1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Chồng Trước Ra Lệnh Truy Bắt: Phúc Hắc Boss Ngốc Manh Thê - Trình Ninh Tĩnh

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Minh_Nguyệt

      Minh_Nguyệt Well-Known Member

      Bài viết:
      145
      Được thích:
      389
      Chương 31: Ông xã, cộng tốt

      Giọng của Mục Lăng tràn ngập nguy hiểm, Cố Bình An như con nai chờ bị làm thịt, bị khống chế, thể động đậy, chỉ có thể nghe nửa hiểu nửa những lời Mục Lăng , cái gì mà chạm vào nơi nào?

      “Câm sao?” Tính tình người đàn ông này hiển nhiên tốt lắm, Cố Bình An hoảng sợ, Mục Lăng lạnh lùng nhìn , ngón tay chậm rãi cởi bỏ cúc áo ngủ cùng, Cố Bình An ý thức được cái gì, vội vàng giãy dụa, che hai tay ở trước ngực mình, khiếp sợ nhìn Mục Lăng.

      vừa mới bị Mục Phàm quấy rối, chẳng lẽ lại còn bị rơi vào tay Mục Lăng sao?

      “Sợ? Nếu sợ em đến nơi đó làm gì? Hửm?” Ngữ khí của Mục Lăng được tốt cho lắm.

      Cố Bình An lúng túng: “Sau này tôi tới nữa.”

      Nhìn gương mặt sưng đỏ của , Mục Lăng cũng có ý định ăn ngay bây giờ, tương lai còn dài, muốn Cố Bình An, đó là chuyện rất đơn giản, “Em nhớ kỹ cho , em là người phụ nữ của , nếu em dám ở bên ngoài cho đội nón xanh, cận thận giết chết em.”

      Lời này tuyệt đối phải đe dọa, nhưng Cố Bình An lại cười lên.

      Mục Lăng khó chịu hỏi, “Em cười cái gì?”

      Cố Bình An càng nghĩ càng cảm thấy thú vị, cười càng vui vẻ, Mục Lăng thầm nghĩ, nhóc này điên rồi sao?

      “Mặt sưng phù như cái đầu heo rồi, còn cười thành cái bộ dáng như này, xấu muốn chết.” Mục Lăng ác độc tiến hành công kích nhân sinh, xem như lũ vi khuẩn, buông ra, Cố Bình An ngồi dậy, kéo lại vạt áo, muốn rời khỏi chỗ Mục Lăng, lại bị gắt gao mà ấn xuống bên người.

      Cố Bình An , “Mục Lăng, nực cười, tôi từ lúc nào biến thành người phụ nữ của ? Coi như là và tôi đính hôn, nhưng mà cùng lắm cũng chỉ là cuộc hôn nhân giả dối mà thôi, tôi muốn ở bên cạnh ai, quản được, ở cùng ai tôi cũng quản được.”

      Cuộc hôn nhân này định sẵn luôn là như thế.

      Mục Lăng nhíu mày, “Cố Bình An, hình như em hiểu hoàn cảnh tại của bản thân phải, em cảm thấy em có đủ tư cách điều kiện với sao?”

      “Tôi có!” Cố Bình An trầm giọng , hai ngày nay xảy ra quá nhiều chuyện, phiền đến mức chỉ lo chạy trốn, né tránh, đều bình tĩnh suy nghĩ lại cách ứng phó ra sao, Mục Lăng thực đáng sợ, nhưng phải là có biện pháp nào, “Chọc tới tôi, cùng lắm là tôi bỏ luôn, nếu được, muốn cái mạng này, cũng có cái gì đáng sợ, tưởng cả đời này tôi phải làm con rối của sao, nằm mơ .”

      Tính Cố Bình An rất quyết liệt, Mục Lăng tiếp xúc ngày nhìn thấu, nhóc này nếu nóng nảy, thực là chuyện gì cũng có thể làm được, lấy cái gạt tàn thuốc kia đánh cho Mục Phàm mặt đầy máu, ra tay chút cũng lưu tình, cũng cảm thấy có chút đau.

      “Em trốn thoát khỏi lòng bàn tay của , em chết hay cũng quan trọng, em còn có em thế thân giúp em.” Mục Lăng nhàng, làm sống lưng Cố Bình An trận ngứa ngáy, sau khi chết, còn có em thế thân?

      Đây là cái thù oán gì đây? nhớ nhà với Mục Lăng có thâm thù đại hận gì, sao mà ngữ khí của Mục Lăng lại chứa đầy thù hận như vậy?

      Từ lúc mới bắt đầu, chính là cái bẫy sao?

      có thù oán gì với nhà tôi?”

      Trong nháy mắt gương mặt Mục Lăng trầm xuống, Cố Bình An thông minh ngoài dự tính của , vốn tưởng rằng nhóc này chỉ có chút miệng mồm lanh lợi, tâm tư xoay chuyển nhanh, ngờ tới lại nhạy cảm như vậy, hơn nữa, lại thông minh như vậy.

      Xưa nay hề thích người phụ nữ thông minh chút nào.

      “Em xem?” Mục Lăng cười lạnh, bóp lấy cằm của Cố Bình An, giọng tràn ngập uy hiếp, “Đừng vọng tưởng bàn điều kiện với , em đủ tư cách, bóp chết em, còn dễ dàng hơn bóp chết con kiến, hiểu ?”

    2. Minh_Nguyệt

      Minh_Nguyệt Well-Known Member

      Bài viết:
      145
      Được thích:
      389
      Chương 32: Bảo bối, ngủ ngon

      , Cố Bình An hiểu.

      Ở trong thế giới của , giết người là phạm pháp, là phải đền mạng, làm gì có chuyện bóp chết còn dễ hơn bóp chết con kiến, đây đơn thuần chỉ là Mục Lăng bậy bạ để uy hiếp , Cố Bình An để ở trong lòng, vắt hết óc cũng thể nghĩ ra được nhược điểm của Mục Lăng.

      Nhược điểm của là cái gì chứ?

      Nếu như có thể nắm được nhược điểm của , chừng còn có thể có tia hy vọng sống, cũng có thể bàn điều kiện, nếu , chút lợi thế cũng có.
      lẽ phải nghe theo lời kiến nghị của người phụ nữ kia, làm Mục Lăng sao?

      Đây hình như là nhiệm vụ thể hoàn thành nổi, nên làm như thế nào đây?

      Cố Bình An suy nghĩ lung tung, Mục Lăng đứng dậy lên lầu, “Em thích chọn phòng nào tùy em.”

      “…….…” Cố Bình An vốn tưởng rằng, buổi tối nay rất khó vượt qua, nghĩ tới, lại đơn giản như vậy, Mục Lăng thế mà lại buông tha cho , “Đúng rồi, mới chuyện điện thoại với Cố thị trưởng, tối nay em ở lại đây.”

      Trong nháy mắt sắc mặt Cố Bình An biến hóa đa dạng, ba nghĩ thế nào đây?

      Chắc chắn cảm thấy đứng đắn, dám qua đêm ở nhà đàn ông, biết ba có tức giận hay nữa.
      Cố Bình An nhìn đồng hồ thấy 12 giờ rồi, khá muộn, điện thoại của cũng hết pin, nên dùng điện thoại trong nhà Mục Lăng, mới vang lên hai tiếng đầu dây bên kia nhấc máy, giọng của Cố Vân truyền tới, “Bình An sao?”

      “Ba!” Vừa nghe thấy giọng Cố Vân, từng giọt từng giọt nước mắt của Cố Bình An rơi xuống, vô cùng tủi thân, ngày thường 10 giờ Cố Vân ngủ, chưa bao giờ thức đêm, trừ phi là chính phủ có quyết sách quan trọng cần giải quyết, vậy mà hôm nay muộn như vậy mà ông vẫn còn canh điện thoại, chắc chắn là chờ điện thoại của . có thể tưởng tới Cố Vân ngồi ở bên ghế sofa, ngủ gà ngủ gật chờ điện thoại của , thế mà lại nghĩ gọi điện thoại về nhà, hôm nay còn phát cáu muốn về nhà nữa.
      “Con ngốc, đừng khóc, con có chuyện gì là tốt rồi.” Cố Vân thở dài, hai cha con đều trở nên trầm mặc, “Ba xin lỗi con.”

      Cố Bình An cũng gì, nước mắt căn bản có cách nào ngừng chảy, ủy khuất mấy ngày qua lập tức bùng nổ, khóc khoảng mười phút, “Ba, con xin lỗi ba.”

      biết, nếu phải hết cách, ba cũng gả cho Mục Lăng, ông ngoại thương như vậy, nếu phải hết cách, ai nguyện ý gả cho ác ma.

      Trong lòng oán giận, quả thực xứng phận làm con.
      Với tính cách kia của Mục Lăng, chắc chắn là bức đến cực điểm, mọi người trong nhà đều bảo vệ được , pháp luật cũng bảo vệ được , ai cũng bảo vệ được .

      Nghĩ như vậy, Cố Bình An thông suốt rất nhiều chuyện.
      “Mục Lăng bắt nạt con sao?”

      Cố Bình An đem chuyện hôm nay kể lại lần, “ ta cứu con, nhưng mà…. Ba, con muốn gả cho ta.”

      “Bình an, thực xin lỗi.”

      Cố Bình An tủi thân khóc lóc, đây là lần cuối cùng , muốn gả cho Mục Lăng, tủi thân khóc lóc kể lể, ba cũng chỉ có thể xin lỗi, còn cách nào, cũng hoàn toàn bình tĩnh trở lại.

      “Ba, con làm ba khó xử nữa.” Cố Bình An nức nở , “Con gả cho ta, làm ba và ông ngoại khó xử, ba đừng lo lắng, ngày mai con về nhà, về sau con ngoan ngoãn nghe lời.”

      Cố Vân cảm thấy sống mũi cay xè, con lớn xưa nay tâm địa lương thiện, nhưng lại hay làm theo ý mình, như là cơn gió tự do, cuộc hôn nhân này mang đến cho nó hậu quả gì, trong lòng Cố Vân rất , chỉ là, cho dù làm thị trưởng nữa, cũng cứu được Bình An, cũng đối đầu được với Mục Lăng.

      Hoàn toàn hết cách.

      “Sáng ngày mai hãy về nhà sớm.”

      “Con biết.” Cố Bình An , “Ba, ba ngủ , ngủ ngon.”

      “Bảo bối, ngủ ngon.”
      Nguyên Nguyễn, Tiểu Ưu Nhi, Betty2 others thích bài này.

    3. Minh_Nguyệt

      Minh_Nguyệt Well-Known Member

      Bài viết:
      145
      Được thích:
      389
      Chương 33: Mục đại, ra ngoài nhớ đội nón xanh

      Cố Bình An cúp điện thoại, ôm đầu gối dựa vào sofa khóc thút thít.

      Từ đến lớn, hầu như chưa bao giờ phải chịu ủy khuất, chưa bao giờ ủy khuất khóc lớn như vậy, nhớ tới cái tin tức kia, Quan Nhị Đại đụng chết người, trực tiếp ba là ai, ngươi dám làm gì sao? Ba uy quyền trải khắp Đại Giang Nam Bắc. Còn xảy ra chuyện, kêu ba, hữu dụng ? Thành phố S là thành thị phồn hoa nhất cả nước, kinh tế phát triển nhanh chóng, ba là thị trưởng, sau kỳ tiến lên trung ương, chức vị cao như vậy, nhưng vẫn bảo vệ được .

      Rốt cuộc Mục Lăng có thế lực lớn bao nhiêu, có thể tay che trời đến mức này?

      Mục Lăng dựa vào cửa chính phòng ngủ ở lầu, hút thuốc lá, ánh đèn lờ mờ, chiếu lên người khiến trông càng thêm đơn, lạnh lẽo, cả người bây giờ đều tình bất định, chỉ có ánh thuốc lá le lói, đặc biệt… quỷ dị.

      Dưới lầu, Cố Bình An vẫn khóc nức nở, vẫn đứng ở lầu, thờ ơ lạnh nhạt.

      ai biết suy nghĩ cái gì?

      Trong biệt thự yên tĩnh, chỉ có Cố Bình An, tiếng khóc giống như hồn, cố gắng kiềm chế tiếng khóc, khiến cho người nghe cảm thấy buồn bực.

      Đột nhiên nhớ tới nhiều năm trước, mẹ cũng từng khóc như vậy, nhưng lại có cách nào.

      Mục Lăng cười lạnh, xoay người, ‘rầm’ tiếng, đóng cửa lại.

      Cũng đóng lại tất cả thanh.

      Cố Bình An khóc mệt lả, ở dưới lầu tìm gian phòng khách, có rất nhiều tâm , căn bản ngủ được, nằm ghế ban công, nhìn hoa đào bên ngoài, ban đêm ngắm hoa đào là phong tình.

      Đột nhiên lầu có giọng , thậm chí mang theo chút sủng nịch.

      Có người khe khẽ , Cố Bình An lắng nghe, hình như là giọng của Mục Lăng, Cố Bình An chọn đại phòng, ngờ tới lại là phòng ở dưới phòng Mục Lăng.

      “Bảo bối, ngủ ngon.”

      Cố Bình An ngừng thở, cũng dám phát ra tiếng, ‘Bảo bối’ trong miệng Mục Lăng là ai? Nghe giọng này, dường như rất để tâm, chưa từng đối với ai như thế, ngoại trừ lão thái gia nằm ở bệnh viện, lẽ là người phụ nữ của ?

      có người phụ nữ mà , tại sao còn muốn trêu chọc ?

      Bị thần kinh sao?

      Nga, Mục Lăng vốn bị bệnh thần kinh mà.

      Giọng lầu biến mất, khôi phục lại màn đêm yên tĩnh, Cố Bình An mất ngủ, mãi cho đến 5 giờ sáng mới mơ mơ màng màng ngủ, mùa xuân ở thành phố S mang theo chút hơi lạnh, đêm gió lạnh thổi qua Cố Bình An khiến đầu hơi choáng váng.

      7 giờ sáng bị thím Lâm đánh thức.

      “Thiếu phu nhân, đến giờ dùng bữa sáng rồi.”

      Mặt mũi thím Lâm vô cùng hiền từ, Cố Bình An vừa nhìn có hảo cảm, thím Lâm chuẩn bị cho bộ đồ mới, mác cũng chưa cắt, ràng là mới vừa mua, rất vừa người, đôi mắt Cố Bình An sưng lên như hai quả hạch đào, thím Lâm cũng hỏi nhiều, mỉm cười rồi chuẩn bị bữa sáng.

      Mục Lăng cũng vừa lúc từ lầu xuống, Cố Bình An cũng thèm liếc nhìn cái, ngồi vào nơi cách chủ tọa xa nhất, bữa sáng Trung Quốc và Phương Tây kết hợp, vô cùng phong phú, có thể tùy chọn, Cố Bình An lấy mì xào cùng ly sữa đậu nành, im lặng ăn bữa sáng.

      Mục Lăng cũng gì, ngồi xem tạp chí, chờ bữa sáng, tạp chí xem xong rồi, đột nhiên điện thoại vang lên, bạn tốt gửi tin nhắn qua WeChat.

      ‘Hắc, Mục đại, xem báo giải trí buổi sáng hôm nay , buổi sáng ra ngoài nhớ đội nón xanh.’

      Mục Lăng nhíu mày, “Thím Lâm, báo hôm nay đâu?”

      Thím Lâm , “Ở cửa, để tôi lấy.”

      “Đem mục giải trí đưa cho tôi là được.” Mục Lăng , thím Lâm đưa báo giải trí cho , Cố Bình An quan tâm chút nào, trong lòng còn điên cuồng nhổ nước bọt, cái tên này thế mà cũng xem báo giải trí?
      Nguyên Nguyễn, Tiểu Ưu NhiMun lùn thích bài này.

    4. Minh_Nguyệt

      Minh_Nguyệt Well-Known Member

      Bài viết:
      145
      Được thích:
      389
      Chương 34: Điên cuồng trả thù

      vừa mới kết thúc màn nhổ nước bọt xong nghe tiếng ly vỡ vụn nát.

      Mục Lăng bóp nát cái ly, làm Cố Bình An sợ đến suýt chút nữa làm đổ sữa đậu nành.

      Thím Lâm cũng thoáng giật mình cái, nhưng lại đau lòng hơn, cuống quít lại kiểm tra xem có bị thương hay , Mục Lăng trầm giọng , “Thím Lâm, thím ra ngoài trước, tôi có việc muốn riêng với Cố Bình An.”

      Trong lòng Cố Bình An nhảy dựng cái, chuyện gì?

      loại dự cảm tốt tự nhiên nảy sinh, Cố Bình An suy nghĩ chút cũng biết chuyện này có liên quan gì đến , thím Lâm lo lắng nhìn Cố Bình An cái, rời khỏi phòng ăn, Mục Lăng ném thẳng tờ báo vào người Cố Bình An.

      “Tự mình xem !”

      Cố Bình An cầm lấy báo lên liền nhìn thấy tấm ảnh vô cùng ám muội, và Mục Phàm bị chụp ở cửa khách sạn, đủ loại thân mật khăng khít, như đôi tình nhân, trong lòng lạnh lẽo, trận chột dạ.

      Đáng chết, tại sao lại bị chụp được chứ?

      Tiêu đề càng làm cho sắc mặt trắng bệch hơn, thiên kim Cố thị trưởng và Mục nhị thiếu gia có đêm xuân, hai chồng?

      Cái tiêu đề kinh khủng này, chữ cũng đề cập tới Mục đại, dù sao Mục đại cũng chưa bao giờ lên báo giải trí, đồng thời thủ đoạn vô cùng tàn ác, người người sợ hãi, ai dám đưa tin của Mục đại, nhưng lại dám đưa tin Cố Bình An và Mục Phàm.

      Cố Bình An và Mục đại đính hôn, đột nhiên truyền ra tin tức lớn như vậy, rốt cuộc truyền thông muốn cái gì?

      lẽ là nhắc nhở Mục Lăng, Cố Bình An lả lơi ong bướm có quan hệ với cả hai em , đây là cố ý nhục mạ Mục Lăng sao?

      Cố Bình An rảnh bận tâm nhiều như vậy, vừa thấy tiêu đề và hình ảnh biết, nội dung khó nghe cỡ nào, quả nhiên như đoán, nội dung vô cùng thể chịu nổi, ảnh Mục Phàm mang theo vào bên trong mướn phòng đều bị chụp lại cả, bằng chứng như núi.

      Báo chí rất thành mà đưa tin , cả da đầu Cố Bình An đều tê dại, có thể tưởng tượng người khác như thế nào.

      Lả lơi ong bướm? hai chồng?

      Vì sao lại biến thành bộ dạng như vậy? Mục Lăng phẫn nộ là phải, dù sao người là vợ chưa cưới của , còn người lại là em trai của , bị người em của mình cho đội nón xanh, quả thực chính là cho cái tát.

      cái tát vô cùng hung ác, có lẽ Mục đại chưa bao giờ phải chịu nhục nhã như vậy.

      Phòng ăn tràn ngập mùi phong ba bão táp, trong lòng Cố Bình An thấp thỏm bất an, sợ Mục Lăng giận đến giết người diệt khẩu, trực tiếp giết chết , đây cũng là chuyện rất có khả năng.

      Xem như thanh danh của bị hủy hoại hết.

      Đường đường là thiên kim thị trưởng, có hôn ước, lại cùng em trai của chồng chưa cưới lêu lổng, có thể tưởng tượng đến hai giới chính thương đến tột cùng nhìn bằng ánh mắt gì.

      Báo giải trí này là làn sóng gây ra phong ba bão táp.

      Mục Lăng nổi giận, ngay tại chỗ gọi điện tìm ông chủ công ty giải trí, ném qua câu uy hiếp, “Trong vòng 3 ngày, công ty của ông biến thành lịch sử.”

      Phàm là dính đến chuyện truyền thông, đều bị Mục Lăng công kích như vậy.

      Trong chốc lát, giới báo trí thành phố S chấn động mạnh, mấy ngày nay số công ty nhà văn hóa đóng cửa, Mục đại giết gà dọa khỉ.

      Đường Dạ Bạch gọi điện thoại tới: “Hắc, Mục đại, vợ ngoại tình mà thôi, có gì lớn đâu, đừng khiến cho kinh tế rung chuyển chứ. Đúng rồi, Đường gia chúng ta đưa tin thất đức như vậy đâu, Đường thị rất bé, cầu xin buông tha. Tối hôm qua tôi mới nhận được tin tức này, tôi cho rằng cậu biết, thế nhưng cậu lại biết, aiz, Mục đại đội nón xanh có lẽ biến thành cụm từ phổ biến trong giới kinh doanh trong khoảng thời gian này.”

      “Đường Dạ Bạch, cậu cút cho tôi!” Mục Đại mắng cách thô bạo, “Còn nữa tôi cho cậu đội nón xanh ngay lập tức.”

      Ai cũng có thể nghe được, Đường Dạ Bạch vui sướng cỡ nào khi cười nỗi đau của người khác!

    5. Minh_Nguyệt

      Minh_Nguyệt Well-Known Member

      Bài viết:
      145
      Được thích:
      389
      Chương 35: Cơn thịnh nộ của Mục Boss

      Cố Bình An nhìn Mục Lăng nổi giận ứng phó với Đường tổng cười nỗi đau của người khác, rồi lại ứng phó với các công ty lớn, trong lòng ngược lại là mảnh nhàng.

      Mục Lăng hẳn là đính hôn với nữa.

      Biến thành người phụ nữ lả lơi trăng hoa, nếu như có thể làm Mục Lăng hủy bỏ hôn ước, cảm thấy rất đáng giá, chẳng sợ bị người đời chỉ trỏ, chỉ cần cùng Mục Lăng trói buộc nhau cả đời, cũng cảm thấy đáng giá, cùng lắm du học rồi sống ở đó, rời xa thành phố S phiền não này.

      Nghĩ như vậy, cả người đều trở nên nhõm, cũng rất vui sướng.

      “Cố Bình An!” Mục Lăng từng chữ từng chữ như là từ kẽ răng ra, tràn ngập lửa giận, Cố Bình An dường như có thể nhìn thấy cơn lửa giận hừng hực sau lưng Mục Lăng, chuyện quả thực chính là hai chữ, thoải mái.

      Chẳng qua, mặt Cố Bình An vẫn là bộ dạng vô tội.

      “Tôi biết.” Cố Bình An , “Chuyện này liên quan gì đến tôi, tôi cũng chịu.”

      “Bà nội nhà em lại lần nữa xem nào, liên quan gì đến em?” Mục Lăng rít gào, đập mạnh xuống bàn, “Có tin là lão tử làm thịt em ngay bây giờ hay !”

      tin.

      Cho nên Cố Bình An câm miệng, lời nào, dù sao cũng làm gì sai.

      Giả bộ oan ức là được, Lý Hoan Tình từng , nước mắt người phụ nữ là vũ khí sắc bén nhất đối với đàn ông, tuy rằng biết đối với Mục Lăng đến cùng có hiệu quả hay , người đàn ông này còn tức giận trong lòng.

      Mục Lăng chỉ vào , “Em lập tức cút cho , đừng để cho thấy mặt em nữa!”

      sợ nếu Cố Bình An còn trong tầm mắt của , làm ra chuyện thể tha thứ, Cố Bình An cầu mà được, cơm sáng còn chưa ăn, tạm biệt cũng lười , chạy trốn còn nhanh hơn thỏ.

      Mục Lăng, “……..”

      là ôn dịch sao? Chạy trốn nhanh như vậy, mẹ nó, Mục Lăng sắp nổi điên.

      Thịnh nộ qua , bình tĩnh lại, đến tột cùng là ai có lá gan lớn như vậy, dám ở đầu hổ bứt lông hổ, ràng là có liên quan đến Mục gia, đống lão già sống dai lòng tham như quỷ, Mục Lăng tức giận vẫn là tức giận nhưng lý trí vẫn còn.

      giận chính là, nhóc Cố Bình An này dám cho đội nón xanh.

      Biết bọn họ có gì phát sinh, Mục Phàm bị đánh đến mẹ cũng nhận ra, bọn họ trong sạch, nhưng vẫn rất tức giận, lại có người biết sống chết tới khiêu chiến quyền uy của , làm tốt lắm.

      Nếu phải có những người khác của Mục gia ở sau lưng xúi giục, những nhà báo kia dám đưa tin chuyện này sao?

      có khả năng.

      Xem Đường Dạ Bạch thông minh cỡ nào, tin tức lớn như vậy, Đường thị lại đề cập tới, vài gia chủ dòng truyền thông cũng đề cập tới, lại có mấy nhà báo nhảy ra, hiển nhiên sau lưng có người sai khiến.

      “Đúng là mấy lão già sống dai!”

      Rất hiển nhiên, bọn họ muốn phá hỏng liên hôn giữa và Cố gia, là người sĩ diện cao như vậy, bị đội nón xanh chẳng lẽ lại cước đá Cố Bình An ra.

      Đúng, thực nên cước đá Cố Bình An ra.

      Dù sao còn có Cố Doanh Doanh.

      Nhưng mẹ kiếp!! Cố Doanh Doanh còn chưa thành niên.

      Mục Lăng tức giận, như là sư tử hung ác bị người khác chiếm lãnh thổ, tìm người khai đao.

      Đám pháo hôi, cứ chờ đấy, lão tử từng bước từng bước giải quyết hết.

      Cố Bình An ra khỏi biệt thự, bước chân nhàng, nghĩ đến có thể thoát khỏi Mục Lăng, cảm thấy danh dự bị hao tổn chuyện .

      Phía sau chiếc xe cũng theo kịp, ngừng ở bên người , cửa sổ xe hạ xuống, “Thiếu phu nhân, lên xe , tôi đưa về nhà.”

      Đây là người bên cạnh Mục Lăng – Tiểu Ngô.

      Cố Bình An ngẫm nghĩ, người lại có tiền, cần thiết làm bộ làm tịch, , “Vậy phiền rồi.”

      Truyện đăng sớm nhất tại dembuon.vn
      Last edited: 15/11/19
      Nguyên NguyễnTiểu Ưu Nhi thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :