1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Cầu Được Ước Thấy: Thái Giám Biến Hình - Nhất Cá Bàn Lê

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. levuong

      levuong Well-Known Member Staff Member Super Moderator VIP

      Bài viết:
      1,235
      Được thích:
      4,727
      Tề cúc cu đâu đấy?
      Mengotinh_Ranluoi thích bài này.

    2. thuann

      thuann Well-Known Member

      Bài viết:
      164
      Được thích:
      3,521
      Spoiler Alert: CHƯƠNG 11: ĐAU LÒNG. (Khi Hoàng Thượng hỏi Thái giám làm thế nào để dỗ .)

      Tề Uyên nhíu mày nhìn về phía nương khóc sướt mướt, quay sang nhìn Ngụy Toàn: "Làm thế nào để nàng khóc nữa..."

      "Cái này đơn giản thôi ! Gãi đúng chỗ ngứa, tặng mấy đồ lặt vặt nàng thích, dỗ ngọt vài câu là được."

      "Dỗ ngọt vài câu ?" Tề Uyên dừng lại chút: "Dỗ như thế nào..."
      sabera.tran, adamno1, tieunai69199311 others thích bài này.

    3. thuann

      thuann Well-Known Member

      Bài viết:
      164
      Được thích:
      3,521
      Chương 11: Đau lòng

      Editor: Sil

      Tề Uyên mặc bộ đồng phục thị vệ, đôi mắt đen sâu thẳm thầm nhìn chăm chú vào A Viên.

      "Ôi, còn mang tới nhiều đồ tốt như vậy à !" Vương thị hớn hở nhìn đống đồ A Viên chuẩn bị: "Đúng là uổng công chúng ta nuôi dưỡng mấy năm nay."

      "A Viên xinh hơn đấy, cũng cao lên nữa!" Người thanh niên mặt mày khảng khái, cao lớn cường tráng bên cạnh cũng vui vẻ kéo tay A Viên, sờ đầu nàng cười .

      Hai mắt Thường Vượng đẫm lệ, thở dài thườn thượt: "Con của cha đúng là số khổ mà."

      "Số khổ? Khổ ở chỗ nào chứ ? Lớn như vậy còn chưa chết rét, tại ở trong cung mặc vàng đeo bạc*, vậy ta cũng muốn đưa Phúc Ni vào đây !" Vương thị hừ lạnh, lục lọi bọc quần áo lúc lâu vẫn thấy vật cần tìm, khuôn mặt vốn cười liền trầm xuống ngay tức khắc: "Bạc ở đâu hết rồi ? Sang năm Xuân Sinh còn phải cưới vợ, nhà xây nổi căn, ăn sung mặc sướng ở đây cũng thèm quan tâm đến ca ca sao ?”

      *) Mặc vàng đeo bạc: ở đây phải là chị nữ chính đeo vàng bạc trang sức (vì suy cho cùng chị cũng chỉ là cung nữ mà thôi) mà có nghĩa là “giàu sang sung sướng” chiếu theo quan niệm của thời xưa. (Nguồn: Baidu)

      Bàn tay chắp sau lưng Tề Uyên vô thức nắm chặt lại, gân xanh nổi lên, khuôn mặt lại lộ ra cảm xúc nào.

      Ngụy Toàn cũng dám nhìn thẳng: Hoàng Thượng người đau lòng đó !

      "Ơ kìa nương ! Muội muội ở trong cung cũng phải lo liệu trước sau, sao có thể thừa tiền được chứ!" Thường Xuân Sinh nhíu mày .

      Vương thị véo mạnh vào cánh tay của , lườm: "Sao lại có tiền ?"

      "Thôi đừng ầm ĩ nữa." A Viên lấy túi tiền trong tay áo ra đưa cho bà ta: "Đây là tiền tích góp của con mấy năm nay, nương cứ giữ lại giúp đỡ gia đình ." Dứt lời lại nhìn sang trai: "Ca ca cũng còn nữa rồi, ngặt nỗi trong nhà khó khăn nên vẫn chưa cưới vợ được, số bạc này ít nhất cũng được khoản tiền đặt cọc."

      Thường Xuân Sinh vội ngăn lại: "Ca ca tay chân vẫn lành lặn, sao lại có thể dùng số tiền muội muội vất vả kiếm được để cưới vợ chứ, ta có mặt mũi nào nhận số tiền này !"

      "A Viên mau cất con, trong nhà cũng cần tiền gấp, thể trở thành gánh nặng cho con được." Thường Vượng từ ái xoa đầu A Viên.

      "Biết rồi khổ lắm, mấy người có tình nghĩa rồi, còn ta , được chưa!" Vương thị liếc xéo, giành lấy túi tiền nhét vào người.

      "Bà, bà sao lại có thể... Hầy !" Thường Vượng thở dài thườn thượt, lại lấy tay tự tát vào mặt mình: "Đều là do phụ thân vô dụng!"

      "Phụ thân!" A Viên vội kéo tay ông: "Tiền của con đủ dùng, mỗi tháng Thượng Thực Cục được phát đồ ăn, sợ đói đâu ! Mọi người cũng dễ gì mới nuôi được con, cũng nên hưởng phúc tuổi già rồi."

      "Lời này còn xuôi tai!" Vương thị cười nhìn A Viên xinh xắn đáng trước mắt, : "Nếu trong cung sợ đói, vậy liền cố gắng tiết kiệm chút tiền tiêu vặt hàng tháng, hai năm nữa chắc các muội muội của cũng xuất giá rồi, trong nhà lại có thêm con cháu... Lúc đó có lẽ cần tiền đó !"

      "Con biết rồi." A Viên gật đầu, nhưng trong lòng lại hiểu điều, chăm sóc cha mẹ là bổn phận của con cái, nhưng giúp đỡ chị em trong gia đình lại phải tự lượng sức mình. Nàng vốn ở nơi thâm cung, vẫn phải lo cho mình trước .

      Thường Xuân Sinh vô cùng thích thái độ của mẹ với em , xệ mặt chịu gì với bà ta.

      "Thôi được rồi, cũng sắp đến giờ rồi, chúng ta phải về thôi ! Còn đống việc ở nhà đấy !" Vương thị vui vẻ cầm theo mấy thứ kia lại thúc giục hồi lâu.

      Hai cha con Thường Vượng vẫn còn tiếc nuối kéo tay A Viên.

      "A Viên em phải bảo trọng, đợi em xuất cung để ca ca nuôi !" Thường Xuân Sinh lau nước mắt, nghẹn giọng .

      Thường Vượng lại hề gì, chỉ liên tục xoa đầu A Viên, muốn sờ khuôn mặt nhắn của nàng lại sợ làm con đau.

      "Phụ thân ca ca hai người trở về , kẻo trời tối đường dễ ." A Viên cũng khóc nức nở, đỏ hốc mắt luyến tiếc, dù sao phải sang năm nàng mới được gặp lại họ.

      "A Viên mau về , Trời lạnh lắm, đừng để nhiễm lạnh, con!" Thường Vượng kéo tay nàng thao thao bất tuyệt: "Nếu đói cứ ăn, cũng đừng làm khổ bản thân."

      "Con biết rồi, phụ thân." nước mắt A Viên rơi xuống hai gò má, nàng nhìn khuôn mắt nứt nẻ của phụ thân, nháy mắt liền khóc thầm.

      "Đều là do phụ thân vô dụng, nếu chúng ta cũng đưa con vào cung chịu khổ." Thường vượng thở dài tiếng, khẽ xoa đầu A Viên: "Đứa bé đáng thương, đừng khóc nữa, mặt mà đông lại rất xấu đó"

      A Viên nghe vậy liền nín khóc, mỉm cười: "Đợi con xuất cung, chắc chắn hiếu thuận với phụ thân."

      "Ừm !" Thường Vượng đáp ứng, rồi xoay người ra ngoài cùng con trai, bước chân nào cũng đầy lưu luyến , đều vô cùng luyến tiếc.

      Thường Xuân Sinh thấy nương qua cửa cung, lại xoay người chạy nhanh về phía A Viên, đưa cho nàng cái bao nho , cười ngây ngô: "A Viên nương rồi, cũng nên có ít trang sức ." Dứt lời cũng chờ A Viên đáp lại mà xoay người chạy ra cửa cung, trước khi còn vẫy tay với nàng.

      A Viên mở ra cái bao nho kia ra, bên trong là chiếc trâm bạc cùng chiếc vòng ngọc nho , nhìn chất nước chỉ là hàng loại hai nhưng lại khiến nàng vô cùng vui vẻ.

      Tề Uyên khó chịu nhìn A Viên nước mắt ngắn nước mắt dài, vừa định đến bên nàng bị Ngụy Toàn ngăn lại.

      "Hoàng Thượng, ngài ăn mặc như thế này mà đến bên cạnh nương A Viên giải thích được." Ngụy Toàn khuyên nhủ. quay đầu thở dài nhìn thoáng qua nương tội nghiệp khóc đến mũi đỏ bừng: Đến cả ta nhìn mà cũng thấy đau lòng, chứ đừng là Hoàng Thượng.

      Tề Uyên cúi đầu nhìn bộ quần áo người mình, chỉ phải từ bỏ.

      cau mày nhìn A Viên ở phía xa.

      "Đừng khóc nữa, phải hôm nay được gặp cha mẹ sao, đúng là có tiền đồ mà !" sau khi Diêu Uẩn An tiễn cha mẹ liền cúi đầu đến bên cạnh A Viên, nức nở .

      A Viên nghiêng đầu nhìn thoáng qua nước mắt mặt nàng, bĩu môi nức nở: " phải cũng khóc đó sao !"

      "Ta..., ta cũng muốn khóc mà !" Diêu Uẩn An (chỗ này hình như nguyên tác bị thiếu hay sao chứ phải do mình edit thiếu đâu )

      Hai người liếc mắt nhìn nhau, lại ôm nhau khóc, hai mắt sưng lên như trái hạch đào.

      Tề Uyên nhíu mày nhìn về phía nương khóc sướt mướt, quay sang nhìn Ngụy Toàn: "Làm thế nào để nàng khóc nữa..."

      "Cái này đơn giản thôi ! Gãi đúng chỗ ngứa, tặng mấy đồ lặt vặt nàng thích, dỗ ngọt vài câu là được."

      "Dỗ ngọt vài câu ?" Tề Uyên dừng lại chút: "Dỗ như thế nào..."

      Ngụy Toàn: tên thái giám như ta mà bày đặt dạy Hoàng thượng dỗ con đúng là hợp lý cho lắm...

      "Hay là Hoàng Thượng ngài thử hỏi Sóc Vương gia xem ngài ấy theo đuổi Sóc Vương phi như thế nào ?"

      "Theo đuổi ?" Tề Uyên trầm mặt xuống, đôi mắt bắn ra ánh sáng lạnh lẽo: " bậy !"

      Ngụy Toàn trầm mặc, yên lặng cúi đầu đứng sang bên.

      Tề Uyên nhìn đôi mắt đỏ hồng ngập nước của A Viên, đột nhiên nhớ lại biểu cảm thích rời tay của nàng khi cầm đèn con thỏ hôm đưa nàng ngắm đèn nọ.

      "Trở về ." Tề Uyên nhấc chân về Điện Dưỡng Tâm.

      "Cứ..., cứ thế là à?" Ngụy Toàn ngơ ngác nhìn Tê Uyên nhanh như mọc cánh dưới chân, lẩm bẩm.

      Tề Uyên quay đầu lại liếc , bình tĩnh : "Còn chưa xem đủ sao ?"

      "Dạ dạ , xem đủ xem đủ rồi..." Ngụy Toàn thấy vẻ lạnh lùng trong mắt Hoàng Thượng mới đột nhiên phát ra lời bất kính của mình vừa nãy liền cho mình hai bạt tai: "Nô tài có ý đó..."

      Mặt Ngụy Toàn như đưa đám: thể giải thích được !

      ***

      " Có đúng ?" Bạch Thấm để quyển sách tay xuống, tròng mắt chứa tia hưng phấn.

      Nhĩ Nhạc vội gật đầu: "Là đó ! Hoàng Thượng mặc quần áo thị vệ, còn có Ngụy Toàn đứng bên cạnh, đúng vậy đấy !"

      "Chuẩn bị cho ta phần danh sách những cung nữ thăm người thân xế chiều hôm nay." Bạch Thấm khẽ sờ trâm ngọc đầu, khóe miệng hàm chứa ý cười.

      "Nương nương, nô tỳ chép lại cho người rồi." Dứt lời, Nhĩ Nhạc liền lấy ra tập giấy được cuộn lại cẩn thận từ trong ngực ra đưa cho Bạch Thấm.

      Bạch Thấm nhận lấy, nhìn vào tên tuổi đó lại nhíu mày: "Đây chính là những cung nữ được tuyển chọn vào mùa xuân ba năm trước phải ?" Thế này cũng quá trẻ rồi...

      Nàng đặt tờ danh sách ở bên, ôn nhu : "Ta lại mừng hụt rồi, chắc là Hoàng Thượng của chúng ta cầm thú như vậy chứ..."

      "Nhưng Hoàng Thượng đứng đầy rất lâu đấy ạ, phải thích còn vì lí do nào khác chứ."

      Bạch Thấm cầm tờ danh sách lên, nhàn rỗi ngồi dựa vào đầu giường, nhàng : "Hoàng Thượng thích nhất là ăn mặc đồng phục thị vệ dạo giải buồn, có duyên gặp được nha đầu đáng thương nào liền ra tay cứu giúp, thỉnh thoảng quan tâm chút cũng là chuyện thường."

      Nhĩ Nhạc gật đầu, lại rót trà cho Bạch Thấm rồi yên lặng lui ra ngoài.

      Bạch Thấm nhìn nước trà nóng bốc hơi bên cạnh, thầm thở dài: Hoàng Thượng nếu thích ai đó, nàng cũng có thể báo với người nhà tiếng...

      Trong Điện Dưỡng Tâm, Tề Uyên thay đổi trang phục ngồi ghế, giương mắt nhìn Ngụy Toàn: "Ngươi đến nhà kho chọn cho trẫm khối Thủy Ngọc* đến đây."

      *) Thủy Ngọc: chính là tên gọi của Thủy tinh ngày xưa, có thành phần chủ yếu là Si02

      [​IMG]

      ( Nguồn: Baidu )

      "Dạ.” Ngụy Toàn cúi người, lên tiếng: " biết Hoàng Thượng muốn loại Thủy Ngọc gì ?"

      "To khoảng bàn tay, tốt nhất là chất ngọc kém chút, càng kém càng tốt."

      Ngụy Toàn vừa nghe khó hiểu: "Hoàng Thượng, trong kho đều là hàng thượng phẩm, lấy đâu ra loại kém ạ... Hơn nữa, Thủy Ngọc là đồ vật quý giá, kể cả loại kém cũng bằng chi phí ăn mặc nhiều năm của gia đình bình thường, ngài nếu tặng cho nương A Viên, nàng ấy mà cầm thứ này đến Thượng Thực Cục, đây chẳng phải là bẫy nương nhà người ta sao!"

      "Ai là ta muốn đưa cho A Viên ?" Tề Uyên nhíu mày, cười như cười nhìn Ngụy Toàn.

      "Chuyện này... đều viết ở mặt ngài cả..." Ngụy Toàn khẽ lẩm bẩm câu: "Hoàng Thượng, bằng ngài dùng bùn nặn vài thứ linh tinh thử xem ? Thứ này gây chú ý mà các nương cũng thích."

      Tề Uyên im lặng nhìn , Ngụy Toàn gãi mũi, cúi đầu xuống dám lời nào.

      "Còn mau chuẩn bị cho trẫm ?"

      "Tuân lệnh !"

      Đến buổi tối, Tề Uyên cầm trong tay “vật thể xác định”, bước từng bước nặng nề.

      Hay là Trẫm cứ trở về ...

      đứng ngoài cửa Thượng Thực Cục, mặt lạnh do dự lúc lâu, vừa đúng lúc định quay người lại trở về liền nghe thấy cánh cửa ở phía sau kêu lên "Ken két", tiếng người kêu lên: "Tề Nhị, ngài tới rồi sao ?"

      Tề Uyên dừng lại chút, sau khi nhét “vật thể xác định” lại vào trong tay áo mới xoay người lại, bình thản gật đầu.

      "Hôm nay ngài muốn ăn gì?" A Viên gặp được phụ thân cùng ca ca nên tâm trạng rất tốt, bộ dáng sướt mướt lúc trước cũng biến mất.

      " nấu gì cũng được." khuôn mặt Tề Uyên có biểu cảm gì, chỉ thấy đồ vật trong tay áo cứ cộm lại.

      "Ta chờ ở đình đằng trước." Tề Uyên mở miệng, vừa dứt lời liền xoay người lại, vật thể nào đó bay từ trong tay áo ra "Bốp" tiếng rơi xuống đất, dừng bước, cả người cứng lại.

      A Viên nhìn Tề Uyên đầy nghi ngờ, xoay người nhặt thứ đó lên. Nàng nhìn vào “vật thể xác định” tựa như đống bùn này trong tay mình, liền kéo tay áo : "Này! Đồ của ngài rơi rồi !"

      Tác giả ra suy nghĩ của mình: Về việc nên gọi Tề Nhị là "Tề Cúc Cu" hay là "Tề Thơm Quá" ... Chỉ có trẻ con mới cần quyết định thôi, còn người “nhớn” luôn muốn gọi cả hai ! Ha ha ha ha ha ヾ? ≧? ≦)o

      P.s: Nickname "Tề Thơm Quá" của Tề Nhị là do bạn độc giả bên Trung đặt.

    4. levuong

      levuong Well-Known Member Staff Member Super Moderator VIP

      Bài viết:
      1,235
      Được thích:
      4,727
      Hehe.tớ cũng thích "tên tề thơm" quá. Nhưng nghĩ "tề thích ăn đồ thơm" có vẻ hợp lý hơn.haha

    5. Tiểu mao

      Tiểu mao Well-Known Member

      Bài viết:
      352
      Được thích:
      5,273
      Khi mà vợ cả muốn kiếm vợ cho chồng mình nhưng thất vọng vì người ta chưa đủ tuổi. Bạch Thấm xứng đáng là bà vợ của năm.
      Linh Phuong 218 thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :