1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Tôi một chút cũng không đáng yêu [Giới giải trí] - Mộc Kim An

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Ke Vo Hinh

      Ke Vo Hinh Member

      Bài viết:
      55
      Được thích:
      36
      Lê Dữ tầm này còn liêm sĩ gì nữa

    2. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Mà hình như bạn đăng bài sai khu vực rồi í. Nếu là truyện bạn edit bạn đăng bên Khu vực truyện edit, còn ở đây là truyện sưu tầm từ những nguồn khác. Có gì bạn liên hệ các mod để được hỗ trợ cũng như hưởng quyền lợi editor của Cung nha.

    3. Mèo Lười Cận Thị

      Mèo Lười Cận Thị Well-Known Member

      Bài viết:
      124
      Được thích:
      1,214
      Chương 47: Mời

      Thư Trừng cùng ngày thường giống nhau, đến chợ bán thức ăn mua đồ ăn, lần này đặc biệt mua nhiều trái cây, bên trong có chuối Lê Dữ thích ăn nhất.

      Nhưng tới cửa nhà, Thư Trừng mới nhớ ra, hôm nay Lê Dữ rồi.

      thở dài hơi mới mở cửa, trong nhà trống rỗng, hợp với lòng cũng trống vắng theo.

      Ngày xưa, Lê Dữ nhất định là ở trong phòng bếp nấu ăn, trong miệng nhắc mãi đồ muốn đặt xuống, toàn bộ phòng bếp náo nhiệt vô cùng.

      Nhưng hôm nay, trong nhà lại yên tĩnh giống như thời gian yên lặng vậy.

      Thư Trừng buông đồ xuống, ngơ ngác mà ngồi xuống.

      Người ta thường , thói quen là chuyện rất đáng sợ. Lê Dữ vừa , lại phải quen với cuộc sống mình.

      Thư Trừng thở dài tiếng, nhìn hết xung quanh lần, chỉ có thời gian mấy ngày, trong nhà này giống như nhiều thêm hơi thở của người vậy. Chỉ là từ hôm nay trở , lại phải về đến trạng thái lạnh như băng.

      Trước kia khi mình ở nhà ăn cơm, Thư Trừng trái lại cảm thấy như thế nào. Nhưng hôm nay, lại cảm thấy có chút ăn mà biết mùi vị gì.

      Tùy tiện ăn hai miếng, Thư Trừng liền dọn dẹp đồ ăn bàn lại.

      Tắm rửa xong, Thư Trừng theo thường lệ lên giường ngủ, trực tiếp sang bên trái nằm xuống.

      Nhưng vừa nằm xuống, trong phút chốc liền tự cười khẽ lên, lắc lắc đầu, lại dịch tới chính giữa ngủ.

      tắt đèn, trực tiếp nhắm mắt lại ngủ, muốn vứt hết những suy nghĩ rườm rà đó ra sau đầu.

      ***

      Lê Dữ làm việc đến 11 giờ mới kết thúc công việc, sau khi chào hỏi với nhân viên công tác, liền để Tần chở về nhà.

      Nhìn thời gian, Lê Dữ thở dài.

      “Xảy ra chuyện gì?” Tần lái xe hỏi.

      “Thư Trừng lúc này ngủ rồi, chuyện gameshow ngày mai em lại cho ấy thôi.” Lê Dữ .

      Tần gật gật đầu, “Có thể, bên kia thúc giục có hơi vội, nếu hai người đều đồng ý, bên kia cũng liền phải bắt đầu chuẩn bị tuyên truyền.”

      “Ngày mai em tìm thời gian rảnh với ấy.” Lê Dữ buông di động xuống, “Về tư liệu của gameshow này, đưa phần cho em, em trở về nhìn xem.”

      “Ừ, sau khi trở về đưa cho em.”

      Sau khi Lê Dữ tắm rửa xong liền nhận được tin nhắn về gameshow Tần nhắn tới.

      Gameshow tên là 《Nhật ký tình 》, gameshow chương trình truyền hình thực tế, chỉ với người xem bày ra tình lữ minh tinh đương hằng ngày. có kịch bản gì, hết thảy lấy bày ra cuộc sống chân vốn dĩ nhất của tình lữ minh tinh làm mục tiêu.

      Tổ tiết mục trước tiên thuê căn biệt thự , làm chỗ cư trú của tình lữ minh tinh, hết thảy quay chụp cũng tiến hành quay xung quanh tình lữ minh tinh.

      Tổ tiết mục ra mặt gây trở ngại hoặc là ra kế hoạch, nhiếp ảnh gia cũng chỉ là người ghi chép. Tình lữ minh tinh có thể làm bất luận chuyện muốn làm gì, nhưng mà phải phù hợp tiêu chuẩn thả lỏng.

      Thời gian quay chụp chính là mùa hè, thời hạn tháng.

      Sau khi Lê Dữ xem xong, còn rất động lòng.

      Bởi vì tiết mục này, cơ bản có thể xem như lấy việc công giải quyết việc riêng. có thể ở trong khoảng hai tháng nghỉ hè này, tận tình mà cùng Thư Trừng ở bên nhau. Cho dù là dạo phố, cũng có vấn đề lớn gì.

      Càng nghĩ, trong lòng Lê Dữ liền càng kích động.

      thầm hạ quyết tâm, nhất định phải thuyết phục Thư Trừng tham gia.

      ***

      Đêm nay Thư Trừng ngủ ngon, tỉnh tỉnh mơ mơ nhiều lần.

      ấn đồng hồ báo thức, ngồi ở đầu giường thở dài, thói quen thứ đáng sợ.

      “Lê Dữ rồi?” Giả Dung Dung hỏi.

      Thư Trừng cả kinh, “Ừ, tại sao lại biết được?”

      “Vô nghĩa.” Giả Dung Dung tự đắc mà phân tích , “Lê Dữ ở đây mấy ngày, tựa như quái hút tinh khí, kiều diễm động lòng người; Lê Dữ vừa , liền như đóa hoa héo, buồn bã ỉu xìu.”

      “Tránh ra.” Thư Trừng trừng mắt liếc mắt nhìn ấy cái, “Tôi lên lớp đây.”

      Trong lúc giảng bài, Thư Trừng nhìn thấy di động sáng lên, nghĩ tới Lê Dữ ở trong thời gian này gọi điện thoại tới đây.

      đến hành lang dài bên cạnh phòng học, Thư Trừng liền nghe máy, “Lê Dữ, tại sao lại gọi điện thoại tới đây?”

      “Em dạy học sao?” Lê Dữ hỏi.

      “Bây giờ là thời gian tan học nghỉ ngơi, trong chốc lát tiếng chuông vang lên liền lên lớp, xảy ra chuyện gì?” Thư Trừng nghi hoặc hỏi.

      “Ngày hôm qua vội đến 11 giờ đêm, biết lúc đó em ngủ rồi, liền có quấy rầy em. Tần tìm gameshow cho hai tụi mình, bảo hỏi em có muốn tham gia .” Lê Dữ trả lời.

      “Hai tụi mình?” Thư Trừng khó hiểu.

      “Ừm, tiết mục tình lữ, tên là 《Nhật ký tình 》, tụi mình là cặp khách mời đầu tiên, cũng là cặp duy nhất.” Tiếp theo, Lê Dữ lại kỹ càng tỉ mỉ mà giải thích gameshow này với .

      Lê Dữ xong, Thư Trừng ở đây nhíu mày lại, “Nhưng trước nay em cũng chưa từng tham gia tiết mục nào, còn phải đối mặt với nhiều người như vậy, em sợ em thể thích ứng.”

      “Em quên em từng là khách mời của phim truyền hình rồi sao?” Lê Dữ trầm thấp mà cười tiếng.

      Thư Trừng nhanh chóng : “Cái kia chỉ đóng lúc, lại có khiêu chiến gì, tự nhiên rất đơn giản.”

      “Kỳ cái này cũng rất đơn giản, tổ tiết mục can thiệp tụi mình làm cái gì. Khi đó tụi mình có thể dạo phố, chơi công viên giải trí, làm chuyện em muốn làm.” Lê Dữ giải thích.

      mặt Thư Trừng nổi lên ngượng nghịu, thực rối rắm.

      “Có ở bên cạnh em mà, vẫn luôn ở cùng em, em cần sợ.” Trong giọng của Lê Dữ tràn ngập dụ hoặc.

      “Cái này lúc nào quay chụp?” Thư Trừng hỏi câu.

      “Đến khi tụi mình đồng ý rồi, bên kia mau chóng chuẩn bị, hẳn là lúc nghỉ hè. Khi đó em nghỉ, cũng có thời gian rảnh.” Lê Dữ kích động mà trả lời.

      Thư Trừng mím môi, tự hỏi lúc, “Vậy em trở về suy xét chút, buổi tối trả lời như thế nào?”

      Ở Lê Dữ xem ra, chỉ cần bây giờ Thư Trừng cự tuyệt, việc này liền thành công hơn phân nửa.

      “Được, vậy chờ cuộc gọi của em.” Lê Dữ cười .

      “Mau làm , cúp máy đây, tạm biệt.”

      “Tạm biệt.”

      Cúp máy, Thư Trừng thở ra hơi, bây giờ trong đầu đống hồ nhão, vô cùng loạn.

      ***

      Buổi chiều nghỉ ngơi, Thư Trừng biết làm sao bây giờ, vì thế gọi điện thoại cho Phùng Lan .

      Ai ngờ Phùng Lan mở miệng câu đầu tiên chính là hỏi Lê Dữ có phải rồi hay .

      “Mẹ à, mẹ đều biết còn hỏi con.” Thư Trừng có chút buồn bực.

      “Mẹ dù gì cũng là người dùng Weibo, tại sao lại có thể biết chứ, gọi điện thoại hỏi con, là sợ bố con nghe được tức giận.” Phùng Lan giải thích lần.

      “Vậy bây giờ bố ở đâu?”

      “Mở họp rồi, còn có thể làm cái gì nữa.” Phùng Lan , “Con gọi điện thoại cho mẹ có chuyện gì vậy?”

      Thư Trừng sắp xếp lại từ ngữ, rồi mở miệng, “Lê Dữ bảo con tham gia gameshow tình lữ với ấy, mẹ xem con nên hay ?”

      chứ, đương nhiên phải chứ.” Phùng Lan lập tức liền ra đáp án.

      “Con còn chưa gameshow là cái dạng gì, mẹ liền bảo con hãy .” Thư Trừng bất đắc dĩ .

      “Bây giờ hai đứa ở mạng còn rất hot, tham gia gameshow xảy ra chuyện gì, rất bình thường mà.” Phùng Lan .

      Thư Trừng do dự mà , “Nhưng trước nay con chưa từng đối mặt với nhiều màn ảnh như vậy, con sợ hãi chính mình làm tốt.”

      “Có cái gì mà sợ, lớn lên đẹp là được rồi, huống chi còn có Lê Dữ ở cùng con sao, cậu ấy cho con biết nên làm như thế nào.” Phùng Lan bình tĩnh mà trả lời.

      Lý do này, thế nhưng cách nào phản bác……

      “Nếu mà con tham gia gameshow, mẹ nhất định thét to với hàng xóm, bảy bà tám bà dì đều tới xem.” Phùng Lan vui vẻ rạo rực mà .

      Thư Trừng đầu vạch đen, “Cái này cần thiết đâu……”

      “Con cứ đồng ý .” Phùng Lan vui tươi hớn hở mà .

      Thư Trừng cạn lời, “Dạ được, cảm ơn lời đề nghị của mẹ, con cúp máy đây.”

      Trước lúc cúp máy, Thư Trừng còn nghe được ở đầu điện thoại đối diện kia Phùng Lan còn lải nhải.

      Tốn cả ngày thời gian tự hỏi, Thư Trừng rốt cuộc nghĩ thông suốt.

      Buổi tối về nhà, liền gọi điện thoại cho Lê Dữ.

      “Lê Dữ, em đồng ý.”

      vậy chăng!” Lê Dữ kích động hỏi câu.

      “Ừm, nhưng mà bây giờ em còn chưa có được nghỉ……”

      có việc gì có việc gì, Tần với tổ tiết mục, đến lúc đó chờ em nghỉ rồi mới quay.” Lê Dữ áp chế được nội tâm kích động.

      Thư Trừng cười cười, “Được, vậy phiền toái Tần rồi.”

      “Vậy ở Tân Thành chờ em tới đây.” Lê Dữ cong mắt, cười đến rất vui vẻ.

      ***

      Đầu tháng bảy, sinh viên sớm nghỉ, Thư Trừng cũng chuẩn bị xuất phát đến Tân Thành.

      Lần này trở về nhà, cũng chào hỏi với người trong nhà, Phùng Lan nhưng ra chưa cái gì, chỉ là Thư Hàng lại vui .

      Biết được Thư Trừng đến Tân Thành là ở cùng với Lê Dữ, còn muốn quay gameshow, trong lòng Thư Hàng liền càng thêm khó chịu.

      Cải trắng vất vả nuôi lớn thế nhưng lại chạy mất, trong lòng miễn bàn có bao nhiêu chua.

      Thư Trừng có biện pháp, vừa là bảo đảm vừa là thề, lúc này mới dụ dỗ đến Thư Hàng để cho .

      Lên máy bay, Thư Trừng ngồi cạnh khoảng hai mươi, kia mắt nhìn vài lần, mới dám xác định hỏi, “Chị là Thư Trừng sao?”

      “Là tôi.” Thư Trừng cứng đờ mà cười cười, nghĩ tới chính mình còn có thể bị nhận ra.

      “Tôi rất thích chị và Lê Dữ, lần này chị đến Tân Thành là tìm Lê Dữ sao?” kích động hỏi.

      Thư Trừng gật gật đầu.

      “Trời ạ!”

      thiếu chút nữa liền phải thét chói tai ra tiếng, còn may là Thư Trừng nhắc nhở ấy câu.

      Tiếp theo, suốt cả chuyến bay, giống như xem giống loài thần kỳ nào đó vậy, đường nhìn chằm chằm Thư Trừng……

      Lúc máy bay hạ cánh, trong lòng Thư Trừng cũng thở dài nhõm hơi. biết Lê Dữ là như thế nào vẫn luôn ở dưới loại ánh mắt này như cá gặp nước, còn phải đôi mắt, là mấy nghìn đôi mắt. rất là bội phục.

      Lê Dữ có lịch trình có biện pháp tới đón , cho nên Tần liền tới đây đưa Thư Trừng đến nhà Lê Dữ.

      đường như thế nào?” Tần hỏi.

      Ánh mắt Thư Trừng từ ngoài cửa sổ dời , nhìn phía trước, trả lời: “Vẫn ổn.”

      “Buổi tối Lê Dữ về nhà, sau khi tôi đưa đến nhà cậu ấy, còn phải chạy trở về.”

      vất vả rồi.” Thư Trừng cảm kích mà .

      Tần lắc đầu, “Lê Dữ biết hôm nay tới đây, phỏng chừng hưng phấn vô cùng đó.”

      Nghĩ đến muốn gặp Lê Dữ, mắt Thư Trừng cũng là ánh sao rạng rỡ, tràn đầy chờ mong.

      ***

      Nhà Lê Dữ rất lớn, cũng rất sạch , nhưng là lại giống như có người nào ở vậy.

      Đặt vali xuống, Thư Trừng nhìn tủ lạnh. có đồ ăn, chỉ có từng dãy đồ uống……

      Lê Dữ đem mật mã trong nhà cho Thư Trừng, Thư Trừng tìm kiếm siêu thị gần nhà, liền cầm ví tiền ra ngoài mua đồ ăn.

      Rốt cuộc buổi tối Lê Dữ mới về nhà, thể cứ để đói bụng như vậy.

      Ăn xong cơm tối, Thư Trừng vào phòng tắm tắm trước, lúc sấy tóc loáng thoáng nghe được tiếng bước chân.

      tắt máy sấy, chỉ thấy bóng người tới.

      Thư Trừng hơi hơi nhíu mày, trong lòng liền chua đến sủi bọt. Chỉ liếc mắt cái, nỗi nhớ bị đè ở sâu trong đáy lòng đều bị khơi ra.

      “Lê Dữ.” nghẹn ngào mà kêu tiếng.

      Lê Dữ tới, giọng khàn khàn mà , “Thư Trừng, rất nhớ em.”

      Dứt lời, cũng hạ cái hôn xuống dưới.

      Che trời lấp đất, chằng chịt, làm Thư Trừng có chỗ để trốn.

      Hai tay Thư Trừng vòng lên cổ Lê Dữ, đây là lần đầu tiên nhiệt tình đáp lại.

      Lê Dữ chỉ cảm thấy trong miệng có hương vị ngọt thanh, hương vị này khiến cho cách nào tự kiềm chế, khiến cho rung động thôi.
      Last edited: 20/11/20
      Tiểu Ly 1111, nkhanh3324, Mai Trinh12 others thích bài này.

    4. Ke Vo Hinh

      Ke Vo Hinh Member

      Bài viết:
      55
      Được thích:
      36
      Bắt đầu thời gian ăn cẩu lương :yoyo53::yoyo53::yoyo53:

    5. Mèo Lười Cận Thị

      Mèo Lười Cận Thị Well-Known Member

      Bài viết:
      124
      Được thích:
      1,214
      Chương 48: Chụp ảnh

      Hôn môi vẫn còn tiếp tục.

      Hơi thở của hai người đều rối loạn.

      Thư Trừng cảm thấy tất cả khí oxy của mình đều bị Lê Dữ hút hết, Lê Dữ lại vẫn như cũ mà biết mỏi mệt.

      Mặt hai người đỏ như cà chua chín vậy, rốt cuộc, Lê Dữ ngừng lại.

      Lê Dữ đặt cằm ở vai Thư Trừng, mà tiếng thở dốc của liền vang lên ở bên tai Thư Trừng.

      Thư Trừng từng hơi từng hơi mà hít thở, đôi tay ôm lấy eo Lê Dữ, bởi vì đứng có hơi lâu, Thư Trừng cảm thấy chân sau cùng có hơi mỏi, liền giật giật.

      Nhưng mà vừa động, đùi trong lại đụng phải thứ cưng cứng……

      Cả người Lê Dữ càng thêm cứng đờ, “Thư Trừng, em đừng cử động.”

      Trong giọng là áp lực khó có thể che dấu.

      “Xảy ra chuyện gì?” Thư Trừng hiểu.

      Nhưng Lê Dữ lại thở hổn hển mấy hơi, vốn định cách xa Thư Trừng chút, lại nghĩ rằng lại dán lên Thư Trừng.

      Trong nháy mắt, Thư Trừng há to miệng, trong đầu giống như bị sét đánh vậy, trống rỗng.

      run rẩy mà hỏi, “Vừa rồi đó là cái gì……”

      “Em đừng nhúc nhích, lúc tốt rồi.” Lê Dữ cắn răng .

      Thư Trừng chưa từng ăn thịt heo, cũng chưa từng thấy heo chạy, nhưng phản ứng cơ bản này cũng hiểu.

      quá tin tưởng lời Lê Dữ ……

      buông em ra.” , Thư Trừng liền muốn giãy giụa ra phòng tắm.

      Nhưng ai biết Lê Dữ bắt lấy hai tay Thư Trừng, đem đôi tay của ấn ở tường gạch men sứ phía sau, “Thư Trừng, em giúp .”

      Giọng điệu cầu xin lại có chút tuyệt vọng.

      Thư Trừng đầu ầm cái, cảm giác sắp nổ tung, cũng là lần đầu tiên gặp phải loại tình huống này.

      chân tay luống cuống mà : “Em…… Em giúp như thế nào ……”

      Lê Dữ thở phì phò, “Giúp ……”

      “Em, em giúp được đâu.” Thư Trừng cũng sắp khóc rồi.

      Nhưng Lê Dữ bắt lấy tay Thư Trừng hề có buông lỏng.

      ngẩng đầu lên, đôi con ngươi ướt dầm dề, giống như con cún con bị vứt bỏ, đáy mắt tràn đầy khẩn cầu.

      “Có thể…… dùng tay giúp ……” Lê Dữ mím môi .

      Thư Trừng vừa nghe, nhanh chóng lắc đầu, “ được được, nếu tự dùng tay, hoặc là…… hoặc là tắm rửa.”

      “Chị à, giúp em……” Lê Dữ dùng giọng điệu gần như khẩn cầu kêu Thư Trừng.

      Thư Trừng quay đầu sang bên mắt nhìn Lê Dữ, “ đừng kêu em là chị nữa……”

      Lê Dữ càng nghe, kề sát vào bên tai Thư Trừng, “Chị à, chỉ giúp em lúc này thôi……”

      Thư Trừng nội tâm thiên nhân giao chiến, rối rắm đến muốn chết, nhưng Lê Dữ lại đỏ mặt dựa vào , nhiệt độ người cũng truyền tới người .

      ràng vừa mới tắm rửa xong, rồi lại đổ mồ hôi đầm đìa.

      Thư Trừng cắn chặt răng, “Được, nhưng chỉ lúc này thôi……”

      ……

      sofa, Thư Trừng ngồi ở kia, nhìn chằm chằm tay phải của mình ngẩn ngơ. Vừa rồi giống như làm chuyện đời này tưởng đều tưởng được.

      Tay phải còn tê dại, nóng lên.

      Thư Trừng nhanh chóng chuyển mắt, nhưng trong đầu luôn là có thể nhớ tới thanh trầm thấp của Lê Dữ, bảo nhanh chút, nhanh hơn chút……

      Cuối cùng là trận tiếng thở dốc dồn dập ……

      Thư Trừng lắc lắc đầu, đem những hồi ức đó tất cả đều ném ra, lại tiếp tục nhớ lại nữa, sợ chính mình điên lên.

      ***

      Lê Dữ tắm rửa xong, cảm thấy mỹ mãn mà ra, cầm khăn lông lau tóc, “Thư Trừng, tụi mình……”

      Thư Trừng lại cầm bộ áo ngủ sạch , rồi mới chạy vào phòng tắm, rầm tiếng đóng cửa lại.

      Lê Dữ dừng chút, chớp chớp mắt, sau đó liền nhàng nở nụ cười.

      Nhưng vào phòng tắm, Thư Trừng lại nghĩ tới cảnh tượng vừa rồi, trong lòng hận thể đem Lê Dữ đánh trận mới hả giận.

      nhanh chóng tắm xong, liền thay quần áo ra.

      Lê Dữ ngồi ở mép giường hướng về phía cười, “Em ngủ bên kia?”

      Thư Trừng trừng mắt nhìn liếc mắt cái, liền vòng qua mép giường, đến bên trong nằm.

      Lê Dữ thấy Thư Trừng đưa lưng về phía , liền nhanh chóng cẩn thận mà nằm xuống, “Còn giận sao?”

      có.” Thư Trừng trả lời.

      “Kỳ chuyện này em vốn dĩ liền phải chịu nửa trách nhiệm, cũng là bởi vì em mới……” Lê Dữ đột nhiên im bặt.

      Thư Trừng thể tưởng tượng mà quay đầu lại, rồi mới ngắt lời , “Trách em?”

      “Đương nhiên bởi vì em nha.” Lê Dữ lên án .

      “Chính tự chủ kém, còn trách đến đầu em?” Thư Trừng liếc mắt nhìn cái.

      Lê Dữ lẩm bẩm, “Gặp em, nào có tự chủ gì.”

      Lê Dữ vừa xong, Thư Trừng liền dùng tay trực tiếp nhéo mặt Lê Dữ, còn dùng chút sức.

      Nhưng Lê Dữ những tức giận, còn cười hì hì đem nửa bên mặt khác đưa qua, “Nếu mà em tức giận, cứ nhéo nhiều thêm hai cái.”

      Tục ngữ , duỗi tay đánh người cười.

      Thư Trừng bực mình, buông tay, trong phút chốc tự quay người lại ngủ.

      Lê Dữ hơi hơi ngẩng đầu, thấy Thư Trừng quay lưng về phía có phản ứng gì, liền nhích người gần lại.

      “Thành ngủ.” Thư Trừng cảm giác được động tĩnh phía sau, đột nhiên câu.

      “Nhưng mà muốn ôm em ngủ.” Lê Dữ nhàng câu.

      Chợt, Lê Dữ ôm Thư Trừng vào trong ngực, thấy Thư Trừng giãy giụa, cũng cảm thấy mỹ mãn mà ngủ.

      ***

      Thư Trừng ở lại đây hai ngày, Tần liền nhận được cuộc gọi của tổ tiết mục, bảo bọn họ ký hợp đồng, thuận tiện chụp ảnh tuyên truyền.

      Hợp đồng nhưng ra có vấn đề gì, Tần người đại diện này trước tiên giúp bọn họ xem qua, Lê Dữ và Thư Trừng chỉ cần ký tên thôi là được.

      Nhưng ảnh tuyên truyền, Thư Trừng lại khó khăn.

      trước nay chưa từng có tới studio chụp ảnh, đối mặt nhiều màn ảnh và nhân viên công tác như thế, trong lòng có chút lo sợ bất an.

      xe, Lê Dữ nắm tay Thư Trừng, cũng cảm nhận được căng thẳng.

      “Đừng căng thẳng, đợi lát nữa ở bên cạnh hướng dẫn cho em, nhiếp ảnh gia cái gì, em cứ làm theo tốt rồi.” Lê Dữ giọng trấn an .

      Thư Trừng gật đầu, trong nháy mắt lòng bình tĩnh hơn.

      Tới chỗ quay chụp, Lê Dữ nắm tay Thư Trừng vào, quen thuộc mà chào hỏi với nhân viên công tác.

      Thư Trừng cũng theo chào hỏi.

      Trước khi chụp ảnh, hai người được cầu trang điểm thay quần áo.

      Tổ tiết mục sớm chuẩn bị vài bộ trang phục cặp đôi, liền chờ hai người mặc vào.

      Chuyên viên trang điểm giúp Thư Trừng trang điểm tuổi lớn, đại khái khác lắm với Thư Trừng, ấy hâm mộ mà nhìn mặt Thư Trừng, “Làn da của tốt, bảo dưỡng như thế nào vậy?”

      “Ngủ sớm dậy sớm ?” Thư Trừng xác định mà câu, “Tôi cũng lắm.”

      hâm mộ nha.”

      Trang điểm xong, Thư Trừng nhìn chính mình trong gương, cảm giác giống như có chỗ nào đó giống nhau.

      Quả nhiên chuyên viên trang điểm đều có đôi tay thần kỳ nha.

      Lại thay quần áo, Thư Trừng liền do nhân viên công tác mang vào studio.

      Lê Dữ sớm ở kia chờ đợi, vừa thấy Thư Trừng lại đây, mắt đều sáng lên.

      Ngày thường Thư Trừng hay trang điểm, nhưng hôm nay lại vô cùng khác. Tóc được uốn xoăn , mềm mại mà xõa ra sau lưng, trán hai bên thái dương có sợi tóc xoăn , có loại mỹ cảm xõa tung.

      Váy dài trễ vai bao vây lấy dáng người xinh đẹp của , đem vẻ đẹp dịu dàng cả người đều thể ra hết.

      Lê Dữ nắm lấy tay , giọng trầm thấp, “Em như vậy rất đẹp.”

      Thư Trừng ngượng ngùng mà hơi hơi cúi đầu.

      Tách!

      “Tốt, tựa như vừa rồi như vậy là được rồi, tự nhiên chút, so với bình thường khác lắm là được rồi.” Nhiếp ảnh gia thỏa mãn mà chụp mấy tấm ảnh.

      Thư Trừng nghiêng đầu, nhìn thấy máy ảnh đen như mực, trong lòng lập tức khỏi căng thẳng lên.

      Bản thân Lê Dữ từng chụp rất nhiều ảnh báo chí, vô cùng có kinh nghiệm, biết như thế nào chuẩn bị tư thế đẹp.

      “Làm theo .” Lê Dữ giọng .

      Sau đó, đôi tay vòng qua eo của Thư Trừng, khiến nhìn về phía chính mình.

      Thư Trừng hơi hơi ngước mắt, liền đâm vào con ngươi đen bóng trầm ổn, giống như bị tiêm liều thuốc yên lòng, trong nháy mắt yên tâm xuống.

      “Tốt, lại đổi mấy cái động tác.” Nhiếp ảnh gia cổ vũ mà .

      Có Lê Dữ hướng dẫn, Thư Trừng rất nhanh liền hoàn thành bộ ảnh đầu tiên của bộ trang phục.

      Sau đó bọn họ lại phải đổi bộ trang phục khác, thuận tiện nghỉ ngơi lúc.

      “Vừa rồi em biểu rất tốt.” Lê Dữ khen .

      Thư Trừng thở dài nhõm hơi, cũng cười , “Em sắp căng thẳng đến chết rồi.”

      Hai người thay bộ quần áo khác, lại bắt đầu tiếp tục chụp ảnh.

      Nhiếp ảnh gia thỏa mãn với tiếp xúc tứ chi cơ bản nhất, ta đưa ra kiến nghị, “Hai người dù sao là người , nếu liền trực tiếp hôn cái .”

      Nhân viên công tác trong studio vừa nghe, cũng theo đó mà hò hét ủng hộ.

      Tuy là Lê Dữ vô cùng có kinh nghiệm, giờ phút này cũng luống cuống lên, nhìn về phía Tần ở bên kia, ai ngờ Tần cho cái biểu tình thương mà giúp gì được.

      “Liền ở chỗ này?” Lê Dữ xác định hỏi câu.

      Nhiếp ảnh gia gật đầu, ta cầm camera tùy thời đợi mệnh, “Đương nhiên rồi, sợ cái gì, còn phải là hôn cái thôi sao.”

      Thư Trừng nhìn biểu tình nhiều chuyện của nhân viên công tác ở xung quanh, mặt cũng hơi hơi nổi lên vệt đỏ ửng, cũng may có lớp trang điểm che , nhìn quá ràng.

      Lê Dữ nhìn về phía Thư Trừng, bất đắc dĩ mà : “ cũng có biện pháp.”

      Thư Trừng cũng nhận mệnh tựa mà cười cười, khẽ gật đầu, tỏ vẻ đồng ý.

      tay ôm lấy eo, tay nâng gáy Thư Trừng lên, Lê Dữ từ từ cúi đầu xuống, từ từ hôn lên.

      Thư Trừng hơi hơi ngửa đầu, rồi mới nhắm mắt lại.

      Dù sao cũng là ở studio, nụ hôn này cũng chỉ là lướt qua liền ngừng, chẳng qua môi của hai người nhưng ra thời gian dính nhau dừng lại rất lâu.

      Máy ảnh ngừng chụp, cố gắng đạt tới có thể chụp được bức ảnh tốt nhất.

      Hơi thở của hai người quấn quýt, trong nháy mắt, hơi thở của Lê Dữ rối loạn, buông Thư Trừng ra, thoáng tiến đến bên tai .

      Từ nơi xa xem, hai người nhĩ tấn tư ma (*), thoạt nhìn vô cùng thân mật cũng hết sức ngọt ngào.

      (*) Nhĩ tấn tư ma (耳鬓厮磨): Tai và tóc mai kề sát nhau, chỉ tình cảnh ở chung thân mật hoặc cảnh ân ái của người nhau.

      “Nụ hôn này có cảm giác lúc hôn bình thường, môi em đều là son môi.”

      Lê Dữ mới vừa xong, Thư Trừng liền đánh cái vào ngực , nặng, thoạt nhìn càng giống như là làm nũng vậy.

      Lê Dữ vờ đau, rồi mới nắm cái bắt được tay , hai người nhìn nhau cười.

      Tần và đám nhân viên công tác, từ biểu tình vốn dĩ vô cùng hứng thú, biến thành hứng thú ít , bởi vì bọn họ ăn no thức ăn cho cún rồi……

      ***

      Cuối cùng, ảnh tuyên truyền rốt cuộc chụp xong.

      Thư Trừng cũng từ ban đầu được tự nhiên đến thích ứng được, cảm ơn nhiếp ảnh gia xong, Thư Trừng cũng tẩy trang.

      “Ngày mai video Sao Biển thông báo chính thức gameshow 《Nhật ký tình 》 này, sau đó lục tục tung ra ảnh chụp tuyên truyền, từ ngày mai hai người bắt đầu cũng phải quay chụp.” Tần vừa lái xe vừa với hai người.

      “Ừm, vậy em và Thư Trừng đêm nay trở về thu dọn chút.” Lê Dữ gật đầu.

      biết sau khi thông báo chính thức, lại có bao nhiêu fans muốn khóc trời giẫm đất.” Tần vui sướng khi người gặp họa mà .
      Last edited: 13/6/21
      Tiểu Ly 1111, nkhanh3324, Mai Trinh12 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :