1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Nữ chính đều cùng nam phụ HE - Phù Hoa

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. quynhkongu

      quynhkongu Member

      Bài viết:
      35
      Được thích:
      37
      Chắc là có duyên phận gì từ trước rồi
      heavydizzy thích bài này.

    2. heavydizzy

      heavydizzy Well-Known Member

      Bài viết:
      1,641
      Được thích:
      56,963
      Chương 92. Vậy ta đây cũng xuống tham gia

      Mọi người đều biết, giới giải trí là cái vòng lớn, mà bên trong cái vòng lớn này lại có vô số cái vòng , phân biệt là các quần thể fan của minh tinh. Trong hội nhóm fan của minh tinh, thành viên cũng rất phức tạp. Hề Thiếu Nguyên từ cái tiểu minh tinh lên đứng đầu nhị tuyến, cũng xưng được là lưu lượng nhiều, fan nhiều như vậy, đương nhiên nhớ nổi, bất quá cũng có mấy fans, bởi vì quá mức nổi bật, cho dù là đại bảo bối chính chủ được các fan sủng ái, cũng nghe được chút tích.

      Ví dụ như “Sinh Khương Lão Tửu”.

      Fan này phải đứng đầu, cũng phải quý bà nào có danh vọng, nhưng nàng thực đặc thù. Nếu fan phải vào hội nhóm mới có thể sinh tồn trong vòng sinh thái bài ngoại này, Sinh Khương Lão Tửu chính là ‘ lang ’ trong quần thể fan của Hề Thiếu Nguyên. lang này ý nghĩa như mặt chữ —— độc lại hung ác.

      Nàng theo nhóm hội nào, cho dù là hội nhóm fan cũng thích Hề Thiếu Nguyên. Các fan bình thường mắng người đối địch, mắng công ty tốt với idol, mắng người đại diện đủ chiếu cố idol, còn Sinh Khương Lão Tửu nàng lại nâng thêm bước.

      Gặp phải mối quan hệ ngấm ngầm tốt nhưng bề ngoài cầu tình hữu nghị vờ vịt hoặc là tình lữ giả với minh tinh khác, lúc hợp tác với bọn họ khó tránh khỏi thoải mái, lúc này Sinh Khương Lão Tửu xuất trào phúng đợt; đầu năm công ty vì kiếm tiền nhận mấy đại diện quảng cáo ngốc bức, phát ra bao lâu, Sinh Khương Lão Tửu liền mắng công ty bấy lâu, nàng còn phải mắng loạn, mà tra ra nhân viên công ty, tinh chuẩn mắng chửi, cũng biết làm thế nào nàng rốt cuộc tra được những chuyện đó.

      Có thời điểm chính mình thể mắng, nhìn nàng mắng cố nhiên là sảng khoái, nhưng có lúc lại vui sướng như vậy, như là khi mắng người đại diện. Từ tỷ lúc trước chú ý tới Sinh Khương Lão Tửu, ngẫu nhiên vào lúc tâm tình bực bội lật ít bình luận nàng mắng công ty và những ngốc điểu, còn cười ha hả chia sẻ với trợ lý khác, kết quả quay đầu nhìn thấy nàng mắng mình, Từ tỷ là vô ngữ cứng họng, Hề Thiếu Nguyên cũng dở khóc dở cười.

      Còn có tình huynh đệ phải plastic, là tình bằng hữu chân , ngẫu nhiên cũng bị bắn phá như thế. cơ bản chỉ cần ai làm ra hành vi có hại với , bao gồm nhưng giới hạn những nguy hại về thanh danh, thân thể, ích lợi vân vân, đều bị Sinh Khương Lão Tửu trào phúng, xem trình độ tiến hành lãnh ngôn lãnh du, châm chọc tinh tế, công kích nhục mạ tinh thần, móc trường kỳ vân vân.

      chỉ Hề Thiếu Nguyên, ngay cả Từ tỷ, người đại diện của Hề Thiếu Nguyên và đám trợ lý đều ấn tượng khắc sâu với Sinh Khương Lão Tửu. Nhưng mà nguyên nhân nàng làm Hề Thiếu Nguyên nhớ là bởi vì nàng gây ra chuyện lớn.

      Trong vòng fan đông đảo, thể thiếu fan não tàn đầu óc ràng lắm hoặc là thích gây , đặc biệt là tuổi còn lại hiểu chuyện, khi minh tinh thay đổi hình tượng cần nâng cao mức độ cổ vũ quốc dân và hảo cảm của người qua đường, cũng rất dễ dàng bại hoại thanh danh và hảo cảm. Mà Sinh Khương Lão Tửu tựa như kéo quái, kéo toàn bộ những kẻ nhảy nhót thích gây chuyện nhất đến Weibo của mình rồi đóng cửa lại nháo lên, biết chọc tức bao nhiêu người chạy mất, đoạn thời gian đó, trang đề tài của Hề Thiếu Nguyên an tĩnh ít.

      tay xé mấy trăm fan não tàn, thao tác quá cay, nhưng mà chỉ như thế, nàng còn gây đại ra tay xé fan cuồng.

      Cái gọi là fan cuồng, chính là fan đáng sợ nhất, điên cuồng nhất, theo dõi rình coi quấy rầy thậm chí thương tổn thần tượng, cái gì cũng làm ra được. Gặp gỡ loại fan cuồng này, đối với minh tinh ph cũng có biện pháp gì tốt, là minh tinh hay là fans chỉ có thể lấy khiển trách làm chủ, hô hào mọi người lý trí. Nhưng Sinh Khương Lão Tửu , nàng chính diện xông ra.

      lần Hề Thiếu Nguyên gặp fan cuồng chụp ảnh, vì thấy , làm ra hành vi đuổi xe chặn xe, đâm hỏng cả xe .

      Sau đó công ty phát ra thanh minh, fans sâu đó nghiêm khắc khiển trách, việc này tất cả mọi người đều cho rằng cứ như vậy qua. Nhưng Sinh Khương Lão Tửu tìm thân phận mấy người này, treo lên nhục mạ, việc này lúc trước lần nháo đến ồn ào huyên náo, mấy fan cuồng đó cuối cùng thể đứng ra xin lỗi, sau đó thời gian rất lâu Hề Thiếu Nguyên cũng gặp phải fan cuồng quấy rầy.

      Bởi vì việc này, người đại diện của còn định liên hệ với vị lực sĩ này, hỏi xem nàng làm thế nào tìm ra thân phận mấy người kia, đối phương trả lời: “Trong nhà có tiền, nhờ người tìm.” Người đại diện Từ tỷ còn hỏi nàng muốn làm chưởng nhóm fan hay , giúp Hề Thiếu Nguyên quan tâm chút các fan phía dưới, kết quả đối phương : “ cần, fan của Thiếu Nguyên ca ca phần lớn là ta bôi đên, ta thích hợp.”

      Phi thường cao lãnh, phi thường khốc.

      Sau đó Từ tỷ với , tuy rằng là fan độc, nhưng lý trí lại phi thường . Bởi vì nàng tiến vào trong nhóm fan của Hề Thiếu Nguyên, hợp với các fan của Hề Thiếu Nguyên, khi nàng nhục mạ những người gây bất lợi với Hề Thiếu Nguyên, đối phương bởi vì nàng giận chó đánh mèo Hề Thiếu Nguyên, bởi vì các fan của Hề Thiếu Nguyên cũng phi thường chán ghét Sinh Khương Lão Tửu này, thường xuyên tổ chức thành đoàn thể mắng nàng, xa lánh nàng.

      Cho nên , nàng ở trong vòng fan có tiếng là lang.

      Hề Thiếu Nguyên gặp rất nhiều fan, có đôi khi fan thích , tuy rằng cảm tạ, nhưng trong lòng có xúc động gì, bởi vì loại này thích tuy rằng , lại thể lâu dài, rất có thể qua thời gian là quên mất. Mà những fan nhiệt tình rất cao, phần lớn đều ở trong hội nhóm, các nàng thích , nhưng phần lớn chính là thích vui vẻ náo nhiệt cùng với rất nhiều người chung sở thích, thích chính là trào lưu theo hội nhóm. Chỉ cần đặt các nàng trong vòng này, cho dù ngay từ đầu chỉ thích bình thường, chung quanh đều tiếp xúc với người cùng sở thích, cũng thực nhanh bị loại cuồng nhiệt này cảm nhiễm.

      Các nàng , hay là lấy danh nghĩa cùng nhau tạo nên giá trị hình tượng? Còn là loại giá trị để cùng chế tạo náo nhiệt và vui vẻ phù phiếm? Tóm lại phần lớn phải , bởi vì kỳ các nàng cũng hiểu , nếu ra khỏi ‘ hình ảnh ’ tốt người khác xây dựng, đại khái có rất nhiều người thoát fan, đây là thái độ bình thường.

      Minh tinh là chức nghiệp ngăn nắp lượng lệ, có nhiều người thích như vậy, nhưng đối với Sinh Khương Lão Tửu, lần đầu tiên Hề Thiếu Nguyên cảm nhận được loại ‘ thích’ chấp nhất đến khiến người ta có chút kinh hãi.

      Trước khi biết Khương Vũ Triều chính là Sinh Khương Lão Tửu, Hề Thiếu Nguyên định nghĩa nàng chính là fans tương đối đặc biệt, có vẻ thực hung còn làm theo ý mình.

      tại, Hề Trác Ngọc hồi tưởng chính mắt nhìn thấy Khương Vũ Triều, cảm thấy, giống như hung như từ trước vẫn tưởng tượng? Còn là nữ hài tử thực ôn nhu.

      Trong lòng các loại cảm xúc phức tạp, Hề Trác Ngọc hơn nửa đêm hồi tưởng lại những việc này, có vẻ ngủ được, khoác áo khoác đứng dậy ra ngoài. Người hầu bị kinh động, vội vàng chạy ra dò hỏi có gì phân phó.

      Hề Trác Ngọc lắc đầu, “ có việc gì, ngươi ngủ .” xưa nay như vậy, người hầu cũng quen, mắt thấy hình như chủ tử có tâm xuống cầu thang, con chó canh giữ ở ngoài cửa đuổi theo bước chân , cọ cọ, bồi cùng nhau về phía gác cao cách đó xa.

      Gác mái ở chỗ rất cao, từ đó có thể nhìn xuống nhìn rất nhiều kiến trúc trong Lạc Đô. Mọi thanh đều tĩnh lặng, mảnh tối đen, nhìn thấy ánh đèn. vào thế giới này nhiều năm, sớm quen thuộc. Hề Trác Ngọc lại đột nhiên nghĩ đến, Khương Vũ Triều hình như còn chưa tới bao lâu, nàng giờ quen sao? tiểu nương, trời xa đất lạ, cái gì cũng ràng, trong lòng sợ hãi sao?

      Hình như đúng…… trước kia nàng rất hung, hình như cũng sợ người nào.

      Tối nay vừa lúc chính là đội trưởng đội hộ vệ Hữu Võ tuần tra ban đêm, gặp chủ tử khó ngủ ra ngoài hứng gió lạnh, Hữu Võ tiến lên thăm hỏi vài câu.

      “Chủ tử, khó được gặp người ngủ được, có phải thân thể thoải mái ?” Hữu Võ hỏi.

      Hề Trác Ngọc: “, chỉ là…… suy nghĩ người.”

      Hữu Võ tức khắc lộ ra ánh mắt vi diệu, “Chủ tử ngài là nghĩ đến Tiêu tam tiểu thư .”

      Hề Trác Ngọc: “……???” Phải , vì sao biết?

      Đại khái là bởi vì ban đêm là thời gian thực thích hợp chuyện liên quan đến tình cảm, Hề Trác Ngọc lại là chủ tử thực khoan dung, Hữu Võ nhịn được bắt đầu với , “Chủ tử, người định khi nào cưới Tiêu tam tiểu thư về? Kỳ bây giờ lời đồn đãi cũng gần như bình ổn, nữa quả phụ tái giá cũng râts nhiều, huống chi là tái giá sau khi hòa ly, ngài cũng cần có nhiều băn khoăn. Dục Vương tiểu tử kia, mạnh miệng cái gì để bất kì kẻ nào cưới Tiêu tam tiểu thư, xì, chúng ta chẳng lẽ còn sợ sao!”

      Hề Trác Ngọc nâng tay lên: “Từ từ, gì? Vì sao ta muốn cưới Khương…… Tiêu Cẩm Nguyệt?”

      Hữu Võ kinh hãi: “ phải sao chủ tử, chẳng lẽ ngài căn bản chỉ chơi đùa mà muốn phụ trách?”

      Hề Trác Ngọc đau đầu: “Ta chơi cái gì?”

      Hữu Võ nhìn chằm chằm Hề Trác Ngọc dùng loại ánh mắt ‘ thể tưởng được chủ tử phúc hậu và vô hại lại có chân tâm, có trách nhiệm như vậy, làm ta ngoài ý muốn ’. Hề Trác Ngọc ôm chó của mình, dưới cái nhìn chăm chú của huynh đệ ở chung nhiều năm, cảm thấy trận mờ mịt.

      Hữu Võ: “Chủ tử, người cảm thấy Tiêu tam nương thế nào?”

      Hề Trác Ngọc: “Ta cảm thấy nàng kỳ rất tốt.”

      Hữu Võ: “Người cảm thấy nàng đặc biệt sao?”

      Hề Trác Ngọc: “Là rất đặc biệt……” Rốt cuộc nhiều năm như vậy cũng chỉ phát đồng hương này, hơn nữa còn rất có sâu xa.

      Hữu Võ đập chưởng: “Vậy phải được rồi! Còn chờ cái gì, nhanh cưới người về a, đừng chờ mất mới biết hối hận!”

      Hề Trác Ngọc càng đầu đau, “Được rồi, cần hồ ngôn loạn ngữ, tuy ở trong lòng ta, nàng tương đối đặc biệt, nhưng ta đối với nàng cũng có tình nam nữ, ta cũng cưới nàng.” Đại khái đối với , nàng cũng có tình cảm nam nữ, chỉ là tình cảm của fan với idol thôi.

      Hữu Võ vẻ mặt phức tạp, trong đôi mắt sáng ngời đều là đau lòng —— đây là mạnh miệng cái gì nha! Vải vóc ngự tứ trân quý đưa thành đôi, viết thư tình còn chuyên môn cho vào tráp đưa qua, lại tặng chó, gặp lén dưới ánh trăng, như vậy còn bảo với mấy câu thú vị, phải nhảm sao.

      Chủ tử mạnh miệng như vậy, sợ là thể ôm được tức phụ về. Xem ra, vẫn phải để bọn họ làm trung phó tới hỗ trợ.

      Ngày hôm sau, Hữu Võ truyền tin tức đến Minh Nguyệt Quan, chủ tử Ngọc Lăng Vương nhà mình lần này muốn tham gia vây săn mùa thu. nghĩ chủ tử muốn , Tiêu tam tiểu thư cũng , hai người này phải lại có cơ hội gặp mặt sao, cảm tình mà, đều là ở lâu sinh ra, gặp nhiều lần tốt rồi. Đến lúc đó tức phụ cũng ôm vào trong ngực, xem ngài ấy còn có thể mạnh miệng hay .

      Ngày vây săn mùa thu là hoạt động dạo chơi ngoại thành hoành tráng hàng mà từ hoàng đế cho tới đủ loại quan lại cùng nhau tham dự. Mọi người buông chính kiến ngày thường ở trong triều, tụ tập bên nhau săn thú thưởng cảnh, bồi hoàng đế thả lỏng chút, cảm thụ giao mùa và ý thu. Hậu cung đương nhiên cũng muốn , nếu các lão bà của hoàng đế muốn , quan viên đương nhiên cũng mang lão bà hài tử cùng náo nhiệt, đây chính là ‘vòng giao tế của các thái thái’.

      Khương Vũ Triều vừa nghe idol muốn thu săn, lập tức quyết định tiến đến đánh CALL. Idol tham gia hoạt động, nàng sao có thể tiếp ứng. Cũng biết lúc này nhà Tiêu tướng quốc kia có nguyện ý đưa nàng .

      Khương Vũ Triều tính toán có phương pháp nnào có thể làm cho bọn họ đáp ứng, riêng tìm ngầy về tướng phủ thỉnh an, trước nhắc việc này với Tiêu tướng quốc.

      Sau đó Tiêu tướng quốc liền ngụm đáp ứng.

      Khương Vũ Triều: “……?” Dễ dàng như vậy sao?

      Nàng có vẻ hiểu tươi cười mặt Tiêu tướng quốc, lại nghe thấy như vô ý thức cảm thán: “Nghe Ngọc Lăng Vương lần này cũng muốn a, tuy rằng dung mạo khí chất của đều tốt, nhưng cung tiễn săn thú lại am hiểu, lần này sợ là lấy được thứ hạng cao.”

      Lời này Khương Vũ Triều thích nghe, ai idol của nàng tốt! Ai idol của nàng được?!

      “Ngọc Lăng Vương chân nhân bất lộ tướng, phải chàng làm được, chỉ là muốn làm mà thôi.” Khương Vũ Triều nỗ lực áp lực chút, mới đương trường khoe khoang hồi cầu vồng rắm chó.

      Tiêu tướng quốc đôi mắt nhíu lại, cười cho qua chuyện.

      Tới ngày vây săn mùa thu, mọi người mênh mông cuồn cuộn vào dưới chân núi phái tây hai mươi dặm ngoài thành Lạc Đô, dựng trại đóng quân vây quanh tòa hành cung quét tước sẵn. Hành cung là Đế hậu cư trú, còn lại hoàng tử thần tử đều ở lều trại phụ cận, phen thu thập xong, thu săn bắt đầu, hoàng đế ngồi ở đài cao, nhìn phía dưới đám hoàng tử và công tử đại thần ăn mặc trang phục săn bắn.

      Dục Vương sắc mặt lạnh thấu xương, thân hình đĩnh bạt, trong đám nhi tử thập phần nổi bật. Hoàng đế nhìn trong chốc lát : “Năm nay hẳn vẫn là Dục Vương đoạt được phần thưởng ngày cuối cùng.”

      Trong mấy ngày thu săn, ngày cuối cùng còn có thi đấu, đua xem ai có thể săn được nhiều con mồi quý hiếm hơn, hai năm trước đều là Dục Vương được thứ nhất.

      Lúc này Tiêu tướng quốc cười tủm tỉm nhìn Ngọc Lăng Vương ngồi bên : “Ngọc Lăng Vương sao xuống dưới thử xem?”

      Hề Trác Ngọc thấy hoàng đế và những người khác đều nhìn về phía mình, vừa mới chuẩn bị thoái thác giống năm rồi, lại nghe Tiêu tướng quốc : “Tiểu nữ Cẩm Nguyệt thập phần ngưỡng mộ Ngọc Lăng Vương, lúc trước còn với ta, Ngọc Lăng Vương nếu nguyện ý, nhất định là có thể tỏa sáng rực rỡ.”

      Tiêu tướng quốc lời này, đương nhiên là thử, từ chỗ Tiêu phu nhân biết được Ngọc Lăng Vương và nữ nhi Tiêu Cẩm Nguyệt khả năng có tư tình, lòng có nghi ngờ, liền quyết định thử xem. Ngọc Lăng Vương thích tham dự thu săn, hôm nay xem ra cũng chuẩn bị thi đấu, nếu có tâm tư với Cẩm Nguyệt, nghe ông ta như vậy khẳng định phải tỏ vẻ.

      Hề Trác Ngọc: “……” A, fan cứng nhiều năm có từng như vậy sao? phần tín nhiệm quá trầm trọng.

      Hề Thiếu Nguyên lâu trước đây, chính là idol tốt đành lòng làm fans thất vọng.

      Hề Trác Ngọc theo bản năng nhìn nhìn đài cao của nữ quyến cách đó xa, vừa vặn đối diện Khương Vũ Triều ánh mắt tỏa ánh sáng. Tuy rằng nghe hấy bên này chuyện, nhưng ánh mắt này nàng giống như chứa đầy chờ mong.

      Hề Trác Ngọc chần chờ chút, đứng lên, “Ta đây lần này cũng tham gia .”

      Hoàng đế: “…… thôi.” Tiểu tử thúi mỗi lần thu săn đều muốn chui vào trong rừng lăn lộn, kết quả tại nghe thấy nương người ta câu liền sửa chủ ý, tiểu tử thúi!

      PS: Tóm lại ta ko thể hiểu nổi cái tình cảm của fan và idol.
      Lierose DuDu, annie196, Lee Đỗ25 others thích bài này.

    3. heavydizzy

      heavydizzy Well-Known Member

      Bài viết:
      1,641
      Được thích:
      56,963
      Chương 93. xong, Thuần Hi quận chúa xảy ra chuyện rồi

      Hề Thiếu Nguyên giờ cảm thấy đây chính là tham gia cuộc thi hát, thấy các tuyển thủ dự thi khác đều chuẩn bị thể tốt, muốn được lão bản cũng chính là hoàng đế coi trọng, còn quá muốn tham gia, nghĩ ở bên lười biếng, kết quả các fan ở dưới chờ mong lên sân khấu lần.

      Cũng được, tới lần , làm thần tượng cũng thể quá lười biếng, loại thể này chính là phát cho fan đợt phúc lợi.

      Đổi xong trang phục, Ngọc Lăng Vương Hề Trác Ngọc dắt ngựa ra, lập tức trở thành người lóa mắt nhất trong đám nam tử kia, khán đài nữ quyến càng xảy ra xôn xao, ít nữ quyến đều vứt bỏ rụt rè, dựa vào lan can nhìn Hề Trác Ngọc phía dưới.

      là Hề Trác Ngọc vốn dĩ đứng đầu về nhan giá trị, khí chất giống bình thường, hơn nữa trang phục săn bắn quá đẹp, mặc vào eo chân dài nhìn sót cái gì, soái đến làm người ta nổi. Cái eo này cũng quá gày , làm người ta muốn ôm! Còn có cái chân này, a a sao lại dài như vậy, nhìn chiếc giày này, lúc đá người độ cong khẳng định siêu đẹp.

      Khương Vũ Triều thiếu chút nữa nhịn được thét lên, tay theo bản năng sờ hoa đầu muốn hái xuống, ném sang, nhưng lý trí còn chưa hoàn toàn rời nhà trốn , vô cùng kịp thời mà ngăn cản hành vi này lại.

      Bên này nữ quyến xôn xao quá nhiều, Khương Vũ Triều phản ứng cũng phải kịch liệt nhất, cho nên dẫn người khác chú mục, tại giữa sân, hai người hấp dẫn nhất chính là Ngọc Lăng Vương Hề Trác Ngọc còn có Dục Vương.

      “Ngọc Lăng Vương sao cũng tới.”

      “Đúng vậy, đây cũng khó có được.”

      Mặc trang phục săn, những công tử đại gia cũng có chút hưng phấn thảo luận, còn có mấy người nhìn Dục Vương biểu tình lãnh khốc. Dục Vương và Ngọc Lăng Vương nháo mâu thuẫn sớm truyền khắp, tại bọn họ đều cảm thấy Ngọc Lăng Vương thi đấu, khẳng định là hướng về phía Dục Vương.

      Dục Vương chính mình cũng cảm thấy như vậy. ngồi lưng ngựa, nhìn Hề Trác Ngọc còn đứng bên ngựa, duỗi tay vuốt ve, cao nhìn xuống : “Ngọc Lăng Vương muốn săn thú, cái gì cũng mang theo? Ngươi nuôi những súc sinh đó, lúc này chẳng lẽ còn phải nên sử dụng đến sao.”

      Hề Trác Ngọc quay đầu lại nhìn cái, “Dục Vương nuôi súc sinh cũng ít hơn ta. Ta nhớ năm ngoái, Dục Vương mang liệp ưng , chính là nó kia?” giơ tay chỉ cái bóng đen xoay quanh ở trung.

      Dục Vương hừ tiếng, siết hai ngón tay vào nhau, thổi ra tiếng huýt, con ưng xoay quanh bầu trời tức khắc kêu tiếng, bay xuống dưới đậu lên cổ tay mang bao da của Dục Vương.

      Các quý tộc săn thú, đều thích mang theo các loại mãnh thú hung cầm, con ưng này của Dục Vương khoẻ mạnh hung lệ nhất, còn từng cùng lên chiến trường, thậm chí từng vồ chết người. Liệp ưng giống chủ nhân, dùng ánh mắt bén nhọn địch ý nhìn chằm chằm Hề Trác Ngọc.

      Hề Trác Ngọc dẫm bàn đạp lên ngựa, ngồi ở ngựa cũng thổi tiếng huýt sáo, cơ hồ lập tức mấy con chó to từ doanh địa bên kia chạy tới, hình thể so với chó bình thường còn lớn hơn nhiều, nhìn qua cũng mười phần thông minh, Hề Trác Ngọc khom lưng thân mật sờ sờ đầu từng con, “, ta dẫn các ngươi chạy.” tuy tham dự thu săn, nhưng ngầm cũng thường mang theo đàn chó vào núi hoạt động chút, mấy con này đặc biệt thích loại vận động này.

      Dục Vương kéo kéo khóe miệng, nâng ưng : “Ngọc Lăng Vương lại xem trọng những súc sinh này, cũng đừng ở trong núi bị mãnh thú ngậm mất, rốt cuộc vào khu vực săn bắn, phân đó là ngươi nuôi, nếu nhìn sai giết mất mấy con, Ngọc Lăng Vương cũng đừng đau lòng.” có hảo ý nhìn những con chó to đó, ý trong lời là muốn giết chết mấy con cho hả giận.

      Hề Trác Ngọc lại cũng nhìn , vẫn cẩn thận vuốt đầu con chó, “ có gì phải lo lắng, so với chim của Dục Vương còn lớn hơn.”

      xong cảm thấy có chút đúng, đành phải bỏ thêm câu: “Ta là chó của ta lớn hơn chim của Dục Vương.”

      giải thích còn tốt, vừa giải thích, mặt Dục Vương đen rồi, hừ lạnh tiếng quay đầu vào khu săn bắn.

      “Ngọc ca, nghĩ tới ngươi còn biết tổn hại người khác a, là làm ta mở rộng tầm mắt.” Lục hoàng tử cưỡi ngựa qua, vẻ mặt kinh ngạc cảm thán.

      Hề Trác Ngọc: Ta phải, ta có…… Ta phải.

      Thất hoàng tử cũng lao đến, “Ngọc ca, ta nghe huynh và tranh tam tiểu thư nhà Tiêu tướng quốc có phải ?”

      Hề Trác Ngọc vừa nghe cái này, cảm giác càng đau đầu, đây là cái gì? ràng phải, cũng có.

      Hề Trác Ngọc: “ phải, đệ đừng bậy.”

      Thất hoàng tử cười to: “Thẹn thùng cái gì, ta cổ vũ huynh! Tam ca người nọ biết thương hương tiếc ngọc, Ngọc ca, khẳng định huynh tốt hơn.”

      thông, Hề Trác Ngọc cũng cưỡi ngựa mang theo mấy con chó vào khu săn.

      Thôi, thanh giả tự thanh , nghĩ.

      ……

      “Dựa vào cái gì?!” Thuần Hỉ quận chúa đá ngã bình hoa, lại vung tay áo đập rớt cái bình ngọc, thét to: “Dựa vào cái gì là Tiêu Cẩm Nguyệt? Nàng có chỗ nào so được với ta? Trác Ngọc ca ca vì sao chọn nàng chọn ta?”

      “Thôi, con phát tính tình cái gì, chính là tính tình này, con chưa bao giờ chịu thu liễm, bây giờ tốt rồi, nháo đến như vậy, Hoàng Hậu điện hạ cũng chịu tốt cho con.” mẫu thân của Thuần Hỉ quận chúa quát.

      Thuần Hỉ quận chúa còn la hét, đá mảnh sứ vỡ mặt đất bay ra ngoài, “Hoàng Hậu điện hạ phải gả con cho Trác Ngọc ca ca, giờ lại đổi ý, sao bà ấy có thể như vậy! Mẫu thân, người với hoàng hậu, người bảo phụ thân với bệ hạ!”

      “Đủ rồi! Con còn ngại đủ mất mặt! Con sống yên ổn cho ta, bị phụ thân con sủng biết trời cao đất dày, nếu còn dám nháo ra chuyện, liền nhốt con lại!”

      Thuần Hỉ quận chúa từ khi biết được mình gả cho Ngọc Lăng Vương làm Vương phi liền bành trướng kỳ cục, nơi nơi dào dạt đắc ý mà khoe ra, cung yến trùng dương ở trong cung nháo với Tiêu Cẩm Nguyệt đến trước mặt Hoàng Hậu và hoàng đế, nàng có chút sợ hãi, nhưng an tâm hai ngày lại thói cũ nảy mầm. Ai biết trong cung đột nhiên truyền đến tin tức, việc của nàng và Ngọc Lăng Vương thất bại.

      Chuyện này sao có thể nhịn, Thuần Hỉ quận chúa nháo tới nháo , nháo đến mẫu thân nàng tự mình chỗ Hoàng Hậu dò hỏi, rốt cuộc được biết nguyên nhân xác thực, nguyên lai là bởi vì Ngọc Lăng Vương chính miệng thích nàng, hơn nữa thích chính là Tiêu tam tiểu thư Tiêu Cẩm Nguyệt. Cái này càng được, Thuần Hỉ quận chúa càng hận đến phát cuồng, ở trong phủ phát giận khắp nơi, nháo đến gà chó yên.

      vất vả ngừng nghỉ hai ngày, tới thu săn, mẫu thân của nàng ngàn dặn dò vạn dặn dò, bảo nàng cần gây chuyện, nhưng mà nàng lại nghe lời, trực tiếp tới tìm Tiêu Cẩm Nguyệt, chuẩn bị xả giận cho mình.

      Thuần Hỉ quận chúa bị nuông chiều hỏng rồi, tính tình rất có chút vô pháp vô thiên, làm việc lại màng hậu quả, nàng trực tiếp để hai nô tỳ thừa dịp Tiêu Cẩm Nguyệt lạc lại mình bịt miệng trói nàng tới doanh trướng của mình.

      Khương Vũ Triều mới vừa nhìn theo idol khí phách hăng hái mà vào khu vực săn bắn, chuẩn bị về doanh trướng nghỉ ngơi, ai biết bị hai nô tỳ thân thể khoẻ mạnh đè ép đưa vào doanh trướng Thuần Hỉ quận chúa, lại bị ấn quỳ gối mặt đất.

      “Tiêu Cẩm Nguyệt, ngươi biết hôm nay vì sao ở chỗ này ?” Thuần Hỉ quận chúa nâng mũi chân đá đá đầu gối Khương Vũ Triều, lại ngồi xổm xuống dùng móng tay nhòn nhọn cắt hai vệt ở mặt nàng: “Bởi vì ngươi đoạt đồ với ta, ta thực cao hứng.”

      “Các ngươi đều ra ngoài, canh giử ở xa chút, đừng để người khác nghe được thanh tới đây.” Thuần Hỉ quận chúa cầm roi đứng lên, với hai nô tỳ kia.

      Hai cái nô tỳ theo tiếng lui ra, trong doanh trướng chỉ còn lại Thuần Hỉ quận chúa và Khương Vũ Triều bị trói tay.

      “Bang ——” Thuần Hỉ quận chúa hai lời quất roi lên người Khương Vũ Triều, “Ai cho phép ngươi đoạt Trác Ngọc ca ca với ta? Ngươi loại nữ nhân này có tư cách gì trèo cao Trác Ngọc ca ca của ta?”

      Khương Vũ Triều thể kịp thời né tránh, cứ thế ăn roi. Nàng mới vừa bị hai nô tỳ ấn quỳ mặt đất, đầu gối đập mạnh xuống, nhất thời còn chưa bình phục lại.

      Thuần Hỉ quận chúa cho nàng roi lại mắng: “Hôm nay ta phải đánh chết ngươi, còn phải dùng đao rạch mặt ngươi, sau đó ném vào trong rừng cho dã thú ăn, đến lúc đó xem ngươi còn lấy cái gì tranh Trác Ngọc ca ca với ta!”

      Khương Vũ Triều hoãn qua trận, hai lời nhảy lên cho nàng ta cước, gạt Thuần Hỉ quận chúa ngã xuống đất. Khương Vũ Triều bị hai nha hoàn trói tay, chân lại trói chặt. Nơi này tiểu thư đại gia đều yếu ớt, các nàng đại khái cho rằng trói tay là đủ rồi, nhưng Khương Vũ Triều phải Tiêu Cẩm Nguyệt, nàng có kinh nghiệm đánh lộn phong phú, lúc này tiến vào trạng thái, đánh lại hai nô tỳ to khỏe, chẳng lẽ còn đánh lại Thuần Hỉ quận chúa sao.

      Tay tạm thời thể động cũng trở ngại nàng phát huy, thừa dịp Thuần Hỉ quận chúa ngã dập mông, nàng tiến lên khách khí ngồi lên đầu Thuần Hỉ quận chúa, trực tiếp ngăn chặn cả khuôn mặt bao gồm miệng nàng, miễn cho nàng hô lên gọi nô tỳ bên ngoài tiến vào.

      Hơn nữa cái động tác này tuyệt nhất ở chỗ cũng đủ ghê tởm người ta. Khương Vũ Triều bất động như núi, tùy ý đôi tay Thuần Hỉ quận chúa giãy giụa như thế nào, cứ gắt gao đè nặng mặt nàng ta, làm nàng ta thể hô hấp.

      Chờ đến lúc người giãy giụa chậm rãi yếu dần, nàng mới đứng lên, nhìn Thuần Hỉ quận chúa run rẩy mặt đất. Nàng nhanh chóng tìm được cây đao ở án kỉ bên cạnh, cắt dây thừng tay, sau đó cởi giày của Thuần Hỉ quận chúa, kéo xuống nhét vớ vào miệng nàng ta, bịt kín mít, dùng dây thừng vừa cắt, trói miệng cùng với tay chân nàng ta.

      Chỉ khoảng nửa khắc, hai người liền đổi vai, Thuần Hỉ quận chúa kiêu ngạo biến thành cái dạng mặc người xâu xé. Nàng ta rốt cuộc từ trong hít thở thông choáng váng tỉnh lại, phẫn nộ lại ghê tởm kêu ô ô, lại kêu ra tiếng.

      Khương Vũ Triều thở hổn hển mấy hơi, giật giật vai lưng bị quất roi, túm chặt tóc Thuần Hỉ quận chúa, thấp giọng ở nàng bên tai trầm trầm : “Ngươi định thịt ta? A? lâu ai dám làm gì ta.”

      “Ngươi vừa rồi muốn giết ta?” Nàng nhặt tấm ván gỗ to bằng bàn tay bên cạnh, “Ngươi yên tâm, ta giết người, giết người là phạm pháp, nhưng ta muốn chơi chút với ngươi.”

      Thuần Hỉ quận chúa miệng bị nhồi phồng lên, nàng vặn vẹo giãy giụa mặt đất, trong mắt đều là lửa giận.

      Khương Vũ Triều lại cầm lấy đao, nhắm ngay ngực nàng. Thuần Hỉ quận chúa lúc này rốt cuộc biết sợ hãi, trong ánh mắt toát ra hoảng hốt. Nàng lúc trước khinh khinh xảo xảo muốn giết người, khẳng định biết lúc tử vong uy hiếp buông xuống người mình, là đáng sợ như vậy. Nàng muốn nếu mình xảy ra chuyện, phụ thân và mẫu thân khẳng định thiện bãi cam hưu, nhưng lại chỉ có thể phát ra thanh hàm hồ.

      Khương Vũ Triều dùng đao rạch váy áo Thuần Hỉ quận chúa, đem thân lăng la tơ lụa xé rách tung toé, bao gồm yếm và quần lót đều xé rách, lộ ra da thịt trắng nõn.

      Thuần Hỉ quận chúa mở to hai mắt nhìn, mặt đỏ lên, biết là bởi vì phẫn nộ hay là ngượng ngùng, nàng bắt đầu sợ hãi trốn ra sau.

      Khương Vũ Triều cầm lấy tấm ván gỗ: “Ngươi vừa rồi phải thực hung sao?” Bang cái ở người Thuần Hỉ quận chúa, lưu lại mảnh vệt đỏ.

      Thuần Hỉ quận chúa bộ dáng bị lăng nhục, dù trước mặt là đều là nữ tử, nàng cũng sắp xấu hổ và giận dữ mà chết. Khương Vũ Triều dưới ánh mắt của nàng chút nào nương tay, véo ra vô số vệt đỏ ở cổ đùi ngực, lại dùng tấm ván gỗ đánh vào bên ngoài miệng, làm miệng nàng bị đánh đến đỏ bừng mảnh, lại kéo rơi búi tóc nàng.

      “Làm chuyện sai, nên chịu giáo huấn, biết ?” Khương Vũ Triều đè thấp thanh ở bên tai Thuần Hỉ quận chúa, ngữ khí lạnh lùng mà chê cười. Thuần Hỉ quận chúa cả người run rẩy, ánh mắt nhìn về phía nàng có hận và phẫn nộ, còn có sợ hãi.

      “Ngươi cho rằng thân phận cao quý?” Khương Vũ Triều dẫm lên mặt nàng, cầm lấy roi, “Hôm nay ta tới dạy ngươi lần, cái gì gọi là hối hận kịp.”

      Thuần Hỉ quận chúa người này, Khương Vũ Triều từng nghe , cùng nàng phát sinh mâu thuẫn, nàng càng hỏi thăm thêm. Nhưng chung quy nàng còn mang theo chút tư duy theo quán tính của xã hội pháp trị, nghĩ tới người này trực tiếp thô bạo như vậy. Được, nếu phát triển thành như vậy, thành bị đánh phải nàng có thể nhịn, vậy nhịn.

      Hôm nay trận này, các nàng sống núi kết thù lớn, vì tránh cho quận chúa thiên chân ác độc trả thù, nàng chỉ có thể ở chỗ này cẩn thận tính sổ, tốt nhất làm cho nàng ta ngày sau nhìn thấy mình liền nhớ tới tra tấn thống khổ hôm nay, nghe thấy tên nàng liền sợ hãi, hoàn toàn dậy nổi tâm tư trả thù. Nếu dù sau này bị trả thù, tại nàng cũng đòi đủ, khẳng định nàng trở thành ác mộng cả đời của vị quận chúa này.

      Canh giữ ở ngoài lều trại cách đó xa, nô tỳ thường thường nhìn lều của Thuần Hỉ quận chúa, mắt thấy thời gian chậm rãi qua , bên trong còn có ai ra, có nô tỳ do do dự dự, muốn tiến lên xem. Nếu người bị chết, chỉ sợ phải trước tiên chuẩn bị sẵn sàng. Thuần Hỉ quận chúa từ trước vì hả giận giết nô tỳ, cũng là các nàng xử lý, nhưng lần này người đó thể so với nô tỳ, tuy rằng chủ tử có thể trực tiếp ném vào trong rừng giả là bị dã thú ăn, nhưng dù sao cũng là chuyện trái với lương tâm, các nàng cũng có chút lo lắng đề phòng.

      “Quận chúa?” Nô tỳ đứng ở ngoài lều cẩn thận hỏi, nghe bên trong doanh trướng truyền đến thanh nữ nhân hêu ô ô. Trong lòng nhàng thở ra, nàng nghĩ còn tốt, người còn chưa chết.

      Trước mắt bỗng nhiên có hắc ảnh chợt lóe, người từ trong lều bị đẩy ra, nện xuốn nàng g. Người nọ nước mắt nước mũi giàn giụa, tóc tai tán loạn, quần áo rách nát, người lại tràn đầy vệt đỏ, chân mềm oặt mặt đất. Hai nô tỳ kinh hãi, thất thanh hô: “Quận chúa?!”

      Cùng lúc đó, Khương Vũ Triều cũng từ nhảy ra khỏi lều, nhân lúc hai nô tỳ hoang mang lo sợ hết sức đỡ Thuần Hỉ quận chúa, nàng chạy ra ngoài.

      Nàng vừa chạy vừa la lớn: “ tốt, Thuần Hỉ quận chúa xảy ra chuyện! Mau tới! Thuần Hỉ quận chúa xảy ra chuyện!”

      Kêu xong, nàng nghe thấy tiếng bước chân, nhân loạn mà trốn sau lều, lại từ lều khác rời . Đến nỗi Thuần Hỉ quận chúa bên kia có thể bị bắt gặp hay , lại phát sinh cái gì, nàng cũng thèm biết.
      Lierose DuDu, annie196, Lee Đỗ23 others thích bài này.

    4. linhdiep17

      linhdiep17 Well-Known Member

      Bài viết:
      2,543
      Được thích:
      4,542
      Fan cuồng của idol hung, idol ngài có biết ko, mà biết sao, nam nhin idol cũng bảo vệ fan mình, :yoyo45: chế càng ngày càng cường, dũng mãnh a
      heavydizzyHale205 thích bài này.

    5. quynhkongu

      quynhkongu Member

      Bài viết:
      35
      Được thích:
      37
      Chương này có 2 điểm cần chú ý
      Thứ nhất Ngọc lăng vương lớn hơn chim của Dục vương
      Thứ hai Triều tỷ uy vũ
      levuong, heavydizzyHale205 thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :