1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Nữ chính đều cùng nam phụ HE - Phù Hoa

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Ngọc Ngốc Nghếch

      Ngọc Ngốc Nghếch Member

      Bài viết:
      50
      Được thích:
      53
      Người ta đau lòng chảy nước mắt mà chế Long lại nghĩ là thèm ăn chế tới chảy nước miếng
      Alice Huynhheavydizzy thích bài này.

    2. heavydizzy

      heavydizzy Well-Known Member

      Bài viết:
      1,641
      Được thích:
      56,963
      Chương 73. A a a ——

      Bạch Lăng làm giấc mộng.

      Ở trong mộng, nàng bị nhốt ở chỗ, lẻ loi mình, làm cách nào cũng tìm thấy đường ra. Đó là rừng cây lớn đến có giới hạn, mỗi thân cây lớn lên đều giống nhau như đúc, nàng chạy ngừng, trong lòng vừa sợ hãi lại nôn nóng.

      biết chạy bao lâu, nàng nhìn thấy bóng dáng xuất ở phía trước. Nàng ra tiếng gọi bóng dáng đó dừng lại, bóng dáng đó ngừng lại xoay người nhìn nàng.

      Đó là thanh niên xấu xí quần áo tả tơi thoạt nhìn thực đáng thương, làm nàng có cảm giác quen thuộc mạc danh, cái cảnh tượng này cũng giống như từng biết. Nhưng trong mộng Bạch Lăng biết là ai, nàng hỏi: “Ngươi có thể mang ta ra ngoài hay ?”

      Thanh niên xấu xí đó lắc đầu với nàng, ở trước mặt nàng biến thành quái vật đen nhánh, sau đó thực nhanh hòa tan thành đám nước đen lớn ……

      Lục Lâm Sinh.

      Bạch Lăng tỉnh lại. Nàng nằm ở đó vẫn nhúc nhích, ánh mắt ngơ ngẩn, nàng nhớ tới màn cuối cùng nhìn thấy trước khi ngất xỉu —— Lục Lâm Sinh bị Ma Long ăn hết.

      Lúc nàng bị khóa trong thân thể trống rỗng của Lục Lâm Sinh, cả người đều vô cùng khó chịu, cố nén bảo trì tỉnh táo cuối cùng, nàng biết thời gian ngắn ngủi đó xảy ra cái gì, chỉ biết mình bỗng nhiên bị đẩy ra khỏi thân hình Lục Lâm Sinh, nàng nhìn thấy trung và tuyết tung bay, cùng với Lục Lâm Sinh giãy giụa ở trong miệng Ma Long.

      Khi đó phải hình người, mà là hình , cho nên vẻ mặt của nàng cũng thấy, chỉ nhìn thấy đầu tựa hồ xoay chuyển về phía nàng, sau đó miệng rồng lớn đó liền ngậm lại.

      Bạch Lăng bỗng nhiên che mặt lại, cả người cuộn tròn, thân thể ngừng run rẩy.

      “Tiểu chủ nhân?” thanh của lão vỏ sò cẩn thận.

      Bạch Lăng , chỉ có tiếng nức nở vụn từ khe ngón tay chảy ra. Lão vỏ sò biến thành hình người , ngồi ở bên Bạch Lăng, thử dùng tay sờ sờ tóc dài đen nhánh của nàng. Vào thời điểm này, lão vỏ sò mới cảm thấy tiểu chủ nhân của mình nhìn giống con rồng con nhãi nhép.

      “Lão đầu nhi, Lục Lâm Sinh chết.”

      “Aiii.”

      Bạch Lăng dùng đôi mắt đỏ bừng nhìn lão, há mồm : “Ta muốn bắt lấy Ma Long, mổ bụng ra, chừng Lục Lâm Sinh còn chưa tiêu hóa xong.”

      Lão vỏ sò bị dọa nhảy dựng, “Ai ai, tiểu chủ nhân đừng trẻ con, sao có thể được, trước chúng ta bắt được Ma Long, cho dù bắt được, mổ bụng ra, Lục Lâm Sinh khẳng định cũng còn.”

      Bạch Lăng chuyện với lão nữa, nàng ngồi dậy, quay đầu xem mình ở đâu.

      Kiến trúc mờ ảo trang nghiêm, bài trí cao quý điển nhã, ngoài cửa sổ còn có mây trắng trôi nổi, hết thảy đều cho Bạch Lăng biết nàng ở U Phù Sơn. Nàng cầm lão vỏ sò lên, đứng dậy ra ngoài.

      “Tiểu chủ nhân, người lại muốn làm cái gì?”

      Bạch Lăng vừa đến cửa đại điện, liền phát mình đẩy nổi cánh cửa điện cao lớn, hiển nhiên bị người ta khóa. “Bên ngoài có người hay ? mở cửa ra, để ta ra ngoài.”

      Ngoài cửa truyền tới tiếng cười nhạo, có người ngữ khí khinh thường : “Thượng thần phân phó, để ngươi nghỉ ngơi ở nơi này trước, còn muốn ra, chờ thượng thần muốn gặp ngươi lại tiếp.”

      Lão vỏ sò ôm chân Bạch Lăng khuyên nàng, “Tiểu chủ nhân, người đừng vội ra ngoài, trước nhẫn nhịn . người tiểu chủ nhân còn rất nhiều vết thương, chúng ta ở chỗ này dưỡng thương xong lại chuyện khác được ?”

      Bạch Lăng banh mặt: “Ta chịu đủ chuyện bị người ta nhốt lại rồi.” Nàng xong lấy ra đôi búa to của mình, đến bên cạnh gõ gõ tường, chọn chỗ yếu ớt nhất, vung cây búa lên, mãnh mẽ nện xuống.

      Rầm rầm vài tiếng, bụi mù cuồn cuộn, gạch đá sụp xuống, Bạch Lăng từ cái động vỡ mặt tường bị phá nát chui ra ngoài. Cái động bị nàng bạo lực phá vỡ cách cửa xa, hai đệ tử U Phù Sơn ở bên cửa phụ trách trông coi nàng, sắc mặt nghiêm chỉnh kinh hãi xoay đầu nhìn nàng, bọn họ làm sao nghĩ ra được, còn có người chút để ý, tới chỗ như U Phù Sơn này, cũng dám làm càn như vậy.

      “Ngươi, ngươi thể !” đệ tử phản ứng nhanh hơn chút, nhìn thấy Bạch Lăng chuẩn bị , vội vàng định cản nàng lại. Bạch Lăng cũng lời nào, chỉ kéo cây búa trong tay nện mạnh lên mặt đất.

      Hai đệ tử nhìn cái động to vách tường, lập tức đều câm bặt. Bạch Lăng xuống bậc thang, nghe thấy phía sau hai người giọng chuyện nhanh thông báo cho U Thủy tiên nhân. U Thủy tiên nhân này Bạch Lăng cũng biết, từng Quy Nhất Tiên Tông đại biểu cho Huyền Thương thượng thần mời chào nàng, địa vị ở U Phù Sơn còn rất cao.

      “Cái gì? Bạch Lăng phải bị thương hôn mê sao, làm thế nào nhanh như vậy tỉnh lại?” U Thủy tiên nhân nghe đệ tử hồi báo, đau đầu đến được. Ma Long đột kích đánh cùng thượng thần trận chiến ấy, đánh vỡ toàn bộ kết giới U Phù Sơn, vốn dĩ U Phù Sơn bốn mùa như xuân nay bởi vì năng lực của thượng thần biến thành mảnh băng thiên tuyết địa, tại vẫn chưa khôi phục. U Thủy tiên nhân còn phải vội vàng xử lý đệ tử bị thương lúc trước cùng các loại việc khác, hơn nữa Bạch Lăng…… Nếu có thể, nàng muốn để ý tới tiểu bạch long khó chơi này.

      Đáng tiếc thượng thần biết sao lại thế, vẫn đối với bạch long này ưu ái có thêm, mỗi lần đều phá lệ khoan dung với nàng. U Thủy tiên nhân oán khí mọc thành cụm, chỉ bởi vì Bạch Lăng rước lấy phiền toái cho nàng, còn bởi vì ghen ghét ở nội tâm, trước nay ai có thể được Huyền Thương thượng thần hậu ái như thế. Mà Bạch Lăng thế nhưng còn biết quý trọng, đây là chỗ đáng giận nhất.

      U Thủy tiên nhân lạnh mặt vội vàng đuổi tới, ngăn cản Bạch Lăng, “Ở địa giới U Phù Sơn ta, làm khách nhân vô lễ như thế, ta là lần đầu tiên nhìn thấy. Thỉnh ngươi về phòng cho khách , tại tất cả mọi người đều rất bận, cần thêm phiền toái cho chúng ta nữa.”

      Bạch Lăng liếc mắt nhìn nàng cái: “Ta là khách nhân? Nếu ngươi , ta còn tưởng rằng ta là tù phạm. Cút ra, ta phải .”

      U Thủy tiên nhân nhíu mày: “Thượng thần còn chưa ngươi có thể .”

      cũng phải cha ta, còn quản ta chỗ nào.” Bạch Lăng vuốt ve chút cây búa trong tay mình, “ chùy này ta bổ xuống, mớ tóc đầu ngươi kia khả năng tán loạn hết, ta muỗn đánh nhau với ngươi, ngươi nhanh cút ra ngoài.”

      U Thủy tiên nhân sắc mặt chợt hồng chợt đen, nếu có thể, nàng ra rất muốn đánh với Bạch Lăng, cẩn thận giáo huấn đồ nhãi ranh này, nhưng nàng thể, nàng chỉ có thể khống chế cảm xúc của mình tiếp tục : “Ngươi hẳn cũng biết, lần này là thượng thần chúng ta cứu tánh mạng ngươi, nếu phải thượng thần ra tay, tại ngươi bị Ma Long ăn rồi. Bây giờ tuy rằng Ma Long tạm thời bại lui, nhưng khi ngươi rời khỏi nơi này, mất thượng thần che chở, rất có khả năng bị Ma Long theo dõi, tốt nhất ngươi nên nghĩ kỹ làm thế nào bây giờ.”

      “Hỏi lần cuối cùng, có tránh ?” Bạch Lăng giơ cây búa lên.

      Nàng vẫn lên đánh với U Thủy tiên nhân, tuy rằng nàng đánh lại, nhưng U Thủy tiên nhân cũng dám làm nàng bị thương, Bạch Lăng nổi tính tình lên hung ác, đinh linh leng keng trận đập loạn, đập sụp vài gian nhà xinh đẹp ở U Phù Sơn, người ngang với toàn bộ đội phá bỏ và di dời.

      nháo đến kỳ cục, Huyền Thương thượng thần rốt cuộc xuất . duỗi tay chưởng hư hư áp xuống, ép Bạch Lăng đến toàn bộ thể động đậy.

      “Ngươi cũng nên học ngoan chút.” Huyền Thương thượng thần lạnh lùng nhìn Bạch Lăng giãy giụa mặt đất : “Là ta cứu ngươi.”

      Bạch Lăng phát mình tránh thoát, cũng uổng cái kính kia, quỳ rạp mặt đất vặn mặt nhìn Huyền Thương thượng thần bạch y phiêu phiêu, chân chạm đất, cười lạnh tiếng : “Ta cầu ngươi cứu ta? Ta muốn sống hay là muốn chết, đều phải để ta tự mình chọn, liên quan đến chuyện của ngươi. Ngươi có tư cách gì giam ta lại? Chẳng lẽ ngươi đúng là cha ruột của ta?”

      Huyền Thương thượng thần hơi hơi giật giật ngón tay, Bạch Lăng liền cảm giác trọng lượng người đột nhiên tăng thêm, nghiền áp nàng lại.

      “A a a ——”

      Nghe Bạch Lăng kêu thảm thiết, Huyền Thương thượng thần : “Từ hôm nay trở , ngươi ở lại U Phù Sơn , ta muốn ngươi học được nghe lời.”

      Bạch Lăng phun ra búng máu, gân cổ lên hô to: “Nghe lời cái rắm! Ta con mẹ ngươi tiên nhân bản bản!”

      Huyền Thương thượng thần tiếp tục tăng thêm lực đạo, tiếng mắng trong miệng Bạch Lăng vặn vẹo, biến thành kêu thảm thiết liên tiếp ngừng, cuối cùng sống sờ sờ đau đến hôn mê bất tỉnh. Huyền Thương thượng thần lúc này mới buông ra lực lượng giam cầm nàng, phân phó U Thủy tiên nhân bên cạnh: “Đeo cho nàng khóa vạn quân, khóa chặt tay chân nàng, để nàng biến thành hình rồng, còn có ném vũ khí của nàng , ta muốn thấy đệ tử nguyện ý nghe lời, phải hài đồng chỉ biết đối nghịch với ta, miệng đầy lời thô tục phản nghịch.”

      Nếu liên tiếp cự tuyệt ý tốt của , lại gàn bướng hồ đồ như vậy, vậy chỉ có thể dùng phương thức của mình cẩn thận dạy dỗ nàng. Phá hủy người, rồi xây lại, kỳ việc rất đơn giản.

      U Thủy tiên nhân cúi đầu đáp vâng, nhìn Bạch Lăng hôn mê, lộ ra cái cười vui sướng khi người gặp họa.

      Theo lời Huyền Thương thượng thần, nàng mang lên cho Bạch Lăng khóa vạn quân đặc chế. Khóa này nhìn qua chính là khóa bạc bằng ngón cái, nhưng đeo lên tay chân là thể gỡ xuống, người bình thường đeo lên có thể trực tiếp bị đè đứt tay chân, ngay cả các đệ tử U Phù Sơn đeo vào cũng thể đứng dậy, đổi là Long tộc Bạch Lăng, khóa vạn quân này hạn chế hành động của nàng ở mức độ lớn nhất. Nàng có cách nào làm ra bất kì chuyện phá hoại gì nữa, cũng chút lực sát thương, mấy cái khóa trầm trọng này thậm chí làm nàng thêm vài bước mệt đến chết.

      Ngày tháng khổ sở của Bạch Lăng bắt đầu rồi.

      Bất quá, U Thủy tiên nhân phụ trách dạy dỗ nàng cùng mấy đệ tử trông giữ nàng, ngày tháng trôi qua trở nên càng khổ sở.

      “Ngươi như vậy, vì sao còn có thể lăn lộn đến mức này?!” U Thủy tiên nhân tâm lực tiều tụy phát ra nghi vấn như vậy.

      Bạch Lăng nằm liệt mặt đất, cả người tản ra hơi thở dù sao ta cũng phối hợp, tùy tiện ngươi làm gì làm. Tính tình nàng là đụng phải tường cũng quay đầu lại, thế nào cũng phải đâm nát tường về phía trước, ai cũng đừng nghĩ miễn cưỡng nàng.

      U Thủy tiên nhân mỗi ngày tìm người tới dạy dỗ nàng lễ nghi, toàn bộ tiên nhân được nàng tìm tới dạy dỗ đều bị Bạch Lăng chọc giận phất tay áo bỏ , những người này chưa từng thể hội kỹ xảo mắng chửi người đặc thù như của Bạch Lăng. U Thủy tiên nhân cho người trông chừng nàng, nhưng trong chốc lát nàng mang khóa vạn quân nhảy vào trong nước chìm đến đáy, làm đám đệ tử bận việc nửa ngày vớt lên, trong chốc lát đánh lên cùng đám đệ tử, nháo đến gà bay chó sủa, ngay cả U Thủy tiên nhân cũng bị nàng kéo xuống mớ tóc.

      “Thượng thần, ta thể dạy dỗ nàng, thỉnh thượng thần thứ tội.” U Thủy tiên nhân quỳ gối trước mặt Huyền Thương thượng thần, cả người giống như già thêm mười tuổi.

      Huyền Thương thượng thần: “Đưa nàng tới nơi này.”

      Bạch Lăng lập tức bị đưa đến trước mặt , hai người ngồi ở thần tòa, đứng ở dưới bậc thang.

      “Quỳ xuống.”

      Bạch Lăng: “Ta cho ngươi, tốt nhất bây giờ ngươi giết chết ta, bằng lão tử sớm hay muộn cũng phải đập vỡ cái sọ não xú ngốc bức này của người.” Nàng câu này thực nghiêm túc, đến thế giới này rồi, vẫn là lần đầu tiên nàng tình muốn làm chết người.

      Huyền Thương thượng thần đứng dậy, đến trước mặt nàng, ngón tay điểm ở đầu nàng, ép tới cả người nàng quỳ xuống, “Ta thích có người cãi lại mệnh lệnh của ta, ta bảo ngươi quỳ xuống, ngươi phải học được quỳ xuống.”

      Bạch Lăng phản ứng là phun ra đầy người , “Ngươi ghê tởm như vậy, cũng trách ta muốn phun.”

      Huyền Thương thượng thần đen mặt cái tát đánh bay nàng ra, Bạch Lăng té ngã mặt đất, người dường như có việc gì xoa mặt bò dậy cười ha ha, so ngón giữa với : “Quy tôn, ngươi lại đến a, ta còn sợ ngươi sao!”

      ……

      Ma Long bị trọng thương ở U Phù Sơn, rơi vào trong biển, tạm thời ngủ đông ở vùng biển, cho dù là trọng thương trong người, hơi thở của rồng tản mát ra trong vùng biển chiếm cứ vẫn dọa người như cũ, khiến cho toàn bộ vật còn sống chung quanh hải vực đều chạy ra xa khỏi nơi này.

      Đột nhiên, Ma Long khế tức mở hai mắt, mở miệng tựa hồ muốn nôn mửa cái gì ra, lại có cách nào thực được, thực nhanh, thân thể cao lớn của vặn vẹo quay cuồng ở trong biển, động tĩnh này quấy cho sóng biển nổi lên mặt biển.

      Phiến hải vực rung chuyển vài ngày đêm, rốt cuộc vào đêm trăng nào đó bình tĩnh trở lại, Ma Long ở đáy biển so với mấy ngày trước càng thêm mỏi mệt, thương tích thân thể cũng càng thêm dữ tợn, những cái miệng vết thương lớn lớn bé bé bắt đầu tràn ra sợi tơ màu đen, chậm rãi, cũng bắt đầu tràn ra phía dưới long lân, cả thân rồng phảng phất mọc ra thực vật kỳ quái gì đó, nhìn qua dị thường đáng sợ.

      Lại qua nửa tháng, Ma Long cơ hồ bị sợi tơ màu đen này bao lấy thân rồng, vẫn cứ giãy giụa, ngừng đập vỡ vụn những sợi tơ màu đen đó, nhưng thực nhanh sợi tơ mới lại mọc ra. Rốt cuộc, Ma Long tinh bì lực tẫn, thể nhúc nhích nữa, lúc này, sợi tơ màu đen cuốn lấy đỉnh đầu rồng, phát ra đợt tiếng vang kẽo kẹt kẽo kẹt kỳ quái.

      Ma Long lớn ở trong biển bỗng nhiên biến thành người, người nam nhân này có đầu tóc đen cùng đôi mắt kim sắc, biểu tình hung lệ.

      “Giết…… Diệt Long tộc……” xong câu đó bỗng nhiên thần sắc lại biến đổi, bưng kín đầu thấp giọng hô: “Bạch Lăng, Bạch Lăng! Ở nơi nào……”

      “Giết Long tộc, …… Ta muốn tìm Bạch Lăng……”

      PS: Các nàng đoán giỏi quá, ăn luôn Ma Long!
      Last edited: 11/9/19

    3. Chris_Luu

      Chris_Luu Well-Known Member

      Bài viết:
      390
      Được thích:
      541
      Mói bản demo chương 73 thôi hả nàng :)))
      Hóng quá, thanks nàng vất vả nha. Cố lên
      Tuanh83heavydizzy thích bài này.

    4. Ngọc Ngốc Nghếch

      Ngọc Ngốc Nghếch Member

      Bài viết:
      50
      Được thích:
      53
      Có khi nào a ăn luôn Ma Long ko nhỉ
      heavydizzyTuanh83 thích bài này.

    5. heavydizzy

      heavydizzy Well-Known Member

      Bài viết:
      1,641
      Được thích:
      56,963
      Chương 74. Tìm kiếm thất bại, thể tìm được ngọn nguồn dị biến

      “Ngươi đây là tội gì, cãi lời thượng thần có kết cục tốt, mấy ngày nay chịu nhiều khổ cực như vậy, ngươi còn nghĩ kỹ sao?” Tiên hầu tự xử lý miệng vết thương cho Bạch Lăng xong, trước sau như khuyên nàng.

      Bạch Lăng che lỗ tai lại, nàng có sức lực, cũng lười mắng chửi người. Toàn bộ U Phù Sơn đều là địa bàn của Huyền Thương thượng thần, người nơi này mãi cũng chỉ vài lời kia, tận tình khuyên bảo nàng thỏa hiệp, châm chọc cười nhạo nàng biết tự lượng sức mình, ghen ghét thầm hận nàng biết tốt xấu, còn có Huyền Thương thượng thần phát thần kinh —— chính là con rùa lông xanh vạn năm mang theo đám cháu rùa của .

      Bạch Lăng xác ăn ít đau khổ, nhưng càng như vậy nàng càng chán ghét Huyền Thương thượng thần, muốn nàng ngoan ngoãn nghe lời? Mặc dù là tại hay là về sau cũng có khả năng.

      Tiên hầu thầm thở dài, bưng thuuốc ra ngoài. Tuy rằng nàng có chút thương hại Bạch Lăng, nhưng lúc vẫn cứ tận chức tận trách khóa phòng lại, miễn cho Bạch Lăng lại luẩn quẩn trong lòng muốn chạy trốn.

      Bạch Lăng cố sức ngồi dậy, từ linh túi lấy ra cái đàn. Phượng cầm này là của Lục Lâm Sinh, nhưng sau khi bọn họ bị nhốt lại lần đó, Lục Lâm Sinh liền đặt đàn ở chỗ nàng.

      phát ngốc trong chốc lát, Bạch Lăng thử bê đàn lên búng hai cái. Nàng am hiểu nhạc cụ, búng lung tung hai lần thực nhanh mất hết hứng thú, chỉ đỏ hốc mắt lên nhìn đàn.

      Về sau có ai đàn cho nàng nghe nữa.

      Bạch Lăng buông tay, phượng cầm đặt ở bên, nàng vô lực khép lại hai mắt.

      Huyền Thương thượng thần nhắm mắt nghỉ ngơi, suy tư mình có phải hẳn là nên ác liệt hơn ít hay , Bạch Lăng cứng cỏi ngoài dự đoán, những phản kháng của nàng có lực sát thương nhưng cũng đủ làm người ta ghê tởm, cũng làm cảm thấy phiền chán.

      Quyết định ra chủ ý, Huyền Thương vừa mới chuẩn bị lệnh cho người dẫn Bạch Lăng đến, trước mặt bỗng nhiên bắn ra tấm bảng. Bởi vì nhất ý hành, giao diện lâu xuất , lúc này nó bỗng nhiên bắn ra, trực tiếp chính là cái cảnh báo đỏ tươi.

      —— “ gian chủ xuất vấn đề! Cảnh cáo! gian chủ bị hao tổn nghiêm trọng!”

      Nghe thấy gian chủ bị hao tổn, Huyền Thương biểu tình biến đổi, “Sao lại thế?”

      —— “Nhiều thế giới đồng thời xuất hỗn loạn, số liệu chậm chạp, vừa lấy được số liệu đồng bộ đổi mới, tình huống quá mức nghiêm trọng, thỉnh đến gian chủ xem xét.”

      gian chủ là thế giới sinh tồn của nhân cách, đồng thời liên hệ tới vô số tiểu thế giới của , cực kỳ quan trọng, Huyền Thương thượng thần cũng bất chấp cái tiểu thế giới này, trực tiếp thoát ly thân thể, về gian chủ.

      mảnh hư vô trong gian chủ, lúc này phảng phất nổi lên vô số gió lốc, thế giới vốn dĩ vô ngần, bằng mắt thường có thể thấy được co rút lại sụp xuống. Huyền Thương thấy tình cảnh này bạo nộ, “ cho ta, đến tột cùng sao lại thế này?”

      Hệ thống nhanh chóng triển khai, phủ kín phạm vi vài mét vuông, mặt có vô số chữ đánh dấu “Giáp thần” “Ất võ” linh tinh.

      —— “Thời điểm ngài xuống thế giới với biểu nhân cách là Huyền Thương thượng thần này, toàn bộ trăm thế giới đồng thời phát sinh chếch , số liệu phát sinh lùi lại , thể kịp thời truyền đạt đến chỗ ngài, tại những thế giới đó, đại bộ phận hoàn toàn chếch , ngài mất cơ hội lại lần nữa đăng nhập vào những tiểu thế giới đó, cũng mất khả năng sử dụng khí vận của những thế giới đó, bởi vậy gian chủ phát sinh rung chuyển.”

      khối giao diện, chữ vốn là màu đen, hơn phân nửa biến thành màu đỏ, đây tỏ vẻ các tiểu thế giới tương ứng đều ở trong phạm vi khống chế.

      “Hồi tưởng, ta muốn nhìn thế giới này là chuyện như thế nào.” Huyền Thương chịu đựng lửa giận .

      —— “Vâng, mời ngài chuẩn bị sẵn sàng.”

      Huyền Thương nhắm mắt lại, từng bức họa xuất ở trong đầu . Những thế giới đó nguyên bản thuộc về , đều xuất vấn đề tương đồng, nhóm nữ chính phảng phất thay đổi người, các nàng còn phát triển giống nguyên bản biểu nhân cách nam chính của . Mà nhóm biểu nhân cách của đều là diễn sinh từ chính nhân cách chủ, cho nên mang theo bá đạo và tự cho là đúng tương tự, bọn họ tuy giống nhân cách chủ biết cốt truyện của thế giới, nhưng tính cách bọn họ làm cho bọn họ và những nữ chủ sinh ra va chạm lớn, kết cục cuối cùng phi thường thảm thiết, phải những biểu nhân cách đó của giết chết những nữ chủ dị biến chính là nữ chủ giết ngược lại biểu nhân cách của .

      Hai loại kết cục này, loại trước là tương đương trực tiếp chặt đứt liên hệ của mình và những thế giới đó, hành vi này mang đến di chứng nhất định, ví dụ như số liệu lùi lại rất có khả năng chính là bởi vì biểu nhân cách của giết quá nhiều nữ chính, ảnh hưởng tới hệ thống vận hành; loại sau tuy rằng có di chứng, nhưng đồng dạng làm mất những thế giới đó, biểu nhân cách bị giết chết, chẳng khác nào chính cũng bị giết lần, cái này làm cho cảm thấy dị thường táo bạo.

      Huyền Thương xem xong những hình ảnh cuối cùng các thế giới lưu lại đó, biểu tình phẫn nộ dần dần có tia sợ hãi.

      sở dĩ vênh váo tự đắc, chính là dựa vào số lượng lớn những tiểu thế giới, với mất thế giới, hai thế giới, thậm chí mười mấy thế giới đều tính là gì, nhưng lần mất hơn trăm cái, hơn nữa tình huống rất có khả năng càng ngày càng ổn, thế này là thể chấp nhận được. Làm cảm thấy sợ hãi nhất chính là, trước sau vẫn phát mấy vấn đề này tột cùng là từ đâu mà đến, biết dị biến đó là ai tạo thành, còn có biện pháp xử lý.

      ngăn cản được những thế giới đó xói mòn nhanh chóng.

      Nếu có ngày tất cả các thế giới đều mất , vậy vị ‘ thần ’ này còn có ý nghĩa sao? Đến lúc đó, gian chủ này biến thành cái dạng gì? Còn biến thành cái dạng gì?

      “Rốt cuộc là ai?! Nhất định có cái gì ở sau lưng thao túng hết thảy này, hệ thống! Ngươi tìm ra cho ta!” cơ hồ khống chế được cảm xúc của mình.

      Nhưng mà hệ thống như cũ nhanh chậm ra loạt chữ —— “Đinh —— hệ thống thể tra tìm được ngọn nguồn dị biến.”

      “Tìm thấy vậy tiếp tục tìm!”

      —— “Tìm kiếm thất bại, thể tìm được ngọn nguồn dị biến.”

      —— “Tìm kiếm thất bại, thể tìm được ngọn nguồn dị biến.”

      ……

      Sau khi nhân cách thoát ly thân thể của biểu nhân cách, trở về gian chủ, Huyền Thương thượng thần ở trong Thần Điện nghỉ ngơi bỗng nhiên mở hai mắt. cảm giác mình tựa hồ có chút kỳ quái, đột nhiên mất ít ý niệm kỳ quái. nhớ tới hành động của mình trong khoảng thời gian này, bức bách bạch long nữ cũng có gì ưu tú làm đệ tử, còn muốn chinh phục nàng???

      có ký ức trong khoảng thời gian này, nhưng dù thế nào cũng thể lý giải được đoạn thời gian trước mình đến tột cùng vì cái gì phải làm những việc này. Ở trong trí nhớ tìm ra chuyện về Bạch Lăng, ghét bỏ mà nhăn mày lại.

      có chỗ nào đáng khen, liên tiếp mạo phạm , còn rất có sâu xa cùng với con ma tà ác, đủ lí do trực tiếp giết chết, hà tất phí tâm tư dạy dỗ riêng.

      hoài nghi ở trong vòng tư duy của chính mình xem kỹ chút thần hồn, cũng có gì khác thường, có dấu vết bị khống chế. Vậy tại sao lại làm ra những việc thể tưởng tượng đó?

      Huyền Thương thượng thần hết sức nghĩ trăm lần cũng ra, tiên hầu tiến đến hồi bẩm: “Thượng thần, long nữ bị thương nặng, vẫn luôn chịu dùng thuốc, tình huống có chút tốt, giờ nàng lâm vào hôn mê, thượng thần có nhanh đến xem ?”

      Huyền Thương thượng thần phiền chán : “ cần quản nàng sống hay chết, chết lệnh cho người ném thi thể ra khỏi U Phù Sơn.” vốn dĩ cũng tính toán lưu lại tính mạng của Bạch Lăng. Vào thời điểm khác thường tựa hồ có quan hệ với Bạch Lăng, lúc trước Bặc tinh cũng tính ra mệnh kiếp dừng ở người Bạch Lăng, dưới trùng hợp như vậy, Huyền Thương thượng thần đương nhiên muốn xử trí Bạch Lăng.

      Tiên hầu dám tin tưởng mà ngẩng đầu nhìn Huyền Thương thượng thần, thượng thần của bọn họ coi trọng Bạch Lăng, mọi người ở U Phù Sơn đều biết, ngày trước lo lắng cố sức phái người tiến đến mời chào, tại lại riêng bắt người về ngày ngày dạy dỗ, kết quả đột nhiên liền buông tay mặc kệ, thấy thế nào cũng thập phần quỷ dị.

      xuống.”

      Tiên hầu vội cúi đầu, vội vàng rời . Nàng vừa ra, tin tức về Bạch Lăng rốt cuộc mất sủng ái của Huyền Thương thượng thần liền truyền khắp U Phù Sơn.

      U Thủy tiên nhân nghe đồn đãi còn dám tin tưởng, riêng Thần Điện gặp Huyền Thương thượng thần lần, lúc này mới tin thượng thần là đổi tính, , hoặc là đây mới là thượng thần vô tâm vô tình nàng biết kia.

      được Huyền Thương thượng thần coi trọng, Bạch Lăng cũng được U Thủy tiên nhân nhìn ở trong mắt, tại nàng muốn đối phó Bạch Lăng cũng chỉ cần câu mà thôi.

      “Bị thương lợi hại? Dù sao cũng sắp chết, vậy trực tiếp dựa theo ý tứ của thượng thần, ném nàng ra khỏi U Phù Sơn .” U Thủy tiên nhân phân phó, lộ ra tươi cười ý vị thâm trường, “Thượng thần thập phần chán ghét nàng, muốn nhìn thấy nàng nữa, ngươi có hiểu ý tứ của ta?”

      Đệ tử của nàng cũng là người thông minh, thực nhanh cười : “Đệ tử hiểu , nhất định làm tốt việc này. Nghe Ma Long kia lâu trước đây bị thượng thần đánh đuổi rồi vẫn luôn chiếm cứ ở Đông Hải, bằng đưa vị tộc nhân cuối cùng của bạch long tộc này qua đó , đến lúc đó nàng bị Ma Long ăn, về sau thượng thần hỏi tới, cũng quan hệ với chúng ta.”

      U Thủy tiên nhân vừa lòng gật gật đầu: “Thực tốt, theo như lời ngươi, thôi.”

      Bạch Lăng nghĩ tới mình lăn lộn đến muốn chết muốn sống cũng thể chạy ra U Phù Sơn, cơ hội đột nhiên lại rơi xuống. Lúc trước nàng vì chạy khiến thân vết thương được dưỡng tốt, sau đó lại vì đối nghịch cùng Huyền Thương thượng thần, bị tàn nhẫn độc ác tra tấn rất nhiều lần, rốt cục kiên trì nổi, suy yếu nằm giường lật được thân.

      Lúc có đệ tử quen biết tới đây, nàng còn tưởng rằng đối phương là muốn mang nàng gặp Huyền Thương thượng thần, ai ngờ người nọ gỡ khóa vạn quân tay chân nàng xuống, khiêng nàng trực tiếp rời khỏi U Phù Sơn.

      “Ngươi là ai? Muốn mang ta chỗ nào?” Bạch Lăng nhìn mây trắng xẹt qua bên người, bệnh sợ độ cao lại tái phát, giãy giụa hỏi ra câu này.

      Đệ tử U Phù Sơn khiêng nàng kia đại khái là thấy nàng sắp chết, còn hảo tâm trả lời nàng câu: “Thượng thần muốn gặp ngươi, bảo chúng ta xử lý ngươi.”

      Bạch Lăng: “…… Ta cảm ơn cả nhà !”

      Đệ tử khiêng nàng lắc lắc đầu, bay đến phía Đông Hải. Đông Hải có vùng biển phá lệ yên tĩnh, đó chính là nơi ở của Ma Long, có chút sợ hãi Ma Long, dám tiếp cận quá mức, sợ mình bị tai ương, vì thế nhìn thấy tới nơi rồi, nhanh chóng ném Bạch Lăng xuống.

      dừng lại ở tại chỗ lát, thấy Bạch Lăng hề có cảm giác chậm rãi chìm vào trong biển, đồng thời, mặt biển bỗng nhiên nổi lên tầng sóng biển, tiếng rồng ngâm dày nặng từ đáy biển truyền tới mặt biển.

      Là Ma Long tới, sao tới nhanh như vậy! Đệ tử này dám dừng lại nữa, bay nhanh , trước khi nhìn thoáng qua phía sau, tức khắc hoảng sợ. Chỉ thấy bóng dáng Ma Long lớn chiếu vào mặt biển, thân hình lớn đến đáng sợ, cách cực gần, vung đuôi là có thể đánh từ trời rơi xuống. Nhưng Ma Long cũng để ý tới , chỉ cuộn thân rồng thành vòng tròn chậm rãi bơi lội.

      Đệ tử trốn như bay ra xa khoảng cách, lúc này mới lòng còn sợ hãi mà dừng lại. bỗng nhiên nghĩ đến, vừa rồi vị trí Ma Long quấn lên, vừa lúc chính là nơi ném Bạch Lăng xuống, xem ra bạch long nữ bị Ma Long nuốt lấy.

      đương nhiên thể ngờ được, Bạch Lăng cũng chôn thân trong bụng rồng.

      chỉ có có, giờ phút này Ma Long nổi điên đó còn cẩn thận dè dặt ngửi ngửi người nàng, tiếp theo quấn nàng toàn bộ vào trong thân thể. Bởi vì Bạch Lăng là hình người, chỉ có bóng dáng màu trắng nho , còn Ma Long là hình rồng lớn, bị cuộn ở bên trong, Bạch Lăng cơ hồ nằm ở khe hở vòng tròn .

      Nàng rơi vào trong nước có ý thức, ở trong nước mơ mơ hồ hồ thanh tỉnh lát, bởi vì trọng thương trong người, tinh thần có chút trì trệ, thể phát vách tường màu đen bên người mình là cái gì, nàng dựa vào bản năng ở trong nước biến trở về hình rồng. Long tộc khi bị thương, hóa thành hình rồng để khôi phục thương thế là tốt nhất.

      Biến thành thân dài màu trắng rồi, Bạch Lăng lại lần nữa ngất . Còn Ma Long màu đen lớn nhận thấy được thân người bị cuốn biến thành dài dài, thực mau giãn thân thể ra, bơi vòng quanh tiểu bạch long.

      Tiểu bạch long quá , so với thân thể Ma Long giống như là chiếc đũa và cánh tay. Ma Long bơi lội mang theo dòng nước làm tiểu bạch long ngã trái ngã phải.

      Ma Long ở trạng thái bình thường nguyên bản đôi mắt là kim sắc, trạng thái hỗn độn còn lại là màu đen, nhưng lúc này Ma Long, hai mắt đỏ giống như máu. dùng cái mũi nhàng cọ cọ tiểu bạch long mềm như bông, dứt khoát treo nàng lên mũi của mình, mang theo nàng bơi phiến hải vực khác.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :