1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

LỤC YÊN, ANH YÊU EM - KINH CHẬP (C8/35)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. tieudao147

      tieudao147 Well-Known Member

      Bài viết:
      1,522
      Được thích:
      1,518
      35: Dấu chấm tròn
      *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hình ảnh của trình duyệt để đọc.

      Editor: Yang3S

      _____

      Mặt trời ló mình ra khỏi đám mây, dải sáng màu đỏ chiếu ngang giữa các tầng mây, ở giữa cảnh núi rừng trở lên vô cùng ràng, những bông hoa bãi cỏ lắc lư qua lại, những chú chim đậu mặt đất, nhảy qua nhảy lại, vô cùng vui vẻ.

      Khi Tạ Đạo Niên tỉnh dậy, thấy ở bên cạnh, Nam Chi vẫn còn ngủ, ngửi thấy được mùi thơm, đứng dậy và nhàng vào trong phòng bếp.

      Lục Yên nấu mì, bếp bên cạnh đun nước sốt mới làm ngày hôm qua, bàn có bày đĩa thịt gà.

      Cho thêm nắm rau xanh, rồi thìa nước sốt, và mấy miếng thịt gà vào, còn chưa bắc xuống bếp mà hương thơm lan tỏa ra khắp phòng.

      đảo đều mì lên, mái tóc của được búi lại bằng cái trâm cài, đỉnh đầu có ánh sáng, khiến làn da căng bóng mịn màng gương mặt của càng thêm tỏa sáng.

      số sợi tóc dựng đứng lên, nhìn có chút tinh ngịch.

      Lục Yên tìm cái thìa, có người đưa cho .

      Vừa quay đầu lại, phát ra là .

      "Dậy sớm vậy?"

      "Muốn dậy sớm để chuẩn bị làm món kho cho tốt."

      " đánh răng , sắp nấu xong rồi."

      Căn phòng phía sau vang lên tiếng leng keng leng keng, chắc là tiểu nha đầu ngủ dậy.

      " xem Tiểu Hồng Tảo , con bé ngủ dậy thấy ai khóc."

      "Ừm."

      Tạ Đạo Niên đưa Nam Chi rửa mặt, lúc ra thấy bữa sáng được dọn lên chiếc bàn .

      Hai bát mì, đĩa cuống sen muối, vừa đơn giản vừa ngon miệng.

      Lục Yên cầm bánh kem và trứng gà đưa cho tiểu nha đầu.

      "Tiểu Hồng Tảo, ăn sáng ."

      Nam Chi rửa tay xong, ngồi xuống ghế đẩu, thuần thục cầm bánh kem lên ăn, Lục Yên bóc vỏ trứng gà ra cho bé, Tạ Đạo Niên thỉnh thoảng gắp cho ăn ít mì.

      "Mẹ ơi, ăn sáng xong chúng ta lên núi hái đào kim nương*nhá, quả của nó ăn ngon lắm ạ ."

      (*đào kim nương: tên loài thực vật, còn có tên gọi khác là hồng sim, hương đào.)

      (Quả đào kim nương)

      [​IMG]
      (Hoa đào kim nương)

      [​IMG]
      Lục Yên hỏi Tạ Đạo Niên, "Sao con bé lại biết đào kim nương?"

      "Tối hôm qua với con bé."

      "Bố , hoa của nó có màu tím, nhìn rất đẹp."

      Lần này đưa Nam Chi đến, để cho hóng mát, chơi số trò mà bình thường được chơi, nhân tiện dạy cho bé nhận biết số loại thực vật.

      Ăn sáng xong, Lục yên thay quần áo, sau đó bôi dầu cù là lên khắp người cho Nam Chi, núi có nhiều muỗi, bôi gì mà lên đó biết bị đốt thành cái dạng gì nữa.

      Cài dây đeo lên lưng cho Nam Chi xong, Lục Yên dắt tay bé, nhà ba người cùng nhau lên núi.

      Có người đốn củi, con đường tương đối là rộng, Tạ Đạo Niên nắm tay Lục Yên, cõng Nam Chi ở lưng lên núi, đến chỗ tương đối bằng phẳng, đỡ bé xuống.

      Đây là lần đầu tiên Nam Chi đến nơi cao như vậy, ở phía xa xa còn có thể nhìn thấy mặt trời, còn có ngôi nhà , bé phấn khích hét lên.

      "Đẹp! Quá! !"

      Tiếng hét của đánh động những chú chim trong khu rừng.

      Hai vợ chồng nhìn nhau, hẹn mà cùng nhau bật cười. bé chạy từng bước , hai cái đuôi sam lắc lư qua lại, bé chỉ vào đống cây cỏ ở mặt đất và hỏi: "Bố ơi, đây là cây gì ạ?"

      Tạ Đạo Niên ngồi xổm xuống, "Cây này á, cây này có tên là cây mã đề, phơi khô có thể đun làm nước uống."

      [​IMG]
      "Nam Chi muốn hái nó đem về." xong liền mở ba lô ra, rồi cúi người xuống muốn nhổ cây mã đề, nhưng lại nhổ lên được, Tạ Đạo Niên ngồi xổm xuống nhổ lên giúp bé.

      Nhổ được vài cây, Nam Chi chạy đến cái cây khác, hỏi: "Bố ơi, đây là cây gì vậy ạ?"

      "Đó là cây Tùng."

      "Thế con sóc đâu ạ?"

      "Trốn rồi."

      "Bố ơi, còn cái cây dài dài này tên là gì ạ?"

      "Ngưu bì đống*"

      (Ngưu bì đống: còn có tên gọi khác là mơ tròn, mẫu cẩu đằng, ngũ hương đằng, thanh phong đằng, mao hồ lô, là loài thực vật có hoa trong họ Thiến thảo, có nguồn gốc từ khu vực ôn đới và nhiệt đới Châu Á.)

      [​IMG]
      Nam Chi tiến đến gần ngửi, sau đó bịt mũi lại , "Nó nó thúi."

      "Cây này là nguyên liệu làm thuốc, nên đương nhiên là thúi rồi."

      Lục Yên bám chặt vào sợi dây thừng, Nam Chi nghiêng trái nghiêng phải, rất sợ bé ngã sấp xuống.

      Đẩy bụi cỏ ra, Nam Chi kêu lớn lên: "Mẹ ơi, ở đây có quả dâu tây."

      "Đó là cây dâu núi*, ăn được."

      [​IMG]
      "Con rắn có ăn nó ạ?"

      "Con rắn ăn cái này."

      Ba người lúc dừng lại, hai vợ chồng liên tục trả lời các câu hỏi của con , Tạ Nam Chi cứ líu lo như chim sẻ, có thắc mắc gì đều hỏi, thấy thích cái gì đều chụp ảnh lại.

      Lục Yên dừng lại, chỉ vào hướng khác, "Tiểu Hồng Tảo, đào kim nương mà con muốn ở chỗ đó."

      "Đâu ạ đâu ạ?"

      Nam Chi nhìn theo hướng tay của Lục Yên chỉ, quả nhiên thấy được từng quả đào kim nương màu xám tím mọc cành ngắn, ở hai bên cạnh còn có bông hoa màu tím nở rộ.

      "Chị tìm được em rồi." Nam Chi tiến lên, Tạ Đạo Niên vén các cành cây xung quanh ra cho bé, Nam Chi bắt đầu hái quả, Lục yên cũng hái giúp bé, hai người cố ý mang theo nhiều túi, có thể là lần đầu tiên được hái quả, nên Nam Chi rất hưng phấn, chịu , hái đủ chịu .

      Lục Yên túi sắp đầy, hô, "Tiểu Hồng Tảo, đủ rồi, chúng ta còn phải để lại cho người khác hái nữa chứ."

      Tạ Đạo Niên ôm bé vào lòng, "Chúng ta nhìn những loài thực vật khác nhé, được ?"

      Nam Chi nhìn những quả đào kim nương trong bụi rậm, vẫn còn muốn hái nữa, nhưng mà hái quá nhiều, với Tạ Đạo Niên: "Bố ơi, vậy chúng ta nhìn các loài thực vât khác ạ."

      "Ừm."

      Tiếp tục bộ con đường núi, hai vợ chồng giới thiệu cho bé biết được hơn mười loài thực vật. Khi xuống núi, cái gùi đeo sau lưng của Lục Yên chất đầy đống cây mã đề, và số loại cây cỏ khác.

      đường về, có qua cái ao cá trong vắt, có rất nhiều chú cá nhảy lên trong vùng nước nông.

      "Bố ơi bố, có cá, có cá . Mẹ ơi, mẹ nhìn kìa."

      Người chủ ao cá nhìn lên thấy nhà ba người con đường , người đàn ông đẹp trai, người phụ nữ cũng xinh đẹp, ngay cả đứa con trông cũng đáng , thế là ông cười hỏi bọn họ: "Có muốn bắt cá , mang về xào lên ăn rất ngon."

      Tạ Đạo Niên chưa trả lời, Nam Chi giơ tay lên và : "Muốn, cháu muốn ăn cá."

      Lục Yên quát: "Nam Chi, được vô lễ như vậy."

      Ông chủ ao cá xua xua tay, "Còn chưa biết gì, sao, bác bắt cho nhà cháu ít cá, chờ chút a."

      Nam Chi vui vẻ trả lời lại: "Cảm ơn bác ạ!"
      Tạ Đạo Niên cười bất đắc dĩ, với Lục Yên, "Con rất giống em."

      "Giảo hoạt như vậy, giống hệt em."

      ".........."

      Nam Chi chăm chú nhìn ông chủ giăng lưới bắt cá, căn bản chú ý đến bố mẹ chuyện gì.

      Cuối cùng, họ mang được về nhà được đống chiến lợi phẩm, Lục Yên cầm đào kim nương rửa xong bê ra ngoài, với Nam Chi, "Bao giờ ăn phải bóc vỏ ra, ăn nhiều bị tiêu chảy, biết chưa?"

      Nam Chi gật đầu, lắp bắp : "Biết rồi ạ, biết rồi ạ."

      "Phải kiểm soát."

      Đợi đến buổi trưa, làm xong món kho, xào cá , bưng lên bàn, vừa đơn giản vừa ngon miệng.

      Ăn cơm nước xong Nam Chi chơi xích đu lúc, sau đó leo lên giường gỗ ngủ.

      Lục Yên thắp nhang muỗi, xịt nước hoa, đắp chăn lên cho bé.

      Tạ Đạo Niên pha trà hoa quế, kéo ngồi xuống.

      Lục Yên cầm cái chén lên, nở nụ cười, "Có đôi khi cảm thấy cuộc sống cứ như thế này là thích."

      "Nhanh chậm kết hợp đan xen mới là tốt nhất."

      Lục Yên quay đầu lại nhìn con ngủ say, : "Hôm nay Nam Chi rất vui, vừa nãy nhất định phải cầm cây mã đề phơi nắng xong mới chịu ngủ."

      Tạ Đạo Niên lấy cây tăm đâm vào con cá , nhìn Lục Yên cười vô cùng ngọt ngào, hỏi : "Yên Yên, khi còn bé em cũng như vậy đúng ?"

      Lục Yên suy nghĩ lúc, " nhớ lắm, nhưng cũng rất nghịch ngợm, lúc học tiểu học biết đánh nhau, đánh cho bạn nam ngồi cùng bàn phải bật khóc."

      Tạ Đạo Niên vô cùng ngạc nhiên, "Em đánh bạn nam ngồi cùng bàn phải bật khóc?"

      "Cậu ta trộm kẹo của em mà chịu thừa nhận, sau đó em thấy cậu ta lấy cái kẹo đó ra ăn, đầu óc em nóng lên liền tát cậu ta cái."

      "Sau đó thế nào?"

      "Cậu ta bật khóc, muốn tách bàn với em, làm um sùm lên khiến giáo viên đến, sau đó mình em ngồi bàn."

      Tạ Đạo Niên bật cười, có cảm giác ngừng lại được.

      "Chuyện này buồn cười, còn cười."

      Tạ Đạo Niên ho tiếng, giọng vẫn còn mang theo tiếng cười, " có chút lo lắng biết Nam Chi có giống em hay ."

      " đâu."

      "Khó mà được."

      vẫn còn cười, Lục Yên tiến lên bóp xuống bả vai của , "Cười cười cười, cười tiếp ."

      Tạ Đạo Niên kéo ôm vào trong ngực, " còn nghĩ biết tại sao em lại to gan lớn mật như vậy, ra từ như vậy rồi."

      "Vậy còn , có đánh nhau ?"

      "."

      "Em tin."

      " mà, lúc đó chỉ biết đọc sách, luyện chữ, tham gia các cuộc thi, xem điểm, rất nhàm chán."

      Lục Yên vuốt ve gương mặt của , dùng giọng điệu của người mẹ già, tỏ vẻ đau lòng, : "Đứa con đáng thương của tôi, bị tước mất tuổi thơ."

      Tạ Đạo Niên nhíu mày lại, bàn tay luồn xuống dưới cù vào nách của , Lục Yên kiềm chế được, muốn đứng lên, lại bị dùng đùi kẹp lại, liều mạng giãy dụa, cười phá lên ngừng lại được, cơ thể như con cá, thể làm gì khi bị giam cầm.

      Phong cảnh ở nơi này rất đẹp, tiếng cười như vỡ òa, tràn ngập hạnh phúc.

      Mấy ngày tiếp theo, Tạ Đạo Niên tiếp tục đưa Nam Chi lên núi, kể cho bé nghe về các loài thực vật, chỉ cho bé nhận biết các loài chim, đưa bắt cá, hái quả, chỉ trong vài ngày trở nên hoang dã lên ít. Lục Yên dùng lá cây gấp thành hình nhiều loài côn trùng, sau đó treo từng con lên cây trúc, nhìn từ xa, trông rất giống .

      Buổi tối, ba người nằm giường gỗ ngắm nhìn bầu trời, vừa thoải mái vừa thơ mộng.

      Nam Chi ngủ thiếp trong lúc Tạ Đạo Niên về các chòm sao, bế bé vào trong nhà, cầm vợt muỗi khua qua lại nhiều lần ở giường, xác định có con muỗi nào nữa mới bỏ màn xuống.

      Lúc ra ngoài, thấy Lục Yên đứng ở bên dòng suối, yên tĩnh, đỉnh đầu có ánh trăng tỏa sáng, cả người như được khoác lên tầng lụa trắng.

      viên đá rơi vào trong dòng suối , bọt nước bắn văng lên, quay đầu lại.

      đứng ở trong đêm tối, mặc cái áo ba lỗ, cái quần soóc, hai chân vừa thon dài vừa săn chắc hữu lực.

    2. tieudao147

      tieudao147 Well-Known Member

      Bài viết:
      1,522
      Được thích:
      1,518
      35-2: Dấu chấm tròn 2
      Editor: Yang3S

      ________

      Lần đầu tiên nhìn thấy , khi đó đứng ở sau quầy gảy bàn tính, lúc đó vẫn còn là chàng trai ngây ngô, còn bây giờ trở thành bố của con .

      Thời gian trôi qua là nhanh a....

      Tiếng dòng suối chảy róc rách, cùng tiếng chim hót vang lên trong bâu khô ng khí yên tĩnh.

      Tạ Đạo Niên ôm lấy eo của , " nhìn cái gì vậy?"

      " nhìn gì cả, chỉ ngây người thôi."

      hôn xuống cổ của , mỗi tiếng hôn, giống như tiếng nước suối chảy róc rách, dịu dàng, kéo dài, cứ quanh quẩn bên tai của .

      "Thời gian trôi qua nhanh , như thể em chỉ mới vừa gặp , sau đó liền kết hôn."

      vẫn hôn , Lục Yên rụt cổ lại, cười , "Nhột quá!"

      Trêu xong, Tạ Đạo Niên đặt cằm lên bả vai của , nhìn dòng nước chảy róc rách, hỏi : "Chờ đến lúc chúng ta có kỳ nghỉ dài, liền du lịch, có được ?"

      Lục Yên cầm lấy tay của , gật đầu, "Được."

      tại vào mỗi ngày cuối tuần họ đều cùng nhau ra ngoài hóng gió, thỉnh thoảng Nam Chi theo, nhà ba người ngắm cảnh, đến thành phố lân cận, ăn đêm, chơi số trò chơi ở chợ đêm.

      Tạ Đạo Niên xoay người vào trong phòng cầm hai cái ghế đẩu ra, đá hòn đá xuống dòng suối, hỏi Lục Yên: "Có muốn nghịch nước ?"

      " nghĩ em còn à?"

      Mặc dù như vậy, nhưng vẫn cởi dép ra, cho chân xuống dòng suối.

      gõ đầu , "Khẩu thị tâm phi."

      Lục Yên đạp chân mấy cái ở dưới nước, "Mát quá !"

      "Mát chơi nhiều chút."

      Lục Yên kéo váy lên chút, cầm lấy viên đá ném xuống dòng suối, cằm đặt lên đầu gối, khóe miệng cong lên thành nụ cười, mái tóc đen xõa ở sau lưng, ánh mắt sáng lấp lánh.

      Tạ Đạo Niên lặng lẽ nhìn , trong tay cầm cục đá , suy nghĩ lúc, vẫn đặt tay xuống.

      Hai vợ chồng nghịch nước, màn đêm dần buông xuống.

      Sau khi kết thúc chuyến cánh đồng sen, Nam Chi thu hoạch được rất nhiều thứ, lúc đến nhà trẻ bé đều cầm cái cây phơi khô theo để phổ cập kiến thức khoa học cho các bạn học, kể cho các bạn học nghe về những ngày bé ở cánh đồng sen, những người bạn đều chăm chú lắng nghe với thích thú.

      bé còn dùng đất sét nặn ra rất nhiều A Bảo, có bé có to, mỗi lần đều đưa cho Lục Yên kiểm tra, Lục Yên xem xong đều phải sửa lại cho bé.

      Việc luyện chữ vẫn được tiếp tục duy trì hành ngày, bây giờ bé đọc lại truyện tranh chú Thoòng, chỗ nào hiểu lời thoại hỏi Lục Yên, cực kỳ tự giác.

      Nam Chi ngày càng giống hai người họ, cho dù là thói quen, hay là thái độ học tập.

      Vào buổi trưa, sau khi tan làm Lục Yên đến nhà trẻ đón Nam Chi về nhà, hai mẹ con đường, trời nắng rất to, che ô rồi mà vẫn có thể cảm nhận được oi nóng, Lục Yên cảm thấy hơi chóng mặt.

      Nam Chi dừng lại trước quán kem, nhìn que kem ốc quế bên trong chịu bước .

      "Mẹ ơi, con muốn ăn kem ốc quế."

      Lục Yên nhìn các loại hương vị khác nhau của kem ốc quế ở bên trong, với Nam Chi, "Mỗi người nửa."

      "Mẹ, con muốn ăn cả cây."

      " được, ăn kem rất lạnh." Dạ dày của Nam Chi được tốt, ăn nhiều đồ lạnh bị tiêu chảy.
      "Nhưng mà mẹ cũng ăn mà?"

      "Bởi vậy mới mỗi người nửa a."

      Nam Chi bị lời làm cho choáng váng, bé rầu rĩ : "Vậy mỗi người nửa ạ."

      Lúc này Lục Yên mới hài lòng đưa vào trong quán kem, "Ông chủ, cho tôi kem ốc quế vị dưa vàng Hami."

      "Được."

      Tivi chiếu phim, người bán hàng ăn cơm, ông ấy đặt bát cơm xuống sau đó lấy kem ốc quế đưa cho Lục Yên, Lục Yên ngửi thấy mùi thơm của cá trong bát cơm, tuy rằng rất thơm, nhưng cảm giác mũi được thoải mái cho lắm.

      Sau khi trả tiền xong, người bán hàng quay lại bàn ăn, khi ngang qua Lục Yên, ngửi thấy mùi cá, dạ dày liền cuồn cuộn lên, có cảm giác muốn nôn, Nam Chi đứng ở bên cạnh giục Lục Yên mau ăn kem.

      Xé lớp vỏ giấy ở bên ngoài ra, Nam Chi cắn miếng đầu tiên, "Mẹ, mẹ cũng ăn ạ."

      Lục Yên cắn miếng rồi ra khỏi quán kem, ánh nắng bên ngoài có chút gắt, cơ thể hơi chao đảo chút, cảm thấy có có chút choáng váng đầu óc.

      "Mẹ, mẹ thấy ngon ạ?"

      Lục Yên hít hơi sâu, chờ cái cảm giác khó chịu kia qua , với Nam Chi, "Ngon, Nam Chi ăn trước , lát nữa mẹ ăn sau."

      Nam Chi tiếp tục ăn kem ốc quế, Lục Yên nắm tay bé, đưa ngón tay ra bắt đầu nhẩm tính ngày.

      bị chậm kinh nguyệt mấy ngày rồi?

      Nam Chi giơ cây kem ốc quế lên, "Mẹ ơi, mẹ ăn ."

      cúi đầu xuống cắn miếng rồi lại tiếp tục bước .

      Gần đây làm mấy lần cùng Trường Canh?

      Tính lại lần nữa, hình như bị chậm .

      Nam Chi ăn kem ốc quế, bé nhìn Lục Yên, "Mẹ ơi, mẹ làm sao vậy ạ?"

      "Mẹ sao."

      ngang qua quầy thuốc, ở cửa quầy thuốc tổ chức hoạt động, cổng vòm bằng bóng bay màu đỏ thẫm bay lên cao, rất náo nhiệt, nghĩ ngợi lúc, nắm tay Nam Chi vào đó.

      ........

      Vào mùa hè, ở thành phố Ngô có đặc biệt nhiều bão, cơn bão giống như thần tiên độ kiếp, cả thành phố như bị cuốn vào trong bầu khí của những ngày tận thế.

      Cơn bão qua , mọi thứ dường như đều bị dịch chuyển.

      Vốn là cuối tuần phải về nhà, nhưng thứ bảy có bão, nên Tạ Đạo Niên ở lại thành phố Cẩm ngày, ngày hôm sau mới trở về nhà.

      Lái xe vào trong bãi đỗ xe, sau đó bộ về nhà.

      Trải qua trận bão hôm qua, lá cây rụng đầy đất, cây trúc đào cũng chỉ còn lại mấy mấy bộ phận, lá rụng hết xuống đất, ngoài ra còn có những hàng rào biển báo biết bị gió thổi bay nơi nào nữa.

      Cơn bão qua , bầu trời đặc biệt xanh, khí cũng trong lành hơn, ánh nắng cũng quá gắt.

      Bên trong Nhã An Hoa Viên.

      Cái nồi áp suất trong phòng bếp tỏa ra hương thơm ngát, Lục Yên mở nắp vung ra ngửi, miệng khẽ mỉm cười, Nam Chi ngồi vẽ tranh ở ngoài phòng khách, các cây bút màu được trải dài bàn, A Bảo đứng ở bên cạnh bé cứ đảo tới đảo lui, nó mới ở bên ngoài mới về, chân rất bẩn, giẫm lên tranh vẽ, trong nháy mắt bức tranh nên mấy đóa hoa mai.

      Nam Chi đẩy nó ra, đánh vào đầu nó cái, "A Bảo, em được làm bẩn bức tranh của chị."

      Con mèo mập ú trực tiếp nằm luôn lên giấy vẽ, "Meo meo ~"

      Bên ngoài ngôi nhà có cái tổ chim, bên trong cái tổ có hai quả trứng, chim mẹ bay về nhìn cái xong lại bay .Lục Yên cúi đầu tách hạt sen, từng viên từng viên căng mẩy trắng nõn, rửa xong liền đặt sang bên, mở tủ lạnh lấy quả lựu ra, rồi cắt nó làm đôi, hạt lựu vừa mọng nước vừa đỏ au, cầm chúng lên bày vào đĩa đựng hoa quả.

      Nhìn đồng hồ, đoán cũng sắp về đến nhà rồi, vào phòng lấy cái gì đó.

      Tiếng chìa khóa tra vào ổ khóa vang lên, Nam Chi bỏ cây bút màu xuống, Tạ Đạo Niên vừa vào đến cửa, lập tức ôm lấy chân của , "Bố về rồi."

      Tạ Đạo Niên đặt nụ hôn xuống má của bé, "Mẹ đâu rồi?"

      "Ở trong phòng ạ."

      Tạ Đạo Niên cởi cà vạt ra, vào nhà bếp rửa tay, nhìn thấy quả lựu đĩa hoa quả, cầm lấy miếng, tách hạt ra ăn.

      Vừa quay đầu lại, thấy Lục Yên đứng dựa ở cửa bếp, hai tay khoanh lại, khóe môi cong lên thành nụ cười.

      Tạ Đạo Niên tiến lên xoa xoa đầu , "Mới được tăng tiền lương?"

      Mới cười thành cái dạng này!

      Lục Yên chống cằm vào tay, "Lựu ngon ?"

      "Ngon, rất ngọt, rất nhiều hạt."

      mỉm cười, lấy cái gì đó ở trong túi quần ra đưa cho xem.

      Tạ Đạo Niên nhận lấy.....

      Trong nháy mắt, xung quanh trở lên yên tĩnh.

      Rèm cửa sổ sát đất được kéo ra, hoa thảo ở trong vườn nở rực rỡ, xinh đẹp tràn đầy sức sống.

      Hai vạch màu đỏ tươi.

      cười, đặt tay lên bụng, dịu dàng : "Vừa mới thử."

      Nửa quả lựu ở trong tay của Tạ Đạo Niên rơi xuống sàn nhà, hơi nghiêng đầu, cảm giác có chút khó tin, " à?"

      "Vâng."

      Nồi áp suất nhả ra khói trắng, từng đợt từng đợt .

      đưa tay lên dụi mắt, rồi hít vào hơi sâu, suy nghĩ đó cứ quanh quẩn quanh quẩn thành vòng tròn ở trong đầu của .

      đặt que thử thai xuống, ánh mắt sáng rực, khóe miệng hơi cong lên biểu tâm trạng vui của .

      từ từ bước đến ôm lấy .

      Lục Yên vòng tay qua ôm lấy hông của , ngửi thấy được mùi ánh nắng người của , bàn tay di chuyển lên chạm vào tấm lưng ướt đẫm mồ hôi của .

      Trong phòng khách, A Bảo lại lần nữa giẫm bẩn lên bức tranh của Nam Chi, Nam Chi tức giận đến mức vẽ vòng tròn lên gương mặt của nó.

      Ở bên ngoài ngôi nhà, người bán kẹo mạch nha vừa đạp xe đạp ngang qua, tiếng chuông leng keng vang lên.

      con chim sẻ đậu bụi hoa Thất Lý Hương, những bông hoa bị lung lay rơi xuống đất làm hai mảnh.

      Khung cảnh xung quanh vừa phải, ánh sáng vừa đủ....

      - -------Toàn văn hoàn--------

      Yang: Chính thức hoàn chính văn, là nhiều cảm xúc ☺. Lẽ ra phải hoàn từ 3-4 tháng trước rồi nhưng có nhiều chuyện xảy ra nên bị lỡ đến bây giờ. Cảm ơn tất cả mọi người theo dõi và ủng hộ truyện, cảm ơn mọi người tích cực vote và bình luận để tạo động lực cho ta edit.

      tại ta có dự định edit 2 bộ truyện: 1 bộ khoảng 15 chương, tính cách nam chính biến thái, phải là người tốt, chỉ đối tốt với nữ chính và đương nhiên là cao H; còn 1 bộ khoảng 80 chương, nữ truy, nữ chính là tiểu thư nhà giàu, tính cách cao ngạo, còn namc bỏ học từ thời cấp 3, là tay đua xe cừ khôi, người tràn ngập vị hoocmon nam tính, khiến nào gặp cũng muốn kéo lên giường và nữ chính cũng là trong số đó , tóm lại bộ này là kiểu cừu trắng (tưởng mình là sói xám) muốn ăn thịt con sói xám đội lốt cừu non nhưng lại bị phản dame, bị con sói xám quay lại ăn thịt.

      tại tác giả mới viết 1 ngoại truyện, biết có viết thêm nữa , nhưng ta cứ edit ngoại truyện 1 trước , nếu tác giả viết NT tiếp ta edit và bổ sung sau. Và như ở chương trước, phần NT này ta đăng trước lên nhóm Hội Những Người Thích Truyện 3S fb, khi nào ta làm ebook xong up NT đó lên đây sau.

    3. tieudao147

      tieudao147 Well-Known Member

      Bài viết:
      1,522
      Được thích:
      1,518

    4. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :