1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Thâm tình tựa như cạn - Úy Không - 55/72

Thảo luận trong 'Hiện Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Chris_Luu

      Chris_Luu Well-Known Member

      Bài viết:
      390
      Được thích:
      541
      Hóng những chương tiếp theo của nàng, cố lên nàng nhé
      michellevn thích bài này.

    2. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,164
      Được thích:
      12,954
      [​IMG]
      Chương 9- Chuyện cũ trường xưa
      Edit : Michellevn



      Từ trong ký ức Giang Mạn hồi hồn trở lại, mở mắt ra ngơ ngác trong giây lát, lại giống như nghĩ đến gì đó, quay người lại nhìn về thân cây.

      Bỗng dưng có hơi muốn biết, năm đó Trình Khiên Bắc đứng ở chỗ này, rốt cuộc có phá hoại cây , có viết ra bí mật của giống như .

      Hoàng hôn đã đến, ánh đèn đêm trầm lắng, bật đèn pin của điện thoại di động, chiếu lên thân cây, nhón mũi chân theo chiều cao của Trình Khiên Bắc mà tỉ mỉ tìm tòi .

      Thực đáng tiếc, hề tìm thấy dấu tích có chủ ý nào .

      thu tay lại, nhún nhún vai cảm thấy hơi buồn cười, ngẫm lại cũng đúng, một người như Trình Khiên Bắc sao có thể khắc chữ lên cây một cách ấu trĩ như vậy.

      Nhìn thời gian điện thoại di động, phát hiện chẳng mấy chốc đã đến tám giờ, nhanh chóng đè những suy nghĩ lộn xộn xuống, thở một hơi thật mạnh, chuẩn bị tranh thủ về phía giảng đường.

      được mấy bước, nghe thấy phía sau có người nhắc đến gì đó như "lễ kỷ niệm trường", vô thức quay đầu lại liền thấy, một hàng người trông giống giáo viên dọc bờ hồ chuyện trò vui vẻ hướng về phía . Có mấy người trong số họ vẫn còn ấn tượng, là giáo viên học viện quản lý kinh tế bọn họ .

      Mà trong sáu, bảy người đó, khiến người ta chú ý nhất là người trẻ tuổi duy nhất ở giữa kia. ấy cao lớn tuấn, mặc chính trang dáng người thẳng đứng, nổi bật giữa đám đông.

      Người này phải ai khác, chính là Trình Khiên Bắc mười ngày qua Giang Mạn chưa gặp.

      Kỷ niệm trường mời ít cựu sinh viên xuất sắc, xuất hiện ở đây thật ra lại là chuyện bình thường.

      Trình Khiên Bắc hiển nhiên là đã trông thấy , chỉ là biết tại sao, rõ ràng tán gẫu vui vẻ cùng mấy vị giáo viên bên cạnh, nhưng mặt lại có một chút biểu cảm nào, thậm chí dưới ánh đèn đêm trông còn có vẻ hơi lạnh lùng, ánh mắt nhìn về phía Giang Mạn cũng có chút hời hợt băng lãnh, dáng vẻ giống như tâm trạng được tốt lắm, cùng với gương mặt tươi cười của nhóm giáo viên bên cạnh, hoàn toàn khác biệt.

      Họ vừa vừa tán gẫu, lúc qua bên cạnh Giang Mạn, Trình Khiên Bắc nhanh chóng thu lại ánh mắt lãnh đạm từ người , nghiêng đầu lắng nghe giáo viên bên cạnh nói chuyện, chốc chốc lại gật đầu khẽ cười phụ họa một câu.

      Giang Mạn suy tính, mặc dù những giáo viên này chắc là có ai biến đến mình, nhưng dựa vào lễ phép vẫn cứ nên tiến tới đánh tiếng chào hỏi, với lại biết đâu công việc sau này còn có thể dùng tới, muốn tiến lên phía trước chủ động gọi một tiếng "sư huynh", thuận nước đẩy thuyền để Trình Khiên Bắc tiến cử một phen, nhưng thấy kiểu đối với mình làm như thấy, dáng vẻ hề muốn mình bám víu quan hệ, nghĩ nghĩ vẫn là thôi .

      có hơi hậm hực mà đứng ỳ ra đó, chờ đoàn người xa một chút, mới lại cất bước.

      chưa được mấy mét, trong đoàn người phía trước, Trình Khiên Bắc đột nhiên quay đầu lại, nhìn về phía .

      Bởi vì đã chìm trong cảnh đêm, dưới ánh đèn đường nhìn rõ lắm dáng vẻ của , nhưng xa xa Giang Mạn vẫn có thể cảm thấy một sự ớn lạnh mang theo áp suất thấp.

      Cựu sinh viên xuất sắc được mời tới tham gia lễ kỷ niệm trường, bao nhiêu giáo viên đều vây quanh như vậy, tâm trạng vẫn tốt là sao ?

      Thật sự là có thiên lý !

      Tới giảng đường, đứng trước vài hàng ghế dành cho khách mời, Giang Mạn tìm thấy chỗ ngồi của mình.

      Xã hội này nhìn thì có vẻ công bằng, thực tế khắp nơi đều tràn ngập cấp bậc. Mặc dù đã có mấy hàng ghế cho khách mời, nhưng quan trọng nhất đều ở phía trước, một đơn vị bọn họ vẫn bị phân chia thành mấy lớp, Văn Hạo và tổng giám ở hàng đầu tiên ngay sát chỗ ngồi của viện trưởng, mà bọn họ những nhân viên công tác bình thường thì ngôi phía sau dãy này, đằng sau thì là chỗ ngồi của các sinh viên.

      Đối với loại liên hoan này Giang Mạn chẳng có hứng thú gì cả, chẳng qua là các loại ca tụng tự mình cảm động, có điều dù sao cũng là người chịu trách nhiệm, cho nên nhiều ít gì cảm xúc cũng có chút mênh mông.

      Nhưng loại cảm xúc mênh mông này đủ để chống lại những tiết mục biểu diễn nhàm chán, cho đến khi sắp bị màn biểu diễn vụng về của nhóm đàn em làm cho buồn ngủ, chương trình cuối cùng đã kết thúc và bước vào khâu phát biểu của đại diện cựu sinh viên xuất sắc.

      Đại diện phát biểu có ba vị thuộc ba thế hệ , lớn tuổi, trung tuổi và trẻ tuổi. Đại diện trẻ tuổi ngoài dự đoán của Giang Mạn, quả nhiên là Trình Khiên Bắc, dù sao cũng là người trẻ nằm trong khoảng ba mươi tuổi, có thể làm được như thành tựu này của , ở cả cái học viện quản lý kinh tế này, xác thực là ai bì kịp.

      Phần đầu lúc hai vị cựu sinh viên xuất sắc lên bục phát biểu, tiếng vỗ tay trong khán phòng là một loại nhiệt liệt kiểu lịch sự, nhưng khoảnh khắc lúc Trình Khiên Bắc xuất hiện sân khấu kia, tiếng vỗ tay của cả khán phòng rõ ràng là có phần khống chế được, thậm chí còn có thể nghe thấy tiếng reo hò la hét hề che giấu của nhóm các gái.

      Giang Mạn nhướng nhướng mày, nhìn về phía người đàn ông sân khấu.

      mặc trang phục áo sơ mi trắng quần tây đen hết sức quy củ, nhưng mặc người , lại có loại trầm ổn đẹp mắt và thanh quý khiêm nhường . thể thừa nhận, Trình Khiên Bắc là người đàn ông mặc chính trang nhìn được nhất mà từng gặp. chỉ là tướng mạo đẹp trai, vóc dáng thon dài thẳng tắp, mà là khí chất đặc biệt cả người tỏa ra.

      Một chút ngạo mạn của người ngồi cao, một chút thong dong của người bình tĩnh điềm đạm, bao hàm cả khiêm nhường nhũn nhặn, lại có vẻ đường hoàng bộc lộ tài năng. Tất cả khí chất dường như mâu thuẫn, thế nhưng ở người thì lại càng làm tăng thêm sức mạnh.

      Mặc dù Giang Mạn nắm rõ lắm hoàn cảnh trưởng thành của , nhưng căn cứ vào mấy lời trong tin tức, biết được sinh trưởng ở tầng lớp thấp nhất, ở quán ăn sáng ngày đó, cũng đã nhắc qua, hồi nhỏ trong giá ̀nh có mở cửa hàng nhỏ bán đồ ăn sáng.

      Vì lý do công việc, cũng đã được tiếp xúc với nhiều thành phần ưu tú có xuất thân cấp thấp dựa vào chính mình phấn đấu thành công, nhưng bất luận bên ngoài bọn họ nổi tiếng thế nào, thì chỉ cần quan sát tỉ mỉ, có thể thấy người họ phần nào đó ít nhiều của gốc rễ xưa cách nào rời bỏ họ hoàn toàn được .

      Nhưng Trình Khiên Bắc giống vậy, sự kiêu ngạo của dường như là bẩm sinh. Ngay cả khi mặc lại bộ quần áo rẻ tiền, cũng sẽ để cho gười ta cảm thấy đến từ tầng lớp áp chót.

      Giờ phút này mỉm cười đứng trước micro, cầm bản thảo diễn thuyết, ung dung bình thản mà bắt đầu bài phát biểu của mình.

      Giọng của trầm thấp từ tính, khuôn mặt dưới ánh đèn mang theo nụ cười nhẹ, ngữ khí đều đều êm tai, hoàn toàn khác biệt với bài phát biểu máy móc của mấy vị trước đó, chẳng mấy chốc đã thu hút người nghe.

      Các tiểu học muội phía sau đã kìm nén được bắt đầu thì thà thì thầm với nhau.

      "So với chúng ta Trình sư huynh cao hơn bốn khóa, đã là người đầu tư thiên thần ̉nh nhất cả nước, trong sáu năm kể từ khi thành lập Quỹ số 7, tổng cộng hơn 300 dự án được đầu tư và hơn chục công ty được niêm yết. Chỉ dựa vào báo cáo thực hiện đưa ra thị trường thì đã gấp mấy chục lần rồi."

      Giang Mạn nhướng nhướng mày nghe lén người ta nói chuyện, bốn khóa ? Vậy thì xem ra phải tiểu học muội rồi, mà là nghiên cứu sinh.

      " Ậy, đó là khi người ta còn ở trường học, người ta đã là truyền kỳ rồi. Hồi tớ còn ở khóa chính quy, đã được gặp ấy hai lần, mấy năm đã trôi qua , cảm giác như càng ngày càng đẹp trai. Mà , là có khí chất hơn, sự hấp dẫn của người đàn ông trưởng thành."

      "Cũng biết hiện giờ ấy đã kết hôn chưa nhỉ ?"

      "Tớ tra thông tin mạng thấy có, vậy chắc là vẫn chưa."

      " Bạn gái thì sao ?"

      "Cũng nghe nói, Trình sư huynh rất kín tiếng khiêm nhường, lần trước vừa cùng Du Hoan kia nhảy lên hot search một lần, còn chưa có gì đã nhanh chóng bị hủy , về sau thì nói rằng chỉ là giao dịch qua lại ."

      "Tớ cảm thấy loại người ́ chấp khiêm nhường lập nghiệp bằng hai bàn tay trắng như Trình sư huynh này, chắc là chẳng có hứng thú gì với thể loại thiên kim phú nhị đại như Du Hoan kia."

      " Tớ nhớ năm đó lúc ấy học nghiên cứu sinh, đã qua lại với một nữ sinh."

      " Tớ cũng nhớ như vậy, hình như gọi là Ninh Nhiễm, nghe đâu là hot girl năm đó."

      "Đúng đúng đúng đó, còn nghe nói năm đó bọn họ là mối tình tay ba, ngoài Trình sư huynh trong số họ, còn có một hot boy cũng thích Ninh Nhiễm. Có điều về sau Ninh Nhiễm đương với Trình sư huynh, hot boy kia có vẻ như đã qua lại với một sinh viên chưa tốt nghiệp khóa trước, nhưng đó đều là những chuyện lúc họ sắp tốt nghiệp, tình hình cụ thể thế nào, vẫn có ai rõ ."

      " Hot boy mà cậu nói đó, tôi biết, gọi là Hứa Thận Hành, rất đẹp trai, sau này Ivy League(*) học lên tiến sĩ, dù sao cũng lợi hại thật đấy."

      (*)藤校 viết tắt của Đại học Ivy League, dùng để chỉ liên minh đại học thể thao của tám trường đại học ở miền đông bắc Hoa Kỳ, bao gồm: Harvard được thành lập năm 1636, Yale được thành lập năm 1701, Đại học Pennsylvania (Penn) được thành lập vào năm 1740, Princeton được thành lập vào năm 1746, Columbia được thành lập vào năm 1754, Brown được thành lập vào năm 1764, Dartmouth được thành lập vào năm 1769, và Cornell được thành lập vào năm 1865.Tám trường đại học này đều là những trường đại học được xếp hạng hàng đầu tại Hoa Kỳ. Họ có lịch sử lâu dài, nghiên cứu học thuật nghiêm ngặt, trình độ giảng dạy cao và chất lượng sinh viên tốt. Do đó, Ivy League có danh tiếng tuyệt vời. Trong số đó, Đại học Cornell được thành lập sau Chiến tranh Cách mạng Hoa Kỳ, và bảy trường đại học khác được thành lập trước Cách mạng Hoa Kỳ. Trước Chiến tranh giành độc lập, có tám trường đại học ở Hoa Kỳ. Bảy người trong số họ tham gia Ivy League, và chỉ có William và Mary College từ chối tham gia liên minh vì vị trí địa lý và mô hình hoạt động của nó.


      " Những người hot đó khẳng ̣nh đều phải người thường, nào giống như chúng ta năm sau sẽ tốt nghiệp, vẫn biết đâu về đâu ."

      Giang Mạn dựng thẳng lỗ tai nghe lén, suýt nữa thì vì hình dung hot này hot nọ mà phì cười, cũng may kịp thời kìm lại.

      Với tư cách là đại biểu, Trình Khiên Bắc chắc chắn chỉ nói vài lời sân khấu. Cuối bài phát biểu, thông báo một tin tức khiến các lớp sinh viên đàn em sôi sục. sẽ đầu tư một trăm triệu nhân dân tệ để thành lập quỹ lập nghiệp tại học viện, nhằm khuyến khích sinh viên lập nghiệp.

      Sinh viên của học viện quản lý kinh tế, phần đông đều là kẻ coi trọng đồng tiền, đua nhau kiếm tiền, nhiều người đã quyết chí lập nghiệp, Trình Khiên Bắc thành lập quỹ này, khác gì cho những người trẻ đầy tham vọng này cơ hội thực ước mơ của họ trước thời hạn.

      Vì vậy, sau khi kết thúc bài phát biểu, tiếng vỗ tay như sấm rền vang lên trong cả hội trường, Giang Mạn cảm thấy màng nhĩ của mình cũng sắp bị rung chấn điếc luôn rồi.

      Làm dấy lên một làn sóng nhỏ Trình Khiên Bắc trở về chỗ ngồi dành cho khách mời, lúc ngồi xuống, Giang Mạn trông thấy nhẹ nhàng bâng quơ liếc nhìn ra phía sau , liền chủ động giơ tay vẫy vẫy với .

      Nào biết lại hờ hững quay đầu, giống như là nhìn thấy.

      Giang Mạn bĩu môi, cho dù đối với mối quan hệ bí mật hai bên ngầm hiểu công khai, nhưng nói cho cùng cũng vẫn là huynh muội chung trường, bên ngoài cũng đâu cần phải tận lực tránh né như vậy chứ ? Đây có phải là lo ngại lợi dụng mối quan hệ này để kiếm chác gì sao ?

      Giang Mạn có chút tức tối mà thu tay lại, ngồi bên cạnh là hai đồng sự chuyên mục khác, nhìn thấy động tác của , liền cho rằng đã thất bại trong việc thấy sang bắt quàng làm họ, cùng dành cho ánh mắt đồng tình .

      Hai học muội nghiên cứu ngồi phía sau thì trong tiết mục biểu diễn kế tiếp, lại tiếp tục chủ đề còn dang dở trước đó. Giang Mạn cảm thấy nghe lén người ta nhiều chuyện, còn thú vị hơi chương trình sân khấu, vì thế lại tiếp tục vểnh tai nghe lén.

      " Mà này, hồi cậu học khóa chính quy, đã từng gặp Ninh Nhiễm chưa ?"

      " Gặp rồi, tôi quen một đàn chị là bạn cùng phòng với Ninh Nhiễm, nhưng chị ấy ít ở trường lắm, lúc chuẩn bị thi nghiên cứu tìm đàn chị, vô tình chạm mặt một lần."

      " Xinh ?"

      " Tất nhiên, hot girl mà cả hai sư huynh đại soái ca đều thích, sao có thể xinh hả ?"

      " Học tỷ mà sau này Hứa Thận Hành chọn làm điều tốt nhất tiếp theo (*)để đương đó, là ai vậy ?

      (*)Nguyên văn 退而求其次 (thối nhi cầu kỳ thứ): mang nghĩa đạt được lợi ích cao nhất ban đầu, cũng phải đạt được lợi ích tương đối.

      Điều tốt nhất tiếp theo? Ồ vâng, cũng có gì sai.

      " Cái này tớ cũng rõ lắm, lúc ấy họ đều sắp tốt nghiệp, tớ cũng chỉ nghe nói mà thôi, vẫn biết học tỷ kia cuối cùng là ai ?"

      Giang Mạn trong lòng hì một tiếng, tốt xấu gì cũng được coi là một vai diễn quan trọng trong việc biến tam giác tình thành tứ giác tình , chẳng lẽ đến cả cái tên cũng xứng đáng có được hay sao ?

      " Thời điểm khoa chính quy năm đó, khóa chúng ta có người đẹp nổi danh nào ?"

      " nhớ rõ mấy, nhiều lắm đó chứ, bao nhiêu là bộ môn chuyên ngành mà , cho dù có nhìn thấy, cũng ăn khớp với tên cho lắm."

      Giang Mạn bĩu môi oán thầm: Lúc này mới bao lâu chứ ? Mà đã nhớ rõ lắm rồi, trí nhớ phải rất tốt hả !

      " À, đúng rồi, tớ nhớ hồi tớ mới vào năm nhất, môn chuyên ngành kinh tế khóa của chúng ta có một học tỷ mỹ nữ, được sư huynh Lê Lạc điên cuồng theo đuổi, ồn ào đến toàn bộ tòa nhà ký túc đều biết hết, tầng trệt của ký túc xá suýt chút nữa thì bị nến thiêu rụi."

      Giang Mạn:".........."

      nghĩ mình được người ta nhớ đến là nhờ chuyện này. có phải cảm tạ Lê Lạc hay ?"

      Giận !

      buồn bực đóng lỗ tai lại, từ bỏ việc tiếp tục nghe lén .
      Last edited: 28/9/19

    3. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,164
      Được thích:
      12,954
      [​IMG]
      Chương 10. Tình hoàng hôn
      Edit : Michellevn



      Tiệc liên hoan cuối cùng cũng kết thúc vào lúc mười giờ, các sinh viên nối đuôi nhau ra ngoài, khách mời phía trước thì vẫn còn ngồi tại chỗ và tiếp tục trò chuyện thân thiết.

      Giang Mạn ngồi xe của đài qua, lúc về chắc chắn phải taxi, gửi tin nhắn nói lời chào với lãnh đạo rồi hòa vào trong đám sinh viên cùng ra khỏi hội trường.

      HÔm nay ăn mặc khá giản dị, chen chúc giữa các sinh viên, bỗng dưng rất có loại tự mình tận hưởng niềm vui cảm giác của cảm giác trẻ ra mấy tuổi.

      Ra khỏi hội trường, ngang qua một bức tượng, giống như nhớ ra gì đó, liền ngừng lại.Trở lại chốn cũ quả nhiên sẽ luôn làm người ta dấy lên hồi ức.

      Bức tượng này đã mở ra một trang sách, năm đó, Hứa Thận Hành bày tỏ với , chính là ở chỗ này.

      Hiện giờ nghĩ lại, sống hơn hai mươi năm, ngoại trừ thi đại học, tâm tư nhẫn nại và động lực lớn nhất, có lẽ đều dùng hết người Hứa Thận Hành, một dạo từng nghĩ rằng mình rất thành công, nhưng kết quả cũng chỉ là một hồi vui vẻ trống rỗng.

      Từ sau khi chứng kiến Hứa Thận Hành bi thương ảm đạm đứng trong gió lạnh, khi đó, Giang Mạn đã quyết ̣nh bắt đầu hành động của mình, chẳng qua cũng được suôn sẻ cho lắm, mới bắt đầu vào học kỳ thứ hai, lúc tự mình chuẩn bị sắn tay áo bước vào cuộc chiến, thì đụng phải chướng ngại vật Lê Lạc .

      Con gái được người ta theo đuổi vốn là chuyện thỏa mãn lòng hư vinh, từ nhỏ đến lớn cũng phải Giang Mạn có người theo đuổi. Nhưng lúc ấy sẵn sàng cho việc tiếp cận Hứa Thận Hành để cứu vớt , gặp phải một người theo đuổi khác người như Lê Lạc, liền có chút khổ khiến biết nói làm sao.

      Nếu như nói trong học viện năm đó, muốn chọn ra người nổi danh nhất cả học viện, ai có thể hơn Lê Lạc. Gì chứ Hứa Thận Hành hay Trình Khiên Bắc thì cũng phải đứng sang một bên. Bởi vì nói cho cùng mọi người biết lắm về thông tin của hai người này, cho dù biết đến cái tên, thì nhiều lắm cũng chỉ là nghe tên thấy người. Nhưng Lê Lạc thì giống vậy, chỉ nổi danh bên ngoài, mà cảm giác về tồn tại của còn mạnh mẽ hơn đến người người đều biết.

      Có thể nói Giang Mạn biết từ nhỏ đến lớn. Chàng trai sáng sủa hướng ngoại nhất, năng lực xử lý được nhất. Học tập thì được tốt lắm, nhưng lại là một thiên tài kinh doanh, nghe đâu năm thứ hai hoạt động thực tiễn thị trường kinh doanh, chọn bán máy thu ở trường, trong một tuần bán được gần hai ngàn cái.

      Đương nhiên, những thứ đó đều quan trọng, quan trọng là chuyện Lê Lạc theo đuổi Giang Mạn rất nổi tiếng, ầm ĩ đến mọi người đều biết. Mặc dù Lê Lạc khác người, nhưng dẫu sao cũng là một soái ca, theo đuổi người ta như vậy phải lần đầu tiên, nhưng thường thì chỉ theo được vài ngày, còn chưa đợi được con gái người ta quyết ̣nh có đồng ý hay , thì đã chuyển dời mục tiêu.

      Nhưng mà lần này, hành vi khác người của lại được trình diễn suốt cả hai tháng này, cũng có bất kỳ điệu bộ di dời mục tiêu, vì vậy nhiều người lầm tưởng Giang Mạn là tình ́ch thực của , thoát được. Ngay cả khi tình cờ gặp phải Hứa Thận Hành, cũng sẽ cười và trêu chọc hỏi và Lê Lạc thế nào rồi.

      Đối với Lê Lạc, đừng nói đến chuyện rung động, trong thâm tâm lúc đó thật sự muốn cùng ta đồng quy vu tận ( cùng hủy diệt)

      Bởi vì cây chắn ngang Lê Lạc, khiến cho tiến độ tiếp cận Hứa Thận Hành của bị trì hoãn lại ít nhất hơn nửa năm.

      Cũng may Lê Lạc lên năm thứ tư, thì chạy ra ngoài chính thức cùng người khác hùn vốn gây dựng sự nghiệp, tuy rằng phải di dời mục tiêu theo đuổi người khác, nhưng là có tâm tư cũng chẳng có sức lực nữa, để tiếp tục dây dưa với một gái đối với có bất kỳ phản ứng nào.

      Cuối cùng sự việc cũng dần dần lắng lại, cho đến học kỳ hai năm thứ hai, Giang Mạn mới chính thức bắt đầu tiếp cận Hứa Thận Hành.

      Ơn giời, lúc ấy Hứa Thận Hành ở lại trường tiếp tục học nghiên cứu sinh, mặc dù biết ở lại là vì Ninh Nhiễm, nhưng điều này còn quan trọng nữa.

      So với Trình Khiên Bắc, người đã thành lập quỹ đầu tư số bảy và đầu tư vào một số công ty mới thành lập nổi tiếng, thì Hứa Thận Hành lại một đường học thuật, ở thì ký túc xá, đọc sách thì chui trong thư viện và ăn thì ở cantin, ngay cả hoạt động thể thao cũng là ở sân vận động và bãi tập của trường. thể nghi ngờ, điều này là rất có lợi cho Giang Mạn trong việc tạo ra các loại gặp gỡ tình cờ và ngẫu nhiên .

      Sau một học kỳ, hai người trở nên thân thiết.

      Có một lần Giang Mạn nhìn thấy Hứa Thận Hành cầm mấy quyển sách về nhiếp ảnh xem mê mẩn, mới biết thích chụp ảnh. Quay về vội vã trích ra lượng máu lớn mua ngay một bộ thiết bị giá cả xa xỉ, khư khư cầm sách hướng dẫn trong tay nắm vững những điều cơ bản, rồi nhồi nhét một số tác phẩm nhiếp ảnh.

      Vài ngày sau, lần thứ n " tình cờ " gặp nhau ở thư viện, Hứa Thận Hành trông thấy cầm hai quyển sách về nhiếp ảnh xem một cách nghiêm túc, ngạc nhiên vô cùng và thì thầm trao đổi với rất lâu, còn tò mò muốn xem tác phẩm của .

      Tác phẩm đương nhiên là có, song Giang Mạn có một ông họ đam mê nhiếp ảnh, sau khi về đã kêu ông tài trợ cho mấy con tem quý báu cất giữ ở đáy hòm, gửi ngay cho Hứa Thận Hành, hiển nhiên là gia tăng sự ca ngợi, sau đó hẹn tuần sau cùng lên núi chụp đom đóm.

      Tuy rằng chụp vào buổi tối, cũng phải hai người nam quả nữ, mà là nguyên một đám bạn nhiếp ảnh. Nhưng đối với Giang Mạn mà nói, điều đó có nghĩa là đã bước gần hơn đến với Hứa Thận Hành. Giang Mạn sao có thể bỏ qua cơ hội tốt như vậy, tức tốc bỏ ngay ra số tiền lớn để mời một nhiếp ảnh gia chuyên nghiệp phổ cập kiến thức trong vài ngày.

      Chỉ mới vẻn vẹn một sở thích chung, rõ ràng là đủ. Giang Mạn lại được biết Hứa Thận Hành thích chơi tennis, vì vậy đã mua một bộ vợt tennis, bắt đầu tập luyện chơi bóng sân tennis của trường.

      đã từng thấy Hứa Thận Hành chơi tennis, trình độ khá cao, nghĩ đến bản thân mình nếu như lấy thân phận lính mới đánh với người ta, vậy khẳng ̣nh là được, nhất ̣nh phải làm cho Hứa Thận Hành nhìn mình với cặp mắt khác xưa, sau đó mới có cơ hội thường xuyên cùng nhau chơi.

      Phải nói rằng, chuyện theo đuổi đàn ông thế này, ngoài nghị lực mưu trí, còn phải nguồn tài chính nhất ̣nh. Cũng may, cha mẹ Giang Mạn có mở một nhà máy tầm trung, hoàn cảnh gia ̀nh vẫn tạm được, tiền tiêu vặt cho rất đầy đủ. Mặc dù như vậy, nhưng bởi vì hai chuyện nhiếp ảnh và tennis này, cũng thường xuyên khiến phải giật gấu vá vai, chưa kể đến việc để có trạng thái tốt nhất xuất hiện trước mặt Hứa Thận Hành, quần áo và mỹ phẩm cũng phải được đầu tư.

      Đương nhiên, khi đó đối với Giang Mạn mà nói, nhiêu đó đều là vấn đề.

      Mà lúc tập tennis, còn gặp được Trình Khiên Bắc một lần. Thực ra, trước đây, ở trường học, đã nhiều lần nhìn thấy Trình Khiên Bắc trở về, chẳng qua đều là với tư cách người qua đường, chỉ có lần này xem như có một chút cùng xuất hiện như vậy, sự xuất hiện đồng thời mấy vui vẻ.

      thực tế, giống như nhiều người, hiểu cho lắm, Trình Khiên Bắc cũng đã thành lập Quỹ số bảy, rất nổi tiếng trong lĩnh vực đầu tư thiên thần, lại mới là giai đoạn sơ khai, chắc chắn bận rộn đến cách nào phân thân, danh tiếng phải được đánh bóng, qua hai năm lại đến trường tiếp tục học lấy bằng MBA là được, tại sao phải ngừng việc mà lãng phí thời gian tiếp tục học thạc sĩ .

      (*)MBA : tiếng : Master of Business Administration Thạc sĩ quản trị kinh doanh, là bằng thạc sĩ chuyên ngành quản trị kinh doanh, thu hút nhiều người ở phạm vi rộng trong các ngành học có tính học thuật.

      Hơn nữa, theo Giang Mạn được biết, một đại Boss như cũng chưa bao giờ trốn học.

      Ở sân tennis trường học, trông thây Trình Khiên Bắc, cũng có chút rất bất ngờ. Dù sao sân tennis trường học cũng tính là tốt, nói thế nào cũng được xem là một người giàu có ưu tú, chơi tennis ở chỗ này thật sự là có hơi mất mặt.

      Ngày đó kéo Vương Vi VI đến cùng tập luyện, hai đều là lính mới tò te, đánh được một lúc, chẳng hề có tiến bộ gì cả. Đúng lúc đó, chàng trai đánh với Trình Khiên Bắc là một sư huynh mà Vương Vi Vi quen biết, cũng biết hàn huyên mấy câu thế nào, ấy liền tập luyện với sư huynh ấy luôn.

      Giang Mạn vốn tính toán ngồi một bên học lỏm kỹ thuật, nào ngờ Trình Khiên Bắc lại tới sân tennis đối diện, ném hai quả bóng tennis qua, ra hiệu cùng đánh với .

      Giang Mạn chỉ mới tập luyện đánh bóng gần đây, muốn tìm đối thủ để nâng cao trình độ mà tìm hoài được, vừa nãy xem Trình Khiên Bắc đánh bóng, rõ ràng là bậc thầy cao thủ, mặc dù đối với vẫn có chút bất mãn thích, nhưng có một đối thủ trình độ tốt đánh với mình, mấy khi mà có được cơ hội thế này, vì vậy tạm thời vứt bỏ thành kiến , bắt đầu cầm vợt lên một cách vui vẻ.

      Sau đó thì đã trải qua một buổi chiều vô cùng thê thảm.

      Trình Khiên Bắc hoàn toàn bởi vì là nàng lính mới mà nhường , cũng bởi vì trình độ tồi tàn căn bản chẳng tiếp bóng được mấy lần, chỉ muốn kết thúc nhanh chóng mà thôi.

      Ngược lại, lại đánh rất tích cực, ra tay hề lưu tình. Giang Mạn nhặt bóng cũng nhặt rất ....tích cực.

      Cả buổi chiều nhặt bóng, Giang Mạn thậm chí bắt đầu hoài nghi, muốn đánh tennis ngang cơ với Hứa Thận Hành, có phải cần luyện tập nhiều năm hay ?

      Bởi vì một buổi chiều đau đớn thê thảm này, bộ vợt tennis được mua bằng số tiền lớn đã bị Giang Mạn bỏ xó một thời gian dài. Mãi đến có một lần, lúc chuyện phiếm cùng Hứa Thận Hành, biết sao mà nói tới tennis, nói mặc dù rất thích, nhưng tìm được người chỉ dạy, trình độ tệ lắm, thế là Hứa Thận Hành xung phong nói mình sẽ dạy .

      Kết quả này quả thực làm người ta bất ngờ, Giang Mạn nghĩ thầm, quả nhiên mình có thích nhầm người.

      *

      Nói tóm lại, Giang Mạn đã dùng khoảng thời gian gần hai năm, hao phí các loại tâm cơ, từ học muội bình thường của Hứa Thận Hành, trở thành bạn bè, rốt cuộc đã được vào trái tim . Hoặc có thể là, vẫn chưa thực sự đến gần trái tim , chỉ là cho rằng đã vào được, dù sao , thời điểm sắp kết thúc học kỳ một năm cuối, Hứa Thận Hành đứng trước bức tượng bên ngoài hội trường này, thổ lộ với .

      Lúc mới đầu cho rằng đó là vì thích , nhưng sau đó suy nghĩ, có lẽ chỉ là bởi vì trong quãng thời gian hai năm đằng đẵng hai người quen nhau, những mưu kế và tâm tư nhỏ kia của mình, cuối cùng cũng bị Hứa Thận Hành phát hiện, sau đó thì cảm động, cho nên từ bỏ Ninh Nhiễm, chọn điều tốt nhất tiếp theo, chọn lựa cùng với mình đương.

      Giang Mạn nhớ đó là một buổi tối hết sức bình thường, và Hứa Thận Hành đều bởi vì cuộc sống tốt nghiệp, cùng bận rộn với công việc của bản thân, đã gặp nhau một thời gian, sau khi hẹn cùng nhau ăn bữa cơm tối, thì loanh quanh đến nơi này.

      Là một gái, ngay cả khi suy nghĩ được coi là nhanh nhạy lắm, những ngày này, cũng cảm nhận được sự thay đổi thái độ của Hứa Thận Hành đối với , đó là loại thay đổi dần dần từ tình bạn trở thành mập mờ, đoán chắc chắn sẽ thổ lộ với mình. Chỉ nghĩ tới là ở trước bức tượng này, đột nhiên liền bâng quơ nhẹ nhàng nói ra những lời đó.

      nói :" trước kia kỳ thật phải là quá vui vẻ, nhưng từ sau khi quen biết em, dường như là rất hay vui vẻ, rất nhiều việc nghĩ là quan trọng hết sức, dần trở nên quan trọng như vậy nữa. Giang Mạn, làm bạn gái có được ?"

      Giang Mạn trả lời thế nào, đã có chút nhớ rõ nữa, nhưng biết mình ́ gắng nhiều năm như vậy, rốt cuộc giấc mơ đã thành hiện thực trong buổi tối đó.

      bắt đầu tình hoàng hôn của mình ở đại học.

      Mà chỉ một tuần sau đó, nghe được tin, hot girl Ninh và Trình Khiên Bắc đã nhau rồi.

      Mọi thứ xem như đều rất tuyệt .
      Last edited: 28/9/19

    4. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,164
      Được thích:
      12,954
      [​IMG]
      Chương 11- Hai câu chuyện tình
      Edit : Michellevn


      Sau khi qua lại cùng Hứa Thận Hành, Giang Mạn cũng liền quen biết Ninh Nhiễm, xem là thân thiết, nhưng cũng nhìn ra được quả thực ấy là một gái tốt. ấy và Hứa Thận Hành quen nhau từ nhỏ, cùng lớp trung học, cùng trường đại học, nhưng vẫn luôn luôn coi Hứa Thận Hành chỉ là bạn bè,đồng thời rất thẳng thắn mà nói rằng vĩnh viễn chỉ có loại tình cảm này . Chuyện ấy thích Trình Khiên Bắc, cũng chưa từng giấu diếm, thậm chí trước mặt Giang Mạn thân thiết lắm cũng thản nhiên nhắc tới.

      Theo nghĩa nào đó mà nói, Giang Mạn cảm thấy, thực tế Ninh NHiễm và mình giống nhau. Cho nên lúc biết được ấy rẽ mây thấy trăng thanh (*), cùng Trình Khiên Bắc đương, dĩ nhiên thực lòng vui mừng cho chô ấy.

      (*)Nguyên gốc là 守得云开见月明 - Thủ đắc vân khai kiến minh nguyệt : câu trong tập thơ của Mộng Tịch Dao. Ý tứ của câu tục ngữ là những kẻ có tài có thể kiên trì đợi đến ngày mây rẽ thấy mặt trời, mây tan hiển trăng thanh, muốn con người phải kiên trì đến cùng.(quaivatcon.wp).

      Khi đó, đúng lúc Ninh Nhiễm mới xác ̣nh công việc, vì mối quan hệ của ấy và Hứa Thận Hành, bốn người đã ăn một bữa cơm.

      ̣a điểm ăn cơm là ở một nhà hàng cao cấp, phòng ăn được trang trí thanh lịch với sự riêng tư. Giang Mạn và Hứa Thận Hành tới trước, Ninh Nhiễm và Trình Khiên Bắc khoan thai đến muộn.

      Tình cảnh đêm đó, Giang Mạn vẫn còn nhớ rất rõ ràng.

      Ninh Nhiễm mặt mày rạng rỡ kéo Trình Khiên Bắc đẩy cửa bước vào, bởi vì đã trễ hơn mười phút, vừa bước vào, ấy đã cười nhận lỗi:" Ngại quá, Khiên Bắc bận công việc quá, vừa mới rảnh một chút là liền."

      Hứa Thận Hành cười đáp :" sao mà, Trình tổng là người bận rộn, giống những người như chúng ta hẵng còn ăn bám, cái gì nhiều chứ thời gian thì dư dả."

      Trình Khiên Bắc khẽ cười, nhìn ấy và Giang Mạn, cùng Ninh Nhiễm ngồi xuống phía đối diện.

      Giang Mạn cười tủm tỉm nói :" Sư huynh, sư tỷ, chúc mừng nha!"

      Ninh Nhiễm cười :" Chúc mừng gì cơ ?"

      "Chúc mừng người có tính cuối cùng cũng trở thành người nhà của nhau đó !"

      Ninh Nhiễm đưa mắt nhìn sang Trình Khiên Bắc, hiếm khi lộ ra chút thẹn thùng, làm bộ hắng giọng :" Tôi phải chúc mừng em và Thận Hành mới đúng."

      Hứa Thận Hành và Giang Mạn cùng nhìn nhau cười, nắm lấy tay đáp lời :" Gặp được Tiểu Mạn, thật sự là may mắn của tôi."

      Giang Mạn tin rằng, khoảnh khắc đó, lời của là thật lòng.

      Ninh Nhiễm làm bộ nổi da gà, chậc chậc :" Trời ạ, ngờ Hứa Thận Hành cũng có một ngày buồn nôn như vậy! Giang Mạn, em thật sự là tài giỏi đó!"

      Giang Mạn phá lên cười thoải mái. Nhưng biết thế nào, trong lúc cười vô tình đụng vào tầm mắt của Trình Khiên Bắc, trong đầu bỗng dưng có hơi lộp bộp.

      thư thả uống trà, mặt vẫn mang theo ý cười, chỉ là đôi mắt đen như mực kia lại mơ hồ sắc lạnh có phần như mỉa mai. Giang Mạn vực dậy tinh thần, cũng liền lạnh nhạt mấy phần.

      Nhìn chung, cả bữa ăn trông rất hài hòa, nhưng bầu khí có phần kỳ dị. Điều kỳ dị này chủ yếu là từ Trình Khiên Bắc, dường như nói gì cả, loại lãnh đạm này chỉ đối với Hứa Thận Hành và Giang Mạn, mà còn cả bạn gái bên gái , Ninh Nhiễm.

      Có thể nhìn ra được Ninh Nhiễm vô cùng chủ động, thậm chí gắp đồ ăn rót nước cho luôn, đó là một gái hết lòng thương một người, biểu hiện bản năng khao khát móc hết tim gan ra để đối tốt với . Thế nhưng đối phương rõ ràng là rất chiếu lệ, loại chiếu lệ này chỉ Giang Mạn nhìn ra được, mà hiển nhiên cũng thể qua khỏi mắt của Hứa Thận Hành.

      Sau khi cơm nước sau chào từ biệt, xe taxi trở về trường, Hứa Thận Hành vẫn luôn hơi cau mày buông lỏng .

      " Sao vậy ?" Giang Mạn nhịn được bèn hỏi.

      Hứa Thận Hành nói :" có hơi lo cho Ninh Nhiễm, cảm thấy Trình Khiên Bắc thực sự chân thành với ấy, lo ấy là tình cảm một phía, ngã xuống rồi sau này đứng dậy nổi."

      Mặc dù biết nói đúng, nhưng dẫu sao cũng đã là bạn trai của mình, nghe thấy quan tâm đến Ninh Nhiễm như vậy, trái tim Giang Mạn tránh khỏi một chút khó chịu, ngẫm nghĩ chút rồi nói:" Chuyện tình cảm ấy mà, người ngoài biết nói sao đâu, em tin sư tỷ biết mình làm gì ."

      Hứa Thận Hành yên lặng giây lát, cuối cùng cũng gật gật đầu, thở dài :" Em nói đúng, chuyện tình cảm như người uống nước, nóng hay lạnh tự mình biết lấy, người ngoài cuộc thể hiểu được."

      Nói là nói như vậy, nhưng Hứa Thận Hành rõ ràng đã hoàn toàn bỏ qua vấn đề này.

      vào thời điểm đó, quỹ số bảy của Trình Khiên Bắc đã rất nổi tiếng, mà do chỉ mới hơn hai mươi tuổi, lại còn học nghiên cứu sinh, nhận được sự quan tâm suốt một thời gian. Nhất là sau một lần truyền thông đưa tin, vì trẻ tuổi đẹp trai, càng nổi tiếng mạng hơn, thường có rất nhiều cư dân mạng, bất kể nam nữ, đều lao vào nhao nhao gọi ông xã.

      giống với sự kín tiếng và dính gái đẹp như sau này, khi đó có lẽ là bởi vì tuổi trẻ đắc chí, khó tránh khỏi bồng bột, thi thoảng lại lộ ra một hai vụ scandal, thậm chí còn dính cả vào những mối quan hệ với ngôi sao và người mẫu, tuy là do mối quan hệ giao tiếp cũng sẽ trở thành phổ biến, nhưng cũng đủ để những người quan tâm đến , hiểu biết một phần.

      Trong thời gian đó, Hứa Thận Hành đã bận rộn xin phê duyệt được bằng tiến sĩ, rồi thì cùng Giang Mạn đương gắn bó keo sơn, nếu như thỉnh thoảng phải nhìn thấy những scandal kia của Trình Khiên Bắc, thì tình trạng đương của họ chắc hẳn là có thể xứng danh hoàn mỹ.

      Thế nhưng, bởi vì Trình Khiên Bắc, hễ Hứa Thận Hành nhìn thấy những tin đồn liên quan đến , thì ấy lập tức sẽ quan tâm trạng thái của Ninh Nhiễm. Mà tình của Ninh Nhiễm thì rõ ràng là được suôn sẻ, thỉnh thoảng có lúc buồn khổ cũng tới tìm Hứa Thận Hành uống rượu. Dĩ nhiên, phần lớn thời gian đều có mặt Giang Mạn, chỉ là thời điểm Ninh Nhiễm trút nỗi khổ tâm với Hứa Thận Hành, là bạn gái của Hứa Thận Hành, dường như đã trở thành một diễn viên phụ làm nền.

      Tình là chiếm hữu và độc quyền. Lúc chưa cùng Hứa Thận Hành đương, Giang Mạn hiểu được loại cảm giác này.

      Nhưng sau khi rồi, đã có ý thức sâu sắc rồi.

      Giang Mạn vẫn nhớ ngày đó mình vừa mới hoàn thành bản thảo luận văn cuối cùng, Hứa Thận Hành đưa ra bên ngoài ăn cơm chúc mừng. Ăn một bữa cơm rất lâu, từ quán ăn ra, đèn đường đã lên rực rỡ. Ngay khi hai người đến bãi đậu xe lấy xe, đã gặp Trình Khiên Bắc.

      Chắc hẳn cũng vừa mới ăn xong, cùng một người phụ nữ vóc người dong dỏng ăn mặc thời trang , cười nói vui vẻ chuẩn bị lên xe rời .

      "Trình Khiên Bắc!"

      Giang Mạn chưa hiểu gì cả, Hứa Thận Hành đã vòng qua xe, nổi giận đùng đùng lao đến trước mặt Trình Khiên Bắc. Có lẽ là oán khí tích tụ quá lâu rồi, người đàn ông trước giờ luôn nhã nhẵn, hỏi phải trái đúng sai, đã tiến lên cho Trình Khiên Bắc một quyền.

      Có điều, một quyền này cuối cùng lại rơi vào khoảng , vì Trình Khiên Bắc đã kịp thời tránh ra.

      có chút buồn cười nhìn Hứa Thận Hành, rồi liếc nhìn Giang Mạn hoảng loạn tiến tới, hỏi :" Cậu làm gì vậy ?"

      Hứa Thận Hành mặt mày xanh mét chỉ chỉ vào người phụ nữ đứng cách đó xa, hỏi :" ta là ai ?"

      Trình Khiên Bắc giống như nghe chuyện cười, khẽ cười một tiếng, nói bằng giọng điệu thong thả :" Nếu tôi nhớ lầm, chúng ta chắc chỉ là cùng khóa cùng chuyên ngành, chỉ như bạn học bình thường có qua lại gì mà, hả ?"

      Hứa Thận Hành tức giận :" Sao cậu có thể đối xử với Ninh Nhiễm như vậy ?"

      Có lẽ ấy được giáo dục rất tốt, thậm chí mắng ra một câu thô tục.

      Trình Khiên Bắc cười nhẹ, nhìn qua Giang Mạn, cười như cười :" Tôi và Ninh Nhiễm thế nào, hẳn là chẳng có quan hệ gì đến cậu, mà một kẻ đã có bạn gái, lại quan tâm đến bạn gái người khác như vậy, ngược lại khiến tôi có phần mới lạ."

      Câu này của gần như mỉa mai, Hứa Thận Hành vẫn trong cơn tức giận tựa hồ nghe thấy hàm ý trong đó, nhưng nét mặt Giang Mạn lại vì những lời này mà nét mặt thay đổi.

      nhìn Hứa Thận Hành nổi giận đùng đùng vì người con gái khác, bỗng dưng một nỗi bi thương ập đến trong tim.

      cho rằng hành trình vạn dặm của mình đã hoàn thành, nhưng bây giờ mới phát giác, có khả năng nó chỉ mới bắt đầu.

      Rõ ràng cũng đã kiên trì nhiều năm như vậy, hiện giờ bỗng dưng lại chẳng còn tí sức lực nào.

      Sau đó rời như thế nào, đã có chút còn nhớ rõ nữa, nhưng ánh nhìn mỉa mai cuối cùng kia của Trình Khiên Bắc, lại khắc ở trong lòng , nóng bỏng đến nhiều ngày liên tiếp đều trằn trọc trắng đêm khó ngủ.

      Vài ngày sau, vì tình của chính mình, lại lần nữa làm chuyện lớn mật ----- Ở dưới lầu công ty Trình Khiên Bắc, chặn xe lại.

      Đó là một ngày đẹp trời, hoàng hôn gió nhè nhẹ thổi khiến người ta hơi chếnh choáng, thế nhưng Giang Mạn lại chẳng hề cảm nhận được.

      nhìn thấy Trình Khiên Bắc hạ cửa sổ xuống, nhìn cười như cười, hít một hơi thật sâu rồi mở miệng :" Sư huynh, em có thể mời ăn một bữa ?"

      Trình Khiên Bắc nhướng nhướng mày, mở cửa bên ghế phụ ra :" Lên ."
      Chalychanh, Cá bơi ngửa, Xuxu210912 others thích bài này.

    5. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,164
      Được thích:
      12,954
      Chương 12 - Cùng nhau ăn tối
      Edit : Michellevn



      Giang Mạn thoáng do dự, tiến lên một bước rồi khom người ngồi vào trong xe.

      Trình Khiên Bắc lơ đãng nhìn , nổ máy xe. Đường phố ồn ào bị ngăn cách bên ngoài cửa sổ xe, hai người trong xe nhất thời cũng gì.

      Giang Mạn lặng lẽ liếc nhìn đánh giá người đàn ông bên cạnh. Đây là lần đầu tiên tiếp xúc ở cự ly gần với người này như vậy,

      Với mà nói, là học trưởng tài ba sống trong các loại tin đồn nhưng lại kín tiếng bí ẩn. Rõ là còn rất trẻ, thậm chí vẫn mang thân phận là một sinh viên chưa tốt nghiệp. Nhưng mà rất khác biệt với những sinh viên đã tốt nghiệp mà Giang Mạn từng gặp, bởi vì ở người đã nhìn thấy bất kỳ sự trẻ trung nào, mà là một kiểu từng trải thong dong phù hợp với độ tuổi.

      Người đàn ông này nhanh quá rồi, đã bỏ xa các bạn đồng trang lứa ở sau lưng.

      Là một sinh viên sắp tốt nghiệp vẫn chưa bước vào xã hội , Giang Mạn phải đối mặt với một Trình Khiên Bắc như vậy, muốn nói hề căng thẳng là thể. Thậm chí cảm thấy mình chạy tới tìm , cũng đã được xem như là rất có dũng khí rồi.

      Cũng biết trải qua bao lâu, cuối cùng Trình Khiên Bắc mở lời trước bằng giọng nói nhàn nhạt :" Muốn ăn gì ?"

      Giang Mạn ngẩn người, mới bình tĩnh lại , đáp :" Nếu là em mời sư huynh ăn, thì sư huynh muốn ăn gì thì ăn đó ạ."

      Trình Khiên Bắc cúi đầu khẽ cười, nói gì thêm nữa.

      Hai mươi phút sau, chiếc xe dừng lại bên cạnh con phố yên tĩnh. Trình Khiên Bắc quay đầu nhìn bên cạnh và : " nào !"

      " Ò !" Giang Mạn cởi dây an toàn xuống xe, theo phía sau , đến bên cạnh một tòa nhà nhỏ trông khá cũ kỹ.

      Đây là một nơi mặc dù gần với khu vực sầm uất của phố tài chính, nhưng chưa từng đến con phố này, đến nỗi hề tưởng tượng ra tại trung tâm thành thị tấc đất tấc vàng, còn có một nơi kiến trúc ̉ kính như thế này.

      Tới cửa, nhìn thấy nhân viên phục vụ mặc sườn xám đón tiếp, đây là một câu lạc bộ ẩm thực riêng tư. Cho dù chưa từng trải việc đời, cũng biết chỗ như này giá cả tất nhiên là xa xỉ.

      nghĩ nghĩ đến xuất thân của Trình Khiên Bắc trong lời đồn, vô thức lặng lẽ sờ sờ túi của mình, bỗng dưng có hơi căng thẳng. Mặc dù mang theo ít tiền mặt, cũng mang theo cả thẻ ngân hàng, nhưng một sinh viên thì có thể có bao nhiêu tiền chứ ?

      Lạy trời phù hộ đừng bao giờ để phải trình diễn hình ảnh đủ khả năng chi trả hóa đơn.

      So với sự căng thẳng đáng thương của , Trình Khiên Bắc lại vẫn luôn ung dung bình tĩnh. hiển nhiên là khách quen của nơi này, một người giống như quản lý ́ch thân dẫn vào phòng ăn riêng, lời nói và thái độ đều hết sức cung kính.

      Giang Mạn nghĩ nghĩ về tuổi tác của , lại thể cảm thán người này quả thực là tuổi trẻ tài cao.

      Phòng ăn riêng tính lớn, nhưng trang trí theo phong cách ̉ xưa thanh lịch, vô cùng độc đáo. Vì quá khác biệt, lại trong gian nho nhỏ, khi chỉ có nam quả nữ, càng mang theo phần nào đó cảm giác mập mờ khó nói .

      May mắn thay, theo cái nhìn của Giang Mạn, và Trình Khiên Bắc hoàn toàn là người của hai thế giới, hai chữ mập mờ này quá xa vời đối với họ. Đã vậy Trình Khiên Bắc từ đầu tới cuối vẫn là một bộ dạng hờ hững lãnh đạm hiểu nổi, nghĩ mập mờ gì đó đều có khả năng.

      Đợi Trình Khiên Bắc gọi món xong, sau khi nhân viên phục vụ ra ngoài, Giang Mạn cuối cùng nhịn được mở miệng :" Sư huynh, hôm nay em tìm là vì ........"

      Trình Khiên Bắc đưa tay lên ngắt lời , nhấc ấm trà bàn lên rót đầy hai tách trà, đẩy sang một ly, nói bằng giọng thong thả :" phải mời tôi ăn cơm sao ? Có chuyện gì chờ cơm nước xong rồi nói ."

      "Vâng." Giang Mạn nhìn tách trà trước mặt, lời muốn nói đầy một bụng, cứ như vậy bị bâng quơ nhẹ nhàng ép trở về trong bụng.

      có chút buồn bực oán thầm hai câu, ngẩng đầu nhìn , vừa lúc đụng đúng tầm mắt nhìn .

      cầm tách trà, uống chậm rãi, đôi mắt đen thăm thẳm nhìn Giang Mạn, ánh mắt trầm lắng vẻ mặt khó phân biệt, khiến người ta thể nhìn ra chút xíu nào cảm xúc lúc này của .

      Giang Mạn chợt nghĩ, rốt cuộc Ninh Nhiễm thích gì ở người đàn ông này nhỉ ? Là vẻ ngoài đẹp trai ? Hay là thân phận xa xỉ ? Hoặc là đằng sau thân phận xa xỉ, sở hữu những năng lực giống người thường.

      phát hiện, đàn ông như Trình Khiên Bắc, sức quyến rũ người, rất dễ dàng để cụ thể hóa, bởi vì thật sự là quá nổi bật giữa đám đông.

      thể thừa nhận, quả thực là một người đàn ông rất hấp dẫn phụ nữ.

      Chỉ là đối với mà nói, sức hấp dẫn này cứ mang theo chút hung hăng,thậm chí ngụ ý một sự gây hấn nào đó. Nếu phải tình thế bắt buộc, thà đối với kính nhi viễn chi(*) hơn .

      (*)kính nhi viễn chi :tôn kính mà thể gần gũi; kính trọng nhưng gần gũi

      Trình Khiên Bắc chỉ uống trà nói chuyện, mà Giang Mạn thì bởi vì lời vừa rồi của , cũng chỉ có thể tạm thời ngậm miệng.

      Cũng may quán ăn riêng tư này lên đồ ăn rất nhanh, hai người năm món, nhanh chóng được bày lên bàn ăn phong cách ̉ xưa.

      Điều khiến Giang Mạn bất ngờ là năm món đều là món an gia ̀nh hàng ngày. Chỉ là màu sắc mùi hương và ̃a trưng bày tinh xảo, thì trong nhà thể so sánh được.

      Trình Khiên Bắc nhìn , cầm đũa của mình lên :" Ăn ."

      "Vâng." Giang Mạn gật đầu.

      Dù sao cũng là tìm người ta nói chuyện, nhưng nhìn thấy đối phương dáng điệu bình thản thờ ơ thế kia, lấy đâu ra khẩu vị gì nữa. Chậm rãi ăn vài miếng rồi đặt xuống, thành thành thật thật chờ người đối diện ăn xong.

      Động tác ăn cơm của Trình Khiên Bắc rất nhã nhặn, thong thả ăn xong, đã là nửa giờ sau.

      Giang Mạn thấy buông đũa, cầm khăn tay lau miệng, rốt cuộc thở ra một hơi thật dài, một lần nữa vội vã mở miệng :" Sư huynh, em tới tìm ........"

      Trình Khiên Bắc nhấc tách trà lên nhấp một ngụm, ngắt lời :" Tôi biết em tới tìm tôi là làm gì?" Nói xong ngẩng đầu lên nhìn sang , cười như cười ," Em muốn hỏi chuyện tôi và Ninh Nhiễm, đúng ?"

      Giang Mạn ngẩn người, vội vã đáp :" Nếu sư huynh đã biết, vậy em nói thẳng luôn ."

      Trình Khiên Bắc cong khóe môi gật đầu :"Nói ."

      Giang Mạn mím mím môi có phần tự tin lắm, mở miệng nói :" Chị Ninh Nhiễm là một gái rất tốt."

      " Dĩ nhiên !" Trình Khiên Bắc gật đầu khẽ cười, chỉ là sau đó thoáng dừng lại, rồi nhẹ nhàng bâng quơ thêm một câu :" Nếu sao có thể làm cho Hứa Thận Hành nhớ thương nhiều năm như vậy."

      Giọng điệu của hết sức tùy ý, nhưng đối với Giang Mạn mà nói, khác gì lưỡi dao mềm mại, hung hăng cứa vào lòng .

      gắng gượng cười cười :" Cái này yên tâm, chị ấy chỉ xem Hứa Thận Hành là bạn bè, có bất kỳ quan hệ mập mờ nào. Người chị ấy thích là , em nghĩ hẳn là người rõ ràng hơn tất cả. Em hy vọng hai người có thể hòa hợp hơn."

      Trình Khiên Bắc nghiêng đầu bình tĩnh nhìn , đợi nói xong hết những lời này, khẽ cười ra tiếng :" Em tìm tôi, chỉ hy vọng tôi đối tốt với Ninh Nhiễm hơn một chút ? Nếu tôi nhầm, em và Ninh Nhiễm cũng được tính là thân thiết. Sao hả ? Là lo ngại tôi đối xử với ấy tốt, bạn trai em sẽ quay lại tìm ấy đúng ?"

      Tâm lý của mình bị đoán trúng, lại vẫn là giọng điệu mang theo chế nhạo và mỉa mai này, lỗ tai Giang Mạn lập tức đỏ lựng lên xấu hổ. Từ đầu đền chân đều viết lên ba chữ ' đáng xấu hổ '.

      đúng là ôm tâm tư như vậy đến tìm Trình Khiên Bắc, bởi vì nhất ̣nh phải tiếp nhận một hiện thực, chỉ có Ninh Nhiễm sống tốt, thì Hứa Thận Hành mới có thể chân chính hết hy vọng với ấy.

      Thậm chí còn dự tính thỉnh cầu Trình Khiên Bắc đối xử với Ninh Nhiễm tốt hơn nữa, mong gây ra chuyện ồn ào thị phi nữa. Giờ gặp người ta, mới phát giác những lời này rốt cuộc nói ra được, bởi vì ý thức được mình ngây thơ quá rồi. sao có thể vì sự thỉnh cầu của mà sẽ đối xử với ai tốt, với ai tốt chứ ? Suy cho cùng hai người họ cũng xem là thân thuộc.

      Giang Mạn yên lặng một lát, ung dung chỉnh tề đáp :" Bạn trai em phải người như vậy, ấy chỉ mong chị Ninh Nhiễm có thể có cuộc sống tốt hơn, dù sao cũng là người con gái ấy từng thích nhiều năm, cũng là người bạn rất tốt nữa ạ."

      Trình Khiên Bắc tựa lưng vào ghế ngồi, ngón tay nhẹ nhàng xoa xoa mép tách trà, nghiêng đầu bình tĩnh nhìn , nhìn mãi như vậy đến nỗi Giang Mạn cảm thấy có chút sởn da gà, mới cười nhẹ bâng quơ mở miệng :" Hứa Thận Hành tốt như vậy sao ?"

      " Sao ạ?"

      Trình Khiên Bắc vẫn cười, tiếp tục nói :" Là sự lựa chọn tiếp theo của người khác, lúc nào cũng lo lắng đối phương bị kẻ khác cướp , cảm thấy rất uất ức sao ?"

      Nét mặt Giang Mạn khẽ biến đổi, gân ̉ lên đáp :" Hứa Thận Hành phải người như nói, em chỉ là xuất hiện trễ hơn chị Ninh Nhiễm một chút thôi, ai mà chưa từng có quá khứ chứ ? Tương lai của ấy là em thì được rồi. Huống hồ chúng em cũng sắp xuất ngoại rồi, cho nên em mới tìm đến , mong và chị Ninh Nhiễm hòa hợp thật tốt."

      " Xuất ngoại ?" Trình Khiên Bắc nhíu mày lại, hỏi," Em muốn xuất ngoại? Nếu tôi lầm, phải em đã ký với đài truyền hình rồi sao ?"

      Giang Mạn suy nghĩ sao mà biết được chuyện mình đài truyền hình, chỉ gật gật đầu:" Vâng ạ, em với Hứa Thận Hành."

      Trước đây chưa từng nghĩ đến việc xuất ngoại, vẫn luôn nghĩ là tốt nghiệp xong thì làm, do đó cũng chuẩn bị cho việc xin tài liệu từ các trường học nước ngoài. Sau khi cùng Hứa Thận Hành đương, bởi vì sẽ phải xuất ngoại học thạc sĩ ngay, nghĩ rằng mới nhau lâu, lại phải lập tức trình diễn một khoảng thời gian hai nơi cách biệt, vẫn hơi có chút cam lòng, ngờ Hứa Thận Hành lại nhanh chóng đề nghị xuất ngoại cùng .

      Điều này có nghĩa là gì đây ? Có nghĩa là ấy nghiêm túc trong mối quan hệ giữa hai người. Vì vậy, chỉ sau một thoáng chần chờ, Giang Mạn đã đồng ý, để Hứa Thận Hành giúp đỡ liên hệ trường học ngôn ngữ, chuẩn bị cùng trước.

      Mà ý nghĩa lớn nhất của việc cùng nhau xuất ngoại, chính là Hứa Thận Hành và Ninh Nhiễm cuối cùng đã bị chia cách bởi khoảng cách, kể từ đó, Giang Mạn mới là người thân cận nhất của . có lý do gì cự tuyệt chứ ?

      Trình Khiên Bắc nhíu mày trầm ngâm một lát, bỗng dưng lại cười lên :" Xuất ngoại tốt đấy, tôi chúc em và Hứa Thận Hành mọi điều thuận lợi."
      Chalychanh, Cá bơi ngửa, Xuxu210912 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :