1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Năm tháng ngọt ngào của anh và em - Vô Ảnh Hữu Tung (FULL)

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Mengotinh_Ranluoi

      Mengotinh_Ranluoi Well-Known Member

      Bài viết:
      1,281
      Được thích:
      1,052
      Đúng là tim đập thình thịch vì 2 bé này, kaka. Ôi, học thần cũng là đàn ông mà, càng có văn hóa vô sỉ nó càng bá đạo, há há
      Ngân Nhi thích bài này.

    2. Ngân Nhi

      Ngân Nhi Well-Known Member Staff Member VIP Trial Moderator Super Editor

      Bài viết:
      1,304
      Được thích:
      47,158
      Chương 76.1
      Edit: Ngân Nhi

      Cố Tư Ức có cảm giác mình ngủ giấc sâu, lúc tỉnh dậy, phát bên cạnh có người khiến sợ hết hồn, nhưng lúc nhìn kỹ được gương mặt đẹp trai kia, sợ hãi biến mất trong nháy mắt, trở thành ngượng ngùng.

      ngồi lên, chuẩn bị gọi dậy, nhưng vừa kéo chăn xuống liền trợn tròn mắt…

      thế mà lại ngủ trần???

      Hạ Chi Tuyển mở mắt ra, có chút mơ màng cùng Cố Tư Ức mắt to trừng mắt .

      lui về sau chút rồi chậm rãi ngồi dậy, cả người có vật gì che chắn, hoàn toàn đắm chìm trong ánh nắng mai.

      Cố Tư Ức nóng bừng cả người như tôm bị luộc chín, giơ tay lên che miệng, để cho mình kêu ra tiếng, vội vàng lật người xuống giường, ngã nhào xuống mặt thảm rồi lại nhanh chóng bò dậy, chân mềm oặt vào phòng tắm.

      “…” Hạ Chi Tuyển nhìn , ngơ ngẩn vài giây.

      Lại nhìn xuống nhị ca của mình…Phản ứng lúc sáng sớm hơi bị quá khích rồi.

      biết có làm cho sợ ?

      Lúc ăn sáng, Cố Tư Ức vẫn chưa bình tĩnh lại được, nhìn cái lạp xưởng thôi cũng đỏ mặt.

      Hạ Chi Tuyển vẫn bình thường, rất tự nhiên : “Nhìn người đàn ông của mình có gì đâu, em cần căng thẳng như thế.”

      Đằng nào sau này chả phải dùng, đúng ?

      “…Em có căng thẳng!” Cố Tư Ức đỏ mặt cãi lại.

      “Ừ, căng thẳng tốt.” Hạ Chi Tuyển cười .

      “…” Sao lại thấy nụ cười này của nhìn rất đáng ghét nhỉ?

      Ngay hôm sau là ngày lớp của Trịnh Bồi Bồi ăn liên hoan, rất nhiệt tình mời Cố Tư Ức đến chung vui.

      “Tô Hàn hôm nay cũng tới đấy, mau đến gặp đại minh tinh !”

      Trong lớp này có Tô Hàn và Lục Gia Diệp, cùng với Trịnh Bồi Bồi, Hướng Lê và Trương Hân Dịch, năm đó cả bọn chọn ban Xã hội, cho nên có rất nhiều bạn mà quen, dĩ nhiên là đồng ý.

      Mà nơi đâu có nơi đó cũng có Hạ Chi Tuyển.

      Thấy hai người đến cùng nhau, Trịnh Bồi Bồi cười : “Hai cậu giờ cứ như sinh đôi gắn liền ý, công khai show ân ái khắp nơi luôn. Cậu muốn tiêu diệt hết đám cẩu độc thân bọn mình đấy à?”

      “Cậu còn trêu mình nữa mình về đây…” Cố Tư Ức làm bộ muốn , Trịnh Bồi Bồi phải vội vàng kéo lại.

      Bữa tiệc lên đến cao trào khi có xuất của Tô Hàn, ấy đội mũ lưỡi trai đeo khẩu trang, mặc áo ngắn tay rộng rãi, có bất cứ nhân viên nào cùng.

      Vào trong phòng, tháo khẩu trang xuống, làm mấy bạn học đứng gần đó phải kêu lên.

      “Tô Hànnnn!!” “Tô Hàn!!!” “Tô Hànnnn!” Cả bọn vỗ tay gọi tên cậu, tiếng sau to hơn tiếng trước.

      Trịnh Bồi Bồi nhận ra Tô Hàn mất tự nhiên, liền đứng lên : “Được rồi được rồi, đều là bạn học mà, đừng tỏ vẻ như chào đón đại minh tinh như thế, tối nay ở đây chỉ có các học sinh của lớp 12-13 thôi, có ca sĩ nào hết!!”

      Lớp trưởng lập tức hưởng ứng: “Bồi Bồi hay lắm!”

      Tiếp theo vẫn như bình thường là màn nâng ly cạn chén, Cố Tư Ức là khách mời nên cần uống nhiều, chủ yếu là để ý đến Trịnh Bồi Bồi.

      Tô Hàn là nhân vật trung tâm, ai cũng muốn tới chạm cốc với , trước đây học cũng có nhóm người thích, giờ lại thành ngôi sao lớn, nhưng mọi người khi chuyện đều cảm thấy tỏ ra kiêu ngạo và xa cách.

      Trịnh Bồi Bồi thấy Tô Hàn uống nhiều quá nên liền tới bảo vệ, những người đến mời rượu đều được uống thay hết.

      “Trịnh Bồi Bồi, hai người các cậu là quan hệ thế nào? Sao cậu lại tới đỡ rượu cho Tô Hàn?"

      “Tôi là em tốt của cậu ấy!” Trịnh Bồi Bồi năng rất hùng hồn.

      Tô Hàn cúi đầu cười.

      Giữa buổi tiệc, Cố Tư Ức với Trịnh Bồi Bồi cùng nhau vệ sinh.

      Tốt nghiệp rồi, Cố Tư Ức cuối cùng cũng có thể hỏi bạn thân câu này: “Bồi Bồi, cậu thích Tô Hàn đúng ?”

      “Hỏi thừa vậy, có ai mà thích cậu ấy chứ!” ấy bật cười, mặt vẫn ửng đỏ vì men rượu.

      phải là tình cảm giữa fan và idol, cũng phải tình cảm bạn bè, mình hỏi là tình cảm giữa nam và nữ ấy. Cậu thích cậu ấy ?”

      Trịnh Bồi Bồi sửng sốt mấy giây, nụ cười bắt đầu nhạt dần, cuối cùng biến mất.

      ấy tới trước bồn rửa tay, : “Bây giờ cậu ấy trở thành đại minh tinh rồi, mình thích cậu ấy cũng có ích gì đâu.”

      “Sao lại ?”

      “Có cả biển người thích cậu ấy, làm gì đến lượt mình.”

      “Cậu thổ lộ với cậu ấy làm sao mà biết được?”

      “…” Trịnh Bồi Bồi ngẩn người, ngay sau đó lại bật cười, “Trong làng giải trí có nhiều người đẹp lắm, mình quá bình thường.”

      “Vớ vẩn! Tô Hàn lẽ lại là người nông cạn chỉ thích đẹp hay sao? Với lại cậu cũng rất xinh đẹp mà, sao lại tự coi bản thân như thế!”

      Cố Tư Ức nắm tay Trịnh Bồi Bồi, nhìn vào mắt ấy : “Thích hãy ra, cậu là Trịnh Bồi Bồi siêu cấp dũng cảm mà! Sợ cái gì? ra chết sao?”

      muốn nhìn bạn mình phải thầm người ta nữa, như vậy quá mệt mỏi.

      “Được! Mình !” Trịnh Bồi Bồi nhiệt huyết dâng trào, hùng hổ đáp.

      Kết thúc bữa tiệc, cả bọn còn bàn bạc tăng hai Tô Hàn : “Tôi phải rồi.”

      Ai cũng rất thông cảm vì là nghệ sỹ lớn, bớt chút thời gian đến đây ăn bữa cơm chia tay là rất vui rồi, nên cũng ép ở lại.

      Trịnh Bồi Bồi đứng dậy đứng sau lưng , : “Mình tiễn cậu.”

      Tô Hàn hơi bất ngờ, khóe môi dưới lớp khẩu trang khẽ cong lên cười: “Được.”

      Hai người ra ngoài nhà hàng, Trịnh Bồi Bồi hỏi Tô Hàn: “Cậu vội sao?”

      Tô Hàn còn chưa trả lời tiếp: “Nếu vội … Có thể sang công viên bên đường với mình lát ?”

      cúi đầu, thầm cắn răng, hai bàn tay để sau lưng xoắn lại vào nhau.

      Đến nước này rồi, thành hay bại cũng phải thử!

      “Được.” Tô Hàn cười .

      Tim như muốn bay lên rồi.

      Dưới cái nóng mùa hè của tháng bảy, bầu khí vô cùng nóng bức.

      Trong công viên có nhiều người lắm, đèn đường hai bên đứng thẳng tắp, chiếu ra sắc màu cam.

      Trịnh Bồi Bồi cùng Tô Hàn chậm rãi bước , tới sân chơi , Trịnh Bồi Bồi dừng bước, nhìn Tô Hàn : “Mình…Mình có chuyện muốn với cậu.”

      Tô Hàn đón nhận ánh mắt , gật đầu: “Cậu .”

      Trịnh Bồi Bồi trước giờ vẫn luôn vui vẻ phóng khoáng, vậy mà đến lúc tỏ tình lại vô cùng căng thẳng.

      cứ ngẩn ngơ nhìn Tô Hàn, Tô Hàn thấy dáng vẻ của lại nghĩ là thích mình đeo khẩu trang, cho nên liền tháo xuống. Cũng may buổi tối ở đây có mấy người lui tới.

      Trịnh Bồi Bồi ngắm gương mặt mà ngày nhớ đêm mong, hai má nóng bừng lên, tim đập nhanh như phải của mình vậy…Những lời tỏ tình hoa mỹ lãng mạn mà suy nghĩ mãi giờ lại tài nào nhớ nổi, nội dung trong mấy cuốn ngôn tình và manga cũng nhớ luôn, đầu óc trở nên trống rỗng, liền bật thốt lên ba chữ: “Mình thích cậu!”

      Gương mặt vốn mỉm cười của Tô Hàn bỗng trở nên ngơ ngẩn.

      Đâm lao phải theo lao thôi! Trịnh Bồi Bồi tiếp: “ phải tình cảm giữa fan với idol! Cũng phải là tình cảm bạn bè! Mà mình thích cậu, muốn làm bạn của cậu!”

      xong tràng, lại nhìn dáng vẻ sửng sốt của Tô Hàn, trong lòng khẽ than lên tiếng, thôi xong…Chết chắc rồi!

      Tô Hàn chậm rãi mở miệng: “Cậu… nên mấy lời này.”

      “…” Trịnh Bồi Bồi quay lưng lại, nhìn , cố gắng ngăn lại suy nghĩ muốn chết lúc này, muốn làm bộ vui vẻ ra mấy câu rồi thoải mái rời , nhưng cổ họng cứ nghẹn lại, cảm giác chỉ cần ra chữ thôi là bật khóc ngay, đành phải cắn chặt môi.

      “Sao lại để cho con chủ động tỏ tình như thế chứ?” Giọng trầm ấm của Tô Hàn vang lên phía sau, “Chuyện này vẫn nên giao cho con trai làm hơn.”

      “…???” Là ý gì? Ý gì vậy? Trịnh Bồi Bồi ngơ ngác.

      Tô Hàn bước đến trước mặt , hai người bốn mắt nhìn nhau.

      Tô Hàn tháo chiếc vòng có miếng ngọc bội cổ xuống, : “Đây là quà sinh nhật bố tặng năm tám tuổi, vẫn đeo nó đến tận bây giờ.” đeo chiếc vòng lên cổ Trịnh Bồi Bồi.

      Trịnh Bồi Bồi sững sờ đứng yên tại chỗ…

      Đeo xong, Tô Hàn nhìn vào mắt , : “ tặng cho em món đồ quý giá nhất của rồi, em làm bạn nhé?”

      Nghe xong, Trịnh Bồi Bồi kìm nổi mà rơi nước mắt.

      “Sao vậy?” Tô Hàn lo lắng hỏi.

      Mặc dù bình thường quan hệ giữa và người khác phái cũng tệ, nhưng đây vẫn là lần đầu tiên tỏ tình với con , có kinh nghiệm, biết có phải làm sai gì rồi

      Trịnh Bồi Bồi cúi đầu, chậm rãi khom lưng xuống, ngồi xổm xuống đất, ôm mặt khóc.

      Tô Hàn cũng ngồi xổm xuống theo, dịu dàng vuốt tóc , giọng tràn đầy thương: “Đừng khóc mà, có phải làm gì sai ? Em cho biết , thay đổi.”

      Trịnh Bồi Bồi ngẩng đầu lên, mặt đầy nước mắt nhìn rất chật vật, nhưng lại chậm rãi nở nụ cười.

      giang rộng hai tay nhào vào lòng Tô Hàn, Tô Hàn kịp chuẩn bị, bị đè xuống mặt đất.

      tay chống đất, tay ôm , bàn tay ở sau lưng nhàng vỗ về.

      “Vâng! Vâng! Em đồng ý!” Trịnh Bồi Bồi đáp liên hồi, tiếng sau mạnh mẽ hơn tiếng trước.

      Tô Hàn hiểu trả lời câu hỏi làm bạn của được , nhàng mỉm cười.

      “Em là fan số của , ai thích bằng em đâu!” lớn tiếng .

      Sau khi nghe được câu trả lời của Tô Hàn, trong nháy mắt trở lại thành Trịnh Bồi Bồi mạnh mẽ phóng khoáng như trước.

      Tô Hàn khẽ xoa đầu , “ ai có thể so sánh được với em hết, em là độc nhất vô nhị, là bạn của .”

      Trịnh Bồi Bồi tươi cười trong nước mắt.

      thế mà lại được đương với idol rồi, chết cũng tiếc.

      Tô Hàn đứng dậy, đỡ lên, cẩn thận phủi bụi người cho .

      Trịnh Bồi Bồi cười khúc khích nhìn , chờ đứng vững rồi, hai mắt sáng rực lên hỏi: “Em có thể hôn bạn trai em ?”

      Gương mặt Tô Hàn thoáng ửng đỏ, có chút ngại ngùng, cũng có chút hồi hộp.

      gật đầu, Trịnh Bồi Bồi lập tức kiễng lên, hôn lên má trái cái, lại chuyển sang má phải hôn cái, cuối cùng ánh mắt rơi vào đôi môi kia, thẹn thùng dám hành động tiếp.

      Tô Hàn ôm lấy eo , cúi đầu, chủ động hôn lên môi .

      Hai người đều nhắm mắt lại, hai đôi môi mềm chạm nhau, chậm rãi thăm dò vào bên trong, tìm tòi nhiều hơn hương vị của đối phương…

      Trịnh Bồi Bồi vòng tay bám chặt lấy vai , say mê cảm nhận nụ hôn.

      Đây là nụ hôn đầu của cả hai, rất dịu dàng và tỉ mỉ, cảm giác như những đứa trẻ vừa cẩn thận lại vừa háo hức mở gói quà mà nó mong đợi từ lâu.

      Cả hai đắm chìm trong thế giới ngọt ngào của mình, ở phía bên kia, dưới bóng cây con đường , có bóng dáng cao lớn chậm rãi ngồi xổm người xuống, đưa tay lên che chặt mắt mình.

      Thấy hai người ra ngoài, ấy cũng biết là có chuyện rồi…

      Thế nhưng lại vẫn nhịn được mà theo dõi người ta, tới tận đây, cuối cùng chứng kiến cảnh Trịnh Bồi Bồi tỏ tình với Tô Hàn…

      chỉ là tỏ tình, mà còn cả những việc vui vẻ hạnh phúc của cả hai sau đó nữa…

      Lục Gia Diệp đứng nhìn cảnh đó, tim như bị dao đâm nhát.

      Hai người kia vẫn đắm chìm trong thế giới ngọt ngào, Lục Gia Diệp đưa tay xoa lồng ngực co rút đến đau đớn của mình, đứng dậy rời .

      mình bước đường, biết làm gì, cũng biết đâu, di động kêu cũng buồn bắt máy, chẳng muốn để ý tới ai hết nữa.

      qua quán ăn vỉa hè, nghe thấy những tiếng hô hào nhiệt huyết ngừng phát ra.

      Lục Gia Diệp dừng bước, tìm chỗ rồi ngồi xuống.

      Ở giữa nơi náo nhiệt thế này, ít ra còn cảm thấy quá bi thương.

      Chủ quán đem thực đơn ra, Lục Gia Diệp chẳng buồn nhìn mà luôn: “Có món gì mang hết lên đây.”

      “Chú em đùa với đấy à?” Thái độ chủ quán được vui.

      Lục Gia Diệp lấy ví tiền ra, đập thẳng xấp tiền lên bàn: “Thế này đủ chưa?” Vì chuẩn bị cho các hoạt động liên hoan liên tục sau khi tốt nghiệp, cho nên để đống tiền mặt trong ví.

      Ông chủ sửng sốt, tiếp đó lại thấy móc ra mấy cái thẻ: “Thẻ tín dụng các thứ đây, đủ chưa?”

      “Đủ rồi…” Đây là con trai ngốc nhà địa chủ đấy à?

      “Đủ mang thức ăn lên đây!” Lục Gia Diệp vỗ bàn.

      “Được được!” Ông chủ cười híp mắt rời .

      Lục Gia Diệp ngồi ăn uống mình, mấy bàn bên cạnh người ta vui vẻ chạm cốc uống với nhau, còn cứ giải sầu hết cốc này tới cốc khác.

      Trông thấy người đàn ông bàn bên cạnh hút thuốc, liền hô lên: “ trai, cho xin điếu thuốc được ?”

      Người đàn ông đưa cho điếu, giúp châm lửa luôn.

      Chơi với nhóm Hạ Chi Tuyển nên luôn có thói quen tốt, chưa từng hút thuốc bao giờ, đây là lần đầu tiên.

      Mới hút được hơi bị sặc.

      Người đàn ông buồn cười vỗ lưng , : “Chú em lần đầu hút thuốc à? Từ từ thôi, thuốc này cũng ý mà.”

      Lục Gia Diệp như muốn đối địch với chính mình, bị sặc nhưng vẫn hút tiếp, ho sặc sụa chảy cả nước mắt.

      cứ hút hơi thuốc rồi lại uống ngụm rượu, cứ thế lặp lặp lại, hồi lâu sau cũng hút hết điếu thuốc và uống hết chai rượu.

      ném chai xuống đất, quát lên: “Mẹ nó chứ cái gì mà mượn rượu giải sầu!! Toàn là bốc phét!! Cả thuốc cả rượu đều chẳng được cái việc mẹ gì cả!!”

      Tim vẫn rất đau, đau vô cùng, hình ảnh hai người kia hôn nhau cứ lên trong đầu, khiến càng đau hơn.

      Lục Gia Diệp đấm hai cái lên ngực mình, “Người em à, chịu đựng tí , đừng đau nữa có được ! Ông muốn bị bệnh tim đấy à! Hổ cái chạy rồi, chúng ta vẫn phải tươi cười mà sống tiếp chứ!”

      tiếp tục ngồi ăn uống mình, đêm khuya, quán cũng dần vắng khách.

      Chủ quán : “Chàng trai à, uống thế thôi, chúng tôi phải dọn dẹp rồi.”

      !! Tôi vẫn chưa uống đủ!! Tôi phải ngồi thêm chút nữa!!” Lục Gia Diệp đợi chủ quán tiếp mà luôn, “Chờ tôi rồi hẵng đóng cửa! Tôi trả tiền tổn thất!”

      Chủ quán cuối cùng cũng thỏa hiệp với tiền bạc.

      Trời bỗng nổi gió lớn, Lục Gia Diệp vỗ bàn hô lên: “Tới đê, nổi sấm chớp lên đê! Mạnh lên!!”

      Vừa mới hô xong sấm sét nổ vang trời .

      Lục Gia Diệp gào lên: “Được đấy! Cho ông đây trận mưa to luôn đê!!!”

      Mưa to ào ào dội xuống, rơi cả vào đống bát đĩa đựng thức ăn bàn.

      Lục Gia Diệp hít sâu hơi, giơ tay lau nước mưa mặt, “Tốt! Rất tốt! Trong lúc ông đây buồn được cơn mưa làm nền cho luôn! Mẹ nó quá là được, giống nam chính trong phim thần tượng quá!!”

      Chủ quán ngồi đợi dưới mái che, lúc này liền cầm ô ra che cho Lục Gia Diệp, : “Vào đây trú mưa .”

      : “Xin đừng phá hỏng bầu khí mà ông trời tỉ mỉ tạo nên cho tôi, tránh sang bên ạ, cảm ơn.”

      “…” Chủ quán lắc đầu ra chỗ khác, tuổi còn trẻ, lại đẹp trai nhiều tiền thế này, có cái gì mà phải buồn chứ?

      Lục Gia Diệp tiếp tục uống rượu, trong rượu có hòa lẫn cả nước mưa và nước mắt.

      Trời mưa tốt , có thể tranh thủ mà khóc, chẳng ai phân biệt được, sợ mất thể diện.

      Đến lúc say mèm ngã xuống đất, trong đầu bỗng lên gương mặt.

      “Lục Gia Diệp! Cậu phiền chết được!”, “Lục Gia Diệp, hôm nay tôi mà đánh cậu trận tôi phải là Trịnh Bồi Bồi!”

      “Ngơ ra đấy làm gì! Ôm tôi ! Lạnh quá!”…

      “Mẹ nó chứ tôi cũng lạnh quá đây… Ai đến ôm tôi …” Lầm bầm xong câu đó, Lục Gia Diệp liền say đến bất tỉnh nhân .


    3. Khánh Ly

      Khánh Ly Well-Known Member

      Bài viết:
      300
      Được thích:
      340
      Êi gu, cũng tội Lục gia diệp ghê cơ, mong ko vì chuyện này mà đánh mất tình bạn
      Ngân Nhi thích bài này.

    4. thedark

      thedark Well-Known Member

      Bài viết:
      297
      Được thích:
      552
      Sau cẩu lương lại là 1 nốt trầm
      Ngân Nhi thích bài này.

    5. A fang

      A fang Well-Known Member

      Bài viết:
      566
      Được thích:
      560
      Thương lục gia diệp quá
      Ta là thổ hàoNgân Nhi thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :