1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Xem em thu phục anh như thế nào - Bạo Táo Đích Bàng Giải

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. KY_BIBG

      KY_BIBG Well-Known Member

      Bài viết:
      314
      Được thích:
      390
      Vậy là hết rồi phải nàng . 8 ngoại truyện rồi
      haimap2346 thích bài này.

    2. Anna Pu

      Anna Pu New Member

      Bài viết:
      3
      Được thích:
      3
      Huhu vậy là hết rồi sao.
      haimap2346 thích bài này.

    3. Bluerythmes3105

      Bluerythmes3105 New Member

      Bài viết:
      1
      Được thích:
      2
      Hi bạn editor. Đây là lần đầu tiên mình đăng nhập vào Cung vì đọc truyện này quá thú vị hihi. Cám ơn bạn rất nhiều nha. Cho m hỏi là có làm ePub hem bạn? Hihi m canh tải về iBook lâu lâu lôi ra đọc
      Changchang98haimap2346 thích bài này.

    4. mimosavj

      mimosavj New Member

      Bài viết:
      2
      Được thích:
      2
      Hình như con 1 đoạn cuối nữa, có khúc tính dọn phủ gì đấy... =D=D cám ơn bạn edit nha
      haimap2346 thích bài này.

    5. haimap2346

      haimap2346 Well-Known Member

      Bài viết:
      361
      Được thích:
      11,628
      @Bluerythmes3105 mình nhờ các ad cung làm ebook nhé. Các nàng muốn lưu trữ đợi thời gian nữa nha.

      Vẫn còn phần cuối cùng nữa mà các nàng ơi. Edit xong mà mình cũng ngờ mình kiên trì được đến phút cuối luôn. Xin nhắc lại là mình chỉ edit lại từ bản convert thôi nhé (vì mình đâu biết chữ tiếng Trung nào đâu), nếu có gì thiếu sót hoặc chưa sát nghĩa của tác giả các nàng góp ý và thông cảm ạ. Cám ơn các nàng.

      Qua tuần mình đào hố mới nhé. Mong được tiếp tục ủng hộ nhiệt tình.
      ==
      (tiếp theo)

      Trần Ngư mời khách nhiều lắm, vì thế được sắp xếp ngồi chung bàn, lại đều là những người trẻ tuổi, vì thế ăn uống khá thoải mái, trò chuyện cũng rất nhiệt tình.

      “Phỉ Phỉ, cậu nhìn xem đó có phải là hiệu trưởng trường chúng ta .” Hàn Du hỏi Phương Phỉ Phỉ, hiệu trưởng đại học Đế Đô đó nha, bình thường ở trường học cũng chẳng mấy khi được gặp mặt.

      “Còn nữa, cậu nhìn bàn bên kia, toàn là chuyên gia nổi tiếng quốc tế .” Phương Phỉ Phỉ giọng “Hiệu trưởng của chúng ta cũng chỉ là thế hệ sau mà thôi.”

      “Mọi người nhìn bên kia.” Lương Vũ cũng khách sáo, chỉ về mấy bàn phía đông “Má ơi, hải lục quân đều có đủ a! Nhìn quân hàm kìa, thượng tướng luôn đó.”

      “Còn có phía kia.” Trương Oản Oản cũng gia nhập vào “Phó thị trưởng Đế Đô, thư ký Đảng ủy Đế Đô, cục trưởng cục cảnh sát Đế Đô, bộ trưởng Bộ tuyên truyền … Cũng may là tớ xem thời nhiều, chẳng nhận ra được.”

      Mấy người vừa vừa căng thẳng liếc nhau, hôn lễ của Thi Thi là quá cao cấp rồi.

      “Cái bàn trước chúng ta là?” Thiệu Kỳ chỉ về bàn khách vô cùng giản dị ở phía trước.

      Mọi người giương mắt lên nhìn, bắt đầu yên lặng phỏng đoán.

      Bàn bên đó có người mặc quân trang oai phong, cũng có người nào quen mặt thường thấy tivi như giới chính trị. Nhưng nếu bạn mấy người đó có địa vị gì có khả năng. Bàn của họ chính là bàn phía nhất, đó chính là vị trí của khách quý đó. Khi chủ nhà kính rượu, chính mấy người họ thấy thị trưởng Trần và bộ trưởng Lâu đến đó đầu tiên, mà thái độ còn vô cùng khách khí.

      Địa vị của những người khách này có thể làm cho mọi người suy nghĩ sâu xa. Nhưng dù nghĩ thế nào, mọi người đều biết những người này đều là những nhân vật lớn.

      “So với bàn đó, tớ càng tò mò về bàn khách khác hơn.” Hàn Du “Thị trưởng Đế Đô cùng bộ trưởng Lâu mời khách mà thèm đến luôn?”

      Mọi người đều chuyển tầm mắt, quả nhiên bên cạnh bàn khách kia còn có bàn khách trống.

      Đúng thế, hoàn toàn có khách mời nào ngồi, đồ ăn thức uống chuẩn bị đầy đủ, mà bàn còn được sắp xếp ở vị trí tốt nhất, vậy mà hoàn toàn có khách mời nào ngồi.

      “Đúng ha.” Phương Phỉ Phỉ và Trương Mộc Oản cũng nghi hoặc.

      Ba nàng vừa xong, mấy vị Thiên Sư trong giới huyền học ngồi đều có vẻ mặt kỳ quái.

      Bàn trống, sao có thể là bàn trống, người của cõi đến ăn nên chỉ có thể như thế thôi.

      Lương Quang ghé gần Lục Ninh ngờ Trần Ngư có thể mời Đầu Trâu Mặt Ngựa đến tham dự hôn lễ.”

      “Ừ” Lục Ninh cũng giọng trả lời “Hai quỷ sai đen trắng kia chắc là Hắc Bạch Vô Thường rồi.”

      “Hắc Bạch Vô Thường và Đầu Trâu Mặt Ngựa có thể mời đến.” Thiệu Kỳ cũng giọng góp vốn “Vậy mấy cậu trong hai phụ nữ kia có người nào là Mạnh Bà ?”

      Mọi người vừa nghe xong, đồng loạt quay lại nhìn.

      “Đừng nhìn nữa.” Tần Quan Hải nhắc nhở “Họ nhìn chúng ta kìa.”

      Mấy người nhanh chóng cúi đầu, lúc sau mới liếc nhìn nhau, phát mặt ai cũng lên vẻ kinh hoàng.

      “Mấy có thấy bàn của Mao đại sư, mấy vị đại sư đều đứng ngồi yên đấy sao.” Tần Quan Hải giọng nhắc nhở.

      Mọi người yên lặng gật đầu, xoa xoa mồ hôi lạnh, quyết định vẫn nên thành ngồi ăn gì đó là hơn.

      ==

      Chàng thanh niên Ngô bưng chén rượu đến trước mặt Đầu Trâu Mặt Ngựa “ Ngưu, Mã, trước kia tiểu đệ đắc tội các , nay tôi xin bồi tội.”

      “Đâu có, đâu có.”

      “Cậu khách khí rồi.”

      Đầu Trâu Mặt Ngựa khách khí cầm ly rượu lên, mẹ nó, bây giờ cậu ta là con rể của Diêm Vương, lại có quan hệ với đồ đệ mà Diêm Vương nhớ thương cả ngàn năm nay, giờ ai mà dám chọc cậu ta.

      Chàng thanh niên Ngô uống xong ly rượu mỹ mãn ngồi xuống, xem như hóa giải thù hận với Đầu Trâu Mặt Ngựa. Ông quay đầu vui vẻ định chuyện với Miêu Miêu thấy ánh mắt Miêu Miêu nhìn chằm chằm về bàn khách phía Tây.

      Chàng thanh niên Ngô thìn theo, liếc mắt cái là nhìn thấy ngay bóng người quen thuộc.

      Lục Ninh.

      Chàng thanh niên Ngô biết nhà họ Lục, khi ở núi Kỳ Liên, Lục Ninh thường đến tìm Trần Ngư làm ông nhớ cậu thanh niên có vài phần thông minh này.

      Trong lòng ông, mặt vì đứa này có quan hệ với Miêu Miêu mà chú ý thêm mấy phần, mặt khác lại vì tồn tại của đứa thấy mà khó chịu trong lòng, đó là bằng chứng chứng minh ông bỏ qua Miêu Miêu a.

      May là bây giờ tốt rồi, cuối cùng Miêu Miêu vẫn ở bên cạnh ông.

      “Em có muốn qua gặp cậu ấy ?” Chàng thanh niên Ngô ân cần hỏi.

      cần.” Miêu Miêu quay đầu “Tôi chỉ muốn nhìn đứa cháu trai mà tôi có duyên này lớn lên như thế nào thôi.”

      Lúc trước, khi Lục Ninh sắp sinh ra, Miêu Miêu đến núi Thanh Mang để phong ấn Hạn Bạt rồi trở về, nên dĩ nhiên là chưa bao giờ được gặp Lục Ninh.

      “Đứa này có tư chất rất khá, sau này có thành tựu trong giới huyền học.” Chàng thanh niên Ngô .

      “Tư chất tốt hơn ba của nó chút, lớn lên cũng đẹp trai hơn ba nó.” Miêu Miêu “Lúc trước, khi tôi nhặt được Tiểu Giang, chỉ nghĩ nuôi nó lớn lên trắng trẻo, mập mạp, ngờ là bây giờ nó có con trai lớn thế này rồi.”

      “Nhặt … nhặt được?” Chàng thanh niên Ngô choáng váng.

      Miêu Miêu thấy phản ứng của chàng thanh niên Ngô lập tức hiểu được, chàng ngốc này đến bây giờ vẫn còn nghĩ là mình gả chồng, lập tức cảm thấy giận dỗi. Sắc mặt biến đổi, thèm để ý người nào đó.

      “Miêu Miêu, Miêu Miêu, ha ha ha …” Chàng thanh niên Ngô cười ngây ngô, nao núng ghé sát vào người Miêu Miêu.

      Chàng thanh niên Ngô biết việc này, trước đây, khi ông nghe Miêu Miêu lập gia đình có con trai lập tức mất hết cả can đảm. nhiều năm như vậy, ông cũng có can đảm suy nghĩ sâu về chuyện này nên cũng chẳng hỏi thăm. Bây giờ bất chợt biết được , trong lòng vừa vô cùng hài lòng lại cũng rất tiếc hận.

      Trước đây Miêu Miêu kết hôn, có phải là vẫn luôn chờ đợi ông hay , còn ông nhiều năm như vậy ông làm những gì, chàng thanh niên Ngô càng nghĩ càng hối hận.

      “Miêu Miêu, từ nay về sau bao giờ rời xa em nữa.” Chàng thanh niên Ngô bảo đảm, cũng vì lúc trước ông rời thời gian lâu nên mới tạo thành hiểu lầm làm người ta tiếc hận như vậy.

      “Lăn!” Miêu Miêu tức giận quát.

      lăn!” Da mặt dày là sở trường đặc biệt của chàng thanh niên Ngô.

      phải là vẫn luôn nghĩ tôi gả chồng hay sao? Vậy tôi về gả chồng cho coi.”

      “Tốt quá, tốt quá, em gả cho .”

      “Khụ …”

      “Khụ khụ …”

      “Hừ …”

      Trong giây lát, bàn tiệc liên tiếp vang lên tiếng nhắc nhở cố tình. Này, chú ý, mấy lời buồn nôn này có thể về nhà đóng cửa rồi hãy được .

      “Câm miệng!” Miêu Miêu đỏ bừng mặt.

      “Đừng để ý mấy người bọn họ, mấy người đó ghen ghét với chúng ta đó!” Hiển nhiên là chàng thanh niên Ngô quên mình cũng từng có thái độ ghen ghét như thế.

      “Ngô Lễ a.” Diêm Vương cũng chịu nổi.

      “Dạ, nhạc phụ đại nhân!”

      “!!!” Diêm Vương bị cách xưng hô này làm cho hoảng sợ.

      Vô sỉ!

      biết xấu hổ!

      Khi nghe chàng thanh niên Ngô gọi, lần đầu tiên Hắc Bạch Vô Thường và Đầu Trâu Mặt Ngựa có chung suy nghĩ.

      phải cậu vẫn luôn hỏi làm thế nào để ta có thể gả Miêu Miêu cho cậu hay sao?” Diêm Vương vuốt râu hỏi.

      “Ngài đồng ý rồi?” Chàng thanh niên Ngô vui mừng .

      Những người còn lại bàn cũng xúm xít ghé mắt nhìn.

      “Cậu đồng ý với ta chuyện trước ta mới có thể đồng ý.” Diêm Vương .

      “Ngài !” Chàng thanh niên Ngô kích động.

      “Mười tám tầng địa ngục quá phức tạp, cậu có biện pháp nào xóa sạch được nó ?” Diêm Vương nghiêm trang .

      “Phụt …”

      “Hắc …”

      Mọi người thực nhịn được, gục mặt xuống đấm bàn cười to, ngay cả Mạnh Bà nãy giờ chỉ lo uống rượu cũng nhịn được.

      Mà lẫn bên trong khách mời, những người trong giới huyền học thấy cả bàn đè nặng khí cười thả ga như thế ai nấy cũng đều run sợ trong lòng.

      Cẩn thận a, nếu kết giới bị phá vỡ, các vị lãnh đạo cao cấp của hai giới quân chính mà bị nhiễm khí quốc gia bị rung chuyển đó có được ?

      “Có chuyện gì mà mọi người vui vẻ vậy ạ?” Lúc này Trần Ngư và Lâu Minh cũng đến gần.

      Lâu Minh biết vòng mời rượu như vậy, Trần Ngư rất mệt nên vội vã kéo ghế ra để Trần Ngư ngồi xuống.

      “Em đói bụng rồi phải , ăn miếng canh trước .” Lâu Minh múc chén canh cho Trần Ngư.

      “Ông nội vừa mới cầu hôn với Diêm Vương đó.” Hắc Bạch Vô Thường vẫn chưa hết cười.

      sao?” Trần Ngư ngạc nhiên nhìn chàng thanh niên Ngô “Thành công ạ?”

      Lâu Minh cũng sững người, nhưng phản ứng của các vị ngồi đây hình như đâu phải chúc mừng mà ngược lại giống như xem náo nhiệt a.

      “Thành công.” Đầu Trâu Mặt Ngựa cũng cười to rồi “Nhưng có điều kiện.”

      Vẻ mặt chàng thanh niên Ngô phiền muộn, Trần Ngư hiểu ra sao “Điều kiện gì vậy ạ?”

      “Dọn sạch mười tám tầng địa ngục.” xong, những người còn lại bàn lại cười ha ha.

      Lâu Minh cũng chẳng biết gì mà nhìn sư phụ, mấy năm nay sư phụ cũng trở thành người biết gây khó dễ cho người khác rồi sao?

      “Dọn sạch dọn sạch, việc này có gì khó đâu?” Trần Ngư hiểu hỏi.

      Hả?? Mọi người khó hiểu nhìn Trần Ngư.

      ông cứ tìm chỗ khác, đem những hồn ma đó giam vào đó.” Trần Ngư đương nhiên “Vậy mười tám tầng địa ngục phải là được dọn sạch rồi sao.”

      !!!!

      Lâu Minh cười khẽ tiếng, cảm thấy phu nhân nhà mình quả là thông minh tuyệt đỉnh.

      “Ha ha ha ha … Đúng thế.” Chàng thanh niên Ngô tức thay đổi nét mặt, ngửa mặt lên trời cười to “Miêu Miêu, em chờ nhé, chờ khi nào về dưới chuẩn bị ngay.”

      Lúc này, đến phiên những người khác của phủ ngây ngẩn cả người.

      Này … mười tám tầng địa ngục phải chuyển nhà sao?


      Hết trọn bộ

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :