1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

[Xuyên sách] Gả cho chàng nam phụ này - Thập Điểm Khai Hoa

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Tiểu Ưu Nhi

      Tiểu Ưu Nhi Active Member

      Bài viết:
      120
      Được thích:
      96
      chưa có công trạng mà về kinh thành khó lên chức, Tô thị não ngắn nên cứ nghĩ về kinh là tốt, haizzz... tội CTD quá

    2. Nhitocngan

      Nhitocngan Well-Known Member

      Bài viết:
      204
      Được thích:
      2,690
      Chương 83. Xa nhà nửa tháng, chàng nhớ nhà rồi.


      Ngô đại phu bước vào phòng, Chu lão phu nhân lập tức nhường chỗ. "Ngô đại phu, mời ông khám cho dâu út của ta."


      Ngô đại phu hành lễ với Chu lão phu nhân và Tô thị, rồi bắt mạch cho Tô thị.


      Vì ban nãy ta giả vờ nên mạch đập bình thường, nhưng ông vẫn rất giật mình, bởi sắc mặt ta trông rất tệ.


      Ngô đại phu nhanh chóp bắt mạch xong.


      Chu lão phu nhân nhìn vẻ mặt dần trở nên nghiêm túc của ông, khỏi lo lắng: “Sao rồi Ngô đại phu? Có vấn đề gì thế?”


      "Thưa phu nhân, sao, ngài đừng lo lắng, chỉ là Nhị phu nhân có hơi hoảng sợ, giữ tâm trạng thoải mái là được, trước hết lão phu kê cho toa thuốc an thai." Ngô đại phu vừa ra cửa vừa an ủi Chu lão phu nhân, song, khi nhìn thấy gương mặt Chu Thừa Duệ, ông sầm mặt lại.


      Chu Thừa Duệ kiềm nén lắm mới lao vào phòng, thấy Ngô đại phu bước ra mà sắc mặt xấu thế này, “lộp bộp’ trong lòng, vội hỏi: “Sao thế Ngô đại phu? Có phải… đứa bé có chuyện gì ?" khẽ cứng người, rồi hỏi tiếp: “Người lớn, người lớn thế nào?"


      Ngô đại phu thực vui, người đáng ngại nào phải Tô thị mà là thân già ông mới đúng. ra cũng mất mặt, nhưng người già xương cốt giòn, ta lại còn cõng ông xồng xộc nửa con phố, lỡ va vấp gãy xương già ông rồi sao?


      Nhưng lúc này, ông trông thấy như vậy, thôi, thôi, dù sao đợi mãi 6 năm mới có mụn con, ông nhịn chút vậy.


      " sao cả, uống thuốc an thai là được!" Ông ta trả lời, còn hừ cái, muốn về nhưng chợt nhớ lại vấn đề chẩn đoán lần trước. "Lần trước, ta chẩn ra thai của Nhị phu nhân có chút bất thường, hai người mời đại phu khác chưa? Lần này ta bắt mạch lại, thấy mạch tượng ổn định, cơ thể người lớn và đứa bé rất tốt."


      Ngô đại phu tò mò, mới qua mấy ngày mà hay vậy.


      Chu Thừa Duệ nghe được câu ‘cơ thể người lớn và đứa bé rất tốt.’ thở phào nhõm, định trả lời ông nhưng Chu lão phu nhân bên trong chợt kêu , đành cáo từ Ngô đại phu vào, bảo gia nhân tiễn ông ây ra cổng.


      Mặc dù qua được lúc nhưng Chu Thừa Duệ vẫn chật vật như cũ. Tô thị thấy ta, câu đầu tiên phải xin lỗi mà là câu quan tâm hỏi han đâu, vì ta thấy mình có lỗi,


      "Phu quân đâu thế? Sao chàng thành ra thế này?"


      Chu Thừa Duệ nhìn thẳng Tô thị, đáp: " gì. Sao nương lại qua đây, ở đây hết chuyện rồi, nương về nghỉ ngơi cho khỏe ."


      Chu lão phu nhân tứcgiận : “Cái gì mà hết chuyện hả? Thê tử con có làm gì sai con cũng phải xem con bé mang thai, chẳng lẽ ngồi xuống chuyện đàng hoàng được sao? Con nhìn bên ngoài xem, đồ đạc rơi đầy đất, vỡ tung tóe, may mà thê tử con sao, bằng ta tha cho con!”


      Chu Thừa Duệ ừ hử.


      Đây là thể thái độ cho mọi người thấy. Tuy lo lắng cho hai mẹ con Tô thị vô cùng, nhưng chuyện Tô thị làm là sai, có lolắng thế nào, cũng thể cúi đầu.


      Chu lão phu nhân hiểu con út mình. Thường ngày nó dễ chuyện hơn đứa lớn, nhưng cố chấp cũng hơn hẳn đứa lớn, khi cứng đầu có chín trâu mười bò cũng kéo lại. Bà giận dữ đập vai ta rồi bảo: “Được, được. Con chuyện tử tế với vợ con , bất luận ra sao, đều được động thủ!”


      Tô thị tin được, cứ vậy là thôi ư? Chu lão phu nhân về, Hồ Ngọc Nhu còn về sớm hơn bà, hai người họ đến vội vã, chuyện còn chưa giải quyết cũng vội vã ra về. Hai người này… ai đứng ra chuyện thay nàng, lẽ nào nào nàng làm sai sao?


      Nhưng, nàng ... sai chỗ nào?


      Nàng gả đến Chu gia nhiều năm, chuyện sinh con sao có thể trách lên đầu nàng, có trách là phải trách Chu Thừa Duệ, số ngày ở nhà trong năm đếm đầu ngón tay. Còn nàng, nàng quần quật lo liệu việc trong việc ngoài Chu gia, nơm nớp lo sợ chờ thư đại thắng gửi về. Cuộc sống như vậy, nàng chịu đủ rồi? Nàng sai sao?


      Nương và Hồ Ngọc Nhu có gả cho võ tướng sao? Mà có gả, có làm tốt như nàng được sao!


      Chu Thừa Duệ thu hết biểu cảm của nàng ta vào mắt, đột nhiên cảm thấy mình hoàn toàn chẳng hiểu được thê tử chung chăn gối từng ấy năm. nhớ, lúc nàng vừa gả đến, chuyện gì cũng nghe , nhưng từ khi nàonàng bắt đầu thay đổi?


      Đại ca bảo nhớ để tâm đến nàng, là để tâm điều này đúng ? Hóa ra, nàng bất mãn với tướng công là tướng lĩnh biên cương. Nhưng cũng chính nàng ta, là nàng ta năm đó bày tỏ lòng ái mộ với , nên Chu gia mới đến cầu hôn.


      từng hỏi qua nàng, có chấp nhận được cuộc sống thế này ? Nếu nàng ta đáp , đương nhiên cầu cưới.


      Cưới nàng, là chuyện từng ngầm khen ngợi bản thân thôi. Nhiều năm như vậy, nàng chưa mang thai nhưng chưa từng có ý kiến, luôn cảm thấy mình cần bao dung nàng, nghe lời đại phu khuyên nhủ nàng mở lòng, đừng quá mức để tâm. suy nghĩ kỹ càng từ rất lâu về trước, nếu đến tuổi bốn mươi mà nàng ta vẫn sinh, lúc ấy hãy nạp thiếp.


      Còn Thanh di nương? Nếu ba năm trước, nàng ta thừa dịp say rượu đưa lên giường hai người, sao có thể nhầm lẫn thành nàng ta, mới xuất thiếp thất. Nhưng nạp Thanh di nương ba năm, chỉ cùng chăn gối với Thanh di nương hai lần. Ở biên cương dài đằng đẵng, có người nhịn được thừa cơ nghỉ phép 1 ngày trong tháng tìm nữ nhân, còn thà tự mình giải quyết, cũng muốn tìm người khác thay nàng ta.


      Phải, cũng phải vì nàng sâu đậm đến mức ấy, chỉ là tự giác noi gương Đại đường huynh. Nhưng hiểu, nếu có người khác, nàng rất đau lòng, nỡ.Nàng phải ở nhà chăm lo mẹ chu đáo, lo liệu chuyện nhà, nỡ để nàng thêm đau lòng.


      Chẳng ngờ được, đến lúc này rồi, mà nàng ta vẫn cảm thấy mình sai.


      Hủy hoại!


      Nàng ta hủy hoại tiền đồ của !


      lên kế hoạch xong xuôi, chuẩn bị xong cơ hội, trang trải tương lai cho con trẻ!


      Nàng ta có biết, nếu về Kinh Thanh bằng cách này, nếu cả đời thăng quan, người trong Kinh Thành cười nhạo con trẻ, giễu cợt chúng có tổ phụ như vậy, cả đời chúng bị khinh thường!


      nhắm mắt lại. Giọng điệu khó che lấp mỏi mệt: "Nàng nghỉ ngơi cho khỏe, ta tắm."


      Tô thị nghe ra xa cách trong lời , nghe ra mất hứng. Nàng khỏi ngẫm lại, nàng làm sai sao?Dù nàng ta thực biết mình sai ở đâu, nhưng nàng biết mình thích Chu Thừa Duệ, nàng thích Chu Thừa Duệ đối xử với mình như vậy, tức đứng lên.


      "Phu quân!" Nàng ta vội la lên, sau đó đứng dậy ôm choàng lấy eo . "Xin lỗi, xin lỗi phu quân, thiếp sai rồi, thiếp biết mình sai rồi. Chàng tha thứ cho thiếp, được ?"


      Sau nhiều năm thành thân, đây là lần cãi nhau nghiêm trọng nhất, nên khi Tô thị xin lỗi, thoáng mềm lòng.


      Nhưng nghe lời kế tiếp của Tô thị, Chu Thừa Duệ thoáng mỏi mệt lại: "Phu quân, chàng tin thiếp , thiếp có ý xấu, hề xem thường chàng. Thiếp…thiếp chỉ lo chàng, thiếp mong chàng gặp nguy hiểm. Nếu chàng có chuyện gì, nương chịu nổi, thiếp cũng rất đau lòng, còn, còn con chúng ta nữa, chúng ta phải chăm lo cho con, thể để cho con bị mất cha hay nương."


      Thế nên, nàng ta có thể mặc kệ hoài bão của sao?


      Thế nên, nàng ta có thể quyết định thay sao?


      Đó là cuộc sống mà nàng ta muốn, phải muốn.


      Sao nàng ta có thể ích kỉ như vây, vì mình mà phá hủy !


      Chu Thừa Duệ cầm tay nàng ta, gỡ từng ngón ra rồi quay lại nhìn nàng ta, gằn từng chữ : “Tô Tĩnh, đây là lần đầu cũng như lần cuối ta lời này. Ta là nam nhân, là chủ nhà này, nàng có tư cách thay ta quyết định chuyện gì cả, đặc biệt là trong hoàn cảnh ta hay biết gì!"


      Tô thị sững sờ, trong ánh mắt xuất tia hoảng hốt.


      Chu Thừa Duệ xoay người , hờ hững : "Ta tắm, trong tịnh phòng trơn trợt, đừng theo."


      ·


      Còn bên Đại phòng, Hồ Ngọc Nhu bảo A Quỳnh đến phòng bếp dặn người hầm canh gà. Còn mình đói đến mức bụng dán vào lưng, bèn bảo gia nhân dọn cơm.


      Hồ Ngọc Tiên ngồi xuống bên.


      Hồ Ngọc Nh nhìn gương mặt đỏ gấc của bình thường lại tự lúc nào, thuận miệng hỏi: "Ban nãy muội tức à?"


      Trừ lý do đó ra, nghĩ ra được lý do nào khác mà muội ấy đỏ mặt.


      Thấy phòng giờ chỉ còn mỗi hai tỷ muội, Hồ Ngọc Tiên liền bật chế độ lan man. "Vâng, tức ách mà! Tức chết muội! Cái Nhị phu nhân đó mở miệng câu nào cũng tốt cho Nhị lão gia, muội thấy ràng, ta chỉ muốn tốt cho bản thân!"


      Hồ Ngọc Nhu thở dài.


      Hồ Ngọc Tiên còn mà còn nhìn ra được, Tô thị quả là người trong cuộc u mê. Cũng biết qua chuyện này, Chu Thừa Duệ đối mặt với ta thế nào. Tiếc là trước kia ta luôn nhằm vào mình, bằng chuyện xảy ra, về tình về lý, đều nên tâm tình khuyên bảo.


      Bỏ , bước nào hay bước ấy.


      Nếu hai người họ vẫn còn cãi vã vui, dẫu cho Tô thị có nghe vào hay , với tư cách là chị dâu, phải khuyên bảo. Cũng lạ , tính như ở đại , vợ chồng cần bình đẳng tôn trọng nhau, nên khi có chuyện đều cần bàn bạc mới đưa ra quyết định. Vậy mà nữ nhân cổ đại như Tô thị, lại có ý nghĩ tiến bộ vượt bậc như vậy: muốn kiểm soát suy nghĩ của trượng phu.


      Lẽ nào do xuất thân của ta cao hơn Chu Thừa Duệ, nên có cảm giác vượt trội? người là đích nữ của quan tứ phẩm, người kia là đích tử của thứ xuất chẳng có thực quyền, lạiphạm chuyện tày trời. Đúng là đưa lên bàn cân, Chu Thừa Duệ kém hơn kha khá.


      Tất nhiên, Chu Thừa Duệ là Võ tướng ngũ phẩm, thăng bằng rồi đấy. Chỉ là sau này ...


      Hồ Ngọc Nhu hiểu thấu chuyện quan trường, bèn nghĩ ngợi nữa. quay sang chiếu tướng Hồ Ngọc Tiên: "Còn muội đó, dẹp hết thói xấu cho tỷ. Có tức đến đâu cũng nhịn về rồi kể lại với tỷ. Sau này được thẳng ra miệng bên ngoài như hôm nay nữa!"


      Hồ Ngọc Tiên chợt nhớ ánh mắt lạnh lùng của Chu Thừa Duệ chiếu vào mình. bé vội vã gật đầu, thỏ thẻ : "Vâng, muội biết rồi, Nhị lão gia hình như tức lắm, sau này nhịn hết, muội hứa bậy nữa."


      Hồ Ngọc Nhu nhìn em này, có lẽ do tuổi tâm lý của quá lớn, mà em này lại còn , quá mức thẳng thắn, làm có cảm giác nuôi con vậy.


      Hồ Ngọc Tiên lúc này ngoan ngoãn, kìm được xoa đầu con bé: "Muội bây giờ là nương rồi, ở Chu gia này muội có lướt tới lướt lui có tỷ. Nhưng muội hãy nhớ, năm nay muội 14, xuất giá rồi là phải chung với phu quân và mẹ chồng, lúc đó quan lại qua lại rất phiền, cũng rất nhiều chuyện khiến muội sầu muộn."


      Hồ Ngọc Nhu suy nghĩ lúc rồi gật đầu nghiêm túc.


      "Được rồi, ăn cơm nào!" Hồ Ngọc Nhu nhiều, bởi bé giờ thận trọng hơn xưa nhiều lắm, có lẽ quá tức, con bé cũng buột miệng thốt ra.


      ·


      Phủ Thành..


      Thái tử điện hạ nhìn Đổng tri phủ và Tiết Sĩ Văn bị áp lên xe tù, tài sản tịch thu của bọn họ bị chất đầy xe, y mới quay sang bên nhìn Chu Thừa Vũ.


      “Thanh Hà, chuyện * với ngươi mấy ngày trước, ngươi nghĩ sao?" Mấy hôm này, Chu Thừa Vũ có bản lĩnh ra sao, y nhìn thấy cả, vả lại, chuyện này do Chu Thừa Vũ trình lên, nên lúc ngày, y gọi tên tự của Chu Thừa Vũ rất thân thiết.

      *xưng hô giữa thái tử với quần thần.


      Chu Thừa Vũ kính cẩn đáp: "Hạ quan xin nghe theo Điện hạ."


      Mặc dù Thái tử liệu trước chàng chối từ, nhưng giờ mắt thấy tại nghe được chàng đồng ý, y rất vui vẻ . "Được, vậy ngươi quay về thu dọn chút , vừa lúc có thể về Kinh Thành ăn tết. Đối với huyện Trường Châu, cho ngươi thủ dụ, tạm thời giao lại cho Huyện thừa dưới trướng ngươi tiếp quảng thời gian, sang năm cử người khác đến.”


      Chu Thừa Vũ còn chưa biết chuyện Chu Thừa Duệ bị triệu về Kinh, nghe thế thấy khó xử: "Bẩm Điện hạ, đệ đệ của hạ quan sắp phải về biên cương, mà Nhị đệ muội qua cửa sáu năm mới có thai. tại mùa đông gió rét, thần sợ có sơ xuất xảy ra, mong Điện hạ có thể cho thần chút thời gian, mùa xuân năm sau được chứ ạ?"


      Thái tử điện hạ và Lương Nguyệt Mai là em họ, rất thân nhau, mà Lương Nguyệt Mai và Chu Thừa Vũ lại có quan hệchị dâu em chồng, y tất nhiên châm chế ít nhiều, bèn ngẫm nghĩ chốc lát rồi bảo: "Cũng được, vậy đầu xuân năm sau, trước khi nên gửi thư trước cho . Trước sắp xếp ngươi vào Lục Bộ ở thời gian, sau đó lại thu xếp."


      Chu Thừa Vũ cám ơn y, tiễn y lên đường về Kinh đoạn. Sau đó, y vội vã dẫn Bùi Thanh phi ngựa như bay về huyện Trường Châu.


      Xa nhà nữa tháng, chàng nhớ nhà rồi.


      Tác giả có lời muốn :


      Hoa Hoa Hoa: ôi chu cha, nhớ nhà sao?


      Hồ Ngọc Nhu: Dĩ nhiên là , nhớ ta có.


      Chu Thừa Vũ: Ta nhớ mấy bộ đồ làm cho nàng...


      Tú Vân: Cmn biết xấu hổ!


      Tô thị: +1


      Tiết thị: +2


      Hồ Ngọc Tiên: +3


      Triệu Tịch Ngôn: +4


      Qúy Thành Vân: +5

    3. Nhitocngan

      Nhitocngan Well-Known Member

      Bài viết:
      204
      Được thích:
      2,690
      Xin lỗi cả nhà, mình mới làm, công việc nặng nề quá nên lỡ dỡ
      Châu Lương, Chris_Luu, levuong4 others thích bài này.

    4. Mengotinh_Ranluoi

      Mengotinh_Ranluoi Well-Known Member

      Bài viết:
      1,281
      Được thích:
      1,052
      Chúc mừng bạn @Nhitocngan nhe. Hi vọng công việc bạn suôn sẻ để có tâm trí theo tiếp bộ này, hihi

    5. Nguyên Nguyễn

      Nguyên Nguyễn Active Member

      Bài viết:
      112
      Được thích:
      98
      Chúc mừng nang @Nhitocngan mong bạn sắp xếp đc công việc bỏ bộ này, thank kiu bạn<3<3<3

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :