1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Nhà Có Ba Lang Quân-Thập Bát Kinh ( Hoàn)

Thảo luận trong 'Sắc Nữ Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Ty~Ty

      Ty~Ty Well-Known Member

      Bài viết:
      322
      Được thích:
      1,553
      Chương 55:


      Cam Đường, Đại Lang, Nhị Lang đều biết chuyện gì, ba người vội vàng đến, vừa mới tới cửa viện, hai đội ngũ liền cùng nhau rút đao, động tác đều nhịp, tất cả đều nắm đao chỉ hướng về phía bọn họ.

      Hai đội người đều tản ra khí thế sắc bén, ánh mắt lạnh lùng nhìn chằm chằm bọn họ, bộ dáng nếu hơi có động tĩnh rút đao khỏi vỏ.

      Cam Đường, Đại Lang, Nhị Lang đều bị tư thế này làm tỉnh mộng, Đại Lang, Nhị Lang còn tia lý trí, vội vàng kéo Cam Đường ngây ra bảo hộ ở phía sau, toàn thân buộc chặt nhìn chằm chằm đoàn người nắm đao.

      "Các ngươi là ai, sao lại ở nhà của ta?." Đại Lang vững vàng, chậm rãi mở miệng hỏi.

      Mấy người phía trước lại chút sứt mẻ, cũng người nào để ý tới bọn họ, người trả lời cũng có, Nhị Lang thấy bọn nghiêm mặt lạnh như băng, miệng trương lên, tính khí vội vàng xao động lên, chuẩn bị mở miệng quát lớn, lại bị Cam Đường giữ chặt, cho .

      giỡn chứ, những người đó vừa nhìn là biết luyện công phu, làm sao bọn họ có thể ứng phó, Nhị Lang tính tình xúc động nếu ngăn cản trước, sảy ra việc mất.

      Nhị Lang bị giữ chặt mở miệng, nhất thời đứng im, Cam Đường đứng bên cạnh Đại Lang, Nhị Lang phía sau, đôi tay nắm lại, khẩn trương nhìn về phía đoàn người nắm đao, thấy bọn mặc thân sắc bào huyền phục, Mặc Ngọc quán, đai lưng, giày đen, toàn thân bộ dạng đều có vẻ quý khí bức người, mà theo hành động vừa mới của bọn , nhìn thần sắc, tuyệt đối là người huấn luyện võ công, điều này làm cho nàng khỏi nghĩ đến cận thân thị vệ Cẩm y vệ, người bọn như vậy, làm sao có thể xuất ở nông thôn này đây?

      Trong lòng Cam Đường nghi hoặc hiểu, trong sân bước nhanh ra người, lớn tiếng : "Thị vệ đại ca, đao hạ lưu người, đây là con trai cùng con dâu, cái gì bọn họ cũng hiểu, chớ trách móc." Người tới vừa chuyện vừa đến cửa viện, Cam Đường, Đại Lang, Nhị Lang nhìn lại, nhất thời mừng rỡ, người tới cư nhiên là Lang lão cha.

      "Cha." Cam Đường, Đại Lang, Nhị Lang đồng thanh kêu, gấp gáp đến chỗ ông, Lang lão cha cũng hướng về phía bọn họ xua tay, ý bảo bọn họ cần hành động thiếu suy nghĩ, ba người liền dừng lại bước chân, về phía trước nữa.

      Câu của Lang lão cha làm cho hai đội thị vệ lơi lỏng, bảo trì nguyên dạng như cũ, nắm đao chỉ thẳng ba người, hai mắt sắc bén, hiển nhiên cũng để ý Lang lão cha.

      "Đều là người nhà, để bọn họ vào ." lúc Lang lão cha có chút lo lắng, phía sau chậm rãi vang lên tiếng trầm ổn, xong, hai đội thị vệ tất cả đều chỉnh tề thu đao, động tác phi thường lưu loát.

      Trong viện chậm rãi ra người mặc xích bào ngân quán, khác với bọn thị vệ hung ác sắc bén, người đó có vẻ ôn hòa thong dong, mặt còn mang theo tươi cười.

      Người đó vừa xuất trong tầm mắt Cam Đường, nàng liền cảm thấy có chút quen mắt, thoáng nghĩ nghĩ, nàng liền nhớ ra, phải lần đó nàng cùng Đại Lang nha môn gặp được người mặc cẩm bào, điều này làm cho nàng hơi có chút kinh ngạc.

      Cam Đường kinh ngạc, Lang lão cha ôm quyền hướng người nọ thi lễ, : "Đa tạ Quan Thống lĩnh tha cho mấy đứa con ta mạng."

      "Lang đại ca quá lời, mọi người đều vào ." Quan Thống lĩnh bộ dạng sao cả, cười ngoắc tay mời Cam Đường, Đại Lang, Nhị Lang vào.

      Có thế này Cam Đường, Đại Lang, Nhị Lang mới cất bước vào trong sân , khi qua hai đội thị vệ, Nhị Lang khỏi trừng mắt nhìn bọn họ, đội thị vệ lại nhìn chớp mắt, chút phản ứng đều có, lần này, Nhị Lang càng thêm buồn bực, người ta căn bản thèm đáp lại .

      Cam Đường ở bên thấy hành vi xúc động của như thế, liền kéo vào trong. Quan Thống lĩnh dẫn bọn họ vào nhà chính, chỉ thấy phòng ngoài cũng có nhiều thị vệ đeo đao, xung quanh tràn ngập khí xác xơ tiêu điều, làm cho Cam Đường, Đại Lang, Nhị Lang càng thêm nghi hoặc hiểu.

      Cam Đường,Đại Lang, Nhị Lang vừa vào nhà chính, Lang lão cha liền gấp gáp thể chờ mở miệng hỏi: "Tam tiểu tử đâu, sao thấy ?"

      Đại Lang nhìn mắt Quan Thống lĩnh, thấy thần sắc tự nhiên, cũng nhìn ra cái gì, vì thế giọng trả lời: "Tam đệ theo nhạc phụ học nghề gỗ."

      "Học nghề, học nghề gì, các ngươi đều quên lời ta phân phó sao, sao có thể để cho tam tiểu tử học nghề gỗ." Lang lão cha hiển nhiên rất lo lắng, khi chuyện ánh mắt còn nhìn thoáng qua Quan Thống lĩnh, thái độ rất khẩn trương.

      Đại Lang bị lão cha quát lớn, có chút ngượng ngùng : "Cha, là tam đệ tự muốn , con cùng nhị đệ có ngăn cản, nhưng đệ ấy muốn học, cho nên mới để đệ ấy học."

      Hai cha con chuyện, Quan Thống lĩnh đứng bên cũng trầm giọng : "Lang đại ca, lệnh lang làm ở phủ nào vậy?."

      Lang lão cha nhìn Quan Thống lĩnh, rồi lập tức quay qua, hét to: " mau, tam tiểu tử ở đâu?"

      "Ở trấn nhà Lưu đại quan, hôm qua mới đến." Đại Lang trả lời.

      Lang lão cha đợi Quan Thống lĩnh mở miệng, liền cướp : "Mau dẫn chúng ta tìm tam tiểu tử."

      Lời vừa xong, Đại Lang, Nhị Lang hai người hai mặt nhìn nhau, hiểu vì sao Lang lão cha sốt ruột như thế, Tam Lang vừa mới ngày, liền vội vã gọi trở về.

      "Cha, tam đệ vừa mới , cha để cho đệ ấy làm mấy ngày , chúng con đều đồng ý với nhạc phụ rồi, nếu tam đệ nghỉ học, cho đệ ấy trở về, có cơ hội này, vì sao cho đệ ấy thử xem." Nhị Lang đợi Đại Lang mở miệng, liền , cảm thấy lão cha quá mức lo lắng rồi.

      "Ngươi tiểu tử hồ đồ, lăn sang bên , đại tiểu tử, ngươi đưa chúng ta ." Lang lão cha tức giận đến phát run, thèm để ý Nhị Lang, kéo Đại Lang ra ngoài.

      Quan Thống lĩnh theo sau đứng lên, cất bước liền bắt được cánh tay Lang lão cha, Lang lão cha vừa quay đầu lại liền chống lại đôi mắt đen như mực, trong ánh mắt tràn ngập uy hiếp, Lang lão cha khẽ run lên, liền buông lỏng tay kéo Đại Lang ra.

      "Biết Lang đại ca sốt ruột, nhưng cũng cần sốt ruột như thế, phiền tiểu ca dẫn đường, ta cùng Lang đại ca thôi." Quan Thống lĩnh ôn hòa cười .

      Thái dương Lang lão cha tiếng động rơi giọt mồ hôi, sửng sốt hồi, mới cứng ngắc cười : "Đúng, Quan Thống lĩnh đúng, vậy làm phiền Quan Thống lĩnh." Vừa chuyện, Lang lão cha liền khiêm nhường thỉnh Quan Thống lĩnh trước, Quan Thống lĩnh như cũ mỉm cười thong dong bước ra khỏi phòng, thế này Lang lão cha mới kéo Đại Lang bước .

      Trong phòng Nhị Lang phẫn nộ đặt mông ngồi xuống, Cam Đường cúi đầu suy nghĩ, vừa rồi cảm thấy Lang lão cha cùng vị Quan Thống lĩnh kia có gì đó được tự nhiên, như thế nào, giống như diễn trò, Lang lão cha thể cẩn thận, Quan Thống lĩnh lại có vẻ quá mức vân đạm phong khinh, hơn nữa người ta tìm con, sao lại muốn theo, trong đó hẳn là có huyền cơ.

      Nghĩ đến đó, nội tâm Cam Đường căng thẳng lên, lo lắng, khỏi đuổi theo ra, chạy đến bên cạnh Lang lão cha cùng Đại Lang, giọng : "Con cũng theo."

      Lang lão cha vừa nghe liền phản ứng quát bảo ngưng lại:" cho phép , chờ ở nhà."

      "Cha, là con đưa Tam Lang qua, người gác cổng trong phủ Lưu đại quan biết con, nếu Đại Lang , chỉ sợ người gác cổng biết chàng, thông báo." Cam Đường linh cơ vừa động tìm cái lý do.

      Lang lão cha còn muốn cái gì, Quan Thống lĩnh dừng lại cước bộ, quay đầu cười : " khi như vậy, Lang đại ca cần cố chấp, để cho vị tiểu nương tử này dẫn đường ."

      Quan Thống lĩnh vừa , Lang lão cha có cách gì cự tuyệt, chỉ có thể gật gật đầu, để cho Cam Đường cũng theo.

      Đoàn người vừa mới đến cửa viện, vừa ngẩng đầu biết khi nào ngoài cổng ngừng chiếc xe ngựa, chiếc xe ngựa to lớn, cũng có cả xa phu, trước xe hai con ngựa cường tráng cao lớn, toa xe rộng rãi thoải mái, vừa nhìn liền biết là người phú quý mới có thể có, chỉ sợ ở trấn cũng gặp được nhiều.

      Quan Thống lĩnh trước làm gương hướng xe ngựa bước vào, Lang lão cha theo sau liền qua, Đại Lang, Cam Đường thấy Lang lão cha qua, cũng bước theo.

      "Lang đại ca, mời." Quan Thống lĩnh khách khí thỉnh Lang lão cha, Đại Lang cùng Cam Đường lên xe ngựa, Lang lão cha do dự phen liền lên xe ngựa, Đại Lang, Cam Đường theo sau lên, Quan Thống lĩnh chính mình cuối cùng lên xe, bọn họ vừa ngồi xuống, Nhị Lang cũng đuổi tới, còn chưa tiếp cận xe ngựa, lại bị đội thị vệ ngăn cản.

      "Cha, mọi người đều , để con ở nhà mình sao, con cũng phải ." Nhị Lang muốn lên, trong xe ngựa Lang lão cha chỉ cảm thấy tiểu tử này cân não, muốn vươn đầu mắng lui xuống, Quan Thống lĩnh lại trước bước đứng lên, đến xe ngựa vén rèm : "Để cho vị tiểu ca này lên ."

      Quan Thống lĩnh vừa xong, đội thị vệ lại chỉnh tề lui ra, thế này Nhị Lang mới thuận lợi lên xe ngựa.

      Nhị Lang lên ngồi bên cạnh Cam Đường, cũng lập tức cảm giác được ánh mắt căm tức của Lang lão cha, xem ra lão cha rất mất hứng, vì thế quay mặt qua bên, tận lực nhìn tới lão cha, ngược lại lại đánh giá xe ngựa.

      Đại Lang, Nhị Lang, Cam Đường đều là lần đầu tiên ngồi xe ngựa, lang quân ái nam ái nữ câu nệ, hề cố kỵ đánh giá xe ngựa, chỉ cảm thấy rất là mới mẻ.

      Đại Lang cùng Cam Đường vô lo vô nghĩ như vậy, hơi có chút câu nệ ngồi ở bên Lang lão cha, Quan Thống lĩnh ngồi đối diện bọn họ.

      "Xuất phát ." Quan Thống lĩnh cao giọng hô tiếng, chợt nghe tiếng xa phu huy roi, xe ngựa chậm rãi lên phía trước.

      Dọc theo đường , trong xe ngựa yên tĩnh tiếng động, cũng có ai chuyện, Cam Đường càng nghĩ càng thấy thích hợp, như thế nào, kiếp trước nàng cũng xem qua rất nhiều phim truyền hình cổ trang, trang phục và đạo cụ, xưng hô đều nhớ , nhóm người Quan Thống lĩnh này, thấy thế nào cũng giống như là người của triều đình, hơn nữa nhìn là biết phải quan giai bình thường, những thị vệ này rất kỷ luật, hành động, có thể nhìn thấy hai, nhóm người này tuyệt đối là tinh , làm cho nàng khó hiểu là, tinh làm sao có thể xuất ở chỗ dân chúng đây?

      Cam Đường đường suy nghĩ, còn thi thoảng nhìn trộm đánh giá Quan Thống lĩnh, có thể vẫn cụp xuống đôi mắt, bộ thái độ lão tăng nhập định, vững vàng ngồi có gì làm dao động, làm cho người ta nhìn ra nguyên cớ.

      Dù sao tốc độ xe ngựa cũng nhanh, ngày thường cũng phải nhiều giờ lộ trình, vậy mà xe ngựa đến nửa giờ liền đến trấn .

      Cam Đường vị trí nhà Lưu đại quan với xa phu, xe ngựa rất nhanh liền chạy đến cách đó xa phủ Lưu đại quan.

      Quan Thống lĩnh vừa cười vừa mời Lang lão cha, Đại Lang, Nhị Lang, Cam Đường xuống xe, đợi cho mọi người đều xuống xe, Lang lão cha liền dẫn con cùng Cam Đường hướng tới cửa phủ Lưu đại quan đến, Quan Thống lĩnh lại nhanh chậm ở phía sau, cũng có ý lên phía trước.

      Đến trước cửa Lưu phủ, Cam Đường lên gõ cửa, chỉ chốc lát người gác cổng liền ra mở cửa, liếc mắt cái nhìn thấy Cam Đường liền nhận ra: "Tiểu nương tử, ngươi như thế nào lại trở lại, biết có chuyện gì sao?"

      "Thỉnh cầu đại thúc giúp ta thông truyền tiếng, để cho Chu thợ mộc và con rể hôm qua mới đến ra chuyến, ta có vật muốn giao cho họ." Cam Đường khách khí .

      "Có vật liền giao cho ta , ta giúp ngươi truyền vào." Người gác cổng có chút ngại phiền toái, liền câu như vậy.

      "Đại thúc, ngươi xem cha cũng tới, muốn gặp mặt con, có điều muốn , làm phiền ngươi chuyến." Cam Đường chuyện liền theo cổ tay áo lấy ra hà bao, lấy vài đồng tiền đưa vào trong cửa.

      Cái gọi là có tiền có thể sai quỷ, chuyện chính cần luyến tiếc vài đồng tiền, Cam Đường đem tiền đồng qua, người gác cổng lập tức khách khí để cho bọn họ đợi, xoay người vào phủ thông truyền.

      lâu lắm, người gác cổng liền dẫn Tam Lang ra. Tam Lang ra cửa, ngẩng đầu thấy nương tử ràng sửng sốt, ngờ nàng nhanh như vậy liền quay lại, có mấy phần kinh hỉ, sau lại thấy Lang lão cha, càng thêm bất ngờ, liền cười nghênh đón: "Cha, người trở lại."

      Hai cha con còn chưa kịp vài câu, phía sau Quan Thống lĩnh liền mở miệng : "Lang đại ca, có chuyện lên xe ngựa ngồi ."

      Lang lão cha nắm tay Tam Lang, trong ánh mắt đều là tha, nhưng vẫn dẫn Tam Lang hướng xe ngựa đến, Đại Lang, Nhị Lang, Cam Đường cũng theo qua.

      Đoàn người ngồi lên xe xong, cha con định chuyện, lại biết ở đâu bay tới mùi thơm lạ lùng, hương thơm nồng đậm, vài người bất tri bất giác, liền cảm giác đầu dần dần nặng, mí mắt nhắm thẳng, lâu toàn thân liền nghiêng, mất tri giác, lâm vào bóng tối.
      levuong, 1012, sabera.tran2 others thích bài này.

    2. Ty~Ty

      Ty~Ty Well-Known Member

      Bài viết:
      322
      Được thích:
      1,553
      Chương 56:


      Đợi cho Cam Đường xa xăm tỉnh lại, mở mắt ra chỉ thấy đầu trang trí hoa lệ tinh xảo, dưới thân cảm giác ràng lay động, tiếng xe ngựa lộc cộc truyền vào trong tai, đầu óc dần dần ý thức được, nàng biết, mình vẫn ở bên trong xe ngựa.

      Đưa tay vỗ vỗ đầu, đầu óc vẫn hỗn loạn, lúc lâu mới nhìn quanh bốn phía, nàng nằm thẳng người nhuyễn tháp, tháp là gấm mềm mại, xúc tua mềm nhẵn lành lạnh, đắp người cũng là tơ lụa mềm mại, thêu hoa văn tinh xảo, khắp nơi đều biểu ra lộng lẫy đẹp đẽ quý giá, càng cần phải nội thất toa xe, tháp mềm, bàn trà, nước sơn, lư hương mọi thứ đều đủ, cái nào cũng hoa lệ, ràng cùng xe ngựa khi trước bất đồng.

      Này... Đây là ở đâu? Cam Đường nhất thời tỉnh mộng, xảy ra chuyện gì, nàng làm sao có thể vô duyên vô cớ mê man đây, khi nào thay xe ngựa cũng biết, hơn nữa, vì sao lại thay ngựa xe? Đại Lang, Nhị Lang, Tam Lang, Lang lão cha bọn họ đều đâu rồi? Còn có xe ngựa muốn hướng nào?

      Mấy vấn đề này lập tức tuôn vào trong não Cam Đường, làm cho đầu óc của nàng căng đau, hơn nửa ngày mới thoáng bớt choáng váng, chậm rãi chống đỡ ngồi dậy, nàng muốn xuống khỏi nhuyễn tháp, đẩy mành nhìn tình huống bên ngoài.

      Hai chân Cam Đường vừa rơi xuống đất, màn xe liền mở ra, người ngồi ở càng xe thấy nàng tỉnh, liền đứng dậy đến, Cam Đường giương mắt nhìn nữ hài tử, chỉ thấy ước chừng mười bốn mười lăm tuổi, đầu kết đôi kế, cúi mi thuận mắt lên hành lễ, giống như nha hoàn, nhưng thân hạnh sắc quần áo rất cao quý, nếu là nha hoàn, cũng là nha hoàn cao quý.

      " nương, người tỉnh, ngủ đường, chắc bụng cũng đói rồi, muốn nô tỳ đem đồ ăn lại đây ?." Lời này ra, liền thể thân thế của nàng ta, là nha hoàn.

      Bất quá Cam Đường cũng nghiên cứu nha hoàn này, nàng ta nhắc tới, chỉ cảm thấy đói bụng cực kỳ, lỗ lỗ vui mừng kêu lên, ngượng ngùng che bụng, : "Vậy làm phiền ngươi."

      Tiểu nha hoàn chút hoang mang, phúc thân, cười : " nương khách khí, người có thể gọi nô tỳ Viện Nhi, nô tỳ là chuyên môn hầu hạ nương, có chuyện gì cứ việc phân phó nô tỳ làm."

      "Nga." Cam Đường có chút phản ứng hơi quá, như thế nào qua chiều tà, chính mình lại có đãi ngộ của thiên kim tiểu thư, làm cho nàng cảm giác như ở trong mộng.

      Viện Nhi gọn gàng ra, Cam Đường nghe thấy nàng ta phân phó xa phu câu, xe ngựa liền chậm rãi ngừng lại, hồi lâu có động tĩnh, phỏng chừng đợi Viện Nhi đem cơm lại đây.

      Cam Đường thừa dịp có người, liền giày thêu dưới nhuyễn tháp, tay chân bước đến bên cạnh mành, đẩy ra góc nhìn xung quanh ra bên ngoài, cũng chỉ có thể nhìn thấy bóng dáng xa phu, nàng liền vươn nửa cái đầu, hướng bốn phía nhìn lại.

      Từ xuống dưới nhìn vài lần, Cam Đường liền thất vọng, bốn phía xe ngựa cái gì cũng có, chỉ có thể nhìn thấy đường dài nối thẳng hướng xa xa, hai ven đường bên cạnh chỉ có đồi núi, trừ bỏ cây cối núi non trùng điệp phập phồng trước mắt, liền có cái khác, cảnh trí tuy đẹp, nhưng nhìn ra nơi này là chỗ nào, chỉ có thể dùng ba chữ khái quát “ở đường.”

      Tuy nhìn ra địa phương nào, nhưng nàng lại thấy phía trước xe ngựa, còn có mấy xe ngựa khác nữa, hẳn là giống nhau, đều tinh xảo hoa lệ, hơn nữa riêng ở đó, sở hữu xe ngựa bốn phía, tất cả đều có thị vệ thân cẩm bào bảo hộ, cưỡi tuấn mã tinh tráng, thắt lưng đeo trường đao, đám mặt nghiêm túc, cùng đám thị vệ xuất hôm ở lang quân gia là , xem ra, nàng vẫn ở trong đội ngũ của Quan Thống lĩnh.

      Cam Đường lập tức nghĩ, như vậy Đại Lang, Nhị Lang, Tam Lang còn có Lang lão cha có thể ở trong xe ngựa phía trước hay ? Nghĩ tới khả năng này, nàng có chút kích động, toàn bộ thân mình chui ra, còn chưa nhảy xuống xe ngựa, thị vệ liền rút đao chỉ thẳng, doạ nàng quay trở về.

      Lùi về xe ngựa, Cam Đường lập tức buông mành, vù vù hít thở, hồi lâu mới bình ổn nhịp tim bị hoảng sợ, ôm ngực ngồi trở lại nhuyễn tháp.

      Mông vừa dính nhuyễn tháp, mành liền xốc lên, Viện Nhi cầm khay vào, đem khay đặt ở bàn trà, đôi tay đem bàn trà chuyển đến trước người Cam Đường, cười : " nương, đến ăn trước chút điểm tâm lấp bụng, chờ đến trấn , có thể ăn món nóng hầm hập."

      Cam Đường nhìn bàn trà, bốn chồng điểm tâm, nàng cũng biết món gì, nhìn đẹp như vậy, liền cảm thấy hương vị ngọt ngào, nàng cũng đói cực kỳ, liền cần rụt rè, dù sao nàng cũng có ý tứ, cầm mấy khối điểm tâm cho từng cái vào lấp đầy miệng.

      Ưm, ngoài dự liệu, hương vị tất cả đều ngọt ngào mềm nhẵn, rất là mỹ vị, phỏng chừng là thành trấn lớn trước mới có thể mua được, dù sao bọn họ ở trấn kia cho tới bây giờ cũng chưa gặp điểm tâm như vậy bao giờ.

      Lúc Cam Đường ăn như hổ đói, Viện Nhi xách ấm trà sứ men xanh bàn trà, giúp nàng rót ly trà, đưa lên, Cam Đường ăn điểm tâm có chút miệng khô, liền khách khí nhận chén trà, đưa lên ngửi, mùi hoa, hẳn là trà hoa.

      Uống trà hoa, ăn điểm tâm, bụng Cam Đường cũng no no, ăn uống no đủ liền động não, Cam Đường ngồi ở nhuyễn tháp chuyện cùng Viện Nhi, câu được câu , muốn biết chút tin tức từ nàng, đâu biết rằng, tiểu nha đầu rất giảo hoạt, nhìn qua tri vô bất ngôn, kỳ lại rất biết giấu giếm, chuyện thỏa đáng, làm cho người ta tìm ra sai lầm.

      Đây là nha hoàn nhất đẳng , nội tâm Cam Đường khỏi chặc lưỡi, tiểu nha hoàn, có thể nhìn ra ý nàng, sau này nàng đối mặt cái khác, phỏng chừng tất cả dễ ứng phó với người khác.

      Cam Đường cũng nhìn ra, thể moi được gì từ Viện Nhi, bởi vậy hàn huyên hồi liền nghỉ ngơi, nếu hỏi được, liền bớt chút sức, xem ra trước mắt, tạm thời có người đối nàng bất lợi, hơn nữa còn cung cấp đồ ăn, dù sao tình trước mắt nàng cũng thể khống chế, muốn biết nhiều cũng uổng công, bằng trước hưởng thụ mấy ngày, gọi là sáng nay có rượu sáng nay say, ngày mai sầu đến ngày mai ưu sầu.

      Nghĩ thông suốt, Cam Đường liền buông xuống bụng tâm tư, an tâm làm tổ trong xe ngựa vượt qua lộ trình, mấy ngày nay, trừ bỏ thể nhìn thấy Đại Lang, Nhị Lang, Tam Lang còn có Lang lão cha, làm cho nàng có chút lo lắng, còn lại mọi chuyện rất thảnh thơi.

      Cam Đường thảnh thơi vượt qua mười mấy ngày đêm, rốt cục hôm nay đội xe ngựa tạm dừng, bọn họ đến mục đích.

      Dọc theo đường , Cam Đường có cảm giác, xe ngựa vào chỗ phồn hoa, thanh huyên náo dứt bên tai, xe ngựa đường thẳng, cũng có ngừng, điểm ấy làm cho Cam Đường an tâm, xe ngựa thông suốt ở phố xá sầm uất, có thể thấy được là mỗi người nhìn thấy đều tự giác né tránh, từ điểm đó có thể suy đoán ra thân phận đội ngũ tất nhiên tôn quý.

      Lúc nội tâm Cam Đường thầm cân nhắc, xe ngựa xuyên qua phố xá sầm uất, dần dần đến nơi yên tĩnh, bốn phía chỉ có tiếng vó ngựa bánh xe, nghe thấy thanh khác, hồi như vậy, xe ngựa ngừng lại.

      Ngay sau đó liền truyền đến thanh hùng hậu, cửa gỗ mở ra tiếng động trầm trọng, xe ngựa tiếp tục lay động tiếp, xa xăm về phía trước, được hồi thấy dừng lại, lúc này, mành xe ngựa vén lên, Viện Nhi ngồi ở càng xe quay lại, tiến lên hành lễ : " nương, chúng ta đến, để nô tỳ đỡ người xuống xe."

      Đến? Cam Đường ngốc hồi, chậm rãi đứng dậy, để Viện Nhi đỡ dậy, ra xe ngựa. Cam Đường nhìn chung quanh, xe ngựa ngừng trước cánh cửa điêu khắc hoa văn, hai bên đều là tường đen, đứng phía trước bậc thang là hai nha hoàn và bà lão, vừa nhìn thấy Cam Đường liền lên, cùng nhau hành lễ: "Gặp qua nương."

      Cam Đường cảm thấy kinh ngạc, nhìn bộ dáng, nàng giống như vào nhà cửa lớn, điều này làm cho nàng càng thêm ngờ vực, đám người kia hư hư thực thực dùng mê hương, dọc theo đường lại thần thần bí bí, phong kín, cho bọn họ gặp ai, lại đưa bọn họ tới cửa lớn phú quý như vậy? Cũng quá quỷ dị .

      Lúc Cam Đường ngờ vực, đám người vây quanh nàng đưa vàocửa chính, qua hành lang bảy rẽ tám ngoặt hồi lâu, xuyên qua cửa tròn, đem nàng vào chỗ trong sân .

      Trong sân phồn hoa như gấm, hồ sen bập bềnh, sân rất khác biệt, Cam Đường cảm thấy mình lạc vào hoa viên lộng lẫy, hơi giật mình lại được người ta dắt thẳng vào trong phòng.

      Trong phòng mấy cửa sổ rành rành, khắp nơi thanh lịch, bên trong còn đốt hương thơm, gian thiên kim khuê các, Cam Đường ở chỗ sâu bên trong, thản nhiên dâng lên cảm giác mê muội, giống như vào phim truyền hình cổ trang, rất chân , tuy rằng nàng là người xuyên qua tới, nhưng lại là lần đầu tiên có cảm giác hư ảo như vậy.

      " nương, đường đến đây người cũng mệt mỏi rồi, bằng nô tỳ hầu hạ người tắm rửa, trước nghỉ tạm lúc, đợi tới cơm chiều, lại gọi người ăn cơm." Viện Nhi vẫn theo phía sau Cam Đường, vào phòng, liền mở miệng .

      Nàng nên nằm xuống nghỉ tạm phen, cũng cẩn thận suy nghĩ chuyện này, đến bây giờ, tình trở nên càng ngày càng kỳ quái, quả thực làm cho người ta hiểu.

      "Ừm, vậy được rồi." Cam Đường đáp ứng tiếng, lập tức vài nha hoàn liền lên, thay quần áo, lấy nước, ai làm việc người lấy, chút cũng thấy loạn, hiển nhiên là hầu hạ người quen.

      phen tẩy rửa xong, Cam Đường bị các nàng hầu hạ tới giường, có thể là giường cao gối mềm, rất hưởng thụ, nàng nằm trong màn gấm giường, lại chút cũng buồn ngủ, nhắm mắt chợp mắt, trong đầu lại lộn xộn, bởi vì nàng nghĩ ra Quan Thống lĩnh làm như vậy có mục đích gì? Nội tâm cảm giác duy nhất điều là, chuyện này giống như liên quan đến Tam Lang, nếu Quan Thống lĩnh theo tìm Tam Lang, hơn nữa vừa nhìn thấy Tam Lang, liền chuốc thuốc mê mọi người, ràng là đạt được mục đích mới có thể như thế.

      Bọn họ vì sao phải tìm Tam Lang? Tam Lang có gì đặc biệt? Còn có Đại Lang, Nhị Lang, Lang lão cha bọn họ có liên quan ? chuỗi vấn đề quấn quanh trong não nàng, nhất thời tìm ra đáp án, biến đầu óc nàng thành lộn xộn, biết tiếp theo nên làm cái gì bây giờ.

      Cam Đường nằm ở giường miên man suy nghĩ, lại bất tri bất giác mơ hồ ngủ, đến khi bị nha hoàn gọi tỉnh, ngoài cửa sổ lộ vào ánh sáng ảm đạm rất nhiều, chạng vạng rồi.

      Bọn nha hoàn lại hầu hạ nàng mặc quần áo rửa mặt chải đầu, đem tóc nàng búi cao, cẩm y la quần, đầu đội châu ngọc, bôi lớp mỏng son phấn, nhìn vào gương đồng, Cam Đường cảm thấy chính mình tựa như thay đổi thành người khác, nha đầu ở nông thôn biến hóa nhanh chóng, thành thiếu phụ danh môn, bộ nhà cao cửa rộng thế gia chi phái.

      đợi Cam Đường từ khiếp sợ bình tĩnh lại, bọn nha hoàn dìu nàng ra ngoài, xuyên qua cửa tròn, vẫn vòng quanh hành lang gấp khúc ra ngoài, hồi lâu mới đến chỗ sân lớn hơn nữa, vào trong sân , đường đến chính đường.

      Ngoài chính đường cũng có nha hoàn chờ trước, nhìn thấy Cam Đường, liền hành lễ, cũng có nha hoàn nghiêng người dắt bọn họ vào, xuyên qua chính đường, vào phòng, ngoài phòng cũng có nha hoàn hành lễ, nha hoàn vén rèm trúc, lui qua bên mời Cam Đường vào.

      Cam Đường vào, vừa nhấc đầu liền ngây ngẩn cả người, trong phòng bàn tròn lớn, Đại Lang, Nhị Lang, Lang lão cha tất cả đều ngồi ngay ngắn ở kia, những người có mặt đều ngồi nghiêm chỉnh, còn đều thay đổi gấm vóc bào phục, nếu bọn họ quay đầu lại nhìn nàng, ánh mắt đầu tiên nhận ra bọn họ.

      Mà Đại Lang, Nhị Lang từ bên này nhìn nàng, hai mắt sáng ngời, chỉ cảm thấy thần hồn điên đảo, trong mắt hai người chỉ nhìn đến nữ tử thướt tha trước mặt, mấy ngày nay, vẫn lo lắng an nguy của nàng, bọn họ quả thực là biết vị gì, ngủ cũng bất an, cuối cùng gặp được người làm bọn họ nhớ thương, lại là vẻ như vậy, khỏi làm trái tim áy náy nhảy lên.
      levuong, Khủng Long, SooSyl2 others thích bài này.

    3. Haruka.Me0

      Haruka.Me0 (╯=▃=)╯︵┻━┻• ̄ω ̄• N0♡Thịt - (╯=▃=)╯︵┻━┻ Staff Member Senior Editor Moderator

      Bài viết:
      1,233
      Được thích:
      32,492
      Nàng edit khá lắm. Lời văn trau chuốt, tương đối thuần Việt dễ hiểu
      Ta có thêm 1 số góp ý để bản edit mượt hơn. Hy vọng nàng lắng nghe nhé

      -"Còn có xe ngựa muốn hướng nào?".
      => Còn nữa, xe ngựa hướng nào vậy?
      -Đến? => Đến rồi?
      -Gặp qua nương => Xin chào nương. Hoặc thỉnh an nương.
      - kêu là Đại thúc đừng kêu ngươi, lồng xưng vào thành thúc và ta luôn.
      -Từ tượng thanh tiếng Việt ko có những chữ như : nga, ngô, ân...
      Nàng nên đổi thành ừ, à, ừm, a, ồ... Tùy trường hợp nha

      Nếu chỉnh lại đừng chỉ chỉnh trg post này. Chỉnh ngay trg phần word nàng lưu trữ để có bản word tốt hơn nhé.
      levuongKhủng Long thích bài này.

    4. Ty~Ty

      Ty~Ty Well-Known Member

      Bài viết:
      322
      Được thích:
      1,553

    5. Ty~Ty

      Ty~Ty Well-Known Member

      Bài viết:
      322
      Được thích:
      1,553
      Chương 57:


      Thời điểm Đại Lang, Nhị Lang nhìn chằm chằm Cam Đường, nàng cũng nhìn bọn , lần đầu tiên thấy bọn mặc cẩm bào, bộ dáng đội mũ ngọc, nàng nghĩ đến, ngày thường hai tiểu dã tử chạy trong núi, mặc quần áo quý trọng vào, cũng có thể có vẻ tuấn lãng như vậy, toát lên thần thái lịch thiệp.

      "Tiểu nương tử, đừng thất thần, lại đây ngồi ." Lúc Cam Đường nhìn Đại Lang, Nhị Lang, có thanh bên cạnh tới, làm cho nàng phục hồi tinh thần, quay đầu nhìn sang bên cạnh, bỗng nhiên phát , ngồi ở bên cạnh bàn chỉ có Đại Lang, Nhị Lang, Lang lão cha, còn có Quan Thống lĩnh, cùng với Tạ Trường Vân lâu rồi gặp, hơn nữa Tạ Chí Dận cùng Tạ Tư Nhã cũng ở đây, lúc trước còn gặp ở lang gia thôn, bây giờ lại tụ hội ở đây, cái này càng làm cho nàng thêm kinh ngạc.

      "Nương tử, lại đây, qua bên này ngồi với chúng ta." Nhị Lang phục hồi tinh thần trước, đứng dậy chạy đến, kéo tay Cam Đường đến bên cạnh bàn, nhấn nàng ngồi bên cạnh Đại Lang, sau đó cũng đặt mông ngồi ở bên kia ghế cạnh nàng ngồi xuống.

      "Nào, nào, mọi người cần câu nệ, ta kính mọi người trước ly." Quan Thống lĩnh vẫn ôn hòa cười như trước, đứng dậy nâng chén kính rượu, mọi người ngồi xung quanh bàn đều đứng dậy, nâng chén rượu uống. Mặc dù Cam Đường uống rượu, nhưng cũng đứng lên, cái miệng nhấp chút.

      Rượu cũng làm khó người khác, nhưng Cam Đường cũng muốn uống nữa, lúc mọi người đều ngồi xuống, nàng liền làm ra vẻ đặt cái chén xuống. Vừa ngồi xuống, phía sau có tỳ nữ lên hầu hạ, giúp chia thức ăn cho mọi người.

      Đầy bàn rượu và thức ăn rất phong phú, từng món đồ ăn tinh xảo, Cam Đường chỉ thấy phim truyền hình, trong thực chưa được ăn qua, khỏi vùi đầu ăn nhiều ít, hơn nữa riêng nàng, mọi người bàn cũng vậy chỉ qua vài câu, cơ hồ đều là Quan Thống lĩnh , người khác phụ họa hai tiếng, có cái gì nữa, cơm chiều ăn rất yên tĩnh.

      Đợi cho ăn xong cơm chiều, Quan Thống lĩnh cho tỳ nữ đưa mọi người trở về, đến lúc này, Cam Đường mới biết được Đại Lang, Nhị Lang, Tạ Chí Dận ba người bọn họ cùng ở chỗ, ngay bên cạnh sân của nàng, mà Tạ Tư Nhã cũng ở trong cái sân , đối diện sương phòng, Lang lão cha cùng Tạ Trường Vân ở chỗ khác, cùng mọi người chỗ.

      Quan Thống lĩnh có thể sắp xếp chỗ ở cho mọi người, tự nhiên có thể ngăn cản bọn họ lui tới, từ chính đường ra sau, Đại Lang, Nhị Lang liền đường theo đuôi Cam Đường vào phòng của nàng.

      "Các ngươi đều lui ra ." Cam Đường vào trong phòng, liền lên tiếng cho nô tỳ lui ra ngoài, nàng muốn an tâm cùng Đại Lang, Nhị Lang chuyện.

      "Dạ." Bọn nô tỳ ngăn cản hành vi gì, lên tiếng trả lời được rồi lễ phép rời khỏi phòng, cũng săn sóc đem cửa phòng đóng lại.

      "Nương tử, nàng có khỏe , có bị thương chỗ nào ?" Nô tỳ vừa ra, Đại Lang vội vàng kéo tay nương tử, gấp giọng hỏi.

      " có việc gì, ta tốt lắm, mọi người sao?" Cam Đường vội vàng lắc đầu , miễn cho bọn lo lắng.

      "Chúng ta cũng tốt lắm, bọn họ chút cũng động tới chúng ta."Đại Lang cuối cùng thở ra, buông ra tâm trạng, Nhị Lang ở bên sớm sốt ruột, bọn muốn ngủ lại, liền lên ôm nương tử vào trong lòng, nóng bỏng : "Nương tử, ta chỉ nghĩ thôi mà muốn chết, nàng biết , dọc đường biết bao nhiêu lần ta muốn chạy trốn xuống xe tìm nàng, nhưng liền bị vài người cầm đao bắt được, gấp đến độ ta muốn chết."

      Cam Đường nghe lời lo lắng của , biết tâm tình của lúc đó, đưa tay ôm thắt lưng của , ôn nhu : " phải gặp rồi sao, cần lo lắng cho ta nữa, kỳ mấy ngày nay, ta cũng rất nhớ mọi người, lo lắng mọi người xảy ra việc gì, hôm nay cuối cùng cũng thấy, ta an tâm."

      Đại Lang động tình từ mặt đất đứng lên ôm lấy nàng, nhất thời ba người ôm ở chỗ, ai cũng buông ra, bất quá, Cam Đường rất nhanh nhớ đến cái gì, mở miệng hỏi: "Mọi người có gặp qua Tam Lang , sao hôm nay thấy , thế nào?"

      Nàng vừa hỏi như vậy, Đại Lang, Nhị Lang chậm rãi buông lỏng tay rời ra, cúi đầu thoáng ủ rũ, Đại Lang trả lời: "Chúng ta đều chưa gặp tam đệ, căn bản biết đâu, ta vụng trộm hỏi qua cha, cha chỉ chúng ta cần lo lắng, tam đệ xảy ra chuyện gì, lúc ấy có người, cha cũng nhiều lời, biết cha có gặp qua tam đệ ."

      Cư nhiên có người biết tung tích Tam Lang, Cam Đường nghe xong, tâm lại nảy lên, tuy rằng Lang lão cha cần lo lắng, nhưng chính mắt nhìn thấy Tam Lang bình an, làm sao nàng có thể hạ xuống tâm tình đây.

      Nguyên nhân chuyện này, Cam Đường, Đại Lang, Nhị Lang ba người ưu tư, đám ngồi ở ghế, hơi có chút ủ rũ, nhất thời có người chuyện, trong phòng trở nên rất yên tĩnh, trừ bỏ ánh nến trong chiếc đèn lưu ly ở góc tường ngẫu nhiên phát ra tiếng vang , còn lại thanh gì nữa.

      Ba người cũng biết ngồi bao lâu, đột nhiên truyền đến tiếng đẩy cửa, tất cả đều hướng tới cửa phòng nhìn qua, chỉ thấy cửa phòng mở ra đường, từ bên ngoài chạy vào bóng người, động tác nhanh chóng lại đóng cửa lại.

      Nhìn chăm chú, thân hình vừa tiến vào rất giống Lang lão cha, Cam Đường, Đại Lang, Nhị Lang lập tức đứng lên, gắt gao nhìn chằm chằm người tới, thẳng đến khi xoay người vào trong, mới nhìn ràng khuôn mặt, quả là Lang lão cha.

      "Cha." Cam Đường, Đại Lang, Nhị Lang trăm miệng lời gọi, còn chưa cho bọn họ qua, Lang lão cha vài bước đến trước người bọn họ.

      "Xuỵt, giọng chút, ta vừa chốn tới được, ta có việc muốn cùng các con." Lang lão cha ép thanh tới cực thấp, xong liền hướng bên trong đến, đến trước giường mới xoay người ngồi xuống, cũng ngoắc tay cho bọn họ đến.

      Cam Đường, Đại Lang, Nhị Lang đều tới, Lang lão cha ý bảo ngồi, tất cả đều thoát giầy trèo lên giường, bốn người ngồi xếp bằng giường, tay Lang lão cha đưa lên, đem màn gấm thả xuống.

      Bốn người ngồi trong màn hồi lâu, Lang lão cha xác nhận bên ngoài có động tĩnh, mới kéo đầu bọn họ tựa vào cùng nhau, dùng thanh cực thấp : "Nơi này rất nguy hiểm, chúng ta phải tìm mọi biện pháp trốn ."

      Nội tâm Cam Đường, Đại Lang, Nhị Lang đều nhảy dựng, Lang lão cha cẩn thận làm việc như vậy, có thể nhìn ra, nếu muốn thoát khỏi đây khẳng định dễ dàng.

      "Các con hãy nghe ta , mặc kệ là ai, chỉ cần có cơ hội ra trước, cần suy nghĩ cứu người khác, chỉ cần trốn ra ngoài, có thể xa liền xa, tận lực tới nơi thưa thớt người để sống, như vậy mới có thể bảo vệ được tính mạng." Lang lão cha ngữ khí rất trầm trọng, làm cho người ta khỏi khẩn trương.

      xong, bên trong nhất thời yên tĩnh tiếng động, Lang lão cha đợi hồi, chuẩn bị nhảy cửa sổ ra khỏi phòng, lại bị Nhị Lang kéo lại, thấp giọng hỏi: "Cha, rốt cuộc xảy ra chuyện gì, cha cho chúng con biết ." Trong thanh của lộ ra lo lắng, hiểu duyên cớ trong đó.

      Lang lão cha yên lặng nhìn mắt ba đứa con, tay đưa ra lại thu trở về, giọng thở dài, : "Cha xin lỗi các con, từ để các con chịu khổ, nay còn phải bồi thêm mạng nữa, nếu các con sảy ra chuyện gì, ta biết nên như thế nào gặp mẹ các con."

      "Cha, chúng con sợ mất mạng, chỉ là nghĩ mọi chuyện đều chẳng hay biết gì, tối thiểu trước khi chết chúng con cũng phải chết ràng." Đại Lang nhìn lão cha, trầm giọng .

      "Ai, nếu các con đều muốn biết, ta đây liền cho các con biết, bất quá, nghe xong chuyện này, thể nhả ra chữ nào, tuyệt đối thể cho người thứ năm biết, hiểu chứ?" Lang lão cha mang theo ngữ khí cường ngạnh, để lộ ra ông đối với việc này rất coi trọng, Cam Đường, Đại Lang, Nhị Lang tự nhiên biết việc này rất cơ mật, dám có chút lơi lỏng, đều gật gật đầu.

      Thế này Lang lão cha mới chậm rãi mở miệng ; "Hơn ba mươi năm trước, khi ta còn là tiểu đầu tử, liền vào Dự vương phủ, thành thị vệ Dự vương, khi đó, Dự vương cũng là người tuổi trẻ hào hoa phong nhã, thân phận tôn quý, là hoàng hậu sinh ra, cũng là hoàng tử được lão hoàng đế thương nhất, qua vài năm, Dự vương được phong làm thái tử, ta cũng thành thị vệ gần thái tử nhất, mọi chuyện đều rất tốt, nhưng huynh trưởng thái tử là Liêm vương, lại thầm mưu tính nhiều năm, thừa dịp lão hoàng đế băng hà, mưu tính soán vị, cướp ngôi vị hoàng đế vốn thuộc về thái tử, ra tay hung ác diệt cỏ tận gốc, đem thái tử lưới bắt hết, gia tộc thái tử trong buổi chiều tà bị giết hại hầu như còn ai, chỉ còn duy nhất Hoàng thái tôn được đội tử sĩ dùng mạng bảo vệ, lại bị tử sĩ trước khi chết phó thác đến tay của ta."

      đến đây, Lang lão cha tạm dừng lại, trong bóng đêm con ngươi oánh sáng nhìn hai con trai, hồi lâu mới : "Hẳn là các con cũng đoán được, Hoàng thái tôn là ai."

      "Là... Tam đệ?" Đại Lang trầm ổn đến lúc này thanh cũng run lên, cả người căng thẳng, toàn thân cứng ngắc, Nhị Lang, Cam Đường cũng tốt hơn bao nhiêu, chỉ cảm thấy như bị cự sét đánh, cả người như trong mộng, hoàn toàn có phản ứng.

      Lang lão cha trầm trọng gật gật đầu, ba người đều cảm thấy tâm tính thiện lương tựa như bị đâm nhát, rất đau, cũng rất trầm trọng, bọn họ hoàn toàn ngờ rằng, Tam Lang cư nhiên lại có thân phận tôn quý gì sánh được như vậy, ngày xưa cùng bọn sớm chiều ở chung, bây giờ giống như nháy mắt ngăn cách Thiên Sơn Vạn Thủy, về sau chỉ sợ gặp được, giống như trời đất cách biệt, làm sao bọn đau đây.

      "Khi đó, thái tử cũng có phòng bị, phái ta và Tạ Trường Vân bí mật ra khỏi kinh thành mời cậu của thái tử, binh mã đại tướng quân, sợ lúc ấy tình hình đặc biệt có rung chuyển, nào biết đâu rằng lão hoàng đế bệnh lâu đột nhiên bất ngờ chết, còn cho đại tướng quân vào kinh, cũng thay đổi triều đại, đại tướng quân cũng bị liên lụy, bị tước chức lưu đày, triều đình cùng trong cung, thế lực thái tử hoàn toàn bị diệt trừ, chỉ để lại hoàng hậu bị phong lên làm Thái Hậu, bởi vì hoàng đế mới đăng cơ còn dám ngang nhiên phế Thái Hậu, cho dù Thái Hậu chưa bị độc thủ, nhưng lại bị hoàng đế giam lỏng, chặt chẽ nắm trong tay, căn bản có người nào thân tín bên cạnh thái tử." Lang lão cha càng càng đau, nhớ tới chuyện cũ, đôi mắt cay cay khó nhịn.

      Hơn nửa ngày Lang lão cha mới bình phục chút ưu tư, tiếp tục tiếp; "Năm đó may mà ta và Tạ Trường Vân bị sai khiến ra khỏi kinh, nếu chỉ sợ Hoàng thái tôn cũng giữ được, khi đó tử sĩ dùng hơi cuối cùng, ôm Tiểu Hoàng tôn tìm đến ta và Tạ Trường Vân, cũng phó thác đứa trẻ mồ côi, ta cùng Tạ Trường Vân vì muốn rời truy tung, liền phân công nhau làm việc, ta ôm Tiểu Hoàng tôn đưa tới cho bà nội con, thân mình mẹ con tốt, cho nên hai người các con vẫn theo bên cạnh bà nội, trước khi lão hoàng đế băng hà mẹ các con cũng mất, lúc ấy ta bế Tiểu Hoàng tôn tới, dối mẹ con khó sinh mà chết, đem Tiểu Hoàng tôn thành đứa của mình, cho nên tới bây giờ, các con đều cho rằng Tiểu Hoàng tôn là đệ đệ của các con, cũng biết thân phận của . Ta biết hoàng đế có ngày biết được chuyện này, bà nội và các con căn bản an toàn, ta chỉ có thể mang theo các con trốn vào trong núi, lại sợ thân phận của ta bị người truy ra, dám cùng các con ở cùng nhau, chỉ có thể ở dưới chân núi tìm nơi người sinh sống làm việc, giấu thân trong giếng, dấu liền dấu 15 năm."

      Lang lão cha liên miên tới đây, Cam Đường nhịn được chà tay; "Nếu tình qua 15 năm, vì sao tới bây giờ, lại có người tìm tới cửa?"

      Lang lão cha nhìn Cam Đường, trả lời: "Bởi vì mấy tháng trước Liêm vương băng hà, mà người đỡ thượng hoàng vị, là tay Thái Hậu nuôi nấng Đình vương, cũng chính là hoàng tử trong số ít nhất của lão hoàng đế, Dự vương, Liêm vương, sau khi Đình vương đăng cơ, Thái Hậu lần nữa chấp chưởng hậu cung, bà ấy muốn tìm lại chuyện thái tử năm đó, nguyên lai năm đó Dự vương phái chỉ có ta và Tạ Trường Vân, còn có hai người nữa, trong đó có người năm đó thấy ta mang Tiểu Hoàng tôn, bởi vậy, mới có chuyện Tiểu Hoàng tôn đời, bị người nọ báo cho Thái Hậu, truy tìm xuống dưới, cũng rất nhanh chóng tìm được ta, cũng bí mật đem ta về kinh thành, ta biết là Thái Hậu muốn tìm Tiểu Hoàng tôn, tự nhiên dám giấu diếm."

      lâu như vậy, rốt cục cũng đem tình từ đầu chí cuối ra, Đại Lang, Nhị Lang, Cam Đường cuối cùng cũng biết chân tướng, ngờ rằng bọn họ cư nhiên bị liên lụy tới đoạn cung đình bí sử, đến nước này, Cam Đường mới ràng, vì sao Lang lão cha sợ hãi như thế, sốt ruột muốn bọn họ chạy chốn khỏi nơi đây, bởi vì chuyện này chỉ cung đình tranh đấu, người hoàng gia làm sao có thể hy vọng để cho người khác biết được, tất nhiên là ít người biết đến càng tốt, chuyện như vậy, tình cảnh bọn họ rất nguy hiểm, tùy thời bị hoàng gia bí mật xử tử, bốc hơi biến mất.

      Nghĩ đến đó, cả người Cam Đường đều căng thẳng, tâm bang bang nhảy cực nhanh. Đúng lúc này, bên ngoài truyền đến thanh đẩy cửa.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :