1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Vợ yêu của trùm phản diện - Phó Du (Mạt thế) (FULL+EBOOK)

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. HoanHoan

      HoanHoan Active Member

      Bài viết:
      109
      Được thích:
      239
      Huhu 1 đống deadline mà ngày nào e cũng chạy vào hóng truyện đó.:roft::roft::roft:
      Lèo tèo chút thôi mà toàn fan chân chính thui à.:012::012::012:
      Chaizo:Cheerleader: oppa @LạcLạc xinh
      Love you ❤❤❤:tam:
      nguyễn ngọc nhiLạcLạc thích bài này.

    2. LạcLạc

      LạcLạc ( ◜◡^)っ✂╰⋃╯

      Bài viết:
      6,034
      Được thích:
      63,505
      Chương 92: Chúng ta đều phải sống
      Năm sau, Nguyễn Kiều Kiều cực khổ mang thai mười sáu tháng, rốt cuộc thuận lợi sinh ra con đáng . Cũng giống như Cẩu Bất Lý, là người bán thú. Chẳng qua vui vẻ như Cẩu Bất Lý, trái lại có chút mềm mại yếu ớt.

      ra đời của Cẩu Muội làm mối quan hệ của Tô Tầm và Cẩu Bất Lý hòa hoãn. Đối với Cẩu Bất Lý, thể độc chiếm mẹ sau khi có Cẩu Muội, trong lòng cậu phát sinh biến hóa.

      thể độc chiếm mẹ, nhưng có thể độc chiếm Cẩu Muội mà.

      Tương tự, Cẩu Bất Lý dành nhiều thời gian cho Cẩu Muội, giảm bớt thời gian kề cận Nguyễn Kiều Kiều, sắc mặt Tô Tầm cũng tốt hơn.

      tại ở thành Tây Bắc là chúa tể phương, có vợ trong lòng, con cái cả nếp lẫn tẻ, tuy cả người vẫn biếng nhác, song thể , thú vui trong cuộc sống của cũng nhiều hơn.

      Cùng năm sinh Cẩu Muội, Tô Tầm nhận được tin tức Lý Tuyển muốn trở về thành Nhân Loại.

      Tô Tầm muốn trở về, chuyện này kéo dài nhiều năm.

      Ban đầu vì Nguyễn Kiều Kiều chưa tỉnh lại, muốn ở lại nơi non xanh nước biếc này dưỡng bệnh. Có điều Nguyễn Kiều Kiều sống lại rồi, còn sinh con hoạt bát, Lý Tuyển cũng truyền lệnh tới.

      Nguyễn Kiều Kiều biết Tô Tầm muốn trở về, thực ra chẳng phải muốn trở về, mà là thể.

      Tâm trạng của Lý Tuyển, Nguyễn Kiều Kiều rất hiểu. Ngày nào còn diện của đối thủ có tâm lý phản xã hội phản loài người như Tô Tầm, cả đời đều bất an.

      Tuy nhiên Tô Tầm dùng làm lý do kéo dài nhiều năm, năm nay còn có thể thoái thác sao?

      Buổi tối Nguyễn Kiều Kiều thương lượng chuyện này với Tô Tầm.

      là thương lượng, nhưng Tô Tầm có quyết định từ lâu.

      “Trở về trở về.”

      “Lý Tuyển có hành động ư?”

      “Dù sao cũng là chuyện sớm muộn.”

      Tô Tầm nắm tay , hôn cái.

      “Em ổn chưa?”

      Làm vợ chồng già nhiều năm như vậy, Nguyễn Kiều Kiều còn biết tâm tư đó của Tô Tầm à. Người này chả có sở thích gì, nhưng đặc biệt chấp nhất với , ngoại trừ những ngày đặc thù ra, hầu như ngày nào đều muốn cả.

      Trước đó mấy ngày sinh Cẩu Muội, quấn quýt buông muốn quấn lấy. Nguyễn Kiều Kiều nhớ ra thế giới ban đầu của có ở cữ, nên chết sống cho Tô Tầm chạm vào.

      Điều này làm Tô Tầm buồn bực hồi lâu, mỗi ngày đều sớm về trễ, làm người thú ở cách đó xa gà bay chó sủa.

      Quả nhiên thể quá rảnh rỗi, gây chuyện.

      Nguyễn Kiều Kiều ngước mắt lên, thấy Tô Tầm cũng nhịn hơn nửa năm rồi, trong lòng mềm nhũn từ lâu, bèn gật đầu.

      Tô Tầm được Nguyễn Kiều Kiều cho phép, đôi mắt sáng lấp lánh, cái đuôi quấn quýt lăn lên giường.

      Cẩu Muội được Cẩu Bất Lý ôm , cậu chăm trẻ rất tốt, nên cũng chả cần cặp cha mẹ này dậy lúc khuya khoắt.

      Hai người hài hòa vượt qua đêm, ngày hôm sau, Nguyễn Kiều Kiều mỏi eo đau lưng được Tô Tầm ôm lên xe.

      Bọn họ trở về thành Nhân Loại.

      Mấy năm nay Lý Tuyển vẫn tìm vợ. Đối ngoại, ông vua thâm tình chung thủy, từ sau khi hoàng hậu Liễu Như Yên bất ngờ chết ở núi Tuyết, thanh tâm quả dục, bên cạnh chẳng có người phụ nữ nào.

      Thuộc hạ của đau lòng, song Lý Tuyển hề bị lay động.

      Nguyễn Kiều Kiều từng gặp Liễu Như Yên, nên biết chuyện gì xảy ra.

      Mấy năm gặp, Lý Tuyển trở nên càng ngày càng làm người ta khó đoán.

      bảo Tô Tầm vào phủ tướng quân trước kia của Tô tướng quân.

      Điều này làm Nguyễn Kiều Kiều đoán ra rốt cuộc muốn gì. Nhìn bộ dạng , giống người lương thiện đồng ý lưu lại Tô Tầm, nhưng đưa nhà ở của Tô tướng quân cho bọn họ, thực đoán ra.

      Ban đêm, chủ và khách đều vui vẻ.

      Lý Tuyển và Tô Tầm giống như bạn tốt nhiều năm gặp, chè chén liên tục.

      Đương nhiên Tô Tầm là uống trà, mà Lý Tuyển hiếm khi uống say, rất sớm được đưa trở về.

      Tô Tầm uống trà, nét mặt hờ hững.

      Nguyễn Kiều Kiều ôm Cẩu Muội ngồi xuống, “Rốt cuộc muốn sao? Còn chạy tới uống rượu với ?”

      “Ai biết đâu.”

      Tô Tầm ôm Nguyễn Kiều Kiều, giương mắt thêm gì.

      Nguyễn Kiều Kiều cho rằng thay đổi hoàn cảnh mới, tối nay mất ngủ. Song chẳng biết tại sao, đêm nay ngủ rất say. ngủ say như chết, còn mơ cơn ác mộng.

      mơ thấy tiếp tục đọc quyển H mạt thế kia, sau đó đọc được kết cục của Tô Tầm.

      bị nam chính chính diện thiêu chết, lấp kín tầng hầm, tới bước đường cùng còn cơ hội chạy trốn.

      Đúng rồi, nam chính chính diện chính là Lý Tuyển.

      Nguyễn Kiều Kiều từ trong ác mộng giật mình tỉnh lại, sờ bên cạnh, có bóng dáng Tô Tầm đâu.

      “Đại nhân?”

      Đúng lúc này, Cẩu Bất Lý ôm Cẩu Muội vọt vào, “Mẹ, mau. Người của Lý Tuyển bao vây hết rồi!”

      “Sao nhanh thế?”

      Nguyễn Kiều Kiều chẳng chút nghi ngờ việc Lý Tuyển muốn giết Tô Tầm. Tuy nhiên bọn họ vừa mới đến phái người giết, cũng quá nóng vội rồi.

      “Đại nhân đâu?”

      Cẩu Bất Lý tay ôm Cẩu Muội, tay nắm tay Nguyễn Kiều Kiều thúc giục, “Mẹ, đừng mèo nhèo nữa! Chúng ta ra ngoài trước, nữa được!”

      “Đại nhân đâu?”

      Nguyễn Kiều Kiều lặp lại lần nữa, “Cẩu Bất Lý, đại nhân đâu?”

      “Mẹ lo cho ông ta làm gì? Mạng ông ta lớn, chết được đâu. Mẹ, mẹ theo con ra ngoài trước !”

      Cẩu Bất Lý đúng, tài nghệ bằng người, lợi hại như , vẫn nên ra trước, nếu trở thành gánh nặng của .

      Trong lúc hỗn loạn bọn họ chạy ra ngoài, chỉ nghe được tiếng nổ phía sau, phủ tướng quân quen thuộc trong đám mây mù mịt sụp xuống, ánh lửa ngút trời, mơ hồ còn nghe được vô số tiếng hét chói tai vang tận trời.

      “Mẹ?”

      Cẩu Bất Lý nắm tay , “Sao vậy, chúng ta mau.”

      Nguyễn Kiều Kiều chần chừ. nên , song liên tưởng đến giấc mơ kia, quyển sách kia. vốn cho rằng Liễu Như Yên rồi, kết cục có thể trở nên khác biệt.

      Chẳng qua nếu kết cục vẫn như vậy sao...

      “Tô Tầm đâu? Tô Tầm ở đâu?”

      Cẩu Bất Lý khẽ cắn môi, nắm chặt tay Nguyễn Kiều Kiều, “Mẹ, mẹ mặc kệ ông ta . Tối nay Lý Tuyển chắc chắn phải lấy mạng ông ta, ông ta sống nổi đâu!”

      “Sống nổi?”

      Nguyễn Kiều Kiều chợt giống như bị kích thích, hất tay Cẩu Bất Lý ra, ánh mắt nhìn cậu cũng sắc bén hơn, “Tại sao sống nổi? phải gần đây ông ấy rất biết điều, cũng làm chuyện xấu? Tại sao sống nổi?”

      “Mẹ, mẹ đừng ngu ngốc nữa. Đại nhân phát triển thế lực ở thành Tây Bắc uy hiếp Lý Tuyển. Lần này kêu ông ta về, là có ý định cho ông ta trở lại.”

      “Ông ấy ở đâu? Mẹ muốn tìm ông ấy...”

      “Mẹ...”

      Cẩu Bất Lý hung hăng níu cánh tay Nguyễn Kiều Kiều, giọng mang theo cầu xin, “ được, con hứa với ông ta phải để mẹ và Cẩu Muội an toàn.”

      “Ông ấy sớm biết à?”

      Cẩu Bất Lý xoay đầu sang chỗ khác, đành lòng nhìn thẳng , “Mẹ, mẹ đừng hỏi nữa. theo con .”

      “Mẹ .”

      Nguyễn Kiều Kiều hất tay Cẩu Bất Lý ra, “Mẹ từng thỏa thuận với ông ấy. Mẹ vĩnh viễn vứt bỏ ông ấy. Khi đó, thực ra mẹ từng lặng lẽ thề, ngày nào đó ông ấy chết, mẹ nhặt xác giúp ông ấy.”

      cũng phải người tốt thực , biết xu lợi tránh hại, cũng quá giữ chữ tín. Nhưng đối với Tô Tầm, muốn giữ lời, muốn tuân thủ hứa hẹn này.

      ở lại thế giới này là vì , nếu chết rồi, còn ở lại đây làm gì nữa?

      Cẩu Bất Lý còn định gì, song Cẩu Muội trong lòng nghe được động tĩnh, từ từ mở mắt ra.

      “Dẫn Cẩu Muội .”

      “Mẹ.”

      Thấy Cẩu Muội sắp khóc, Nguyễn Kiều Kiều cúi xuống hôn trán bé, “Dẫn Cẩu Muội sống tốt.”

      “Mẹ, đừng ...”

      “Nghe lời, dẫn Cẩu Muội . Hay con muốn cả nhà chúng ta đều chết ở đây?”

      Cẩu Bất Lý nhìn chung quanh bắt đầu có quân đội đến gần, khẽ cắn môi, “Mẹ, phủ tướng quân có tầng hầm, có thể ông ta ở đó.”

      “Ừ, chăm sóc Cẩu Muội tốt.”

      Nguyễn Kiều Kiều cũng chẳng biết tầng hầm ở chỗ nào, cố gắng nhớ lại tình tiết của quyển sách kia.

      Tô Tầm chết trong tầm hầm ấy.

      hẳn biết ở chỗ nào, vì vị trí cụ thể tác giả có miêu tả trong nguyên tác, chỉ cần nhớ là được.

      Cố gắng lên, tuy từng có thai, nhưng thể não cá vàng ba năm[1], phải nhớ ra.

      [1]Người Trung Quốc có câu: “ lần mang thai, ba năm ngốc nghếch”. cách khác, là những biểu hay quên, mất trí nhớ tạm thời, khó tập trung vào công việc…ở phụ nữ bầu bí hoặc sau khi sinh được ví von là “baby brain” (trí não trẻ thơ).

      Trong hỗn loạn, quân đội bắt đầu tấn công. Nguyễn Kiều Kiều ôm đầu, lảo đảo, trong đầu xuất rất nhiều tình tiết, cuối cùng quả tìm được tầng hầm.

      Song bên ngoài gần như sụp đổ, cho dù nơi sụp xuống hoàn toàn cũng lung lay muốn sụp.

      Nguyễn Kiều Kiều theo trí nhớ tìm ra tầng hầm, cũng tìm đc Tô Tầm.

      “Đại nhân!”

      Tầng hầm bốc cháy, Tô Tầm nằm dưới đất, cả người mềm nhũn. dập tắt lửa người , dám xác định còn hơi thở ?

      ôm đuôi của , cực kỳ đau lòng. Cái đuôi vất vả lắm mới mọc lông mới, giờ lại bị đốt trụi.

      “Đại nhân, tỉnh lại ! tỉnh lại !”

      Tô Tầm trả lời.

      Nguyễn Kiều Kiều khẽ cắn môi, nâng Tô Tầm vai, từng bước ra ngoài.

      Từ đến lớn, hứa rất nhiều chuyện, hình như hôm sau đều quên. Trò hứa hẹn này, chẳng những đàn ông thích , mà phụ nữ cũng thích.

      Nguyễn Kiều Kiều là người bình thường, nhát gan, hèn yếu, thích bỏ dở nửa chừng, thích động não, thích cuộc sống quá tranh đấu.

      người bình thường toàn khuyết điểm.

      Ở chỗ này, học được kiên định, hoàn cảnh tàn khốc che mất nhân tính của , nhưng thời điểm quan trọng nhất, phần lương thiện nhất trong nhân tính của lại xuất .

      “Tô Tầm, thể chết. chết rồi em thực muốn trở về, dẫn theo Cẩu Muội và Cẩu Bất Lý chạy trốn xa.”

      Tô Tầm vai quá nặng, ép đến thở nổi.

      chỉ có thể gắng gượng ra câu này, “Cho nên phải sống.”

      Chúng ta đều phải sống.
      amandatruc, Uyên Sama, Min149212 others thích bài này.

    3. Hale205

      Hale205 Well-Known Member

      Bài viết:
      687
      Được thích:
      573
      đọc chương này đau lòng qua huuuu :yoyo25::yoyo25::yoyo25::yoyo25:
      LạcLạc thích bài này.

    4. susu

      susu Well-Known Member

      Bài viết:
      1,562
      Được thích:
      1,239
      Hi vọng là có kết cục đẹp, xứng đáng với hi sinh của Mèo:yoyo68::yoyo68::yoyo68:
      LạcLạc thích bài này.

    5. LạcLạc

      LạcLạc ( ◜◡^)っ✂╰⋃╯

      Bài viết:
      6,034
      Được thích:
      63,505
      Chương 93: Kết cục của bọn họ
      Tại vùng đất hoang an bình yên tĩnh, bỗng nhiên truyền đến tiếng khóc nháo dừng của bé , kèm theo đó còn có tiếng an ủi dịu dàng của người phụ nữ.

      “Sao Cẩu Muội khóc thành như vậy?”

      “Có lẽ đói bụng.”

      Chuột Đệ tiến lại gần, thoáng nhìn Cẩu Muội khóc to dứt, chọc chọc gương mặt bánh bao đáng này, sau khi khiến đối phương càng thêm khóc rống, lại bị Tiểu Manh mắt lạnh lườm qua, hậm hực rút tay về.

      có chút khó hiểu, Cẩu Muội trưởng thành hình như quá chậm. của nó ở tuổi này biết chạy biết nhảy, như Đại Song và Tiểu Song nhà chúng ta có thể chạy khắp núi rồi. Em xem sao Cẩu Muội còn chưa biết ?”

      Tiểu Manh luống cuống tay chân dỗ Cẩu Muội thút thít, song người phụ nữ ấy cố tình thả giọng dịu dàng vẫn thể làm đứa bé ngừng khóc, cuối cùng chẳng còn cách nào, bèn nhét Cẩu Muội vào lòng Chuột Đệ.

      “Em mặc kệ, làm nó khóc nghĩ cách .”

      Chuột Đệ nhìn Cẩu Muội ở trong lòng khóc đến nấc cục, làm mặt quỷ, biểu diễn đại lực sĩ gì đó đều dùng hết rồi nhưng vẫn vô dụng.

      “Hay đánh ngất con bé?” Chuột Đệ vuốt đầu, cười hihi .

      Tiểu Manh lườm , “ coi chừng bị Cẩu Bất Lý chặt cái đầu chuột của !”

      Làm như vậy cũng được! Làm thế kia cũng được! Rốt cuộc phải làm cách nào? Chuột Đệ sầu não, sớm biết vậy hứa với Cẩu Bất Lý trông trẻ. So với việc trông Cẩu Muội, thà ra ngoài săn thú!

      Ít ra giày vò tới vậy!

      Trong lúc Chuột Đệ luống cuống tay chân, bỗng nhiên Cẩu Muội ngừng khóc.

      Chuột Đệ kinh ngạc, “Sao dừng khóc rồi?”

      Tiểu Manh nhìn Cẩu Bất Lý ở xa xa về phía bọn họ, “Còn có thể là gì, Cẩu Bất Lý trở về chứ sao.”

      Chuột Đệ tấm tắc lấy làm kỳ lạ, “Đúng là quái lạ. Mũi của Cẩu Muội quả là mũi chó, mình vừa trở về, con bé liền ngừng khóc.”

      Chuột Đệ xong, tay lại véo mặt bánh bao của Cẩu Muội.

      Tiểu Manh ở bên cạnh nhìn , lạnh lùng : “Nếu em là , buông mặt Cẩu Muội ra ngay lập tức. Coi chừng Cẩu Bất Lý – tên cuồng em kia đó...”

      “...”

      Nghe xong những lời này, Chuột Đệ chợt rút tay về.

      “Cũng đúng.”

      Cẩu Bất Lý biến thái cỡ nào, từng lĩnh giáo rồi. Ngay cả cha ruột mình còn có thể thiết kế, có lẽ cũng chẳng có bao nhiêu lòng lương thiện.

      Tuy nhiên Cẩu Bất Lý tuyệt đối là người cuồng em , lần trước sau khi ôm Cẩu Muội trốn khỏi thành Nhân Loại, Cẩu Bất Lý bèn biến thành vú em toàn thời gian, tay phân tay nước tiểu nuôi em lên tuổi. Có điều chẳng biết là vì quá thừa dinh dưỡng hay vì nguyên nhân gì, mà Cẩu Muội khác gì trẻ con loài người, tuổi rồi còn chưa thể bước , cũng chưa lưu loát.

      hai...”

      Cẩu Muội hai chữ này ràng nhất, ánh mắt cũng cực kỳ tốt, từ xa thấy Cẩu Bất Lý tới, cái đuôi đong đưa vô cùng vui vẻ, “ hai... hai...”

      Cẩu Bất Lý bây giờ trở thành chàng trai khôi ngô, bộ dạng càng giống Tô Tầm, tính cách cũng thế. Bình thường nghiêm túc thận trọng, vẻ mặt lúc nào cũng cảm xúc, chỉ khi nhìn thấy Cẩu Muội, cơ mặt mới có thể mềm mại.

      “Cẩu Muội!”

      hai... hai!”

      Đừng thấy Cẩu Muội đứng chưa vững, nhưng nhún nhảy lại nhanh nhẹn, thoáng chốc nhảy vào lòng Cẩu Bất Lý cách vững vàng.

      hai.”

      “Cẩu Muội ngoan quá.”

      Chuột Đệ hộc máu: Nó ngoan chỗ nào!

      Nét mặt Cẩu Bất Lý vô cùng dịu dàng, sờ quả đầu của Cẩu Muội, “Đói bụng ?”

      Cẩu Muội cắn ngón tay, đôi mắt đen láy chớp chớp, lát sau mới gật đầu.

      “Được, săn gà rừng rồi. Trưa nay làm gà nướng cho em ăn nhé.”

      hai! hai!”

      Lượng từ ngữ của nhiều lắm, hai là từ phát chính xác nhất, bé ghé lên vai cậu, hai người lớn tiến vào rừng rậm.

      Chuột Đệ nhìn bóng dáng hai em rời , lát mới vuốt cằm : “Em xem, nếu Mèo có ở đây, Cẩu Bất Lý còn lộ vẻ cảm xúc nữa ?”

      “Ai biết được.”

      Tiểu Manh vỗ vỗ bùn đất người, đứng dậy, “Trở về thôi, chiều nay còn chuyện phải làm.”

      “Ừ.”

      Chuột Đệ nắm tay Tiểu Manh, hai người về hướng ngược lại.

      Khi Cẩu Bất Lý ôm Cẩu Muội về nhà, Tiểu Bạch chuẩn bị xong cơm trưa.

      Nhìn thấy trong bữa trưa có cà rốt, Cẩu Muội bèn nhìn chỗ khác.

      thích ăn rau, việc này giống hệt Tô Tầm.

      Cẩu Muội nhíu mày, Cẩu Bất Lý nắm cằm bé, “Sao vậy? Lại ăn rau à?”

      ... hai... ...”

      Cẩu Bất Lý thở dài cái, chuẩn bị thỏa hiệp, Tiểu Bạch giã nát cà rốt bưng đến trước mặt Cẩu Muội, tỏ vẻ muốn đút cho bé ăn.

      “Con bé thích ăn!” Nâng mông em lên, Cẩu Bất Lý lui về sau bước.

      Tiểu Bạch bưng chén tiến lên trước hai bước, “Cẩu Bất Lý, cậu biết Cẩu Muội phải cân bằng dinh dưỡng mà. Con bé thể ăn thịt mãi.”

      Cẩu Bất Lý hơi do dự, “Thế ăn chút nhé?”

      Tiểu Bạch lắc đầu, “Như cũ, đùi gà, chén cà rốt .”

      xong, Tiểu Bạch bưng chén đến chỗ Cẩu Muội, bé rưng rưng nước mắt nhìn Cẩu Bất Lý cách đáng thương. Bị ánh mắt như vậy nhìn chằm chằm, cậu thực đành lòng, định ôm Cẩu Muội rời nhưng bị ánh mắt Tiểu Bạch kiềm lại.

      Cuối cùng, cậu vô lực xoay đầu sang chỗ khác.

      Cẩu Muội thấy trai để ý mình nữa, ứa nước mắt bấu víu cánh tay trai, gắng gượng há miệng ra.

      bé ghét ăn cà rốt nhất.

      Ăn trưa xong, Tiểu Bạch dọn dẹp nhà cửa. Cẩu Bất Lý ôm Cẩu Muội ngủ say trở về phòng.

      Lúc ra, Tiểu Bạch thu dọn xong, định giết gà rừng mà buổi sáng Cẩu Bất Lý mang về.

      “Tôi đến phụ tay.”

      cần đâu, cũng sắp xong rồi.” Tuy Tiểu Bạch chỉ còn tay, nhưng rất linh hoạt, Cẩu Bất Lý giúp được gì bèn ngồi bên cạnh hồi mới lên tiếng: “Chừng nào ?”

      “Chiều nay.”

      Tiểu Bạch mổ bụng gà rừng, ngước mắt nhìn cậu, dừng chút mới lên tiếng, “ phát bóng dáng của bọn họ, cũng chẳng có thi thể.”

      Khi ở thành Nhân Loại, Lý Tuyển vây đánh Tô Tầm còn phóng hỏa tòa nhà Tô gia. Cuối cùng, Nguyễn Kiều Kiều bảo Cẩu Bất Lý ôm Cẩu Muội bỏ trốn, bản thân quay lại tìm Tô Tầm.

      Nhưng tìm gần năm, Nguyễn Kiều Kiều vẫn chưa trở về.

      Cẩu Bất Lý tin Tô Tầm khinh địch tới thế, song cậu đặt cơ sở ngầm ở thành Nhân Loại, thành Tây Bắc, thậm chí cả chỗ Thú vương, nhưng đều tìm được hai người.

      Rốt cuộc hai người đâu rồi?

      Tô Tầm thôi, song Nguyễn Kiều Kiều sao? Ngay cả đứa con trai này cũng nỡ bỏ lại ư?

      Thấy sắc mặt Cẩu Bất Lý khó coi, Tiểu Bạch cũng biết cậu nghĩ gì.

      Mèo phải loại người như vậy đâu, ấy chưa trở về chắc chắn có lý do của ấy.”

      Cẩu Bất Lý gì, rất lâu mới đứng dậy, “Chiều nay tôi đưa về thành Nhân Loại.”

      “Thôi .” Tiểu Bạch dịu dàng từ chối: “Bị Lý Tuyển phát rất phiền.”

      chết Tô Tầm, nhưng Lý Tuyển hình như vẫn rất kiêng kỵ. Vì Cẩu Bất Lý – con trai Tô Tầm cũng có năng lực làm người ta sợ hãi.

      Có điều, dường như càng kiêng kỵ Thú vương phi hơn, Thú vương phi thường xuyên sang đây thăm hai em bọn họ. Dần dà, Lý Tuyển hiểu ý ta, chỉ cần Cẩu Bất Lý thành Nhân Loại, hình như có thể mắt nhắm mắt mở.

      “Vậy thôi, tôi đưa ra vùng đất hoang.”

      “Ừm.” Tiểu Bạch gật đầu, đồng thời quên lải nhải, “Cậu đừng cưng chiều Cẩu Muội quá, con bé nên tập tập rồi. Mặt khác, tôi có làm ít mơ khô, có việc gì cho con bé mài răng, cứ ăn thịt hoài sao được! Còn cậu nữa, đừng thấy con bé vừa khóc là cậu chiều ngay, con bé bệnh rồi xem cậu tính sao?”

      Tiểu Bạch lải nhải hồi lâu, cuối cùng lấy từng thứ mang tới hướng dẫn Cẩu Bất Lý xong mới rời .

      “Yên tâm , tôi hỏi thăm tung tích của hai người họ, đến lúc đó báo cậu.”

      “Ừm.”

      Cẩu Bất Lý đưa Tiểu Bạch rời khỏi vùng đất hoang, dọc đường trở về gặp được vợ chồng Chuột Đệ và Tiểu Manh.

      “Cẩu Bất Lý? Cẩu Muội lại ngủ hả?”

      Cẩu Bất Lý khẽ sờ mũi gật đầu, em này của cậu hình như lười nhác quá. Mỗi ngày trừ ăn ra, hình như chỉ có ngủ thôi.

      Cũng chẳng biết giống ai.

      “Đúng rồi, bọn tôi phải ra ngoài chuyến. Ba đứa bèn giao cho cậu.”

      “...”

      “Yên tâm, tụi nó dễ nuôi lắm, cho ăn là được. Xong rồi, cứ vậy ha, bọn tôi ra ngoài đây, bye bye.”

      Thân thể Cẩu Bất Lý trầm xuống, ba bé người thú bị ném vào lòng cậu rồi. Ba cục thịt tương tự nhau mở to đôi mắt tròn tròn, nhúc nhích nhìn cậu.

      Cậu thở dài cái.

      Tại sao cậu nhất định phải làm vú em? Cậu nhịn đủ rồi đấy!

      Dường như cảm thấy cậu vui, ba bé người thú ngoác mồm, thoáng chốc muốn bật khóc. Cẩu Bất Lý cuống quýt vỗ vỗ đầu ba đứa, “Được rồi, đừng khóc đừng khóc... lập tức dẫn mấy đứa về nhà.”

      Ba bé người thú đều tự tìm vị trí vững vàng trong lòng cậu, ngáp cái, trong chốc lát liền ngủ say.

      Chàng trai trẻ điển trai nhìn ba gương mặt tương tự, thầm nghĩ rằng, may mà mình chỉ có đứa em .

      Mở cửa ra, Cẩu Muội vẫn còn ngủ.

      Cẩu Bất Lý đặt ba bé khác lên giường, nhìn bộ dạng bốn bé xấp xỉ nhau, cậu xoa xoa cánh tay đau nhức, phe phẩy cái đuôi to rối bù chuẩn bị bữa cơm tối nay.

      Có thêm ba miệng ăn nữa, xem ra phải bắt thêm ít gà rừng về.

      Vươn móng vuốt, cậu chuẩn bị mở cửa. Nhưng trong giây phút ấy, cậu cảm giác được chút bất thường.

      Cậu chợt đẩy cửa ra.

      Ngay cửa, nam nữ quen thuộc đứng ở đó.

      Người đàn ông có bộ dạng tương tự cậu, vừa trông thấy cậu cau mày. Mà người phụ nữ bên cạnh phản ứng trước, như yến non quay về tổ nhào vào lòng cậu.

      Cậu chết lặng, rất lâu mới vươn tay ôm người phụ nữ nhắn kia trong lòng, chậm rãi bật ra xưng hô.

      “Mẹ?”

      HOÀN CHÍNH VĂN
      E hèm, còn 5 phiên ngoại nho nữa mấy à, sẵn đây Lạc giới thiệu hố mới nà, thể loại song xuyên , hài hước, đặc biệt xuyên pk trọng sinh nhá, cũng thông báo rằng Lạc chuyển nhà, ai thích truyện Lạc edit ghé ủng hộ hố mới, nhà vẫn còn , mong mọi người chiếu cố nhiều hơn :034::034::034:

      amandatruc, Uyên Sama, Min14929 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :