1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Năm tháng ngọt ngào của anh và em - Vô Ảnh Hữu Tung (FULL)

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Khánh Ly

      Khánh Ly Well-Known Member

      Bài viết:
      300
      Được thích:
      340
      May chỉ là nghĩ trg đầu thui đấy, bạn Tuyển mà biết bạn Ức có suy nghĩ về cái ấy của a phản ứng thế nào nhể
      Lại coa dịp chơi roài, chắc bạn tuyển lên mạng tìm hiểu kĩ rồi nhờ, chắc có thịt chất lượng đây
      Ngân Nhi thích bài này.

    2. Ngân Nhi

      Ngân Nhi Well-Known Member Staff Member VIP Trial Moderator Super Editor

      Bài viết:
      1,304
      Được thích:
      47,158
      @Khánh Ly ơi truyện ko có thịt nhé :))

    3. levuong

      levuong Well-Known Member Staff Member Super Moderator VIP

      Bài viết:
      1,235
      Được thích:
      4,727
      chung tinh lực giành hết cho Ức rồi ổn thôi.haha. bạn học trịnh bồi bồi chắc đc ăn thỏa thuê rồi ha, hi vọng k bị fan ở nước ngoài nhận ra tô hàn
      Ngân Nhi thích bài này.

    4. Ngân Nhi

      Ngân Nhi Well-Known Member Staff Member VIP Trial Moderator Super Editor

      Bài viết:
      1,304
      Được thích:
      47,158
      Chương 85
      Edit: Ngân Nhi

      Trước ngày nghỉ Quốc Khánh, bố mẹ Cố Tư Ức gọi cho , định nghỉ lễ đưa ra nước ngoài du lịch.

      Cố Tư Ức : “Con với Trịnh Bồi Bồi thu xếp xong hành trình rồi ạ.”

      Hứa Giai Tuệ cười trêu: “Con với Trịnh Bồi Bồi? Hay là con với Hạ Chi Tuyển thế?”

      Cố Tư Ức đáp: “Dù sao cũng là bọn con cùng nhau mà!”

      “Được rồi, con có kế hoạch cứ chơi .” Hứa Giai Tuệ thoải mái đồng ý.

      Con lớn, có bạn bè và cả bạn trai nữa, các bậc cha mẹ cũng nên bảo bọc con quá.

      Cúp máy, Cố Trí Viễn lái xe với vợ: “Giờ nó học đại học rồi, lại chơi với Hạ Chi Tuyển, liệu có…ở chung phòng nhỉ?”

      Hứa Giai Tuệ sững sờ: “Việc này…”

      “Em cũng biết à?”

      Hứa Giai Tuệ đáp: “Bọn trẻ bây giờ thế nào sao em biết được.”

      Cố Trí Viễn lại : “ lòng mà tán thành việc quan hệ quá sớm.”

      “Ừm, đúng là sớm , bây giờ hai đứa nó mới mười tám tuổi.”

      Trong xe yên lặng chốc lát, cả hai bố mẹ đều suy tư.

      lát sau, Cố Trí Viễn : “Thôi cứ để cho hai đứa nó làm theo ý của mình, trời cao hoàng đế xa, việc này chúng ta có muốn quản cũng được. Với lại hai đứa nó tính từ năm lớp mười đến giờ cũng gần gũi nhau ba năm rồi, bây giờ vẫn còn nhau, nếu hai đứa có muốn làm chuyện thân mật chúng ta cũng cần thiết phải can thiệp vào.”

      Hứa Giai Tuệ : “Em vẫn nên dặn dò Cố Tư Ức hơn, ít nhất cũng phải suy nghĩ kỹ càng, tuyệt đối được quên làm các biện pháp an toàn.”

      tin Hạ Chi Tuyển, nó là đứa biết chừng mực.”

      .

      Cả nhóm tránh ngày cao điểm lại, xin nghỉ trước hai ngày để lên đường.

      Vì giữ bí mật cho Tô Hàn, bốn người đặt vé máy bay khoang hạng nhất.

      Hạ Chi Tuyển và Cố Tư Ức cùng nhau tới sân bay, hẹn tập trung với Trịnh Bồi Bồi ở đó, đến khi ba người qua cửa an ninh, tiến vào sảnh chờ khu VIP thấy Tô Hàn ăn mặc che chắn kín mít chờ ở đó rồi.

      Trịnh Bồi Bồi chạy nhanh tới ngồi bên cạnh Tô Hàn, ôm chặt lấy tay , đầu dụi vào vai , vui đến mức biết phải thể ra như thế nào.

      Cố Tư Ức đứng gần đó cũng bị lây vui vẻ của bạn, khỏi nở nụ cười.

      Hạ Chi Tuyển đứng bên cạnh ôm vai , dẫn vòng qua chỗ khác, cho cặp đôi trẻ kia có gian riêng tư.

      Ngồi lúc cả bọn lên máy bay.

      Vì chọn giờ bay buổi sáng sớm, lại là khoang hạng nhất, nên trừ bốn người họ ra hành khách nào khác.

      Hạ Chi Tuyển như thường lệ cùng Cố Tư Ức ngồi ở vị trí cách xa hai người kia khoảng.

      Trong quá trình bay, Cố Tư Ức có vệ sinh, lúc ngang qua chỗ hai người bạn mình ngồi trông thấy họ hôn nhau…

      Mặt ửng hồng, vội vàng bước nhanh qua.

      Cố Tư Ức sợ làm ảnh hưởng đến hai người, nhưng ra cả hai đều đắm chìm trong thế giới riêng của nhau, hoàn toàn biết là qua, mà kể cả có biết cũng chẳng sao cả.

      Trước giờ trong ấn tượng của Cố Tư Ức Tô Hàn là chàng trai rất hiền lành dịu dàng, lúc này ánh mắt ấy nhìn Trịnh Bồi Bồi chỉ có dịu dàng mà còn chứa đựng cả niềm hạnh phúc và tình nữa. Lên máy bay có người ngoài, ấy gấp gáp kéo ngay khẩu trang xuống để thân mật với Trịnh Bồi Bồi.

      Cố Tư Ức quay về chỗ ngồi, cười thầm vào tai Hạ Chi Tuyển: “Hai người kia dính nhau lắm đó.”

      Hạ Chi Tuyển bình thản : “Tiểu biệt thắng tân hôn.”

      Cố Tư Ức gật đầu: “Đúng thế .” bỗng nháy mắt nhìn Hạ Chi Tuyển, tinh nghịch hỏi : “Thế hai đứa mình ngày nào cũng gặp nhau thế này, liệu về sau có thấy chán nhỉ?”

      Hạ Chi Tuyển giơ tay xoa đầu : “ linh tinh gì đấy?” Sắc mặt nghiêm lại, lộ ra vui.

      Cố Tư Ức chọc mặt , cười : “Em chỉ đùa thôi mà.”

      Hạ Chi Tuyển nghiêng người dựa sát vào , nhìn chăm chú khiến hoảng loạn biết phải làm sao, sau đó ghé vào tai : “Em thầm trách hôn em đấy à?”

      phải mà! đấy!” vội vàng phủ nhận.

      Tần suất hôn hít của là rất nhiều rất nhiều luôn rồi…

      Tối hôm qua trước khi chào tạm biệt, còn kéo vào rừng cây hôn suốt nửa tiếng đồng hồ.

      Hạ Chi Tuyển bắt lấy tay , ngậm vành tai , trêu chọc cho nó nóng rực lên, sau đó mới khàn giọng : “ cần tiểu biệt, muốn được hôn em mỗi ngày, muốn ngày ngày phải nhớ em.”

      Hơi thở của phả vào tai rồi truyền vào trong, tựa như ngấm cả vào thân thể, khiến toàn thân ngứa ngáy, vừa ngọt ngào lại vừa hạnh phúc.

      Cố Tư Ức đỏ mặt, nhàng gật đầu, hồi lâu sau mới giọng : “Em cũng cần tiểu biệt…”

      Năm cấp ba cả hai phải tách nhau ra hai năm mấy tháng rồi, muốn trải nghiệm lại cảm giác đó lần nữa đâu.

      Lên đại học mới lại thấy vui trở lại, mỗi sáng thức dậy đều tràn đầy mong đợi được gặp . Dù là chuyện học hành hay chỉ là mấy chuyện vặt vãnh trong lớp đều hào hứng muốn kể cho ngay. Cùng nhau chia sẻ những điều nhặt trong cuộc sống, em dựa vào , ở bên em, đó mới là niềm hạnh phúc mà mong muốn.

      Mấy tiếng sau máy bay hạ cánh, điểm đến là hòn đảo xinh đẹp ở nước ngoài.

      Hòn đảo này phải là nơi thu hút đông khách du lịch, đặc biệt là khách trong nước nhiều lắm, Tô Hàn đeo kính râm cần quá lo lắng bị fan nhận ra.

      Khách sạn bọn họ ở là kiểu khách sạn xây theo kiểu biệt thự nhà gỗ, chia thành nhiều căn nhà với các phong cách khác nhau, rất riêng tư.

      Dậy sớm lên xe đến sân bay, lại ngồi máy bay mấy tiếng đồng hồ, sau đó ngồi xe đến khách sạn nhận phòng. Lúc thu xếp xong xuôi, ai cũng mệt lử rồi, liền về phòng nghỉ ngơi, đến tối cùng nhau ăn tối.

      Trong phòng ngủ đặt giường lớn kingsize, bên ngoài cửa sổ là cảnh biển mênh mông, đẹp như giấc mơ vậy.

      Cố Tư Ức nằm giường, cảm thấy như nằm bờ biển, hòa làm với biển xanh.

      Hạ Chi Tuyển xếp hành lý xong cũng nằm xuống bên cạnh .

      Cố Tư Ức ngáp cái, : “Sáng dậy sớm quá, em phải ngủ bù mới được.”

      Hạ Chi Tuyển xoay người ôm : “Ừ, cũng muốn ngủ tí.”

      nghỉ ngơi cho khỏe tối làm việc lớn thế nào được.

      Cố Tư Ức vốn rất thoải mái, nhưng vừa được Hạ Chi Tuyển ôm là lại thấy hơi căng thẳng.

      Từ hôm ở khách sạn lần trước, hai người chưa ngủ cùng nhau thêm lần nào, chỉ có vậy, mà bình thường mỗi khi hôn nhau, lại trở nên rất đàng hoàng, sờ lung tung nữa.

      Có điều ngày nào cũng hẹn gặp , lúc nào cũng muốn tìm cơ hội để hôn, hai người cũng có nền tảng tình vững chắc nên cũng quẳng luôn cái chuyện kia ra sau gáy rồi.

      Bây giờ nước ngoài du lịch, mấy ngày tới đều ngủ chung giường…

      Vậy…Chuyện kia…Phải làm sao đây…

      Hạ Chi Tuyển thấy Cố Tư Ức vẫn mở to mắt, liền giơ tay che mắt , : “Ngủ .”

      “…Vâng.” vứt bỏ tạp niệm, nằm cảm thụ giây phút bình yên như mặt biển ngoài kia.

      Chốc lát sau, cả hai ôm nhau ngủ say.

      Trong lúc ngủ, Hạ Chi Tuyển vẫn tham lam ngửi mùi hương người , ôm chặt cơ thể mềm mại của vào lòng.

      Cố Tư Ức ngoan ngoãn rúc vào ngực , ngọt ngào yên bình ngủ say.

      Mặt trời ngả về Tây, đến lúc ăn tối, cả bọn đều khôi phục lại tinh thần.

      Cố Tư Ức thay chiếc váy hai dây màu đỏ tươi, dây áo mảnh dán lên vùng xương quai xanh tuyệt đẹp, rãnh ngực bên dưới thoắt thoắt . Vóc dáng cao gầy, gương mặt xinh xắn, ngây thơ lại quyến rũ, duyên dáng và xinh đẹp.

      Hạ Chi Tuyển chỉ mặc áo phông quần ngắn đơn giản, thay đồ xong ngồi salon xem điện thoại chờ Cố Tư Ức.

      Lúc Cố Tư Ức từ phòng trong ra, Hạ Chi Tuyển ngẩng lên nhìn, lập tức sửng sốt.

      Cố Tư Ức thấy hơi ngượng, đây là lần đầu tiên mặc váy hở nhiều thế này.

      Tuy rằng rất hợp để biển, nhưng đối với mười tám tuổi vẫn thấy ngượng ngùng.

      Cố Tư Ức tới chỗ , ra vẻ bình tĩnh : “ thôi, hai người kia chờ bên ngoài rồi đấy.”

      Hạ Chi Tuyển thuận tay mò lấy quyển tạp chí để bàn, : “Chờ lát, có đàn thảo luận vấn đề với .”

      “…Vậy ạ.”

      “Em ra ngoài trước với Trịnh Bồi Bồi .”

      “Vâng.” đành trước vậy.

      Hạ Chi Tuyển nhìn bóng lưng , làn da trắng nõn lộ khoảng lớn, phần xương bướm tuyệt đẹp, còn có rãnh lưng…

      ngửa mặt lên hít sâu hơi.

      Lúc ra khỏi phòng rồi, mới tỉnh táo lại được, kiềm chế kích động rất khó mà ngăn lại.

      lúc sau, bốn người tụ tập với nhau ở nhà hàng vách núi.

      Bầu trời quang đãng, gió biển thổi mạnh, ai cũng rất thoải mái hưởng thụ bữa hải sản ngon.

      Tô Hàn rất khó có cơ hội được nghỉ phép thư giãn thế này, miệng vẫn luôn nở nụ cười.

      Cố Tư Ức ngồi đối diện hai người, nhìn họ ăn ý mỉm cười đút cho nhau ăn, cảm thấy ngập tràn tình .

      Bốn người nâng ly rượu vang đỏ lên, nhàng chạm cốc.

      Trịnh Bồi Bồi : “Đừng động đậy, mình muốn chụp ảnh.”

      xong liền tay cầm di động, tay cầm ly chụp lại hình bốn chiếc ly chạm nhau.

      Cố Tư Ức : “Nhớ gửi cho mình đấy.”

      Trịnh Bồi Bồi sau đó lại chụp mấy tấm đồ ăn, đăng vào nhóm chat: “Hâm mộ chưa? Ghen tỵ hả? He he he ~”

      Hướng Lê nhắn: “Hừ, cậu lại bắt nạt đám cẩu độc thân bọn mình!”

      Trương Hân Dịch cũng gửi đến bức ảnh: “Mình cũng ăn tiệc lớn nhé!”

      Cố Tư Ức: “[Nhe răng cười] [Nhe răng cười]”

      Lục Gia Diệp: “Hâm mộ ghen tỵ cái cọng lông ý ~ Ông đây uống rượu với Tây đây này ~”

      Trịnh Bồi Bồi: “[Mạnh mẽ] [Mạnh mẽ]”

      Sau khi ăn no rồi, bốn người lại dạo chơi đùa bờ cát.

      Trịnh Bồi Bồi và Cố Tư Ức vừa chơi vừa chụp ảnh với biển, vui quên trời đất.

      Tô Hàn với Hạ Chi Tuyển ngồi ghế, chạm cốc uống với nhau.

      Uống được mấy chén , Tô Hàn lại muốn rót rượu tiếp, Hạ Chi Tuyển từ chối ngay: “Đủ rồi, tôi uống được nữa đâu.”

      Tô Hàn vẫn rất hăng hái: “ du lịch mà, uống say cũng sao, má lúm dìu cậu về.”

      Hạ Chi Tuyển nhìn bóng dáng Cố Tư Ức cách xa, trong mắt tràn ngập mê say, còn thấm hơn cả rượu, cười : “Thôi, uống ít còn vui, uống say khướt hại sức khỏe lắm.”

      Tô Hàn bật cười: “A Tuyển, cậu mới 18 tuổi thôi đấy, chưa gì lo rồi.”

      Dù Tô Hàn có Hạ Chi Tuyển cũng uống thêm nữa.

      Uống vài chén cho có chút hơi men là đủ rồi, còn thấy căng thẳng nữa.

      Chuyện tối nay chuẩn bị rất đầy đủ, tuyệt đối để bản thân giẫm lên vết xe đổ lần nữa…

      Chơi chán chê rồi, ai lại về phòng nấy.

      Cố Tư Ức tắm trước, xong xuôi nằm lên giường, trong lòng hỗn loạn, vừa kích động lại vừa thấp thỏm lo âu.

      biết có làm biết có thuận lợi hay

      Lần trước vẫn còn chưa hiểu ra đâu vào đâu, mà cũng chẳng thấy gì với cả…

      Giờ phút này, trong đầu vang lên những tiếng hò hét điên loạn.

      Hạ Chi Tuyển ở trong phòng tắm lâu mới ra, nằm lên giường ôm Cố Tư Ức.

      Trong phòng chỉ có ánh đèn mờ yếu ớt.

      lên tiếng, cũng gì.

      Hai người yên lặng nằm ôm nhau, nhưng bầu khí mập mờ vẫn khiến cho người ta mặt đỏ tim đập.

      nhàng xoay mặt qua, cúi xuống hôn lên đôi môi mềm, ngậm lấy nó chậm rãi thưởng thức.

      Dần dần, nụ hôn càng lúc càng sâu hơn, từ dịu dàng chuyển thành mãnh liệt…

      Ngón tay đan vào mái tóc đen của , khiến cảm giác được từng đợt tê dại da đầu…

      Lần này có phần tinh tế và kiên nhẫn hơn hẳn.

      hề vội vàng bối rối như lần trước, cũng bị bản năng cơ thể thúc giục, rất dịu dàng thưởng thức từng chút .

      Cố Tư Ức từ từ chìm đắm trong trải nghiệm cực kỳ ngượng ngùng lại vô cùng thân mật này…
      ---

      Chưa có gì đâu nhé các em :)))

    5. susu

      susu Well-Known Member

      Bài viết:
      1,562
      Được thích:
      1,239
      Nhi khuyến cáo rồi mà, làm gì có thịt thà gì nhỉ:yoyo63::yoyo63::yoyo63::yoyo63:
      Ngân Nhi thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :