1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Chồng Trước Ra Lệnh Truy Bắt: Phúc Hắc Boss Ngốc Manh Thê - Trình Ninh Tĩnh

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Minh_Nguyệt

      Minh_Nguyệt Well-Known Member

      Bài viết:
      145
      Được thích:
      389
      Chương 16: Bà xã, em ngọt

      Cố Bình An cũng biết muốn làm gì, nhíu mày nhìn , Mục Lăng đẩy xinh đẹp ở bên cạnh ra, dường như xinh đẹp kia cam lòng, vốn cũng là học sinh của trường, đương nhiên nhận ra Cố Bình An, “Mục thiếu, em biết điều hơn Cố Bình An nhiều, ta có chỗ nào tốt hơn em, cùng uống ly được , rồi ra ngoài chơi chút? Theo chơi kiểu gì cũng được.”

      Mục Lăng đẩy xinh đẹp bên cạnh ra, “Bà xã của tôi chỗ nào cũng tốt hơn nhiều, cút.”

      nào là đẹp, nào là xấu, chỉ cần là người có mắt đều có thể nhìn thấy.

      Loại phụ nữ nào thích hợp làm vợ, loại phụ nữ nào thích hợp làm tình nhân, tùy tiện vui đùa chút, chỉ cần mắt của Mục Lăng cũng có thể nhìn thấu.

      “Mục thiếu biết ta “hồng hạnh xuất tường” sao, ta từng tỏ tình với Dương sư huynh, chỉ tiếc rằng, bị Dương sư huynh từ chối, tính lẳng lơ của người phụ nữ đó, Mục thiếu cảm thấy được ?” xinh đẹp vô cùng cam lòng trách mắng Cố Bình An.

      Trái lại Cố Bình An bình tĩnh lại, đứng ở bên xem cuộc vui.

      “Cút!” Mục Lăng giận, ánh mắt quét qua, lạnh lùng nghiêm nghị bức người, “Vợ của tôi tôi tự biết dạy, cần phải luyên thuyên.”

      xinh đẹp bị ánh mắt của làm cho hết hồn, dám nhiều lời nữa, vội vàng rời khỏi Mục Lăng, loại đàn ông này nếu có hứng thú với , vậy tuyệt đối chết cũng được dây dưa, nếu kết cục chắc chắn rất thảm.

      “Bà xã, lên xe.” Mục Lăng nhìn về phía Cố Bình An, thái độ vẫn tính là ôn hòa, nhưng có chút nào ăn khớp với dáng dấp của , cho dù là thái độ ôn hòa, dáng dấp lại tuấn, nhưng vẫn nhìn ra Mục Lăng là người vô cùng hung ác.

      Nét mặt quá dữ, Cố Bình An chẳng muốn có quan hệ gì với , “Tôi từ chối.”

      xoay người vừa mới được hai bước vai bị người kéo lại, chống đỡ ở thân xe, tiếp theo nụ hôn của Mục Lăng rơi xuống, thân thể cứng rắn ép chặt , thể động đậy, môi lưỡi của Cố Bình An bị bá đạo cướp đoạt, tay kia đè lại eo , kề sát ở bên người , tạo thành tư thái vô cùng thân mật, Cố Bình An quay trái quay phải cũng trốn thoát, trong lòng lại sốt ruột, hận thể cho cái tát.

      Cổng trường học, có người xì xào bàn tán, có người huýt gió.

      Trình diễn màn nhiệt tình, khán giả sẵn tiện xem cuộc vui, cũng biết là ai câu, a, đó là Cố Bình An kìa.

      Cố Bình An hận thể đào lỗ chui vào, từ đây gặp lại ai nữa.

      Hôn nhiệt tình, kéo dài đúng phút, Mục Lăng mới nguyện buông ra, môi Cố Bình An bị hôn đến sưng đỏ, môi phấn nhuận đỏ bừng như đào, đôi mắt long lanh mang theo phẫn nộ, càng ngày càng để Mục Lăng cảm thấy giai nhân như họa, tú sắc khả xan.

      “Bà xã, em ngọt.” Trán Mục Lăng dựa vào , môi gần như dán vào môi , mùi thuốc lá nhàn nhạt mang theo luồng hơi thở hương bạc hà vây quanh , Cố Bình An lúng túng quay đầu .

      “Vô liêm sỉ!”

      hôn môi vợ , là chuyện thường tình, sao lại là vô liêm sỉ? Vậy cứ coi là vô liêm sỉ , biết làm sao bây giờ?” Lời của Mục Lăng mang theo thâm ý, cả người Cố Bình An đều nổi giận, ngẩng đầu lên đánh, “ cút ngay.”

      Sao mà da mặt của người đàn ông này lại dày như vậy?

      Lúc này hời hợt đùa giỡn, ở trong mắt Mục Lăng Cố Bình An chính là kiêu ngạo, tâm tình của trở nên vô cùng vui vẻ, để ý thô lỗ của chút nào.

      Nhiều người vây xem ở cổng trường học như vậy, Cố Bình An xấu hổ đến muốn chui xuống đất.

      Mục Lăng cũng có chừng mực, kéo nhét vào trong xe, quyết định làm theo ý mình, “Bà xã, chúng ta ăn cơm, vì chờ em, sắp đói chết rồi.”

      Trong lòng Cố Bình An nghĩ, sao đói chết luôn .

      Vừa mới quay đầu nhìn ra ngoài cửa sổ thấy Dương Sâm đứng ở cổng trường học, nét mặt xa lạ nhìn bọn họ.

      Trong nháy mắt, toàn thân Cố Bình An lạnh lẽo.
      Tiểu Ưu Nhi, Hale205, Pi_Sang_09083 others thích bài này.

    2. Minh_Nguyệt

      Minh_Nguyệt Well-Known Member

      Bài viết:
      145
      Được thích:
      389
      Chương 17: Bà xã, coi trọng em nha

      Tình cảnh vừa nãy, sư huynh thấy toàn bộ?

      Rốt cuộc là Mục Lăng cố ý, hay là nhìn thấy sư huynh đứng ở ngay cổng, ấy đứng bao lâu rồi? Bỏ , nghĩ nữa, này cũng tính là chuyện gì, ngược lại cũng có cái gọi là, và Dương Sâm còn có thể có kết cục gì.

      Chỉ là đoạn thầm đau khổ mà kết thúc.

      thậm chí còn thể cuộc tình, thầm tỏ tình rồi bị từ chối, trở thành trò cười của toàn trường, bây giờ lại gặp phải ác bá, cả đời thể trốn thoát khỏi lòng bàn tay , còn tâm tư đâu mà suy nghĩ đến chuyện của Dương Sâm.

      Ở trong lòng Dương Sâm, chắc chỉ là người phụ nữ khiến người ta ghét bỏ mà thôi.

      Mục Lăng, Mục Lăng chết tiệt!

      “Bà xã, dáng vẻ khi tức giận bừng bừng của em là đẹp mắt.”

      “Cút” Kỹ năng lời ngon tiếng ngọt của Mục Lăng là cao siêu, điều này làm cho Cố Bình An nghĩ tới, “Tên khốn khiếp nào lần đầu gặp mặt vẻ đẹp của tôi chỉ thường thường rất thất vọng, đằng làm nẻo, vô liêm sỉ, hạ lưu.”

      “Đúng vậy a, tên khốn khiếp nào, cho biết, chém .” Mục Lăng quyết đoán , “ cái tên mù nào dám bà xã của đẹp.”

      Cố Bình An, “…………”

      Đấm đấm vào bông cảm giác vô cùng tồi tệ, đầu Cố Bình An như muốn nổ tung.

      Lần đầu gặp mặt, Mục Lăng chính là ác ma, ngang ngược thô bạo, chính là bạo quân, ấn tượng đầu tiên đặc biệt tồi tệ.

      Lần thứ hai gặp mặt, Mục Lăng lại biến thành tên nhã bĩ, hiển nhiên đùa giỡn?

      Người đàn ông như vậy mà lại đùa giỡn?

      Tuy rằng chút nụ cười cũng có, nhưng đây là chuyện cười sao?

      bị cái gì nhập sao? người có thể thay đổi nhiều tính cách như vậy? Cố Bình An ngược lại xem hiểu, đơn giản lời nào, rầu rĩ vui co lại ở bên, trong lòng vô cùng phiền muộn và rối rắm.

      muốn có chút quan hệ nào với Mục Lăng.

      Vận mệnh cứ cố ý mang bọn họ lại gần với nhau, là hoang đường.

      cảm thấy em mà uốn tóc xoăn, chắc chắn càng quyến rũ, càng phong tình hơn.” Mục Lăng nhận xét về kiểu tóc của Cố Bình An, “Bà xã, chúng ta đổi kiểu tóc mới được , tóc xoăn mì tôm chút phong tình cũng có.”

      Cố Bình An giận, “Ngày mai tôi cạo trọc.”

      Tôi để tóc xoăn mì tôm liên quan gì đến ?

      Mục Lăng đập vô lăng, “Đẹp, trong lòng luôn thích ni đầu trọc, qua lại với nhiều phụ nữ như vậy, nhưng chưa từng có người nào có dáng vẻ ni , vẫn rất tiếc, bà xã, em cạo nhanh , coi trọng em nha.”

      Cố Bình An xém chút nữa là phun ngụm máu ra ngoài, con mắt trợn lên tròn tròn, trợn mắt há hốc mồm mà nhìn Mục Lăng, vốn tưởng rằng Mục Lăng tức giận, dù sao trong tự điển của người đàn ông này hẳn là cho phép người khác cự tuyệt.

      Kết quả tới đây chỉ câu, đối với Cố Bình An thuần khiết mà , đây quả thực là vô liêm sỉ.

      “Sao lại giận rồi?” Trong đôi mắt như sói của Mục Lăng, dường như giấu chút ý cười, nhìn kỹ lại giống, vẫn là dáng vẻ hung tàn, “Là em muốn cạo trọc, cũng có tiếc nuối, bà xã, em muốn hi sinh thỏa mãn tiếc nuối của , rất cảm động, sai ở đâu sao.”

      “Có người nào từng rất muốn ăn đòn hay ?” Cố Bình An hỏi.

      rất muốn ăn đòn!!

      rất muốn đấm vào mặt quyền cho sưng phù lên, làm sao bây giờ?

      Mặt mày Mục Lăng chìm xuống, khí thế bức người, “Ai dám muốn ăn đòn? Người nào muốn ăn đòn bị đánh cho đến vợ của cũng nhận ra, nếu phải vậy cũng bị dìm xuống giữa sông.”

      “Nha.” Cố Bình An cũng biết dũng khí đến từ đâu, “Mục Lăng, muốn ăn đòn, tôi rất muốn đánh .”
      Tiểu Ưu Nhi, Hale205, Pi_Sang_09083 others thích bài này.

    3. Minh_Nguyệt

      Minh_Nguyệt Well-Known Member

      Bài viết:
      145
      Được thích:
      389
      Chương 18: Bà xã, ghét bỏ em

      Mục Lăng nhìn về phía trước con đường, chăm chú suy nghĩ, “Bà xã, còn chưa chơi qua em, đem em đánh đến thành hình người khá là đáng tiếc, em còn có giá trị lợi dụng, thi thể chìm giữa sông cũng có chút đáng tiếc, em , nên làm sao bây giờ?”

      Cố Bình An, “……….”

      “Bà xã, về nhà liền chơi em, sau đó đánh em được ?” Mục Lăng thành tâm thỉnh cầu, dáng vẻ hết sức chính nhân quân tử.

      Mặt Cố Bình An đều đỏ hết lên, “Mục Lăng, xấu a, chuyện đừng có vô liêm sỉ như vậy được ?”

      “Nơi nào vô liêm sỉ? động từ a, có đúng ? Thế nào?”

      Cố Bình An giận, đầu óc của bị lừa đá nên mới đấu võ mồm với Mục Lăng, là làm cho tức đến nội thương, Cố Bình An vẫn luôn là lạc quan thích ứng với mọi hoàn cảnh, đây là lần đầu tiên bị người chọc tức đến nỗi phong độ đều mất hết.

      Quá ghê tởm.

      Mục Lăng lại trêu Cố Bình An vài câu, Cố Bình An lười biếng nhắm mắt dưỡng thần, muốn đáp lại chút nào, lãng phí lời .

      Đến chỗ đèn xanh đèn đỏ, Mục Lăng dừng xe lại, nghiêng đầu nhìn Cố Bình An, buổi trưa ánh mặt trời vừa vặn, màu vàng kim nhàn nhạt bao phủ lên mặt , sợi tóc màu đen nhàng lay động, mang theo mùi hương thoang thoảng sạch .

      Mục Lăng nhịn được hít sâu, hưởng thụ loại hương thơm sạch này.

      Người phụ nữ bên cạnh đều trang điểm dày đặc, mang theo hương nước hoa, cho dù là người phụ nữ trong lòng thích, cũng hầu như mang theo luồng nước hoa nhàn nhạt, lần đầu tiên dựa gần người phụ nữ như vậy, người lại có chút mùi hương nhân tạo nào.

      Da thịt trắng nỏn, tỳ vết, dưới ánh sáng rực diễm lệ như vậy, mặt cũng tìm ra chút tỳ vết nào, chỉ có thể nhìn thấy lông tơ lờ mờ, da dẻ hồng hào, tràn đầy sức sống và trẻ trung.

      Buổi tối ngày hôm ấy sắc trời quá đen, Cố Bình An lại quá vội vàng, nhìn lầm.

      thu hồi lời của .

      Sắc đẹp chừng này, thất vọng chút nào, Cố Bình An so với trong hình, ngoài đời đẹp và trẻ trung hơn rất nhiều, vượt qua mong đợi của .

      Mục Lăng cười nhạt, Cố Vân, ông đúng là sinh ra đứa con đẹp để trả nợ.

      Cho dù Cố Bình An là người chết, bị người khác nhìn chằm chằm như thế, cũng nhảy ra khỏi quan tài, quay đầu qua, ngoài cười nhưng trong cười nhìn Mục Lăng, “Có phải cảm thấy bản nương ta xinh đẹp như hoa, như tiên nữ hạ phàm phải ?”

      Mục Lăng chăm chú suy nghĩ, thực nghiêm túc, “ đến mức tiên nữ hạ phàm, nhưng xinh đẹp như hoa đúng .”

      Cố Bình An, “………….”

      Đột nhiên được Mục Lăng khen ngợi như thế, lập tức cảm thấy toàn thân thoải mái, Mục Lăng , “Sắc đẹp như hoa, chí ích coi như là cảnh đẹp ý vui, phụ nữ mà, giống như cái bình hoa, làm cái bình hoa đẹp đó chính là thành công của người phụ nữ.”

      Cố Bình An giận, “Chủ nghĩa đàn ông.”

      “Ngoài việc sinh con, em có thể làm gì?” Mục Lăng hỏi, phụ nữ đối với Mục đại mà , chính là sinh con, làm bình hoa, mang ra ngoài để có mặt mũi, còn mặt khác có, chút tác dụng cũng có, thể đánh thể giết, quả thực chính là cây bông trắng.

      Cố Bình An, “Cút , tôi cảm thấy người có chỉ số thông minh bình thường cũng muốn chuyện với .”

      “Ồ, giao lưu với đều là loại người có chỉ thông minh nhất, em xác định chỉ số thông minh của em theo kịp?”

      “Bà xã, sao, ghét bỏ em.”

      Cố Bình An còn gì để .

      Tại sao xe chạy chậm như vậy, tại sao giao thông lại tắc như vậy, tại sao lại ở xe nghe Mục Lăng lời vô nghĩa, cận thận trầm mặc ít tính khí thô bạo đâu? Tính khí thô bạo thiệt, nhưng trầm mặc ít đâu rồi?

      Chó ăn rồi sao?

      Thực là….. Lý Hoan Tình cậu lại gạt mình!

    4. Minh_Nguyệt

      Minh_Nguyệt Well-Known Member

      Bài viết:
      145
      Được thích:
      389
      Chương 19: Bà xã, em xinh đẹp

      Nghênh đón là đường trầm mặc, Mục Lăng cũng thêm gì nữa đường chạy tới khu cổ bên kia đường, đây là con đường phố tràn đầy hơi thở văn hóa, Cố Bình An cũng rất thích đến đây dạo phố, gần đó có mấy cửa hàng điểm tâm ngọt rất ngon, cũng được xem là khách quen ở đây.

      độ mùa hoa đào nở, mảnh tuyết trắng, ngắm chút rồi lướt qua, tựa như là mùi thơm của tuyết hải, tầng tầng lớp lớp tuyết trắng, vô cùng xinh đẹp. Đặc biệt là mấy cửa hàng có chút cổ điển ở hai bên kia đường, các loại đồ chơi được thiết kế theo phong cách cổ điển, vô cùng nghệ thuật.

      và Lý Hoan Tình thường dạo phố, mua ít đồ chơi , mua đồ tráng miệng, chuyện phiếm, lười biếng kết thúc ngày phơi nắng thoải mái như vậy.

      "Bà xã, xuống xe ."

      Cố Bình An nhìn , trong lòng hoảng loạn, "Có phải điều tra hết toàn bộ về tôi phải ?"

      Nếu phải điều tra hết toàn bộ làm sao biết được thói quen của .

      Bắt được lúc chạy trốn, trước thời gian trốn, quấn lấy học trưởng, bây giờ ngay cả thích gì, thói quen là gì cũng đều biết hết, chớ nhìn suốt dọc đường tính khí vô cùng tốt, đặc biệt muốn ăn đòn, thấy cũng có gì đáng sợ lắm. Nhưng mà, trong lòng Cố Bình An lại rất sợ hãi, người đàn ông này đáng sợ, dường như nắm hết tất cả nhược điểm của , đem ăn đến sạch .

      Này là đáng sợ.

      " thích biết người biết ta." Mục đại nheo mắt lại, ánh mắt lạnh lùng nghiêm nghị liếc qua Cố Bình An, " ngờ bà xã của lại ngây thơ như vậy, thích đến nơi này."

      Cố Bình An xuống xe, bắt đầu đánh giá tình cảnh giữa mình và Mục đại, lúc này mới phát , ngay cả chút lợi thế cũng có, đối với Mục Lăng biết gì cả, còn Mục Lăng đối với lại như lòng bàn tay, loại cảm giác này hết sức đáng sợ.

      Tin tức chính xác là….. là người kinh khủng nhất.

      "Sợ?" Vẻ mặt Mục Lăng như cũ, Cố Bình An nhìn ánh mắt cũng chút ý đùa giỡn.

      Cố Bình An giận dữ cười, sợ? Đúng vậy a, sợ hãi, nhưng mà, vậy tính là gì? Chuyện sợ hãi gì, cũng từng trải qua, ngày đó đào hôn, tưởng bị Mục Lăng đánh chết đấy.

      "Coi như điều tra kỹ càng làm sao, tôi tin có thể điều tra hết tất cả mọi thứ về tôi." Cố Bình An thực tin, có thể điều tra ràng như vậy, chẳng lẽ còn có thể điều tra được bao nhiêu tuổi có kinh nguyệt sao?

      " cơ bản đều biết, cũng ràng, về mấy thứ khác, có hứng thú." Mục Lăng , "Chí ít em dám chạy sao? Hả?"

      Cố Bình An cười lạnh lùng, "Đúng vậy, chỉ là Cố Bình An có thể khiến cho phí sức như thế, tôi thực được sủng mà sợ đấy."

      "Em đáng giá, dù sao lớn lên cũng xinh đẹp."

      Cố Bình An gì mà nhìn , "Cùng lắm là lợi dụng tôi mà thôi, cần gì phải lãng phí thời gian đến cùng tôi bồi đắp tính cảm, dối trá a."

      "Cố Bình An, em khéo ăn khéo như vậy, cận thận ngày nào đó đem hàm răng em nhổ từng cái từng cái ."

      Cố Bình An, ".........."

      Hù dọa ai biết?

      " đói chết rồi, em đói bụng sao?"

      cũng sắp đói chết rồi, chỉ là, cùng ăn cơm, thấy ngon miệng, muốn cùng Mục Lăng ăn cơm chút nào.

      "Đói bụng." Dù Cố Bình An muốn đến mấy cũng trụ được, giày vò lâu như vậy, thực sắp chết đói rồi.

      ", ăn cơm." Mục Lăng , sau đó cầm lấy tay kéo đến tiệm cơm Tây gần đó.

      Tiệm cơm kiểu Tây này là Cố Bình An đến nhiều nhất trong các tiệm cơm kiểu Tây, bản thân thích ăn món Tây lắm, thích ăn món Trung hơn, Mục Lăng quả nhiên hiểu như lòng bàn tay, điều này làm cho hết sức bất mãn.

      " , lại tới nữa rồi, đây là bạn trai hả?"
      Tiểu Ưu Nhi, Pi_Sang_0908, 19002 others thích bài này.

    5. Minh_Nguyệt

      Minh_Nguyệt Well-Known Member

      Bài viết:
      145
      Được thích:
      389
      Chương 20: Ông xã, giả tạo

      , lại tới nữa rồi, đây là bạn trai của sao?” Bà chủ quán cơm kiểu tây biết Cố Bình An và Lý Hoan Tình, cũng vô cùng thích hai này, mỗi lần đều là hai cùng chung, bà còn để đầu bếp chuyên môn làm ít bánh ngọt ưu thích cho hai người họ.

      Mang bạn trai đến, có chút mới mẻ.

      phải.”

      phải!”

      Hai người trăm miệng lời, bà chủ nở nụ cười, muốn cái gì đó Mục Lăng , “Tôi là chồng ấy.”

      Cố Bình An, “……….”

      Bà chủ sửng sốt chút, sinh nhật 20 tuổi của Cố Bình An trôi qua ở trong tiệm, tiệc mời có rất nhiều bạn bè, bà chủ nghĩ tới vừa qua sinh nhật 20 tuổi bao lâu, Cố Bình An kết hôn, nhưng cách xử lý tình huống của hai người nhất trí, hơn nữa thoạt nhìn tình cảm cũng tốt như vẻ bề ngoài.

      Khách thế nào, bà cũng muốn quản, nhưng đây là khách quen, cũng phải cho Cố Bình An chỗ ngồi tốt, ở lầu hai có thể trực tiếp thưởng thức hoa đào ở bên ngoài, Mục Lăng chọn phần bò bít tết, phần mỳ sợi, trong lòng Cố Bình An vô cùng bực bội, cố ý lấy phần tôm hùm, bình thường thích ăn món Tây, phải Mục Lăng biết sở thích của sao, để biết, bắt đầu từ hôm nay, muốn xem Mục Lăng rốt cuộc có thể hiểu bao nhiêu.

      " ấu trĩ." Mục Lăng .

      Cố Bình An trả lời, cao hứng, cắn tôi a.

      "Tối nay có rảnh ?"

      "Tôi rảnh." Cố Bình An , mặc kệ chuẩn bị cái gì, cũng phối hợp......

      "Tối nay gia đình hai bên cùng nhau ăn cơm, xem như gặp mặt." Mục Lăng .

      ".........." Cố Bình An cắn răng, "Mục Lăng, cảm thấy nhàm chán sao? Căn bản nhà tôi lọt mắt , ở thành phố S tay che trời, vốn cần nhà tôi làm cái gì, tại sao còn muốn quan tâm dối trá gì đó? Trong tự điển của có từ lễ phép này sao? Cùng lắm là lợi dụng tôi mà thôi, diễn kịch cho ai xem? Ai thích nhìn diễn kịch? Ai muốn cùng diễn kịch?"

      "Cố Bình An, khuyên em câu, muốn tháng này trôi qua thoải mái chút, tốt nhất là cái gì, em làm cái đó." Mục Lăng nặng nhắc nhở Cố Bình An.

      bé này có chút thú vị, nhưng mà, quá cứng đầu rồi.

      Lúc cần thiết, ngại thay thế Cố Vân, dạy dỗ tốt, cho phép phụ nữ làm trái ý của , lại càng cho phép, việc vượt ngoài khống chế của , muốn tất cả mọi việc, từng bước từng bước tiến hành theo kế hoạch của .

      bước cũng thể sai lệch.

      " giả tạo."

      "Đó là do em chưa quen nên thấy bất ngờ thôi." Mục Lăng , " người đàn ông thực tế giống , sớm còn nhiều, có mắt."

      "Vì sao lại đến ăn cơm cùng tôi? Hay là đây là vô tình?"

      tin, Mục Lăng có nhiều thời gian như vậy, cùng làm loại chuyện nhàm chán này.

      “Em là vợ chưa cưới của , giành chút thời gian cho vợ chưa cưới, là chuyện hiển nhiên, đó là chuyện nên làm thôi."

      " cần, tôi cần có người theo chút nào." Cố Bình An , " muốn theo, còn nhiều phụ nữ để theo mà, cần diễn kịch với tôi, tôi chút cũng hứng thú, coi như tôi thực gả cho , tôi quyết cũng cùng diễn kịch."

      "Lúc còn rất , cho rằng giết người, mãi cho đến khi giết người, mới phát , ra có rất nhiều lúc bạn muốn làm việc đó, nhưng đến ngày nào đó, bạn làm." Giọng của Mục Lăng lớn cũng , nhưng lại mang đến cảm giác sợ hãi cho Cố Bình An.

      Giết người?

      Bầu khí trong nháy mắt trở nên im ắng, trong tầm mắt của Mục Lăng, chỉ có vẻ mặt kinh sợ đến trắng bệch của Cố Bình An.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :