1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Sinh con thời mạt thế - Bao Bao Tử

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Ngọc Hỏa Ca

      Ngọc Hỏa Ca Well-Known Member

      Bài viết:
      512
      Được thích:
      1,888
      Chương 404: khóc, hai ăn vạ, ba thắt cổ

      Lúc này, đúng như những gì bác sĩ Hồng , Mộc Dương trong quá trình tiến hóa cấp tốc. Tô Tô ôm Tiểu Ái đứng nhìn ngoài cửa, quanh người Mộc Dương có năng lượng của lửa di chuyển, hẳn là trong quá trình tiến hóa từ người thường thành dị năng giả.

      yên tâm, đứng ở cửa với bác sĩ Hồng cách mềm mỏng hơn: “Chuyện này suy cho cùng cũng thể trách được, người như chỉ chăm lo nghiên cứu, dễ bị người khác giật dây đằng sau, dễ lầm đường lạc lối. Nghiên cứu khoa học vẫn nên nghiên cứu nhưng chúng ta nghiên cứu cũng còn phải giữ nhân tính của con người. xem những đứa trẻ ở thôn Bát Phương này có thể sống trong mạt thế, tức là trong cơ thể của chúng có kháng thể nên mới có thể sống. Các được dùng mọi cách lấy tính mạng của chúng để nghiên cứu được.”

      Như Trạc Thế Giai từng , vạn vật đều có quy luật, ông trời cho những đứa trẻ này được sống cứ để chúng sống . Là người thường cũng được, tương lai vì nguyên nhân gì đó hay chuyện gì đó mà trở thành dị năng giả cũng được, đó là số của chúng.

      Mà vaccine mạt thế, nếu tỷ lệ thành công là 99.99% cũng tốt, nhưng được dùng mọi cách thí nghiệm cơ thể bọn trẻ để gia tăng số liệu. Tô Tô cho rằng nếu người quá cố chấp với bất kì chuyện gì bị tẩu hỏa nhập ma, như ở kiếp trước.

      Bác sĩ Hồng gật đầu, ra vẻ nhận sai “Tôi biết sai rồi”. Cơn tức trong lòng Tô Tô cũng nguôi ngoai, ôm Tiểu Ái bằng tay, Tiểu Ái kéo tóc của , tay còn lại Tô Tô lấy lại chỗ tóc Tiểu Ái nắm. vừa kéo vừa dặn dò bác sĩ Hồng:

      “Tôi thấy trợ lý của có tâm bất chính, người như thế dù có tài nhưng tâm địa độc ác, phải khống chế nếu phải giao cho tôi giết. Nếu tôi nghĩ người như thế, nếu kiểm soát thể giữ lại.”

      người bình thường tâm địa độc ác so với thiên tài có tài năng thiên bẩm mà có tính người, mối nguy hiểm của loại trước có gì, mối nguy hiểm của loại đằng sau ảnh hưởng tới cả nhóm người. Loại giống như Hạ An giờ rơi vào tay Tô Tô, nếu rơi vào tay Lý Oánh cần nghĩ cũng biết chúng hại chết bao nhiêu người.

      Tô Tô nhớ căn cứ Thanh Long ở kiếp trước thu hút được biết bao nhiêu nhân tài vô nhân tính như Hạ An, chúng cùng nhau lập nên phòng thí nghiệm dị năng. Theo báo cáo, lúc đó phòng thí nghiệm này khiến mọi người nghe thấy là sợ hãi, đến cả những dị năng giả tiến hóa lần hai ở căn cứ Thanh Long cũng lo lắng, sợ dị năng của mình đặc biệt quá, bị phòng nghiên cứu lôi cắt lát.

      Vaccine mạt thế cũng là do phòng thí nghiệm dị năng này nghiên cứu ra. Theo thông tin đồn chưa có người chứng thực để nghiên cứu ra vaccine mạt thế, căn cứ Thanh Long phối hợp với phòng thí nghiệm dị năng, lấy được mấy nghìn trẻ sơ sinh về căn cứ trong vài năm, mục đích là dùng cho công tác thí nghiệm cơ thể người của phòng thí nghiệm.

      Nên Tô Tô cho rằng, bác sĩ Hồng phải đảm bảo điều khiển được Hạ An cả đời, nếu phải giết.

      Bác sĩ Hồng tiếc nuối nhân tài, cúi đầu gì, hiển nhiên là muốn khống chế Hạ An, cũng muốn giao ta cho Tô Tô giết. Tô Tô cũng muốn thương lượng với bác sĩ Hồng nữa, tính thừa dịp lúc nào có bác sĩ Hồng xử lý tên Hạ An này. Đương nhiên, Hạ An là nhân tài y học, loại nhân tài này mà giết lại mất mát, thôi cứ làm ta bị tàn tật, nhưng tất nhiên thể làm trước mặt bác sĩ Hồng.

      ra khỏi cửa phòng thí nghiệm, tìm hai thành viên của đội phụ nữ tự cường, để họ điều mấy người trong đội đến theo dõi Hạ An.

      chờ hai thành viên của đội phụ nữ tự cường đến chấp hành mệnh lệnh của Tô Tô, Hạ An sớm khuất phục mệnh lệnh của Tô Tô, ra tay hành động trước. ta chờ Tô Tô thăm Mộc Dương xong, rời khỏi phòng nghiên cứu lâu sau liền tìm bác sĩ Hồng, khuyên:

      “Bác sĩ Hồng, hai ngày trước tôi lên thị trấn nhộng mua đồ, nghe Xuân Chính Tông ở Xuân thành chiêu mộ nhân tài, nếu chúng ta có thể đem vaccine mạt thế chạy đến chỗ Xuân Chính Thông, nghiên cứu này của chúng ta phát triển thuận lợi hơn ở thôn Bát Phương.”

      được, Tô Tô có ơn với tôi. Tính mạng của tôi là do Tô Tô cứu về từ trong đống zombie, nghiên cứu này phát triển nữa tôi cũng rời khỏi thôn Bát Phương!”

      phân tích tới chuyện vì sao Xuân Chính Tông lại chạy đến thị trấn nhộng tìm người, bác sĩ Hồng mở miệng từ chối lời mời của Hạ An, thái độ rất cương quyết. gắn bó với thôn Bát Phương này, dù thôn Bát Phương có nhiều trói buộc hơn nữa cũng định bỏ thôn Bát Phương mà .

      Hạ An cười, khuyên nữa, nhưng đêm hôm đó ôm toàn bộ tài liệu nghiên cứu của bác sĩ Hồng mất. Lúc đó trời tối, Hạ An chỉ muốn lấy mẫu thực vật giúp bác sĩ Hồng, bác sĩ Hồng cũng thường ra ngoài lấy mẫu vật nên mấy người gác cửa cảm thấy có gì kì lạ, thả .

      Chờ tới khi mọi người cảm thấy có gì đó đúng là sáng sớm ngày thứ hai. Bác sĩ Hồng ngủ dậy, định nghiên cứu mới phát toàn bộ tài liệu mà ông dốc hết tâm sức nghiên cứu trong thời gian vừa rồi, bị Hạ An cuỗm bỏ mất.

      Lúc đó treo sợi dây lên cửa, chuyển cái ghế băng đến định thắt cổ tự tử!

      Tô Tô hoảng hốt, lúc ôm Tiểu Ái đến nơi trong ngoài phòng thí nghiệm bị bao vây chặt chẽ. Bác sĩ Hồng được cứu, như mất nửa cái mạng, cứ nằm trong gió lạnh đầu xuân, nỉ non khóc.

      Có người chuyển ghế ra cho nhưng cũng ngồi, cứ ngồi dưới đất dựa vào ghế khóc, nhìn thấy Tô Tô đẩy xe đẩy của Tiểu Ái tới, bác sĩ Hồng liền bò đến trước mặt Tô Tô khóc :

      “Tô Tô, Tô Tô, đó là tất cả tâm huyết của tôi, toàn bộ tâm huyết của tôi. hãy cử người tìm lại cho tôi, nhất định phải tìm lại cho tôi. Tên súc sinh này, tên súc sinh này….”

      “Hôm qua tôi thế nào với ? Chỉ mới qua đêm mà coi lời tôi như gió thoảng bên tai rồi!”

      Nhìn bộ dạng khóc hai ăn vạ ba thắt cổ của bác sĩ Hồng như người đàn bà, Tô Tô giận nên lời. đưa tay kéo chiếc ghế băng lại, kéo lại chăn cho Tiểu Ái ở trong xe đẩy. nhìn bác sĩ Hồng, cau mày tiếp:

      “Tối qua tôi với , tên Hạ An này tâm địa bất chính, bảo phải khống chế hoặc giao cho tôi giết. còn cho đó là đúng, còn bảo vệ , giờ chưa qua mười tiếng đồng hồ, Hạ An ôm tâm huyết của rồi, còn có thể trách ai?”

      phải, phải Tô Tô, nhất định phải giúp tôi tìm về, nhất định phải giúp tôi tìm về”. Bác sĩ Hồng ngồi mặt đất, nghe ra ý của Tô Tô định khoanh tay đứng nhìn, liền vội vàng , “Cái Hạ An ăn trộm chỉ là vaccine mạt thế, mà còn rất nhiều tài liệu nghiên cứu khác, gồm cả mẫu máu của tất cả người trong thôn Bát Phương, trong đó còn có cả của Tiểu Ái và Thiên Tứ! Tô Tô phải giúp tôi, phải giúp tôi!”

      Parvarty thích bài này.

    2. Ngọc Hỏa Ca

      Ngọc Hỏa Ca Well-Known Member

      Bài viết:
      512
      Được thích:
      1,888
      Chương 405: Khả năng phần mười nghìn

      “Cái gì?”

      Tô Tô nghe thấy lời bác sĩ Hồng liền cảm thấy tim mình nhảy ra khỏi lồng ngực. Đúng rồi, với nghiên cứu vaccine mạt thế của bác sĩ Hồng mất rồi thôi, chẳng liên quan ảnh hưởng gì đến cả, vì cũng định dùng nó để xưng bá thiên hạ. Nhưng mẫu máu của Tiểu Ái, và cha mẹ , còn cả mười tám đặc công dị năng của Diệp Dục mất rồi, Tô Tô thể lo.

      Lúc đầu, phòng nghiên cứu dị năng của căn cứ Thanh Long vì để nghiên cứu ra dị năng mà bắt đầu từ mẫu máu. Chỉ cần lấy mỗi người 10ml máu, thực tế chỉ cần 10ml máu là có thể tìm được tất cả bí mật trong đó, bao gồm cả loại dị năng, người đó có khỏe hay , di truyền DNA… đều có thể lấy được từ 10ml máu đó.

      Có người muốn lấy mẫu máu đó để lấy được những nghiên cứu đáng giá, rồi bắt chủ của mẫu máu đó để làm giải phẫu. Dù Tô Tô nghĩ rằng việc trùng hợp thế, có người nhìn vừa mắt mẫu máu của và người xung quanh, nhưng chẳng may sao?

      Mỗi bậc cha mẹ đều cảm thấy con của mình khác với những đứa trẻ khác, nếu trong đời của Tiểu Ái có khả năng phần mười nghìn bị người khác đem giải phẫu. Người làm cha mẹ có muốn diệt trừ khả năng phần người nghìn đó ?

      Phạm vi của khả năng này rất rộng, mẫu máu của tất cả người trong thôn Bát Phương đều ở trong tay Hạ An, cần đặc biệt cảnh giác.

      Mỗi người trong thôn Bát Phương đều vì lý do nào đó mà bị bác sĩ Hồng thu thập mẫu máu. Lúc Tiểu Ái vừa ra đời, để kiểm tra sao môi của con bé lại bị đen nên cũng từng bị lấy mẫu máu chứ đừng Thiên Tứ. Tim Thiên Tứ đập quá chậm, nên bị bác sĩ Hồng lấy máu vài lần.

      “Hạ An , Xuân thành có tên Xuân Chính Tông gì đó tìm người ở thị trấn nhộng. mấy ngày trước từng tiếp xúc với Xuân Chính Tông, muốn tôi cùng đến chỗ . Tô Tô, Tô Tô ơi, tôi muốn nên từ chối Hạ An. Nào biết, nào biết tên khốn đó đem hết tâm huyết của tôi …”

      Đoạn sau bác sĩ Hồng khóc lóc Tô Tô buồn nghe, chỉ muốn biết Hạ An đầu quân cho ai, vì thế Tô Tô đứng dậy, xoay người đẩy xe đẩy của Tiểu Ái chạy khỏi phòng thí nghiệm. Đằng sau lưng , đám người đó xúm lại khuyên bác sĩ Hồng, cái gì mà chỉ cần còn sống những thứ đó đều có thể nghiên cứu lại, blah blah.

      Tô Tô vốn định tìm Diệp Dục, bảo Diệp Dục cử người đuổi theo Hạ An, nhưng về biệt thự lại phát ra cái tên Diệp Dục mấy hôm nay chỉ ở lại thôn Bát Phương vì lo lắng Tiểu Ái ngoài, sáng sớm nay chạy đến thị trấn nhộng rồi. chỉ Diệp Dục đến thị trấn nhộng, cả Hộ Pháp cũng rồi. Tô Tô nghĩ, cũng đến thị trấn nhộng!

      ngang qua thành viên của đội phụ nữ tự cường, Tô Tô vẫy tay dặn dò người phụ nữ: “ cử người tìm Trương Văn Viễn, bảo ấy rút hết các cột mốc bên ngoài thôn Bát Phương. Từ nay về sau, thôn Bát Phương này cho người ngoài dễ dàng vào nữa.

      Trước đây biết ai đưa ra ý kiến, để người của thôn Bát Phương dễ ra khỏi sương mù nên thiết kế mấy cột mốc chỉ đường. Điều này đúng là tiện hơn cho người trong thôn nhưng cũng đem đến ít phiền phức cho thôn.

      Giống như chuyện tên giả Thư Sinh bắt cóc Trạc Thế Giai lần trước, nếu có cột mốc chỉ đường có thể ra khỏi thôn Bát phương sao? Lần này Hạ An mang theo toàn bộ tài liệu của bác sĩ Hồng, nếu có cột mốc có thể ra khỏi sương mù sao?

      Nên Tô Tô cho rằng, tồn tại của cột mốc này là cần tiết. Nếu có người muốn vào thôn, cứ cầm theo la bàn rồi né vùng sương mù mà Thư Sinh và Lý Tiểu Vũ tạo ra là được. Nếu người trong thôn muốn ra ngoài Trương Văn Viễn với Thư Sinh có thể dẫn đường, các dị năng giả cao cấp, giác quan nhạy bén cũng có thể giúp dẫn đường.

      Thành viên của đội phụ nữ tự cường lập tức nhận lệnh xoay người tìm Trường Văn Viễn nhổ mấy cộc mốc . Tô Tô về biệt thự của mình, bắt đầu xếp đồ, quần áo thu mùa thu mà Tiểu Ái cần dùng, áo lông, áo khoác, còn cả túi ngủ, hai hộp bột gạo lấy được trong thành phố, quần áo của Tô Tô, bình sữa lớn mỗi loại hai bình, đồ chơi cũng mang theo ít.

      Mấy thứ đồ này cũng xếp được hai vali to, sau đó Tô Tô ra ngoài tìm thấy chiếc xe Jeep quân của Diệp Dục, gấp chiếc giỏ xách trẻ con xe xuống, buộc ghế cho trẻ, sau đó để Tiểu Ái ngồi lên. Xong xuôi Tô Tô mới lái xe chuẩn bị đến thị trấn nhộng giết Hạ An.

      còn chưa ra khỏi thôn Bát Phương, trong lớp sương mù, ở góc nào đó có rất nhiều rắn, kích cỡ màu sắc giống nhau. biết chúng từ đâu tụ về đây, tìm góc có mùi hương kích dục, có hoa ăn thịt người, cũng có bụi cây biến dị. Từng con rắn bò về phía thôn Bát Phương, uốn éo dưới mặt đất giống như về đất thánh, cảnh tượng vô cùng quỷ dị.

      Lúc này, trung tâm nhận nhiệm vụ ở thị trấn nhộng, đông đúc chật kín. Theo gia tăng nhân khẩu ở thị trấn nhộng, người đến nhận nhiệm vụ cũng nhiều hơn. Bảo dẫn theo mấy người ngồi ở sau quầy, bận rộn ngơi tay. bận rộn đóng dấu lên tờ thu nhận nhiệm vụ, còn quên quay sang cười với Bì đứng ở sau:

      “Đại ca, cứ về , ở đây có em trông rồi. Nghe hôm nay là ngày đầu tiên Từ Lỗi nhà trẻ, về xem xem, đừng để nó ở nhà trẻ bị Duệ Duệ bắt nạt.”

      “Con khỉ Duệ Duệ đó, sớm dặn nó dẫn theo Từ Lỗi chắc sao đâu.”

      Ngày tháng dần dần trở nên tốt đẹp hơn, Bì hơn bốn mươi tuổi rồi, nụ cười gương mặt ngày càng nhiều hơn. Tiểu Ái nhà Tô Tô cũng sắp sáu tháng, Từ Lỗi cũng sắp tuổi. Trong thôn Bát Phương, chỉ cần trẻ con được được đưa tới nhà trẻ. Bì đương nhiên cũng thể để Từ Lỗi thua ở vạch xuất phát.

      Nên dù cười nhưng thực ra rất lo lắng, chỉ sợ ngày đầu Từ Lỗi nhà trẻ, mấy người phụ nữ mới tới nhà trẻ biết trông thằng bé. Nó chỉ là đứa trẻ tuổi, được nhiều, thói quen sống cũng biết cách biểu đạt nên Bì định xem thế nào, tiện thể tặng chút quà cho mấy bên nhà trẻ.

      Dưới thúc giục của Bảo, bì vỗ vai người em của mình, xoay người, xách túi quà định tặng mấy giáo ở nhà trẻ, ra cửa sau của trung tâm.

      Nhưng còn chưa được bao xa, tiếng nổ lớn khủng khiếp vang lên, tiếng nổ phát ra từ trung tâm nhiệm vụ đằng sau lưng . Bì quay đầu, những người bên cạnh bị lực nổ đẩy ngã mấy bước, mà trung tâm ồn ào tiếng người, sau tiếng nổ còn thành nào nữa.

      Parvarty thích bài này.

    3. Ngọc Hỏa Ca

      Ngọc Hỏa Ca Well-Known Member

      Bài viết:
      512
      Được thích:
      1,888
      Chương 406: thể cho qua như thế

      “Bảo!!!!”

      Bì đau khổ, đánh rơi túi quà đẹp đẽ trong tay, muốn xông về phía trung tâm nhận nhiệm vụ bốc cháy. Ở khúc quanh phía trước chợt có nhóm người chạy ra, ai nấy đều đeo mặt nạ phòng độc, mặc đồ chống đạn quân dụng rất dày. Chúng xông thẳng đến, vừa chạy vừa ném dị năng ra, gặp ai giết người nấy, hề run tay cũng mảy may thương lượng, có vẻ như chúng chỉ muốn phá hoại khắp nơi.

      chạy về phía trung tâm nhiệm vụ thấy thế liền chạy vào trong con đường , vừa chạy vừa móc chiếc còi trong cổ áo ra, thổi hết sức….

      Thị trấn nhộng yên bình lâu, giờ cứ ba ngày trận lớn hai ngày trận . Chẳng ai biết vì sao, tóm lại giờ thị trận nhộng này dường như có ngày nào được yên ổn. Ban đầu là vì Voldermort tìm Chíp Bông, nên liên tục khiêu chiến thị trấn nhộng, nhưng giờ chết rồi mà các trận chiến vẫn dừng lại, thậm chí còn ác liệt hơn.

      Thị trấn nhộng nhanh chóng trở nên náo loạn, chỉ trong chớp mắt mọi người bắt đầu cảm thấy được trận chiến ác liệt ngày hôm nay, nó giống với khiêu khích của Voldermort. Trước đây Voldermort chỉ dám khiêu chiến nhiều lần bên ngoài, nhưng đều bị đội nữ tự cường tuần tra phát ra, kế hoạch bị chết từ trong trứng.

      Nhưng lần này, vụ nổ xảy ra ở trung tâm nhiệm vụ này hoàn toàn hề có dấu hiệu báo trước nào. , vụ tấn công này vô cùng chuyên nghiệp, trước đây chưa từng để lộ chút dấu vết nào cả, khiến người khác kịp phòng bị.

      Tin tức nhanh chóng được truyền , trung tâm nhiệm vụ ở thị trấn nhộng bị nổ. Nhóm đặc công dị năng Diệp Dục và Hộ Pháp từ bốn phía thôn Bát Phương gấp rút quay về, điên cuồng chiến đấu cùng nhóm người kia. Quân Tửu dẫn các y tá bác sĩ mặc áo blouse trắng bắt đầu cấp cứu cho Bảo và mọi người trong trung tâm nhiệm vụ.

      Tô Tô vừa đúng lúc chạm phải nhóm người chạy ra từ thị trấn nhộng, mặt chúng đều đeo mặt nạ phòng độc, mặc cả áo chống đạn của quân đội người, vừa chạy về thôn Bát Phương vừa quay đầu lại điên cuồng thả dị năng, sắp sửa chạm mặt với chiếc xe của Tô Tô. Mười mấy vỏ nhộng trồng rau củ, lương thực thị trấn nhộng đột nhiên vang lên mấy tiếng nổ.

      Tiếng đó lớn như tiếng pháo, tiếng nổ vang trời đó chỉ phá hủy vườn rau củ lương thực của thị trấn nhộng mà còn nổ chết nhóm dị năng giả hệ mộc và người thường trồng rau trong vỏ nhộng.

      Tô Tô dừng xe lại, tuyệt đối thể về phía trước. Ghế trẻ con đằng sau , Tiểu Ái bị tiếng nổ dọa sợ khóc lớn, Tô Tô vội vàng nhảy xuống xe, chạy ra đằng say bế Tiểu Ái lên, cố cười vui vẻ :

      “Đừng khóc, cục cưng, đánh nhau rồi. Con nghe này, bây giờ phải đánh nhau rồi, có sôi động nào. Chúng ta cùng giết người xấu thôi.”

      Dưới dẫn dụ của mẹ mình, Tiểu Ái lờ mờ cảm nhận được tâm trạng của Tô Tô, có vẻ như đó phải chuyện gì kinh khủng lắm, vì mẹ vui vẻ thế mà. Đánh nhau? Uhm, đánh nhau là chuyện đáng vui.

      Vì thế Tiểu Ái dần dần nín khóc, lúc này đám quân nhân đe mặt nạ chống độc ở phía trước lao đến trước mặt Tô Tô, đằng sau chúng bị thứ gì đó đuổi theo vì thế giữa những động tác của chúng có cảm giác vội vã. Thậm chí chúng còn đoán được con đường phía trước có Tô Tô ôm Tiểu Ái xuất

      “Con điếm, tránh ra!”

      Người đầu nhìn dung mạo, vừa quát Tô Tô vừa giơ tay ném quả cầu lửa về phía Tô Tô và Tiểu Ái, coi Tô Tô và Tiểu Ái chỉ như con kiến thế giới. Chỉ cần chắn đường bị chúng giết.

      Tô Tô di chuyển, để mặc quả cầu lửa đó bay đến trước mặt, quả cầu lửa bùng cháy hừng hực bay lại. Nhưng chỉ chớp mắt, quả cầu lửa còn chưa chạm đến chóp mũi của Tô Tô bị nước bọc lại, tắt lụi.

      Đám người đó còn chưa kịp phản ứng, Tô Tô giậm chân cái, cả nhóm người chạy đến liền giữ nguyên tư thế, động đậy được. Mặc dù chúng mặc đồ chống đạn nhưng cũng thể ngăn được máu trong cơ thể nhanh chóng đông lại.

      Tô Tô tốn chút sức lực nào khống chế được đám người phía trước. Mặc Vị Minh cầm vũ khí chạy tới, thấy Tô Tô và Tiểu Ái cùng với mười mấy tên quân nhân mặc đeo mặt nạ chống độc, trang bị trang phục hoàn hảo liền huýt sáo mấy tiếng.

      Những tiếng huýt sao vang tận trời, người trong thị trấn nhộng vẫn lâm vào cảnh hoảng loạn. Diệp Dục cầm súng bắn về phía tên chạy tới, quay người chạy về phía tiếng huýt sáo. Các đặc công dị năng giả khác thấy thế, có người bắt đầu thay thế chỗ trống, có người chạy theo Diệp Dục.

      Tô Tô nghe tiếng huýt sáo này, mấy tiếng ngắn lại mấy tiếng dài giống như mật mã, cũng biết Mặc Vị Minh trao đổi gì với Diệp Dục. cau mày hỏi Mặc Vị Minh:

      “Thị trấn nhộng hôm nay sao thế?”

      “Bị người của Xuân Chính Tông đánh úp.” Mặc Vị Minh đưa tay, lôi mặt nạ chống độc của người trong đám người bị đóng băng đằng trước, cười lạnh: “Còn trang bị và thủ đoạn thế này để làm chuyện xấu, sao cứ phải đến chỗ bọn này phá hoại?’

      Tin tức nay Mai Thắng Nam đưa về, có lẽ bị vài người quan trọng trong thôn biết. Chỉ là tin tức của Mai Thắng Nam đưa về quá muộn, người của Xuân Chính Tông sớm thâm nhập vào thị trấn nhộng. Trong lời của Hạ An, Tô Tô cũng biết người của Xuân Chính Tông gọi người trong thị trấn nhộng.

      Lần này làm chuyện lớn thế này, chôn bom trong trung tâm nhiệm vụ và vỏ nhộng trồng lương thực cũng phải chuyện có thể làm trong ngày ngày hai. Nhưng cả công trình lớn thế mà chẳng hề có chút dấu hiệu nào, đến cả đội đặc công dị năng cũng phát ra điều gì khác lạ. Có thể thuộc hạ của Xuân Chính Tông lên kế hoạch đánh úp vô cùng chuyên nghiệp.

      “Chết bao nhiều người rồi?”

      Những tiếng kêu thảm thiết phía trước, trời còn xuất đám khói do vụ nổ gây nên, Tô Tô cau mày, trong lòng dấy lên cơn tức giận. Chẳng qua chỉ bán cho Phương Hữu Mạo chút đồ lại bị Xuân Chính Tông ghi thù, tàn sát người vô tội.

      “Còn tính, nhưng…..” khuôn mặt Mặc Vị Minh chứa tức giận nghiêm trọng, suy nghĩ lúc, cuối cùng vẫn thành thông báo cho Tô Tô, “Dị năng giả hệ mộc thị trấn nhộng, hình như…. bị lôi kéo gần hết, còn những người cũng chết kha khá trong trận nổ vừa rồi. Tô Tô tổn thất lần này của chúng ta rất lớn. Chuyện này thể cứ thế cho qua được.”

      Parvarty thích bài này.

    4. Ngọc Hỏa Ca

      Ngọc Hỏa Ca Well-Known Member

      Bài viết:
      512
      Được thích:
      1,888
      Chương 407: Tổn thất thị trấn nhộng

      “Đương nhiên thể cứ tính như vậy được.”

      Tô Tô bình tĩnh đếm đội người như tạc băng này, ít nhất cũng phải ba mươi kẻ chẳng biết trà trộn vào thị trấn nhộng từ bao giờ. nơi có quy mô chỉ như căn cứ của người sống sót, chưa bằng khu an toàn như thị trấn nhộng mà cũng được Xuân Chính Tông để mắt và tấn công đến mức độ này, là quá quan tâm rồi.

      Tổn thất thị trấn nhộng chưa thể được thống kê ngay lập tức. Thị trấn nhộng còn phát triển, chỉ cung cấp thực phẩm cho mọi người trong trấn mà còn cung cấp cho cả khu an toàn của Sở Hiên và Xuân thành của Phương Hữu Mạo.

      nay mấy trăm xác nhộng làm nhà kính bị tấn công, mấy trăm ngàn người sau này ăn gì?

      ra trong thời mạt thế, chỉ cần có dị năng giả hệ mộc cũng có thể làm lại nhà kính bằng xác nhộng, nuôi trồng lại lương thực và rau củ. Vấn đề ở đây là Xuân Chính Tông lôi kéo được ít dị năng giả hệ mộc, chỉ còn lại vài người bị nổ chết trong đợt tấn công vừa rồi. có người phát triển cây trồng, chỉ sợ rằng trong thời gian ngắn chính người trong thị trấn nhộng còn đủ ăn, đừng đến nơi của Phương Hữu Mạo và Sở Hiên.

      Khi Diệp Dục, Hộ Pháp và Thư Sinh cầm vũ khí đến, Tô Tô thở dài, kéo Diệp Dục và Hộ Pháp sang bên:

      “Hai người bây giờ đừng để ý đến tổn thất của thị trấn nhộng. Chuyện này cứ để tôi và thống kê. Việc khẩn cấp hơn là Hạ An, người làm việc với bác sĩ Hồng. Đêm qua cầm mẫu huyết thanh của Tiểu Ái và Thiên Tứ trốn, biết còn trong thị trấn nhộng . Hai người phái người lục soát nhớ để ý tên này.”

      “Mẫu huyết thanh?” Hộ Pháp lắc đầu, hiểu lắm, “ ta trộm làm gì?”

      “Làm sao tôi biết được? chỉ có Tiểu Ái và Thiên Tứ, còn có cả đội đặc công dị năng, cha mẹ tôi, bác sĩ Trạc nữa.”

      Tô Tô nhìn Hộ Pháp và Diệp Dục, phát ra hai người này vẫn ngu ngơ chưa hiểu được tầm quan trọng của mẫu huyết thanh kia. thở dài, đưa Tiểu Ái cho Diệp Dục bế rồi ngồi xổm xuống nhặt cành cây khô mặt đất, bắt đầu kẻ vẽ:

      “Tôi phân tích cho hai chút nhé. Cha mẹ của Tiểu Ái là dị năng giả, Thiên Tứ có cha là dị năng giả, vì thế Tiểu Ái có tỷ lệ tiến hóa thành dị năng giả là 100%, còn Thiên Tứ có 50%. Vậy hai đứa trẻ này có dị năng gì? Đến bao nhiêu tuổi có dị năng? Trình tự tiến hóa dị năng của hai đứa nó khác, hay giống tất cả những đứa trẻ khác? Nghiên cứu cái này ngoài huyết thanh còn cần cả DNA của chúng nó, nhưng đủ toàn diện và tỉ mỉ. Để kỹ càng nhất phải bắt được hai đứa bé, giải phẫu, cắt lát, tiêm thuốc rồi quan sát phản ứng…”

      được! thể giải phẫu Tiểu Ái!”

      “Mẹ kiếp, ai dám đụng vào Thiên Tứ nhà ông?!”

      Diệp Dục và Hộ Pháp vừa nghe Tô Tô giải thích đổi ngay vẻ mặt từ ngơ ngác sang tức tối. Hai ông xù lông, Diệp Dục bế Tiểu Ái lại lại, Hộ Pháp vén tay áo siết nắm tay hét lên:

      “Tô Tô, cái thằng mang huyết thanh của Tiểu Ái và Thiên Tứ tên gì? Ông đây phải tìm , bắt về để giải phẫu, cắt lát, tiêm thuốc!”

      “Ông đây cũng , em trông Tiểu Ái nhé. Trông con cho cẩn thận, đừng để người ta bắt mất giải phẫu.”

      “Ơ? Tôi chỉ lấy ví dụ thôi, nhỡ người ta chỉ…”

      Nhỡ người ta chỉ muốn lấy vaccine phòng bệnh mạt thế nhưng tiện tay cầm luôn huyết thanh của mọi người trong thôn Bát Phương, có khi định làm gì cả. Tô Tô chưa xong, Diệp Dục và Hộ Pháp vội vàng cầm vũ khi chạy về thị trấn nhộng. Bọn họ nghe Tô Tô xong rất sợ hãi, chỉ sợ bắt được Hạ An khiến Tiểu Ái và Thiên Tứ bị bắt rồi làm hại.

      Ngay cả khi kiểm tra huyết thanh, người ta cũng chưa chắc để ý đến con của hai người. Bọn họ hùng hổ như sắp ăn thịt người cách vô lý khiến Tô Tô thấy buồn cười.

      Ngay lập tức, nghĩ lại ra chuyện này cũng có thể rất quan trọng. Vì việc này mà đưa Tiểu Ái ra khỏi thôn Bát Phương đến đây mà nhỉ?

      Cùng lúc đó, đội dị năng đặc công trong thôn Bát Phương được điều động, đội nữ tự cường và đội của Mộc Dương cũng bị điều động thực địa. Mỗi người xác nhộng, lục soát kỹ càng. Bốn phương tám hướng quanh cửa lưới điện cũng thể bỏ qua. Lưới điện bị đóng cửa khẩn cấp, nội bất xuất ngoại bất nhập.

      Bì cũng dẫn người kiểm kê tổn thất trong thị trấn nhộng.

      Hàng chục binh sĩ bị Tô Tô đóng băng ban đầu bị đội nữ tự cường lột hết quần áo và trang bị, sau đó chuyển đến chỗ hoa ăn thịt để xử lý. Tô Tô lái xe đưa Tiểu Ái ra nhà xác nhộng của mình, tạm thời ổn định như thế.

      Nhà xác nhộng của được làm từ con nhộng hạ được trong lần đầu làm nhiệm vụ cùng đội của Tiêu Dao. Sau khi con nhộng mặt người cao tầm hai ba tầng bị đội Tiêu Dao kéo về thị trấn nhộng, Bì cho người rửa sạch sửa sang rồi giao lại cho đội nữ tự cường trang trí cho Tô Tô và Tiểu Ái ở.

      Xác nhộng được trang trí lại rất đẹp, tầng có lò sưởi tường cạnh tấm thảm lông mềm và dày. Tô Tô đặt Tiểu Ái thảm, vừa định thu dọn hành lý có tiếng gõ cửa. Là Bì đến báo cáo tổn thất.

      Những dị năng giả hệ mộc được thống kê đều chết hết trong trận tập kích. Lương thực rau củ bị hủy hoại toàn bộ. Hơn trăm người bình thường, mười mấy dị năng giả, tiểu đội nữ tự cường, vài người trong đội Mộc Dương đều thiệt mạng.

      Khi đọc những con số này, Bì cúi mặt đau xót. Tô Tô ngồi đối diện vừa chống cằm vừa nhìn Tiểu Ái hứng chí lăn lộn thảm, ánh mặt phát băng lạnh lẽo.

      “Còn Bảo sao?”

      Tô Tô im lặng lúc mới lên tiếng hỏi tiếp Bì. Nếu Tô Tô nhầm, khu vực bị tấn công là trung tâm nhiệm vụ do người của Bì cai quản. Bảo là người chăm chỉ chịu khó, luôn ăn ở trong trung tâm. Khi nãy, Mặc Vị Minh có hình như Bảo ra khỏi trung tâm nhiệm vụ.
      Parvarty thích bài này.

    5. Ngọc Hỏa Ca

      Ngọc Hỏa Ca Well-Known Member

      Bài viết:
      512
      Được thích:
      1,888
      Chương 408: Gian tế

      Bì ngồi đối diện Tô Tô cúi đầu, giọt lệ nóng hổi rơi lên mu bàn tay. đưa tay xoa hai mắt rồi nghẹn ngào :

      “Đưa đến trạm y tế … Tô Tô… chúng ta thể cứ nhịn như vậy được, Bảo thể chết mập mờ như thế!”

      nhớ lần cuối khi mình đến gặp Bảo, Bảo ngồi trong quầy đóng dấu, còn cười bảo quay về thăm Từ Lỗi chứ đừng để thằng bé bị người bắt nạt ở nhà trẻ. Bì cảm thấy lòng quặn thắt đau đớn – người em của … người em tốt vẫn luôn theo từ trước mạt thế… vậy mà lại bị chết trong trận nổ ràng.

      Lần này chết rất nhiều người, chỉ có người của Bì mà cả người của Lý Tiểu Vũ và Mộc Dương cũng ảnh hưởng. Dưới quản lý của nhóm Diệp Dục, toàn thị trấn nhộng rơi vào tình cảnh u ám nặng nề.

      Cuộc sống mỗi ngày tốt lên – có nhà trẻ, có trung tâm y tế, vệ sinh đầy đủ, thậm chí có cả quy tắc và luật pháp, sản lượng rau củ tăng ngừng, nguồn nước sạch luôn dồi dào. Chỉ cần nỗ lực chút, ai ở thị trấn nhộng cũng tìm được công việc và vị trí của mình.

      Dù người ở thị trấn nhộng được tự do như bên ngoài nhưng trong xã hội xây dựng lại này, người phạm sai lầm phải bị phạt nghiêm, có tranh chấp có cơ quan giải quyết tranh chấp. Tại nơi này, mạnh làm vua, dị năng giả và người thường cùng nhau sống qua ngày, dần dà nảy sinh lòng trung thành với thị trấn. Nỗi đau vì mạt thế của trong lòng mỗi người dần phai mờ.

      Nhưng tất cả những điều này bị nhóm người Xuân Chính Tông hủy hoại hoàn toàn!

      “Nhất định phải báo thù, nhưng thực lực của thị trấn nhộng sao so được với Xuân thành hùng cứ phương?” Tô Tô cười gằn, xoa cằm nhìn Bì, “Xuân Chính Tông muốn phá hoại thị trấn nhộng vì chúng ta đứng sau lưng Phương Hữu Mạo nhỉ? Bì, được ngừng cung cấp đồ cho Phương Hữu Mạo, nếu ngừng lại tên Xuân Chính Tông kia càng đắc ý.”

      Vài ngàn người ở thị trấn nhộng thể đối phó với kẻ thù mạnh như vậy, chắc chắn , nhưng sao cả! phải còn Phương Hữu Mạo sao? Tô Tô chợt nghĩ ra ý tưởng rất hay ho: Xuân Chính Tông muốn bọn họ được sống an ổn sao chứ, cũng khiến Xuân Chính Tông ăn ngủ yên là được. Kẻ thù của kẻ thù chính là bạn, Tô Tô làm bằng mọi giá để duy trì việc cung cấp hàng cho phe Phương Hữu Mạo.

      “Lương thực và rau củ của chúng ta bị dội bom nên còn mấy.”

      Bì sa sầm mặt. Tất cả xác nhộng được sử dụng làm nhà kính đều bị đặt bom hẹn giờ, xác nhộng sao nhưng mọi thứ bên trong hóa thành tro bụi. Giờ Tô Tô muốn tiếp tục ủng hộ Phương Hữu Mạo người ở thị trấn ăn gì?

      đến chuyện này… Dù mấy ngày trước tôi, Diệp Dục và Hộ Pháp vẫn ở trong thôn Bát Phương, Mộc Dương bị tiêm vaccine mạt thế vẫn tiến hóa nhưng còn mười sáu bộ đội đặc công dị năng trong thị trấn nhộng. Đám Thư Sinh đâu có bất tài?”

      Tô Tô lạnh lùng nhìn Bì khiến Bì giật mình run rẩy. đột nhiên ngẩng đầu lên nhìn thẳng vào Tô Tô:

      “Ý của là…”

      Gian tế, nội ứng, gián điệp… thị trấn nhộng đâu có thiếu? Để có thể phá hủy thị trấn nhộng đến mức gần như quay về ban đầu, mấy trăm xác nhộng cùng nổ tung phải tốn mấy ngày để cài đặt lựu đạn trong nhà kính. Đám Thư Sinh đóng quân thị trấn quanh năm, thể nào phát ra chút dấu vết.

      Vậy có nghĩa là gì? Nghĩa là trong thị trấn nhộng và thôn Bát Phương có vài kẻ gian được ngồi vị trí cao, có vài quyền lợi nhất định mới có thể lặng lẽ lợi dụng chức vụ của mình để bỏ lựu đạn vào trong xác nhộng.

      Xét toàn bộ thôn Bát Phương và thị trấn nhộng, số người quyền cao chức trọng nhiều quyền lợi nhiều nhưng cũng ít: Bì và mười chín tên du côn, Lý Tiểu Vũ và thân cận, mười tám lính đặc công dị năng, Mộc Dương và thuộc hạ, Trương Văn Viễn… ngoài ra còn có những người từ khu an toàn Tương thành ra như Chu Hiểu Lâm, Trạc Thế Giai, Quân Tửu, Lương Tiểu Kỳ, Lý Minh Chi…

      Bất kỳ người nào trong đó cũng có quyền tự do lại trong thôn Bát Phương và thị trấn nhộng, việc thả vài cái lựu đạn vào xác nhộng là chuyện quá dễ dàng.

      Trước kia, thị trấn nhộng và thôn Bát Phương cũng từng bắt được gian tế, kể từ khi Mai Thắng Nam còn ở trong thôn, thị trấn nhộng chưa xuất , quy mô nơi này chỉ khoảng vài trăm người. Vậy mà khi đó Mai Thắng Nam đưa ra xấp giấy dày ghi tên gián điệp, giờ nơi này có khoảng hơn mười nghìn người, chẳng biết có bao nhiêu kẻ trà trộn vào đây.

      Đương nhiên những thứ này đáng sợ. có mặt của gian tế chỉ đóng góp vào việc biết mình biết ta giữa các thế lực, còn gian tế trong lời Tô Tô quá đáng khinh, táng tận lương tâm. Kẻ xấu xa này có thể là người nhà của họ, thường ngày gặp mặt nhưng lại dám làm việc cho Xuân Chính Tông!

      Bì nghĩ mà vã mồ hôi lạnh, tức giận khôn nguôi đến thở dồn dập. Tô Tô ể oải xua tay. là phụ nữ còn dắt theo trẻ con, có già dưới có trẻ, chỉ muốn sống qua ngày đơn giản áp lực nhưng giờ lại xảy ra nhiều chuyện, phải quản nhiều việc như vậy nên đương nhiên thấy mệt.

      “Tô Tô, vậy giờ chúng ta phải làm gì? Nếu chưa tiêu diệt kẻ này, chuyện hôm nay có lần sau.”

      “Loại trừ như thế nào?” Tô Tô nhíu mày nhìn Bì hỏi, “Người này leo được cao như vậy, còn có chút quyền lợi trong tay chắc chắn chúng ta dễ dàng tìm ra. Bì, có nhiều kinh nghiệm xã hội hơn tôi, cho tôi biết xem diệt trừ kẻ này như thế nào?”

      Người nhiều nghiệp lớn, các mối quan hệ càng phức tạp hơn, chuyện phải suy nghĩ càng nhiều. Bảo Tô Tô xử lý mấy chuyện này chỉ cảm thấy chữ: PHIỀN!

      Bảo nhiều thêm chút? Làm Mộc Dương tỉnh lại nhanh lên !!!

      phải người trùng sinh nào cũng muốn làm thủ lĩnh cầm đầu hàng ngàn hàng vạn người đánh giết muôn nơi sau khi được sống lại. Kiếp trước Tô Tô là kẻ cố chấp, ngoài tìm Tiểu Ái ra quan tâm gì khác. Người đến người , có ai ở bên, đương nhiên có gián điệp bên cạnh.

      Vì thế bây giờ phải quản lý thế nào, tìm ra gián điệp trong biển người mênh mông kia ra sao, hoàn toàn để ý. Với cá tính kiếp trước, cưỡng chế di dời toàn bộ thị trấn, tự giết; hai là dẫn cha mẹ con cái và vài người thân thiết cùng nhau chạy.
      Parvarty thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :