1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

[CĐ-Sắc] Cẩm Tú Đỉnh - Thần Vụ Quang (Hoàn ~~~~)

Thảo luận trong 'Sắc Nữ Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. levuong

      levuong Well-Known Member Staff Member Super Moderator VIP

      Bài viết:
      1,235
      Được thích:
      4,727
      Ui truyện sắc mà:yoyo38:.sao chuyển qua cung đấu rồi :yoyo44: thư du có a thích chống lưng rồi, yên tâm mà chiến thôi
      gió đông bắc thích bài này.

    2. Haruka.Me0

      Haruka.Me0 (╯=▃=)╯︵┻━┻• ̄ω ̄• N0♡Thịt - (╯=▃=)╯︵┻━┻ Staff Member Senior Editor Moderator

      Bài viết:
      1,233
      Được thích:
      32,492
      ☆, chương 62


      Mục Thư Du đến nơi ở của Lưu Quế Tú thấy nàng ta ướm thử xiêm y lên người, hơn nữa những xiêm y kia cái sau càng đẹp đẽ chói lóa hơn cái trước, đứng dưới ánh mặt trời có thể khiến cho người khác lóa cả mắt.


      Yên lặng thở dài, Mục Thư Du bước qua.


      “Muội muội đến đúng lúc, những xiêm y này đều là của Ngụy thục nghi ban cho ta, tất cả đều còn mới 8,9 phần, muội giúp ta nhìn xem ta mặc có đẹp , nếu thích muội cứ lấy hai bộ .” Lưu Quế Tú vừa xoay vòng trước mặt Mục Thư Du vừa .


      Mục Thư Du kéo tay Lưu Quế Tú qua hỏi: “Những xiêm y này đều là của Ngụy thục nghi cho tỷ ?”


      Lưu Quế Tú gật đầu: “ tuy rằng Thục nghi thích ta, nhưng khoản ăn mặc lại chưa từng bạc đãi ta, lại khi nàng ấy được phong làm thục nghi được Hoàng thượng ban thưởng rất nhiều, làm sao để ý mấy bộ xiêm y này chứ, chẳng qua Hiền phi nương nương lại thích, sợ là ghen tị thục nghi được sủng mà giận chó đánh mèo người của ta.”


      người có đầu óc, Ngụy Tố Vân biết Hiền phi thích đơn giản, lại cố ý đem xiêm y hoa lệ đưa cho Lưu Quế Tú, Lưu Quế Tú cứ theo đà này, cả đời này cũng đừng nghĩ ngoi đầu lên được!


      Thấy đây là người có suy nghĩ xấu xa gì, Mục Thư Du quyết định nhắc nhở Lưu Quế Tú phen.


      “Tỷ tỷ, hôm nay muội muội nhiều lời vài câu, Hiền phi nương nương luôn thích những người ưa chưng diện quá mức, nếu tỷ tỷ ăn mặc mộc mạc chút, có thể ít bị khiển trách , huống hồ Hiền phi nương nương là người nhà mẹ đẻ của Thái Hậu, nịnh hot nhiều chút cũng có hại phải nào ?” Mục Thư Du cảm thấy như vậy vừa đắc tội Lưu Quế Tú, lại có thể đem ý tứ Hiền phi biểu đạt lại, như vậy còn gì tốt hơn.


      Ai ngờ Lưu Quế Tú nghe xong lại thay đổi sắc mặt: “Mệt cho ta còn xem người là tỷ muội tốt, nghĩ tối ngươi cũng giống người khác nhìn ta vừa mắt, xiếm y này ta còn tiếc rẻ để ngươi chọn lấy, ngươi còn biết ơn, nhất định muốn ta ăn mặc bằng ngươi mới được sao ? Nếu ngươi biết cách lấy lòng Hiền phi nương nương sao còn bị mắng chửi ở Hòa Tề điện? Nếu có bản lĩnh ngươi leo lên phân vị cao cho ta xem , đừng có đem năng lực của mình phô diễn ra đây!”


      Đối mặt với lời chỉ trích của Lưu Quế Tú, Mục Thư Du cũng tức giận, trực tiếp đứng dậy cười : “Xem ra là ta cùng tỷ tỷ có duyên phận, chỉ mong sau này tỷ tỷ đừng làm muội muội khó xử là tốt rồi.” xong nàng xoay người rời .


      “Lưu Quế Tú này biết tốt xấu, dung hoa lòng muốn tốt cho nàng ta, nàng ta lại biết cảm kích.” Sau khi ra khỏi đó, Giai Tĩnh theo cũng thấy bực mình.


      Mục Thư Du thèm để ý : “Tùy nàng thôi, gây chuyện là được.”


      Mấy người bọn họ tới nửa đường gặp được tiểu cung nữ Thu Diễm bên cạnh Ngụy thục nghi.


      “Mục dung hoa, thục nghi mời ngài qua đó chuyến.”


      Mục Thư Du đành phải qua chỗ Ngụy thục nghi.


      Sau khi ngồi xuống nghe Ngụy thục nghi cười : “Mời muội muội lại đây cũng có chuyện gì quan trọng, mới rồi Hiền phi nương nương bảo ta qua là chuyện chuẩn bị yến hội giao lại cho muội muội, còn dặn ta giúp đỡ muội muội nhiều hơn nữa, muội muội cnhanh như vậy có thể có được trọng dụng của Hiền phi nương nương đúng là khiến tỷ tỷ lắp bắp kinh hãi đấy, ta cho muội muội chuyện vui trước vậy, đây chính là cơ hội cực kỳ lớn có thể xuất trước mặt Hoàng thượng đấy!”


      Tuy Ngụy thục nghi muốn ở giữa lấy lòng của hai người Mục Thư Du và Trương Tư Viện, nhưng lần tiệc rượu này rất quan trọng, dù cho nàng ta có muốn giả vờ thèm để ý nữa cũng được.


      Mục Thư Du đoán được Hiền phi lại làm việc nhanh chóng như vậy, nghĩ lát nàng mới đáp: “Hiền phi nương nương vì sao lại giao cho Thư Du trong trách này Thư Du cũng thể hiểu được, có điều Hiền phi nương nương vốn thích muội, lần này đại khái là muốn làm muội khó xử cũng chừng. Tỷ tỷ cũng quá xem trọng Thư Du rồi, lúc này đây Thư Du rất kinh hãi, vốn muội nghĩ muốn để việc này lại cho tỷ tỷ, cầu tỷ tỷ giúp muội muội qua cửa ải khó khăn này, về phần lộ mặt hay lộ mặt muội muội cũng thèm để ý, nghĩ đến chuyện phải giao thiệp này nó với những vị phu nhân trong dòng họ kia muội muội lại thấy run rẩy, kính xin tỷ tỷ cứu muội.”


      Ngụy thục nghi đảo mắt, lập tức cười : “Chúng ta là tỷ muội đừng những câu khách khí này, kỳ dù cho Hiền phi nương nương tìm ta, ta cũng giúp muội muội. Muội yên tâm , bây giờ ta thay muội lên kế hoạch, chờ đến ngày thiết yến, đương nhiên ta cũng thay muội tiếp đãi các quý phu nhân đó.”


      Mục Thư Du vui vẻ vô cùng: “Vậy đa tạ tỷ tỷ rồi, nếu việc này có thể trót lọt, muội muội ghi tạc công ơn của tỷ tỷ.” Sau đó nàng lại cảm tạ vài lần mới bằng lòng rời .


      Đến bữa tối, Tần Thừa Thích lại tới Hòa Tri điện, lúc này chỉ cho Ngụy thục nghi và Trương Tư Viện hành lễ rồi thẳng tới chỗ của Mục Thư Du.


      “Tỷ tỷ thấy chứ, trong mắt Hoàng thượng chỉ có Mục Thư Du, đây cũng là do tính tình tỷ tỷ quá tốt, đổi lại là muội là sáo có thể tha cho nàng ta !” Trương Tư Viện nhìn chằm chằm bóng dáng Tần Thừa Thích oán hận .


      “Ta được thôi , nhưng muội là người mới, sao Hoàng thượng lại để ý gì đến muội ? Muội và nàng ta đều là dung hoa, cũng có địa vị như nhau, làm gì cũng cần cố kỵ, ta để yên cho nàng ta chẳng lẽ đuổi nàng ta ra khỏi Hòa Tri điện sao? Ta lại giống muội muội có Thục phi nương nương làm núi dựa, ta chỉ có thể tự bảo vệ mình mà thôi!”


      Trương Tư Viện hừ lạnh: “Nếu tỷ tỷ buông tay, vậy muội muội khách khí với nàng ta nữa.”


      Chờ Trương Tư Viện quay lại phòng mình, Ngụy thục nghi mình đứng trong sân cười lạnh: Trương Tư Viện này tưởng mình nhìn ra nàng ta muốn mượn tay mình hại Mục Thư Du sao? Ỷ vào quan hệ với Thục phi muốn làm gì làm sao, Mục Thư Du kia cũng phải người tốt lành gì, chắc chắc là nàng ta lến mình ngấm ngầm dụ dỗ khiến cho Hiền phi vui vẻ, kết quả đơn giản cũng là muốn thay thế mình, nếu cả hai người bọn họ phải là thứ tốt lành gì, mình cũng trực tiếp gây hấn được, chi bằng nghĩ biện pháp để cả hai tự hại nhau, vừa lúc chính mình cũng có thể xem náo nhiệt, nhìn xem đến cùng ai có thể chiếm thế thượng phong.


      “ Sao Hoàng thượng lại đến đây ?” Mục Thư Du vấn an xong thuận miệng hỏi.


      Tần Thừa Thích nghe vậy nhướn mày: “Sao nào, nàng muốn Trẫm đến sao?”


      “Cũng phải vậy, chỉ là thần thiếp cho rằng hôm nay Hoàng thượng tới nơi khác. “


      “Nàng muốn Trẫm nơi khác sau đó lại bảo Trẫm cách tháng mới được chạm vào nàng nữa sao ? Trẫm cũng ngốc, huống hồ lời nàng Trẫm làm rồi, lý do gì để Trẫm đến.”


      Mục Thư Du cười : “ phải thần thiếp nguyện ý chăm sóc cho Hoàng thượng, thực ra là vì hôm nay Hiền phi nương nương đem việc chuẩn bị thiết yến chiêu đãi cho dòng họ của Thái Hậu giao cho thần thiếp, mắt thấy còn bao nhiều ngày nữa, thần thiếp rất rối, chỉ lo lắng quy củ lễ tiết, càng là vì chuyện này mà thần thiếp đắc tội Ngụy thục nghi đấy.”


      “Lương Thuận Nga đem chuyện chuẩn bị thiết yến giao cho nàng sao? Trẫm đúng là coi thường nàng, nàng ta làm việc ngay cả Trẫm cũng muốn so đo, nàng lại hiểu , quả nhiên là người Trẫm nhìn trúng, làm Trẫm tự hào ! Còn chuyện lo Ngụy Tố Vân làm khó nàng cần sợ, có Trẫm làm chỗ dựa cho nàng, bây giờ Trẫm chỉ nghĩ xem khi nào nàng mới có thể chuyển về Hòa An điện đây, đến lúc đó chúng ta có thể thoải mái rồi.”


      ra Hiền phi nương nương có thể trị Hoàng thượng, bây giờ thần thiếp mới biết đấy! tuy rằng Ngụy thục nghi làm khó thần thiếp, có điều nhìn dáng vẻ của nàng ấy cũng giống như có thể bỏ qua như vậy, nhưng ở Hòa Tri điện này nàng ấy cũng thể làm mưa làm gió gì, thần thiếp chỉ muốn nhìn xem các nàng ấy muốn làm thế nào, tuy thần thiếp có lòng hại người, nhưng cũng ngồi yên cho người khác tính kế.”


      Tần Thừa Thích ôm chầm Mục Thư Du cười : “Nàng có thể bắt Liêu Tử Bân, bản lĩnh đương nhiên . Thư Du, Trẫm ngóng trông nàng ở trong cái hoàng cung giết người thấy máu này tạo ra con đường rộng lớn cho riêng mình, Trẫm mỏi mắt mong chờ.”


      “Hoàng thượng đúng là biết cách tăng sĩ khí. Đúng rồi, chắc đến chuyện Liêu Tử Bân, thần thiếp liền nhiều lời câu, Kỷ quốc kia giao ra 14 thành trì rồi sao?” Mục Thư Du tựa vào vai Tần Thừa Thích hỏi.


      “Giao rồi, Trẫm mang 6 tòa thành sung túc nhất lại cho Nam Chích quốc, mặt khác 8 tòa thánh còn lại Trẫm duy trì chính sách nhân từ, miễn thuế má ba năm, đồng thời cần biết xuất thân giàu nghèo cao thấp thế nào đều lấy Hiền làm chuẩn, phàm là người có năng lực Trẫm đều đề bạt.”


      Mục Thư Du ngẩng đầu đối diện với Tần Thừa Thích: “Hoàng thượng cho Nam Chích quốc 6 tòa thành tốt nhất sao ?”


      Tần Thừa Thích gật đầu: “Đúng vậy, nàng cảm thấy Trẫm làm vậy có gì ổn sao ?”


      Mục Thư Du nhíu mày nghĩ lại, thẳng đến khi cung nhân mang thức ăn lên nàng vẫn còn trầm tư.


      “Nàng nghĩ ra chuyện gì sao ?”


      ra Mục Thư Du cũng muốn , chỉ là nàng đắn đo sao cho chuyện đúng mực, quá sợ Tần Thừa Thích nghi kỵ, lại sợ Tần Thừa Thích coi thường, nghe thấy hỏi vậy nàng lại làm vẻ khó xử : “Thần thiếp cũng biết chút ít.”


      Tần Thừa Thích nghe vậy hưng trí: “Vậy nàng xem.”


      “Thần thiếp chỉ nghĩ Hoàng thượng duy trì chính sách nhân từ ở tám tòa thành kia, chắc là vì trấn an dân chúng nơi đó, để cho bọn họ biết tuy rằng bọn họ là con dân Kỷ quốc nhưng nhập vào bản đồ của Hòa Hi, Hoàng thượng đối xử tử tế như vậy đương nhên cũng thiếu tình cảm đáp lại, mà lúc này ở Kỷ quốc chính là lúc suy vong, mặt khác dân chúng các nơi thấy vậy cũng có lòng hướng tới Hoàng thượng, về phần tại sao Hoàng thượng lại muốn cho Nam Chích sáu tòa thành, thần thiếp chỉ có thể nghĩ đến chỗ này là phần thưởng cho việc lập công của Nam Chích.”


      Tần Thừa Thích tự mình gắp thức ăn cho Mục Thư Du, giọng dường như rất bất đắc dĩ: “Dùng bữa trước , Thư Du của Trẫm quả sai, có điều Trẫm tin nàng chỉ suy nghĩ ra ba điều này, nàng chỉ cho Trẫm bảy phần, đem ba phần giữ lại đề phòng Trẫm nghi kỵ, có phải ? Thư Du, Trẫm phải quân chủ có thể nghi kỵ nữ nhân có tài, Trẫm thích nàng thông minh, cũng thích việc có thể với nàng những việc thể với người khác, nếu nàng cũng phòng bị Trẫm như vậy, trái tim Trẫm cảm thấy lạnh lẽo.”


      Mục Thư Du vội vàng : “Hoàng thượng thánh minh, chút tâm tư ấy của thần thiếp quả thể qua khỏi ánh mắt của Hoàng thượng.”


      Lúc này ngữ khí Tần Thừa Thích lại nghiêm túc: “Thư Du, nàng có biết vì sao Trầm phong hào cho muội muội nàng ?”


      Mục Thư Du lắc đầu, lấy thân phận và địa vị của Mục Thư Yến thể nào có được phong hào Ngọc trong danh vị Ngọc thục nghi.


      “Lúc Thư Yến mới vào cung Trẫm muốn nàng và Ngọc Phù quốc cảm thấy thua thiệt cho nên mơi ban phong hào, sau này tứ phong Trẫm có thể ban phong hào, nhưng đó Trẫm và nàng ở bên nhau, trong lòng trẫm thực muốn có người cùng họ với nàng, cho nên mới kéo dài kỳ hạn phong hào, tấn phong nàng ấy làm Ngọc thục nghi. Bây giờ suy nghĩ lại có lẽ là gì Trẫm sớm muốn đưa nàng vào cung làm bạn, cho nên muốn trong cung có cúng hai nữ tử họ Mục để tránh lẫn lộn, đương nhiên cũng là vì muốn làm bệ đỡ cho nàng, để người khác xem thường nàng. Có điều tương lai Trẫm vẫn tứ phong danh hào cho nàng, danh hào của nàng do đích thân Trẫm phong, như vậy sau này nàng có thể lòng chuyện với Trẫm hay , , khiến lòng Trẫm cũng ấm áp hơn.”


      Mục Thư Du cúi đầu , Tần Thừa Thích như vậy nàng cảm thấy quen, hai người bên nhau trừ lúc bàn chuyện quan trọng mới chuyện đứng đắn, những lúc khác đều chuyện nam nữ hoan ái, mà bây giờ Tần Thừa Thích vô lực như vậy, khiến nàng thấy băn khoăn.


      lúc lâu sau Mục Thư Du mới ngẩng đầu giọng : “Là thần thiếp khiến Hoàng thượng đau lòng, chỉ là vì trong lòng thần thiếp có quá nhiều nghi kỵ.”


      Lúc này Tần Thừa Thích lại rũ mắt thở dài: “Vì để cho nàng có thể tin tưởng Trẫm, Trẫm nguyện tự tay viết xuống thủ dụ đóng thêm ngọc tỷ ban cho nàng ân điển Miễn tử ( phải chết), đồng thời hứa hẹn, phàm là sau khi nàng được tấn chức ở trong cung, phải chịu bất kỳ hình phạt nào, nếu có phạm vào trọng tội cũng chỉ bị giam cầm, quy cách lễ ngộ giống nhau thay đổi, lúc này nàng yên tâm rồi chứ ?”


      Ân điển Miễn tử ? Vậy phải là tương đương với kim bài miễn tử sao, như vậy nàng cần phải lo lắng cho tính mạng của mình nữa rồi, mà câu sau của Tần Thừa Thích ý tứ chính là sau này nàng ở trong cung thân phận địa vị chỉ có thăng mà giáng, cho dù có phạm trọng tội cũng có thể tôn hưởng phú quý, cái này phải ân điển mà là đặc quyền đó.


      Mục Thư Du cảm động rất nhiều, trong lòng cũng có chút biến hóa, chung chồng chung chồng , sống trong cái hoàn cảnh chế độ nài, có người đàn ông có thể vì mình mà làm tới mức này, nàng cũng có cách nào mà thỏa hiệp.


      “Kỷ quốc lòng người bất ổn, liên tiếp bị thua trận cũng khiến dân chúng lầm than, như mặt khác địa vực dân chúng nghe Hòa Hi đối xử tử tế với con dân Kỷ quốc nhất định khiến cho lòng người thay đổi, lúc này như vậy mà tiến hành, vậy Kỷ quốc kia đánh mà đầu hàng. Thưởng cho Nham Chích cũng là vì Hoàng thượng muốn tích lũy tội danh, Nham Chích liên tiếp ngấm ngầm sau lưng Hoàng thượng xâm phạm quốc gia khác, lại mạnh mẽ khiến các nước tiến hiến cống vật, lòng bất chính tồn tại lâu, Hoàng thượng thưởng cũng là phạt, Hoàng thượng càng hậu đãi Nham Chích, Nham Chích lại càng tự đại, ngày kia khi dã tâm của Nam Chích thể thu hồi nữa Hoàng thượng liến có thể danh chính ngôn thuận dẫn quân thảo phạt, nhưng vì sao Hoàng thượng lại muốn đem sáu thành trì sung túc nhất cho Nam Chích, thần thiếp đoán ra. “ Mục Thư Du hơi ra suy nghĩ trong lòng, sở dĩ nàng có thể nghĩ ra như vậy là vì kiếp trước nàng luôn lòng muốn thăng quan tiến chức ngừng đấu tranh, thường xuyên xem những bộ sách chiến lược mà có.


      Tần Thừa Thích ngừng gật đầu, mặt tràn đầy vẻ vui sướng: “Nếu nàng là nam nhân, Trẫm phong nàng làm Tướng, nàng và Trẫm quả là tâm linh tương thông, dùng bữa .”


      Hai người im lặng dùng cơm xong, bao lâu sau rửa mặt lên giường nằm ôm lấy nhau.


      “Thành trì mà Trẫm ban cho Nam Chích đều nằm trong trung tâm của mười bốn tòa thành, sau khi Nam Chích nhận được thành nhất định đem quân trấn thủ, chờ chiến nổ ra Trẫm sai quân bao quanh nơi đó là chặn đứt đường ra, hơn nữa như lời nàng sau này Trẫm cũng tiếp tục hậu đãi Nham Chích, tuy rằng Nham Chích lòng muông dạ thú, nhưng Trẫm cũng muốn vật tẫn kỳ dụng (*), trước tiên phải khiến con sói này giao hết con mồi cho Trẫm mới được.” Tần Thừa Thích vỗ về lưng Mục Thư Du ra mục đích cuối cùng của mình.


      (*) vật tẫn kỳ dụng : sử dụng hết mức có thể….câu này để nguyên hợp tình huống hơn.


      “Hoàng thượng tin tưởng thần thiếp như vậy sao ?”


      Tần Thừa Thích hôn hôn Mục Thư Du: “Ngay lúc nàng giao Liêu Tử Bân cho Trẫm ngoài nàng Trẫm còn quyết định tin nàng.”


      Mục Thư Du hít hơi sâu giảm bớt cảm xúc kích động, sau đó lại hỏi: “Con người đều luôn thay đổi, lỡ như tương lại thần thiếp còn như bây giờ nữa sao?”


      “Thay đổi thay đổi , bất luận như thế nào, Trẫm đều hối hận về lời hứa ngày hôm nay.”


      Mục Thư Du vùi đầu trước ngực Tần Thừa Thích, qua lúc lâu sau mới ra vẻ khó khắn : “Ta thây đổi, cần biết có hay , ta cũng phải bội ngài.”


      Tần Thừa Thích cười trầm thấp: “Trẫm biết.”


      sớm hiểu cá tính của Mục Thư Du, nữ nhân này có tâm có thủ đoạn, nhưng lại bỏ xuống được trách nhiệm, càng chịu được người khác đối tốt với mình, hôm nay làm nhiều việc như vậy cuối cùng cũng có thể đổi lấy trung tâm (*) của nàng, có điều cái này còn đủ, nếu có thể khiến Mục Thư Du thương mình, đó mới là chuyệnvui lớn nhất đời người.


      (*) trung tâm: lòng trung thành


      Huống hồ hôm nay nàng hứa hẹn trung tâm với , như vậy dù cho tương lai làm chuyện có lỗi với nàng, nàng cũng nghiêm chỉnh làm trái lời hứa xuất cung mà bỏ , mà ý chỉ lúc nãy cũng có thể khiến Mục Thư Du ở lại trong cung.


      Tần Thừa Thích nghĩ tới mưu kế vẹn toàn của mình khỏi đắc ý, hai tay ôm sát lấy người trong lòng thầm cười vui vẻ.

    3. Haruka.Me0

      Haruka.Me0 (╯=▃=)╯︵┻━┻• ̄ω ̄• N0♡Thịt - (╯=▃=)╯︵┻━┻ Staff Member Senior Editor Moderator

      Bài viết:
      1,233
      Được thích:
      32,492
      ☆, chương 63


      Ngày kế, Mục Thư Du tiễn bước Tần Thừa Thích xong liền đến chỗ của Ngụy thục nghi hỏi thăm về việc chuẩn bị cho yên tiệc, vừa vào gặp Trương Tư Viện ngồi ở đằng kia, vì thế họ chào nhau rồi cùng ngồi xuống, ba người cùng nhau thảo luận khí cũng rất hòa hợp, lát sau vài vị phi tần cũng tới đây chuyện phiếm giúp vui.


      Lúc mọi người chuyện vui vẻ Lưu Quế Tú tới, thấy tình cảnh này nàng ta liền cười: “ta biết hôm nay ở đây lại có nhiều khách đến vậy.”


      Mọi người đều cười: “Chúng ta cũng là vì nghe đến chuyện tiệc rượu, nên muốn thừa dịp này đến đây xem các người có chuyện gì hay để mở mang tầm mắt hay , nếu đợi đến ngày mở yến hội lại có diễm phúc đó.


      Lưu Quế Tú tìm nơi ngồi xuống nghe mọi người bàn luận, bao lâu lâu sau bỗng nhiên nghe thấy tiếng nàng ta thở dài, chờ mọi người dời mắt nhìn qua nàng ta mới : “Từ khi ta vào Hòa tri điện đến nay thời gian cũng ngắn, mỗi ngày đều nhìn thấy thục nghi bận rộn ngừng, Hiền phi nương nương cũng là nhờ có thục nghi mới bớt lo lắng, thục nghi rất mệt nhọc. Có điều, bậy giờ tốt rồi, Tư Viện muội muội cái gì cũng biết làm, ở Hòa Tri điện này thục nghi và Tư Viện muội muội là hai người bận rộn nhất, chỉ tiếc ta quá ngu ngốc, cũng có thể giúp tay, đỡ phải đứng ngoài làm kẻ ăn ngồi rồi!”


      Mọi người nghe thấy lời này đều như có ý vô tình liếc nhìn Mục Thư Du, lời này của Lưu Quế Tú ràng là nhằm vào Mục Thư Du mà, nâng hai đạp ai mà nhìn ra chứ.


      Mục Thư Du vẫn giữ vẻ mặt tự nhiên tiếp tục viết danh sách, thẳng đến khi viết xong những gì Ngụy Tố Vân mới hạ bút, cười như cười liếc nhìn Lưu Quế Tú mà đáp lời, lúc này mà cùng nàng ta đấu đá chỉ làm mất mặt bản thân khiến người khác cười chê, xem ra nữ nhân này là muốn cùng mình đối nghịch.


      Trong lòng Ngụy Tố Vân rất đắc ý, dấu vết nhìn Trương Tư Viện cười, rồi mới : “Trong điện này ai cũng nhàn rỗi, đừng những chuyện này nữa, nơi này còn đáng có việc rất khó xử cần Thư Du muội muội làm đây, nếu như làm xong chuyện này, vậy chuyện tiệc rượu cũng hoàn thành 8 phần rồi. “


      “Là chuyện gì, mong tỷ tỷ chỉ ra.” Mục Thư Du hỏi lại Ngụy Tố Vân.


      “Khi Thái Hậu còn sống thích cái đèn lồng có hoa văn long sư hổ, đèn lồng này có cơ quan, lúc Thái Hậu quy thiên để lại cho Hiền phi nương nương, dù sao thời gian tổ chức tiệc rượu ấy là buổi tối, nếu có thể mang vật quý đó ra chẳng những có thể tăng thêm mặt mũi, cũng có thể khiến mọi người thấy vật nhớ người, nhớ đến Thái Hậu làm người nhân từ đến thế nào.”


      Đúng là ý kiến hay, nhưng đèn lồng này ở chỗ Hiền phi là chuyện dễ giải quyết, vì sao Ngụy Tố Vân lại là làm khó chứ ?


      “Vẫn là tỷ tỷ cao kiến, chỉ là biết việc này có gì khó xử?” Mục Thư Du đem nghi vấn trong lòng ra.


      Ngụy Tố Vân ra vẻ bất đắc dĩ: “Mới vừa rồi phải ta này đèn lồng này có cơ quan sao, muốn nhìn ra cái hay của đèn lồng hoa văn long sư hổ này phải lắp ráp lại tất cả các cơ quan sau đó đem cất giữ canh chừng mới được, trong cung này chỉ có quản thái giám Triệu Ân ở chỗ Hiền phi nương nương mới có khả năng làm việc này, có điều Triệu Ân này cũng phải là nô tài bình thường, mời được có lẽ dễ dàng, Thư Du muội muội phải tìm được biện pháp tốt mới được.”


      Mục Thư Du thấy Ngụy Tố Vân tới đây dừng lại, biết rằng nàng ta muốn ra thái giám này khó ở chỗ nào, nếu nàng ta muốn nàng cũng hỏi: “Đa tạ tỷ tỷ chỉ điểm, Thư Du dốc sức thử lần.”


      Sau đó mọi người lại hàn huyên hơn nửa canh giờ nữa mới rời , sau khi Mục Thư Du rời khỏi đó gọi Giai Tĩnh lại hỏi nàng về chuyện của Triệu Ân, kết quả Giai Tĩnh cũng lắc đầu: “Hồi dung hoa, nô tỳ chỉ nghe qua Triệu Ân được vinh dưỡng ở chỗ của Hiền phi, có điều tuổi của ông ấy cũng lớn lắm, vẫn chưa tới 40 tuổi, về phần vì sao được vinh dưỡng nô tỳ cũng biết. Có điều Ngụy thục nghi cũng chưa chắc biết, nếu tại sao nàng ta ra, có thể thấy được nàng ta cũng giống như nô tỳ chỉ biết được chút ít.”


      Nếu là như vậy nàng cũng thể làm việc mà mình nắm chắc được, cần phải tìm người biết chuyện để hỏi thăm mới được, chuyện đầu tiên mà Mục Thư Du nghĩ đến là hỏi Tần Thừa Thích, có điều vừa nghĩ đến thân phận của mình thấy thích hợp đến Trường Tuyên điện diện thánh, với lại lỡ như chuyện này liên quan gì đến chuyện bí mật của cung đình cũng tốt lắm, nếu vì sao mọi người chỉ biết Triệu Ân này khác những nô tài khác nhưng lại biết lý do vì sao chứ.


      Nghĩ tới nghĩ lui nàng cảm thấy hỏi Vu Trung là tương đối thỏa đáng, vì thế nàng liền ra khỏi nơi ở của mình mà về hướng Trường Tuyên điện, gần đến nơi nàng mới nhờ Giai Tĩnh tìm Vu Trung.


      Vu Trung đến rất nhanh, thấy Mục Thư Du liền khom lưng vấn an cười : “Dung hoa có chuyện chỉ cần cho người thông báo cho nô tài tiếng là được, cần gì phải cất công đến đây, nô tài làm sao chịu nổi chứ, nếu ngài đến tại sao vào gặp Hoàng thượng chút chứ?”


      “Vu tổng quản cần phải khách khí, hôm nay ta đến đây là vì có chuyện quan trọng cần ngươi hỗ trợ.”


      Vu Trung cười càng vui vẻ hơn: “Ai, nhìn ngài kìa, ngài là chủ tử, nô tài làm việc cho ngài là đương nhiên, có việc gì xin ngài cứ .”


      Mục Thư Du liền bảo bọn Giai Tĩnh chia nhau ra canh chừng, tự mình hỏi Vu Trung về chuyện của Triệu Ân, Vu Trung nghe xong nhíu mày trầm tư, sau đó mới : “Chuyện này nếu là người khác hỏi nô tài nhất định , có điều nếu là dung hoa hỏi, nô tài chỉ có thể cả gan , Triệu Ân nguyên danh gọi làTriệu Toàn, từng là tiểu thái giám luôn nhất mực ở bên cạnh Thái Hậu. Hơn mười năm trước, trong cung được yên ổn, có người kín đáo an bài chuyện ám sát Thái Hậu, lúc đó bên người Thái Hậu chỉ còn Triệu Ân là chưa chết, đẩy Thái Hậu vào nơi an toàn trong thiên điện sau đó lấy thân mình chắn cửa, người bị kiếm đâm mấy vết thương cũng buông tay, sau đó nhờ có hộ vệ đuổi tới mới xảy ra chuyện. Cũng may là tiểu tử này mạng lớn, cũng có thể là thích khách bối rối nên cũng gây ra vết thương nào quá nghiêm trọng, có điều tuy bảo vệ được mạng sống nhưng thân mình lại cũng bị tổn hại nghiêm trọng. Sau chuyện đóThái Hậu cảm động với tấm lòng lấy thân hộ chủ của nên ban cho chữ Ân, còn phong thưởng đặc biệt, phong làm nhị phẩm quản , trong cung này chưa từng có thái giám nào lên được đến mức nhị phẩm, chỉ như thế Thái hậu còn cố ý căn dặn Hoàng thượng đối xử tử tế với người này, sau này Thái Hậu bệnh nặng liền đem Triệu Ân đưa đến chỗ của Hiền phi mới xem như là yên tâm, trong cung này cũng có người nào dám làm khó xử, Hoàng thượng còn thường xuyên ban thưởng thuốc bổ cho đấy.”


      Mục Thư Du nghe xong tình hình này mới hiểu được chuyện này khó xử đến mức nào, Triệu Ân là nhân vật mà nàng thể động vào, nếu để cho Hiền phi nương nương thuyết phục cũng phải là công lao của nàng.


      Vu Trung đột nhiên nghĩ ra chủ ý, vỗ đùi : “Nghĩ tới mới nhớ, Triệu Ân ở bên ngoài có nghĩa tử do nuôi dưỡng tên là Tống Chung, chỉ là người này rất tiền, nếu như dung hoa tin tưởng nô tài, nô tài cho người mang nhiều ngân lương cho nghĩa tử của Triệu Ân, để giúp ngài chút lời hay.”


      “Ta đương nhiên tin ngươi, ở chỗ ta có mấy thỏi hoàng kim Hoàng thượng ban cho người cho người mang thỏi đến cho là được, việc này đành nhờ Vu tổng quản vậy.”


      Vu Trung vội vàng đáp ứng: “ thỏi hoàng kim sợ là cả đời này cũng thấy được, tuy là hơi nhiều nhưng như vậy cũng có thể khiến dốc sức giúp ngài.”


      Sau đó Mục Thư Du sai người mang hai thỏi hoàng kim đến cho Vu Trung, thỏi đương nhiên là để tạ ơn Vu Trung.


      Quả nhiên là có tiền dễ làm việc, quá ba ngày Vu Trung sai người đến cho Mục Thư Du biết để nàng gặp Triệu Ân, Mục Thư Du lại dẫn theo hai cây nhân sâm thượng hạng mà Tần Thừa Thích ban cho mình qua đó.


      Nhìn thấy Triệu Ân thái độ của Mục Thư Du rất là tôn kính, Triệu Ân nhìn cái hộp tay nàng : “Chiếc hộp này ta có thể nhận được, xem ra dung hoa rất được thánh tâm, cũng rất được lòng người, có thể khiến cho đại tổng quản Vu Trung vì ngài mà thu xếp, lão nô kính nể.”


      “Triệu quản khen nhầm, Thư Du là lòng cầu giúp đỡ, nhưng lại sợ thân phận thấp thể mời được ngài nên mới nhở đến Vu tổng quản. “


      Triệu Ân cười cười: “ cần nhiều lời, bắt người tay ngắn, nghĩa tử kia của ta quả thể dùng, có điều đèn lồng long sư hổ kia là vật quý thể xảy ra sơ xuất.”


      Mục Thư Du vui vẻ : “Triệu quản yên tâm, đến lúc đó ta cho người đến canh chừng cẩn mật, chắc chắn khôngxảy ra chuyện gì.”


      “Như thế tốt rồi, vậy ta liền giúp dung hoa lần này, có điều chỉ lần này thôi, lão nô muốn tham dự vào chuyện trong cung, sau này dung hoa thể làm chuyện như vậy nữa.”


      Mục Thư Du lập tức đáp ứng, trở lại Hòa Tri điện nàng cũng để lộ ra, Ngụy Tố Vân luôn chờ thấy nàng gặp khó khăn, chỉ cười trộm, hơn nữa mỗi khi có các phi tần khác ở đây Ngụy Tố Vân đều ra vào, còn thúc giục Mục Thư Du mau chóng làm tốt việc này, Lưu Quế Tú vẫn chỉ biết Ngụy Tố Vân và Trương Tư Viện có bao nhiêu vất vả, hề đề cập tới Mục Thư Du nửa câu, Mục Thư Du chỉ mắt lạnh nhìn Lưu Quế Tú cũng thèm để ý tới nàng ta.


      Thẳng đến ngày tổ chức yến tiệc, Mục Thư Du mới đến chỗ Hiền phi đem chuyện đèn lồng long sư hổ ra, Hiền phi nghe xong rất vui vẻ: “Ngươi biết cách làm việc, ngay cả Triệu Ân cũng có thể thuyết phục được, trong lòng bản cung cũng từng nghĩ đến chuyện nhờ lắp ráp đèn lồng, chỉ là ta sợ mấy chuyện như sợ sơ xuất gì đó, phiền phức quá nên ta cũng nghĩ đến nữa, ngờ được ngươi có thể thành công, có thể thấy được ngươi mất rất nhiều tâm tư.”


      Mục Thư Du đứng dậy cảm tạ khích lệ của Hiền phi, nhưng cũng ngồi xuống, Hiền phi hỏi: “Sao người còn đứng ?”


      Đầu tiên là Mục Thư Du cuối đầu gì, lát sau mới khóc ra, Hiền phi lắp bắp kinh hãi, nhanh chóng truy hỏi, Mục Thư Du liền đem chuyện mấy ngày nay Lưu Quế Tú làm ra: “Thần thiếp muốn tranh công lao gì, cũng biết nương nương đem chuyện này giao cho thần thiếp có nhiều người vừa mắt, nhưng là Lưu dung hoa luôn chọn những nơi đông người để những lời này, qua thời gian lâu như vậy chắc thần thiếp còn chút thanh danh nào.”


      “ Lưu Quế Tú kia bình thường nhìn khí động lòng người nhưng vẫn còn chút thành , sao bây giờ lại hại người như vậy ?” Hiền phi nghi ngờ nhìn Mục Thư Du.


      Mục Thư Du thấp giọng : “Nương nương từng bảo thần thiếp khuyên Lưu dung hoa đơn giản chút, thần thiếp làm theo nhưng Lưu dung hoa rằng thần thiếp ghen tị với nàng ấy, từ ngày ấy trở nàng ấy liền như vậy. “


      Sắc mặt Hiền phi tối , suy nghĩ lát : “Ngươi về trước , hôm nay còn có chuyện lớn cần làm, chuyện này bản cung tự có sắp xếp.”


      Mục Thư Du nghe vậy đáp ứng lui ra ngoài, chờ sau khi ra đến sân Hòa Tề điện xem như chuyện gì lấy khăn lau lau mắt rồi chuẩn bị yến tiệc.


      “Mục Thư Du, ngươi lại đây!” canh giờ sau Lưu Quế Tú cũng chạy tới.


      Mục Thư Du qua cười hỏi: “Tỷ tỷ có chuyện gì sao ?”


      “Hừ, ngươi còn giả vờ ! Ta hỏi ngươi, có phải người ở trước mặt Hiền phi nương nương tố cáo ta, ta xấu ngươi với người khác làm hỏng thanh danh của ngươi?”


      Mục Thư Du gật đầu: “Có việc này, chẳng lẽ Hiền phi nương nương nhanh như vậy gọi tỷ tỷ qua ?”


      Lưu Quế Tú sửng sốt, nghĩ đến Mục Thư Du thoải mái thừa nhận như vậy, nhưng lại còn làm ra vẻ đương nhiên, nhất thời tức giận đến mức run người: “Ngươi là tiểu nhân, chỉ biết làm chuyện hèn hạ, chờ ta cho Ngụy thục nghi và Tư Viện muội muội nghe xong, ta xem ngươi có qua được ngày lành ở Hòa Tri này !”


      “Ngụy thục nghi và Trương Dung hoa lúc này sợ đều được rảnh rỗi, tốt nhất là tỷ tỷ đợi ngày mai hẵng , huống hồ những gì ta , chẳng lẽ chỉ cho tỷ tỷ là hư thanh danh của ta, ta lại thể đem chuyện ác mà ngươi làm lại cho Hiền phi nương nương nghe? Lúc này mới là chuyện lạ đó, nếu như sau này tỷ tỷ còn làm chuyện như vậy nữa, đương nhiên ta cho Hiền phi nương nương, để Hiền phi nương nương làm chủ cho ta!”


      Lưu Quế Tú làm trừng mắt ra lời, cuối cùng chỉ có thể giẫm chân quay về Hòa Tri điện, Mục Thư Du thấy vậy cười khẽ: “Như Lan Như Ý, đêm nay các ngươi cùng bọn Giai Tĩnh phải canh giữ đèn lồng cho tốt, những chuyện còn lại cần quản.”


      Như Lan Như Ý lập tức đáp ứng.


      Khi Ngụy Tố Vân nhìn thấy đèn lồng ngây người, nhưng rất nhanh lại khôi phục thần sắc, giả cười lấy lòng: “Muội muội là bản lãnh, Hiền phi nương nương hài lòng chưa ?”


      Mục Thư Du cung kính : “Ta vẫn chưa đem việc này cho Hiền phi nương nương, tiệc rượu hôm nay nếu có thể thành công đều là nhờ tỷ tỷ.”


      “Muội đem công lao này cho ta sao ?” Ngụy Tố Vân hưng phấn đến mức đỏ cả mặt.


      “Đương nhiên, có điều đèn lồng này quá quý giá, dù ta phái mười người trông coi cũng yên lòng, kính xin tỷ tỷ nhờ Trương Dung hoa đến đây quan tâm chút.”


      Ngụy Tố Vân liên tục gật đầu: “Cái này đương nhiên có thể, ta lập tức cho người gọi nàng tới đây, đêm nay ta bào nàng canh chừng đèn lồng này.” Nếu là công lao của mình đương nhiên thể sơ xuất.


      Mục Thư Du nhìn Ngụy Tố Vân rối ren, trong mắt tràn đầy ý cười.


      Cuối cùng cũng tới giờ khai tiệc, cùng đến còn có hơn mười người bên dòng họ của Thái Hậu, người người trang điểm phúc hậu cao quý, Hiền phi nâng chén mời rượu, Ngụy thục nghi khắp nơi nịnh hót, nửa điểm cũng nhớ tới chuyện mình từng dẫn Mục Thư Du gặp gỡ mọi người, khi đèn lồng long sư hổ được thắp lên mọi người đều lặng im , chỉ thấy đèn lồng kia như có thần long, sư tử, hổ chạy thành đoàn, chỉ ngọn đèn thôi lại làm cho cảm thấy khí thế bức người, Mục Thư Du cũng nhìn mà choáng váng.


      “ Mau khép miệng lại, lát nữa con muỗi bay vào. “ giọng manh theo tiếng cười rời vào bên tai Mục Thư Du.


      Mục Thư Du lập tức xoay người, thấy Tần Thừa Thích đứng phía sau mình biết từ lúc nào, hai cái đầu kề sát, ánh mắt hướng về đèn lồng.


      “Hoàng thượng đến từ lúc nào, sao lại cho người báo tiếng, còn đứng ở trong này cố ý dọa người.” Mục Thư Du tức giận liếc nhìn Tần Thừa Thích, cũng còn hưng trí mà nhìn đèn lồng nữa.


      “Trẫm nghe Mục dung hoa đem vật chí bảo của Thái Hậu ra, đương nhiên thể bỏ qua cảnh tượng khó gặp này rồi.” Tần Thừa Thích mượn cơ hội trộm hôn Mục Thư Du, sau đó lập tức lui ra.


      Lúc này có cung nhân phát Tần Thừa Thích, lập tức cao giọng thỉnh an, những người khác cũng mau chóng hồi thân quỳ xuống đất thỉnh an.


      “Đều đứng lên , chư vị đều là trưởng bối thể như thế, hôm nay Trẫm có thể vật quý của mẫu hậu cũng là vui vẻ, chỉ biết đây là công lao của người nào ?” Tần Thừa Thích vừa vừa ngồi xuống ghế chủ vị cười hỏi.


      Còn chưa chờ Hiền phi chuyện, Ngụy Tố Vân đứng thẳng dậy, khom người cười đáp: “Là thần thiếp tự mình cầu xin giúp đỡ của Triệu quản mới được đồng ý , chiếc đèn này đều là nhờ Triệu quản khéo tay, thần thiếp dám kể công.”


      Lời này vừa ra, Tần Thừa Thích và Hiền phi đều nheo lại mắt.

    4. KY_BIBG

      KY_BIBG Well-Known Member

      Bài viết:
      314
      Được thích:
      390
      Đúng là cái gì cũng có điểm dừng chỉ có cái ngu là có kkkk . Từ đây nhìn xem A Du vờn cả hậu cung ba ngàn thế nào
      gió đông bắc thích bài này.

    5. Mengotinh_Ranluoi

      Mengotinh_Ranluoi Well-Known Member

      Bài viết:
      1,281
      Được thích:
      1,052
      Công nhận nội công bạn Du thâm hậu ghê gớm, khuấy đảo cả hậu cung ha
      gió đông bắc thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :