỡi kết hợp liếm cắn hai vách thịt non mềm, sau đó đảo qua hạt châu đùa ngịch mút lấy.




      Mục Thư Du giật mình lập tức xoay eo lui về phía sau, lại bị Tần Thừa Thích gắt gao đè lại, nàng chỉ có thể thở gấp kinh hô: “Ngài đừng như vậy, mau buông ra!”




      Tần Thừa Thích để ý tới, như là nghiện món ngon này, nắm chặt eo Mục Thư Du rồi cứ vùi đầu trong u cốc hút hồn, liếm qua lại ngừng, bao lâu Mục Thư Du liền biến hóa,thân thể run lên, cũng càng ngày càng nóng.




      “Còn dám thích Trẫm? Nước ngọc lộ của Ái phi Trẫm đều ăn hết. “




      Tần Thừa Thích đứng lại áp lên người Mục Thư Du, ánh mắt nhìn nàng sau đó lại ngồi dậy, đem thân mình tiến lên phía trước.




      Mục Thư Du vừa tỉnh táo lại, chỉ thấy ngực bị đè nén, thở nổi, vì thế mở mắt nhìn lại, thấy Tần Thừa Thích ngồi bụng mình, khỏi nhíu mày.




      “Ngài làm cái gì vậy?”




      Tần Thừa Thích cười khoái chí: “Trẫm mới vừa khiến ái phi sung sướng, Thái phi cũng có thể khiến Trẫm khoái hoạt mới công bằng.”




      Mục Thư Du ngẩn người, lập tức hiểu ý tứ trong lời Tần Thừa Thích, chút nghĩ ngợi quả quyết cự tuyệt: “ Mơ tưởng!”




      “Trẫm làm ái phi cảm thấy thỏa mãn. Nghe lời, chỉ làm chút!” Tần Thừa Thích vừa vừa vuốt hai má Mục Thư Du rồi đột nhiên bóp miệng nàng, đem cự long cứng rắn trướng to đưa vào.




      Nếu phải thể cắn đứt nó, Mục Thư Du muốn ngụm cắn mắt mầm tai hoạ trước mắt này, trong cơn giận dữ lại nhịn nổi nữa, nàng dùng hết khí lực mạnh mẽ lật người, Tần Thừa Thích bị bao vây sung sướng bởi ấm nóng mất thăng bằng ngồi xuống giường, Mục Thư Du nhân cơ hội này nhanh nhẹn bò lên, đẹp Tần Thừa Thích ngã cuối giường, giận: “Thiếp chẳng thấy vui vẻ khoái lạc gì cả, người đừng mơ tưởng thiếp hầu hạ người, nhanh chóng đến nơi khác tìm người , sau đó muốn liếm mút gì của các nữ nhân kia tùy, liếm chân hầu hạ người ta ! Cút nhanh lên!”




      Bị gạt ngã ở cuối giường Tần Thừa Thích cũng đứng dậy, mà cứ thế này ngây ngốc nhìn Mục Thư Du, đột nhiên liền cười ha hả.




      “Hoàng thượng, ngài có làm sao , ngài cần phải coi chừng long thể nha.” Phía ngoài Vu Trung yên lòng, bên trong có tiếng động lạ, chẳng lẽ là Hoàng thượng lại nghĩ ra chiêu mới ?




      “Ngươi cứ đứng bên ngoài , hoàng quý phi đùa Trẫm cười đấy!”




      “Ai, nô tài biết.” có chuyện gì thi tốt, Vu Trung đưng cạnh cửa, trong lòng bồn chồn biết hoàng quý phi làm gì, có thể khiến Hoàng thượng cao hứng thành như vậy.




      “Ngài điên ư?” Mục Thư Du biết vì sao Tần Thừa Thích mà cười, chỉ nghĩ là Tần Thừa Thích nổi điên.




      Tần Thừa Thích rốt cuộc cười đủ, lại cọ cọ bên chân Mục Thư Du rồi bắt lấy Mục Thư Du hai chân: “Hoàng quý phi có thể kháng chỉ, nhưng Trẫm lại thể làm trái ý hoàng quý phi, hoàng quý phi có đôi chân trắng trẻo mềm mại như thế, càng nhìn càng thấy thèm bằng cho trẫm nếm thử chân của nàng .”




      Mục Thư Du thấy Tần Thừa Thích cũng phải là đùa, đem chính chân mình vào miệng , nàng bắt đầu giãy dụa: “Ngài buông ra, thiếp giận đó!”




      Tần Thừa Thích lại bị mấy đá nên mới từ bỏ, đứng dậy ôm Mục Thư Du cười: “Rốt cuộc nàng cũng chịu để ý trẫm, tức giận rất tốt. Thư Du, đừng thờ ơ với trẫm, đúng là trẫm nhẫn tâm, nhưng khi nàng lạnh lùng với Trẫm, trẫm rất xót xa.”




      Nam nhân này lại muốn làm mình cảm động sao? Mục Thư Du gắng kìm nén rung động, thuyết phục chính mình đây có điều là giả, lòng.




      “Hoàng thượng đừng khi dễ thần thiếp nữa, còn sớm vẫn là nghỉ ngơi .”




      Tần Thừa Thích cùng Mục Thư Du nhìn nhau trong chốc lát, cố che giấu nỗi thất vọng, khóe miệng dẫn theo cười : “Trẫm khó được có thể cùng ái phi ân ái làm sao có thể bỏ qua cơ hội này được.”




      xong liền nâng chân Mục Thư Du gác lên vai, cự long ma sát vào u cốc ẩm ướt vài cái rồi đẩy vào đưa đẩy qua lại.




      Mục Thư Du thình lình bị cự long lấp đầy, có chút đau đớn, bất giác khẽ hừ tiếng , Tần Thừa Thích biết nàng khó chịu, chỉ có thể tận lực ra vào chậm rãi.




      Mục Thư Du dần dần thích ứng, cảm thấy càng gia tăng lực đẩy, nhịn được : “ thôi.”




      Tần Thừa Thích nghe vậy cúi đầu thân Mục Thư Du chút: “nàng có phải rất sướng hay ?”




      Mục Thư Du chỉ có thể gật đầu: “Thiếp rất hưởng thụ, rất sướng.”




      “Chỗ nào sướng?”




      Mục Thư Du hận đến mức trừng mắt nhìn Tần Thừa Thích, lại gì thêm, chỉ là bị xông vào mạnh mẽ, nhịn được rên rỉ.




      “Ngượng ngùng ? Trẫm còn chưa dùng hết lực mà, đợi lát nàng càng sung sướng hơn!”




      muốn giết chết mình giường sao? Mục Thư Du hai tay cầm chặt lấy cánh tay Tần Thừa Thích, càng ngày càng ra vào mãnh liệt.




      “Hoàng thượng, thần thiếp sợ mình ngã xuống giường. “ Mục Thư Du bị Tần Thừa Thích công kích, nàng vừa vừa ngượng ngùng tiếng va đập vì động tác ra vào của .




      “Có Trẫm ôm còn nàng, có chuyện gì! Bên trong này vùa ấm nóng vừa chặt khít, trẫm rất thích!” Tần Thừa Thích thấy Mục Thư Du khó chịu, dứt khoát đem nàng bế dậy, như cũ hung hăng ra vào ngừng.




      Mục Thư Du thể chống lại tra tấn này, eo đều cong lên: “Hoàng thượng, Hoàng thượng, thần thiếp được, ngài mau xuất ra .”




      Tần Thừa Thích đem Mục Thư Du đặt tại đầu giường, nâng nàng lên rồi bắt lấy nhũ hoa rung lắc mà ra vào kịch liệt ngừng.




      “Đau!” Mục Thư Du cuối cùng nhịn được giọng khóc ra.




      “Trẫm so với nàng càng đau hơn, Thư Du bỏ Trẫm, có phải ?”




      Mục Thư Du hề lên tiếng, chỉ cắn răng chịu đựng.




      “Nàng đúng là người có trái tim, Trẫm cầu xin nàng, nàng vẫn chịu!” Tần Thừa Thích lúc này là điên rồi, liều mạng nhanh chóng ra vào.




      Lại qua ước chừng hai khắc, Mục Thư Du chịu khổng nỗi mãnh liệt này, sắc mặt trở nên trắng bệch, tay chân dần dần mềm nhũn có ý thức.




      Tần Thừa Thích lại liên tiếp ra vào u cốc, hơn mười lần sau đó mới bắn ra, cao trào qua vẫn ôm chặt Mục Thư Du chịu buông tay, tại bên tai nàng thở hổn hển : “Thư Du, nàng chỉ có thể thuộc về trẫm.”




      Từ hôm đó, Tần Thừa Thích dường như đều ngủ lại an điện, hậu cung phi tần cho dù là có oán hận cũng dám ra, nay Mục Thư Du là hoàng quý phi, chỉ có Hoàng thượng Hoàng hậu được, hơn nữa còn có Vu Trung nịnh hót, là muốn tìm cơ hội đoạt sủng cũng có.


      (truyện được đăng tại Cungquanghang.com)

      “Mục tỷ tỷ, bây giở tỉ hãnh diện. “ Cao Y San .




      Tống Nguyệt Dĩnh ở bên cạnh cười: “ Nha đầu kia sao lại quy củ như thế, thấy hoàng quý phi cũng hành lễ, còn gọi tỷ tỷ.”




      “Các ngươi đừng có chê cười ta, ba người chúng ta đồng thời tiến cung, các ngươi cũng như ta thôi.” Mục Thư Du thấy Cao Y San xong, tâm tình cũng cao hứng.




      “Là nàng ta nhất định muốn tới gặp tỷ tỷ, ta bị nàng ấy quấy rầy chịu nổi.” Tống Nguyệt Dĩnh bất đắc dĩ .




      “Vốn là, tại Song Lan điện chỉ có hai người chúng ta, bằng Mục tỷ tỷ ở nơi này chơi , giúp tiểu công chúa pha trò.”




      Tống Tư Nguyệt tức giận : “Đó là đích trưởng công chúa của Hòa Hi quốc chúng ta, tôn quý vô cùng, thể thất lễ, ngươi còn muốn pha trò?”




      “Có gì được?”




      Ba người vừa cười Phúc Hân và cung nhân vào đến : “ Thỉnh an hoàng quý phi.”




      Mục Thư Du tay nâng Phúc Hân dậy: “Nhanh đến đây, cả ngày học mệt rồi lại đây ăn điểm tâm.”




      Phúc Hân cười híp mắt tựa vào trong ngực Mục Thư Du, vừa nghe có thể ăn điểm tâm ôm cổ Mục Thư Du cười khanh khách.




      “Dáng vẻ của công chúa xinh đẹp, sau này nhất định là đại mỹ nhân, càng khó được là có thể cùng Mục tỷ tỷ thân thiết như vậy.” Cao Y San cảm khái .




      Tống Nguyệt Dĩnh cũng gật đầu theo: “Vẫn là tỷ tỷ tốt bụng.”




      “Phúc Hân là đứa trẻ ngoan, nghe lời lại hiểu chuyện, ta cũng lòng thương con bé.” Mục Thư Du xong liền hôn lên khuôn mặt bé của Phúc Hân.




      tới chuyện này nữa, ta cố ý dẫn theo món đồ chơi này, công chúa có muốn hay ?” Cao Y San cầm ra con búp bê vải trêu đùa Phúc Hân.




      Phúc Hân hết sức cao hứng, nhưng vẫn là nhìn nhìn Mục Thư Du, Mục Thư Du cười : “Qua đó , Cao phu nhân cố ý làm cho con, con phải cám ơn nàng.”




      Phúc Hân ngoan ngoãn gật gật đầu, đến chỗ Cao Y San nhận lấy búp bê vải, thích muốn buông tay.




      “Công chúa như vậy làm cho người ta thích, làm ta cũng muốn sinh đứa. “ Cao Y San cũng là càng nhìn Phúc Hân càng thích, nhịn được ôm chầm lấy Phúc Hân đùa con bé.




      Tống Nguyệt Dĩnh xì tiếng cười vui vẻ: “Tỷ tỷ, ngài nhìn nha đầu biết xấu hổ này xem, còn chưa thị tẩm qua mà muốn sinh con rồi. “




      Mục Thư Du ngược lại là để ý lời của Tống Nguyệt Dĩnh, bởi vì nàng nhìn Cao Y San trêu đùa Phúc Hân, cũng biết như thế nào, nàng cứ luôn cảm thấy vẻ mặt của Cao Y San càng nhìn càng thấy thích hợp!

      Dang Du San, Khủng Long, HangVO929 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :