1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Qủa vải quả vải nói cho ta - Nam Hề Xuyên ( Update C12/75)

Thảo luận trong 'Hiện Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Đậu My My

      Đậu My My Well-Known Member

      Bài viết:
      55
      Được thích:
      438
      CHƯƠNG 7


      Người già trong nhà quá mức thời thượng cũng là việc rất đau đầu. May mắn bà ngoại kích động nên sử dụng giọng địa phương để chuyện , chắc người Đồng Thành như Tạ Từ Thuật nghe hiểu , cũng quá xấu hổ rồi.

      Tạ Từ Thuật cười với bà ngoại cái sau đó sử dụng ngôn ngữ đồng dạng để trả lời : “ A bà , người hiểu lầm tả , ta ngô hệ cự bạn trai” ( A Bà , ngài hiểu lầm rồi , cháu phải bạn trai )

      Động tác nghịch di động của Ôn Tri Lê khựng lại , đáy mắt lên tia kinh ngạc. Trước kia Tạ Từ Thuật chưa bao giờ cũng biết tiếng Dương Thành.

      có ngăn cách ngôn ngữ, bà ngoại lại nhớ ra mình phải tiếng phổ thông , theo đà ngồi xuống.
      mạng đều hệ độ giảng ngươi mà hệ đôi nga , kì mấy đăng đối hạ , ngô sử sợ xấu khái” ( mạng đều đồn hai người là đôi mà , kì rất đẹp đôi , đừng ngại ).


      Ôn Tri Lê kẹp ở giữa hai người , lỗ tai phải Hà Hi Hi , lỗ tai trái Tạ Từ Thuật, vừa đau đầu vừa mệt lòng.

      Ôn Tri Lê đưa điện thoại cho bà ngoại , sắc mặt mất tự nhiên, giọng thúc giục : “Sung tả hội viên , bà bà người phản chỗ ngồi trụ liếc kịch lạp , ngô hảo hỏi lại người mà lạp” ( tiếp tục làm hội viên rồi , bà ngoại người về chỗ xem kịch tiếp , nên hỏi nữa).

      Bà ngoại cầm lấy điện thoại di động , thuận thế ngồi xuống bên cạnh hai người, cách lối chuyện.

      “ Tiểu tử, tôi nhớ cậu họ Tạ đúng ? Là bảo ….bảo…..”

      Tạ Từ Thuật đúng lúc bổ sung: “ Bảo sang”.

      Bà ngoại vỗ tay cái : “ Đúng vậy, Bảo sang địa ốc chính là công ty lớn đó nha , có tiền đồ. Đúng rồi, cậu tên là gì?”

      “ Tạ từ Thuật” – Tạ Từ Thuật dừng chút

      Bà ngoại có tính cách dễ gần , nhìn bạn trai tai tiếng của Hà Hi Hi coi là cái gì đại lão bản , càng chuyện càng dừng được.

      “ Cậu bao nhiêu tuổi rồi? Vừa nãy bà đùa cậu thôi ,cậu đừng để trong lòng nhé”

      Tạ Từ Thuật cười : “ Tháng 9 này là cháu tròn 30, sao đâu bà , cháu ngại”

      “Ấy, cậu cũng sinh vào tháng 9 sao? Vải nhà chúng tôi cũng vậy , cậu ngày mấy?”

      “ Ngày 9 ạ”

      “Ai nha , vải nhà tôi ngày mười, hai người kém nhau ngày đó”

      “ Dạ.” Tạ Từ Thuật nhìn vào mắt Ôn Tri Lê , khóe miệng mang theo ý cười , đầy ý , “ là có duyên”

      “……”

      Nghiệt duyên có.

      Ôn Tri Lê cố nén cảm xúc muốn trợn trắng mắt.

      Bà ngoại nâng cằm hất hất về Ôn Tri Lê , nhiệt tình giới thiệu : “ Đây là cháu của ta, tên Ôn Tri Lê. Tiểu Tạ , cậu xem có hao hao bạn cậu ? Ta với cậu , ta rất thích xem bạn cậu đóng phim , rất giỏi , bảo sao nổi tiếng như vậy.”

      “…..”

      “…..”

      Giây phút trầm mặc ngắn ngủi qua .

      biết dây thần kinh nào của Tạ Từ Thuật bị đứt, diễn đến nghiện dừng được, quay đầu lại , đánh giá từ đầu đến chân Ôn Tri Lê.

      Năm tháng buông tha người ta nhưng bỏ qua cho tiên nữ nha.

      Ở trong xã hội lăn lộn hai năm , vậy mà Ôn Tri Lê nhiễm tục trần , khí chất xuất chúng. Cỗ khí chất thanh nhã vẫn mê người như cũ. Ôn Tri Lê bị ánh mắt trần trụi của Tạ Từ Thuật đánh giá , sắc mặt nóng lên , toàn thân đều mất tự nhiên , nhưng giờ phút này lại thể rụt rè né tránh.

      Tạ Từ Thuật nhướng lông mày cái , thu hồi ánh mắt , đứng đắn với bà ngoại : “ Cháu cảm thấy giống , cháu người đẹp hơn tiểu minh tinh kia nhiều , Hà Hi Hi chỉ giống ấy được hai phần , đáng nhắc tới”

      Cháu được khen , bà ngoại cười đến khép miệng được , vừa vui vẻ vừa đùa với : “ Tiểu Tạ ngươi biết chuyện, nhưng mà thể bạn cậu như vậy , nương nhà người mất hứng đó.”

      Ôn Tri Lê thấy hai chuyện nhiệt tình , vẻ mặt sống còn gì luyến tiếc.

      Mặc kệ tất cả, đeo bịt mắt lên , trùm chăn lê đầu, bỏ qua tất cả phiền não thế tục.

      Bạn trai cũ muốn làm thế nào làm.

      ai .

      Khóe mắt Tạ Từ Thuật thấy Ôn Tri Lê khôi phục trạng thái ốc sên , bỗng chốc bật cười.

      Nghĩ thầm , phải ấy mất hứng sao.

      Tạ Từ Thuật nhìn bà ngoại , nhanh chậm : “ Bà a, Hà Hi Hi phải bạn cháu , cháu cùng ta có quan hệ gì hết”

      phải…bạn ….sao?

      Còn có quan hệ gì nữa.

      Hô hấp Ôn Tri Lê chậm lại , nhịn được mà vểnh tai nghe lén.

      “ Tai tiếng là vì hạng mục hợp tác tạo thành , tại hạng mục hủy bỏ, hiểu lầm cũng được làm rồi”

      ……Ra vậy

      Ôn Tri Lê lại đem chăn mỏng kéo lên cao , hoàn toàn có ý định tham gia đề tài này.

      Bà ngoại tương đối hiểu biết đối với tin tức trong nước, nghe Tạ Từ Thuật như vậy nghĩ nghĩ rồi hỏi : “ Hạng mục về mảnh đất ở Thành Nam sao ? Nhà các ngươi mua à?”

      Tạ Từ Thuật gật đầu : “ mua được, giá cả thể thống nhất”

      Người ta giải thích nghiêm túc như vậy, bà ngoại tin bảy tám phần.

      Tâm tư nhiều chuyện rút , cảm khái : “ Các cậu mua,giá nhà xung quanh thành nam dừng tăng. Ta cùng ông nhà định thu mua căn nhà cũ để đầu tư, may mắn chưa mua nếu mệt mỏi lớn đây”

      Tạ Từ Thuật : “ Gía nhà ở thành nam có tăng cũng tăng được bao nhiêu, dù sao người ta cũng chỉ tập trung vào hạng mục khai phá đất để giải trí thôi’

      “ Nếu người muốn đầu tư , chung cư mới mở ở đường Hoài Dương tồi, tại khó bán , sau này Đồng Thanh xây dựng phân nhánh ở bên đó , đến lúc đó đường Hoài Dương chính là khu nhà trọ , giá nhà có thể tăng gấp đôi”

      Bà ngoại nghe xong đôi mắt sáng lên : “ a? Tiểu Tạ cậu nhanh lên , còn đoạn đường nào tăng giá nhà nữa?”

      Tạ Từ Thuật keo kiệt , chia sẻ thêm tin tức cho bà ngoại

      “ Người có hứng thú với cửa hàng ? Mau đấu thầu quảng trường khu thương nghiệp Tân Ninh , đến nửa năm , quanh thân cửa hàng ít nhất được con số này”

      Bà ngoại nhìn thấy Tạ Từ Thuật diễn tả con số , giống như đào được cái bảo bối.

      Bà ngoại đứng dậy xốc chăn người Ôn Tri Lê lên , đánh thức dậy , hưng phấn : “ Vải , cháu máu ngồi dậy , giao lưu với tiểu Tạ nhiều chút , đúng là thành thạo về phương diện này . Về sau đừng đầu tư mù quáng , nếu phải lần trước may mắn cháu lỗ thảm rồi!”

      Tạ Từ Thuật giả vờ nhìn thấy biểu tình “ đừng xem vào việc của người khác” trong mắt Ôn Tri Lê, hỏi bà ngoại: “ Đầu tư cái gì cơ?”

      Ôn Tri Lê hoàn toàn , Boss lớn như rốt cuộc là ăn phải cái giống gì mà hai phải cùng lão bà chuyện phiếm.

      Ôn Tri Lê biết thể Tạ Từ Thuật, đành phải xuống tay với bà ngoại : “ Bà ngoại , công việc của Tạ tiên sinh vốn bận rộn cần nghỉ ngơi , bà đừng chuyện với người ta nữa”

      Bà ngoại còn chưa có gì , Tạ Từ Thuật lại cướp lời , vừa kiên nhẫn vừa ngoan ngoãn : “ Ta mệt , chuyện phiếm với bà rất vui mà.”

      Ôn Tri Lê trừng mắt với Tạ Từ Thuật , ánh mắt như muốn : hôm nay chưa đủ à?

      Tạ Từ Thuật tức giận , bưng café lên uống ngụm , tiếng động trả lời : ngại quá , đúng là chưa đủ .

      Ôn Tri Lê : “ …..”

      Xem như lợi hại.

      Bà ngoại cho rằng Ôn Tri Lê ngại mất mặt muốn , thay chuyện : “ Nó a, năm kia ở cái góc xó xỉnh Tây Giao mua hai căn , sau khi ta và ông ngoại nó biết thiếu chút nữa tức chết. Nhưng mà may mắn , năm trước chính phủ thêm vào khu mở rộng mới , giá nhà tăng phát điên rồi”

      Tạ Từ Thuật có ấn tượng với Tây Giao , mấy hôm trước có nghe bạn bè qua. Tính nhẩm giá nhà năm kia , hai phòng cũng phải hơn 200 vạn.

      Lại , văn phòng của Ôn Tri Lê mới bắt đầu cũng phải đầu tư 100 vạn , cũng là do ấy tự bỏ.

      Ôn Tri Lê vưa tốt nghiệp , sau đó bọn họ lại chia tay, vậy này lấy đâu ra tiền.

      Vừa mua phòng , vừa khởi nghiệp, trong thời gian ngắn lấy đâu ra 300 vạn?

      ra sau khi chia tay cũng có nhờ người cho cái thẻ. Nhưng này tính tình lớn , đồng cũng lấy, cái thẻ đó cuối cùng nguyên xi về tới tay .

      Tạ Từ Thuật muốn lại thôi.

      Còn chưa kịp mở miệng , hình như Ôn Tri Lê mất hết kiên nhẫn , sắc mặt càng ngày càng lạnh , mang theo mệt mỏi.

      “ Bà ngoại , cháu muốn ngủ lát , hàn huyên được ?”

      “….. Được , cháu ngủ , bà nữa”-Bà ngoại thấy sắc mặt cháu tốt lắm nên kịp thời dừng lại , gật gật đầu với Tạ Từ Thuật sau đó trở về ngồi cạnh ông ngoại.Yên tĩnh của khoang hạng nhất được khôi phục.

      Ôn Tri Lê nhắm mắt chợp mắt , vốn dĩ chỉ muốn cắt đứt việc giao lưu với Tạ Từ Thuật, cuối cùng cơn buồn ngủ xông lên , ngủ mạch tới khi máy bay hạ cánh.

      Lúc bà ngoại gọi dậy chỗ ngồi bên cạnh trống . Tạ Từ Thuật rời .

      Ôn Tri Lê thu hồi tầm mắt , lấy ra gương từ trong túi để dặm lại lớp trang điểm. Bà ngoại dựa vào thành ghế, chờ chậm rãi thu dọn, qua vài giây lại tới gần giọng hỏi : “ Vải , có phải cháu cùng với tiểu Tạ ….quen biết ?”

      Ôn Tri Lê cúi đầu tìm son môi, trả lời qua loa : “ phải nhỉ ,cháu quen ta”

      Bà ngoại nghi ngờ nhìn : “ Rốt cuộc là có phải hay ? Bà thấy tiểu Tạ rất nhiệt tình ,những tin tức đó có tình là bí mật thương nghiệp hay ?”

      Loại tin tức này căn đáng bao nhiêu so với Tạ Từ Thuật. Nếu là bí mật thương nghiệp cũng quá là coi thường công ty cao cấp phú nhị đại.

      Ôn Tri Lê lần này Tạ Từ Thuật nhiều chuyện để làm cái gì nhưng mà cũng nhất thiết phải có lí do, từ trước đến nay tâm tư của Tạ Từ Thuật đều rất khó dò. Trước đây thể , tại càng hiểu.

      Ôn Tri Lê cười với bà ngoại , đùa : “ đâu , coi như bà may mắn , gặp được Tán Tài Đồng Tử

      Bà ngoại giả vờ tức giận trừng mắt , liếc mắt cái lại tra hỏi nữa , sau đó lại bắt đầu dong dài bát quái về Hà Hi Hi.

      Ôn Tri Lê nghe vào tai , thường chỉ “vâng” , “dạ” hai tiếng xem như trả lời, chỉ lòng dạ tìm son môi.

      Thấy bọn họ chậm chạp chưa rời , tiếp viên liền tiến lên hỏi nguyên nhân. Sau khi Ôn Tri Lê giải thích , mấy người tiếp viên cùng nhau tìm kiếm khắp toàn bộ khoang hạng nhất nhưng cũng thấy bóng dáng thỏi son của đâu.

      thỏi son môi đáng bao nhiêu tiền, phục vụ chu đáo như vậy Ôn Tri Lê tiện chậm trễ thời gian của người khác, đành phải từ bỏ, lấy đồ xuống rời cùng ông bà ngoại..

      biết là có thỏi son này sao mà đường về nhà Ôn Tri Lê có cảm giác mất mát sâu sắc.

      Sau khi đưa ông bà về Trường Thanh Phố Ôn Tri Lê bảo tài xế đưa mình về chỗ ở.

      ra ngoài chuyến hao phí ít sức lực , Ôn Tri Lê ngủ ở nhà ngày đêm. Lúc tỉnh lại là hoàng hôn.

      Wechat ngừng nhận tin nhắn mới , thanh báo nối liền đến độ có thể biến thành đoạn nhạc. Ôn Tri Lê giơ tay với lấy điện thoại di động tủ đầu giường , ngồi dậy xem tin nhắn.

      Tin nhắn toàn bộ đến từ nhóm chat của lớp đại học. Vừa click mở ra hiển thị 99+.

      Ôn Tri Lê lướt đến tin nhắn đầu tiên , thấy Nghê Lan thông báo tổ chức bữa tiệc vào cuối tuần.

      Nghê Lan là bạn cùng phòng thời đại học của Ôn Tri Lê,trước đây hai người làm người mẫu cùng nhau.

      Về sau Nghê Lan đào góc tường của Tân Nhiêu , làm tiểu tam , cướp người đầu tiên của Tân Nhiêu – Trương Huân Nhiên, Ôn Tri Lê và Tân Nhiêu là bạn thân , hơn nữa nhìn được hành vi ác động của Nghê Lan nên quan hệ giữa hai người trực tiến đóng băng, từ lúc tốt nghiệp đại học đến bây giờ cũng liên hệ bao nhiêu.

      Tân Nhiêu mỗi khi nhắc tới Nghê Lân đều là bộ dáng hận đến nghiến răng.

      tình họp lớp này luôn luôn do lớp trưởng Hạ Dương thu xếp, lần gần đây nhất diễn ra là ba tháng trước. Thân lắm sao mà gặp nhiều như vậy?

      Ôn Tri Lê kéo tới , nhìn thấy đáp án.

      [ Nghê Lan : Huân Nhiên làm ở Minh Diệu , bên trong phát ra tin tức Bảo Sang mua miếng đất ở thành nam kia , nếu mọi người muốn đầu tư nhanh nhanh làm]

      [ Nghê Lan : Chúng ta cần đầu tư, nhà Huân Nhiên có căn ở bên đó , chờ bên kia phá bỏ và di dời sau đó chúng ta mua căn nhà mới mời mọi người tới làm khách]

      …..

      Ôn Tri Lê buồn bực , Nghê Lan và Trương Huân Nhiên này tính tình keo kiệt như thế , tự nhiên chủ động mời khách. Hóa ra là sốt ruột khoe giàu , đạt được số tiền của phi nghĩa.

      Tân Nhiêu nhắn tin tới, tin nhắn mới nhất đại là thấy Ôn Tri Lê trả lời , tâm tình hỏa đến trời xanh

      [Tân Nhiêu : đồ trà xanh Nghê Lan kia chuyên môn tag tớ, gọi tớ ôn chuyện cũ , cmn mà , tự ]

      [Tân Nhiêu : Cậu xem , Trương Huân Nhiên đốt cho tổ tiên cái loại hương gì mà cái loại rác rưởi như vậy cũng có thể may mắn vậy , có tiền đền bù tới tay , phát tài a. Fuck , vì cái gì mà phải làm tớ tức trước]

      Ôn Tri Lê nhớ lại những lời Tạ Từ Triệt máy bay.

      Hạng mục bị hủy bỏ.

      Cho nên tin tức của Nghê Lan căn bản là tin tức fake được thổi phồng lên thôi. Ôn Tri Lê nhanh trí , vào nhóm chat tag Nghê Lan , mạnh mẽ diễn vở tỷ muội tình thâm.

      [ Ôn Tri Lê : @Nghê Lan , Nhiêu Nhiêu nhà tớ khẩu vị kén chọn , đồ ăn sạch bị tiêu chảy đó , bằng chúng ta Du Phủ Gia Yến , đồ ăn bên đó xuất sắc]

      Du Phủ Gia Yến là quán ăn năm sao nổi tiếng Đồng Thành, có chất lượng có thể diện , trừ bỏ đắt chết người ra có gì xấu. Ôn Tri Lê vừa nhắn , Tân Nhiêu lập tức phụ họa.

      [ Tân Nhiêu: Ta biết ta biết, nửa tháng trước ta mới ăn qua lần , ra ta cũng muốn lắm đâu nhưng mà Nghê Lan muốn mời khách , lại ăn thêm lần..cũng được thôi]

      Có thể , vô cùng hết sức rồi.

      [Ôn Tri Lê: Đương nhiên , bạn cùng phòng ngày xưa tình thâm nghĩa trọng]

      [ Tân Nhiêu : @Nghê Lan , let’s go , chỉ có những chỗ như Du Phủ Gia Yến mới xứng với tình bạn tuyệt mỹ của chúng ta. Đáng .jpg]

      Nghê Lan: “…..”

      Hay cho đôi ngàn năm khó gặp thịnh thế bạch liên tỷ muội.

      Thích ăn thịt, bellchuong, 190010 others thích bài này.

    2. Đậu My My

      Đậu My My Well-Known Member

      Bài viết:
      55
      Được thích:
      438
      Cảm ơn mọi người luôn ủng hộ , mình thích bộ truyện này lắm nên cố gắng type nhanh
      Hale205, ChrisB.Cat thích bài này.

    3. Chris

      Chris Well-Known Member

      Bài viết:
      716
      Được thích:
      438
      @Đậu My My Nếu ko kịp nhắn cho mình, minh giúp cho.

    4. Đậu My My

      Đậu My My Well-Known Member

      Bài viết:
      55
      Được thích:
      438
      Chương 8

      Nghê Lan chết vì sĩ diện , cuối cùng đồng ý mời mọi người ăn cơm ở Du Phủ Gia Yến.

      Sau khi cuộc chuyện kết thúc, Tân Nhiêu gọi điện thoại cho Ôn Tri Lê,vui vẻ chuyện.

      “ Tớ đoán hầu hết mọi người đều , lần này chắc chắn tiêu dưới mười vạn”

      Ôn Tri Lê nghĩ đến khoản đền bù kia , : “ Đừng mong chờ sớm quá, chắc được ăn đâu.”

      nhất định.

      Tân Nhiêu ngẩn ra, hỏi ngược : “ ta còn có thể đổi ý sao?”

      Ôn Tri Lê : “ có tiền đền bù được ăn”

      Tân Nhiêu đoán được có ý trong lời của Ôn Tri Lê nhưng lại hiểu lắm : “ Tiền đền bù còn có thể bay sao? thể đâu, nếu tin tức quy hoạch đúng Nghê Lan dám mang ra khoác lác đâu, nếu khác gì tự vả vào mặt mình a?”

      Ôn Tri Lê cười : “ Đúng vậy , là tin tức, phải là công văn được chính phủ thừa nhận.”

      Tân Nhiêu bị lời của Ôn Tri Lê làm sửng sốt, kinh ngạc hỏi : “ Ý cậu là …. Hạng mục giữa Bảo Sang với Minh Diệu chắc thành sao?”

      Ôn Tri Lê đắn đo chút, chỉ trả lời : “ Cứ chờ

      Tân Nhiêu suy nghĩ lát , đôi mắt híp lại : “ Ôn Tri Lê , có biến rồi nha”

      Ôn Tri Lê buồn cười : “ Tớ có thể có biến gì đây?”

      “ Chắc chắn cậu biết cái gì đó, cậu biết Nghê Lan bị lật thuyền nên mới đứng ra khiêu khích ta. Nếu cậu nắm chắc, Nghê Lan lại tiếp chiêu, cuối cùng phải chúng ta làm trò cười sao, còn giúp ta ra vẻ nữa?”

      “ Cậu mới ngu như vậy , vải , tớ biết cậu cũng thể để mình lỗ được”- Càng Tân Nhiêu càng cảm thấy có vấn đề.

      Hơn nữa, chuyện này chắc chắn có liên quan đến Tạ Từ Thuật.

      Chuyện tình cảm của bạn thân còn ở trước mặt , Tân Nhiêu cũng còn tâm tư quan tâm tới trà xanh Nghê Lan nữa.

      Thấy Ôn Tri Lê gì , Tân Nhiêu càng cảm thấy suy đoán của mình là , kích động kêu lên như con gà mái : “ Có phải cậu với Tạ Từ Thuật quay lại đúng ?”

      phải”

      Tân Nhiêu dò hỏi : “ Nếu quay lại….vậy gặp mặt ?”

      Ôn Tri Lê cắt ngang : “ Khách hàng sở hữu bộ vườn ở Thiển Thủy Trường Đảo kia chính là ruột của Tạ Từ Thuật, bọn tớ gặp lại ở đó. Còn về hạng mục là tớ vô tình biết thôi.”

      Tân Nhiêu nghe xong còn muốn tiếp tục hỏi Ôn Tri Lê cho cơ hội đó , muốn tắm sau đó vội vàng cúp máy.

      Sau khi Tạ Từ Thuật khảo sát ở nơi khác trở về Đồng Thành Minh Diệu cho rất nhiều người đến đàm phán về chuyện hợp tác hạng mục lần này.

      Lợi nhuận rớt chút lại chút, ngay tại thời điểm Minh Diệu có tư thái nhường thêm bước nhận được tin Bảo Sang và Khôi Hùng hợp tác.

      Minh Diệu cứng đầu , thất bại thảm hại còn cam lòng , hai phải đòi được cái lí do.

      Tạ Từ Thuật vừa ký xong miếng đất , tâm tình cũng tệ lắm , phá lệ cho bên đó cái lý do.

      “ Tên công ty các người quá chói mắt , đem Bảo Sang nhà ta khắc đến phá sản ai bồi thường cho ta?”

      “…..”

      Hóa ra tên Khôi Hùng đẹp

      Vẫn là phong cách thế giới động vật, đen thùi lùi , đẩy ngã Bảo Sang nhà các ngươi là được phải .

      Người phụ trách của Minh Diệu nghe Tạ “ khoản gia” những lời này , nghẹn hơi liền bỏ .

      Người phụ trách kéo thân bị trào phúng đến tàn tạ đem tin tức về cho Minh Diệu.

      Trương Huân Nhiên công việc bên ngoài cả buổi sáng , giữa trưa vừa trở về công ty nghe đồng nghiệp hạng mục hợp tác thất bại rồi biến sắc.

      ra ngoài chiếu nghỉ của cầu thang gọi điện cho Nghê Lan.

      Hai người cãi nhau qua lại , sau khi Trương Huân Nhiên phũ phàng ra vài câu nặng lời dập điện thoại “bụp” tiếng.

      Nghê Lan tức giận đến nỗi tay cầm điện thoại run rẩy.

      Buổi tối.

      Sau khi Nghê Lan thương lượng với Trương Huân Nhiên , đưa ra tin

      [ Nghê Lan : Liên hoan cuối tuần này chúng ta đổi chỗ tổ chức, tớ đặt được bàn ở Du Phủ Gia Yến]

      Lúc này Ôn Tri Lê ngồi chờ Tân Nhiêu tan tầm , nhìn thấy tin nhắn này liền nhịn được mà cười thành tiếng.

      Tân Nhiêu ngồi bên cạnh vịn vào bàn cười ra nước mắt : “Đúng là cái cớ , căn bản là thể gánh được Du Phủ Gia Yến”

      Ôn Tri Lê tiếp lời, gõ bàn phím mấy câu liền gửi ra tin

      [Ôn Tri Lê : Tớ có thể nhờ người bạn đặt chỗ được , chuyện này cứ để tớ ]

      Tân Nhiêu xem xong cười đến điên đảo trời đất. Nghê Lan chậm chạp trả lời , trong nhóm chat bỗng nhiên trầm mặc đến xấu hổ.

      Cuối cùng Trương Huân Nhiên phải đứng ra trả lời.

      [Trương Huân Nhiên: cần phiền toái như vậy đâu, vừa lúc tiền đền bù của bọn mình chưa tới tay , bằng cứ tìm chỗ khác trước]

      [ Ôn Tri Lê : Tớ thấy là đến tay các cậu đâu]

      [ Ôn Tri Lê : Thôi thế này , cuối tuần này đúng dịp tớ và Nhiêu Nhiêu trở thành bạn thân 2253 ngày , tớ làm chủ mời mọi người tới Du Phủ Gia Yến ăn cơm, các cậu tới góp vui nhé]

      Trương Huân Nhiên & Nghê Lan : “…..”

      Tân Nhiêu cảm động : : Ôi , từ hôm nay cậu chính là ba tớ , kiếp trước tớ tích đức bao nhiêu mới có thể làm ba con với cậu , Tri Tri phú bà , tớ…..tớ cũng biết báo đáp cậu thế nào…. biết thân thể của tớ…”

      Ôn Tri Lê đẩy ra, mặt lộ vẻ ghét bỏ : “ có hứng thú , mau vào nhóm phối hợp với tớ

      Tân Nhiêu giả vờ lau nước mắt , cầm điện thoại di động lập tức diễn kịch.

      [ Tân Nhiêu : Mọi người nhất định phải tới chứng kiến tình bạn thiên trường địa cửu của chúng ta nha. Đặc biệt là hai người các cậu @Nghê Lan , @Trương Huân Nhiên]

      Năm phút trôi qua , couple keo kiệt kia thể chống lại những lời trêu chọc của bạn học nên đồng thời trả lời : “ hảo” cái sau đó im lặng.

      Sau khi Tạ Từ Thuật về nước , có mấy người em muốn mở tiệc để đón gió tẩy trần cho .

      Trái mong phải chờ , cuối cùng cũng chờ được đến lúc Đại lão bản rảnh rỗi, quyết định mở bữa tiệc cuối tuần.

      Chọn tới chọn lui cuối cùng vẫn đặt bàn ở nhà hàng của Dụ Trạch.

      Chỗ người quen chơi thoải mái , hơn nữa ăn cơm uống rượu đánh bài chung chỗ đỡ phải lại lại.

      Sau Dụ Trạch xã giao với khách hàng ở phòng bên cạnh quay về phòng , ngồi xuống bồi mọi người chơi , ngồi bên cạnh Tạ Từ Thuật nở nụ cười đứng đắn : “ Cửu ca, đoán xem em nhìn thấy ai”

      Tạ Từ Thuật dập điếu thuốc, cười nhạo : “ Có phải là tiểu võng hồng* vừa tán được tuần trước ?”

      (* Võng hồng : ý chỉ những người nổi tiếng mạng, vì đây là thuật ngữ Cbiz nên mình để nguyên nhé )

      Dụ Trạch cười mắng thao tiếng , nhịn được mà khai báo hoàn toàn : “ Là Ôn Tri Lê , hình như uống nhiều lắm mà còn giày cao gót nữa , cũng vững”

      Tạ Từ Thuật thu mắt hỏi : “ Ở đâu?”

      “ Ngay hành lang tầng dưới , hình như tìm toilet”

      Du Trạch thích nhất là buôn chuyện về Tạ Từ Thuật, lại tiếp : “ Vẫn là Cửu ca của chúng ta có mắt độc , ra tay thôi , khi ra tay là bắt lấy tiên nữ, khó trách lâu như vậy vẫn còn ăn chay, chịu khai trai* , chuyện này , trừ Vu Sơn tịch mịch mây trời ai có thể hiểu , ai có thể!”

      Giang Thừa Diên “ xì” tiếng : “ Dù sao đời này cậu cũng hiểu đâu, cậu là kiêng chay mặn”

      Dụ Trạch giơ chân đá Giang Thừa Diên , hùng hùng hổ hổ : “ Bắt đầu ,hôm nay lão tử phải làm cho cậu thua tới gọi tôi là cha”

      ….

      Mọi người chơi bài náo nhiệt mà Tạ Từ Thuật vừa chơi vừa thất thần.

      Nửa chừng đứng dậy rời là mình có công việc , bảo Chung Hiến ở lại chơi với mọi người.

      Đêm nay là do Ôn Tri Lê vừa chủ trì vừa chủ chi nên tránh được bị đồng học mời rượu.

      Chuyện ngày hôm nay là để chèn ép Nghê Lan cùng Trương Huân Nhiên , vì thế Ôn Tri Lê cho Tân Nhiêu đủ mặt mũi , đem chuyện tiến hành đến tận cùng , dường như ai đến cũng từ chối.

      Tửu lượng của kém hơn nữa nửa năm chạm vào cồn rồi, uống chưa được hai lượt liền ổn.

      Lần thứ 2 Ôn Tri Lê từ toilet ra, những gì trong dạ dày bị phun ra gần hết, càng thêm khó chịu.

      Ôn Tri Lê dựa vào tường lúc , sau đó mới thất tha thất thểu tới phòng ăn.

      Nửa đường bị nhân viên phục vụ thức ăn đụng phải, người nghiêng ngả sang bên cạnh , theo bản năng lấy tay bảo vệ mặt.

      Tạ Từ Thuật ôm eo Ôn Tri Lê , nhìn thấy động tác này của lập tức bị chọc cười : “Uống nhiều như vậy mà vẫn còn muốn xinh đẹp sao?”

      Ôn Tri Lê ngửi được mùi hương nước hoa của Tạ Từ Thuật, giơ tay vịn vào áo khoác của mượn lực đứng thẳng lên , thuận tay hất tay ra.

      dùng lực đạo , làn da trắng nõn của Tạ Từ Thuận nổi lên mảng hồng hồng.

      Ôn Tri Lê mím mím môi , “hừ” tiếng: “ Đừng có sờ lung tung , chiếm tiện nghi của người khác đến nghiện rồi sao”

      Nghe giọng điệu biết ràng say .

      Tạ Từ Thuật tức giận, đứng im chỗ nhìn tiến thêm hai bước, mắt thấy có xu hướng càng ngày càng nghiêng về bên tiến lên đỡ lấy .

      Hai chân Ôn Tri Lê nhũn ra , cả người còn tý sức lực nào để phản kháng.

      Tạ Từ Thuật gần như là ôm lấy , cúi đầu : “ Ôn Tri Lê, bây giờ bản lĩnh của là lớn , dám uống rượu thành như vậy”

      Ôn Tri Lê che miệng ,gương mặt ửng đỏ, cười rộ lên nhìn giống như tiểu tửu quỷ : “ Ai cần quan tâm , lão nam nhân”

      Tạ Từ Thuật vỗ vỗ mặt của Ôn Tri Lê : “ Tốt lắm , còn sức mắng người”

      Ôn Tri Lê thầm , biết cái gì.

      Tạ Từ Thuật cười cười hỏi : “ còn đứng vững được , tôi đưa về?”

      Ôn Tri Lê tiếp tục thầm , căn bản chịu chuyện.

      Tân Nhiêu thấy Ôn Tri Lê toilet mãi về nên tìm , ra tới hành lang thấy hai con người này nhây với nhau , trợn mắt há mồm. \

      Cách đó xa, Tạ Từ Thuật nhận ra đây là bạn của Ôn Tri Lê, trong ngực vẫn còn ôm , bình tĩnh chào hỏi : “ Tân Nhiêu”

      Tân Nhiêu phục hồi tinh thần , tới đỡ Ôn Tri Lê.

      Ôn Tri Lê say lắm rồi, tính tình nổi đóa , cho ai chạm vào.

      Tân Nhiêu bị đẩy tới đẩy lui suýt nữa bị đẩy ngã, cuối cùng Tạ Từ Thuật ôm bả vai , tiểu tửu quỷ nhúc nhích được mới an phận môt chút.

      Tạ Từ Thuật nhìn về phía Tân Nhiêu hỏi : “ Sao mọi người lại ở chỗ này”

      Tân Nhiêu trả lời đơn giản : “ Họp lớp , quả vải cao hứng nên uống hơi nhiều”

      Tạ Từ Thuật nhìn Ôn Tri Lê mặt đầy vẻ say rượu, nhíu mày : “ Khi nào xong?”

      Tân Nhiêu định lúc nào cũng được , lời đến bên miệng đột nhiên dừng lại.

      Tân Nhiêu nghĩ tới Ôn Tri Lê đơn mấy năm ,mỗi khi ấy nhắc tới Tạ Từ Thuật là bày ra dáng vẻ trẻ con, các hình ảnh lên trong đầu .

      lát sau Tân Nhiêu có quyết định , mặt lộ vẻ khó xử : “ Có thể lâu đấy, hay là đưa cậu ấy về trước ?”

      Tạ Từ Thuật từ chối : “ Được”

      Tân Nhiêu gật đầu : “ Chờ tí , tôi vào lấy túi cho cậu ấy”

      Tạ Từ Thuật “ Ừ” tiếng.

      Sau khi Tân Nhiêu đem túi ra, Tạ Từ Thuật tay cầm túi bên dìu Ôn Tri Lê .

      Nhưng mà Ôn Tri Lê khi say cực kì ngoan, căn bản chịu đường cho tốt.

      Đông xoay tây vặn , trong miệng còn lẩm bẩm : “ Ta về , ta còn muốn uống”, “Rượu đâu cho ta rượu” , còn hình tượng nữ thần thường ngày nữa, giống như đứa trẻ lớn đầu . Tạ Từ Thuật bị quấy chịu được nữa, dừng lại , đem túi đeo lên cổ Ôn Tri Lê, tiện tay nhéo nhéo mặt , khom lưng nhìn , uy hiếp : “ Bạn say rượu về nhà bị đánh đòn biết chưa?”

      Ôn Tri Lê nghe xong cười khanh khách hai tiếng , ngược lại thành thành nháo nữa, cả người mềm nhũn như vũng nước, giống như gấu Koala treo người Tạ Từ Thuật , sau đó nhúc nhích.

      Tạ Từ Thuật nhắm mắt, cảm thán , cồn là tốt.

      Khiến cho con nhím biến thành cừu.

      Tạ Từ Thuật bế lên tới bãi đỗ xe.

      Nghê Lan vừa ra thấy hai bóng người, mặt lên tia hứng thú , dương quái khí với Tân Nhiêu : “ Người đàn ông kia là ai ? tại Ôn Tri Lê thích dã chiến sao?”

      Tân Nhiêu xem thường.

      Lúc ngang Nghê Lan , mang tâm tính tức chết người đền mạng bỏ xuống câu : “ Cũng phải ai hết, chính là người suýt cho tiền đền bù thôi.”

      Nghê Lan : “…..???”

      Thích ăn thịt, Nhatchimai, 19009 others thích bài này.

    5. B.Cat

      B.Cat Well-Known Member

      Bài viết:
      635
      Được thích:
      855
      Câu cuối của Tân Nhiêu độc quá độc :yoyo60:
      ChrisĐậu My My thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :