1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Bị Phú Nhị Đại Theo Đuổi - Tụ Trặc

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Tiểu mao

      Tiểu mao Well-Known Member

      Bài viết:
      352
      Được thích:
      5,273
      Hôm nay mò bản raw của truyện này, thấy tên Văn Dụ (闻裕) có nghĩa là thế này: Họ Văn nghĩa là nghe, còn tên Dụ có nghĩa là dư dả, làm cho giàu có, đặt tên có ý cả đấy.
      Còn tên Kỷ An Ninh (纪安宁): họ thấy dịch, chỉ thấy ghi là họ Kỷ, An Ninh có nghĩa là yên bình, gặp chuyện, mà thấy hoàn cảnh nó hơi ngược với tên.
      Chăm chỉ giục chương mấy bạn, mình lười lắm, ái thúc là đăng đâu.
      Hoa bé nhỏ, levuong, Hòa Yên Linh8 others thích bài này.

    2. Trang Trang810

      Trang Trang810 Member

      Bài viết:
      33
      Được thích:
      19
      Lên chương mới nương​
      Giục chương...
      Giục chương...:yoyo38:
      Tiểu mao thích bài này.

    3. Mengotinh_Ranluoi

      Mengotinh_Ranluoi Well-Known Member

      Bài viết:
      1,281
      Được thích:
      1,052
      Hihi, ko dám dục chương vì sợ ảnh hưởng đến tâm trạng edit đó bạn @Tiểu mao ơi
      Tiểu mao thích bài này.

    4. hthuqttn

      hthuqttn Well-Known Member

      Bài viết:
      374
      Được thích:
      359
      Tiểu mao thích bài này.

    5. Tiểu mao

      Tiểu mao Well-Known Member

      Bài viết:
      352
      Được thích:
      5,273
      Đời người phải bị lừa vài lần.

      Chương 46: Chụp ảnh

      Editor: tiểu mao

      Kỷ An Ninh vừa về đến nhà chưa được bao lâu liền nhận được cuộc điện thoại. đợi chuyện nhận làm người mẫu kia mấy ngày, cuối cùng cũng có kết quả.

      “Xế chiều nay? Chiều nay em tới kịp được, ngày mai được ạ?” hỏi. Chiều nay còn phải tới quán cà phê, thương lượng với đối phương chút, chọn thời gian là ngày mai.

      Cúp điện thoại, có chút hưng phấn. Chiều tối tới quán cà phê, liền chờ được mà cho Thư Thần.

      Thư Thần cũng mừng thay cho . Mặc dù hiểu mấy vấn đề của X bảo, nhưng với cosplay lại hiểu ít, dặn dò vài vấn đề cần chú ý, đề phòng thợ chụp ảnh nam ăn bớt gì đó.

      Kỷ An Ninh ngoan ngoãn nghe lời.

      ra tìm công việc mới là để thay thế việc ở quán cà phê, nếu như bên kia thu nhập tệ, nghỉ làm ở đây.

      Thư Thần vẫn hoàn toàn chưa biết, nhiệt tình giúp bày mưu tính kế, trong lòng Kỷ An Ninh thấy hơi áy náy.

      Tối hôm đó, Dương Bác nhận được điện thoại của cha mình – Dương Viễn, bị ông ta quát lớn.

      “Mày muốn làm gì?” Giọng ông ta lạnh lùng, phải là bộ dạng từ ái như trước mặt Văn Dụ, “ vào lúc quan trọng, mày đừng gây thêm phiền phức cho tao.”

      “Ban đầu muốn để hai đứa thân thiết chút, thôi quên , mày cách xa Văn Dụ chút!” Ông ta .

      So với Văn Dụ ngang ngược kiêu ngạo, Dương Bác ở trước mặt Dương Viễn, hoàn toàn có chút khí thế của đứa con . trong điện thoại vâng dạ nhận lỗi, giải thích là do nhất thời hứng khởi, cũng cho rằng Văn Dụ để ý đến bé kia.

      Lấy được tha thứ của cha mình, sau khi cúp điện thoại, ánh mắt Dương Bác trở nên lạnh lẽo.

      bé kia nhận danh thiếp của , còn thêm wechat của , ngờ vừa quay lưng bán đứng . (Truyện edit và đăng tại cungquanghang.com)

      nghĩ tới tên tiểu tử Văn Dụ này, mắt nhìn phụ nữ còn cao hơn lão tử.

      Khóe miệng Dương Bác kéo ra nụ cười lạnh.

      Sáng chủ nhật Kỷ An Ninh dạy xong liền ngồi xe buýt đến địa điểm thông báo trong điện thoại. Địa điểm kia ở khu giải phóng cũ, phần khu văn hóa cần được bảo vệ, vào thời kỳ chiến tranh những người ngoại quốc xây tòa nhà , nơi đây tràn ngập cảm giác phong tình thời kỳ đó.

      Kỷ An Ninh tới gian phòng này, chủ phòng trang trí tòa nhà này rất chi là đâu vào đâu, có hoa quả. Chủ phòng là người trong giới, trang trí này phải để ở, chuyên môn cho mấy người chụp ảnh thuê. Trong phòng nhìn đại góc nào cũng đều là cảnh.

      Kỷ An Ninh nghe Thư Thần dặn dò, nhưng vẫn có chút thấp thỏm, sở gặp phải lừa đảo hoặc kẻ háo sắc. xem xét thử, phát lầu lầu dưới có khoảng hai ba nhóm quay chụp, người nào cũng bề bộn nhiều việc, tiết tấu công việc nhanh. Kỷ An Ninh thấy vậy cũng yên lòng.

      thợ chụp ảnh trong nhóm người liên hệ với , ta có mái tóc dài đến cằm, để kiểu tóc hai mái, lúc làm việc cột tóc lại, nhìn qua khoảng hơn hai mươi, là dạng điển hình của thanh niên văn nghệ, rất đẹp trai.

      Hai trợ lý trẻ tuổi nam nữ. người khác là người bên phía cửa hàng, là bà chị trung niên hơn ba mươi.

      Thợ chụp ảnh vội vàng chụp hình, trợ lý cũng rảnh. Kỷ An Ninh tới hỏi chút, là chị đại diện bên cửa hàng đón tiếp : “Em họ Kỷ đúng ? Đến đúng chỗ rồi!”

      Bà chị kia rất hài lòng với ngoại hình của , hỏi : “Trước kia từng làm chưa?”

      Biết được có kinh nghiệm, với : “ khó đâu, em xem rồi học tập theo là được.” ta chỉ người mẫu được thợ chụp ảnh có bím tóc chụp cho.

      Người mẫu kia là dì khoảng năm mươi tuổi, chụp trang phục cho người lớn tuổi.

      Kỷ An Ninh còn tưởng người mẫu quảng cáo bình thường khi chụp ảnh đều bày dáng đứng bất động, hóa ra phải như thế.

      Dì kia hiển nhiên rất có kinh nghiệm làm người mẫu, đổi bộ quần áo đều ngừng thay đổi tư thế, đủ các loại góc độ, giống như khiêu vũ. Thợ chụp ảnh vẫn nhấn tách tách ngừng. (Truyện edit và đăng tại cungquanghang.com)

      Làm cho Kỷ An Ninh líu lưỡi hơn nữa là tốc độ thay đồ của dì kia, bên cạnh có phòng thay đồ đơn giản có thể di chuyển, dì kia gần như vừa vào lao ra, thay quần áo mà giống như làm ảo thuật.

      “Chị này ngày có thể kiếm được mấy ngàn tệ.” Chị Phương của cửa hàng chuyện phiếm với , “Chị ấy rất ăn hình, có thể tăng lượng tiêu thụ. Những cửa hàng bán trang phục người cao tuổi kia đều tìm tới chị ấy.”

      Đây được coi là có danh tiếng à?

      Kỷ An Ninh thỉnh giáo: “Vậy người mẫu trung bình ngày được bao nhiêu?”

      Chị kia : “ tính trung bình được, có ngày kiếm được hai ba trăm, có ngày được hơn vạn, còn cả tháng cũng chẳng có đơn hàng nào.”

      “Nhưng mà chị thấy em rất được.” Chị ta quan sát tỉ mỉ Kỷ An Ninh, cười : “Em có khung xương , người gầy, mặt , mặc đồ gì cũng đẹp. Chậc, người kia dáng cũng đẹp nhưng mặt lại to, ăn ảnh lắm, mặc quần áo cũng được nổi bật.”

      Kỷ An Ninh đợi thêm nửa tiếng, dì kia mới chụp xong, thay đồ xong liền hấp tấp chạy . Nghe phòng sát vách còn đơn hàng chờ.

      Có thể kiếm được nhiều tiền vậy ? Kỷ An Ninh rất muốn được như thế.

      “Đến chúng ta rồi! !” Chị Phương của cửa hàng nhấc người đứng lên, trong nháy mắt tiến vào trạng thái làm việc, dắt Kỷ An Ninh qua.

      “Trước kia từng làm chưa?” Thợ chụp ảnh mân mê mấy ảnh trong tay, ngẩng đầu lườm chút, “ thay đồ, nhanh lên.”

      Nơi này ai cũng rất bận rộn, giống như thời gian là tiền bạc, mà chính xác thời gian đúng là tiền bạc, thu nhập của mấy người mẫu do thời gian quyết định.

      Nhưng lúc nãy chị kia có với rằng chưa có kinh nghiệm nên hôm nay chỉ chụp thử, có tiền.

      Kỷ An Ninh đồng ý.

      Chị kia sớm phối xong đồ, đẩy vào chỗ thay đồ. Kỷ An Ninh nhanh chân nhanh tay thay quần áo, cố gắng nhanh hết sức nhưng vẫn thể bì nổi tốc độ của dì kia.

      Trợ lý cầm bình phun nước, hướng về phía đầu Kỷ An Ninh mà phun, vuốt tóc vào nếp rồi đẩy đứng trước ống kính.

      Xem dì kia bày kiểu dáng chụp rất đơn giản nhưng thực tới mình Kỷ An Ninh liền cứng ngắc cả người.

      Thợ chụp ảnh chụp vài tấm liền hài lòng: “Động, động. Đừng có nhìn tôi, tự mình động .”

      Nhưng người mới dẫu sao vẫn là người mới, Kỷ An Ninh lại là lần đầu tiên, thể so sánh được với những người trải qua huấn luyện. Thợ chụp ảnh rất hài lòng với .

      “Tới, tới.” ngoắc ngoắc ngón tay với .

      Kỷ An Ninh ngoan ngoãn qua.

      “Tự em xem .” Thợ chụp ảnh nâng máy chụp ảnh lên cho nhìn.

      ra Kỷ An Ninh thấy mấy tấm đó đều rất đẹp, đương nhiên thể với thợ chụp ảnh như thế được, thợ chụp ảnh ý muốn với là người ta thấy hài lòng mấy bức này.

      “Em đấy, rất xinh đẹp! Nhưng mà! Máy ảnh cho ,” thợ chụp ảnh giữ cuống họng ra thanh như kiểu hoạt hình, làm bộ bản thân chính là máy ảnh, “ này là người gỗ! Người gỗ!”

      “Quá cứng ngắc, lại.” Thợ chụp ảnh , “Thả lỏng người, nhưng đừng thả lỏng quá. Cánh tay thể rủ tự nhiên như bình thường, muốn chống đỡ phải chọn góc độ nhất định, dùng hết sức khoe được quần áo mặc...”

      Thợ chụp ảnh ngay tại trường chỉ điểm cho phen.

      Chụp lại tốt hơn chút. Nhưng vẫn bị kéo dài thời gian hơn so với người khác.

      Ở giữa còn ăn cơm trưa.

      Nữ trợ lý đặt cơm trước, chỉ hỏi thợ chụp ăn gì, quan tâm đến Kỷ An Ninh. Ngược lại chị kia : “Chị đặt cơm cho em rồi.” Đặt chung với cơm trưa của chị kia.

      Kỷ An Ninh vội cảm ơn, cảm thấy bà chị kia đúng là người tốt.

      Ăn xong cơm trưa tiếp tục chụp hình. Bởi vì thay đồ quá chậm, nhạy với ống kính, mấy cái này khiến thợ chụp ảnh hài lòng, làm giảm hiệu suất công việc.

      Đợi đến lúc chụp xong là ba giờ chiều.

      “Hôm nay như vậy thôi, em đấy, có kinh nghiệm, cần phải học thêm. Sau này có việc gì chị liên lạc lại với em.” chị kia . Chị ta vội vàng thu dọn quần áo vào hai bao lớn, vội vã rời .

      Kỷ An Ninh lúc này mới thở phào nhõm.

      Trợ lý gọi trà sữa cho thợ chụp ảnh, đơn hàng tiếp theo của còn chưa tới, ngồi rương đồ uống trà sữa nghỉ ngơi. Nghe bà chị kia chuyện với Kỷ An Ninh, liền nháy mắt ra hiệu với nữ trợ lý.

      Chờ bà chị kia , hai người họ gọi Kỷ An Ninh lại hỏi: “ trả tiền cho em à?”

      “Hôm nay chỉ chụp thử, có tiền.” Kỷ An Ninh .

      “Cái rắm, em bị ta lừa rồi.” Thợ chụp ảnh mắng.

      Trợ lý cũng lẩm bẩm: “Đúng là mặt dày, từng ấy tuổi rồi mà còn lừa bé.” Bản thân trợ lý kia cũng khoảng mười chín hai mươi, chắc do vào xã hội sớm, thấy Kỷ An Ninh liền gọi là bé.

      Kỷ An Ninh có chút ngơ ngác.

      “Mỗi nhãn hiệu đều phải có phí tuyên truyền, ngay cả nhãn hiệu cũng phải có.” Thợ chụp ảnh cười ngốc, “ ta cố ý tìm người mới, giá thấp, báo lên báo giá cao, chênh lệch mức giá ở giữa đều rớt hết vào túi ta. Gặp được dạng có kinh nghiệm như em, chỉ cần lừa là chụp thử, ta có thể ăn hết số tiền kia.”

      Về phần cái gì mà ‘sau này có việc”, chỗ ta chỉ là cửa hàng , quý chụp được mấy lần, có khi quý sau mới gặp.

      Làm việc với bà chị kia là người đứng đắn, tự nuốt luôn phí tuyên truyền, chắc chắn tìm Kỷ An Ninh. Hôm nay Kỷ An Ninh coi như làm công.

      Kỷ An Ninh bó tay ngờ được: “Chị ấy mua cơm trưa cho em, em còn nghĩ chị ấy là người tốt.”

      Kỷ An Ninh phát bản thân ở kiếp này, tâm thái đối với tiền bạc và công việc giống như trước. Chắc là do hôm nay học được nhiều thứ nên cũng ảo não lắm, cũng tức giận.

      “Quên . Coi như bị lừa vố, lần sau em ghi nhớ.” thấy dở khóc dở cười với bà chị kia, lại cảm ơn với thợ chụp và trợ lý, “Cảm ơn mọi người. Hôm nay làm chậm trễ nhiều thời gian của mọi người rồi.”

      Người đẹp, tính cách lại tốt, làm cho người ta rất thích.

      Thợ chụp ảnh cười : “Ai, dù sao em cũng là người mới, khó tránh việc bị thiệt thòi mắc lừa. Lần sau nhớ kỹ, chuyện tiền nong đừng dễ thương lượng như thế nữa.”

      “Cho bọn số điện thoại, sau này có việc tìm em.” còn khen , “Cảm giác của em với ống kính cũng tệ lắm.”

      ràng lúc chụp cứ luôn quát , có mấy người là... Vừa tiến vào trạng thái làm việc liền biến thành quỷ súc, rời khỏi công việc mới trở về trạng thái con người.

      Hôm nay mặc dù bị người ta lừa mất mấy tiếng nhưng thu hoạch cũng tệ.

      chỉ học được cách tạo dáng tìm ống kính, còn trao đổi số với thợ chụp ảnh.

      Thợ chụp ảnh kia gọi là Đỗ Thanh, còn : “ thêm em vào nhóm này, trong nhóm có thợ chụp ảnh với người mẫu, em trò chuyện nhiều với mấy ấy vào. kiểu gì hỏi.”

      Chạng vạng tối Kỷ An Ninh tới quán cà phê, đem chuyện xảy ra hôm nay cho Thư Thần, Thư Thần cũng dở khóc dở cười: “Sao có người như thế nhỉ?”

      “Sau này chắc bị lừa nữa.” Kỷ An Ninh .

      “Đúng thế.” Thư Thần , “Bị lừa cũng là phúc.”

      Bình thường Kỷ An Ninh mở 3G, trong trong quán có wifi, lúc tan làm, trong nhóm chat người mẫu thợ chụp ảnh kia hơn trăm tin nhắn.

      đường về nhà, Kỷ An Ninh ngồi xe buýt đọc tin nhắn đến say sưa.

      Bởi vì đây là nhóm lớn, thích hợp buôn chuyện, phần lớn là chuyện công việc. Có ít Kỷ An Ninh đọc hiểu, có chút nửa hiểu nửa , hoặc nhiều hoặc ít biết được mấy chuyện trong ngành này.

      Giống như mọi người , hôm nay chụp bao nhiêu bộ, cầm bao nhiêu tiền, giúp cho Kỷ An Ninh có thể hiểu hơn về giá thị trường.

      Ngày hôm nay, mặc dù kiếm được tiền nhưng Kỷ An Ninh lại thấy rất phong phú.

      Đỗ Thanh thêm vào wechat, trong wechat cầu đưa cho thông tin như chiều cao, cân nặng, số đo ba vòng, còn thêm khi nào có thời gian linh tinh gì đó.

      Người nhiếp ảnh gia này cảm giác đáng tin cậy hơn bà chị chiếm lợi kia nhiều.

      Lại tuần trôi qua, chạng vạng tối Kỷ An Ninh chuẩn bị xong cơm cho bà ngoại, chuẩn bị từ KFC băng qua đường cái đến trạm xe buýt, vô tình thấy chiếc Hummer của Văn Dụ.

      Văn Dụ đáp ứng đợi ở cổng trường. Xe đón xe đưa, loại đãi ngộ này quá cao, Kỷ An Ninh cảm thấy mình chịu nổi.

      Nhưng ngoài ý muốn là, Kỷ An Ninh nhìn thấy Tôn Nhã Nhàn chuyện với Văn Dụ.

      Tôn Nhã Nhàn ra rất xinh đẹp. Nhưng Kỷ An Ninh vẫn hiểu được tại sao kiếp trước Văn Dụ có chết cũng thấy Tôn Nhã Nhàn chướng mắt, hai cũng muốn liều mạng với ta?

      Nhưng Kỷ An Ninh cũng nhớ rất , kiếp trước, Văn Dụ bao giờ tốt đẹp mà kiên nhẫn chuyện với Tôn Nhã Nhàn như vậy.

      Càng đối với Tôn Nhã Nhàn ra vẻ mặt ôn hòa, biểu cảm có thể xưng là hiền lành.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :