1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

[Xuyên sách] Gả cho chàng nam phụ này - Thập Điểm Khai Hoa

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Tiểu Ưu Nhi

      Tiểu Ưu Nhi Active Member

      Bài viết:
      120
      Được thích:
      96
      Có đánh nhau rồi, công văn từ kinh thành có cái gì mà Khiến Chu Thừa Duệ vs Tiết Thị đánh nhau nhỉ, hóng quá

    2. Lạc Kì

      Lạc Kì New Member

      Bài viết:
      18
      Được thích:
      14
      Công văn điều chu thừa duệ về kinh nên bạn Duệ tức giận quá
      Mengotinh_Ranluoi thích bài này.

    3. Nhitocngan

      Nhitocngan Well-Known Member

      Bài viết:
      204
      Được thích:
      2,690
      Chương 82. Đúng là xui tám đời, bị vợ lừa lọc mà biết!


      Quả nhiên, Chu lão phu nhân chưa đến, Khổng ma ma biết Chu lão phu nhân có bảnh lĩnh gì, nên vừa xảy ra chuyện là bà ta tìm Hồ Ngọc Nhu mà phải là Chu lão phu nhân.


      Hồ Ngọc Nhu sai tiểu nha hoàn báo tin, còn mình bước nhanh theo Khổng ma ma vào phòng. Vừa đến cửa phòng, liền nghe thấy tiếng đồ đạc bị đập và tiếng gầm của Chu Thừa Duệ: "Tô Tĩnh! Nàng có biết nàng làm cái gì ?"


      Khổng ma ma sợ điếng người, vội nắm tay Hồ Ngọc Nhu.


      Hồ Ngọc Nhu lúc này có hơi sợ. từng nghĩ Chu Thừa Duệ là chàng trai trẻ tốt tính rực rỡ như ánh mặt trời, nhưng biết khi ta giận lên, lại gào thét đến độ chấn động lòng người thế này. Nhưng thể quan tâm, bởi vì là chị dâu của , nếu bỏ mặc lấy mặt mũi đâu gặp lại Chu Thừa Vũ.


      Thế là, nắm lại tay Khổng ma ma, vọng vào trong: "Nhị đệ, có gì từ từ , Nhị đệ muội mang thai đấy!"


      xong, vén rèm bước vào phòng.


      chất, Chu Thừa Duệ và Tô thị hề đánh nhau, đúng hơn, hai người đứng cách nhau rất xa, nhưng mặt đất là mớ hỗn độn. ràng là có người giận đến mức đập đồ.


      Chu Thừa Duệ thấy Hồ Ngọc Nhu đến, có chút lúng túng nhưng rất nhanh bị cơn giận lấn át.


      Còn Tô thị như thể gặp được cứu tinh, vốn đáng thương dựa vào tường, vừa thấy lập tức muốn chạy qua. mặt đất đầy rẫy mảnh sứ vỡ nát, nhìn thấy tinh thần ta ổn định lắm. Dù thích ta đến đâu nữa, cũng hi vọng đứa bé bị gì, bèn bước lên đỡ ta.


      "Rốt cuộc có chuyện gì xảy ra thế Nhị đệ muội?" hỏi.


      Tô thị kinh hoàng, mặt trắng bệch như tuyết. Nghe thấy Hồ Ngọc Nhu hỏi, ta há miệng nhưng thốt lời nào, bỗng òa lên khóc hu hu. Tuy Tô thị béo, nhưng ta là nữ tử Kinh Thành, khung xương vốn lớn, nay lại có thai, nên lao vào như thế làm chân Hồ Ngọc Nhu run rẩy.


      May là có Khổng ma ma bên cạnh tinh mắt, lẹ làng đỡ phụ.


      Có Khổng ma ma sẻ san sức nặng, Hồ Ngọc Nhu cuối cùng nhõm, quay lại nhìn Chu Thừa Duệ, nhưng với Khổng ma ma: "Chúng ta đỡ Nhị đệ muội lên giường , Nhị đệ còn ở đây, ta chuyện với đệ ấy."


      Lời tưởng chừng với Khổng ma ma, nhưng kỳ thực cho Tô thị nghe.


      gương mặt hoảng hốt của Tô thị vẻ biết ơn, sau đó ta bước vào nội thất.


      Chu Thừa Duệ lạnh lùng thốt: "Đứng lại! Tô Tĩnh, hôm nay nàng phải ràng cho ta!"


      Tô thị dường như bị dọa, cả người run lên, và rồi nước mắt chảy dài, giọt to giọt đua nhau rớt xuống. Nhìn bộ dáng đó của ta, Khổng ma ma và Hồ Ngọc Nhu có bất mãn tới đâu cũng thấy mềm lòng.


      "Nhị đệ!" Giọng của Hồ Ngọc Nhu cao lên mấy phần. "Đệ thấy bộ dáng của đệ muội sao? Nàng ta mang thai nhi tử của đệ đó, dù nàng ta làm gì nữa, cứ đợi nàng ta nghỉ ngơi cho bình tĩnh rồi chuyện được à!"


      Nghe Hồ Ngọc Nhu vậy, Chu Thừa Duệ biết làm sao, nhưng Tô thị lại đảo mắt, rồi vờ vĩnh ôm bụng như đau đớn vô cùng, ta nhìn về phía Chu Thừa Duệ, ngoài miệng than: "Đau, ma ma ơi, bụng ta đau quá ..."


      Khổng ma ma sợ hết hồn, còn Hồ Ngọc Nhu cũng nóng nảy, "Nhanh lên, nhanh đỡ nàng ta vào phòng." A Quỳnh và Hồ Ngọc Tiên vừa lúc đến cửa, liền bảo A Quỳnh, "Mau mời Ngô đại phu đến đây, mau lên A Quỳnh!"


      Chu Thừa Duệ tức còn tức, nhưng cũng lo lắng vạn phần, khẽ há miệng muốn gì đó với Tô thị, nhưng cuối cùng lại quay đầu chạy ra ngoài.


      Tô thị thoáng thấy, run rẩy kêu lên, “Phu quân…”


      Chu Thừa Duệ nóng lòng nên nghe được, bóng dáng cao lớn lướt qua như cơn gió, chớp mắt thấy bóng dáng đâu.


      Tô thị muốn khóc cũng xong, được đỡ lên giường, ngẩn người ôm bụng. Khổng ma ma sốt sắng hỏi này nọ, nàng ta chẳng nghe vào câu.


      Hồ Ngọc Nhu lạnh mắt nhìn, cũng hiểu ra tất cả. Hóa ra là lừa gạt Chu Thừa Duệ.


      Mà Chu Thừa Duệ cũng là, Tô thị như thế này, ta còn đâu nữa?


      chưa kịp hỏi chuyện, Chu lão phu nhân vội vã sang. Do tiểu nha hoàn báo là Chu Thừa Duệ và Tô thị đánh nhau, bà nghĩ ngay đến đứa bé trong bụng Tô thị, bèn sang đây trong tâm trạng hoảng sợ bất an. Thấy bộ dạng Tô thị như có gì, bà liền thở phào nhõm.


      "A Tĩnh, con thấy thế nào? Có khỏe ? Có khó chịu gì ?" Bà hỏi liên tiếp, rồi ngước lên nhìn quanh trong phòng nhưng thấy Chu Thừa Duệ, cơn giận xông lên, “Thừa Duệ đâu rồi? Nó đâu ngay lúc này?"


      Cuối cùng Tô thị cũng hoàn hồn, nhìn Chu lão phu nhân “. ... Nương, phu quân chàng rồi, chàng giận con, chàng rồi!”


      rồi?


      rồi’ có nghĩa gì?


      Chu lão phu nhân vội nhìn Hồ Ngọc Nhu rồi nhìn Khổng ma ma.


      Nhưng hai người nào biết Chu Thừa Vũ đâu, cũng chỉ đành lắc đầu.


      Tô thị lại khóc, Chu lão phu nhân thấy vậy, chỉ đành bước lên an ủi: "A Tĩnh, con cứ an tâm, Thừa Duệ làm gì chọc con, con , có nương ở dây, nương làm chủ cho con! Hai người các con đến cùng có chuyện gì, yên lành, sao lại cãi nhau?"


      Mấy ngày trước thằng út còn với bà, chờ Đại ca nó về, nó mới an tâm .


      Mà như trước đây, nó luôn tranh thủ ở chung với vợ nó, thương có thừa.


      Tô thị thấy có gì phải ngại, trong mắt ta, ta làm tất cả đều muốn tốt cho Chu Thừa Duệ, muốn tốt cho Chu gia, dĩ nhiên điều quan trọng nhất là muốn tốt cho mẹ con ta sau này. Cho nên, ta lập tức nghẹn ngào kể lại việc mình lừa gạt Chu Thừa Duệ, nhờ Tạ Kiều triệu về Kinh, cuối cùng còn kể lể:" ...... Nương ơi, nương , con làm gì sai? Con toàn tâm toàn ý vì phu quân, vì cả nhà chúng ta, vì con cái chúng con, vậy mà chàng ta ... chàng ta lại bảo, nếu con thích chàng ta cứ hòa ly, nương, nương phải làm chủ cho con!"


      Chu lão phu nhân thực trông ngóng Chu Thừa Duệ quay về, đặc biệt, hai đứa con trai lớn cả rồi mà bà chưa có đứa cháu trai nào. Trước giờ bà dám ép con lớn nên có cơ hội là lải nhải thằng út, nhưng nhắc nhắc, chứ chẳng bao giờ bà dám đả động đến đại của nó. Nhất là kể từ khi vỡ lẽ chuyện viên phòng của con cả, bà càng bớt mấy chuyện đó hơn.


      Lần đó, con lớn giận ghê gớm, con trách bà hồi.


      Riêng việc này, bà lại càng có tự tin ra mặt thay Tô thị. Bà thở dài, vỗ tay Tô thị, : “Chuyện khác nương có thể làm chủ cho con, nhưng A Tĩnh à, nương phải , chuyện này con làm sai rồi!"


      Tô thị ngạc nhiên, "Nương!"


      Chu lão phu nhân há miệng muốn , nhưng đột nhiên bà nhớ ra Hồ Ngọc Nhu còn ở bên, nên nuốt lại lời. Thay vào đó, bà chuyện đạo lý: "Thừa Duệ phải con nít, chuyện đại đâu cần con nhúng tay vào, nó là người lớn, là phu quân của con, càng là chủ Nhị phòng. Có chuyện con nên bàn bạc với nó mới phải, nào có đạo lý lén làm sau lưng nó, nhất là chuyện lớn thế này?”


      Chu lão phu nhân luôn là người rất tốt tính, khó nghe là gió thổi bề nào che bề ấy. Nhưng vào lúc này, bà nghiêng về Tô thị, nghĩ đến quyết định của Tô thị, ràng nàng ta hề tôn trọng Chu Thừa Duệ. Điều này cũng khiến bà vui.


      Nhưng nghĩ đến nàng ta mang thai, bà có vui cũng nhịn.


      Tô thị lại phát ra bà mất hứng, chỉ lo cho nỗi bất bình của mình: “Nương, sao ngài cũng thế, chẳng phải ngài… ngài là người mong phu quân con về nhất sao? Con làm tất cả đều vì phu quân, đều là vì ngài cả mà!"


      Chỉ có ta mới nghĩ tốt thôi.


      ràng, Chu Thừa Duệ hề muốn.


      Hồ Ngọc Nhu nghe nổi nữa, chủ động đứng dậy, : "Nương, con ra xem Ngô đại phu tới chưa ạ?"


      Chu lão phu nhân gật đầu, đáp lời: “Con cũng phái mấy người tìm Thừa Duệ .”


      Bất kể ra sao, đứa bé trong bụng Tô thị là lớn nhất.


      Hồ Ngọc Nhu thưa vâng, rồi lôi cả Hồ Ngọc Tiên ở bên nghe ké đến mơ màng. Hai người vừa ra gặp Chu Thừa Duệ, chỉ mình mà còn cõng theo ai đó. Chỉ hai ba bước, cõng người đến cửa phòng.


      Đến lúc này, mới thả người. Hóa ra là Ngô đại phu.


      Ngô đại phu bị cõng đến đầu ong ong. Ông muốn mở miệng mắng Chu Thừa Duệ, nhưng chỉ tay vào cả buổi cũng dám mắng thành lời.


      Chu Thừa Duệ cất lời tạ tội: "Vừa rồi phải với Ngô đại phu, nhưng ta quá gấp, mong ông vào khám."


      Ngô đại phu lườm ta, nhưng cũng cất bước vào trong.


      Chu Thừa Duệ lại vào. đứng trước cửa và thở dài nặng nề, đưa tay ra lau mồ hôi. Dù từ thời trẻ rèn binh luyện võ, nhưng cõng nam nhân trưởng thành suốt nửa con phố, bấy giờ cũng kiệt sức như thường, chút hình tượng mà ngồi bệch dưới đất.


      Hồ Ngọc Nhu ngờ lại vội vàng cõng đại phu về cho Tô thị. còn tưởng giận Tô thị quá chẳng muốn lo nghĩ cho ta nữa. Nghĩ vậy, thấy Chu gia toàn sản xuất đàn ông chất lượng cao, mà Chu Thừa Duệ là hàng hạng nhất. Lại nghĩ đến Tô thị giả bộ, rồi nhìn Chu Thừa Duệ mệt thở ra hơi, khỏi đồng tình ta.


      "Nhị đệ chớ lo, Nhị đệ muội sao đâu," mở lời an ủi.


      Dường như giờ mới phát giác ra tồn tại của Hồ Ngọc Nhu, mau chóng đổi tư thế ngồi hoàng rồi gật đầu. "Đệ biết, cảm ơn Đại tẩu. Nếu tẩu đến kịp, sợ là đệ giận quá làm tổn thương đến A Tĩnh rồi."


      Hồ Ngọc Nhu thầm nhủ, đâu.


      Nếu Tô thị bày vẽ sớm, chắn chắn chuyện êm xuôi lâu rồi.


      Giờ biết chuyện gì xảy ra, cần phải hỏi nữa, bèn : "Chuyện về Kinh nhậm chức, đệ cứ chờ Đại ca đệ trở về rồi chuyện, chắc chắn cáo cách mà."


      Chu Thừa Duệ gật đầu, nhưng cười khổ trong lòng.


      Công văn nhậm chức đều ban, có cách sao?


      Hồ Ngọc Tiên sớm bị vô liêm sỉ của Tô thị chọc tức, thấy vẻ mệt mỏi của Chu Thừa Duệ, biết nên gì nhưng kìm được, giọng than: "Đúng là xui tám đời, bị vợ lừa lọc mà biết!”


      Giọng bé tuy , nhưng vì Chu Thừa Duệ và Hồ Ngọc Nhu ở gần nên nghẽ mồm .


      Chu Thừa Duê theo bản năng quay sang.


      Hồ Ngọc Nhu lạnh lùng trách cứ, "Ngọc Tiên, chớ bậy bạ!"


      Hồ Ngọc Tiên bĩu môi, thận trọng lùi về sau.

      Chu Thừa Duệ có phần vui nhìn nàng. thực tức giận với hành động của Tô thị, nhưng Tô thị là vợ ta. Vợ có sai, nhưng hai người đóng cửa ầm ĩ cãi nhau, nhưng trước mặt người ngoài, phải bảo vệ nàng.


      Tất nhiên, cũng thích người khác xui xẻo.


      Chỉ có điều người này là Tứ muội của Đại tẩu. Chu Thừa Duệ liếc nàng cái rồi thu tầm mắt lại. ta muốn nổi giận, để Hồ Ngọc Tiên biết sợ chút như thế là được.


      Hồ Ngọc Nhu có chút mất tự nhiên, nhưng phải vì lời con bé , mà vì thấy đúng mà, số Chu Thừa Duệ nhọ đến thế là cùng. bàn chuyện khác, chỉ riêng chuyện tiền đồ trước mắt sáng sủa, lên bằng thực lực, vậy mà bị vợ hố phải sửa lại biết đâu mà lần. Thảm thế là cùng.


      Song, Hồ Ngọc Tiên lựa hoàn cảnh nên chỉ đành thay con bé xin lỗi: “Tứ muội hiểu chuyện lung tung, mong Nhị đệ chớ để trong lòng.”


      Chu Thừa Duệ lắc đầu, bỗng thấy nàng cũng đúng.


      "Nương ở trong phòng đấy. Lát nữa, đệ chuyện với đệ muội chút. Chuyện khác tẩu biết, nhưng cãi vã to tiếng tốt cho đứa bé, tránh để ngày sau hối hận kịp." Hồ Ngọc Nhu kéo Hồ Ngọc Tiên , "Tẩu dặn phòng bếp hầm canh gà cho đệ muội, ban nãy nhìn qua thấy sắc mặt đệ muội tốt lắm, cần bồi bỏ nhiều vào."


      nghe nổi lý do lý trấu của ta, nhưng thân là chị dâu, chuyện này nên làm.


      Chu Thừa Duệ đứng dậy, chân thành hành lễ với Hồ Ngọc Nhu. “Hôm nay, thành tạ ơn Đại tẩu.”


      biết Hồ Ngọc Nhu đúng. Nếu vì lửa giận của mà đứa con xảy ra sơ sót, hối hận suốt đời. Nhưng Tô thị ... vẻ mắt lên vẻ đấu tranh nội tâm, đau khổ giãy giụa. và đại ca lên kế hoạch cho tương lai cả rồi, nhưng khó tránh khỏi xuất biến số.


      Về Kinh Thành bằng cách này, với thân phận này của khó mà bò lên cao nổi!


      Tác giả có lời muốn :


      Có người lo là Hồ Ngọc Tiên gả cho Chu Thừa Duệ.


      Kịch bản: hề!


      bé và Nhu Nhu là chị em ruột, cùng gả cho hai em ruột là chuyện thể nào, trừ phi Tiên Tiên làm thiếp.


      Nhưng tôi nỡ lòng cho Tiên Tiên lên đường đó...


      Thế nên, tôi viết phiên ngoại cho họ và con đường của từng người khi đến Kinh Thành, trong chính văn đề cập đến kết cục của Tiên Tiên và nhị gia đâu nhé. Ờ, kết cục phải coi đến chương cuối, giờ chưa đến mà…


      …..


      P/s editor: phải độ thương vợ Chu Thừa Vũ chưa chắc bằng Chu Thừa Duệ đâu. Nhìn xem dù có thiếp, nhưng bất đắc dĩ, nhất quyết đến phòng thiếp vì sợ vợ tủi, hạ thuốc mà nhịn, nhịn, nhịn, bị vợ hố trai duy nhất cũng bênh vợ mình, suy nghĩ đủ điều, nhưng mà… tội quá…
      Tiểu Ly 1111, Ameri, Hale20518 others thích bài này.

    4. Mengotinh_Ranluoi

      Mengotinh_Ranluoi Well-Known Member

      Bài viết:
      1,281
      Được thích:
      1,052
      Đúng là tội Duệ , thương vợ lắm luôn kìa. Tưởng tức giận là bỏ ai ngờ mang đại phu về cho vk. Thiệt số Duệ xui tám đời mới gặp bà vk như vậy

    5. chitbum

      chitbum New Member

      Bài viết:
      2
      Được thích:
      1
      Cám ơn bạn edit. Tuy trễ nhưng chúc Trung thu vui vẻ nè

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :