1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Bộ Trưởng Cao Lãnh: Cưng Chiều Vợ Yêu Tận Trời! - Công Tử Như Tuyết

Thảo luận trong 'Hiện Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Mieu1810

      Mieu1810 Well-Known Member

      Bài viết:
      204
      Được thích:
      3,746
      CHƯƠNG 170: PHẪN NỘ NHANH HƠN PHÁ.
      Edit: Miêu - CQH
      “Đới tiểu thư.” Trợ lý giọng nhắc nhở, “Chúng ta vào thôi?”

      Đới Annie cố gắng duy trì mỉm cười mặt, trong miệng sắp cắn nát môi trong rồi.

      Lần đầu tiên xuất trong yến hội, thậm chí người phóng viên chụp hình cũng có!

      Giờ này phút này, Đới Annie muốn phẫn nộ mạnh.

      Giày cao gót nặng nề bước bậc thang, ta cắn rang .

      tìm hiểu thử cho tôi biết, người đàn bà đó là ai!”

      người đàn bà có danh tiếng làm sao lọt vào mắt xạnh của bộ trưởng chứ?

      ta ngược lại muốn nhìn thử chút, đối phương là thần thánh phương nào thế nhưng cướp nổi bật của mình.
      ….
      ….
      Dạ tiệc từ thiện phủ tổng thống, cho đến bây giờ đều là cho mọi khoe sắc, đàn ông khoe tiền.

      Năm nay, đương nhiên cũng vậy.

      sân khấu dàn nhạc giao hưởng trình diễn vui vẻ, trong đại sảnh các khách mời chuyện với nhau.

      Tiệc tối như vầy, Đường Mặc Trầm rất ít khi tham gia.

      Năm trước thăng chức làm bộ trưởng, bất qua chỉ cho Ôn Tử Khiêm đưa tờ chi phiếu đến.

      Nhiều năm qua, người đàn ông hứng thú lại tham gia lần đầu tiên.

      Cho dù có chính thức tham gia trực tiếp chuyện tranh cử, nhưng làm tin tức lớn truyền rồi.

      Chuyện tranh cử tổng thống chuẩn bị lên chức này cạnh tranh rất khốc liệt, mọi người chú ý đến thái độ của cũng cao.

      Sớm có người đưa tin truyền , tất cả mọi người suy đoán vị bộ trưởng này chọn ai làm bạn chung.

      Các nhân vật nổi tiếng, nhưng chủ yếu là các đoán xem vị này chọn ai làm bạn hôm nay.

      Bởi vậy, khi bước vào phòng, lập tức thu hút được ánh mắt của mọi người.

      “Mau nhìn , Đường bộ trưởng đến!”

      “Trời ạ… Còn đẹp trai hơn ở tivi nữa.”

      “Cùng đứng với ngài ấy là ai, chưa từng thấy trước kia?”

      …..

      Tầm mắt mọi người người xẹt qua, hẹn mà gặp đều rơi người Bùi Vân Khinh.

      Các trẻ hoặc hâm mội hoặc ghen tị, ánh mắt của tất cả người đàn ông ở đây hầu hết đều tò mò.

      người đẹp cực phẩm như vậy, ở đâu tìm được?

      góc phòng, Cố đại tiểu thư Cố Tây Phán nghe được mấy người bên cạnh thảo luận, cũng quay mặt lại.

      Nhìn Đường Mặc Trầm cùng Bùi Vân Khinh cùng nhau, ta nắm các cốc muốn bể.

      Trường hợp như vậy, tại sao Đường Mặc Trầm lại mang Bùi Vân Khinh chứ?

      nhóc kia, có thể mê hoặc như vậy?

      Bộ trưởng bộ Vệ sinh Lý Thư tươi cười đến, Cố Tây Phán thu hồi tầm mắt mình lại, cũng hướng đối phương cười lại.

      “Hình ảnh thu hút như vậy, Tây Phán đương nhiên muốn nhìn thử có quen biết chứ?”

      Người đàn ông Lý Sách này cũng gần ba mươi, mặc người bộ vest màu xám bạc.

      Ngũ quan khéo léo, bộ màu xám bạc và kính mát che khuất đôi mắt và mũi nhọn, bên môi luôn vui vẻ.

      Lãnh đạm vừa đủ, ngọc thụ lâm phong.

      Dù là người am hiểu như Cố Tây Phán, nhìn lần cũng hơi giật mình.

      “Vị này là?”

      “Để tôi giới thiệu chút.” Lý Thư tươi cười, “Đây là tiểu thư của công ty dược phẩm Cố thị - Cố Tây Phán. Vị này là Phương giáo sư – Phương Mê đến thành phố chúng ta để tham gia diễn đàn y học. Phương giáo sư chỉ chuyên khoa ngoại, còn là tiến sĩ của dược lý học, nhị vị coi như người cùng ngành, có khả năng gặp mặt nhau nhiều đấy.”

      Cố Tây Phán cong môi đưa tay phải ra, “Phương giáo sư xin chỉ giáo nhiều.”

      Phương Mê cười như gió xuân, chỉ nhàn nhạt cầm ta.

      “Cố tiểu thư khách khí, hai chữ giáo sư Phương mỗ dám nhận.”
      Last edited: 13/10/19
      Tiểu Ly 1111, Chris, KY_BIBG9 others thích bài này.

    2. Mieu1810

      Mieu1810 Well-Known Member

      Bài viết:
      204
      Được thích:
      3,746
      CHƯƠNG 171: TÔI GHÉT TA!
      Edit: Miêu - CQH
      Thư ký của Lý Thư đến, hướng ta thầm vài câu, Lý Thư hướng hai người cười.

      “Hai người cứ chuyện, tôi có việc, xin lỗi thể tiếp chuyện trong chốc lát.”

      Lý Thư rời , Phương Mê nhìn theo tầm mắt Cố Tây Phán, nhìn về phía Đường Mặc Trầm xa.

      “Người kia là Đường bộ trưởng phải ?”

      Cố Tây Phán híp mắt lại, thưởng thức vẻ đẹp bụi trần Đường Mặc Trầm.

      sai.”

      “Bên người ngài ấy là người nào vậy, Cố tiểu thư biết ?”

      “Đó là cháu của bộ trưởng, Bùi Vân Khinh.” Cố Tây Phán liếc mắt, hướng ta cười, “Nếu Phương tiên sinh có hứng thú, tôi có thể giúp giới thiệu.”

      Phương Mê có cự tuyệt, “Làm phiền Cố tiểu thư.”

      “Dù sao tôi cũng muốn qua chào hỏi!”

      Cố Tây Phán nâng tay làm dấu mời, cất bước ở phía trước, Phương Mê theo phía sau.

      Xuyên qua đám người, ta mở nụ cười.

      “Mực Trầm, Vân Khinh, hai người đến rồi?”

      Đường Mặc Trầm nhàng gật đầu, xem như đáp lại, Bùi Vân Khinh giơ khóe miệng, Điềm Điềm mở miệng.

      “Dì Cố, lâu gặp!”

      Nghe thấy hai chữ ‘dì Cố’, Cố Tây Phán mặt bất động, hàm răng cũng nghiến chặt.

      Phương Mê đứng ở bên cạnh, cơ mặt run rẩy trong mắt, đôi mắt đen như mực, khi cười lên lên vài nét nhăn khi cười.

      Lúc này, tầm mắt Đường Mặc Trầm cùng Bùi Vân Khinh hẹn mà gặp cùng nhìn về phía Phương Mê.

      Mặc dù đối với người đứng sau Cố Tây Phán, làm cho người ta cảm giác tồn tại mạnh mẽ, làm cho người ta thể chú ý đến hữu của ta.

      Phương Mê cũng tránh né ánh mắt của Bùi Vân Khinh.

      Bốn mắt nhìn nhau, long mày Bùi Vân Khinh dựng lên.

      ràng lần đầu tiên đây là lần đầu tiên, vì sao ánh mắt ta giống như quen biết nhau?

      Lúc này, Phương Mê nghiên mắt về phái Đường Mặc Trầm, đưa tay ra.

      “Đường bộ trưởng ngưỡng mộ lâu, Tôi là Phương Mê!”

      Đưa tay ra nắm lấy, Đường Mặc Trầm thản nhiên gật đầu.

      “Giáo sư Phương là chuyên gia ngoại khoa.” Cố Tây Phán ánh mắt dừng người Bùi Vân Khinh, “ đến, Vân Khinh cũng học y, cùng Phương giáo sư cũng muốn thỉnh giáo và chuyện.”

      Con nhóc kia tựa hồ cảm thấy hứng thú với Phương Mê, nếu như có thể để Phương Mê tách hai người ra, ta ngược lại rất vui mừng.

      “Xin chào!”

      Bùi Vân Khinh lễ phép, muốn bắt tay với đối phương.

      Dời cánh tay của mình xuống để bắt tay nhưng bị Đường Mặc Trầm nắm lại.

      “Xin lỗi thể bắt được.”

      xong, Đường Mặc Trầm mang theo nhanh về phía trước.

      Cố Tây Phán nhìn bóng hai người ngày càng xa, cảm thấy hận.

      Ánh mắt Phương Mê đảo qua mặt , “Đường bộ trưởng cùng cháu là thân cận.”

      Chu Thiếno nghe vậy chỉ mỉm cười, “Phương giáo sư nếu như hứng thú với Vân Khinh, lần khác tôi có thể em ấy ra, mọi người cùng nhau chuyện.”

      Phương Mê cười rộ lên, “Cố tiểu thư là nóng vội, chỉ là gần đây tôi bận quá, sau này nếu được hãy sau.”

      Hai người chuyện Đường Mặc Trầm mang theo Bùi Vân Khinh lên cầu thang.

      “Cách xa Phương Mê chút.”

      đột nhiên ra câu đấy, Bùi Vân Khinh khỏi ngạc nhiên.

      “Chú biết ta?”

      ghét ta!”

      Cho dù người đàn ông lúc nào cũng tươi cười ôn hào, nhìn qua giống như có chút công kích nào, nhưng Đường Mặc Trầm cảm giác được khí chất toát ra người đàn ông đó – là tử con đường máu.

      Hoặc là, bởi vì đối phương là bác sĩ ngoại khoa.

      Nhưng bất kẻ như thế nào, Đường Mặc Trầm đều ghét vì cảm giác đối phương cho như vậy.

      Bất quá chỉ là người xa lạ gặp mặt lần đầu tiên, tại sao lại ghét?

      Bùi Vân Khinh khó hiểu nghiêng mặt dừng ở khuôn mặt vui của .

      phải bởi vì đối phương nhìn mình nên liền…. Ghen tị chứ?
      Last edited: 13/10/19
      garan2602, Tiểu Ly 1111, Chris10 others thích bài này.

    3. Mieu1810

      Mieu1810 Well-Known Member

      Bài viết:
      204
      Được thích:
      3,746
      CHƯƠNG 172: NGƯỜI CUỐI CÙNG TÊN LÀ BÙI VÂN KHINH!
      Edit: Miêu - CQH​

      Đúng là bình dấm chua lớn!

      Bùi Vân Khinh quay lại cười với người đàn ông, giọng mở miệng.

      “Tôi chỉ so sánh chút, chú nhr cùng ta, đẹp trai hơn?”

      Đường Mặc Trầm cho là đúng như vậy.

      “Cuối cùng tôi phát …” Bùi Vân Khinh cố ý thở lớn, nhìn, lông mày dựng lên, mới cười lớn rồi đáp án của mình, “Chú đẹp trai hơn.”

      Đường Mặc Trầm hừ .

      “Nhàm chán!”

      Bùi Vân Khinh chỉ cười.

      Đúng là người cao ngạo.

      Miệng nhàm chán, trong lòng còn phải vui vẻ sao!

      lầu, tổng thống tiên sinh Hoắc Vĩ Đình dắt vợ mình Lam Nhược, nhìn đến hai người Đường Mặc Trầm, liền lên vẻ ôn tươi cười.

      “Mặc Trầm!”

      “Tổng thống, phu nhân!”

      Dẫn theo Bùi Vân Khinh đến, Đường Mặc Trầm khẽ gật đầu coi như thăm hỏi.

      Bùi Vân Khinh cùng hai người gặp nhau, lúc này chủ động cười hỏi thăm.

      “Tổng thống tiên sinh, phu nhân, buổi tối tốt lành.”

      Hvd cười rồi gật đầu, Lam Nhược đưa tay đỡ lấy bàn tay .

      “Vân Khinh ngày càng giống như La tiểu thư (mẹ của nữ chính), đều là quốc sắc thiên hương!”

      Bùi Vân Khinh vẻ mặt ngây thơ cười, “Phu nhân chê cười rồi, con nếu có phần vẻ đẹp đoan trang của mẹ cười đến tỉnh ngủ rồi.”
      Vừa nghe được câu của , hai người khẽ cười.

      nhóc kia, nếu so với Mặc Trầm chỉ có thể hơn thôi.” Vẻ mặt Hvd ôn hòa tươi cười, “Chúng ta xuống thôi!”

      Mọi người thấy tổng thống cùng phu nhân xuống, đều dừng lại mọi việc lại nhìn về phía hướng cầu thang.

      Năm nay hvd bốn mươi tuổi, ánh mắt chính trực mặt chữ điền, trán lộ ra thông minh.

      Lam Nhược xuất thân trong gia đình danh môn, khuôn mặt so được với Bùi Vân Khinh nhưng có khí chất hào phóng, lễ phục màu đen càng lộ ra vẻ ung dung, tao nhã.

      Hai người vợ chồng rất tự nhiên xuống, lộ ra khí thế của tổng thống cùng đệ nhất phu nhân.

      Đường Mặc Trầm cùng Bùi Vân Khinh ở phía sau, cũng bị hai người kia cướp ánh hào quang.

      Người đàn ông giống như bảo kiếm rút ra khỏi vỏ, còn người phụ nữ bên cạnh có vẻ đẹp nghiêng nước nghiêng thành, đều là hình ảnh thể bỏ qua.

      Bốn người chậm rãi xuống bậc thang, cũng giống như lão quốc vương cùng vương hậu mang theo người nối nghiệp để bá quan tiếp cận.

      Mọi người tự động tách ra thành lối , hvd cùng Lam Nhược lên sân khấu.

      “Hoan nghênh mọi người đến đây chơi, chúng tôi tổ chức kiện từ thiện này nhằm tan tỏa tình đến với mọi người. Hôm nay, buổi dạ tiệc này cũng hợp tác cơ kim hội, những số tiền mà mọi người giúp chuyển đến những em cần giúp… Lúc này, tôi cùng phu nhân của mình cảm ơn giúp đỡ của mọi người!”

      Hvd lời giới thiệu ban đầu, vị mc lên sân khấu đem phong thư màu vàng đưa đến Lam Nhược.

      Lui về sau bước, ông ấy cười đem những lời tiếp theo giành cho vợ mình.

      Đứng ở trước mặt mọi người, Lam Nhược nhìn mọi người xung quanh.

      tại chúng tôi công bố, danh sách đề cử tiểu thư hoa hồng đêm nay.”

      Bà ấy lấy ra danh sách trong phong thư, đọc lên tên trong đó.

      “Giáo sư đại học Yale, CEO Cố thị Dược nghiệp, tiểu thư Cố Tây Phán.”

      Toàn hội trường vỗ tay, Cố Tây Phán cười hướng mọi người cúi đầu.

      Tiếp theo hai người ngoại quốc.

      Sau đó…

      “Người đại diện cho cơ kim hội, diễn viên nổi tiếng Đới Annie tiểu thư!”

      Lại trận vỗ tay, Đới Annie tiến lên môt bước, khẽ nâng tay hướng mọi người chào hỏi.

      Tiếp theo, Lam Nhược đọc lên hai cái tên.

      người trong người nổi tiếng thượng lưu trong nước, người là danh môn quý tộc nước ngoài, mỗi người đều có thành tích nổi bật.

      Cuối cùng…

      “Cuối cùng, người….” Lam Nhược nghiêng mắt, hướng đến Bùi Vân Khinh giơ bàn tay lên, “Tiểu thư Bùi Vân Khinh!”
      Last edited: 13/10/19
      garan2602, Chris, Tiểu Ly 111111 others thích bài này.

    4. Mengotinh_Ranluoi

      Mengotinh_Ranluoi Well-Known Member

      Bài viết:
      1,281
      Được thích:
      1,052
      Cảm ơn bạn Miêu dạo này rất chăm chỉ up chương mới, hihi
      Mieu1810 thích bài này.

    5. Mieu1810

      Mieu1810 Well-Known Member

      Bài viết:
      204
      Được thích:
      3,746
      CHƯƠNG 173: THÍCH KHOE KHOANG, TÔI KHIẾN CHO KÍCH!
      Edit: Miêu - CQH
      Mình?

      Bùi Vân Khinh ngu muội?

      ‘Hoa hồng tiểu thư’ là hạng mục truyền thống của dạ tiệc từ thiện, được đề cử trong danh sách người con đó phải lên thuyết trình sau đó bên phái nam đem tặng hoa hồng coi như cũng là phiếu bầu luôn.

      Mỗi người đàn ông nhận được cành hoa hồng, mỗi đóa hoa hồng tượng trưng cho mười vạn, cuối cùng người nhận được hoa hồng được đứng tên số hoa hồng quy đổi ra tiền đó.

      Đương nhiên, danh nghĩa đề cử, nhưng thực tế muốn tham gia tranh cử trước tiên chuẩn bị sẵn sàng, đến dạ hội chỉ để danh chính ngôn thuận để thuyết trình thôi.

      Dù sao muốn tham dự, là lên sân khấu diễn thuyết.

      Chủ đề mỗi năm thay đổi, nội dung cũng giống nhau, vì vậy mới càng tạo ra phấn khích, mỗi chuẩn bị càng tỉ mỉ.

      Bùi Vân Khinh ngay cả chủ đề năm nay là cái gì cũng biết chi đến chuẩn bị, càng thể báo danh, là ai đem tên báo danh?

      Lúc còn kinh ngạc, ở ánh mắt tất cả mọi người cũng hướng về .

      So với các danh hiệu quý nữ danh môn, người cuối cùng này chỉ có cái tên đề cử, mọi người có chút xa lạ.

      Cảm thây khỏi có chút tò mò, vị này rốt cuộc là ai?

      Cố Tây Phán dời ánh mắt qua, dừng ở người Bùi Vân Khinh chỉ cười thầm.

      học kỳ nào đó có danh hiệu học tra mà cũng muốn lên sân khấu diễn thuyết bằng tiếng , này đúng là có gan quá lớn!
      Trong phòng nghỉ bên kia, Đới Annie xa xa nhìn Bùi Vân Khinh mang mặt tươi cười, nhưng trong con ngươi mảnh lạnh lùng.

      Chuyện lần này chính là ‘kiệt tác’ của ta.

      Nghe được thân phận Bùi Vân Khinh, ta động tâm nghĩ đến điểm tử này, liền muốn làm cho Bùi Vân Khinh xấu mặt, để cho ta trả được mối trước.

      Đới Annie cũng thừa nhận vì đây là cử chỉ vô tâm, liền đem tất cả dự đoán cho Bùi Vân Khinh làm.

      Bằng làm sao đến sớm hay đến muộn mà chọn ngay lúc ta chuẩn bị xuống xe xuất ?

      ta chuẩn bị gả cho Diệp gia, tại sao lại để cho con nhóc có gì áp đảo chính mình.

      Con nhóc chết tiệt kia, là vui vẻ mà náo động sao?

      Tôi cho kích!

      Thấy mình trở thành tiêu điểm của vũ hội, Bùi Vân Khinh đành phải cười cười, hướng mọi người gật gật xem như thăm hỏi.
      Theo sau, xoay mặt nhìn về phía Đường Mặc Trầm.

      Lấy thủ đoạn của Đường Mặc Trầm, khó đoàn được là ta giở trò quỷ.

      Nhìn ra được lo lắng của , Đường Mặc Trầm bình tĩnh an ủi.

      với phu nhân, em cần lên sân khấu thuyết trình.”

      “Chú !” Bùi Vân Khinh vội vàng nắm chặt cánh tay , “Nếu đề cử, em thử xem sao?”

      tại mọi người đều biết được là Đường Mặc Trầm mang đến.

      mất mặt sao ngược lại là người là Đường Mặc Trầm mang đến, đến lúc đó người ta giễu cợt chính là Đường Mặc Trầm mà thôi.

      Đường Mặc Trầm nghiêng mắt chống lại ánh mắt , “Thuyết trình bằng tiếng .”

      Đời trước ở nhiều năm nước ngoài, làm bác sĩ biên giới chữa bệnh cùng với các bác sĩ các quốc gia khác.

      chỉ tiếng , mà các ngôn ngữ khác cũng biết ít.

      Chỉ là…

      “Chủ đề tối nay là gì?”

      “Có thể về trẻ em?”

      Trẻ em?

      Bùi Vân Khinh suy nghĩ chút, muốn mở miệng bên cạnh vang lên giọng của tổng thống phu nhân Lam Nhược.

      “Vân Khinh, tôi nghĩ đến có dũng khí này, hổ là nữ nhi La Yên!”

      Ánh mắt đảo qua tất cả mọi người, Bùi Vân Khinh híp mắt lại đảo qua tất cả mọi người.

      ngược lại muốn nhìn chút, xem người nào dám chê cười !
      Last edited: 13/10/19
      garan2602, levuong, Tiểu Ly 11118 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :